Giường đơn hay giường đôi - Chương 86

Tác giả: Cầm Sắt Tỳ Bà

"Ừ, ba chúng tôi từng học cùng lớp, là bạn thân của anh ấy".
"Sau đó?".
"Sau đó... anh ấy luôn không tin tưởng tôi, cho rằng giữa tôi và người đó từng có gì đó, vì vậy không ngừng cãi nhau, đến cuối cùng thì chia tay".
Phổ Hoa bất đắc dĩ mím mím môi, có chút hiu quạnh.
"Vậy cô và người đó... từng có gì không?". Lâm Quả Quả hơi tò mò.
"Không có... Chúng tôi... chỉ có thể nói rằng...là bạn bình thường...".
Phổ Hoa không tìm ra cách thích hợp hơn để giải thích quan hệ của cô và Kỷ An Vĩnh, khiến vấn đề phức tạp hóa thì thà rằng không nhắc tới còn hơn.
"Sau đó giải quyết thế nào? Tôi muốn nói cô và chồng trước ấy?".
"Chúng tôi... đã làm thủ tục nhưng không hề nói cho hai bên gia đình, vì đều chưa thích ứng với sự thay đổi như thế, vì vậy với bên ngoài... vẫn thể hiện giống như xưa". Phổ Hoa rút tơ lột kén, sa vào trong ký ức được chôn giấu rất sâu, thử tìmkiếm dấu vết rõ ràng nhất mà Vĩnh Đạo lưu lại, "Chúng tôi vẫn gặp mặt, mỗi tháng khoảng một, hai lần, anh ấy đúng giờ đưa tôi về nhà thăm bố, thi thoảng tôicũng tới nhà anh ấy, hai bên gia đình mới biết năm ngoái, bao gồm cả anh trai anh ấy và bạn bè xung quanh".
"Đã giấu hai năm rồi vì sao lại chọn lúc đó để nói ra?". Lâm Quả Quả không hiểu.
Phổ Hoa cảm thấy không thể chịu đựng nổi nhưng vẫn nói ra sự thật, "Đột nhiên anh ấy... tái hôn...".
"Vì...".
Lâm Quả Quả không tiếp tục truy hỏi nữa, cầm quyển sổ nhỏ trên bàn, giữ chiếc Pu't chờ đợi tâm tình của Phổ Hoa quay trở lại.
"Chúng ta... có thể không nói chuyện này được không?".
"Được, nói cái gì đó tùy thích, cô muốn nói gì cũng được". Lâm Quả Quả thêm nước trà, đưa tới trước mặt Phổ Hoa, "Hay nói về chuyện rất lâu trước đó đi nhé? Không khiến cô khó chịu, giúp tôi hiểu về chồng cũ của cô hoặc cách hai người chung sống?".
"Rất lâu trước kia... trước kia bao lâu?".
"Ví dụ... thời hai người đi học, hai người chẳng phải là bạn học ư? Bạn học đại họcà?".
"Không, là thời trung học... nói chính xác là bắt đầu từ lớp chín".
"Lớp chín?".
Lâm Quả Quả gật đầu, "Nói vậy... hai người quen nhau rất nhiều năm rồi!".
"Vâng, tới mùa hạ năm nay là mười lăm năm. Năm đó, tôi được chọn vào lớp trọng điểm, anh ấy ngồi sau tôi...".
Mượn cách mở đầu an toàn này, Phổ Hoa bắt đầu thuật lại quá trình từ quen cho tới thân của cô và Vĩnh Đạo. Cô kể rất chậm, vừa kể vừa dừng lại, có lúc sa vào sự im lặng vô duyên cớ, một lúc sau mới tiếp tục. Lâm Quả Quả rất nhẫn nại, khi Phổ Hoa dừng lại, cô liền cầm Pu't viết soạt soạt lên giấy vài từ, Phổ Hoa tiếp tục kể, cô liền dừng Pu't chuyên tâm lắng nghe.
Kể tới việc phân lớp năm lớp mười một, Lâm Bác chạy ra, trong tay bê siêu nhân Ultraman Phổ Hoa tặng chạy tới leo lên đùi Lâm Quả Quả, dáng vẻ hưng phấn, nghiêm túc hỏi: "Mẹ, Ultraman và sói xám ai lợi hại hơn?".
Lâm Quả Quả nhíu mày bất đắc dĩ cười xin lỗi Phổ Hoa, trả lời Lâm Bác: "Chắc là Ultraman!".
"Sai!... Là vợ sói xám lợi hại nhất!".
Lâm Bác học tư thế và giọng điệu của nhân vật trong phim hoạt hình, học thuộc lòng mấy câu thoại không biết ở đâu ra. Lâm Quả Quả bế Lâm Bác về phòng, trước khi đóng cửa, cậu bé nhất định giãy ra khỏi vòng tay của mẹ, thò đầu nói với Phổ Hoa: "Cảm ơn dì Diệp".
Cuộc nói chuyện bị ngắt quãng, Lâm Quả Quả ra khỏi phòng, Phổ Hoa đã không còn tâm trạng để kể nữa. Cô mang vỏ cam vào bếp, đứng cạnh quạt gió nhìn Lâm Quả Quả thu dọn từng thứ. Hoa mùa thứ nhất bên ngoài đã tàn, mùa thứ hai vẫn chưa nở, giọt sương đọng trên cánh hoa ban đêm thỉnh thoảng lại phản chiếu ánh trăng dìu dịu óng ánh. Tiết lạnh mùa xuân đã qua nhưng tầng dưới nơi Lâm Quả Quả sống vẫn hơi lạnh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc