Đường Tâm Thục Nữ - Chương 09

Tác giả: Điển Tâm

Chính là biến hóa trong nháy mắt, lại làm cho cả tình thế nghịch chuyển !
Ác Phu nguyên bản nháy mắt hành động, toàn thân cơ bắp buộc chặt, với tốc độ nhanh nhất tiến lên, chặt chẽ trụ điểm ૮ɦếƭ của gáy sát thủ. Da ngăn đem trần trụi của hắn, hành động nhanh nhẹn giống như động vật hoang dại, con ngươi đen tỏa sáng có thần sắc cuồng dã, làm cho người ta sợ hãi cũng làm cho người ta mê muội. Khi hắn ra tay, đối phương căn bản không có cơ hội giãy dụa.
"Đáng ૮ɦếƭ!" Sát thủ rống giận, còn muốn phản kháng, nhưng là dùng hết lực giãy dụa, vẫn bị giữ quá chặt chẽ, hắn càng lúc càng không thể hô hấp, cũng sợ hãi phát hiện lực đại của Ác Phu kinh người.
"Ngon ngọt đều thường, đương nhiên muốn đối phó điểm đại giới" Ác Phu cười lạnh nói, biểu tình kia xem ra thập phần nguy hiểm, quả thực làm cho người tiếp xúc mất đi dũng khí, so với kẻ có bộ dáng lười biếng ban nãy, như là có hai người khác nhau.
Sát thủ mồ hôi lạnh chảy ròng, miễn cưỡng một chút sắc bén đá lại, bị Ác Phu dễ dàng tránh thoát. Chính là xoay người một chút, hai cánh tay liền bị Ác Phu chiếc trập khớp, chi ( chi là bộ phận ý ) đã sớm trở nên thảm thương, vài giây trước sát thủ còn hăng hái, nay sắc mặt tái nhợt, chỉ có thể ՐêՈ Րỉ trên mặt đất.
Ác Phu quay lưng lại với tên sát thủ, một mặt chậc lưỡi, phe phẩy đầu "Ngươi trước kia được huấn luyện, chẳng lẽ không dạy qua ngươi, khi thực hiện nhiệm vụ trăm ngàn lần những để ánh mắt nhìn lung tung, sẽ gây ra nguy hiểm. Nhất là nhìn đến thứ không nên xem, lại càng nguy hiểm"
Sát thủ bắt đầu phát run, hắn rốt cuộc hiểu được, là hắn quá mức khinh địch. Người đàn ông này căn bản không phải như lời của chủ nhân đã nói, chính là một cái liền lột bỏ thân thể ngưu lang; Người đàn ông ngày thân thủ tốt đến đáng sợ, thậm có thể trở thành sát thủ tài giỏi trong thời gian ngắn nhất
Đường tâm nắm chặt khăn mặt, nghiêm mật vây quanh ở trước иgự¢, không có Ác Phu lại có cơ hội kéo khăn mặt. Gương mặt của cô xấu hỗ cùng tức giận mà trở nên đỏ bừng, thậm chí ngay cả thân hình trong suốt đều hiện lên trên một tầng đỏ ửng, xem ra càng thêm xinh đẹp động lòng người.
"Anh dám kéo khăn mặt của tôi! Làm cho gã này thấy của tôi... của tôi..." Cô phẫn nộ hô, cơ hồ muốn xông lên trước, Ϧóþ ૮ɦếƭ gương mặt cười tà của người đàn ông.
"Đương Tâm, trong lúc tổng yếu cần phải dùng đến thủ đoạn a! Em sẽ không nỡ để nhìn thấy anh thật sự bị tên sát thủ bắn ૮ɦếƭ hay sao!" Vẻ mặt hắn vô tội nhún nhún vai, đối với phẫn nộ của cô mỉm cười
Cô cắn chặt môi, thật sự rất muốn dùng sức đá hắn mấy đá, tốt nhất vẫn là đá vào chỗ đang che đậy của hắn, như là đối với người khác diễu võ dương oai, làm cho hắn đau đến lăn lộn trên đất, mới có thể giảm một chút sự tức giận của cô. Cô rất ít khi phẫn nộ như vậy, nhiều năm nay luôn biết cách tự tiết chế, ở thời điểm gặp hắn liền đổ, hắn chính là có biện pháp rất kinh người đọa cô, sau lại mỉm cười tà mị trấn an cô.
"Làm sao vậy? Còn tức giận sao?" Ác Phu thở dài một hơi, ánh mắt lợi hại nhìn xuống, nhìn chằm chằm toàn thân đã đổ mồ hôi lạnh, run run cơ hồ muốn té xỉu. "Như vậy đi ! Em nếu không thể nguôi giận, không thể chịu được người đàn ông khác nhìn thấy mình Tʀầռ tʀʊồռɢ, như vậy vì bảo về trinh tiết của em, anh thay em móc mắt người đàn ông này!" Hắn nghiêm trang nói.
"Bảo vệ danh tiết của tôi? Danh tiết của tôi chính là bị hủy trên tay anh, nếu kẻ thấy bộ dáng Tʀầռ tʀʊồռɢ của ta phải bị móc mắt, vậy thì anh cũng nên đem tên đầu sỏ kia mà cắt chứ?" Đường Tâm cười lạnh một tiếng, nhìn nửa người dưới của hắn.
""Muốn cắt anh không thành vấn đề, chỉ sợ là em sẽ bị thương tâm, sau này sống tịch mịch, mà anh lại không có cách nào "an ủi" em." Hắn cười trả lời, mày hơi nhích lên thưởng thức biểu tình phẫn nộ của cô {Mặt dày quá :))}
"Không cần... Không nên..." Sát thủ giãy dụa nói, lại một lần nữa bi quan phát hiện, bọn họ căn bản là bận về việc... khắc khẩu, không có thời gian nghe hắn nói một chút nào. Bất luận là lúc trước đứng uy Hi*p, hay bây giờ cầu xin tha thứ, đối với nam nữ này căn bản không có nghe vào nửa câu {Một phút nặc niệm cho anh ăn bơ =))}
"Ngươi rất ồn" Ác Phu thản nhiên nói, chân nhẹ nhàng tiến một bước, đạp chúng vào chỗ trật khớp khiến sát thủ đau giống như bị hỏa thiêu. Đối phương gào thét một tiếng, không chịu nổi sự đau đớn kịch liệt như vậy, hai mắt như muốn ngất đi.
Đường Tâm dùng sức cắn môi, sau xoay người đi vào trong phòng. Lòng của cô rối loạn thật sự, lúc trước thấy hắn bị uy Hi*p, sinh mệnh gặp nguy hiểm, xuất hiện nên một loại sợ hãi rất lớn, bối rối giống như sắp mất đi hắn, loại khó chịu này làm cho cô không thể hô hấp.
Cô cảm nhận được sự nguy hiểm, không phải ở nơi người sát thủ tìm tới cửa uy Hi*p kia, mà đặt tại trong ranh giới sự sống và cái ૮ɦếƭ, lại nhìn ra chính mình thế nhưng để ý đến hắn.
Cô nguyên bản còn chìm đắm ở trong lòng hắn, lừa mình dối người, nghĩ đến chuyện sau khi kết thúc, là cả hai không thấy thiếu nợ nhau, có thể rời đi.
Nhưng là lòng của cô đã lạc lối sâu như vậy, chuyện tới bây giờ, thậm chí cô không có nắm chắc, cuối cùng, cô có thể bỏ đi sự mê muội với hắn hay không ? Cô có thể hay không diễn giả lại thành thật, thật sự mê Ác Phu, sau thậm chí còn quyết định liều lĩnh muốn cùng hắn ở chung
Cô nguyên bản đều tính toán rất tốt, sự tình hẳn là theo kế hoạch của cô mà tiến hành mới đúng chứ, tại sao lại biễn diến sai lầm, khiến cục diện thành ra như bây giờ? Tay cô đang run nhẹ, bối rối vỗ về иgự¢, cảm thụ tim đập kịch liệt, bởi vì hiểu được chính mình đối với hắn thân thiết cùng mê luyến mà sợ hãi.
Không thể cứ lún xuống bùn như vậy, sự tình phải có một dấu chấm hết. Cô đã không có cách nào đợi đến lúc khế ước của bọn họ chấm dứt, nếu ngày càng tiếp tục lún sâu, cô thật sự không chắc chắn ràng, cuối cùng bản thân có thể rời hắn hay không?
Đường Tâm ૮ɦếƭ lặng, mặc quần áo vào, liên tục hít sâu, bắt buộc chính mình tỉnh táo lại. Rốt cuộc vẫn là đến lúc này, sự tình chung quy cần có một kết thúc. Đối với loại tình huống này, cô thực sự cảm thấy sợ hãi cùng bất an, thói quen cô cố tình làm vậy, thói quen làm theo ý mình, lại trúng ngay thời khắc không có phòng bị, làm cho hắn tiến đến trú ngụ tại lòng cô. Cô để ý đến hắn, nhiều đến ngay cả chính cô đều cảm thấy bất an.
"Làm sao vậy? Dọa đến em?" Ác Phu chậm rãi đi đến, mở cửa ra, theo cô, từ phía sau ôm lấy cô gắt gao, đem thân hình nhỏ hoàn toàn ôm vào trong lòng. Hơi thở của hắn đọng trên người cô, hai tay cũng không quy củ hoạt tiến vào quần áo của cô "Ban nãyi bị gián đoạn, hiện tại anh đến bồi thường cho em." Hắn dụ hoặc nói nhỏ, ở bên tai cô cười tà mị.
Thắt lưng mảnh khảnh của cô uốn éo, ra sức giãy dụa thoát khỏi cái ôm ấp của hắn. Cô bắt buộc chính mình duy trì biểu tình lạnh lùng, đôi mắt trong suốt, không động đậy, nhìn thẳng vào hắn, khi thấy khuôn mặt tuấn mỹ tà mị của hắn, trong lòng thế như có một tia không can tâm cùng khổ sở.
"Không nên ᴆụng vào tôi." Cô kiên quyết lắc đầu, thong thả hít sâu, cố gắng gom góp dũng khí.
Đã không muốn có thời gian lại chần chờ, chỉ cần kéo dài một chút, lòng của cô càng đình trệ một phần. Lý trí cùng tự ton của cô, làm cho cô không thể thú nhận chính mình thật sự yêu một ngưu lang. Cô có thói quen khống chế mình, cũng có thói quen muốn làm gì thì làm, thế nên thân thiết và để ý một người người đàn ông như vậy giống như sẽ phá hư cô {Khổ ghê :)) yêu thì nói yêu :)) sao phải xoắn. Anh này cũng ngộ thiệt :)) khoái đóng trai bao}
"Tiểu bạo quân, việc này chỉ sợ rất khó, có lẽ từ đây đến ngày kết thúc, anh đều không có biện pháp không chạm vào em. Chúng ta sẽ có thời gian cả đời, anh có thể yêu em đến vĩnh cửu ." Hắn đứng ở tại chỗ, không hề động đậy, hai tay vén ở trước иgự¢, tuy rằng thái độ thoải mái, nhưng là hai con ngươi đen thâm thúy lại mơ hồ như có lửa thiêu đốt, âm thầm hứa hẹn lúc này, chính là một lời hứa cả đời.
"Câm mồm! Không có cái gì cả đời. Lại càng không có chuyện vĩnh cửu, chúng ta trong lúc này chỉ là khế ước ngắn ngủi mà thôi." Cô nắm chặt tay tạo thành quyền, đồng thời cũng khép nhanh hai mắt, không thể nhịn được nữa mà hô. Cô không dám nhìn khuôn mặt hắn, lại càng không dám nhìn hai mắt nóng rực của hắn, trong lòng dao động mà hạ một quyết âm. Cô càng nói càng vội vàng, sợ nếu bản thân chần chờ đôi chút, không có một tiếng trống làm tinh thần hăng hái nói rõ ràng tất cả, cô liền có thể lại chìm đắm ở trong lòng của hắn.
"Em thực sự bị dọa đến, phải không?" Hắn ôn hòa hỏi, phát giác thân thể của cô phát run, trong lòng kinh mạnh xuất hiện cảm xúc thương tiếc. Hắn đi lên trước, mặc kế cô giãy dụa, cố ý đem cô ôm vào trong lòng, trấn an khẩn trương cùng khẩn hoảng của cô.
Hắn có thể cảm giác được, sau khi sát thủ xuất hiện, thái độ của cô chuyển biến thật sự kịch liệt, cặp mắt trong suốt kia đang giãy dụa làm cho hắn đau lòng.
Trong nháy mắt như vậy, hắn mềm lòng, cơ hồ muốn đem hết thảy chân tướng nói cho cô biết {Nói đi :"> Anh hông nói bới bị mất chị í}
Chính là, trong lòng hắn cũng thập phần biết rằng, Đường Tâm tính tình nóng nảy, nếu lúc này biết được hết chân tướng sự thật, chỉ sợ hắn sẽ bị một cước của cô đá bay.
Này không thể được, vì có được cô gái nhỏ bé xinh đẹp thông minh, tính cách lại có phần kịch liệt này mà hắn phải bàn bạc kỹ hơn mới được.
"Buông, chúng ta trong lúc đó đã xong." Cô chỉ cho phép chính mình không muốn rời xa vòng иgự¢ ấm áp của hắn vài giây, sau dùng hết dũng khí của kiếp này, ra sức đẩy hắn ra. Đời này chưa bao giờ từng giống như bây giờ, thân thiết, mê luyến quá một người người đàn ông, hắn là người đầu tiên khiến kiếp này cô luân hãm, thực cũng có khả năng là người duy nhất. {Ôi, tình đầu như bong bóng :"> bay cao :"> mà chích một cái là bể =)) }
Nhưng là cô cùng hắn làm sao có thể có cái gọi là khả năng ? Ngay cả cô cũng có ánh mắt khác thường khiến người khác tổn hại, nhưng là cô lại có thể giống như những nữ nhân từng được hắn phục vụ thật sao? Càng khó mở miệng, là tâm tư cô vẫn không yên, mấy ngày nay tới giờ, hắn đối với cô vừa ôn nhu, lại vừa bá đạo kích tình, có thể hay không cũng chỉ là "Phục vụ" hạng nhất?
Còn nữa, thân phận của cô cũng quá đặc thù, bất đồng với những thiên kim tiểu thư nhà giàu. Liền giống như những cảnh cáo trước của cô, chỉ cần hắn dám can đảm huých cô, sẽ có vô số người xếp hàng chờ muốn lấy đầu trên người hắn.
"Đã xong? Phản ứng trước sau của em không khỏi kém đi nhiều lắm? Trước khi còn kiều mỹ trong lòng anh mà thở dốc, chỉ xấu hổ không mở miệng khẩn cầu anh, như thế nào chỉ có một tên sát thủ nho nhỏ làm kinh sợ, em liền la hét muốn chấm dứt quan hệ chúng ta?" Mày rậm hắn nhếch lên, nhìn vẻ mặt đoan trang của cô, hoài nghi con gái nhỏ này trong lòng không biết đang có chủ ý gì?
"Tôi không cần báo cho anh lý do, trả tiền thuê anh là tôi, tôi có thể tự nhiên chấm dứt khế ước trước thời hạn."
Thân thủ cô mở ra ngăn kéo, ở ngăn kéo hé ra một chi phiếu kếch xù, khiên quyết đem chi phiếu nhét vào иgự¢ hắn {Cũng biết chỗ nhét ghê :-"}, cũng không nhìn hắn tiệp nhận, vội vàng muốn đi ra khỏi phòng.
Đường Tâm chính là bước ra vài bước, đã bị hai cánh tay kiên cố của hắn chặt chẽ nắm lấy. Cô dùng sức từ chối vài cái, cuối cùng vẫn là không thể không đứng lại, tinh tường biết cách tay hắn có bao nhiêu lực kinh người, nếu hắn không chịu buông ra, tuyệt đối là cô không thể rời đi. Cô ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào con ngươi đen của hắn.
"Tiểu bạo quân, dù sao cũng phải cho anh một lý do chứ." Hắn chậm rãi nói, nhìn ra sự sợ hãi cùng giãy dụa trong lòng cô.
"Không có gì cả, chỉ là tôi chán ghét anh. Màn kịch vớ vẩn này cũng nên hạ màn, tôi muốn trở về làm lại con gái đàng hoàng, gả cho vị hôn phu của tôi, với tên ngưu lang như anh hoàn toàn phân rõ giới hạn" Đường Tâm lung tung nói, không thể nói ra lý do chân chính. Muốn cô phải mở miệng thế nào? Nói cô thực sự là vì sợ hãi chính mình để ý hắn, sợ thân phận chính mình sẽ mang đến nguy hiểm cho hắn, mới quyết tâm rời khỏi hắn?
"Con gái đàng hoàng?" Tiểu bạo quân xinh đẹp của anh ơi, từ khi bắt đầu, danh từ này cùng em liền hoàn toàn cách biệt."
Hắn miệng lười biếng nói, lưu luyến vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của cô "Cho dù là em quyết định trở về lập gia đình cũng không sao, chờ chồng của em đi vắng, chúng ta vẫn còn có thể tạo ra gian tình" Hắn không biết xấu hổ nói, lộ ra vẻ mặt tươi cười không cần thiết.
"Không, tôi yêu vị hôn phu của tôi!" Cô quay đầu đi, nói xong lời nói dối mới thấy vớ vẩn. Ở thời điểm tất yếu, cô có thể nói mà không lựa lời, giờ phút này chỉ cần hắn có thể rời đi, đại khái là cô cái gì cũng có thể nói ra khỏi miệng.
"Phải không đó?" Hắn bỗng nhiên mị thu hút tình, bởi vì tuyên ngôn của cô mà lâm vào trầm tư. Hồi lâu sau, một chút ý cười khó thấy toát ra ở con ngươi đen của hắn, hắn thong thả buông cô ra "Em đã yêu vị hôn phu của em, nếu mà anh cứ tiếp tục níu kéo em chính là anh không đúng. Một khi đã như vậy, anh sẽ buông tay! Nhường cho tên hôn phu ngu ngốc đến yêu em" Hắn có chút đăm chiêu nói, thân thủ đem tờ chi phiếu kia nhét vào trong áo cô {Đã bảo hai người này rất biết chỗ nhét:)) } "Bất quá, số tiền đó anh không nhận. Tiểu bạo quân xinh đẹp, em đã gây ra sung sướng cho anh, cũng không phải có tiền là có thể giải quyết"
Đường Tâm nhìn hắn. Hắn như thế mà lại dễ dàng đồng ý với cô, иgự¢ cô lại truyền đến một trận đau đớn. Cô cắn chặt răng, cố ý bỏ qua hơi nước ướƭ áƭ xa lạ trong ánh mắt.
Nguyên lai, bọn họ trong lúc đó thật sự chính là nhất thời hoan ái, hắn không chút để ý đến thái độ của cô càng khiến cho cô cảm thấy khó chịu.
Khi trở tay không kịp, hắn bỗng nắm cằm của cô, nhanh chóng cho cô một cái hôn nóng rực. "Tiểu bạo quân, bảo trọng tốt, chúc phúc ngươi với vị hôn phu kia trăm năm hạnh phúc!" Hắn trát trát nhãn tình, sau khinh suất buông cô ra, thân hình trần trụi cao lớn xoay người rời khỏi phòng, thậm chí không có quay đầu tiếc nhìn cô một cái, giống như đối với cô không có nửa phần lưu luyến.
Đường Tâm mềm lòng, thân thể không chút sức lức ngã xuống đất, một tay cầm tờ chi phiếu bị hắn trả lại. Cô thật sự không hiểu nổi hắn, trước kia không phải luôn mở miệng nói vì tiền tài mới cùng nữ nhân dây dưa, nhưng là vì sao bây giờ lại khinh thường tờ chi phiếu này? Rốt cuộc, trong lời nói của hắn, có bao nhiêu phần là nói thật, bao nhiêu phần là nói dối?
Kỳ thật, cô cũng không thể dừng tự hỏi bản thân về vấn đề này. Trong lúc bọn họ đã muốn chấm dứt, cả đời này cô hẳn sẽ không gặp lại hắn. Cảm xúc cô hung hăng, không ngừng tạo áp lực, bắt buộc chính mình tỉnh táo lại, chuẩn bị đối mặt nhiều chuyện. Sau khi thả ra lời đồn đãi này, giới thương gia đại khái đã muốn loạn cào cào, mà Đường gia tắc sẽ chỉnh chuyện chấn ương, đại khái là cô sẽ phải trở về đối mặt với nỗi tức giận đến sối lên của phụ thân.
Cô làm sao có thể biết được, lúc cô liên lụy cùng người đàn ông tà mị kia, cả đời này đại khái là không có khả năng chấm dứt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc