Đoạt Hôn 101 Lần - Chương 241

Tác giả: Diệp Phi Dạ

"Được." Sở Bằng đối với yêu cầu của Cố Lan San, có thể trở nên trăm đồng ý ngàn thuận theo: "Nhàm chán thì đi ra ngoài một chút, phim trường đóng phim có thể nhìn thấy như thế nào là quay phim mà trong phim không thấy đươc, rất tốt, dự định khi nào đi? Cha gọi điện thoại, nói cho cấp dưới trong công ty, sắp xếp bọn họ tiếp đón con."
"Dạ." Cố Lan San tuyệt không khiêm tốn mà đáp ứng an bài của Sở Bằng, cô muốn chính là giống trống khua chiêng xuất hiện tại phim trường, muốn một phụ nữ có thai là cô, nếu đi chiến đấu với người thứ ba, khẳng định sẽ khôngtự thân tự lực như trước kia, chủ yếu vẫn là dựa vào lực lượng bên ngoài, hung hăng mà chèn ép.
...
...
Bộ phim này của Tô Kiều Kiều, địa điểm quay là ở thành phố Bắc Kinh, ở thôn Tam lý lân cận là một ký túc xá.
Sau khi Cố Lan San cúp điện thoại, trực tiếp gọi người canh gác nhà họ Thịnh an bài lái xe cho cô, thẳng đến phim trường.
Cố Lan San còn chưa đến, Sở Bằng đã an bài ổn thỏa tât cả.
Nhà sản xuất ohuj trách bộ phim lần này nghe nói là con gái ông chủ muốn đi tham quan phim trường, từ lúc nhận được điện thoại, cũng đã chờ đợi dưới lầu của phim trường.
Sở Bằng tự nhiên cũng không quên phân phó cho nhà sản xuất, Cố Lan San là phụ nữ có thai, trong bụng mang hai đứa bé, để cho bọn họ chăm sóc cẩn thận.
Cho nên, đợi đến khi Cố Lan San dừng xe dưới lầu, nhà sản xuất lập tức mang theo phụ tá của mình tiến lên đón tiếp, tự mình mở cửa xe của Cố Lan San ra, thận trọng vươn tay, đỡ cánh tay của Cố Lan San, dìu cô đi xuống, trong miệng còn nói lời ân tình khách sáo: "Sở tiểu thư, chào mừng cô có thể đến với phim trường."
Sở tiểu thư... Người này chắc là cho rằng cô là con gái của Sở Bằng, cho nên mới gọi cô là Sở tiểu thư.
Cố Lan San nhíu mày một phen, lại không có lên tiếng sửa lại, thoải mái tự nhiên từ trên xe bước xuống, đối với nhà sản xuất mắt ngọc mày ngài mỉm môi cười cười, thân thiện lễ độ nói: "Tôi rất tò mò đối với phim trường, tâm huyết dâng trào cho nên đến xem, nếu có ở chỗ này làm phiền anh, mong anh thông cảm cho."
"Đâu có, đâu có." Nhà sản xuất thụ sủng nhược kinh lắc đầu, hướng về phía tòa nhà trước mặt làm động tác mời: "Sở tiểu thu, mời vào bên trong."
Cố Lan San gật đầu một cái, không có nói chuyện, dẫm giày vải bạt, hướng về phía tòa nhà đi vào.
Đi đến trước thang máy, nhà sản xuất đặc biệt có năng lực đi trước một bước bấm thang máy, lại vẫn vươn tay, chắn chỗ cửa ra vào, để tránh thang máy đóng lại, làm Cố Lan San bị thương.
Địa điểm đóng phim là tầng sáu, nhà sản xuất trực tiếp mang Cố Lan San lại khu vực địa điểm.
Trước khi Cố Lan San đến, mọi người noi này cũng nhận được thông báo của Sở Bằng, một mực cấm khói, cũng mở cửa sổ thông khí.
Thời điểm bên trong đang tiến hành quay phim, miệng đạo diễn thường ra lệnh chỉ huy, thời điểm Cố Lan San đi qua, nhìn thoáng qua, phát hiện máy quay ghi lại một bóng người lớn.
Nhàn sản xuất thức thời đi theo bên người Cố Lan San, giải thích hoàn cảnh nơi này cho cô, vẫn không quên phân phó cho trợ lý của mình, đưa đến cho Cố Lan San một cái ghế dựa, chăm sóc cho Cố Lan San ngồi xuống.
Sau khi Cố Lan San ngồi xuống, chưa đến năm phút đồng hồ, đạo diễn liền hô một tiếng: "Ngừng, nghỉ ngơi năm phút!"
Tất cả nhân viên đang làm việc đều nghĩ giải lao, lúc này nhà sản xuất phim mới vỗ tay một cái, chào hỏi mọi người: "Tất cả mọi người ngừng một chút, tôi giới thiệu với mọi người một vị khách quý."
Tất cả mọi người quay đầu nhìn về phía nhà sản xuất và Cố Lan San.
Nhà sản xuất đưa tay chỉ chỉ Cố Lan San, cười giới thiệu với nhân viên một phòng: "Vị này là thiên kim đại tiểu thư của Sở tổng chúng ta, hôm nay cố ý tới hiện trường quay phim xem một chút, Sở tổng đặc biệt gọi điện thoại, bảo chúng ta tiếp đãi chu đáo, sau đó nếu cô Sở có chỗ nào không hiểu hỏi mọi người, hi vọng mọi người giúp đỡ nhiều hơn."
"Dạ, chế tác Vương." Mọi người rối rít đáp một tiếng, còn nhìn về phía Cố Lan San chào hỏi: " Xin chào, cô Sở."
Cố Lan San ngồi ở trên ghế, trong tay bưng một ly sữa nóng mà nhà sản xuất đặc biệt vì cô chuẩn bị, nhìn về phía người cả phòng cười một tiếng: "Cám ơn mọi người."
Khu làm việc phía sau hậu trường và khu quay phim đều không cùng một chỗ, vai phụ mới vừa diễn xong, hiện tại mọi người nghỉ ngơi năm phút đồng hồ, rất nhiều vai phụ tìm các loại cớ khác nhau chen về phía khu làm việc, nhằm về phía đại bài đạo diễn nhà sản xuất biên kịch bên đây chờ hiến dâng ân tình, đáy lòng hi vọng nếu như được bất kỳ một người nào trong đó coi trọng, mượn cơ hội này dùng quy tắc ngầm, có thể lấy được một vai diễn quan trọng trong bộ phim.
Chỉ có điều có thể là bởi vì có Cố Lan San ở đây, nên những đạo diễn nhà sản xuất biên kịch này đều có vẻ rất trung quy trung củ, nói chuyện với những diễn viên kia cũng rất khách khí, có lẽ những diễn viên kia cảm thấy không đùa được, liền dần dần tản đi.
Năm phút sau, đợt quay hình kế tiếp được diễn ra, chỉ là lượt bớt một vài hình ảnh vai diễn giả bộ đánh đấm, nên quay rất mau.
Biên kịch ở một bên lật xem kịch bản, hỏi: "Sau đó là phần diễn của nữ chính, hiện giờ Tô Kiều Kiều đến chưa?"
"Mới vừa gọi điện thoại cho chị Kiều Kiều, chỉ nói lập tức đến."
"Lại gọi điện thoại thúc giục nhanh lên, chờ cô ta vào phải hóa trang, ở đây chưa dùng tới hai mươi phút là có thể xong."
"Dạ, biên kịch Lâm."
Cố Lan San ngồi ở một bên, nghe được đoạn đối thoại của bọn họ, ánh mắt lóe lên, hứng thú đã tới rồi, không nghĩ tới, vận số của cô thật không tệ, lần đầu tiên tới hiện trường, lại ***ng phải phần diễn của Tô Kiều Kiều, Cố Lan San lập tức quay sang biên kịch họ Lâm kia mở miệng, nói: "Biên kịch Lâm, tôi có thể xem kịch bản của anh một chút được không?"
"Dĩ nhiên có thể." Biên kịch Lâm không chần chờ chút nào liền đưa kịch bản cho Cố Lan San.
Kịch bản viết đơn giản trực tiếp hơn tiểu thuyết nhiều.
Trên đó đại đa số đều là lời thoại, Cố Lan San nhìn lướt qua, liền hiểu đại khái tình tiết bộ phim phải quay sau đó.
Là một bộ phim hợp tác mới.
Nữ chính và nữ phụ bởi vì một dự án, sinh ra cải vả, lời nói của nữ phụ rất sắc bén, nữ chính tức giận dưới cơn nóng giận của mình nữ chính tát nữ phụ một cái, sau đó nữ chính xoay người rời đi, lúc xuống lầu, không có chú ý, suýt nữa bị một chiếc xe ***ng phải, quỷ thần khiến xui, lại ***ng phải nam chính bộ phim này.
Nói thật, thật sự là một đoạn kịch tình tục đến không chịu nổi, chẳng qua phát triển phía sau trái lại rất ngoài dự đoán của mọi người.
"Cô Sở, cô cảm thấy như thế nào?" Biên kịch Lâm sợ Cố Lan San buồn tẻ, cho nên một lát sau, tìm một đề tài hỏi.
"Cũng không tệ lắm." Cố Lan San ngước mắt lên, trong mắt chứa đầy vui vẻ: "Chẳng qua tôi cảm thấy kịch bản có thể sửa lại một chút như thế này."
Cố Lan San dừng một chút, nói: "Để cho nữ phụ tát nữ chính một cái, lúc nữ chính xoay người rời đi, trực tiếp bị xe ***ng ૮ɦếƭ có vẻ hay hơn."
Biên kịch Lâm hơi ngẩn ra: "Nữ chính ૮ɦếƭ, làm sao phim này quay tiếp được?"
"Có thể đổi lại nữ chính á!" Cố Lan San xem như chuyện đương nhiên trả lời: "Tôi cảm thấy tính cách vai nữ phụ này rất tốt, hiện tại điện ảnh cũng vậy truyền hình cũng thế, nữ chính luôn thâm tình đại nghĩa, thỉnh thoảng xuất hiện một nữ phụ có tính cách như vậy làm nữ chính, có lẽ sẽ là một bất ngờ một điểm nhấn không tệ, huống chi, cô nữ phụ này cũng không phải rất hư hỏng, chẳng qua là đạp người thượng vị, vì mục đích của mình không từ một thủ đoạn nào mà thôi, rất phù hợp với cách nghĩ trong lòng của đại đa số phái nữ hiện nay, có thể dẫn tới đồng cảm."
Biên kịch Lâm nghe Cố Lan San nói như vậy, trong nháy mắt cảm thấy hình như làm như vậy có mấy phần đạo lý, nhưng sau khi tán thưởng, vẫn có chút do dự: "Nhưng mà, nữ chính là cô Tô Kiều Kiều diễn, là nữ chính mà tổng giám đốc công ty nhà họ Hàn đầu tư bổ nhiệm, dưới tình huống bình thường, chúng ta hợp tác không thể tự tiện thay thế nhân vật chính."
Hơn nữa, điều này rõ ràng cũng không hợp lý, cái này không gọi là thay đổi chỉ vai chính, đây quả thực là đổi cả phần diễn nặng ký của nhân vật chính thành một cuộc giả bộ đánh đấm, vừa ra trận liền bị xe ***ng ૮ɦếƭ rồi!
Mục đích của Cố Lan San chính là loại bỏ phần diễn của Tô Kiều Kiều.
Ban đầu cô cảnh cáo cô ta như vậy, cô ta lại vẫn không biết thu liễm, vọng tưởng quyến rũ Thịnh Thế, thật sự coi Cố Lan San cô không tồn tại sao?
Hiện tại dựa vào Hàn Thành Trì đóng một bộ phim, muốn trở lại làng giải trí à?
Cô ta nghĩ hay thật...... Người không phạm ta, ta không phạm người...... Nhưng Tô Kiều Kiều lại phạm vào cô một lần nữa, lần này cô tuyệt đối sẽ cho cô ta biết, đắc tội với Cố Lan San cô kết quả ở trong làng giải trí này nửa bước cũng khó đi!
Khanh vốn là giai nhân, tại sao cứ nhất định muốn làm thiếp!
Đã như vậy, cũng đừng trách Cố Lan San cô ngang ngược không phân rõ phải trái, ỷ thế ức hiếp người!
"Không có gì không thể thay đổi, hơn nữa tôi nhìn thấy dáng dấp nữ phụ thật không tệ, phong cách hình tượng cũng rất được, nếu như xuất hiện vấn đề gì, tôi chịu trách nhiệm là được!" Giọng nói dịu dàng hào phóng vừa rồi của Cố Lan San trở nên dứt khoát và trực tiếp: "Cho nên, bây giờ bắt đầu, cứ dựa theo lời tôi mới vừa nói, sửa kịch bản một chút, không phải chút nữa Tô Kiều Kiều mới đến quay phim sao? Như vậy thì để cho cô ta quay xong phần diễn cô ta đánh đi, sau đó từ đó về sau biến mất khỏi đoàn làm phim này luôn!"
"Chuyện này......Cô Sở......" Biên kịch Lâm khó xử muốn nói lại thôi, liền nhìn sang nhà sản xuất và đạo diễn ở bên cạnh.
Nhà sản xuất cùng đạo diễn cũng gấp đến độ mồ hôi xuất ra toàn thân, nhất thời cũng không biết nên làm thế nào cho phải!
Vốn lần đầu tiên nhìn thấy thiên kim đại tiểu thư tập đoàn Bắc Dương, cảm thấy cô thật sự là một đại tiểu thư gần gũi đẹp đẽ động lòng người, biết lễ độ.
Nhưng mà, ai ngờ trong nháy mắt, cũng không theo quy tắc trên thương trường bày ra yêu cầu sửa đổi kịch bản!
Càng làm khó cho bọn họ chính là, lúc Sở tổng gọi điện thoại phân phó, cũng đã nói, vị này là thần, bọn họ nhất định phải ngàn theo trăm thuận bảo vệ người, nếu cô ấy và đứa bé trong bụng của cô ấy có bất kỳ bất trắc gì, sẽ khiến cho bọn họ ăn không hết!
Cố Lan San nhìn thấy bộ dáng khẩn trương của ba người nắm quyền trong đoàn phim, ngược lại cô càng khí định thần nhàn hơn.
Cô cũng không phải là loại người đúng lí cũng không tha, cô là loại bướng bỉnh tuỳ hứng, nhưng cô cũng chỉ đùa bỡn với Thịnh Thế thôi.
Cô vốn không phải là người thiện lương, nhưng cũng sẽ không đi hại người, thật ra cô cũng không phải cái loại để mặc cho người khác khi dễ mình!
Tô Kiều Kiều từng theo Thịnh Thế như thế nào, cô mặc kệ cô ta, khi đó cô không yêu Thịnh Thế.
Nhưng sau khi cô yêu Thịnh Thế, Tô Kiều Kiều đối với Thịnh Thế như thế nào, thì cô có ý kiến!
Tô Kiều Kiều đã có Hàn Thành Trì, hiện tại ngược lại còn muốn quyến rũ Thịnh Thế!
Cô ta muốn cho Cố Lan San cô gặp đại nạn sao!
Như vậy, coi như cô ta xui xẻo, lần này cô ta đã chạm tới ranh giới cuối cùng của cô rồi.
Chính thê diệt tiểu tam, thiên kinh địa nghĩa!
(Thiên kinh địa nghĩa: Là để chỉ những lí lẽ đúng đắn xưa nay, không có gì phải bàn cãi, nghi ngờ.)
Chính thê ở bên cạnh, vì muốn giữ lão công của mình, im hơi lặng tiếng, hoặc là đối mặt với những nữ nhân hấp dẫn chồng mình khác, làm như không thấy.
Nhưng, Cố Lan San cô không cho phép!
Cô không làm được!
Nghĩ tới đây, trên mặt Cố Lan San đều treo nụ cười, hướng về phía ba người nắm quyền trong đoàn phim, hỏi thăm: “Mấy người nghĩ như thế nào?”
Dù sao, Thịnh Thế đã nói qua, cô nghĩ như thế nào thì là thế đó, dù hôm nay cô có chọc thủng, thì anh cũng sẽ thay cô chống đỡ!
Cô làm ra kết quả như thế, không phải là đem vài triệu tiền đầu tư vào phim điện ảnh của Hàn Thành Trì đánh trong một nước cờ sao!
Căn cứ theo tính tình Thịnh Thế, chắc chắn sẽ không để cho Cố Lan San cô thiếu nợ anh ta, cuối cùng cũng đem tiền hoàn trả cho Hàn Thành Trì thôi!
Cho nên, trước khi cô làm việc này, cô thật sự đã suy nghĩ kỹ kết quả cuối cùng, cũng đồng thời bảo đảm sẽ không đả thương đến tập đoàn Bắc Dương và Thập Lý Thịnh Thế nửa điểm!
Nhà Sản xuất nhìn đạo diễn và biên kịch một chút, cuối cùng lại không có can đảm làm trái ý Cố Lan San, chỉ sợ không cẩn thận chọc Cố Lan San động thai, gây ảnh hưởng tới mạng người, thì hậu quả còn nghiêm trọng hơn.
Cho nên, Nhà sản xuất hướng về phía Cố Lan San gật đầu một cái, nói: “Cô Sở nói đổi kịch bản thì đổi kịch bản!”
Lúc này Cố Lan San mới cong môi, cười hài lòng.


Tô Kiều Kiều cùng Hàn Thành Trì đi tới, xuất hiện tại phim trường.
Mặc dù Tô Kiều Kiều rất thích làm ngôi sao lớn, nhưng đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên cô ta trở lại làng giải trí, cho nên cũng không dám có nửa điểm chậm trễ, nên lúc nhìn thời gian sắp không kịp giờ, liền nói xuống xe trước, mau chóng tới lầu, để lại một mình Hàn Thành Trì ở bãi đỗ xe ngầm tìm chỗ đậu xe.
Tô Kiều Kiều chạy một đường thẳng lên phòng hoá trang ở tầng mười sáu, cô ta tức giận thở hổn hển ngồi xuống, rồi vội vàng phân phó thợ trang điểm hoá trang cho mình, mới vừa đánh lớp nền trang điểm, trợ lý của Tô Kiều Kiều ôm một xấp giấy vội vàng xông vào: “Chị Kiều Kiều, không xong rồi, kịch bản là một vở hài kịch rồi, đây là kịch bản mới.”
Tô Kiều Kiều nhíu mày, mang theo vẻ rõ ràng không thể tin được, tư thế cao ngạo vươn tay ra, nhận lấy những trang giấy kia, cô ta tuỳ ý thợ trang điểm hoá trang cho mình, sắc mặt cô ta trong nháy mắt trở nên khó coi, bịch một cái cô ta đứng lên, hướng về phía cửa phòng hoá trang đi ra.
“Chị Kiều Kiều, chị đi đâu vậy?” Trợ lí theo sát phía sau.
“Tôi đi tìm nhà sản xuất, hỏi bọn họ một câu xem rốt cuộc họ ăn tim gấu mật hổ gì!” Tô Kiều Kiều đi giày cao gót, lớp phấn hoá trang chưa đủ nên nhìn mặt cô ta rất trắng, cộng thêm sự tức giận của cô ta nữa, nhìn có mấy phần dữ tợn: “Thành Trì cũng đã tới, cô đi ra cửa thang máy chờ anh ấy, thấy anh ấy đến, lập tức đưa anh ấy tới chỗ nhà sản xuất!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc