Giường đơn hay giường đôi - Chương 85

Tác giả: Cầm Sắt Tỳ Bà

"Này!".
"Hả?".
"Đừng quên hôm khác không phải làm thêm thì cùng ăn cơm nhé!". Cậu ta giơ giơ tay kéo cửa kính lên, cách tấm kính, Phổ Hoa vẫn có thể nhìn rõ chút hẹp hòi kèm theo chút kiêu ngạo lúc xưa trong mắt Ngu Thế Nam. Cô chạy lên tầng, khi mở cửa mới nhớ ra mình quên không cảm ơn. Ngu Thế Nam là người vô cùng thông minh, lý do từ chối vì làm thêm có lẽ sớm đã bị đoán ra rồi, chỉ không bóc trần mà thôi. Nhưng cách làm của cậu ta lại không khiến cô ghét bỏ, ngược lại vì bản thân ở Thiên Tân, nên theo bản năng có thiện cảm đối với bạn bè cũ.
Vì vô cùng nhàm chán, nhân lúc Lâm Quả Quả đã làm xong luận văn lại không cần vội nộp bản thảo, Phổ Hoa tới làm khách nhà cô ấy. Tuy không phải lần đầu đến lại không cần ở qua đêm, nhưng cô vẫn chuẩn bị rất nhiều quà, còn mua cho Lâm Bác siêu nhân Ultraman trang bị mới nhất.
Lâm Quả Quả mặc chiếc váy dài ở nhà ra mở cửa đón cô, cô ấy đang đắp mặt nạ, dùng một chiếc Pu't chì đã gãy đầu cài lên Pu'i tóc dày, có nét hấp dẫn riêng. Cô ấy trà hoa quả ra chiêu đãi, Phổ Hoa xem bài viết trên chuyên mục của tạp chí kỳ mới.
"Thế nào?". Cô ấy ngồi đối diện với Phổ Hoa, gọt cam trong đĩa.
"Vì sao cô nghĩ đến chủ đề này?".
Phổ Hoa lại nhìn tiêu đề chuyên mục "Hôn nhân thất bại", cảm thấy có chút giật mình.
"Cô đọc trước đi, đọc xong rồi nói". Dáng vẻ Lâm Quả Quả không có vẻ vội vã.
"Vậy được, tôi đọc lần nữa".
Ngồi trong phòng khách có thể nghe thấy tiếng bộ phim Sói xám và Cừu non vọng ra từ phòng Lâm Bác, ngửi hương thơm tỏa ra từ quả cam. Hai người đều imlặng, chỉ có Phổ Hoa thi thoảng lật trang tạp chí, ngẩng đầu trao đổi ánh mắt với Lâm Quả Quả. Chuyên mục dài hơn vạn chữ, khi đọc xong, quả cam trong tay Lâm Quả Quả đã được cắt thành từng miếng đặt trong đĩa rồi.
"Thế nào?". Lâm Quả Quả kéo đĩa cam tới trước mặt Phổ Hoa, Phổ Hoa vẫn còn chìm đắm trong nội dung chuyên mục, hơi lộ vẻ xúc động.
"Vì sao nói hôn nhân là chiếc khóa?".
"Nếu không nên so sánh với cái gì?".
Lâm Quả Quả khuấy cốc trà hoa quả của mình. Phổ Hoa nghĩ rất lâu nhưng không tìm ra một từ thích hợp để miêu tả hôn nhân và tâm trạng mình của mình lúc này, cô hoàn toàn không đồng ý với quan điểm mà Lâm Quả Quả đưa ra trong bài viết, nhưng không thể không cảm phục lời văn của cô ấy.
"Tôi không thể nói rõ tuy đã trải qua hai năm hôn nhân nhưng tôi không hề cảm thấy đó là chiếc khóa".
"Vậy cô cảm thấy là cái gì?".
"Tôi cảm thấy...".
Phổ Hoa trầm mặc một lúc, "Nhiều hơn là sự thỏa hiệp, rất nhiều rất nhiều sự thỏa hiệp, giống như mê cung đi không đến điểm cuối cùng".
"Như vậy à...". Lâm Quả Quả vội cầm quyển sổ nhỏ trên bàn, viết vài chữ.
Khi đặt Pu't xuống, cô ấy nghiêm nghị nói: "Tôi chưa từng kết hôn, về phương diện này có lẽ không có kinh nghiệm như cô, nhìn từ góc độ của tôi, quan hệ pháp luật của hôn nhân bản thân nó chính là một chiếc khóa, xác định hình thức một vợ một chồng cho quan hệ của hai người, ngoài phạm trù ràng buộc về pháp luật và đạo đức còn có được tình cảm từ tinh thần đến thể xác, quy tắc như vậy lẽ nào không giống chiếc khóa ư?".
Lâm Quả Quả đứng chầm chậm dạo bước quanh phòng khách nhỏ, "Ví dụ như cô, cô từng kết hôn, sau đó lại giải thoát. Giống như đã khóa rồi lại mở ra. Còn tôi chưa bao giờ hy vọng bị ràng buộc, vì vậy chodù có Lâm Bác tôi vẫn duy trì cuộc sống như trước đây, tôi không hy vọng cáikhóa đó tước đoạt đi lý tưởng của tôi, giống như cô nói hôn nhân tràn đầy sựthỏa hiệp, lâu rồi sẽ khiến ý chí con người mềm nhũn, trì trệ, thiếu đi sự sắc sảo. Tôi không hy vọng sống như vậy vì thế tôi không đeo gông xiềng, đương nhiên, chúng ta không thể phủ nhận cũng có những cuộc hôn nhân hạnh phúc, có chiếc khóa hoàn mỹ".
"Tôi... không dũng cảm như cô". Phổ Hoa nếm miếng cam giôn giốt, khi nuốt xuống họng lại mơ hồ thấy chát.
"Có muốn nói chuyện của cô không?". Lâm Quả Quả trở lại ngồi xuống bên Phổ Hoa, kề sát cô trên ghế sofa, "Tò mò rất lâu rồi, nếu cô muốn nói".
"Tôi...".
Phổ Hoa không phải không có khúc mắc, cô chưa bao giờ mở lòng với người khác, kể cả với Quyên Quyên. Nhưng cũng vì che giấu quá lâu, nên đối với sự việc xảy ra mười bốn năm nay bản thân cô cũng không có cách nào suy nghĩ rõ ràng.
"Chuyện của chúng tôi quá nhiều, không biết bắt đầu từ đâu".
Lâm Quả Quả nghĩ một chút, thận trọng đề nghị: "Vậy thì... nói về chuyện hai người ly hôn trước nhé?".
Phổ Hoa đón ánh mắt của cô, không trả lời ngay, mà suy nghĩ và im lặng hồi lâumới có đủ dũng khí lên tiếng.
"Chúng tôi... ly hôn khoảng hai năm trước, tôi đề nghị. Trước đó, chúng tôi có vài vấn đề nhưng không đến nỗi chia tay, sau này... một người bạn thời trung học về nước...".
"Bạn học nam?".
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc