Độc Gia Chuyên Sủng - Chương 113

Tác giả: L linh

Ngọt Ngào Thản Nhiên
Quý Thần Quang vừa mới mở mắt ra, theo ngọn đèn nhu hòa liền lọt vào trong đôi mắt ôn nhu của Quý Tiêu Dương. Không biết có phải ngọn đèn quá mức nhu hòa hay không, hay là do đầu mình vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, Quý Thần Quang cảm giác được anh hai dường như có chỗ nào đó trở nên không giống với……
Cái loại cảm giác là lạ này thật giống như tình cảm của anh hai lúc trước đối với mình như là liệt hỏa thiêu đốt, nóng bỏng như mặt trời. Nhưng hiện tại tình cảm nồng đậm trong mắt anh hai đã trở nên thanh nhã yên tĩnh như mặt nước, như dòng nước suối róc rách chảy, nhẹ nhàng thấm vào lòng, càng làm cho cậu thêm cảm giác mặt đỏ tim đập!
“Thần Thần, tỉnh rồi!” Ánh mắt Quý Tiêu Dương vẫn tập trung ở trên người Quý Thần Quang, cậu vừa mở mắt ra, hắn liền phát hiện!
“Ân, anh hai!” Giang hai tay ôm chặt lấy Quý Tiêu Dương, nhưng thân thể hơi khẽ động một chút, một trận đau đớn toàn tâm theo gót chân chạy thẳng lên đầu làm cho Quý Thần Quang không nhịn được hút một ngụm khí lạnh! Đau quá……
Quý Tiêu Dương ở lúc Quý Thần Quang giang hai tay thân thể liền nghiêng về phía câu, trên mặt xuất hiện khẩn trương nhè nhẹ, vươn tay nhanh chóng nhẹ ôm Quý Thần Quang vào trong *** “Thần Thần, đừng nhúc nhích, vết thương ở chân em còn chưa có tốt đâu!” Nhẹ cúi đầu, thương tiếc hôn lên mặt của Quý Thần Quang.
“Anh ơi, chân của em……” Ngẩng đầu, hai mắt to sáng ngời của Quý Thần Quang bắt đầu xuất hiện một cỗ kinh hoảng. Chân cậu sẽ không có vấn đề gì chứ……
“Ngoan, Thần Thần đừng lo lắng. Sự tình không có nghiêm trọng như em nghĩ đâu! Chính là xương nứt một chút rất nhỏ, thời gian này còn rất khó khép lại. Vừa rồi Tinh Thập Nhất nói tốt nhất là không cần lộn xộn.” Nhìn trong mắt Thần Thần hiện lên sự kinh hoảng, Quý Tiêu Dương cảm giác được tâm của mình đau đớn như bị xé rách! Thần Thần, không có việc gì! Về sau anh hai sẽ không sơ ý để cho em lâm vào nguy hiểm như vậy nữa!
Từ bệnh viện trở lại biệt thự, Quý Tiêu Dương liền lập tức gọi Tinh Thập Nhất đến kiểm tra thân thể Thần Thần. Nghe Tinh Thấp Nhất thản nhiên nói ra các loại miệng vết thương trên người Thần Thần, lòng Quý Tiêu Dương đau thắt lại. Nếu không phải do hắn, Thần Thần sẽ không phải chịu thống khổ dày vò lớn như vậy……
Hoàn hảo Thần Thần của hắn là một đứa nhỏ kiên cường! Dũng cảm vượt qua những cửa ải khó khăn, kiên trì đến lúc hắn tới cứu em ấy! Thần Thần của hắn làm cho hắn đau đến tận sâu trong tâm khảm……
“Anh hai, Thần Thần đã biết! Thần Thần không lo lắng bởi vì Thần Thần biết, đã có anh hai ở đây rồi!” Tựa đầu vô cùng thân thiết cọ cọ cổ Quý Tiêu Dương. Quý Thần Quang có chút cố sức đem miệng mình tiến đến bên tai Quý Tiêu Dương, ngọt ngào nói! Anh hai đừng thương tâm! Cậu cảm giác được anh hai đang tự trách!
“Đúng, Thần Thần không sợ, hết thảy đều có anh hai rồi! Thần Thần, có đói không? Anh hai gọi người đưa chút đồ ăn lên nhé? Muốn ăn cái gì nào?” Vuốt tóc Quý Thần Quang, ngửi mùi hương thơm ngát thản nhiên độc đáo trên người cậu, khóe miệng Quý Tiêu Dương cười thỏa mãn! Hoàn hảo Thần Thần không xảy ra cái gì ngoài ý muốn quá lớn!
Quý Thần Quang ở trong lòng Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng lắc lắc đầu “Anh hai, Thần Thần còn chưa đói. Đúng rồi, anh ơi, Ngô Hâm thế nào rồi?” Khi cậu nhìn thấy anh hai ôm cậu vào trong lòng, Ngô Hâm lập tức liền té xỉu, may mắn được một người đàn ông xa lạ ở đằng sau ôm lấy! Nghe anh hai nói, hắn ta là lão đại của Mười Hai Tinh……
“Thần Thần, chân Ngô Hâm, có khả năng……” Quý Tiêu Dương cúi đầu, nhìn sắc mặt của Quý Thần Quang ở trong lòng, do dự không biết có nên nói hay không. Tinh Thập Nhất nói, bởi vì bị thương ở chân, mà Ngô Hâm lại ôm Thần Thần chạy trốn kịch liệt lâu như vậy nên làm miệng vết thương chuyển biến xấu, có khả năng chân sẽ khó có thể chữa được…… Nói cách khác, chân của Ngô Hâm có lẽ sẽ thọt, sẽ phải luôn đi khập khiễng……
“Sẽ thế nào?”…… Vẫn là đem lời nói của Tinh Thập Nhất nói cho Thần Thần nghe. Chuyện này Thần Thần có quyền được biết!
Đi khập khiễng, thọt chân…… Thọt chân…… Trong lòng Quý Thần Quang nhẹ nhàng nhớ kỹ, hai tay đặt ở trong chăn nắm chặt thành quyền, lông mi thật dài nhẹ nhàng rung động…… Một hồi lâu sau, thanh âm của Quý Thần Quang mứoi có chút khàn khàn vang lên “Anh ơi, có chữa được không?……”
“Thần Thần, Tinh Thập Nhất nói hắn sẽ cố gắng hết sức. Có lẽ có thể chữa khỏi, có lẽ không thể……” Nhìn biểu tình Quý Thần Quang, trong đáy mắt Quý Tiêu Dương có chút ám trầm. Hắn chỉ biết Thần Thần sẽ lại tự trách, Thần Thần sẽ đem tất cả mọi lỗi lầm đổ lên người mình…… “Thần Thần, em……” Tay ôm Quý Thần Quang chặt thêm vài phần. Suy nghĩ một chút, Quý Tiêu Dương phát hiện mình không biết nên an ủi Thần Thần như thế nào!
Trong phòng đột nhiên lâm vào im lặng. Ánh mắt Quý Tiêu Dương vẫn dừng ở trên người Quý Thần Quang. Hắn thấy được lông mi dính bọt nước của Thần Thần đang nhẹ nhàng run rẩy, trên đôi lông mày luôn hiện lên vui sướng bị ưu thương thay thế, môi nhếch lên, sắc mặt hơi hơi tái nhợt. Lòng Quý Tiêu Dương rất đau rất đau! “Thần Thần, có anh hai ở đây rồi!” Không biết nên nói cái gì…… Chỉ có thể ôm chặt lấy Quý Tiêu Dương trong lòng, dùng ôm ấp ấm áp của chính mình để biểu thị cảm xúc của hắn!
“Anh ơi, em muốn đi thăm cậu ấy!” Trong thanh âm của Quý Thần Quang mang theo một loại giọng mũi ong ong.
“Được!” Quý Tiêu Dương cúi đầu, hôn lên môi Quý Thần Quang một cái. “Thần Thần, đừng lo lắng, vết thương của em còn chưa có tốt, cảm xúc không thể kích động.” Trải qua mấy ngày bị bắt cóc cùng với chạy trốn, cảm xúc của Thần Thần còn không có khôi phục hoàn toàn, vẫn đang ở trong trạng thái không ổn định. Quý Tiêu Dương lo lắng đợi lát nữa Thần Thần đến phòng bệnh của Ngô Hâm cảm xúc sẽ bị kích thích quá khích, thân thể không chịu nổi lại bị ngất!
Thần Thần vừa mới tỉnh lại, kỳ thật hắn không quá nguyện ý để Thần Thần đến thăm Ngô Hâm! Nhưng đồng thời Quý Tiêu Dương cũng hiểu rõ, không chính mắt xác định vết thương của Ngô Hâm, tâm Thần Thần sẽ càng thêm bất an, cũng sẽ không có cảm xúc để làm bất cứ chuyện gì.
“Anh hai!” Vươn hai tay ôm chặt lấy vòng em Quý Tiêu Dương. Quý Thần Quang lần đầu tiên biết áy náy là tư bị gì…… Kỳ thật cậu vẫn đều biết, Ngô Hâm thích cậu…… Chính là cậu làm bộ như không biết mà thôi! Cho tới bây giờ cậu đều chỉ thích mỗi anh hai. Trong mắt cậu cũng chỉ có thể có anh hai!“Ngoan. Thần Thần, có anh hai ở đây rồi!” Nhẹ nhàng vuốt vuốt tóc Quý Thần Quang “Thần Thần ngoan, không khóc! Có anh hai ở đây rồi!”
“Anh ơi, chúng ta đi thôi!” Chui đầu vào trong lòng Quý Tiêu Dương rầu rĩ một lúc, Quý Thần Quang mới ngẩng đầu, hai mắt đỏ hồng nhìn Quý Tiêu Dương nói một câu.
Quý Tiêu Dương gật gật đầu, ôm Quý Thần Quang đứng lên, hướng tới phòng bệnh của Ngô Hâm!
“Thần Quang, em tỉnh rồi sao? Hai người đây là chuẩn bị đi đâu a?” Trong tay Nam Cung Kỳ bưng một mâm đồ ăn, hẳn là đang chuẩn bị đưa vào phòng bệnh, lại ở trên hành lang thấy được Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, trong lòng hơi kinh ngạc!
“Thần Thần nói muốn đến gặp Ngô Hâm!” Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang đứng ở trước mặt Nam Cung Kỳ, cười khẽ nói một câu.
Nam Cung Kỳ nghe, hơi chọn mi nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương “Tinh Thiên không nói cho cậu sao? Ngô Hâm được hắn mang đi chuẩn bị trở lại căn cứ để cho Tinh Thập chữa trị rồi.” Tinh Thiên chính là lão đại của Mười Hai Tinh, là người đã ôm lấy Ngô Hâm lúc cậu ta ngất xỉu!
“Chuyện khi nào?” Trong mắt Quý Tiêu Dương rõ ràng có dò hỏi. Sao hắn lại không biết? Vừa rồi rõ ràng Tinh Thập Nhất đến giúp Thần Thần kiểm tra vết thương, sao không nói cho hắn việc này?
“Chính là ngày hôm qua! Bởi vì Tinh Thập Nhất nói, có một số thuốc ở trong căn cứ, lây ra rất phiền toái. Vừa vặn Tinh Thập trở lại căn cứ, Tinh Thiên liền mang theo Ngô Hâm quay về luôn! Tinh Thập Nhất nói kỹ thuật của Tinh Mười so với hắn còn muốn cao hơn, xác xuất chữa trị khỏi chân của Ngô Hâm có thể lớn hơn ba phần!” Nam Cung Kỳ rút ra một bàn tay đẩy kính mắt gọng bạc của mình, ôn hòa nói.
“Thật vậy chăng?” Vẫn nằm trong lòng Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang nghe Nam Cung Kỳ nói, nhanh chóng mở miệng hỏi một câu, trong giọng nói có sự cao hứng rõ ràng!
“Ân, đúng vậy. Tinh Thập Nhất nói nếu là Tinh Thập thì xác xuất thành công sẽ đạt tới 70%! Cho nên Thần Quang em đừng lo lắng. Hảo hảo dưỡng thương, ăn nhiều ngủ nhiều một chút! Hơn nữa……” Nam Cung Kỳ lại đẩy kính mắt của mình, vẻ mặt cười giảo hoạt, chờ Quý Thần Quang tự hỏi!
“Hơn nữa cái gì ạ?……” Quả nhiên Quý Thần Quang bị lừa…… Trông mong nhìn Nam Cung Kỳ.
“Hơn nữa Tinh Thiên còn nói: Hắn muốn tìm Quý Tiêu Dương để xin một người. Người kia chính là Ngô Hâm!” Khóe miệng Nam Cung Kỳ giơ lên một nụ cười trêu tức “Thật đúng là nhất kiến chung tình a!” (tình yêu sét đánh, yêu từ cái nhìn đầu tiên)
“A……” Quý Thần Quang ngây ngốc…… Cái này, cái này, cái này, có phải là qua nhanh hay không……
“Anh cũng không tin tưởng rlắm, nhưng là khi nhìn thấy Tinh Thiên ra sức chăm sóc Ngô Hâm ra sao, anh liền tin!” Nam Cung Kỳ cười khẽ nói xong, đắc ý nhìn bộ dáng trợn mắt há mồm của Quý Thần Quang!
Quý Thần Quang vẫn có chút không phản ứng lại được…… Việc này làm cho người ta rất ngoài ý muốn!
Nhưng thật ra Quý Tiêu Dương chỉ là khóe miệng hơi run rẩy một chút liền không nói thêm gì nữa. Mà là cúi đầu nhìn Quý Thần Quang trong lòng “Thần Thần, chuyện của Ngô Hâm đã không cần lo lắng nữa rồi. Chúng ta về phòng đi, hảo hảo ăn chút gì đó, sau đó anh hai mang em đi tản bộ được không nào?”
“A?…… Cái kia, được ạ!” Quý Thần Quang sửng sốt một chút, gật gật đầu!
“Con heo ngốc!” Lại cúi đầu mình xuống một chút, dùng mũi của mình nhẹ nhàng cọ cọ lên cái mũi của Quý Thần Quang. Thanh âm Quý Tiêu Dương ôn nhu đôn hậu như ánh nắng ngày xuân, nhẹ nhàng làm cho đáy lòng Quý Thần Quang nhộn nhạo! Cảm xúc u ám vừa rồi nhát mắt biến mất, bị ngọt ngào tràn đầy thay thế!
“Hì hì……” Quý Thần Quang phối hợp với động tác của Quý Tiêu Dương, cũng nhẹ nhàng lắc lắc đầu của mình cọ cọ, thản nhiên ngây ngô cười!
Nam Cung Kỳ nhìn hai anh em vô cùng thân thiết, cũng cười khẽ theo, không quấy rầy bọn đi đến phòng bệnh! Lưu lại một câu nói cho hai người đang ở kia thân thiết “Đồ ăn sắp lạnh rồi……”
bi thương…… Từ sau khi hắn bị thương, Kỳ lại bắt đầu trốn tránh hắn…… Đây là vì cái gì?…… Hắn không hiểu……
Kỳ, đây là vì cái gì?……
Nam Cung Kỳ về tới phòng của mình, nằm lên giường lại bắt đầu thất thần……
Kỳ thật, khi Tiểu Cửu rơi vào hôn mê, trong nháy mắt anh rất muốn nói một câu với Tiểu Cửu: Thật ra, tôi yêu cậu!
Chính là hiện tại Tiểu Cửu đã không còn gì nguy hiểm nữa thì nội tâm Nam Cung Kỳ lại hỗn loạn…… Lúc này mới biết được nguyên lai anh đối với Tiểu Cửu để ý như thế. Nguyên lai ở trong lòng anh, Tiểu Cửu đã trở nên quan trọng như thế. Đã là không có Tiểu Cửu, anh không biết nên làm thế nào để đối mặt với quãng đời còn lại.
Chính là……
Chính là……
A……
Một tiếng thở dài nhẹ nhàng từ từ truyền ra từ miệng Nam Cung Kỳ. Anh, vẫn là không dám bước đến điểm mấu chốt của mình…… Anh, chung quy vẫn là không dám bước đến, Tiểu Cửu, Tiểu Cửu, cậu nói xem tôi nên làm cái gì bây giờ…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc