EM ANH - Hai đầu thế giới - Chương 20

Tác giả: Đang cập nhật

Đưa Tổng giám đốc vào đến phòng ngủ của hắn, Duy Minh đã mệt phờ người, nếu như trên phim thì nhân vật “nó” sẽ đến bên cạnh, dịu dàng vuốt ve gương mặt, thay đồ cho nhân vật “hắn”, sau đó lấy khăn lau mặt, làm trà giải R*ợ*u, chăm sóc cả đêm,… nhưng hiện thực không giống phim, cơn buồn ngủ ập đến khiến tính lười biếng của nó trỗi dậy, chỉ *** vest ngoài và nới lỏng cà vạt cho Thế Long, nó cũng ráng lọ mọ vào bếp nấu một cốc trà gừng rồi để ở đầu giường… sau đó nó bò lên sô pha… ngủ!
Kết cục sáng sớm hôm sau, cả 2 thức dậy khi đã gần 9 giờ sáng. Duy Minh sau khi đưa Tổng giám đốc về nhà xem như đã lấy công chuộc tội, được một ân huệ là đi cùng xe với sếp tới công ty. Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán, vừa bước xuống xe mọi người có mặt trước cửa công ty đều đồng loạt nhìn nó như thú lạ, đặc biệt là bộ đồ nó mặc từ hôm qua đến giờ chưa về nhà nên chưa kịp thay, gặp đêm qua ngủ trên sô pha nên có phần hơi nhăn nhúm!
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa là gì so với việc buổi trưa nó tiếp tục phải đi nấu ăn, rửa bát rồi bị kêu trình chứng minh thư cho Thế Long.
Lí do của hành động này là từ sáng đến giờ hắn đã suy nghĩ rất kĩ, suy nghĩ về mối quan hệ giữa mình và Khánh My, giữa nội, giữa Duy Minh,… nên hắn đã đưa ra quyết định…
4h30 chiều hôm đó, Duy Minh đang làm việc thì đích thân Thế Long xuống nhà hàng, ra lệnh 1 phút 30 giây nó phải thay đồ rồi ra trước cửa. Tuy mọi người đã quen với việc hết người này đến người kia xuống kiếm nó, hết thư kí đến trợ lý giám đốc, rồi cả trưởng phòng nhân sự,… nhưng đây là lần đầu đích thân CEO An Thế Long xuống đây và lí do hết sức… đơn giản là kêu nó ra ngoài đợi.
“Lên xe, sắp trễ rồi!” Thế Long vẫn nói bằng giọng ra lệnh, thật khó có thể hiểu nỗi hắn đã vượt qua cú sốc ngày hôm qua như thế nào, hay Tổng giám đốc diễn xuất quá giỏi? Nhưng dù sao đi nữa nó vẫn ngoan ngoãn lên xe, còn Thế Long chăm chú phóng như bay trên đường. Duy Minh thắc mắc sẽ đi đâu nhưng không dám hỏi, chỉ đến khi chiếc xe đỗ trước AJ Airport nó mới bừng tỉnh, thầm đoán “Chắc Tổng giám đốc đi công tác nhưng kêu mình theo làm gì trời? Tiễn hắn à?”
Đang miên man suy nghĩ thì Duy Minh đã bị hắn lôi xuống xe, bên trong sân bay, ở lối đi dành cho khách VIP đã có lão nhị, lão tam và lão tứ đứng đó sẵn. Thấy hắn tới, cả ba liền đi nhanh về phía trước, vừa đi 1 trong 3 người vừa nói: “Cậu trễ 5 phút rồi đó, nãy giờ chúng tôi phải liên tục báo xin lỗi, máy bay cần nạp nhiên liệu để đợi cậu!” Duy Minh còn chưa hiểu gì thì Thế Long đã phất phất tay ra vẻ không vấn đề gì, mà cũng đúng, hãng hành không này là công ty của AJ, hắn còn sợ ai nữa chứ.
Duy Minh thầm than trách, AJ có 1 Tổng giám đốc xốc nổi như hắn mà sao vẫn khá lên nổi nhỉ? Đến trước khu vực check in, nó đứng lại, cúi đầu một góc 45 độ, tạo thành kiểu cuối đầu chào đúng chuẩn quốc tế, nhưng chưa kịp “Chúc giám đốc công tác vui vẻ” thì đã nghe âm vang trầm trầm vang lên: “Còn không mau lên, đứng đó làm gì?”
Rồi lập tức ba “lão” đó đến vây quanh áp tải nó đi. Đến lúc lên máy bay rồi nó vẫn còn trợn mắt, há hốc miệng chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Mãi đến khi tiếng động cơ ầm ầm vang lên báo hiệu máy bay sắp cất cánh nó mới mếu máo nhìn người ngồi bên cạnh: “Tổng giám đốc, đi đâu vậy?”
“Hà Lan!”
Nó nghe Thế Long trả lời thì càng muốn khóc hơn, nó chỉ luôn loanh quanh ở gần nhà trong bán kính 100km chứ chưa bao giờ đi xa đến vậy… Nó ấp úng hỏi: “Đi làm gì vậy Tổng giám đốc?”
Thế Long xoay qua nhìn nó nghiêm túc, nói rõ từng chữ: “Tôi và cậu… Đăng kí kết hôn đi!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc