Độc Gia Chuyên Sủng - Chương 122

Tác giả: L linh

Tân Hảo Nam Nhân A!
Quý Thần Quang nằm ở trong lòng Quý Tiêu Dương ngủ say. Đột nhiên chợt nghe thấy tiếng gõ cửa thanh thúy. Mơ mơ màng màng nghĩ, sáng sớm thế này là ai a……
“Anh hai!” Ở trong lòng Quý Tiêu Dương cọ cọ, thanh âm mơ hồ mềm mềm nhu nhu! “Ngoài cửa có người!”
“Thần Thần, em tiếp tục ngủ đi! Anh đi xem là ai!” Quý Tiêu Dương mở to mắt, cúi đầu hôn lên khuôn mặt phấn hồng của Quý Thần Quang một cái.
“Dạ!” Quý Thần Quang mơ mơ màng màng đáp một tiếng. Nhưng hai tay lại vẫn như trước gắt gao ôm lấy cổ Quý Tiêu Dương, đầu vẫn chôn thật sâu ở trong *** hắn, một chút cũng không có dấu vết buông ra.
Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng nở nụ cười, khuôn mặt lãnh tuấn lộ vẻ nhu tình không nói nên lời. Hắn vươn tay nhẹ nhàng gỡ tay Quý Thần Quang ra, nhẹ xốc chăn lên, khi chuẩn bị xuống giường thì Quý Thần Quang mơ mơ màng màng nói “Anh hai đi đâu vậy?” Mắt đều không có mở, vươn tay một lần nữa hướng tới thân thể Quý Tiêu Dương chuẩn bị ôm lấy!
Quý Tiêu Dương nhanh chóng ngăn cản “Thần Thần ngoan, anh hai đi xem người ngoài cửa là ai! Một lúc sẽ trở lại!” Xuống giường, giúp Quý Thần Quang đắp lại chăn, hôn lên cái trán trơn bóng một cái.
“Ân!” Mơ mơ màng màng, Quý Thần Quang dùng giọng mũi ân một tiếng, đôi lông mày như họa khẽ nhăn. Không có ấm áp của anh hai, ngủ không được! Quý Thần Quang ở trong ổ chăn lăn một vòng, tựa đầu chui vào trong chăn, thật sâu hít một cái!
Quý Tiêu Dương đi tới trước cửa, mở cửa ra thì nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Nam Cung Cửu, đáy mắt hắn hiện lên nghi hoặc “Tiểu Cửu, xảy ra chuyện gì?” Khuôn mặt luôn luôn không chút thay đổi của Tiểu Cửu bây giờ lại lộ ra vẻ lo lắng, việc này khẳng định tương đối khó giải quyết.
“Tiêu Dương, tôi muốn hỏi một chút!” Trên mặt Nam Cung Cửu lộ ra ngượng ngùng cùng mất tự nhiên hiếm thấy!
Trong lòng Quý Tiêu Dương có điểm tò mò. Mới sáng sớm, có chuyện gì có thể làm cho băng sơn khốc khốc Tiểu Cửu lộ ra loại vẻ mặt này “Chuyện gì?”
“Chính là, Kỳ bị tôi làm bị thương, chảy thiệt nhiều máu, nên dùng thuốc gì?” Nam Cung Cửu cúi đầu, ngữ khí gấp gáp!
Ách…… Trong khoảng thời gian ngắn, Quý Tiêu Dương thật đúng là không phản ứng lại được. Sửng sốt nửa giây, hắn rốt cục hiểu được Nam Cung Cửu là đang nói cái gì! Đáy mắt hiện lên vui sướng! “Có, cậu chờ một chút!” Nói xong, Quý Tiêu Dương liền nhanh chóng trở về phòng, từ trong một ngăn kéo nhỏ lấy ra mấy thứ này nọ, đưa tới trước mặt Nam Cung Cửu “Cậu hiện tại để cho Kỳ dùng hai loại thuốc này, dùng thế nào thì cậu tự xem đi! Phải tránh cho vết thương dính nước! Đúng rồi, nếu thương nặng thì phải để cho Kỳ ăn thức ăn thanh đạm một tuần!”
“Được, tôi biết rồi.” Nam Cung Cửu cầm thuốc, lập tức xoay người trở về phòng mình!
Quý Tiêu Dương đứng ở cửa phòng, nhìn bóng dáng Nam Cung Cửu biến mất, khóe miệng cười càng ngày càng thêm thâm thúy! Tiểu Cửu, nhìn không ra…… Bất quá, như vậy cũng tốt! Dù sao cũng phải có một người chủ động đánh vỡ bức tường ngăn cách kia!
Đứng một hồi, Quý Tiêu Dương vào phòng, một lần nữa xốc chăn lên, đem Quý Thần Quang đang nằm ngủ trên giường gắt gao ôm vào trong lòng. Bây giờ mới có sáu rưỡi sáng, còn có thể ngủ hai tiếng nữa!
Cảm giác được hơi thở cùng nhiệt độ cơ thể của anh hai, khóe miệng Quý Thần Quang xuất hiện một nụ cười thỏa mãn. Đầu nhẹ nhàng cọ cọ.
……
Sau khi Nam Cung Cửu cầm thuốc trở về phòng, nhẹ chạy đến bên giường. Kỳ còn đang ngủ say! Nam Cung Cửu đặt thuốc sang một bên, ngồi trên ghế nhìn khuôn mặt say ngủ của Kỳ! Thật tốt, Kỳ đã hoàn hoàn toàn toàn thuộc về hắn! Khuôn mặt không chút thay đổi xuất hiện một nụ cười thản nhiên nhàn nhạt! Trong đôi mắt đen như mực hàm chứa tình ý nhè nhẹ! Vươn tay, nhẹ nhàng sờ lên mặt Nam Cung Kỳ, xúc cảm ấm ấm mềm mềm. Kỳ của hắn…… Nam Cung Cửu đột nhiên nở nụ cười thỏa mãn như một đứa trẻ!
Lẳng lặng nhìn khuôn mặt ngủ say của Nam Cung Kỳ một lúc, Nam Cung Cửu mới lấy lại tinh thần, đứng lên tiểu tâm dực dực (cẩn thận) ôm lấy Nam Cung Kỳ, nhẹ nhàng xoay người anh lại! Nhẹ nhàng bôi thuốc mỡ lên vết thương của anh.
“Ngô……” Trong lúc ngủ mơ mơ màng màng Nam Cung Kỳ nhẹ nhàng vô ý thức ngô một tiếng!
Nam Cung Cửu nghĩ đến hắn đã làm đau Nam Cung Kỳ thì lập tức dừng tay. Cúi đầu hôn nhẹ lên hai má Nam Cung Kỳ “Kỳ, thật xin lỗi! Cố nhịn một chút là được rồi!” Một bên nói một bên nhẹ nhàng bôi.
Có lẽ là vì thanh âm ôn nhu của Cửu, có lẽ là hôn môi ôn nhu của Cửu, cũng có lẽ là một cái gì khác, mặt mày đang nhăn chặt của Nam Cung Kỳ chậm rãi giãn ra. Biểu tình trong lúc ngủ mơ màng cũng dần hiện lên cười nhẹ nhàn nhạt!
Hai phút đồng hồ qua đi, Nam Cung Cửu rốt cục cũng giúp Nam Cung Kỳ bôi thuốc xong, lại tiểu tâm dực dực xoay người Kỳ lại, để cho anh ngủ thoải mái hơn, giúp anh đắp chặt chăn lại! Sau đó chính mình đi vào phòng tắm, đơn giản tắm rửa một chút, Nam Cung Cửu mặc quần áo xong, nhẹ nhàng ra khỏi phòng. Hắn phải chuẩn bị bữa sáng cho Kỳ! Tiêu Dương nói Kỳ chỉ có thể ăn đồ ăn thanh đạm. Như vậy cũng chỉ có cháo……
Nam Cung Cửu rất ít khi nấu cơm, kể cả là lúc trước hay hiện tại, hắn rất ít khi tiến vào phòng bếp! Lúc này đây, vì Kỳ, hắn kiên trì đi làm. Không biết vì cái gì, trong lòng nghĩ muốn vì Kỳ làm một chuyện gì đó, cho nên Nam Cung Cửu không tính mua bữa sáng ở bên ngoài cho Kỳ! Hắn nghĩ muốn tự tay làm.
Động tác của Nam Cung Cửu không phải rất nhanh, thậm chí còn có điểm thong thả. Hắn vừa nghĩ các bước vừa chậm rãi thực hiện, bật bếp, rửa nồi, đổ nước vào, cắt trứng muối, thái thịt nạc……
Kỳ rất thích ăn đồ ăn thanh đạm, hắn vẫn đều rõ! Kỳ thích nhất cháo thịt nạc trứng muối! Cái này Cửu biết, khi ở chung với Kỳ, có rất nhiều buổi sáng, hắn đứng ở góc tối lẳng lặng nhìn Kỳ làm bữa sáng! Thời điểm nấu cơm, trên mặt Kỳ luôn mang theo nụ cười thản nhiên cùng điềm tĩnh. Mỗi lúc như vậy, Cửu luôn mê muội vì Kỳ! Trên người Kỳ luôn có một loại khí chất, thực nhạt nhưng cũng rất hấp dẫn người khác. Ôn hòa mà nho nhã, sẽ làm cho người ta cảm thấy thực thoải mái!
Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Kỳ, hắn chính là bị Kỳ hấp dẫn như vậy! Hấp dẫn thật sâu, không thể xóa nhòa, không thể lãng quên……
Hắn chưa bao giờ hy vọng xa vời Kỳ có thể để ý đến mình. Bởi vì hắn biết, mình không có tư cách! Nhưng là trời cao cho hắn cơ hội, để cho chính mình một lần nữa có thể có cái tư cách này! Lúc này đây, hắn phải dũng cảm theo đuổi, không thể bỏ cuộc! Khi mở mắt ra, ở trong nháy mắt nhìn thấy Kỳ, Cửu liền ở trong lòng thề!
Mùi hương thản nhiên thơm ngát làm cho Nam Cung Cửu đang suy nghĩ xa xôi hồi thần. Sau đó, cháo đã chín, thái hành cho vào nồi, nhẹ nhàng quấy lên, mùi càng ngày càng đậm. Cảm giác khá là được rồi, Nam Cung Cửu tắt bếp! Lấy ra một cái bát, múc một bát cháo tràn đầy! Lấy ra một cái thìa, thử hương vị. Ân, không sai, còn có thể ăn được! Bất quá chính là có điểm nóng!
Nam Cung Cửu cầm thìa nhẹ nhàng quấy, nhẹ nhàng thổi! Khóe miệng hàm chứa nụ cười nhàn nhạt, trong đôi mắt đen như mực có từng đợt từng đợt ôn nhu nhè nhẹ!
Hẳn là được rồi! Cảm giác đã không còn khí nóng bay lên nữa, Nam Cung Cửu bưng bát đi về phòng. Không biết Kỳ đã tỉnh chưa? Bước chân hơi tạm dừng một chút, trong lòng có chút khẩn trương. Kỳ, sẽ thấy mình thế nào……
Chính là mặc kệ như thế nào, hắn cũng không hối hận! Quên đi, dù sao mình cũng đã xác định chỉ có Kỳ!
Nghĩ như vậy, Nam Cung Cửu lại một lần nữa bước đi, vào phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Trong nháy mắt xoay người, chống lại một ánh mắt trong trẻo!
Tay Nam Cung Cửu bưng bát hơi run lên một chút. Cùng với Kỳ lẳng lặng nhìn nhau, sau đó tiếp tục đi tới, ngồi xuống bên giường Nam Cung Kỳ “Kỳ, vừa nấu. Sẽ không nóng đâu!” Đưa bát cháo tới trước mặt Nam Cung Kỳ, thanh âm thản nhiên ôn nhu, trên mặt cũng toát ra ôn nhu nhàn nhạt!
Nam Cung Kỳ lẳng lặng nhìn Nam Cung Cửu gần trong gang tấc, trong đôi mắt trong trẻo nhìn không ra cảm xúc! Qua ước chứng nửa phút sau, Nam Cung Kỳ mới hơi mở miệng ra. Thực rõ ràng là để cho Nam Cung Cửu xúc……
“Tôi không hay xuống bếp!” Nam Cung Cửu múc một thìa cháo đưa tới bên miệng Nam Cung Kỳ, thanh âm có điểm mất tự nhiên! Trong lòng cũng tràn đầy cao hứng, Kỳ giống như không có trách mình! Thật tốt……
Nam Cung Kỳ chậm rãi nhai. “Ngon lắm!” Thanh âm có điểm khàn khàn, có điểm đau đau, bất quá vừa mới nuốt cháo vào, vừa vặn là cổ họng ấm áp.
“Hì hì!” Nam Cung Cửu cười thỏa mãn như đứa trẻ, có điểm chất phác, có điểm ngây thơ “Tôi đây mỗi ngày sẽ làm cho em ăn!” Trong đôi mắt đen như mực lóe ra quang mang trong suốt giống như một ngôi sao sáng trong đêm tối! Rất sáng, thực thanh thấu, thực chói mắt!
Đáy mắt trong trẻo của Nam Cung Kỳ lóe lên ý cười ôn nhu nhè nhẹ. “Được!” Mở miệng nhẹ nhàng nói.
Nam Cung Cửu lại nhanh chóng xúc một thìa cháo cho Nam Cung Kỳ ăn! Mãi cho đến khi Nam Cung Kỳ ăn hết một bát cháo đầu, tươi cười thỏa mãn như một đứa trẻ của Nam Cung Cửu vẫn như trước không có biến mất!
“Kỳ, còn có, tôi lại đi múc!” Nhìn bát trống rỗng, Nam Cung Cửu cười càng thêm vui vẻ.
Nam Cung Kỳ lúc này mới phát hiện, nguyên lai Tiểu Cửu có hai cái răng nanh nho nhỏ nha. Làm cho nụ cười trên mặt hắn hiện tại càng thêm chất phác cùng ngây thơ. Nam Cung Kỳ đột nhiên nghĩ, này mới là bộ dáng mà Tiểu Cửu mười lăm tuổi nên có! Nghĩ vậy, khóe miệng cười của Nam Cung Kỳ càng thêm ôn hòa! “Được!” Nhẹ nhàng đáp lại một câu.
Anh thích nhìn thấy biểu tình hiện tại của Tiểu Cửu! Cái loại thỏa mãn giống như đứa trẻ này làm trong lòng người ta có một loại vui sướng không nói nên lời!
“Kỳ, chờ một chút!” Nghe Nam Cung Kỳ trả lời, Nam Cung Cửu cầm cái bát trống trơn đi ra khỏi phòng. Bước chân rất nhẹ rất nhanh! Từ xa nhìn lại, hình như là một thiếu niên đang cao hứng chạy!
“Kỳ thật, như vậy, cũng tốt lắm!” Nam Cung Kỳ nhìn bóng dáng Nam Cung Cửu, nhẹ nhàng nói một câu! Có một số việc, đã xảy ra rồi, tựa hồ làm hết thảy mọi trở ngại cùng sầu lo đều tan biến…… Có cái gì đáng bận tâm chứ. Hiện tại là tốt rồi!
“Cửu, mới sáng sớm đã bày ra bộ dạng lên mặt như vậy. Có phải hay không đêm qua, gạo nấu thành cơm rồi?” Thân thể Linh Thiên nhiễm loạng choạng đứng ở bên cạnh Nam Cung Cửu.
“Ân!” Nam Cung Cửu gật gật đầu, tiếp tục múc cháo!
“Cháo này, cậu nấu?” Linh Thiên Nhiễm ngửi mùi thơm ngát, cảm giác mình đói bụng sắp ૮ɦếƭ rồi…… Muốn ăn quá. Nghĩ vậy, liền đẩy Nam Cung Cửu bên cạnh “Để lại cho tôi một chút!”
“Được!” Nam Cung Cửu nhẹ nhàng đáp một câu. Kỳ ăn hai chén cháo hắn là đủ rồi!
“Đúng rồi Cửu, chờ tôi chút, tôi cho cậu một ít đồ hữu dụng!” Linh Thiên Nhiễm nhìn biểu tình trên mặt Nam Cung Cửu. Vừa nhìn đã biết người này khẳng định là một tên nghiệp dư!
“Cái gì vậy?” Nhìn nụ cười âm hiểm trên mặt Linh Thiên Nhiễm, Nam Cung Cửu liền cảm thấy sau lưng phát lạnh. Thiên Nhiễm, luôn có ý đồ xấu……
“Cậu tuyệt đối sẽ thích! Chờ một chút a!” Nói xong, Linh Thiên Nhiễm chạy nhanh về phòng.
Nam Cung Cửu đứng tại chỗ, cầm thìa nhẹ nhàng quấy thổi nguội cháo, lẳng lặng chờ.
“Nè, cho cậu! Số lượng có hạn. Là anh em tôi mới cho cậu đó! Ha ha, có thứ này, cuộc sống ‘tính phúc’ của cậu cùng Kỳ liền thẳng tắp bay lên!” Linh Thiên Nhiễm đưa gói to trong tay cho Nam Cung Cửu, cười đến ái muội……
Nam Cung Cửu chần chờ một chút, vẫn là quyết định nhận lấy. Vì một câu cuối cùng của Linh Thiên Nhiễm! “Cảm ơn!” Nói xong liền bưng cháo cùng gói to vào phòng!
Linh Thiên Nhiễm vuốt cằm nhìn bóng dáng Nam Cung Cửu, cười đến thực tà ác……
Kỳ ôn hòa mà hàm xúc, Cửu khốc khốc lạnh lùng, không biết khi bọn họ xem loại phim kích tình kia sẽ có cái biểu tình gì……
Linh Thiên Nhiễm nhất thời lâm vào trong vô hạn YY mơ màng……
“Cái gì vậy? Em cũng muốn!” Thanh âm Quý Thần Quang đột nhiên vang lên bên cạnh.
Dọa Linh Thiên Nhiễm nhảy dựng…… “Quỷ a!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc