Độc Sủng Chị Dâu - Chương 42

Tác giả: Lê Thủy Thanh Thuần

Tính tính thời gian, qua hai ngày nữa chính là lúc Tầm Tân Đồng xuất ngoại, trên chân Tầm Thiên Hoan vết thương cũng gần khỏi hẳn, cảm giác cuộc sống thật đúng là không được tự nhiên, thật hoài niệm trước kia cùng Kiki còn có Tịch cùng một chỗ, như vậy tiêu diêu tự tại, vô câu vô thúc......
Sửa sang lại kiểu tóc, thay một bộ quần áo thoải mái màu trắng, Tầm Thiên Hoan lần đầu tiên chuẩn bị rời khỏi nhà, trong khoảng thời gian chân cô bị thương cô tại Bắc gia tuyệt không có ra khỏi cửa, mặc dù cùng Tịch có điện thoại liên lạc nhưng trong lòng lại luôn có một loại dự cảm bất hảo, cũng nói không được vấn đề tột cùng là từ đâu ra, là vì cô thường xuyên điện thoại cho hắn mà hắn lần nào cũng không có kịp thời tiếp? Là vì trong lúc đang trò chuyện, hắn thường xuyên nhanh chóng cắt ngang? Hay là do cách nói chuyện của hắn? Không nghĩ ra, để ý không rõ, chỉ có tự mình đi gặp hắn.
Cự tuyệt Bắc Diệc Uy an bài lái xe riêng, Tầm Thiên Hoan duy trì thói quen chính mình: nếu là đi ra ngoài mà còn có người của Bắc gia đi theo không rời, như vậy cô cũng thật sự thành người nhà Bắc gia rồi! Không, cô không phải người của Bắc gia, cô không cần làm người của Bắc gia.
Ngồi trên xe taxi, Tầm Thiên Hoan lẳng lặng nhìn qua ngoài cửa sổ, phong cảnh nhanh chóng ở trước mắt hiện lên......
Chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, Tầm Thiên Hoan vô ý thức lấy điện thoại cầm tay ra, xem xét lại là Tầm Tân Đồng.
Tầm Thiên Hoan tâm nặng nề như đang chìm xuống vô tận, thẳng đến khi tiếng chuông vang lên lần thứ n, Tầm Thiên Hoan mới chậm rãi nhận nghe điện thoại.
“Tân Đồng, tìm chị có việc sao?”
Cho dù ở trong điện thoại, Tầm Tân Đồng thanh âm cũng vẫn dễ nghe, nói: “Phải, em đang ở tại tiệm cà phê Mỹ thực đường Quốc Quang chờ chị.”
Tầm Thiên Hoan lặp lại hỏi một lần: “Có chuyện gì không?”
“Em phải sớm xuất ngoại, không có việc gì thì không thể tìm chị tâm sự sao?”
“Chính là, chị hiện tại......” Cô muốn đi gặp Tịch a.
“Em ở chỗ này chờ chị, chị nếu không đến thì em vẫn một mực chờ, đợi cho đến ngày xuất ngoại đó......”
Tầm Tân Đồng đột nhiên cắt đứt điện thoại, Tầm Thiên Hoan kinh ngạc nghe điện thoại bên kia truyền đến đô đô âm thanh.
“Lái xe, quay đầu đi Quốc Quang.”
Ánh tà dương chiếu xuống thành thị ồn ào, hối hả dòng người, ngựa xe như nước......
Tầm Thiên Hoan xuống xe taxi, đứng ở trước tiệm cà phê Mỹ thực, kinh ngạc nhìn qua cửa thủy tinh có nhiều người ra vào......
Tầm Thiên Hoan nhìn một chút biển quảng cáo, sau đó bước đi, từng bước một đi vào quán cà phê......
Tầm Tân Đồng tại lầu hai bao hết một gian ghế khách quý.
Tầm Thiên Hoan tại hàng ghế trước cửa bồi hồi hồi lâu, do dự mình là có nên hay không đi vào, cánh cửa tại gian ghế khách quý đúng lúc này mở ra, hé ra khuôn mặt tuấn tú xuất hiện ở trước mắt, Tầm Thiên Hoan ngẩn người, sau đó đang muốn hỏi cái gì, Tầm Tân Đồng lại mở miệng trước nói: “Chị đã đến rồi.”
Sau đó không chần chừ lôi kéo Thiên Hoan vào ghế, làm cho Tầm Thiên Hoan tại thật to sô pha ngồi xong, mình cũng ngồi ngay bên cạnh.
Tầm Thiên Hoan ngồi ở trên ghế sa lon, hỏi: “Tại sao tới loại địa phương này?”
Tầm Tân Đồng nhìn Tầm Thiên Hoan, cười nói: “Loại địa phương này làm sao? Ha ha, em cũng không phải đến ăn chơi đàng điếm.”
Tầm Thiên Hoan nói: “Có chuyện gì, có thể trong nhà hoặc là tại địa phương khác nói.”
Tầm Tân Đồng chú thị Tầm Thiên Hoan, khẽ giơ tay vén lên sợi tóc của cô, nói: “Em nghĩ tìm một chỗ an tĩnh, cùng chị -- hảo hảo nói chuyện.”
Tầm Thiên Hoan không quen, đầu liền né về hướng ngược lại, tránh đi tay của hắn, tay của hắn dừng tại giữa không trung, cô nói: “Có chuyện gì, em cứ nói đi.”
“Được, chị là người cùng em lớn lên đúng không?”
Tầm Tân Đồng xoay người, vừa nói, thiên về một bên R*ợ*u lấy R*ợ*u.
Tầm Thiên Hoan thấp giọng trả lời: “Đúng vậy.”
Cô trước đây đã nhìn bụng của mẹ ngày từng ngày lớn lên, lại nhìn... hắn oa oa trên tay, rồi cùng... hắn một chút lớn lên, sau đó lần đầu tiên cùng hắn lưng đeo túi sách đi nhà trẻ...... Nhưng là, cô như thế nào cũng sẽ không nghĩ đến, em trai mà cô yêu thương nhất, có một ngày lại nói với cô, hắn... yêu...cô......
“Chị cũng là hiểu rõ nhất em đúng hay không? Trước đây, bây giờ, và sau nay cũng vậy......”
Lúc này Tầm Tân Đồng đã uống hơn hai ly R*ợ*u.
Tầm Thiên Hoan dần dần cúi đầu xuống: “...... Đúng vậy......”
“Chị vẫn duy trì chuyện mình muốn làm, phải không?”
Tầm Thiên Hoan bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Tầm Tân Đồng, nói: “Tân Đồng, rốt cuộc muốn nói cái gì?”
Tầm Tân Đồng vẫn nói: “Cho dù không ủng hộ, cũng sẽ không trách cứ em phải không? Sẽ không oán, nhiều ít giải thích dùm cho em......”
Tầm Thiên Hoan bất đắc dĩ nhìn Tầm Tân Đồng: “Tân Đồng......”
Tầm Tân Đồng nhìn Tầm Thiên Hoan, đem ly kia R*ợ*u đưa cho Tầm Thiên Hoan, nói: “Uống một ly đi.”
Tầm Thiên Hoan nhìn ly R*ợ*u, lại chậm chạp không tiếp, cứ như vậy hơi giật mình nhìn xem, tựa hồ nhất thời còn chưa kịp phản ứng.
Tầm Tân Đồng nhắc nhở cô: “Như thế nào, muốn em cầm ly này mãi sao?”
Tầm Thiên Hoan ánh mắt nhìn hướng Tầm Tân Đồng nói: “Chị không thích uống R*ợ*u.”
Tầm Tân Đồng cười cười: “Uống R*ợ*u không quan tâm có thích hay không, chị cứ coi như giúp em uống, trước khi em xuất ngoại chị không cùng em uống chút R*ợ*u được sao?.....”
Tầm Thiên Hoan cười cười, giơ lên tay tiếp nhận ly R*ợ*u, cùng Tầm Tân Đồng trên tay cầm ly R*ợ*u khác ***ng ***ng, sau đó, uống một hơi cạn sạch!
Tầm Tân Đồng chú thị ly R*ợ*u được uống cạn sạch, vui vẻ thật sâu, nói: “Thật không hỗ là chị của em! Rất sảng khoái!”
Tầm Thiên Hoan nhìn em trai, không khỏi cười: “Cái này tính cái gì sảng khoái à? Nếu không phải em......”
Không đợi Tầm Thiên Hoan nói xong, Tầm Tân Đồng lại rót một ly R*ợ*u cho Tầm Thiên Hoan, nói: “Chúng ta lại uống!”
Tầm Thiên Hoan nhìn ly R*ợ*u, âm thầm thở dài, lại nhận lấy, như vừa rồi đồng dạng uống xong, nói: “Tân Đồng, đến nước ngoài, em tốt tốt chăm sóc chính mình.”
“...... Em biết rồi.” Tầm Tân Đồng tiếp tục rót R*ợ*u, trả lời có chút không đếm xỉa tới.
Tầm Thiên Hoan lại tiếp nhận R*ợ*u, lại uống, nói: “Tại đó, có cô gái nào tốt thì em cũng có thể thử kết giao......”
“Ừm......”
“Chị vĩnh viễn đều là chị của em......”
“Ừm......”
“Chị là chị ruột của em, có cái gì cần, có thể gọi điện thoại cho chị, chị sẽ tận năng lực trợ giúp em......”
“Em biết......”
Trong phòng, ngọn đèn ấm áp, mùi R*ợ*u từ từ tản ra, âm nhạc thoải mái phập phồng......
Tầm Thiên Hoan men say càng ngày càng đậm, lại tựa hồ không hề phát giác, ánh mắt dần dần ௱ôЛƓ lung, ánh mắt càng ngày càng mờ ảo, khí lực trên người mất dần từng chút từng chút ….
Tựa ở trên ghế sa lon, đầu nặng nề choáng váng, Tầm Thiên Hoan chậm rãi, chậm rãi nhắm mắt lại......
Tầm Tân Đồng rốt cục đặt ly R*ợ*u xuống, nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan ý thức đã càng ngày càng mơ hồ, chậm rãi đứng lên, dáng người cao gầy, tuấn tú khuôn mặt, thẳng tắp đứng ở trước mặt Tầm Thiên Hoan, mở ra từng nút từng nút trên áo sơmi, đồ đạc rơi trên mặt đất “Leng keng thùng thùng”
Giờ khắc này rốt cục đến, khiến cho hắn ý một hồi, hắn chờ một khắc chờ quá lâu......
Nhắm mắt, hít một cái thật sâu, lại mở mắt ra, rơi vào mi mắt chính là hình dáng cô hồng nhuận trong men say, *** đẫy đà như ẩn như hiện, trắng nõn ***, dưới ánh đèn kiều khu càng tản ra hết sức mê người......
Hắn không nhanh không chậm từ tốn cởi ra trên người mình tất cả chướng ngại, sau đó nhìn cô, nghiêng đến trước thân thể cô, chậm rãi *** ngoài của cô, từng cái từng cái rút đi, đại chưởng nhẹ nhàng mà *** thân trơn mềm thoải mái ***, con mắt chăm chú chú thị trần trụi kiều khu, nam tính không những rõ ràng có phản ứng mà lại tại nhanh chóng tăng trưởng......
Mang tới một đoạn trong suốt băng dính, kéo xuống một đoạn cắn đứt, đem cổ tay của cô giơ lên phía trên đầu, dùng băng dính dán chúng tại trên ghế sa lon, một tầng lại một tầng cố định trụ, sau đó tay kia cũng như thế...... Hết thảy làm tốt sau, Tầm Tân Đồng cúi xuống, bắt đầu hôn lên thân thể của cô......
Trong đầu choáng váng, chóng mặt quay cuồng, đôi mắt Tầm Thiên Hoan nặng nề không mở nổi, giống trong bóng đêm, có một thanh gông xiềng một mực giam cầm thân thể của mình, nghĩ động lại không nhúc nhích được...... Vì vậy, cô liều mạng dùng sức, liều mạng giãy dụa......
Bất tri bất giác...... Cảm giác trong miệng xâm nhập vào một dị vật, đem miệng của mình chống thật to...... Rất khó chịu, phi thường phi thường khó chịu......
Cô tiếp tục liều mạng giãy dụa...... Phá tan cuối cùng một đạo gông xiềng -- mở to mắt!
Xuất hiện ở trước mắt thì ra là nam tính bị phóng đại, mà trong miệng mình chính đang ngậm gốc cây nam tính, đuôi mắt có thể thoáng nhìn đây là thân hình một nam tính trần trụi, hơn nữa còn là một thân hình rất đẹp, hơi gầy, nhưng không hề kém phần quyến rũ!
Muốn động......
Lại không nhúc nhích được......
Tay tựa hồ bị vật gì đó giam cầm, mà thân thể của mình lại bị thân hình nam tính này ngăn chận, cái nam tính tại trong miệng mình ra ra vào vào......
“Ô......”
Tầm Thiên Hoan muốn phun ra, nhưng không có dư thừa không gian làm cho cô động, chính mình muốn nói chuyện, miệng ngọ nguậy không ngừng, chỉ là mang đến cho chàng trai phía trên khoái cảm càng lớn.
Một luồng sóng mất hồn khoái cảm làm Tầm Tân Đồng không khỏi nhắm mắt lại, hô hấp dần dần thô thiển bất định, không ngừng đong đưa cái ௱ôЛƓ của mình, muốn càng sâu......
Tầm Thiên Hoan biết đại khái xảy ra chuyện gì, tâm lập tức luống cuống, thân thể lại không nhúc nhích được, cũng không có khí lực để động, con mắt trừng lớn, bên trong lộ vẻ tràn ngập sợ hãi cùng mê sợ: “Ô......”
Tầm Thiên Hoan miệng bị chống lớn nhất, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt dọa người, ánh mắt trống rỗng đến vô tận......
Tay mặc dù không thể động, ngón tay nhưng lại linh hoạt, véo ở giữa lòng bàn tay......
Cảm nhận được cái nam tính tại trong chính mình miệng dần dần tăng lớn, cô cho là hắn muốn xuất tại trong miệng cô thì hắn lại đem chính mình nam tính rút ra, bắn tới một bên, nhưng mà, trên môi của cô vẫn rủ xuống kề cận nồng đậm chất lỏng......
Tầm Thiên Hoan từng ngụm từng ngụm thở hào hển, môi rõ ràng run rẩy, trong ánh mắt không thể tưởng tượng nổi bao nhieu kinh hãi, mặt tái nhợt, trừng mắt nhìn Tầm Tân Đồng, nói: “Em, em đang làm gì?”
Con mắt Tầm Tân Đồng lộ ra những tia nhìn mị hoặc, nhìn chằm chằm vào thân thể Tầm Thiên Hoan, một tay bắt lấy nhũ phong của cô, xoa lấy......
“Biết không?” Hắn hôn lên thân thể của cô, nói: “Em chờ ngày này đã lâu rồi......”
Tầm Thiên Hoan thấy mũi mình không ngừng chua xót, trong nội tâm đau nhức, đau nhức lại bất đắc dĩ như vậy, cắn cắn môi, cô dùng âm thanh cứng ngắc nói: “Thả chị ra!”
Tầm Tân Đồng tại thân thể mềm mại của cô vẫn một mực hôn dọc xuống, một lát sau, mới nói: “Bây giờ là thời khắc phi thường, sao có thể thả? Biết không? Em thật sự phi thường phi thường muốn có được chị! Em...... yêu...... chị!”
Tầm Tân Đồng nói mỗi một chữ giống như từng thanh dao nhỏ đâm vào lòng của cô, đâm vào thân thể của cô, đây là một đoạn dị dạng luyến, làm cho cô không biết như thế nào tiếp nhận. Cô không phải người cổ hủ, nhưng là cũng không phải không biết tới luân thường đạo lý, cô không phải người phụ nữ thủ thân như ngọc, cô yêu mến tự do tự tại, muốn làm gì thì làm, nhưng mà giới hạn ở bản thân cô mà thôi, còn Tầm Tân Đồng không giống cô, tương lai của nó bừng sáng, cái này đoạn dị dạng luyến nhất định sẽ ảnh hưởng cả đời hắn......
Tầm Tân Đồng hôn lên đôi môi đang cắn chặt của cô, nói khẽ: “Cả đời của em vốn chính là vì chị mà tồn tại, nếu như không có chị...... Em chắc chắn đã không sống đến giờ.”
Tầm Thiên Hoan giật mình: “Em còn có tương lai tốt đẹp, chị là chị của em......”
Tầm Tân Đồng lập tức nói: “Em biết rõ, chị không cần lần nào đến đều nhắc nhở, chị? Cái này không phải là lấy cớ sao, xin hỏi yêu thương chị của mình, có sai sao? Dù cho có sai, em cũng sẽ tiếp tục!”
“Như vậy......” Tầm Thiên Hoan nhắm mắt lại, sau một lúc lâu mới mở mắt ra, nói: “Em tại sao phải yêu chị?”
Tầm Tân Đồng vẫn hôn xuống từng bước từng bước: “...... Cũng không biết...... Em đã từng hỏi chính mình rất nhiều lần, chị không xinh đẹp cũng không vĩ đại lại còn vô cùng tùy tính, ha ha, nhiều phụ nữ so với chị xinh đẹp hơn, ưu tú hơn đi, làm sao em có thể yêu mến chị, nhưng...... Em đối với các cô ấy nhưng không có một chút cảm giác, đối với chị, trong lòng lại sinh ra một loại th*m mu*n giữ lấy mãnh liệt, thầm nghĩ trên thế giới này chỉ có em mới có thể nhìn chị, chị chỉ có thể cười với em...... Là từ khi nào thì đối với chị có loại cảm giác này? A, em cũng đã quên...... Mới đầu về sau, em cũng nghĩ loại cảm giác này là tình cảm chị em, nhưng, khi nhìn chị cười với người đàn ông khác hoặc là cùng người đàn ông khác thoáng có thân cận, em sẽ bị chọc giận cực kỳ, hận không thể làm cho trên cái thế giới này tất cả những người đàn ông xung quanh chị toàn bộ đều biến mất! Bởi vì chị...... Em chỉ muốn chị -- thuộc về em.”
Tầm Thiên Hoan sớm đã nhắm mắt lại, hận không thể che lỗ tai của mình, vừa rồi của hắn một phen lời nói cho tới bây giờ cũng không nghe được qua......
Nghiêng đầu, nhắm mắt lại, thanh âm nghẹn ngào: “Sự tình làm sao có thể biến thành như vậy?”
Tầm Tân Đồng ôn nhu hôn gương mặt của cô, tại bên tai của cô khe khẽ thì thầm: “Chị không cần phải sợ hãi, giữa chúng ta quan hệ, không cho người khác biết rõ cũng được, còn không được sao?”
“Gió không thể không lọt qua tường.”
“Em đây cũng không thể quản nhiều đến vậy, nếu như không thể có được chị, nếu bắt em phải rời xa chị, như vậy em tình nguyện đi tìm ૮ɦếƭ......”
૮ɦếƭ..... Lại dùng cái này đến uy hiếp cô!
Tầm Thiên Hoan cả giận nói: “Từ nay về sau không cần phải tại trước mặt của chị nói đến cái ૮ɦếƭ, em như vậy không cảm thấy không có chí khí sao? Một người đàn ông bởi vì một người phụ nữ mà cả ngày đem cái ૮ɦếƭ để ở bên miệng! Không biết là không mặt mũi sao?”
Lời nói của Tầm Thiên Hoan không có làm cho Tầm Tân Đồng cảm thấy nửa điểm hổ thẹn, ngược lại cười càng sâu, bàn tay hướng hoa cốc của cô, nói: “Chị hiện tại rốt cục thừa nhận em là một người đàn ông?”
Nói chuyện đồng thời, đã chạm được hoa tâm của cô, đó là địa phương mẫn cảm nhất trên cơ thể cô, nhẹ nhàng mà sờ, sau đó chất mật không ngừng tuôn ra......
Tầm Tân Đồng mê người cười: “Chị à, thân thể chị thật đúng là mẫn cảm.”
Hạ thể truyền đến làn sóng khoái cảm làm cho Tầm Thiên Hoan quên hết tất cả, thân thể trận trận co rút “Tân Đồng...... Đồng...... Đừng......”
Tầm Tân Đồng vui vẻ thật sâu, một ngón tay cẩn thận tham tiến trong hoa kính, dị vật xâm nhập vào, hoa kính theo bản năng co rút lại, kẹp lấy ngón tay của hắn, ý định đem cả ngón tay bài trừ đi ra bên ngoài cơ thể, bất quá một hồi khi hoa kính thích ứng lại tựa hồ muốn càng nhiều, chất mật liên tục chảy ra......
Tầm Tân Đồng không khỏi tán thưởng: “Thật căng nha......”
T*nh d*c dần dần chiếm lĩnh lý trí của cô, tại lúc lý trí còn chưa toàn bộ biến mất cô hổn hển nói: “Không thể...... A......”
“Đã đến lúc này, đừng cự tuyệt em được không?” Tầm Tân Đồng cười khẽ: “Khiến cho chúng ta lưu một khoảnh khắc đáng nhớ nhất......”
Hắn dùng ngón tay tại trong cơ thể cô kéo ra đút vào vài cái, sau đột nhiên triệt để co rút, trên ngón tay tràn đầy chất lỏng, hắn *** *** ngón tay, động tác kia cực độ mị hoặc......
Hoa kính đột nhiên hư không làm cho cô hết sức khó chịu thoáng cái co rút lại, muốn thỏa mãn, tay của mình lại không nhúc nhích được, ngắt nhéo một hồi lâu, thật sự nhịn không được dật lên tiếng, chỉ là đem ánh mắt nhìn về phía Tầm Tân Đồng......
Tầm Tân Đồng tà mị nhìn chằm chằm vào cô: “Muốn?”
Trong nội tâm cô chuẩn bị cho vô số từ không muốn, không muốn, sau đó, thân thể lại đang cùng cô đối nghịch......
Tầm Tân Đồng mở chân của cô ra rất lớn, đem nam tính đỉnh nhẹ nhàng mà sờ hoa tâm, thậm chí còn cọ cọ vòng quanh, lại không chân chính thỏa mãn cô, chỉ nói: “Nói muốn em đi!”
Tầm Thiên Hoan vẻ mặt cầu xin, gắt gao cắn môi, chính là không để cho mình lên tiếng, nhưng bởi vì R*ợ*u cồn cùng dưới sự trêu đùa của hắn, thân thể khô nóng lại dần dần thăng cấp, bụng từng đợt co rút lại, trong hoa kính chất mật càng chảy càng nhiều......
Cô gần như đều nhanh muốn khóc lên, liều mạng đè nén *** của mình, cô hỏi: “Em có hối hận hay không?”
Đến lúc này, cô còn đang vì hắn suy nghĩ......
Tầm Tân Đồng mỉm cười, nghiêng hạ thân, tại bên tai của cô nói: “Vĩnh viễn đều khó có khả năng!”
Giọng nói vừa xong, lưng ưỡn thẳng một cái, tiến vào thân thể của cô, non mềm nóng ướt thành chăm chú bao lấy của hắn nam tính, mất hồn đến cực điểm
Ở đằng kia trong tích tắc nam tính của hắn phảng phất như loài báo mới động dục, đính vào hoa huy*t chật hẹp của cô, chui vào đến tận cùng, không một tia khe hở, hoàn toàn phù hợp.
Của hắn mỗi một lần tiến vào đều phảng phất muốn đem cô xé rách, nhưng mỗi cú *** nặng nề của hắn, vọt tới ma xát kịch liệt lại làm cho cô khoái hoạt điên cuồng. Trong đầu của cô trống rỗng, thân thể bị hắn ở trên người cô làm càn.
“A ~~ ân ~~~~ a ~~~~” Thân thể của cô tại vì luật động của hắn mà không ngừng lay động, mỗi lần hắn thật sâu tiến vào, cô lại một lần ưỡn cong thân thể phối hợp cùng hắn, tuyết trắng đầy đặn phồng lên. *** đỏ tươi đứng thẳng, trong cái miệng nhỏ nhắn phát ra những tiếng nấc đứt đoạn.
Trong phòng, ngọn đèn sáng mềm, giai điệu âm nhạc hoàn toàn phối hợp với cô cùng hắn, một cửa ải tình cảm mãnh liệt......
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc