Đừng Đùa Với Gái Ngoan - Chương 10

Tác giả: Mr Heo(VOZ)

Về lời Huyền Anh nói hôm qua và sms Cún hôm nay khiến mình thấy rối tùng beng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mình lấy phone gọi lại ngay cho Cún thì số điện thoại không liên lạc được. Rối tùng beng hết, hay là chuyện tối hôm qua mình với Huyền Anh đây??
- Alo Đức à.
- Ờ, tao xin lỗi về Hà Nội rồi tính.
- Gác vụ đó sang 1 bên đã, mày xem em Cún sao không liên lạc được.
- Ơ thế mày không biết chuyện gì à?
- Chuyện gì là chuyện gì?
- Em Cún sắp bay rồi, sang Sing cùng với bố mẹ nó. Nó chưa báo mày sao?
- Cái đệch, báo cái ***, mày làm tao điên rồi đấy. Bạn mới bè. Hôm nào nó bay?
- Chiều nay, chuyến bay lúc 14h. Sân bay Nội Bài.
Mình cúp máy luôn và phi một lèo ra gọi taxi phi luôn ra Hà Nội, khỏi phải xe ca làm gì cho tốn thời gian. Tài xế thấy mình hốt hoảng nên chém đẹp 1m5. Thôi đang vội mình không quan tâm chuyện tiền nong nữa.
Thì ra thằng Đức muốn mình quay lại với Huyền Anh, mình cũng không trách nó nữa nhưng mình đã quyết không là không. Trong đầu mình bây giờ chỉ thấy thương và tội nghiệp em Cún thôi, sắp phải xa mình rồi, mình cũng có cảm giác hụt hẫng.
Cuối cùng xe cũng ra tới Hà Nội, mình hớt ha hớt hải:
- Chú tài đưa cháu ra Sân bay Nội Bài luôn được không. (mình nhìn đồng hồ 11h30 rồi).
- Chú chịu thôi, không thông thạo đường này cho lắm.
- Vâng ok chú, vậy chú đưa cháu qua Hồ Tùng Mậu đi.
Điện thoại cho Cún, vẫn tút tút. Gọi em Xu:
- Tan học chưa em?
- Em vừa về, anh đang đâu đấy?
- Anh đang ở Hà Nội, em chuẩn bị cho anh 1 xe máy luôn nhé, anh đang gần chỗ em.
Bác Tài cho mình xuống gần chỗ Xu, mình chạy vào phòng Xu lấy xe máy thì thấy em chuẩn bị sẵn trước cổng rồi.
- Tính đi chơi mảnh hả, đừng có hòng, phải lai em đi.
- Lai cái gì mà lai, anh đi có việc.
- Không được. (Em chống tay vào hông, ngồi lên yên xe sau nhìn mình).
- Thôi ngồi cho vững.
Sắp muộn rồi mà còn vướng phải của nợ này nữa thì thật là… Trên đường đi mình lao như bay, em Xu hốt hoảng:
- Làm gì mà vội thế? Định lên thiên đường cùng nhau à?
- Ngồi cho vững, ôm chặt vào không lại kềnh ra.
- Thế giờ đang đi đâu.
- Đang đi tiễn em Cún.
- Nó làm sao mà tiễn?
- Nó sắp sang nước ngoài cùng gia đình rồi, giờ anh mới biết.
- Gớm, thế mà chả thấy vội vàng với người ta được chuyện gì.
- Thôi về anh bù.
- Nhớ đấy.
Ra tới sân bay rồi, may quá còn 45p nữa máy bay mới cất cánh. Mình liên lạc với thằng Đức, nó cũng ra tiễn em Cún. Nó dẫn tới chỗ Cún đang chuẩn bị đồ đạc… Trông em Cún mặt buồn trông thấy, em vẫn chưa nhìn thấy mình. Thi thoảng em ngoái lại tìm một điều gì đó trong đám đông, mình biết là em đang tìm mình.
- Cún………………..
Em quay đầu lại nhìn mắt rưng rưng, mặc kệ bố mẹ nhìn em lao vào ôm mình lần cuối.
- Anh….a…n..h…đi đâu giờ này mới đến. Em tưởng không được gặp anh nữa.
- Sao em không nói sớm với anh?
- Em sợ em không đi nổi…
- Dại, sang nước ngoài được mở mang kiến thức. Tội gì không đi.
- Anh ác lắm, biết rồi còn hỏi.
- Vậy em đi lâu không?
- Em không biết, nhưng chắc không về nữa. Bố mẹ em định cư bên này luôn.
Mình hơi chột dạ nhưng vẫn cố lấy làm bình tĩnh, mặc kệ em Xu đứng sau nhìn.
- Vậy là quên anh luôn à? (mình dịu dọng)
- Có lẽ vậy, anh chẳng là cái thá gì mà em phải nhớ cả. Em sẽ quên anh.
- Như thế có lẽ tốt hơn cho em, sang đó có môi trường mới, bạn mới sẽ làm em thay đổi.
- Nhưng em…
- Không nhưng nhịn gì cả, em phải hứa là quên anh, anh cũng sẽ quên em nhanh, ngày mai anh quên luôn. Thế cho nên đừng nhớ anh làm gì nữa mà thiệt.
- Anh…
- Thôi em, bố mẹ gọi kìa, lên máy bay đi em.
- Em yêu anh.
Cún nói được 3 từ cuối rồi nhìn mình và lẳng lặng bước đi cùng gia đình, em có ngoái đầu lại vài lần. Mình thực sự thấy tiếc và thương em, từ nay mình không còn được thấy sự trong sang như giọt nước của em nữa. Nhưng thế có lẽ tốt cho em hơn… Máy bay đã cất cánh.
- Con bé kia là ai mày? (Thằng Đức hỏi).
- Người yêu tao, mày hỏi làm gì? Tao chưa tính sổ với mày đâu.
- Ờ, biết em Cún sắp đi, tao định cho 2 đứa mày quay lại. Vì chí ít bọn mày đã từng yêu nhau.
- Đã từng.
- Thế giờ mày tính sao, yêu bé kia à.
- Cứ tạm thời là thế đã.
Ba đứa nói năng vài ba câu rồi về. Trên đường đi mình vừa tiếc nhưng cũng vừa thấy nhẹ nhõm, tuy Cún đã đi nhưng với mình Cún mãi mãi là một người con gái mình trân trọng, mình nâng niu nhất. Mình lại cất giữ em nó vào riêng trong kí ức đẹp.
- Thế giờ là còn mình em nhé?
- Ờ.
- Vậy nếu em chia tay anh thì sao nhỉ?
Mình giật mình ngoái đầu lại, hơi lạnh người nhưng vẫn lấy giống điềm tĩnh.
- Thì em xuống xe đi bộ, thế thôi.
- Gớm, con trai gì mà không ga lăng chút nào.
- Hê, em thử chia tay cái xem có thật ko.
- Tay Minh vẫn cứ làm phiền em. Nó níu em quay lại. Nó xin lỗi nhiều lắm.
- Ờ thế em tính sao?
- Thì để xem anh tính sao đã. (Em vuốt gáy mình, ớn sườn)
- Thôi đói rồi, kiếm cái gì ăn đã rồi tính sau.
- Ăn xong là buồn ngủ đới…
Hôm đó lai em Xu đi ăn xong rôi về lăn ra ngủ luôn chứ không làm việc gì với em nó cả. Vừa đi từ Sầm Sơn về HN lại còn ra luôn Nội Bài nữa nên đâm ra không còn tinh thần gì.
Ngủ một mạch đến tối luôn, tuy tỉnh giấc nhưng mình vẫn chưa thèm chui ra khỏi giường. Kiếm một không gian tĩnh lặng ngắm em Xu làm bữa tối, kể cũng thật là ấm áp và hạnh phúc. Nhưng liệu có trôi qua nhanh như của em Cún. Mất đi rồi mới thấy hụt hẫng, nhiều lúc trút bầu tâm sự với em Cún. Tuy em không giúp được gì cho mình về hướng đi nhưng sự ngây thơ của em, sự cam chịu của em khiến mình thấy thanh thản và nhẹ nhõm.
- Anh dùng Laptop chút nhé.
- Vâng, dùng chút rồi ăn bữa tối. Em làm sắp xong rồi.
- Yahoo để chế độ tự login này em, có tin nhắn của tay Minh đấy.
- Đọc to em xem nào.
- Đợi chút anh bật Micro.
- Vừa vừa thôi, đọc luôn đi.
- “ Em à, anh biết anh sai rồi. Anh sẽ thay đổi và chờ em ! “
- Hoàng tử bạch đang chờ em kìa công chúa?
- Nhưng công chúa đang bị một con quỷ nhốt ở đây, đi làm sao được?
Mình out yahoo em ra, login yahoo mình vào. “ Bạn có 1 mail mới “.
“ Anh à, em sang tới nơi rồi. Ở đây em thấy xa lạ lắm. Chẳng quen ai cứ bơ vơ thế nào ấy, lại càng muốn được anh ôm như ngày nào. Em nhớ anh lắm “.
Đọc mail của em mà lòng mình đau như cắt, mất em rồi. Đã mất thì coi như thôi, cũng ko mail lại cho em nữa để cho em quên mình đi.
- Nghe chừng sướt mướt nhỉ? (Em Xu sát vào tai).
- Ghen không?
- Ai thèm, có giỏi thì bay qua đó với nó.
- Thế thì để sổng công chúa mất à. (Mình vật em ra giường).
- Thì ai mượn. Ăn cơm đã, có thực mới vực được đạo chứ.
Đồ ăn em nấu càng ngày càng ngon, mình bắt đầu kết rồi đấy. Kể như nếu có được người vợ như Xu cũng gọi là tạm được. Nhưng vẫn thấy lo lo, vì em còn nhiều thứ bí ẩn lắm. Điện thoại của em và của mình thì 2 đứa sử dụng tùy thích. Mình thì có vài ba tin nhắn của em Cún thì em Xu cũng biết tỏng rồi, nhưng của Xu thì công nhận là cả tá. Có khi em Xu còn không thèm lưu danh bạ nữa.
- Ngoài anh ra thì còn mấy con quỷ nữa em?
- Cũng không đếm được.
- Thế anh nhốt bao nhiêu công chúa?
- Trừ em Cún ra thì cũng chưa đếm được.
Vừa nói chuyện với em vừa làm chút R*ợ*u vang kiếm tí men. Cũng nói ra đủ điều nhưng còn dè chừng nhau lắm. Không ai chịu lép vế ai cả, ấy thế thì mới có hứng thú mà nói chuyện những đợt sau được. Chứ cứ vào phom rồi thì mệt lắm, dứt ra cũng khó nữa.
- Nói thật đi, bây giờ ngoài em ra còn qua đêm với ai nữa không? (Em ghé sát mặt vào mặt mình)
- Anh có. (Mình trả lời thế để xem em phản ứng thế nào).
Mắt nhìn mắt tầm 5s không chớp, em cắn cái phật một phát vào môi mình chảy máu, hơi đau và bất ngờ nên mình đẩy em ra luôn.
- Em bị điên à, chảy máu rồi đây này.
Em đứng dậy nhìn xuống (lúc đó mình đang ngồi), em hôn lên miệng mình vào chỗ bị cắn.
- Để em hút máu cho, cho mà nhớ lấy.
Em hôn ***y không tưởng được, nước bọt mình cứ nuốt ừng ực. Vừa đau vừa rát miệng nhưng mà độ tê và phê thì cứ dần dần tăng cao. Mình đẩy mạnh em ngã xuống giường, tóc em xõa ra. Mắt thì nháy đểu và Khêu g** mình, thích thì mình cũng chiều. Người áp người em, tay mình đang chuẩn bị mở khúc áo của mình ra trước thì em lấy tay ngăn lại. Đột nhiên em đẩy mình nằm xuống giường, em thì trồm dậy.
Rồi sau đó…
Sau đó là…
Nó là thế này…
Cụ thể là…
Em cúi xuống phía dưới mình, lấy miệng…
Mở từng khúc áo của mình ra một cách từ từ, cảm giác lúc đó là bê tê mê ngút người, cộng chút hơi nóng phả ra từ miệng em nữa. Em vừa làm vừa nhìn mình, rất là có nhịp điệu, mình để im xem em còn trò gì nữa.
Em ngồi lên người mình, ghé mặt xuống:
- Liệu mấy em đó có được như thế này?
- (Mình cười nhếch mép, lấy chút giọng) Mỗi người có mỗi kiểu, mỗi thế mạnh. Nhưng hôm nay cái của em khá lá mới. Anh thích đấy.
- Thế không hỏi em đã làm kiểu này với bao người à?
- Hỏi làm gì?
- Không ghen à?
- Không có trong từ điển của anh hiện giờ.
Vừa nói tay vừa mân mê rồi hai đứa vào hiệp chính. Hôm nay em *** khá là phiêu du. Rồi mình cũng ngủ thiếp đi tới tận sáng mai thì giật mình.
- (Cốc cốc cốc) Xu ơi… (Cốc cốc cốc).
Em Xu trong vòng tay mình tỉnh giấc ới ra ngoài:
- Ai đấy?
- Anh đây, anh Minh này…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc