Độc Sủng Chị Dâu - Chương 62

Tác giả: Lê Thủy Thanh Thuần

Tầm Thiên Hoan xuống xe, tại quảng trường không một bóng người nhìn quanh bốn phía, từ từ nở một nụ cười khổ, thật khờ, cô đang nhìn cái gì? Cái thân ảnh quen thuộc kia? Cô sẽ không hi vọng hắn vẫn chờ đợi cô? Nhưng trong lòng cô thực sự có một tia hi vọng, chờ đợi...... Lời hắn nói, rốt cuộc có bao nhiêu phần là thực?. Mặc dù cô không gặp nhưng hắn nói hắn nhất định sẽ chờ cô, nhưng hiện tại cô càng thêm xác định hắn không có chờ cô, hắn...... Triệt triệt để để chính là một tên lừa đảo!
Mặt trời đang dần lên cao, chiếu những tia nắng chói lòa xuống khiến mắt cô đều không mở ra được, Tầm Thiên Hoan lại thở dài, cái tòa nhà lớn này, cô cùng Ki Ki công tác hai năm, cho dù là một khắc họ cũng chưa từng nghĩ tới chủ nhân nơi này lại người đàn ông cùng giường chung gối kia? Mà người đàn ông kia vẫn luôn lừa gạt, cuối cùng còn lợi dụng cô...... Có đôi khi cảm thấy, thật đúng là quá đáng buồn, những bốn năm trời?
Bắc Diệc Uy ngừng xe, hướng cô đi tới, thấp giọng nói: “Thật sự không công khai quan hệ của chúng ta?” Đơn giản chỉ là chị dâu em chồng.
Tầm Thiên Hoan cảm thán: “Bỏ đi, những người phụ nữ nhiều chuyện trong công ty nhất định sẽ ở sau lưng nói những lời thị phi, chúng ta tốt nhất làm người xa lạ.”
Hắn so với sự thật: “Không có gió nào không lọt tường.”
Tầm Thiên Hoan cười, nói: “Có thể chỉ một ngày hoặc một tháng sau, tôi nhất định chính thức rời nơi này,” Cùng người kia cũng triệt để chặt đứt quan hệ.
Bắc Diệc Uy cười cười. Trong một tháng này, có thể gió êm sóng lặng sao?
Tầm Thiên Hoan hướng Bắc Diệc Uy ai a: “Anh ở đây một chút a, tôi đi vào trước.” Tầm Thiên Hoan xách túi, hít vào thật sâu, từng bước một bước vào cái này tòa nhà lớn...... Cái tòa nhà cao cào này gây cho cô một loại áp lực vô hình, đè nặng cô, càng ngày càng khó thụ......
Tầm Thiên Hoan một lần nữa trở lại công ty, làm mọi người đồng thời đều thất kinh, vì vậy, nghị luận tựu ít đi không được.
“Di, tại sao cô ta trở lại?”
“Đúng nha, cô ta thật là kỳ quái, vừa mới được thăng lên trưởng phòng thì đột nhiên biến mất vài tháng, nghe nói cả thư từ chức cũng không có nộp.”
“Vậy tại sao cấp trên lại cho phép cô ta đi làm lại? Chẳng phải là không đúng quy tắc sao?”
“Cô ta nhất định có quan hệ gì đó với cấp trên rồi......”
“Úc, tôi đoán nhất định là cái sắc lang quản lí kia, trước đây hắn đối với cô ta đã có ý đồ rồi.”
“Nhanh, đừng nói nữa, cô ta tới.” Hai cái bát quái nữ vội vàng ngậm miệng lại, nhưng những lời vừa rồi đều đã vào tai Tầm Thiên Hoan, trong nội tâm Tầm Thiên Hoan một mảnh lạnh buốt, liếc qua hai người phụ nữ, Tầm Thiên Hoan bỏ qua một bên đầu liền đi tiến chính mình nghành.
Vừa mới đi đến trước bàn làm việc của mình, còn chưa đặt túi xách xuống, gương mặt đến bây giờ vẫn còn làm cô chán ghét đột nhiên xuất hiện, Tầm Thiên Hoan giật mình, lại lập tức cười cười, nói: “Quản lí, có chuyện gì? Ha ha......”
Sắc lang kia quản lí cũng ha ha nói: “Thiên Hoan, hoan nghênh trở về a!”
Tầm Thiên Hoan càng cười càng khổ: “Tạ ơn, cám ơn......”
“Thiên Hoan, gần đây vẫn tốt chứ?”
“Hảo.”
“Ai nha, một thời gian ngắn không thấy, Thiên Hoan, cô mới phẫu thuật thẩm mỹ sao? Thật đẹp!”
“A, tôi không có, cái gì có đẹp hay không, tôi chỉ là so với trước kia gầy chút ít......”
“Làm sao có thể gầy? Có phải là đã xảy ra chuyện gì?”
“Ách...... Không có, không có......”
“Là có người khi dễ cô sao?”
“Cái kia...... Quản lí, có chuyện gì không?” trên mặt Tầm Thiên Hoan hắc tuyến càng ngày càng rõ ràng, cô pháp sư, cái này sắc lang quản lí lại dây dưa hắn, cô một cước đem hắn đá bay! Không tin thử xem!
“Tôi là tới nói cho cô biết một tin tức tốt.”
“Cái gì?” Tầm Thiên Hoan còn kém mắt trợn trắng, người này làm sao có tin tức tốt?
“Hiện tại cô được thăng cấp làm thư kí riêng cho tổng tài.” Ba cái hắc tuyến phóng lên trời! Quả nhiên, cô đã biết là sẽ không có chuyện tốt mà!!!
“Tôi có thể không làm hay không?” Cái này có tính người si nói lời mộng không.
“Thiên Hoan, có phải cô sợ mình không thể đảm nhiệm? Không quan hệ không quan hệ. Tôi tin tưởng cô nhất định có thể làm được, hơn nữa, lần này là tổng tài tự mình đề bạt cô, cũng đủ chứng minh tổng tài đối với cô tín nhiệm!” Sau đó, hắn đón lấy nói nhảm một trận.
Tầm Thiên Hoan khinh khỉnh nhìn hắn, sau đó, rốt cục nhịn không được xen lời hắn: “Quản lí, tôi khi nào thì đi?”
Quản lí sững sờ, cười ha hả thuyết: “Hiện tại lập tức có thể đi.”
Tầm Thiên Hoan uể oải nói: “Tôi biết rồi.”
Quản lý kia tựa hồ không có phát giác Tầm Thiên Hoan không vui, còn không biết tốt xấu: “Thiên Hoan...... Cái kia, bây giờ cô là người tâm phúc bên cạnh tổng tài, từ nay về sau, nếu như không chê, trước mặt tổng tài hi vọng cô nói tốt vài câu về tôi a.” Tầm Thiên Hoan cái cằm cũng sắp rơi xuống, muốn cô vì hắn nói ngọt? Không có cửa đâu, cửa sổ cũng đóng!
Tầm Thiên Hoan thu thập xong đồ đạc của mình nói: “Xin hỏi, tôi hiện tại có thể đi sao?”
“Có thể, đương nhiên có thể!”
Tầm Thiên Hoan vuốt cái trán, nhức đầu chính là rời khỏi bộ phận này, thoát khỏi quản lí sắc lang kia, Tầm Thiên Hoan cũng không có thoải mái nhiều hơn bởi vì cô gặp phải người còn nhiều phiền toái! Tầm Thiên Hoan đang chuẩn bị đi đến văn phòng Âu Dương Tịch, chợt thấy các đồng nghiệp trong công ty, đúng hơn là toàn bộ các đồng nghiệp nữ bỗng nhiên xôn xao, bọn họ đang từ vị trí của mình náo loạn cả lên, tất cả các ánh mắt, toàn bộ toàn bộ đều tập trung đến người đang bước vào kia – Bắc Diệc Uy, nếu như hiện tại không phải giờ làm việc, đoán chừng nếu không phải là đang trong giờ làm việc chắc tất cả các nhân viên nữ đã đồng loạt ùa về phía hắn......
“Diệc Uy hảo suất a, còn có khí chất đó thật cao quý, nhìn qua đã biết sinh ra bất phàm.”
“Chị xem, tư thế đi đường của anh ấy còn kèm theo mục quang sắc bén, hảo gợi cảm.”
“Thân hình của anh ấy nhất định phi thường lớn, nếu có may mắn mắt thấy......”
Tầm Thiên Hoan tiếp tục vuốt trán, nhìn những đồng nghiệp nữ này cứ giống như là muốn đem Bắc Diệc Uy ăn tươi...... Bất quá có một chút, Tầm Thiên Hoan rất đồng ý đó là thân hình của hắn đích xác lớn đẳng cấp!
Khá tốt, Bắc Diệc Uy đối những người phụ nữ này nhìn như không thấy, đi thẳng đến trước bàn làm việc chính mình. Tầm Thiên Hoan thở một hơi dài, nhắc nhở bản thân đừng để ý đến hắn, hiện tại con đường phía trước của hắn chính là khó khăn nặng nề! Âu Dương Tịch, cô thật sự phi thường phi thường không muốn nhìn thấy con người này......
Tầm Thiên Hoan đứng ở cửa phòng làm việc, nửa ngày cũng không động đậy, trong đầu một mảnh mờ mịt, đi vào đó tức là cô phải đối mặt với người mà cô không muốn đối mặt nhất nhưng giờ cô lại không thể làm gì khác được, người đàn ông kia, hắn cố ý làm việc này, đến tột cùng có ý gì? Hiện tại chẳng phải cô đã không còn bất kì giá trị lợi dụng gì nữa rồi sao? Có lẽ giá trị của một con người không phải do bản thân người đó định đoạt mà được, như vậy đối với Âu Dương Tịch giá trị của cô là cái gì? Bị hắn đùa giỡn sao? Cô không phải đồ chơi! Hoặc là nói, cô có thể đùa giỡn người, nhưng tuyệt không cho phép người khác đùa giỡn cô! Đúng, cô chính là một người ích kỷ như vậy! Như vậy, mới không bị tổn thương...... nhưng mà cô có thể làm được sao? Cô cười khổ lắc đầu. Tầm Thiên Hoan hãy đối mặt sự thật a.
Cô giơ lên tay, gõ cửa “Đốc đốc”. Sau hai tiếng vang lên, thanh âm của Âu Dương Tịch trong phòng vọng ra: “Vào đi.”
Tầm Thiên Hoan nhẹ nhàng mà đẩy cửa phòng ra, ngoại trừ một gian phòng làm việc chính bên ngoài, bên trong văn phòng còn sắp đặt một phòng cá nhân nho nhỏ, giữa phòng là một bàn làm việc rất lớn. Trong phòng, có một mùi thơm ngát đặc biệt, loại mùi thơm này...... chính là hương thơm gần đây cô rất yêu thích. Tầm Thiên Hoan hít hít vào trong thân thể, bỗng dấy lên một cảm giác buồn khổ.
Trong văn phòng, ánh mắt Tầm Thiên Hoan quan sát xung quanh, nhưng lại không thấy thân ảnh Âu Dương Tịch, Tầm Thiên Hoan nghi hoặc, nhưng vẫn xoay người đóng cửa phòng. Ngay khi cửa phòng vừa đóng, bỗng hai cánh tay vươn ra ôm lấy hông của cô, một thân thể ôn nhu, một mùi hương quen thuộc tựa lên lưng cô. Như thường ngày, Tầm Thiên Hoan thói quen nói: “Tịch đừng làm rộn.” Chính là, lời vừa ra khỏi miệng, Tầm Thiên Hoan tựu dừng lại, ánh mắt kinh ngạc, trong đầu xôn xao, cô mới vừa nói cái gì?
Nghe được lời cô nói, Âu Dương Tịch vui vẻ, cánh tay ôm eo cô cũng tăng thêm lực nhưng cũng không làm đau cô, hắn nói: “Rốt cục em cũng đến.”
Khuôn mặt Tầm Thiên Hoan trở nên cứng ngắc, ánh mắt đột nhiên lãnh, thanh âm cũng như thế lạnh lùng: “Hoắc tổng, nếu để cho nhân viên đi vào nhìn thấy không phải là quá khó coi...... Anh cũng sẽ không muốn mang tiếng háo sắc chứ?”
Âu Dương Tịch không thèm quan tâm nói: “Đối với người trong lòng, cũng là háo sắc sao?”
Tầm Thiên Hoan chỉ cảm thấy những lời này nghe vô cùng chói tai vô cùng đùa cợt!
Giãy không thoát Âu Dương Tịch, hướng trên chân hắn cô hung hăng giẫm, thừa dịp hắn bởi vì đau nhức sơ sẩy hết sức, thoát ra khỏi vòng tay của hắn, xoay người một cái, lui về phía sau vài bước, lạnh lùng trừng mắt nhìn Âu Dương Tịch: “Nghe từ miệng của anh hai chữ ‘yêu thương’, khiến tôi cảm thấy phi thường phi thường chán ghét! Anh đối với ai cũng có thể nói, nhưng từ nay về sau kính xin không cần phải nói bên tai của tôi! Nếu không, tôi sẽ nôn mất!”
Nhìn Tầm Thiên Hoan quật cường như thế, hắn đột nhiên sợ hãi...... Thật không dám nghĩ cô trước đây như con mèo nhỏ đáng yêu ôn nhu dựa dẫm hắn, dù cho bình thường có chút tùy tâm sở dục, nhưng là trước đây hắn luôn cảm thấy vô cùng bình an, cho dù thế nào, hắn cũng tin tưởng bên mình luôn tồn tại một người phụ nữ có đôi khi nhu thuận, có đôi khi nghịch ngợm nhưng sẽ không rời đi hắn.
Xem Âu Dương Tịch thất thần, Tầm Thiên Hoan cũng không muốn lại cùng hắn dài dòng, nói: “Xin hỏi tổng tài hiện tại tôi có thể làm việc được chưa?”
Âu Dương Tịch hô hơi thở: “Em sẽ bắt đầu làm việc trong văn phòng này.”
Tầm Thiên Hoan đi đến phía bàn làm việc, đặt túi xách của mình xuống, sau đó mở văn kiện, cô...... Nhưng không biết làm cái gì? Tầm Thiên Hoan nhìn Âu Dương Tịch nói: “Tôi phải làm cái gì?”
Âu Dương Tịch lúc này đã ngồi ở trên ghế làm việc của mình, hai người khoảng cách rất gần, và là đối diện chéo, điều này làm cho Tầm Thiên Hoan rất hoài nghi, hắn có phải cố ý xếp đặt thành như vậy? Âu Dương Tịch ngồi nhàn tản trên ghế làm việc, ánh mắt thời thời khắc khắc chú thị Tầm Thiên Hoan, sau đó, nói: “Em hiện tại không cần làm việc, bởi vì anh cũng không việc gì phân phó cho em làm.”
Tầm Thiên Hoan cầm đống văn kiện hỗn loạn trong tay ném lên trên bàn, sau đó nói: “Anh làm như vậy là có ý gì đây?”
“Ý em là sao?”
Tầm Thiên Hoan nhìn hắn: “An bài tôi đến phòng làm việc của anh với chức vụ thư ký, nhưng căn bản là một việc cũng không có để làm, chỉ vì niềm vui cá nhân của anh thôi sao, đùa giỡn tôi bốn năm nay mà anh còn cảm thấy không đủ sao? Hiện tại, anh còn muốn đùa giỡn tôi như thế nào?”
“Anh không có đùa giỡn em,” Âu Dương Tịch thành khẩn.
“Không có?” Tầm Thiên Hoan cười khổ, buồn bã nói: “Lúc trước anh đùa giỡn tôi thế nào, bản thân tôi lại ngốc đến không biết, lấy lần bắt cóc kia mà nói, thật hết sức buồn cười vì lần bắt cóc đó mà tôi hoàn toàn tín nhiệm anh, tin tưởng anh sẽ đến cứu tôi, nhưng kết quả là, kẻ bắt cóc tôi lại là anh......” trong căn phòng nhỏ kia ba ngày ba đêm làm sao cô có thể quên được? Âu Dương Tịch trầm mặc.
Tầm Thiên Hoan nói tiếp: “Bởi vì anh muốn đạt tới thành công, cho nên từng bước một lợi dụng mối quan hệ của tôi cùng Bắc Diệc Uy, tôi lại như một đứa siêu ngốc, đem 30% cổ phần công ty chuyển cho anh. Nói đến nói đi, tất cả xảy ra tôi đều không trách anh, tôi nên trách bản thân mới đúng, là tôi quá ngốc, quá không có đầu óc, quá tin tưởng kẻ gian...... Nhưng là, tôi hận anh, tôi hận không thể giết anh!” Những thứ này nếu như không thèm nghĩ nữa khá tốt. Nhưng là chỉ cần nghĩ đến tựa như bạo phát, không thể tiếp tục kiềm chế được nữa.
Âu Dương Tịch nhìn Tầm Thiên Hoan, trong tay cầm một cái ly thủy tinh, sau đó chậm rãi đứng lên, bước tới gần Tầm Thiên Hoan, đứng trước bàn làm việc, sau đó nghiêng hạ thân, khoảng cách gần nhìn chằm chằm vào cô, thanh âm thấp mà tràn đầy mị hoặc, hắn nói: “Giết, em có thể giết anh, lập tức giết anh, có thể ૮ɦếƭ trong tay của em, anh cam tâm tình nguyện.”
Tầm Thiên Hoan kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Âu Dương Tịch, môi phát run, cô nói: “Anh nói bậy bạ gì đó?”
“Mỗi người đều có thể phạm sai lầm,” Âu Dương Tịch nói: “Anh cũng phạm sai lầm, dù cho cái này là do tình thế ép buộc nhưng sai rồi chính là sai, nếu như cái ૮ɦếƭ có thể khiến em tha thứ cho anh...... Anh tình nguyện ૮ɦếƭ!” mỗi một chữ của hắn đều nhẹ vô cùng, nhưng lại gây chấn động cho cho người khác, đặc biệt là trái tim cô.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc