Em Dám Nói Em Không Tính Phúc - Chương 44

Tác giả: Hốt Nhiên Chi Gian

Bóng đèn siêu nhỏ!

Edit: Linh Tinh Lung Tung
Beta: Hana

Giữa trưa Lộ Hiểu Vụ hướng công ty xin phép, lãnh đạo vừa nghe cha mẹ chồng cô đến, rất châm chước phê duyệt xin phép của cô. Công ty cả năm có sáu ngày nghỉ bệnh, sáu ngày nghỉ phép, vẫn được tính lương. Lộ Hiểu Vụ bình thường xin nghỉ phép rất ít, cho nên thỉnh thoảng xin nghỉ phép được thông qua rất dễ dàng.
Mạnh Dịch Nam buổi sáng cũng đến công ty dặn dò công việc thường ngày, buổi chiều liền đưa Hiểu Vụ đến sân bay.
Mạnh Dịch Nam dắt Lộ Hiểu Vụ vào sân bay, đến thẳng chỗ cửa ra đón máy bay.
Lộ Hiểu Vụ nghĩ sắp gặp cha mẹ chồng, trong lòng không khỏi có chút khẩn trương, nhìn sắc mặt chờ đợi của Mạnh Dịch Nam, lại hạ mắt xuống. Cảm nhận được Hiểu Vụ khẩn trương, Mạnh Dịch Nam nắm nhẹ tay cô, “Yên tâm, cha mẹ anh rất dễ gần.”
Lộ Hiểu Vụ lộ ra nụ cười thản nhiên, cô trong khi làm dâu cũng không cùng cha mẹ chồng ở chung qua, trong lòng vẫn luôn có chút bất an không yên, rất sợ chính mình làm không tốt, sẽ làm bọn họ mất hứng.
“Đinh Đinh Đang Đang thì sao?” Lộ Hiểu Vụ nghĩ đến còn có hai đứa trẻ, trong lòng lại bắt đầu mong đợi.
“Hẳn là rồi, lần trước nói bọn chúng gọi bà.” Mạnh Dịch Nam gật nhẹ đầu.
“Vậy nhất định rất vui vẻ.” Lộ Hiểu Vụ kéo nhẹ tay anh.
“Hy vọng.” Mạnh Dịch Nam đến bây giờ cảm thấy cha mẹ đột nhiên đến thăm khẳng định không đơn giản như vậy, hơn nữa hai đứa nhóc cứ như vậy từ trên trời rơi xuống, nhất định sẽ ảnh hưởng đến thời gian ngọt ngào của anh cùng Hiểu Vụ. Thật không biết cha mẹ đang làm cái gì, dù sao trong lòng anh vẫn có điều bất ổn, không biết được thông tin gì, vẫn là đợi cha mẹ nói thôi.
Đợi một hồi lâu, sân bay bắt đầu thông báo, chuyến bay cha mẹ đi đã đến.
Quả nhiên, chỉ chốc lát, cửa ra lục tục xuất hiện đám người.
Mạnh Dịch Nam cùng Lộ Hiểu Vụ cố dài cổ ở trong đám người tìm tòi người đi ra, rốt cục, Mạnh Dịch Nam xa xa nhìn thấy hai bóng người quen thuộc, kích động phất tay kêu la, “Cha, mẹ, bên này, bên này.”
Lộ Hiểu Vụ theo ánh mắt anh nhìn lại, trong lòng ngẩn ra, cha chồng, mẹ chồng! Một đôi người già thời thượng biết bao, mặt mày hồng hào, một người phụ giúp một chiếc xe trẻ con, Mạnh cha phía sau còn kéo một cái rương hành lý. Hai người vừa xuất hiện ở cửa, nhất thời hấp dẫn ánh mắt mọi người, mọi người đều kinh hãi nhìn đôi kì dị lão nhân, tự nhiên cứ như vậy mang theo tôn tử (cháu trai) đi xa, thật sự là lợi hại a!
Mẹ chồng, cũng chính là Mạnh mẹ, nghe được Mạnh Dịch Nam kêu to, cao hứng đáp lại, “A nam” Thúc giục bạn già hướng hai người đi tới.
Hai người đi đến trước mặt Mạnh Dịch Nam, Hiểu Vụ chạy nhanh ôn nhu xưng hô, “Cha, mẹ, khỏe. Để con.” Nói xong liền tiếp nhân xe đẩy trẻ con trong tay Mạnh mẹ.
Mạnh mẹ mắt cười mị liên tục khen ngợi, “Hiểu Vụ thực ngoan.” Ánh mắt lộ vẻ thưởng thức, đứa con dâu hai này tuy rằng tiếp xúc không nhiều, nhưng A Nam trong điện thoại rất khen ngợi.
Lúc trước khi A Nam nói sẽ kết hôn, đem nhà họ Mạnh hoảng sợ, bởi vì cho tới bây giờ không có nghe nói A Nam nói chuyện bạn bè, bọn họ đều lo lắng đứa con này ôm chủ nghĩa độc thân. Kết quả, ở hôn lễ nhìn thấy Lộ Hiểu Vụ, bọn họ vẫn là rất vừa lòng, con dâu này nhìn cũng chỉ thuộc dạng thanh lịch, thục nữ bình thường, người nhà đều nghi ngờ sao Dịch Nam lại thích loại hình này, Mạnh cha Mạnh mẹ lại không giống người thường nhận định Lộ Hiểu Vụ có thể chịu được A Nam.
“Cha, mẹ, hai người mệt mỏi rồi, chúng ta về nhà trước đã.” Mạnh Dịch Nam cũng tiếp nhận hành lý trong tay Mạnh cha, liếc mắt nhìn hai đứa trẻ đang ngủ yên trong xe, nhíu mày, đây là Đinh Đinh hay là Đang Đang? Đều đã lớn cả rồi!
Mạnh mẹ nhìn sắc mặt anh, nở nụ cười, “Khẳng định con không phân biệt được hai tiểu quỷ này đi.”
“Con cũng không phải anh trai, không phân biệt được cũng là bình thường.” Mạnh Dịch Nam cười khô khốc, hướng Lộ Hiểu Vụ khẽ cười một tiếng.
Hiểu Vụ nhìn xe trẻ con trong tay, cục cưng trong xe ngủ yên thật xinh đẹp. Hai mắt bất giác cong lên, ngủ cũng như vậy thật an bình, vui vẻ.
“Bọn nhỏ trên máy bay náo loạn từ đầu đến cuối, vừa mới ngủ.” Mạnh mẹ nhìn Hiểu Vụ trong mắt thương tiếc, tươi cười càng sâu, con dâu thứ quả nhiên không nhìn lầm, cô nhất định sẽ thương yêu đứa nhỏ. Mạnh mẹ cùng Mạnh cha đối diện cười thần bí.
Lộ Hiểu Vụ nâng mắt nhìn cha mẹ chồng, ngại ngùng cười, “Cha, mẹ, trên máy bay rất vất vả đi?”
“Hoàn hảo, trừ bỏ một thân đầy mồ hôi do hai tiểu quỷ này giày vò, cái khác đều tốt, đúng không, ông nó?” Mạnh mẹ sang sảng nở nụ cười.
Mạnh cha nhẹ nhàng cười, “Ra nhiều mồ hôi cũng giúp thân thể khỏe mạnh”
Lộ Hiểu Vụ thấy cha chồng nhìn mẹ chồng trong mắt đầy sủng ái, trong lòng không khỏi chấn động, đó là một loại hỗ trợ nhau trong lúc họa nạn, tâm linh tương thông yêu mến, cô nhìn trong lòng có cảm giác cảm động.
“Lần sau tôi sẽ nhường Đinh Đinh Đang Đang đi trên người ông, cho ông mồ hôi như mưa rơi, vậy nhất định cũng sẽ rất khỏe mạnh.” Mạnh mẹ ra vẻ không cho là đúng cắt một tiếng, khóe miệng cười lại toát ra trong lòng ngọt ngào.
Lộ Hiểu Vụ nhìn sửng sốt, thực hâm mộ bọn họ tuy rằng tuổi đã cao, nhưng vẫn như cũ tự nhiên biểu lộ quan tâm cùng trêu tức, cảm giác này thật tốt.
Mạnh Dịch Nam nhìn mãi cũng thành thói quen, Lộ Lộ, em sẽ nhanh chóng thích ứng. Sau đó nhìn phía cha mẹ, làm ơn hai lão thiên vạn lần đừng quá khoa trương, bằng không Lộ Lộ khẳng định chịu không nổi. Anh hiện tại đành phải ở trong lòng vụng trộm cầu nguyện.

Đoàn người đi thang máy xuống bãi đỗ xe, Mạnh Dịch Nam đem hành lý để sau xe. Cha mẹ ôm đứa nhỏ lên xe trước, Hiểu Vụ ngồi ghế bên cạnh, chính mình ngồi ghế điều khiển xe.
Hiểu Vụ nhìn cha mẹ mỗi người ôm một đứa nhỏ, đứa nhỏ trước иgự¢ ngủ rất ngon, khóe miệng mơ hồ treo một tia chỉ bạc, còn chảy nước miếng, ha ha, hai đứa nhỏ này nhất định đang mơ được ăn ngon.
Mạnh mẹ thấy Hiểu Vụ trông mong nhìn đứa trẻ, giật mình, cười nói, “Muốn hay không ôm một chút?”
A? Hiểu Vụ ngây ngẩn cả người, nhìn mẹ chồng, lại nhìn Dịch Nam, có chút do dự, có thể chứ? “Con…… không biết.”
“Không biết thì sẽ học chứ sao.” Mạnh mẹ cũng không cho cô cơ hội do dự, trực tiếp đem đứa nhỏ qua khe hở chỗ ngồi phía trước đem đến trước mặt Lộ Hiểu Vụ, Hiểu Vụ hai tay vội vàng tiếp nhận, Mạnh mẹ điều chỉnh tư thế ôm đứa nhỏ của cô, vừa nói một bên vừa dạy, “Ân, đầu phải gối lên thế này, tay phải ôm như thế, nhẹ một chút, tốt, thả lỏng, chậm rãi.” Lộ Hiểu Vụ được Mạnh mẹ sửa thật cẩn thận ôm đứa nhỏ vào иgự¢, đứa nhỏ trong иgự¢ đột nhiên ư một tiếng, giật giật tay nhỏ bé. Lộ Hiểu Vụ nhất thời cứng đờ, không dám thở mạnh, rất sợ một động tác có thể làm đứa nhỏ tỉnh.
“Không có việc gì không có việc gì.” Mạnh mẹ một bên vỗ nhẹ ௱ôЛƓ nhỏ của cục cưng, một bên khuyên Hiểu Vụ thả lỏng.
Quả nhiên, đứa nhỏ được Mạnh mẹ trấn an, tiếp tục ngọt ngào ngủ say.
“Không sai, Hiểu Vụ rất có thiên phú, tương lai nhất định là một người mẹ tốt.” Mạnh mẹ vừa lòng khen ngợi Lộ Hiểu Vụ.
Mạnh Dịch Nam ngồi ở bên cạnh, không cần nói Hiểu Vụ khẩn trương, anh ngồi bên cạnh xem Hiểu Vụ ôm đứa nhỏ, anh cũng khẩn trương! Mẹ già, mẹ cũng quá mạnh rồi, tự nhiên cứ như vậy yên tâm cho Hiểu Vụ ôm?
“Mau lái xe, mẹ và cha con đều mỏi tay rồi, chạy nhanh trở về nghỉ ngơi một chút.” Mạnh mẹ đem đứa nhỏ trong lòng Mạnh cha ôm lại, liền thúc giục Mạnh Dịch Nam lái xe.
Mạnh Dịch Nam cho xe chạy nhanh, ánh mắt vẫn là nhịn không được liếc về phía Hiểu Vụ bên cạnh. Lộ Lộ đáng thương, hoàn toàn đã muốn cứng ngắc rồi, cô ôm đứa nhỏ, hoàn toàn giống ôm quả bom, chỉ cần cử động sẽ bùng nổ.
Mạnh Dịch Nam đành phải lái xe với tốc độ nhanh nhất để về nhà, anh cũng không nhẫn tâm xem Hiểu Vụ chịu tra tấn như vậy. Đứa nhỏ a, quả nhiên là chuyện phiền toái!

Đoàn người rốt cục về nhà .
Mạnh mẹ vào nhà, liền giao cho Mạnh Dịch Nam tìm cái khăn da lông ngắn kê thành gối thấp, sau đó bảo Lộ Hiểu Vụ đem đứa nhỏ vào phòng ngủ đặt trên giường lớn, hai đứa nhóc nằm song song, Mạnh mẹ nhẹ nhàng mà cấp cho hai đứa nhỏ cái chăn phủ lên. Cuối cùng ở bên giường dùng mặt thảm khác làm cái biên nhỏ, mới yên tâm kéo mọi người ra ngoài.
Lộ Hiểu Vụ cẩn thận mỗi bước đi, lo lắng hỏi, “Như vậy được không ạ?”
“Yên tâm, như vậy hai tiểu quỷ có nằm ngang dựng thẳng oai dũng cũng không ngã xuống giường được.” Mạnh mẹ lôi kéo tay cô, mỉm cười an ủi.
Lộ Hiểu Vụ gật gật đầu, đi theo mẹ chồng ra ngoài.
Mạnh Dịch Nam đem hành lý của cha mẹ đến phòng cho khách, sau đó điều chỉnh nước ấm phòng tắm, mới đi ra ngoài phòng khách.
“Mẹ, hai người tắm rửa thay quần áo. Nếu mệt trước ngủ một giấc, buổi tối bọn con thay các người đón gió tẩy trần.” Mạnh Dịch Nam nói.
“Được, cho cha con tắm trước.” Mạnh mẹ đẩy đẩy Mạnh cha, chính mình kéo tay Hiểu Vụ, “Đến đây, Hiểu Vụ, mẹ dạy con cách pha sữa bột.”
A? A?
Mạnh Dịch Nam cùng Lộ Hiểu Vụ đều trợn tròn mắt, Mạnh mẹ mặc kệ bộ dạng ngây ngốc của hai người, trực tiếp lôi kéo Hiểu Vụ vào phòng khách.
Mạnh mẹ từ trong ba lô lấy ra bình sữa, hộp sữa bột, còn có rất nhiều đồ dùng trẻ con, nhất nhất giảng giải với Hiểu Vụ, Lộ Hiểu Vụ chỉ có thể ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh nghe.
Mạnh Dịch Nam cũng theo vào phòng khách, “Mẹ, Hiểu Vụ sao đã phải làm mấy cái này, mẹ cứ từ từ hãy dạy.”
“Mẹ đây không phải theo đạo sao?” Mạnh mẹ trừng mắt nhìn con liếc một cái, lão mẹ còn có thể hại bọn họ? Quay mặt mỉm cười nhìn Hiểu Vụ, “Ân, pha sữa bột rất đơn giản, cứ theo sách hướng dẫn trên này là được. Đến, mẹ làm một lần cho con xem.” Nói xong lôi kéo Hiểu Vụ đi ra phòng khách, khi đi qua cửa phòng, cố ý hướng con nháy mắt, “Đem toàn bộ mấy thứ này ôm lại đây.” Nói xong liền lôi kéo Hiểu Vụ vào phòng bếp.
Mạnh Dịch Nam trừng mắt nhìn một bàn toàn đồ dùng trẻ con, cái trán bắt đầu đổ mồ hôi, mẹ già làm thế này mục đích không đơn thuần, xem ra không đùa ૮ɦếƭ anh không bỏ qua! Anh hai, anh như thế nào lại tàn nhẫn đẩy mẹ già đến chỗ em? Anh tiêu dao thoải mái, nhưng em thảm! Bất quá, mặc kệ anh trong lòng dù không tình nguyện, vẫn là thành thành thật đem các thứ ôm vào bếp.
Mạnh mẹ để Hiểu Vụ rửa sạch tay, sau đó bắt đầu làm bước hướng dẫn đầu tiên, “Này, đổ chút nước ấm vào trong bình sữa, chú ý nước ấm duy trì 40-60 độ, con nếu không nắm chắc, có thể trước nếm thử, sau đó, theo như tỉ lệ trên này cho sữa bột vào, bình thường 30ml một thìa là được, cứ theo tỉ lệ tăng lên sẽ không bị nóng.”
Mạnh Dịch Nam và Lộ Hiểu Vụ ngoan ngoãn đứng bên cạnh nghe, một bên còn thật sự nghiêm túc chú ý đến liều lượng nước ấm cùng sữa bột, Mạnh mẹ đem sữa bột hòa tốt lắc đều bình sữa, “Cục cưng hiện tại bình thường một ngày uống ba lần sữa, còn lại ba bữa chuẩn bị cái khác. Đợi lát nữa hai đứa tỉnh, khẳng định muốn uống.”
Lộ Hiểu Vụ thưa dạ gật đầu nhận làm. Trời ạ, cô có làm được không? Trong lòng hoàn toàn không nắm chắc, vừa rồi ôm đứa nhỏ đều cảm thấy cứng ngắc, bây giờ còn cho đứa nhỏ uống sữa bột, cô rất sợ mình làm sai.
Mạnh Dịch Nam nhìn ánh mắt khẩn trương của Hiểu Vụ, trong lòng cô cùng lo lắng, “Mẹ, Hiểu Vụ không có gì kinh nghiệm, con thấy, mẹ đến chỗ đứa nhỏ đi, con sợ, sợ cô ấy làm không được.” Tay không khỏi đỡ nhẹ lấy thắt lưng Hiểu Vụ.
Hiểu Vụ cảm kích nhìn về phía anh một cái, đúng vậy, đúng vậy, cô khẳng định làm không tốt.
“Yên tâm, phụ nữ cần phải trải qua, quen tay hay việc, mẹ chính là tính hiện tại huấn luyện con bé, chờ sau này thực sự có đứa nhỏ, liền thoải mái hơn. Dù sao các con cũng sớm có.” Mạnh mẹ mỉm cười vỗ nhẹ Lộ Hiểu Vụ, đi ra phòng bếp.
Mạnh Dịch Nam cùng Lộ Hiểu Vụ hai mặt nhìn nhau, nhanh, mẹ già thật đúng là thần, tự nhiên biết bọn họ bắt đầu lên kế hoạch có đứa nhỏ?
“Em……” Hiểu Vụ nhìn bình sữa trong tay, trong lòng vẫn là khẩn trương không được.
“Đừng sợ, mẹ anh hay nói đùa, bà khẳng định giúp em bế em bé.” Mạnh Dịch Nam nói lời an ủi thực không lo lắng. Mẹ già tính cách thế nào anh rất rõ, mẹ dạy Hiểu Vụ tích cực như vậy, nhất định có mục đích của bà. Tuyệt đối sẽ không phải đơn thuần dạy dỗ Hiểu Vụ. Rốt cuộc là cái gì a? Anh đoán không ra.
“Dịch nam, anh phải giúp em.” Lộ Hiểu Vụ tựa vào lòng hắn mềm nhẹ nói.
“Yên tâm, anh nhất định sẽ giúp em.” Mạnh Dịch Nam dùng sức đem Hiểu Vụ ôm vào lòng, anh nhất định phải nhanh chóng biết mục đích của mẹ già.

Cha mẹ tắm giặt sạch sẽ, ở tại phòng khách nghỉ ngơi.
Mạnh Dịch Nam cùng Lộ Hiểu Vụ nhẹ bước đi vào phòng ngủ, hai tiểu quỷ vẫn còn ngủ say.
Lộ Hiểu Vụ chậm rãi ghé vào bên giường, cẩn thận nhìn hai cục cưng đáng yêu, nhìn nhìn, bất giác dán vào bên tai Mạnh Dịch Nam nói nhỏ, “Hai đứa nhìn rất giống anh.”
Mạnh Dịch Nam mỉm cười, hạ giọng nói, “Anh cùng anh trai rất giống nhau.”
Hiểu Vụ gật gật đầu, cô đã thấy qua ảnh chụp anh trai Dịch Nam – Mạnh Dịch Triết, xác thực như là từ một khuôn mẫu đi ra. Hai người nếu đi ra ngoài, chỉ cần liếc mắt có thể nhận ra là hai anh em, thân hình bên ngoài đều thực tương tự, có bộ dáng tiêu chuẩn nhà họ Mạnh.
“Bọn nhỏ thật đáng yêu.” Lộ Hiểu Vụ nhìn chằm chằm cục cưng nhắm chặt mắt, lông mi thật dài, lông mi tinh tế, còn có cái mũi khéo léo, cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu, còn có khóe môi nhếch lên vài chỉ bạc. Lộ Hiểu Vụ trong lòng cười, nhịn không được nâng lên tay cẩn thận khẽ vuốt khóe miệng nước miếng của hai đứa.
Mạnh Dịch Nam nhìn động tác ôn nhu của Hiểu Vụ, trong lòng một mảnh cảm động, Lô Lộ thực thích trẻ con.
Hiểu Vụ nhìn hai đứa chằm chằm, ánh mắt chậm rãi mềm nhẹ, đột nhiên nhẹ nhàng mà nói, “Con của chúng ta có phải hay không cũng đáng yêu như vậy?”
Mạnh Dịch Nam trong lòng chấn động, một tay vươn ra ôm sát Hiểu Vụ, dán tại bên tai cô nhẹ giọng nói, “Khẳng định so với hai nhóc này đáng yêu hơn.” Nhìn cô ánh mắt mê muội, tâm của anh cũng đi theo say mê. Tiểu hài tử cũng không như vậy chán ghét.
Đang lúc hai người đang chìm đắm trong bộ dáng đang ngủ của hai bé con.
Trên giường một trận di chuyển nhẹ, a, bé con tỉnh.
Trong đó có một bé nghiêng người, bắp chân nhỏ áp đến người bé kia, bé kia bị đè lên, bắt đầu cảm thấy không thoải mái, chân nhỏ cũng động đậy, lung tung cọ, một đá một cọ liền đem bé kia đá sát tường biên. Chỉ một cái lật người đã khiến đầu trượt khỏi gối và chạm xuống ga giường thật mạnh, đệm khẽ động, đôi mắt nhỏ chớp chớp mở ra.
Lộ Hiểu Vụ cùng Mạnh Dịch Nam nhìn choáng váng, không biết nên phản ứng như thế nào. Này, hai đứa trẻ này đang ngủ cũng có thể có động tác như vậy? Rất thần kỳ!
Không đợi hai người phản ứng lại, đầu của tiểu quỷ kia đã bắt đầu dịch chuyển, cuối cùng gào khóc. Lộ Hiểu Vụ cùng Mạnh Dịch Nam hoảng, cùng nhau đứng lên, muốn ôm lấy bé, muốn vỗ về bé con để làm bé thôi khóc.
Nhưng tiếng khóc vang dội nhanh chóng lây sang bé con bên cạnh, thêm một bé bị đánh thức, cũng khóc theo lên.
Trời ạ, nên làm thế nào bây giờ?
Vợ chồng họ Mạnh trừng mắt nhìn hai bé con trên giường khóc ầm ĩ, chân tay luống cuống!
“Bế hai bé lên đi anh.” Lộ Hiểu Vụ đẩy đẩy Mạnh Dịch Nam, trẻ con khi khóc sẽ muốn ôm, cô cũng không nhớ rõ lắm nhưng hình như tối hôm qua mới nhìn thấy trên mạng.
Hiểu Vụ đem bé con nằm bên ngoài ôm lấy, bé con mềm mại trong иgự¢ chân tay khua khoắng lung tung, hại Hiểu Vụ không ôm được. Cô khẩn trương nhẹ nhàng ôm lấy bé, chậm rãi điều chỉnh tốt tư thế cho bé, sau đó vỗ nhẹ lưng bé, miệng còn không ngừng dỗ dành.
Mạnh Dịch Nam nhìn cô, rồi bắt chước theo cô, tay chân vụng về đem bé con ôm lên. Nhưng khi vừa ôm bé con lên tay, anh mới phát hiện ôm trẻ con cũng không thoải mái như tưởng tượng, bé con rất nhẹ và mềm, thân thể nhỏ luôn luôn cử động, anh lại không dám dùng sức ôm. Hai tay to đành phải cố gắng điều chỉnh, khống chế bé con trong lòng bàn tay.
“Không đúng, không đúng, làm thế này, làm cho bé con nằm ở trong lòng.” Hiểu Vụ nhìn tư thế anh ôm bé con, vội vàng sửa đúng, anh như vậy hoàn toàn là đang cầm bé con chứ không phải ôm, sẽ khiến bé không thoải mái .
Mạnh Dịch Nam vội điểu chỉnh tư thế ôm bé con, nhưng bé con trong tay anh so với Lộ Hiểu Vụ càng nghịch ngợm, luôn luôn vặn vẹo, khóc lợi hại hơn, giống như không cho anh ôm. Mạnh Dịch Nam không có cách, được nửa ngày, đứa nhỏ vẫn là nháo, anh đành chuyển động tay, để bé hơi ngồi thẳng lên, một tay vòng qua ôm trước иgự¢ bé, lưng chạm vào иgự¢ anh, ௱ôЛƓ ngồi trên tay anh, hai chân treo lên, thuận tiện cho bé hoạt động.
Lộ Hiểu Vụ vừa thấy anh ôm như vậy, dở khóc dở cười, đây là cái tư thế gì, mau làm cho bé con nín khóc đi. Đang định đón lấy bé con trong lòng anh. Di, kỳ quái, tiếng khóc của bé con trong lòng Mạnh Dịch Nam nhỏ dần, chậm rãi chuyển sang nức nở, rồi dừng hẳn.
“Ha, anh đây thì ra thích ngồi.” Mạnh Dịch Nam nhìn Lộ Hiểu Vụ, trong nháy mắt Hiểu Vụ không thể tưởng được anh cũng có thể ôm trẻ con.
Lộ Hiểu Vụ vỗ nhẹ bé con trong lòng, cũng không khóc, chính là hít mũi nhìn cô. Đôi mắt thật đẹp, giống một viên bảo thạch màu đen sáng ngời trong suốt, tròn trịa trừng mắt cô, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn nộn nộn, môi chu ra đáng yêu.
“Anh xem, hai bé như vậy càng giống anh.” Lộ Hiểu Vụ nhìn hai bé con, thật sự giống như Dịch Nam.
“Con của chúng ta khẳng định mũi sẽ không bị tẹt.” Mạnh Dịch Nam cái mũi vừa nhăn, giống đâu mà giống, cũng không đẹp trai như anh.
“Người ta còn không có đủ dài thôi.” Lộ Hiểu Vụ liếc mắt, người này, sao có thể nói trẻ con như vậy.
Bé con trong lòng Lộ Hiểu Vụ đột nhiên như phát hiện ra cái gì mới lạ, nhìn chằm chằm Mạnh Dịch Nam, yên lặng không chuyển mắt.
Đột nhiên, một thanh âm non nớt mơ hồ vang lên, “Bát…bát…..”
Hiểu Vụ ôn hòa liếc Dịch Nam, ngẩn ngơ. Tiểu quỷ này có thể nói?
Dịch Nam trừng mắt nhìn tiểu quỷ trong lòng Hiểu Vụ, chăm chú nghiên cứu, vừa rồi rõ ràng thằng bé nói chuyện, “Tiểu quỷ, con nói cái gì?”
“Bát….bát…” Quả nhiên, thằng bé đang nói chuyện! Hiểu vụ lần này cũng nghe rõ ràng , trong lòng một trận mừng như điên, “Thằng bé nói gì?”
“Ba ba ra thì phải? Thằng bé muốn nằm nhoài ra?” Mạnh Dịch Nam cau mày cũng mạc danh kỳ diệu.
“Không thể nào,” Hiểu vụ nhẹ lay động cục cưng, muốn bé con mở miệng lần nữa, “Cục cưng, con biết nói rồi sao? Lặp lại lần nữa.”
Bé con kiêu kỳ quay đi chỗ khác, không hề để ý tới.
Lộ Hiểu Vụ cùng Mạnh Dịch Nam nhìn nhau sửng sốt, Mạnh Dịch Nam nở nụ cười, “Thằng bé giống như không để ý tới em.” Hiểu Vụ bị anh vừa nói, mặt liền nhíu, tại sao có thể như vậy, bé con không thích cô?
Mạnh Dịch Nam thấy cô hờn giận, vội an ủi, “Không phải, không phải,” Xoay mặt trừng đứa nhỏ trong lòng cô, “Con dám làm vợ chú mất mặt, cẩn thận chú đánh ௱ôЛƓ nhỏ của con.”
Bé con trong lòng cô giật giật, miệng lại động, “Bát… Bát…” tay nhỏ bé cũng hướng Mạnh Dịch Nam.
Cái này hai người thật sự ngây người, bé con thật sự thích Mạnh Dịch Nam, vì sao?
“Đinh Đinh là kêu ba ba.” Mạnh mẹ không biết khi nào xuất hiện ở cửa, mỉm cười nhìn hai người, “Thằng nhóc nghĩ Dịch Nam là Dịch Triết.”
Khó trách, Lộ Hiểu Vụ nhìn Đinh Đinh trong lòng, còn có trong tay Dịch Nam, hai đứa phỏng chừng còn chưa nhận rõ người, chỉ có thể mơ màng nhận ra bộ dáng cha mẹ.
“Xem ra Đinh Đinh Đang Đang cũng không bài xích hai con, thật tốt quá.” Mạnh mẹ cười khanh khách đi đến bên người bọn họ.
Mạnh Dịch Nam nghi hoặc nhìn phía mẹ, mẹ nói lời này là sao? Chẳng lẽ bà lại có ý đồ gì khác?

Quả nhiên, lúc ăn cơm chiều, Mạnh Dịch Nam rốt cục hiểu được mục đích chân chính cha mẹ mang Đinh Đinh Đang Đang đến đây.
“Mẹ và cha con năm nay kết hôn cũng được ba mươi nằm, vì muốn làm lễ kỉ niệm, cha mẹ muốn đi du lịch, nhớ lại những năm tháng lãng mạn hồi xưa.” Mạnh mẹ mỉm cười tuyên bố mục đích cuối cùng của mình.
Mạnh Dịch Nam cùng Lộ Hiểu Vụ hai mắt nhìn nhau, chỉ có thể ngẩn ngơ nhìn phía Mạnh mẹ hưng phấn.
“Cho nên, tuần này, đứa nhỏ phiền hai con chăm sóc !”
……
Mạnh Dịch Nam cùng Lộ Hiểu Vụ đồng thời nhìn đến hai bé con đang bị vòng trên cái ghế sô pha, như là có tâm linh cảm ứng, hai bé con cũng đồng thời nhìn phía họ, sau đó nở nụ cười!
Mạnh Dịch Nam nhìn khuôn mặt tương tự kia, trong lòng dần dần rét run! Mẹ già, không cần đùa vậy chứ! Con cùng Hiểu Vụ còn có nhiệm vụ trọng yếu hơn cần hoàn thành!
Ai tới cứu vớt cuộc sống tính phúc của anh cùng Hiểu Vụ a?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc