Đoạt Vợ: Cô Gái, Yêu Phải Em Rồi - Chương 35

Tác giả: Hồng Phi Nhan

Một phần hợp đồng không nên ký!

"Không phải, em cũng rất tôn trọng ý kiến của anh, em thật sự hy vọng anh không phản đối." Mặc Tiểu Tịch đưa tay chạm vào bàn tay đang đặt trên bàn của anh.
"Nếu anh đưa ra ý kiến với em là không được, em sẽ nghe sao?" Bản thân Thiên Dã cũng ở trong làng giải trí, biết đằng sau vinh quang có rất nhiều sự bất đắc dĩ, anh thật không hy vọng cô cũng bước chân vào, mặc dù đây là con đường tắt để đạt được danh lợi, nhưng không biết đã có bao nhiều người, cuối cùng đã vì danh lợi mà bán đứng chính mình, anh thà rằng cô làm một công nhân viên chức bình thường, cũng không muốn cô bước vào.
Mặc Tiểu Tịch nở nụ cười khó xử, buông tay anh ra, để lên đầu gối: "Thật xin lỗi, em nhất định phải làm."
"Anh biết em sẽ nói vậy, Mặc Tiểu Tịch, chuyện em đã quyết định, hai đầu trâu cũng không kéo lại được, không phải sao?" Thiên Dã hết cách cười khẽ.
Anh không thể ngăn cản cô, chỉ có thể bảo vệ cô, thủ đoạn của Tô Lộ Di đối với các nữ ngôi sao, anh thật sự đã thấy qua, những cô gái nhỏ lẽ ra rất sạch sẽ, cuối cùng ai cũng biến thành kỹ nữ, anh quyết không để Mặc Tiểu Tịch bước theo gót chân của bọn họ, anh phải bảo vệ cô.
Tối hôm sau, Tô Lộ Di mang hợp đồng đến căn hộ, Thiên Dã cũng ở đó.
Vì chuyện của Mặc Tiểu Tịch, hôm nay ở công ty, Thiên Dã đã tranh cãi một trận ầm ĩ với Tô Lộ Di, cả ngày luôn bày ra vẻ mặt rất tệ, anh ngồi trên ghế xô pha xem TV, vẫn không dành cho cô ta vẻ mặt tốt hơn.
Tô Lộ Di cảm thấy vô cùng bực mình: "Đại thiếu gia của tôi ơi, tôi đã nói hơn một trăm lần với anh, không phải tôi gọi cho cô ta trước, là cô ta chủ động tìm tôi, sao anh có thể mang nắm lửa rải lên người tôi."
"Sao cũng được, tới đây ngồi đi." Thiên Dã lạnh lùng nói, dáng vẻ vô cùng khó chịu.
Anh cũng biết Tô Lộ Di không nói dối, là anh không muốn trách cứ Mặc Tiểu Tịch, nhưng trong lòng lại vô cùng phiền muộn, cho nên lấy Tô Lộ Di ra trút giận.
Mặc Tiểu Tịch chạy tới chạy lui trong bếp, nhiệt tình đưa đồ uống cho Tô Lộ Di: "Tô tiểu thư, tôi làm rất nhiều đồ ăn, ở lại ăn cơm đi, ăn xong rồi chúng ta ký hợp đồng."
"Cũng được!" Tô Lộ Di cười nhạt, thuận miệng trả lời.
Mặc Tiểu Tịch cười vui vẻ, thấy Thiên Dã đang để bộ mặt khó chịu, anh vẫn còn tức giận! Thật sự rất giống một đứa con nít!
Ba người ăn cơm chung với nhau xong, Tô Lộ Di mang hợp đồng đặt ở trước mặt của Mặc Tiểu Tịch: "Ở đây có hai phần hợp đồng, một là hợp đồng với người đại diện, bởi vì bây giờ cô vẫn chưa thuộc về công ty nào, cũng không có người đại diện, hai là hợp đồng bộ kịch ca múa cô cần biểu diễn lần này, cô xem một chút đi, sau đó ký tên, như vậy, tất cả mọi chuyện của cô sau này, đều do tôi xử lý, cô cứ yên tâm mà làm cho tốt, có tôi sắp xếp công việc là được rồi."
Mặc Tiểu Tịch cầm lấy hợp đồng, cẩn thận xem từng trang một.
"Có vấn đề gì không?" Tô Lộ Di hỏi.
"Không." Mặc Tiểu Tịch đặt hợp đồng lên bàn, cầm Pu't định ký tên.
Một bàn tay lớn thon dài mịn màng rút phần hợp đồng trên bàn ra: "Anh xem thử." Thiên Dã vắt chéo hai chân, dựa vào ghế đọc từng trang từng trang, cuối cùng chỉ vào một điều khoảng trong đó nói: "Chỗ này không được."
Tô Lộ Di kìm nén sự khó chịu, cười nói với Thiên Dã: "Tất cả các nghệ sĩ trong công ty đều có hợp đồng giống nhau, anh cũng đã từng ký, anh phải biết tôi không có nhiều đòi hỏi."
"Chính vì giống nhau, cho nên mới không được, khoản này, không được chống lại bất kỳ sắp xếp nào của công ty, loại bỏ." Thiên Dã hiểu rõ, đây là điều khoản chí mạng, có thể trói chặt người ta trong Kim Cô Chú, cuối cùng không thể không khuất phục.
"Thiên Dã, anh đừng nói giỡn được không, nếu loại bỏ điều khoản này thì làm sao có thể ràng buộc nghệ sĩ, không muốn làm việc thì không làm, vậy công ty còn hoạt động được sao?" Tô Lộ Di cũng cất cao giọng, nói thật, trong lòng cô ta thật sự có chút ghen tị với Mặc Tiểu Tịch.
"Nếu không loại bỏ điều khoản này, vậy thì khỏi ký." Thiên Dã ném hợp đồng lên bàn, không chừa đường để thương lượng.
Tô Lộ Di đột nhiên tức giận lên: "Là cô ấy cầu xin tôi dùng cô ý, anh tưởng tôi thèm lắm sao?" Cô ta nhìn về phía Mặc Tiểu Tịch: "Cô đồng ý thì ký, không đồng ý thì tôi đổi người."
"Không, Lộ Di, tôi ký..." Mặc Tiểu Tịch cuống cuồng nói, cầm Pu't muốn ký.
"Mặc Tiểu Tịch, em không thể ký." Thiên Dã giật lấy hợp đồng của cô, giận dữ hét lên, sau khi cô ký thì còn có tự do sao.
"Thiên Dã, anh đừng gây rối được không, coi như em cầu xin anh, anh đừng xen vào nữa." Mặc Tiểu Tịch lộ ra vẻ mặt khổ sở, cầu xin anh, bây giờ cô thật sự rất cần cơ hội này.
Thiên Dã nhìn bộ dạng sốt ruột của cô, lại nhìn dáng vẻ bình tĩnh thản nhiên của Tô Lộ Di, anh biết anh đã thua, thua bởi cô gái ngu ngốc Mặc Tiểu Tịch này, anh ném hợp đồng lên bàn lần nữa, xoay người đi ra ngoài.
Anh ghét mình bất lực, 2 năm trước cũng vậy, 2 năm sau cũng vậy.
Dường như chỉ có thể trơ mắt nhìn cô sa vào vũng lầy, không làm được gì cả.
Xin lỗi Thiên Dã, thật xin lỗi, Mặc Tiểu Tịch nhìn theo bóng lưng vừa bỏ đi của anh, nói thầm trong lòng, cô không có đường để quay lại, cô muốn đoạt thằng bé về, bản thân nhất định phải mạnh mẽ, cô không còn cách nào khác.
Hít vào một hơi thật sâu, cô cố bình tĩnh lại, ngồi xuống ghế xô pha, cầm lấy Pu't, dứt khoát ký tên mình xuống.
"Tô tiểu thư, tôi ký xong rồi, sau này, tất cả nhờ vào cô." Mặc Tiểu Tịch đưa hợp đồng cho Tô Lộ Di.
Tô Lộ Di cất hợp đồng vào: "Sau này đừng gọi tôi là Tô tiểu thư, cô có thể gọi tôi là Lộ Di, hoặc chị Di, tôi lớn hơn cô một tuổi, cô yên tâm đi, nếu tôi đã ký hợp đồng với cô thì nhất định sẽ nghĩ ra cách để cô thành công, nhưng mà, cô cũng phải phối hợp với tôi, đừng có chuyện này không muốn làm, chuyện kia không có hứng thú, hiểu không?"
"Tôi biết, bất luận là công việc gì, tôi cũng sẽ không than khổ." Mặc Tiểu Tịch không biết làng giải trí vô cùng phức tạp và u ám, đây là một lĩnh vực hoàn toàn xa lạ đối với cô.
"Vậy được rồi! Điều kiện của Tiểu Tịch cô cũng không tệ, tuy rằng tiếng tăm bên ngoài không được tốt, nhưng cũng có ưu điểm và khuyết điểm, biết cách ăn nói, muốn nổi tiếng giống Thiên Dã cũng không phải không thể, chỉ là có chút khác biệt, cho dù anh ta không cực khổ cũng có thể thành công, bởi vì anh ta là một vật sáng khiến cho người ta không thể nào bỏ qua, lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ta đã biết anh ta thuộc về sân khấu." Tô Lộ Di nhớ lại quá trình khai quật Thiên Dã, còn vô cùng tự hào, anh mang đến cho cô rất nhiều vinh quang.
Mặc Tiểu Tịch gật đầu: "Đúng vậy, anh ấy rất đặc biệt." Nhưng có lẽ bởi vì đã quen nhau quá lâu, cô không cảm thấy ngạc nhiên đối với anh như người khác, chỉ có cảm giác giống như một người thân và một người bạn mà cô có thể dựa vào, có thể cho cô ấm áp, rất an tâm.
"Đúng rồi, ở trong công ty, đừng ra vẻ quen thân với Thiên Dã, tôi sẽ sắp xếp chỗ ở cho cô." Tô Lộ Di rất có tài trong việc lăng xê.
"Được, tôi biết rồi, nhưng làm bộ hoàn toàn không biết, chuyện này cũng không tốt lắm, trái lại sẽ làm cho người ta nghi ngờ." Mặc Tiểu Tịch cũng có quan điểm của mình.
Không thể bỏ qua!

"Miễn là không có bằng chứng xác thực, những chuyện dư luận kia không có gì đáng sợ, cô chỉ cần nhớ, đừng quá thân thiết với anh ta là được, bản thân phải biết giữ chừng mực." Danh tiếng của Thiên Dã ở trong làng giải trí vô cùng sạch sẽ, nếu có xì căng đan với Mặc Tiểu Tịch, đây cũng không phải là chuyện tốt.
Cho dù sau này Mặc Tiểu Tịch có thể nổi tiếng, cô ta cũng không muốn nhìn thấy cảnh này, có lẽ bởi vì trong lòng cô ta cũng muốn anh mãi mãi như vậy.
"Được, tôi hiểu rồi, tôi sẽ tuân thủ." Mặc Tiểu Tịch hiểu ý của cô ta.
Sau khi Tô Lộ Di ra về, Mặc Tiểu Tịch đi tới hoa viên ngồi, nhìn trời đầy sao, cô tự nói với mình, cố lên, Mặc Tiểu Tịch, mày nhất định có thể.
Đêm đã khuya, Thiên Dã vẫn chưa về, vừa rồi tức giận như vậy, khẳng định tâm trạng lúc này rất xấu, cô không biết tại sao anh lại căng thẳng như vậy, đã nói mọi người đều ký hợp đồng giống nhau, tại sao anh còn tức giận như vậy chứ.
Mặc Tiểu Tịch ngồi trên ghế xô pha, muốn chờ anh trở về, hai người nói chuyện lại cho thật tốt, nhưng chờ cả đêm, anh cũng không trở về.
Lúc cô tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trên xô pha, trời đã sáng.
Lần này nguy rồi, anh tức giận bỏ đi cả đêm không về, suy nghĩ một lúc, cô tới gần điện thoại ở bên cạnh, gọi vào số điện thoại của anh, chuông vang lên một hồi, cũng không có ai bắt máy.
Không biết là không nghe thấy, hay cố tình không bắt máy.
"Haizz..." Mặc Tiểu Tịch uể oải thở dài, đứng lên, chuẩn bị đi rửa mặt, đánh răng.
Lúc này điện thoại bên cạnh cô lại vang lên, cô hớn hở nhấc máy lên: "Alo, là Thiên Dã sao? Anh đang ở đâu? Sao không về?"
Người bên đầu bên kia ngẩn người, Pu't máy trong tay thiếu chút nữa bị P0'p nát, anh chua xót nói: "Thế nào? Cả đêm cậu ta không về làm cho em rất lo lắng sao? Thật giống như một người vợ tốt chờ chồng trở về."
Giọng nói rất quen tai, Mặc Tiểu Tịch đột nhiên cau mày: "Anh...Anh...Tập Bác Niên, sao anh biết số điện thoại này? Sao anh biết tôi ở đây?"
"Ha ha..." Tập Bác Niên cười to: "Muốn tìm được em, đối với tôi mà nói rất dễ dàng, không cần ngạc nhiên như vậy." Trên thực tế, là tối hôm đó, anh đi theo phía sau cô về nhà, nhìn cô đi vào khu chung cư, sau đó anh kêu thuộc hạ đi thăm dò danh sách những chủ nhà ở đây.
Lúc tên của Thiên Dã rơi vào tầm mắt anh, anh lập tức hiểu ra, thì ra cô ở chỗ của Thiên Dã, trong khoảnh khắc lục phủ ngũ tạng của anh lập tức ứa ra nước chua, nghĩ tới cuối cùng cô cũng ở chung với tên mặt trắng nhỏ kia, trong lòng anh có trăm vạn lần ghen tị, không sai, là ghen tị!
"Tôi không có thời gian nói nhảm với anh, sau này đừng gọi tới nữa, tạm biệt!" Mặc Tiểu Tịc*** nề đặt điện thoại xuống, không nghĩ ra tại sao anh có thể tìm đến nhanh như vậy.
Xem ra thật sự phải đổi chỗ mới, nếu không, sớm muộn gì Ninh Ngữ Yên cũng sẽ tìm tới!
Chờ sau khi cô rửa mặt xong và đi ra, điện thoại lại vang lên, không phải là tên đó nữa chứ, cũng có thể là Thiên Dã, lưỡng lự một lúc, vẫn đi qua bắt máy.
"Alo..."
"Tiểu Tịch, tôi là Tô Lộ Di, 20 phút sau tôi kêu tài xế tới đón cô, cô chuẩn bị đi, sau đó xuống dưới."
"Ừ, được, được, tôi lập tức đi chuẩn bị."
Cúp điện thoại, Mặc Tiểu Tịch vô cùng vui vẻ, quên đi, Thiên Dã cũng đã lớn, chắc là không có việc gì, cô nhanh chóng trở về phòng thay đồ, sau khi trang điểm nhạt, lập tức đi xuống lầu chờ.
Ngày đầu tiên, dù sao để bọn họ chờ cũng không tốt lắm.
20 phút sau, một chiếc xe màu trắng chạy đến trước mặt cô, cửa xe mở ra, có một người đàn ông bước xuống: "Mặc tiểu thư, xin chào! Là chị Lộ Di kêu tôi đến đón cô, mời lên xe."
"Được, cảm ơn!" Mặc Tiểu Tịch chui vào xe, dọc đường, trong lòng cô vô cùng hồi hộp, thấp thỏm, còn có H**g phấn.
Xe dừng lại trước toà nhà văn phòng Lâu Cao mười tầng, ở lối vào có rất nhiều người đứng, nhìn kỹ mới phát hiện hầu như đều là phái nữ, trong tay họ cầm quà tặng, hoặc tấm khẩu hiệu bằng gỗ, vừa đứng vừa ngồi, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, còn trò truyện hi hi ha ha, thấy có xe đến, vẻ mặt lập tức trở nên căng thẳng.
"Đó phần lớn đều là người hâm mộ của Thiên Dã, những cô gái năm nay thật sự quá điên cuồng." Người cộng tác viên ngồi bên cạnh Mặc Tiểu Tịch lắc đầu cười.
Thì ra là người hâm mộ của Thiên Dã!
Mặc Tiểu Tịch và người cộng tác viên đi xuống, những cô gái kia lao qua, thấy không phải là Thiên Dã, tất cả thất vọng tản đi, tiếp tục ngồi chờ.
Người cộng tác viên dẫn Mặc Tiểu Tịch lên lầu năm, ra khỏi thang máy và đi về hướng bên trái, mới đi được mấy bước, có một người từ trong phòng bước ra, đúng lúc chạm phải nhau.
"Thích tiểu thư, xin chào!" Người cộng tác viên lễ phép chào hỏi.
Thích Tân Nhã nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên, chỉ vào cô: "Mặc Tiểu Tịch? Sao cô lại ở đây?" Trời ạ, cô ta không bị hoa mắt hay nằm mơ chứ, người phụ nữ này, không phải người phụ nữ này đã biến mắt 800 trăm năm trước rồi sao, sao giờ lại xuất hiện ở đây? Còn là công ty điện ảnh và truyền hình!
Mặc Tiểu Tịch bình tĩnh nở nụ cười: "Xin chào! Thích tiểu thư, sau này chúng ta chính là đồng nghiệp."
"Cái gì? Cô nói lại lần nữa xem?" Thích Tân Nhã nhìn Mặc Tiểu Tịch giống như nhìn quái vật, cô nói trở thành đồng nghiệp là có ý gì!
Mặc Tiểu Tịch cười khẽ, quay sang người cộng tác viên bên cạnh: " Có lẽ sáng sớm Thích tiểu thư vẫn chưa tỉnh ngủ, lời nói đơn giản như vậy cũng không hiểu, cô giải thích giúp tôi một chút đi." Đối với người phụ nữ hợp mưu với Ninh Ngữ Yên ςướק đi con của cô, cô thậm chí còn muốn giết cô ta.
Người cộng tác viên bên cạnh gượng cười, sao hai vị này vừa gặp mặt là bầu không khí trở nên căng thẳng như vậy chứ: "Thích tiểu thư, là thế này, hiện tại Mặc tiểu thư chính là nữ chính của tân kịch ca múa Thiên Sứ Đêm. Bây giờ cô ấy là nghệ sĩ đã ký hợp đồng với công ty."
"Cái gì, cái gì, cô ta là nghệ sĩ đã ký hợp đồng với công ty, là ai không có mắt đi ký hợp đồng với cô ta?" Thích Tân Nhã sắc bén nói.
"Tôi chính là người không có mắt đi ký hợp đồng với cô ấy." Tô Lộ Di từ phía sau bước tới, cười nhẹ nói, cô ta đi đến trước mặt Thích Tân Nhã, nụ cười trên mặt vô cùng giả dối: "Tân Nhã, ở đây là công ty, gào thét giống như ma quỷ thật sự không tốt cho hình tượng lắm."
"Chị Lộ Di, sao chị lại ký hợp đồng với Mặc Tiểu Tịch, năm đó cô ta thối tha đến cỡ nào, không phải chị không biết, chị không phải là một người già ngu ngốc chứ, lần này, chị đã nhìn nhầm rồi." Thích Tân Nhã nói bộc tuệch ra.
Vẻ mặt của Tô Lộ Di vô cùng lạnh nhạt, mỉm cười nói: "Có lẽ vậy, nhưng bây giờ đưa ra kết luận cũng quá sớm, coi như tôi đang khiêu chiến, xem có thể tạo ra kỳ tích hay không." Cô ta ghét nhất là người khác khiêu khích mình, bị Thích Tân Nhã lấy ra trêu đùa, trong lòng cô ta vô cùng khó chịu.
"Em thấy, hy vọng của chị sẽ bị tan vỡ." Thích Tân Nhã nhìn Mặc Tiểu Tịch bằng ánh mắt khinh thường.
"Hãy chờ xem, Tiểu Tịch, chúng ta đi." Hai tay của Tô Lộ Di khoanh trước ***, vô cùng tự tin mang giày cao gót rời đi, Mặc Tiểu Tịch đi ngang qua người Thích Tân Nhã, cong khóe môi giễu cợt.
Thích Tân Nhã tức giận giậm chân, một lúc sau, dường như nhớ ra điều gì đó, nhanh chóng gọi điện thoại đi: "Alo, chị họ, chị có biết em vừa nhìn thấy ai không, Mặc Tiểu Tịch, cô ta đã xuất hiện rồi."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc