Hai Người Giám Hộ Enji - Chương 05

Tác giả: Thoigianvodinhhinh

Hai người từ đó không nói chuyện với nhau chút nào nữa, Saka trầm tư suy nghĩ, còn Enji, cô mơ màng, gần như ngủ. Xe đi cũng được gần ba tiếng rồi, cô nghĩ thầm, sao mãi chưa đến, trong đầu cô thầm mắng anh ta sống ở ngoại ô. Sau này cô muốn về thăm nhà, chắc chắn là mệt đây.
Thoát khỏi trạng thái mơ màng, Enji ngồi thẳng dậy, nhìn sang phía đối diện. Saka mắt nhắm nghiền dựa vào thành ghế, nhưng hình như không ngủ. Cô quay đầu nhìn ra cửa, phát hiện xe đang đi trên một con đường rộng dọc theo bờ sông, chỉ là đường rộng, cảnh đẹp, nhưng dân cư thưa thớt. Vì vậy liền nghĩ ngay:
" Ngoại ô thành phố? "
" Sắp đến nhà mới? "
Tâm tình đang bình ổn lại có chút buồn, không đành lòng. Nhà mới. " Thật tệ ". Cô thực sự không thích chút nào. Ở nơi cũ không phải đang rất tốt sao?. Lại bắt cô chuyển đi. Cô còn không rõ nguyên nhân của những việc Saka làm. " Ý đồ chắc chắn không tốt ". Người hầu nhà hắn có lẽ cũng không thích cô, cũng có thể không còn tự do như trước. Lại còn phòng thí nghiệm của cô nữa, chuyển đến nhà anh ta không biết có được không. Mà không cho phép cô cũng chuyển, thứ đó rất quan trọng. Nghĩ nhiều như vậy, cuối cùng cái tiếc nhất là đám võ sĩ trong nhà, sáng sáng vẫn tập thể dục cùng cô. Chuyện vui cô kiếm họ đi leo núi khiến họ lảo đảo không làm nổi việc cụ giao, khiến họ bị trách phạt. Chuyện buồn cô lôi họ ra đánh không gượng nổi, cũng lại bị cụ trách phạt, nhưng hễ gặp cô lại cười, lại chào rất kính cẩn. Mọi chuyện làm sai, cô đẩy hết cho mấy người đó, nhưng cũng không lên tiêng trách cô nửa lời. Thực ra thì không dám. Có người còn tuyên bố sợ cô còn cả Đại Lão, hơn cả mấy vị trưởng lão trong nhà. Cô không tin lắm, nhưng cũng có thể, vì hắn là kẻ bị cô ђàภђ ђạ nhiều nhất. Giờ này mấy tên võ sĩ đó chắc chắn đang ăn mừng cô ra đi. Điều này khiến cô bực bội nhất, lần sau trở về nhà, cô ắt phải dạy dỗ lại.............
Suy nghĩ miên man, Enji cảm thấy hình như xe đi chậm lại. Cô nghiêng đầu ngó ra ngoài cửa kính, phát hiện phía trước, đường lớn bị chắn bởi một cổng điện phải gọi là ... khủng bố, có chừng gần một nhóm người canh gác.
" Kiểu như này..." Cô nghĩ thầm, giống các khu chỉ xây dựng biệt thự cho giới thượng lưu sống, không lẽ anh ta mua nhà trong một khu như vậy.
Cô cau mày, lấy chân đá nhẹ Saka một cái. Hành động này xem ra không tốt lắm, nhưng cô vốn chán ghét anh, vì thế cư xử cũng chẳng lịch sự lẫn dịu dàng. Mà có lẽ, cô cũng chưa dịu dàng bao giờ.
Anh mở mắt ra nhìn cô, kì lạ một chút. Tự thắc mắc vì sao mình bị đối xử tệ như vậy. Cô muốn gọi anh, chỉ cần cất lời là được mà?
Không quan tâm đến dáng vẻ ai oán của anh, cô hỏi, tay chỉ vào chiếc cổng mà xe vừa lúc đó chạy qua:
" Thứ kia, ở đó? ". Thật không hiểu cô đang nói cái gì.
" Cổng ". Saka đáp gọn. Mỉm cười như đang trêu cô.
Cô hơi cáu, nhưng vẫn tiếp tục hỏi,
" Khu này? ". Vô nghĩa.
" Không như em nghĩ đâu ". Anh đáp, thật sự hiểu cô muốn hỏi điều gì. Thấy cô cau mày, tiếp tục nói:
" Đây là nhà mới của em "
Như hiểu ra điều gì, Enji tưởng như không tin lắm, nhìn anh, thắc mắc:
" Ý anh nói là cả khu rộng lớn có tường cao bao quanh này là....."
" Phải ". Anh thực sự vui vẻ đáp.
Cô nhìn anh chăm chú, biểu cảm là nghi ngờ, ngay cả giọng nói cũng mang theo kiểu không muốn tin.
" Không phải anh làm từ thiện nhiều lắm sao?. Còn tiền để xây dựng khu này?"
Anh bật cười.
" Người ta dư tiền mới đi làm từ thiện "
" Hừ, thật không ngờ anh cũng giàu như vậy. Tôi còn tưởng anh sống chỉ hơn mức bình thường chút thôi chứ "
Saka liền cảm thấy ngạc nhiên, anh hỏi cô:
" Em có biết tôi là ai không?"
" Vampire." Cô đáp gọn.
" Ý tôi không phải thế, em có biết ngoài xã hội tôi là ai không "
Cô suy nghĩ, sau đó liền lắc đầu. Đúng là giờ mới nhớ, cô hình như chưa biết chút gì về anh thật
Saka thở dài nhìn cái lắc đầu của cô, chẳng trách cô lại không tin khu nhà của anh như vậy. Dù sao, xây dựng được khu nhà như thế này rất mất nhiều tiền, trước đây thực ra nó là một cánh rừng, anh mua sau đó xây dựng khu này. Mất khá nhiều năm mới hoàn chỉnh tất cả. Nếu chỉ là người thuộc giới thượng lưu bình thường, chắc chắc không thể làm được.
" Tôi là CEO của tập đoàn lớn thứ 14 thế giới ". Anh nói.
" Em nghĩ xem có thể xây dựng một khu như thế này không?. "
" A. Ra là vậy ". Lời nói biểu thị ngạc nhiên nhưng biểu cảm trên mặt lại ngược lại hoàn toàn.
" Tôi chẳng ngạc nhiên đâu "
" Tôi cũng nghĩ thế ".Anh mong chờ cô khen anh tài giỏi sao?. Không hề, cô đâu giống người như thế.
Enji nhìn ra ngoài cửa kính, khu của anh có con sông chảy qua, đường đi ngay bên một bờ sông. Cảnh vật rất đẹp. Ánh nắng dát vàng trên từng bụi cỏ xanh, tuy là nắng giữa hè, nhưng hôm nay không gay gắt. Hai bên đường là những hàng cây lớn, hoa tím đầy cành, rơi nhẹ phủ đầy mặt đường.
Saka nhìn cô say mê thưởng thức cảnh đẹp, khẽ hỏi:
" Thích không? "
Cô vẫn không quay nhìn anh, đáp lại:
" Anh muốn hỏi tôi về nhà mới sao "
" Đúng "
" Ồ, rất thích ". Cô nói và quay sang, ranh mãnh cười:
" Khu lớn thế này, anh thử nói xem, tôi nên phá từ nơi nào trước ".
Anh bất chợt cảm thấy lạnh người, cầu mong mình không hối hận vì đưa cô về đây
Sau gần 20 phút đi xe từ cổng lớn ( chú ý xe đi rất nhanh ), xe từ từ giảm tốc độ và sau đó dừng lại. Tài xế nhanh chóng xuống xe mở cửa cho hai người, cùng lúc đó, hai người khác mang hành lí của Enji xuống.
Cô đứng chừng 5 giây ngắm chiếc cổng sắt lớn được chạm trổ hoa văn hơi quái dị, nếu cô không nhầm, chính xác những hoa văn đó là hình cách điệu của con dơi.
Biệt thư được xây dựng trong một khu vực lớn, ở vị trí trung tâm của cả vùng đất lớn này. Bao quanh nó là những hàng rào bẳng thép được dây leo dại phủ kín.
Saka từ đằng sau tiến đến gần cô, anh đập nhẹ vào vai cô ra hiệu, sau đó đi trước dẫn đường.
Cổng sắt khá nặng, nhưng không có khoá.
" Chỉ để làm trang trí thôi ". Saka mở lời giới thiệu cho cô.
Bước đi trên con đường lát đá kéo dài từ cổng sắt đến ngôi nhà, Enji chú ý xung quanh.
Khuôn viên xung quanh biệt thư được thiết kế đặc biệt, rất hài hoà, đẹp mắt. Nổi bật với khu vườn hoa rực rỡ đủ sắc phía bên phải. Bên trái có một hồ cá vàng lớn với những loài cây sông trong nước rất ấn tượng. Ngay kề đó không xa là một giàn nho cùng hoa tigôn thiết kế theo kiểu rèm, ngay bên dưới đó là một bộ bàn ghế, mà theo cô nghĩ là bằng mây rất tao nhã.....
Ngôi nhà rất đẹp, thiết kế giống theo kiểu lâu đài Pháp, nhưng lại không mang nét cổ kính...
Cô có một chút bất ngờ trước mọi thứ trước mặt, nhưng khiến cô choáng và có phần bối rối hơn là: Ngay trước ngôi biệt thự đẹp đẽ ấy là hai hàng người đứng rất nghiêm trang nhìn về phía cô, và trên môi họ là..... nụ cười. Một bên là các cô gái trong trang phục nữ hầu gái, còn một bên là toàn những anh chàng cao lớn mặc trên dưới toàn màu đen. Cô đoán chắc chắn họ là hầu gái và vệ sĩ của ngôi nhà, nhưng có cần phải nghênh đón như vậy không?. Thế này cô không quen lắm.
Enji bước ngày càng đến gần họ, đang khó xử, cô liền thấy...một " sinh vật " đẹp nhất mà cô từng gặp. Nói sinh vật, thực sự xin lỗi nhiều nhiều, vì đó là một người phụ nữ, chừng 40 tuổi, rất đẹp. Mái tóc vàng óng mượt nhẹ ốp hai bên má, người phụ nữ mang vẻ đẹp của một vị ma sơ.
Enji trong vô thức bước đến gần người phụ nữ, không hề để ý đến những người đó đang cúi chào mình. Cô đưa tay lên vuốt nhẹ trên má người phụ nữ, môi khẽ mỉm cười thích thú. Saka ở bên cạnh đang cố gắng lí giải hành động kì quặc của cô, còn người phụ nữ - Elik Solomon, đang vô cùng bối rối trước Enji. Hành động của cô lúc này thật mờ ám, nếu là một người đàn ông, có thể được coi là tán tỉnh hay quấy nhiễu rồi. May mà trong mắt mọi người, họ chỉ nhìn ra Enji đang say mê trước cái đẹp thôi. Dù sao chuyện này vẫn thường xảy ra khi có người nhìn thấy cô Elik.
Chậc. Nhưng có ai biết đâu, Enji cũng thực sự rất thích con gái. Thường không ai phát hiện ra, là vì người lọt vào mắt cô, khiến cô thích thú, tiêu chuẩn chắc chắc phải là " đại đại " mỹ nhân. Tính tốt, hiền hiền một chút. Cái này thuộc loại 1/1000. Vô cùng hiếm.
Đang vuốt tóc cô Elik, Enji đột nhiên liếc nhìn Saka, mà theo anh là rất khinh thường. Cô hỏi:
" Cô ấy? ".
Tạm thời bỏ qua, Saka đáp:
" Elik Solomon - Quản gia nữ. Sau này cô ấy sẽ chăm sóc em ".
Enji cúi xuống nhìn người phụ nữ trước mặt, mỉm cười nhẹ nhàng:
" Sau này phiền cô rồi ". Có người đẹp chăm sóc, cô nghĩ chuyển đến nhà mới cũng không tệ đâu. ( Thực tội lỗi )
Người phụ nữ cũng mỉm cười đáp lại cô, thực dự rất chân thành, không có một chút giả tạo, cũng không có ranh ma cùng tính toán giống Enji. Rất đẹp. Một cụ cười rất dễ làm người khác tin tưởng và yêu thích.
" Tiểu thư Senje, mừng cô đến nhà mới ".
Ngay sau lời của cô Elik, những người hầu gái và vệ sĩ cũng cúi đầu nhẹ, cất lời đồng chào cô.
" Tiểu thư, mừng cô đến nhà mới ".
Saka chợt bước đến gần, cầm khuỷu tay Enji kéo nhẹ ra, tạm thời giúp cô Elik đang bối rối, rất đáng thương, không biết đến bao giờ vị tiểu thư xinh đẹp trước mắt thôi nhìn cô bằng ánh mắt gian đó, dừng không vuốt tóc cô nữa.
Anh lên tiếng ra lệnh cho người dưới:
" Sau này mọi người sẽ dần làm quen với Enji, giờ hãy trở lại làm công việc của mình. Cô Elik, giúp Enji làm quen nhà mới."
Sau đó, lại quay lại nhìn cô:
"Hành lí của em đã đưa lên phòng rồi. Em xem xung quanh nhà, sau đó hãy lên phòng. ".
Lại nhìn cô chăm chú, cười đầy ẩn ý:
" Tôi nghĩ cô Solomon sẽ có món quà nhỏ dành cho em đấy ".
Khi anh nói câu đó, Enji chợt nhận ra ánh mắt của cô Elik sáng lên, mong chờ, có phần vui mừng.
Hừ, đã ai nói cho những người ở đây biết cô không thích sự bất ngờ chưa nhỉ?. Thường thì những bất ngờ với cô không được tốt lắm. Nhưng thôi, món quà của cô Elik, cô cũng không nỡ từ chối.
" Tôi phải trở về làm việc rồi ". Saka báo cho cô biết.
" Vậy sao". Mi mắt chớp nhẹ một cái, rõ ràng là cô vui mừng. " Khi nào anh về "
" Ừm. Hiện tại tôi rất bận, có lẽ là ba ngày sau.". Anh đáp. Cảnh giác trước phản ứng của cô. Vừa đến nhà mới, cô không lợi dụng anh không có ở đây làm loạn lên chứ.
" Được được..". Cô vỗ vai anh rất thân mật. " Cứ chuyên tâm làm việc ".
" Anh có thể đi ". Cô nói như chủ nhà đuổi khách.
Saka lắc đầu nhẹ vài cái, quay người. Nhưng chưa đi được xa, liền bị một lực kéo mạnh lại.
Enji đang nắm chắc vạt áo của anh.
" Chuyện gì thế "
" Tôi vừa chợt nhớ ra một điều rất quan trọng. Anh cần phải giải thích cho rõ."
Cô lạnh mặt nhìn anh nghiêm túc.
" Lí do tôi ở đây là gì?. Cho tôi một lí do thích hợp, nếu không, dù có hài lòng về nhà mới. Tôi cũng sẽ rất không vui ". Cô nhấn mạnh hai chữ cuối. Im lặng, quan sát anh, nói tiếp:
" Khi không vui, tôi làm những điều không tốt "
Saka có thể cảm nhận rõ được sự khó chịu \\\'nhỏ bé\\\' trong mắt cô. Anh nhất thời không trả lời được. Cuối cùng, vẫn chọn yên lặng. Anh có thể nói dối, nhưng cô tin sao?
" Hiện giờ tôi chưa thể cho em một lí do thỏa đáng. Xin lỗi. Nhưng tôi không hề có ý xấu với em ". Anh đáp chắc chắn.
Mong cô không hiểu lầm điều gì.
Nhưng lời nói và vẻ mặt áy náy của anh lại không khiến Enji không hiểu lầm. Thật tiếc. Ánh mắt cô nhìn anh rất giận giữ, tối lại như có sương phủ.
" Tôi không tin ".
Nhưng rồi đột nhiên cô lại cười, nhưng như là không cười. Quay người, nhìn trời nói bâng quơ:
" Anh nên về sớm ngày nào tốt ngày ấy. Hôm nay có lẽ tôi sẽ không làm gì. Nhưng ngày mai thì không chắc đâu."
Như một lời cảnh cáo.
Saka - anh cũng bước đi luôn. Khi mắt anh không nhìn thấy bóng dáng cô nữa. Nó lạnh lẽo vô cùng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc