Độc Gia Chuyên Sủng - Chương 83

Tác giả: L linh

Thức Tỉnh……
Thời điểm Quý Thần Quang vào phòng, Ngô Hâm đang ngồi trước bàn ngẩn người. Nghe được thanh âm cửa phòng mở liền nhanh chóng ngẩn đầu lên, khi nhìn thấy Quý Thần Quang tiến vào, trong mắt hiện lên ánh sáng, đứng lên, tựa hồ có chút chân tay luống cuống “Cậu đến rồi!” Ngơ ngác nói ba chưa, ánh mắt liền vẫn nhìn chăm chú Quý Thần Quang. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Quý Thần Quang mà cậu không mặc đồng phục. Thật là đẹp!
“Thật xin lỗi, vừa mới nãy khi lên lầu gặp chút việc nên trì hoãn vài phút!” Nhẹ đóng lại cánh cửa, Quý Thần Quang ngồi xuống bên cạnh Ngô Hâm, ở giữa cách một chỗ ngồi.
“Không có việc gì, tôi cũng vừa mới đến, vết thương của cậu đỡ chưa?” Ánh mắt theo sát từng hành động của Quý Thần Quang.
“Tốt hơn nhiều rồi! Cậu gọi món chưa?” Bị tầm mắt của Ngô Hâm gắt gao nhìn chằm chằm, Quý Thần Quang có chút mất tự nhiên.
“Tôi, tôi đã gọi rồi. Có thể lập tức mang lên!” Cảm giác được Quý Thần Quang mất tự nhiên, Ngô Hâm lúc này mới lấy lại tinh thần, biết là chính mình đã thất lễ. Nhanh chóng dời tầm mắt, gọi người phục vụ vào. “Mang đồ ăn lên đi!”
“Được, xin chờ một lát!” Người phục vụ nói xong liền rời khỏi phòng. Không đến một lát liền có vài người phục vụ nối nhau bưng đồ ăn vào phòng, đem đồ dọn lên bàn, tất cả mọi người lại lui ra, chỉ còn lại một người phục vụ lễ phép nói một câu “Xin mời thưởng thức. Chúc ngon miệng!” Rồi sau đó cũng ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại!
“Nghe nói cậu thích ăn đồ ngọt, tôi liền gọi mấy món ngọt nổi tiếng ở đây. Cậu nếm thử đi, nếu không hợp khẩu vị thì có thể đổi lại!”
“Không có việc gì. Đồ ngọt ở nơi này tôi đều thích!”
“Ha ha, thích là tốt rồi!” Ngô Hâm vui vẻ cười ngây ngô, rồi sau đó nhanh chóng cúi đầu ăn cơm.
Trong phòng im lặng, chỉ có ngẫu nhiên nghe thấy tiếng bát đũa chạm vào nhau.
Cách gần mười phút sau, Ngô Hâm mời chần chờ mở miệng “Cậu……”
Quý Thần Quang dừng động tác ăn cơm, ngẩng đầu nhìn về phía Ngô Hâm, trong đôi mắt sáng ngời mang theo nghi hoặc.
“Cậu thích Nam Cung Cửu!”
Quý Thần Quang không nói gì, chỉ nhẹ hạ mí mắt. Cậu thích Nam Cung Cửu, nhưng chỉ là tình anh em mà thôi!
Nhìn bộ dáng Quý Thần Quang, Ngô Hâm cam chịu. Tựa hồ như ở trong lòng ra một quyết định lớn. “Tôi đã gặp Nam Cung Cửu!”
Không có khả năng! Vừa nghe lời này, trong lòng Quý Thần Quang liền phản bác một câu. Cửu rõ ràng đang ở Paris! Mấy ngày hôm trước bọn họ còn nói chuyện điện thoại!
Ngô Hâm cũng nhìn ra vẻ mặt không tin của Quý Thần Quang. “Là thật đấy! Hôm trước khi tôi về nhà, đi qua đường Hoa Khuê thì thấy cậu ta!” Nói xong, Ngô Hâm lấy di động ở trong túi ra, mở ảnh ngày đó hắn lén lút chụp được đưa tới trước mặt Quý Thần Quang.
Này…… Quý Thần Quang nhìn ảnh chụp trong tay. Mờ mịt…… Tuy rằng rất mơ hồ, nhưng là cậu có thể xác định đây đúng là Cửu! Chính là vì sao cách ăn mặc của cậu ấy hoàn toàn thay đổi? Vì sao cậu ấy lại ở thành phố Y? Rõ ràng mấy hôm trước nói chuyện qua điện thoại, di động hiển thị mã vùng của Paris!…… Vô số nghi hoặc hiện lên trong đầu Quý Thần Quang. Sau vài giây ngẩn ngơ, cậu thu hồi suy nghĩ, đem nghi vấn đặt trong lòng, trả điện thoại di động cho Ngô Hâm.
“Cậu ta từ Paris về rồi à?” Ngô Hâm bỏ điện thoại di động vào túi.
“Ừ!” Quý Thần Quang gật gật đầu, tâm tư tựa hồ như đặt lên toàn bộ món ăn trên bàn.
Ngô Hâm nhìn dáng vẻ của cậu, cũng không nói gì nữa. Im lặng ăn cơm, chính là nghi vẫn trong lòng càng lúc càng lớn, rõ ràng vừa rồi khi Quý Thần Quang nhìn thấy ảnh chụp, chính là phi thường khi*p sợ. Hiện tại vì sao lại trở nên thong dong rồi?
Thời gian sau đó, hai người đều không có nói chuyện, đều tự có tâm sự của mình. Sau khi ăn xong, Quý Thần Quang liền tặng cho Ngô Hâm một món quà tinh xảo xem như là kỷ niệm. Sau khi Cửu đi Paris, ba năm này trên cơ bản là chỉ có Tiểu Tiểu và Ngô Hâm cùng cậu vượt qua những ngày ở trường học! Rồi sau đó, cũng không chờ Ngô Hâm phản ứng lại, Quý Thần Quang liền xoay người rời khỏi ‘Mỹ Thực Lâu’!
Đứng ở trên đường nugời đến người đi, ánh mắt Quý Thần Quang nhìn về phương hướng đường Hoa Khê. Cửu thật sự là xuất hiện ở đó sao?
Suy nghĩ một chút, Quý Thần Quang vẫn là quyết định lấy di động ra gọi điện hỏi một chút. Ấn số điện thoại, chuông vang lên gần một phút đồng hồ, đang lúc Quý Thần Quang sắp buông tha thì người kia bắt máy.
“Thần Quang?”
“Cửu, cậu không có việc gì chứ?” Hẳn là Cửu đang cực lực ổn định thanh âm nói chuyện của mình, nhưng Quý Thần Quang vẫn nghe ra được cảm giác mệt nhọc cùng hư thoát bên trong.
“Ngày hôm qua vừa mới hoàn thành khóa huấn luyện, bị thương một chút. Thần Quang, năm ngày sau đến sân bay đón tôi đi. Một giờ chiều về đến nơi!”
“Được!” Quý Thần Quang cảm giác được có chút là lạ nhưng là nhất thời không nói được gì. Chờ cậu phản hứng lại, Cửu đã muốn ngắt máy. Quên đi, chờ Cửu trở lại thì hỏi một chút là được! Dù sao cậu ấy vẫn an toàn là được! Nghĩ vậy, Quý Thần Quang liền cho điện thoại vào túi, nhìn thời gian, mới một giờ! Nên làm gì bây giờ? Ánh mắt nhìn một vòng ngã tư phồn hoa! Khi nhìn thấy một siêu thị lớn, ánh mắt liền sáng ngời! Buổi tối hôm nay cậu sẽ làm đầu bếp, cho anh hai kinh hỉ một chút!
Ý tưởng này vừa mới thoáng hiện lên trong đầu, trên mặt Quý Thần Quang trong nháy mắt tràn ngập tươi cười. Nhất thời còn có một loại cảm giác kích động nóng lòng muốn thử. Người nhanh chóng băng qua đường đi vào siêu thị đối diện. Bay thẳng đến khu thực phẩm, nhìn những nguyên liệu nấu ăn tươi ngon trước mắt, Quý Thần Quang chậc lưỡi. Anh hai thích đồ ăn có vị cay! Nhưng là cậu chưa từng nấu ăn bao giờ, chỉ mới ở bên cạnh anh hai lúc nấu ăn nhìn vài lần mà thôi……
Cậu nên mua cái gì đây? Quý Thần Quang ở khu thực phẩm đi tới đi lui, cuối cùng chọn ra ba món. Đậu phụ xào cay, cà tím om thịt, trứng nấu cà chua! Đều là những món ăn gia đình rất bình thường! Cái này hẳn là sẽ dễ làm, trong nhà cũng có một quyển sách dạy nấu những món ăn gia đình! Có thể vừa học vừa làm! Quý Thần Quang trong lòng thầm nghĩ, rồi sau đó liền chọn những nguyên liệu cần thiết, thế này rồi mới vừa lòng ra khỏi siêu thị. Xách một túi lớn liền gọi xe. Về đến nhà, cất đồ vào trong tủ lạnh. Nhìn nhìn thời gian, mới hai rưỡi chiều, có thể ngủ bù một chút!
Lên kế hoạch xong, Quý Thần Quang liền tắm rửa một cái! Đặt đồng hồ báo thức đến bốn rưỡi, rồi sau đó chui vào trong ổ chăn, vừa mới nhắm mắt lại liền ngủ! Thời gian lẳng lặng trôi qua. Trong căn phòng im lặng đột nhiên vang lên một trận tiếng chuông chói tai. Quý Thần Quang nằm trong ổ chăn mở mắt, cầm di động có chút ngây người. Khi nào thì cậu đặt chuông báo thức? Qua gần ba giây sau, Quý Thần Quang mới lấy lại tinh thần. Cậu phải chuẩn bị nấu cơm! Hôm nay phải cho anh hai kinh hỉ!
Ý nghĩ này vừa hiện lên, Quý Thần Quang lập tức xốc chăn lên, chạy nhanh vào phòng tắm rửa mặt. Rồi sau đó thay quần áo ở nhà, đến phòng khách lấy sách dạy nấu ăn đến phòng bếp. Cuối cùng là lấy nguyên liệu nấu ăn hôm nay mua ra khỏi tủ lạnh! Cầm thực đơn nhìn một chút, trong lòng Quý Thần Quang nhớ kĩ.
Trước tiên đem nguyên liệu nấu ăn rửa sạch sẽ, rồi sau đó liền bắt tay vào làm công đoạn đầu tiên. Quý Thần Quang nhìn hướng dẫn trong sách:’ trước tiên đem đậu phụ cắt thành từng khối, thịt heo và hành thái hạt lựu, tỏi và gừng băm nhỏ, rau thơm, ớt cắt thành đoạn ngắn vừa dùng’. Bởi vì là lần đầu tiên cầm dao, sau khi Quý Thần Quang làm xong bước đầu, thời gian đã muốn đến năm giờ!
Công tác chuẩn bị đã xong liền bắt đầu bước thứ hai! Quý Thần Quang nhìn về phía sách ở bên cạnh: ‘đổ dầu vào chảo, chờ dầu nóng lên thì cho thịt heo vào xào đến khi đổi màu thì lấy ra’!
Ân, nên bật lửa! Quý Thần Quang mở lửa lên, học động tác của anh hai, trước tiên dùng nước sạch rửa chảo một lần, sau đó lấy dầu ra, mở nắp. Vì thế, vấn đề bắt đầu xuất hiện, nên đổ bao nhiêu dầu đây? Ánh mắt Quý Thần Quang nhìn về phía quyển sách, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm trong sách nói đại khái cho bao nhiêu dầu vào chảo. Trong lòng nhớ kĩ. Bắt đầu vừa đổ dầu vừa nhìn sách, thấy lượng dầu tương đối giống với trong sách thì dừng lại, cất chai dầu về chỗ cũ!
Sau đó, câu thứ hai, ‘khi dầu nóng’…… Vấn đề lại tới nữa, dầu nóng là có hiện tượng gì? Cầm sách, dùng sức xem cũng không thấy gì hết! Làm sao bây giờ?…… Đôi lông mày thanh tú của Quý Thần Quang nhăn lại, thôi thì chờ một chút, cỡ một phút chắc là được rồi đi! Nghĩ không ra biện pháp tốt hơn, đành phải dùng biện pháp ngốc nhất! Quý Thần Quang cầm di động canh giờ……
Thật vất vả chờ một phút đồng hồ, Quý Thần Quang nhanh chóng đổ thịt heo vào chảo. Dầu đã sớm cực nóng, Quý Thần Quang lại trực tiếp đổ thịt heo vào, cho nên…… Một trận thanh âm thống khổ qua đi, trên tay trắng nõn của Quý Thần Quang nổi lên mấy bong bóng nước trong suốt……
Quý Thần Quang bất chấp đau đớn trên tay, ánh mắt có chút bối rối nhìn vào chảo. Hiện tại nên làm cái gì bây giờ? Tầm mắt dừng lại trên quyển sách, xào tới khi thịt đổi màu…… Đổi màu? Thịt heo vừa rồi hồng hồng giờ đã thành màu trắng, hẳn là đổi màu rồi đi! Sau đó đổ ra! Đúng rồi, múc ra đĩa! Nhanh chóng chạy lại bên tủ bát lấy ra một cái đĩa sạch sẽ! Lúc này trong phòng bếp dần dần có mùi khét bay lên……
Quý Thần Quang là một đứa nhỏ có bệnh sạch sẽ! Sau khi cầm cái đĩa trong tay, cậu còn đem đĩa đi rửa sạch một lần nữa. Trong khi rửa, trong lòng Quý Thần Quang nhất thời cuồn cuộn một cỗ cảm giác bối rối. Cậu cũng ngửi được mùi khét, phải nhanh chóng múc thịt heo ra đĩa. Nghĩ như vậy, động tác của Quý Thần Quang không khỏi có chút gấp gáp. Vì thế khi cầm cái đĩa vừa rửa lên thì có vài giọt nước bắn vào trong chảo……
Lại một trận tiếng xèo xèo vang lên! Quý Thần Quang đột nhiên cảm giác được trên trán nóng rát. Người nhanh chóng lui lại mấy bước, ngay cả vòi nước cũng quên tắt……
Hiện tại nên làm cái gì bây giờ?…… Cầm cái đĩa trong tay, nhìn cái chảo có chút sợ hãi. Trải qua vài phút với nhiệt độ cao, thịt trong chảo đã hoàn toàn biến thành màu đen. Trong phòng bếp tràn ngập mùi cháy khét khó thở! Quý Thần Quang ho khan mấy tiếng, đáy mắt lộ vẻ bối rới! Cầm cái đĩa cũng không biết nên làm cái gì bây giờ…… Cậu không dám tới gần cái chảo! Trên tay cùng trên trán vẫn nóng rát như trước……
Quý Tiêu Dương vừa mới họp xong, nhìn nhìn thời gian, vừa vặn năm giờ! Nghĩ đến Thần Thần ở nhà, mỏi mệt trên mặt nhất thời chuyển thành thần sắc ôn nhu ngọt ngào ૮ɦếƭ người! Không biết Thần Thần đang làm cái gì…… Nghĩ vậy liền lập tức lấy di dộng ra ấn số điện thoại, qua gần một phút mà vẫn không có người nhận. Mày rậm của Quý Tiêu Dương nhíu chặt. Thần Thần đang làm cái gì? Sao lại không nhận điện thoại?
Suy nghĩ một chút, Quý Tiêu Dương liền đứng lên đi ra ngoài, nhìn thoáng qua Nam Cung Kỳ “Kỳ, tôi về nhà một chuyến!”
“Được!” Nam Cung Kỳ đẩy kính mắt gọng bạc, từ trong đống văn kiện lớn ngẩng đầu lên, trả lời một tiếng! Nam Cung Kỳ hai mươi ba tuổi, càng trở nên ôn nhu nho nhã hơn! Toàn thân đều lộ ra một cỗ hơi thở ôn nhu như gió xuân! Chính là cả người giống như không có tinh thần…… Môi có điểm trắng bệch! Trên mặt cũng gầy teo, tay cầm 乃út tái nhợt! Làm cho khuôn mặt tuấn nhã thêm một chút yếu ớt làm người ta đau lòng!
Nghe Nam Cung Kỳ trả lời xong, Quý Tiêu Dương liền vội vàng ra khỏi văn phòng. Hắn cảm thấy trong lòng rất bối rối! Đến bãi đỗ xe, Quý Tiêu Dương dùng tốc độ nhanh nhất về nhà. Lập tức xuống xe, chạy thật nhanh xông lên lầu hai, nhanh chóng mở cửa ra. Trong nháy mắt một trận mùi cháy khét đập vào mặt……
“Thần Thần!” Lòng Quý Tiêu Dương nhất thời quặn lại, lớn giọng gào lên, người cũng nhanh chóng chạy vào phòng bếp.
“Anh hai, cứu em……” Quý Thần Quang nhìn chảo đã đỏ lên như sắp nổ, hai tay đều nhẹ nhàng run rẩy. Đúng lúc này, bên tai truyền đến thanh âm vội vàng của anh hai. Quý Thần Quang nhất thời cảm thấy kích động giống như ở trong bóng tối nhìn thấy ánh sáng!
Quý Tiêu Dương vào phòng bếp, nhìn thấy hết thảy mọi thứ. Dùng tốc độ nhanh nhất lấy chảo đưa tới dưới vòi nước, rồi sau đó tắt bếp đi! Mở cửa sổ phòng bếp ra, lúc này mới xoay người nhìn về phía Quý Thần Quang ở phía sau.
Quý Thần Quang nhìn từng trận khói trắng bốc lên từ chảo, cúi đầu không dám nhìn anh hai…… Kinh hỉ…… Hiện tại là thật sự biến thành kinh ngạc luôn rồi……
“Thần Thần, có bị thương không?” Sửng sốt vài giây sau, Quý Tiêu Dương mới bình ổn lại cảm xúc của mình! Trong nháy mắt bước vào đây, nhìn cảnh tượng trước mặt, đã hù ૮ɦếƭ hắn…… Nếu hắn trở về muộn một chút. Như vậy, Thần Thần của hắn……
“Không có. Anh hai, em không phải cố ý……”
“Không có việc gì là tốt rồi!” Gắt gao ôm Quý Thần Quang vào lòng! “Thần Thần, về sau không cần lại gần phòng bếp nữa. Đáp ứng anh hai!”
“Vâng ạ!” Nghe ra sự run rẩy trong giọng nói cua anh hai, Quý Thần Quang cảm giác được mắt mình cay cay…… Cậu đã làm cho anh hai lo lắng……
Thẳng đến vừa rồi Quý Tiêu Dương mới chợt nhận ra. Nguyên lai, Thần Thần đã là tất cả ở trong lòng hắn! Trong nháy mắt hắn nghĩ đến, nếu Thần Thần xảy ra chuyện…… Như vậy……
Sinh không thể cùng giờ, ૮ɦếƭ cũng có thể cùng lúc! Trên đời này mà không có Thần Thần, hắn sống cũng không còn ý nghĩa gì nữa……
Thời điểm này, Quý Tiêu Dương mới đột nhiên hiểu được. Kỳ thật là từ nhỏ đến lớn, hắn nói là bảo hộ Thần Thần. Không bằng nói là Thần Thần cho hắn động lực để kiên trì sống thì đúng hơn!
Thậm chí có thể nói là, nếu không có Thần Thần, vậy Quý Tiêu Dương hiện tại cũng không có khả năng tồn tại!
Thần Thần của hắn, ở trong lòng hắn từ thật lâu trước kia đã là tồn tại quan trọng nhất! So với sinh mệnh của hắn còn quan trọng hơn! Hắn sở dĩ còn sống là bởi vì trên đời này có Thần Thần tồn tại, có nụ cười thuần khiết của Thần Thần!
Đây là tình yêu mà bọn họ nói! Yêu sâu sắc đến nỗi linh hồn hòa vào làm một! Không có ngươi, liền không có ta!
Thần Thần, em có cảm nhận được không? Loại tình yêu điên cuồng mà độc tài này!
Không sao hết, em không biết cũng không sao cả! Dù sao anh hai đã muốn ở bên em cả đời!
Theo thời khắc em sinh ra, chúng ta liền ràng buộc với nhau bằng một lời thề không lời!
Có đôi khi, vận mệnh này, không thể không tin tưởng! Bằng không vì sao khi nhìn thấy em, anh lại trở nên như vậy!
Thần Thần, là em thức tỉnh một cái tôi khác của anh! Hắn chỉ vì em mà tồn tại! Trước kia là thế, hiện tại cũng thế, tương lai cũng vậy!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc