Đoạt Hôn 101 Lần - Chương 09

Tác giả: Diệp Phi Dạ

“Ngoài ra, tôi với cô không có gì để nói! Bác sĩ tôi đã hẹn giúp cô, có làm phẫu thuật *** hay không là vấn đề của cô, cho nên chúng ta không cần gặp mặt, bởi vì chuyện này không cần thiết! Cô có gặp tôi, tôi cũng đem đứa bé lấy ra!”
Thanh âm Cố Lan San trở nên có chút nghiêm khắc, “ Cô cùng Thịnh Thế yêu nhau như thế nào, đấy là chuyện của các người, chẳng liên quan gì tới tôi. Mà Thịnh Thế muốn ly hôn với tôi hay không, đây lại là chuyện của chúng tôi, không có liên quan gì đến cô! Trong chuyện này cô với tôi, không có một chút liên quan, sau này tôi cũng không muốn cùng cô có một chút liên quan, xin Tô tiểu thư sau này không cần lại đến quấy rầy tôi!”
“ Người làm cô mang thai không phải tôi!”
“ Nếu thật sự có chuyện, người nào làm cô có thai, cô liền tìm người đó!”
Cố Lan San bình tĩnh mà lại nhẹ nhàng nói xong những lời này, liền không nói thêm gì cúp điện thoại.
Cúp điện thoại, Cố Lan San nhìn đoạn tin tức chính mình đã viết trên màn hình máy tính, rõ ràng vừa rồi trong đầu hiện lên rất nhiều từ ngữ, nhưng mà hiện tại cô lại một chữ cũng không viết ra được.
Cô nhìn chằm chằm máy tính, bắt đầu ngẩn người.
Thịnh Thế ở bên ngoài có rất nhiều phụ nữ, không phải minh tinh thì là người mẫu, cô lại làm tin tức giải trí, cho nên cô không muốn biết cũng khó.
Bên ngoài đều biết Thịnh Thế đã kết hôn, cưới Nhị tiểu thư Cố Gia, Cố Lan San, nhưng mà không ai biết cô cuối cùng có hình dáng như thế nào.
Cô là con nuôi Cố Gia, mua về để làm quân cờ, thua kém thiên kim Đại tiểu thư Cố Gia từ nhỏ sinh ra được ánh sáng bao phủ, được học xã giao, cho nên rất nhiều khi, Cố Gia tham gia tiệc R*ợ*u, vĩnh viễn đều là một nhà ba người bọn họ đi, để cô ở nhà. Mặc dù thỉnh thoảng cô đi tham gia một chút tiệc R*ợ*u, nhưng cũng không tới lượt cô hào quang bắn ra bốn phía, đại đa số cô đều trốn tránh ra ngoài.
Sau này, khi cùng Thịnh Thế kết hôn, một lần Thịnh Thế có đề cập qua muốn cô cùng anh đi tham gia một cái tiệc tối từ thiện, lúc ấy cô đang ở làng giải trí ngăn chặn về Thiên vương bên ngoài...
Chuyện xấu, thật sự không bớt ra được chút thời gian, liền từ chối, từ sau khi đó, Thịnh Thế không còn đề cập qua muốn cô cùng anh đi tham gia cái yến hội gì nữa.
Lúc cô mới vừa gả cho Thịnh Thế, tin tức về phu nhân lớn lên trông thế nào còn chấn động nhỏ một thời gian, nhưng mà dù sao Thịnh Thế không phải minh tinh gì, bối cảnh lại đặc biệt, đội chó săn còn không đến mức còn không đến mức dám lấy tin tức ở trên người anh kiếm tiền, cho nên, Cố Lan San cuối cùng lớn lên trông thế nào, mọi người cũng chỉ là suy đoán, rất nhanh cái chấn động nho nhỏ kia liền mai danh ẩn tích.
Hai năm sau đó, cô cùng Thịnh Thế không có đứng ở trước màn ảnh công cộng chụp ảnh chung một lần, mà Cố Lan San cuối cùng lớn lên trông thế nào cũng thật sự trở thành bí mật.
Nhưng mà sau này, cũng không biết từ khi nào, bên người Thịnh Thế bạn gái ùn ùn, tất cả mọi người hiểu trong lòng mà không nói cho rằng, Thịnh Thế đối với vợ mình căn bản không có cảm tình gì, cho nên đối với chuyện Cố Lan San lớn lên trông thế nào càng thêm không hiếu kỳ.
Đôi khi, Cố Lan San vẫn cảm thấy may mắn chính mình không bị công khai ra ngoài, nếu không bên người Thịnh Thế phụ nữ không ngừng, không biết cuối cùng có bao nhiêu người đâm cột sống của cô cười nhạo a!
Cẩn thận nghĩ lại, Thịnh Thế nhiều phụ nữ như vậy, Cố Lan San thật sự chính là một người cũng chưa thấy qua, nếu không phải hôm nay Tô Kiều Kiều gọi cú điện thoại kia cho cô, cô còn không biết Tô Kiều Kiều cũng là một trong những người phụ nữ của Thịnh Thế.
Chắc là bởi vì thiên hậu Tô Kiều Kiều cùng Thịnh Thế dây dưa không rõ như vậy.....
Chắc là bởi vì thiên hậu Tô Kiều Kiều cùng Thịnh Thế dây dưa không rõ như vậy, bị người ta nói là tiểu tam ảnh hưởng người xem, cố ý che giấu những tin tức này đi.
Bình tĩnh mà xem xét, Tô Kiều Kiều có thai, tin tức này đối với cô mà nói, thật đúng là có chút hoang mang.
Cô sợ Thịnh Thế sẽ bởi vì đứa bé trong bụng Tô Kiều Kiều, cùng cô ly hôn.
Nhưng mà gia đình Thịnh gia quyền quý như vậy, cưới vợ khẳng định muốn cưới một người xuất thân trong sạch, vốn dĩ, phụ nữ như Tô Kiều Kiều, là tuyệt đối không có khả năng bước vào cửa Thịnh gia.
Nhưng mà, Thịnh Thế là huyết mạch duy nhất của Thịnh gia, nếu nếu anh cố ý muốn làm chuyện gì, chỉ sợ.... Sẽ không ngăn được đi....
Cũng không phải bởi vì cô không nỡ cùng anh ly hôn.
Em trai nàng vẫn nằm ở bệnh viện, cô cần một số tiền lớn, nói thật, nếu cô rời khỏi Thịnh Thế, cô liền thật sự không thể làm gì, trừ khi Thịnh Thế cho cô một số tiền phong phú, nhưng mà tiền thuốc men bảo đảm cho em trai cô không lo được.
Tháng trước vì giao tiền thuốc men cho em trai, chính mình đã vét sạch tất cả, hiện tại ở trong tay chỉ có một vạn đồng chi phiếu Thịnh Thế cho lần trước, còn thiếu chín vạn đồng.
Cố Lan San nghĩ tới đây, liền nhịn không được nhíu nhíu mày....
Cô như thế nào cảm thấy, cho tới nay cô cố gắng duy trì sinh hoạt yên ổn, dường như càng ngày càng trở nên không thể khống chế, giống như là gió lớn trong trận mưa cuồn cuộn nổi lên?
..............
Tô Kiều Kiều ngơ ngẩn nhìn điện thoại bị cắt đứt, thật lâu, cô ta mới bình tĩnh lại, sau đó phát hiện, chính mình bị Cố Lan San quở mắng một trận.
Không biết có phải cô ta ảo giác hay không, cô ta cảm thấy giọng điệu Cố Lan San nói chuyện vừa rồi, ôn hoà giống như đã từng quen biết, hình như là có người cũng từng đối với cô ta nói như vậy,....
Trước một giây Tô Kiều Kiều vừa mới loé lên ý nghĩ như vậy, sau một giây lập tức nghĩ tới những chuyện xảy ra ở tòa soạn SH tin tức
Nhất thời sắc mặt của nàng nổi lên một trận xanh một trận trắng!
Một phóng viên nhỏ tòa soạn SH tin tức, vậy mà ở trước mặt nhiều người như vậy tát cô ta hai cái, mặc dù quá khứ rất nhiều ngày, nhưng một khi nhớ tới, vẫn là cảm thấy hận nghiến răng nghiến lợi!
Nếu không phải cô ta là người của công chúng, cô ta đã sớm trắng trợn đi tòa soạn SH tin tức đem hai cái tát trả lại!
Tốt nhất đừng để cô ta nhìn thấy ả ta, nếu không cô tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ả ta!
Chỉ là.... Vì cái gì giọng điệu Cố Lan San cùng cái phóng viên nhỏ có chút giống nhau a?
Sẽ không phải các nàng là một người đi?
Trong đầu Tô Kiều Kiều vừa xuất hiện ý nghĩ này, lập tức cô ta bật cười, cô ta cảm thấy chính mình thật là thần kinh, Cố Lan San làm sao có thể cùng cái kia tiểu phóng viên là một người?
Cố Lan San là vợ của Thịnh Thế, Thịnh Thế phu nhân, danh xứng với thực, giá trị bản thân tính toán cũng vài triệu, làm sao có thể làm sao có thể đi tòa soạn SH tin tức làm một cái phóng viên nhỏ?
Toàn bộ quá trình cũng mất ba giờ, đợi cho đến khi tinh thần của mọi người tỉnh táo lại, đã là mười một giờ đêm rồi.
Đoàn người ngồi ở khu nghỉ ngơi của viện nghỉ dưỡng SPA, Thịnh Thế nhìn đồng hồ, vẫn còn sớm, anh ta liền đề nghị mọi người đến “Kim Bích Huy Hoàng” đánh mạt chược một lúc.
Nhưng vừa hay là, mấy người cùng ăn cơm tối nay, đều là những người có gia đình, trong đó cũng có một người giơ tay lên nhìn đồng hồ, không ngừng sợ hãi: “Nha, cũng đã mười một giờ rồi, Thịnh tiên sinh, thật ngại quá, đêm nay tôi không thể đi chơi cùng được rồi, hôm khác có thời gian, tôi sẽ cùng cậu đi chơi, vợ tôi còn đang ở nhà chờ tôi đây!”
Đây là lấy vợ ra làm cái cớ,những người khác tự nhiên chẳng qua là nói hai câu giữ lại tượng trưng, liền để người này đi.
Những người còn lại đều ngồi lên xe của mình đến Kim Bích Huy Hoàng.
Vốn là có năm người, kết quả còn lại bốn người, đến nơi Thịnh Thế mới biết, trong đó có một người trong nhà có việc, bị vợ gọi về rồi.
Bốn người, vừa đủ một bàn mạt chược.
Thịnh Thế đêm nay vận khí rất tốt, thắng liền năm ván, lúc đến ván thứ sáu, Thịnh Thế vừa định sờ bài, di động của người ngồi đối diện anh ta reo lên, người kia nhìn vào điện thoại, liền nhanh chóng đứng lên, hướng về phía Thịnh Thế cùng mọi người trên bàn nói một câu:“ ngại quá, tôi đi nghe điện thoại.”
Sau đó chạy đến bên cạnh nghe điện thoại.
Bọn họ không có các cô gái đến, trong phòng ai cũng không nói chuyện, âm thanh nói điện thoại của người kia mặc dù đã cố ý đè thấp xuống, nhưng Thịnh Thế vẫn loáng thoáng nghe được nội dung:“ Vợ à, anh đang cùng mấy người bạn chơi mạt chược......Thật không có gọi gái đến, đều là đối tác làm ăn, nếu em không tin, bây giờ anh cho bọn họ nghe điện thoại để chứng minh......anh bảo đảm trước một giờ sẽ về nhà......”
Điện thoại của người này vẫn chưa nói xong, điện thoại của người ngồi bên phải Thịnh Thế cũng rung lên, Thịnh Thế nghiêng đầu, nhìn thoáng qua, điện thoại hiển thị rõ là “vợ”, người ngồi bên phải Thịnh Thế này cũng hướng Thịnh Thế cười cười vẻ áy náy, liền nhận điện thoại: “Sắp về rồi......Con đã ngủ chưa? Ừ......Uống không nhiều lắm, lái xe không có gì nguy hiểm cả......Em cũng mệt rồi, ngủ sớm đi, anh sẽ tìm lái xe đưa về nhà, em đừng tới đón anh......Em nói xằng cái gì vậy, anh đâu có sợ em bắt gian mà không cho em đến đón chứ......Tối nay anh cùng Bộ trưởng Lý và Thịnh tieenn sinh ăn cơm......Được rồi, tốt, vậy em mau tới đón anh đi......Kim Bích Huy Hoàng......”
Hai người cúp điện thoại, trở về vị trí của mình, tiếp tục đánh xong ván bài đang đánh.
Người ngồi bên phải Thịnh Thế cười cười thân thiện, đánh một hai quân bài, nói:“ Ngại quá, chơi hết ván này, tôi không thể chơi được nữa rồi, chúng ta hôm khác lại tụ tập đi, vợ tôi đang đến đón tôi rồi......”
“Tôi cũng phải trở về rồi, vợ ta sắp ngủ rồi!” Người ngồi đối diện Thịnh Thế huých một chút, sau đó cũng tiếp lời:“ Tôi chưa về nhà, vị kia nhà tôi không ngủ được, sáng mai cô ấy còn đi làm nữa.
Tiếp đến phiên người ngồi bên trái Thịnh Thế đánh bài, di dộng của anh ta để trên bàn cũng rung lên một chút, hắn khong có vội vã sờ bài, ngược lại cầm lấy di động, bấm một chút trên di động, lúc này mới đi sờ bài.
“A, như thế nào muộn như vậy còn gửi tin nhắn hả!” Người ngồi đối diện Thịnh Thế, tò mò hỏi:“ gửi cho ai vậy chứ.”
“Vợ thôi, còn có thể là ai!”
“Vợ thôi, còn có thể là ai!” Người bên trái Thịnh Thế mới vừa cầm bài, di động lại rung lên lần nữa.
“Có chuyện gì không thể gọi điện nói được à, còn gửi tin nhắn!” Người bên phải Thịnh Thế cười nói một câu.
“Vợ tôi nói, gọi điện cô ấy không yên tâm, vẫn là nhắn tin, cô ấy yên tâm hơn, nếu như nói tôi thật sự ở bên ngoài tìm phụ nữ, cũng không thể vừa nhắn tin cho cô ấy, vừa ngủ cùng phụ nữ được!”
“Ha ha...... Vốn dĩ tôi cho rằng phụ nữ nhà tôi như vậy, lúc nào cũng nhìn chằm chằm.”
“Đúng vậy a, có lúc cảm thấy bị nhìn chằm chằm chằm thật phiền, chỉ muốn cùng cô ấy cãi nhau......”
“Tôi cũng cùng vợ cãi nhau, nhưng có lúc nghĩ lại, lại cảm thấy cô ấy quan tâm mình, mới nhìn chằm chằm mình như vậy.”
“Đây là một loại tra xét, cũng không phải là cô ấy không tra được gì, có lúc là một sự biểu hiện quan tâm mình, cũng có lúc là lo lắng cho mình.”
.........
Mọi người vừa đánh bài, vừa nói chuyện, không khí thật hài hòa.
Thịnh Thế một tay cầm ***, tùy ý khoác lên trên lưng ghế, một ta sờ bài đánh bài, mắt rũ xuống, từ đầu đến cuối cũng chưa nói câu nào, chỉ là thần sắc có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng.
“Này......Như thế nào Thịnh phu nhân không có gọi điện tra khảo nha!” Người đối diện Thịnh Thế đột nhiên kéo lên trên người Thịnh Thế, rất vô ý hỏi một câu. Thịnh Thế đang sờ bài, nghe nói như vậy, đầu Ng'n t run lên một chút, sau đó nâng mí mắt lên, trên mặt không có biểu tình gì, ngữ khí cũng có vẻ qua quýt:“ Có thể biết tôi còn bận việc đi.”
“Hóa ra Thịnh tiên sinh đã có vợ rồi nha!” Người bên trái Thịnh Thế này cũng không có biết rõ Thịnh Thế, thường xuyên có thể nhìn thấy scandal của Thịnh Thế, hơi có phần kinh ngạc nói: “Tôi còn tưởng rằng Thịnh tiên sinh chưa có kết hôn, thậm chí cũng không nhìn thấy Thịnh tiên sinh mang vợ mình ra ngoài.”
Tay cầm thuốc của Thịnh Thế khẽ dùng lực, đường khói có chút uốn éo, trên mặt anh ta vẫn là thần thái không chút để ý, vẫn cúi đầu suy nghĩ như cũ, không ai nhìn thấy cảm xú nơi đáy mắt anh ta, ngữ khí thản nhiên: “Cô ấy không thích đi ra ngoài xã giao.”
“Thịnh phu nhân như vậy rất săn sóc hiểu chuyện, biết Thịnh tiên sinh bận việc, sẽ không đi quấy rầy Thịnh tiên sinh, không giống như người kia nhà tôi, chỉ cần rời khỏi một lát, liền gửi tin nhắn hỏi han, trả lời tin nhắn chậm một chút là bắt đầu càn quấy, không khác nào giống như trẻ con không lớn, Thịnh tiên sinh thật có phúc, cưới được một người vợ có tri thức hiểu lễ nghĩa như vậy.”
“Vừa nói như vậy, đến thật là, vợ chúng ta đều gọi điện thoại, Thịnh phu nhân nhưng thật im lặng.”
“Thịnh tiên sinh, ngài dùng biện pháp gì mà làm cho Thịnh phu nhân tin tưởng ngài như vậy......”
Thịnh Thế vừa mới sờ bài, anh ta nghe đến những lời này, thần sắc nơi đáy mắt có chút u ám, cúi đầu suy nghĩ, nhìn bài hồi lâu, đột nhiên mới ý thức được mình ã muốn hồ, liền đổ bài, nói: “Hồ.”
Thuận thế tránh được những lời vừa rồi.
“Kỹ thuật đánh bài của Thịnh tiên sinh thật tốt.”
“Đúng vậy a, đêm nay người thắng được là anh ta!”
“ Đúng là người trong nghế a......”
ba người khác đều khoa trương, đưa tiền, sau đó tan cuộc.
Thịnh Thế ngồi vào trong xe Audi A8 của mình, cùng với người khác khách sao nói tạm biệt, liền nổ máy, nhưng lại không biết đi nơi nào, liền châm một ***, ngồi trong xe hút.
Vừa hút được hai hơi, anh ta đột nhiên giống như nghĩ tới điều gì, từ trong túi lấy điện thoại ra, mở khóa, màn hình thực sạch sẽ, không có cuộc gọi nhỡ nào, cũng không có một cái tin nhắn.
Vừa hút được hai hơi, anh ta đột nhiên giống như nghĩ tới điều gì, từ trong túi lấy điện thoại ra, mở khóa, màn hình trống trơn, không có cuộc gọi nhỡ nào, cũng không có một cái tin nhắn.
Ánh mắt Thịnh Thế đột nhiên liền lạnh xuống, anh ta thuận thế hung hăng hút một hơi thuốc, không biết có phải là hút quá nhanh hay không, hay là như thế nào, cổ họng liền bị sặc một khói, tiến thoái lưỡng nan, thiêu đốt khó chịu, làm cho anh ta quay đầu ho lên kịch liệt.
Anh ta không nói lên lời tư vị của mình giờ phút này ra sao, có mất mát chua xót đau đớn.
mới vừa rồi ở chỗ chơi mạt chược, vẫn đều là anh ta thắng, mặc dù anh ta khong thiếu chút tiền đó, nhưng là tâm tình vẫn rất tệ.
Nhưng khi anh ta nhìn thấy vợ của bọn họ, khi từng người từng người gọi điện nhắn tin tới, anh ta đột nhiên cảm thấy tẻ nhạt vô vị.
Bọn họ nói anh ta thật có phúc, cưới được một người vợ thấu tình đạt lý, còn hiểu chuyện săn sóc.
Đây rõ ràng là lời tán dương khách sáo, nhưng anh ta lại cảm thấy thực châm chọc.
Trời mới biết anh ta rốt cuộc có bao nhiêu hâm mộ bọn họ, anh ta cảm thấy bọn họ mới là những người có phúc!
Trời mới biết anh ta rốt cuộc có bao nhiêu hi vọng Cố Lan San không biết thấu tình đạt lý, không hiểu chuyện săn sóc!
Trời mới biết anh ta rốt cuộc có bao nhiêu hi vọng Cố Lan San có thể giống như vợ của bọn họ, gọi điện thoại giục hắn về nhà, cho dù là tức giận, cố tình gây sự, cũng có thể.
Nhưng mà......Không có......Cái gì cũng không có, điện thoại của anh ta trống trơn, không tin nhắn chưa đọc, không có cuộc gọi nhỡ.
Kỳ thật vẫn đều là như vậy......Anh ta sớm đã quen, không phải sao?
Tại sao anh ta còn có thể trong đêm khuya vắng vẻ, âm thầm đau buồn?
Thịnh Thế hồi phục ho khan, lại hút một hơi thuốc, ngẩng đầu, liên tục nhả ra vài vòng khói xinh đẹp, sương khói lượn lờ, anh ta tựa hồ thấy được ánh nắng mặt trời vào buổi chiều, cô bị người mang vào biệt thự Cố gia......
Anh ta nhớ rất rõ ràng, anh ta ghé vào lan can lầu hai, nhìn xuống cô nhỏ bé, cô nhìn chằm chằm vào ánh mắt anh ta, rõ ràng hiện lên một chút kinh diễm, anh ta đã quen với những ánh mắt như vậy, bĩu môi, liền nhả ra một câu: “Đồ nhà quê!
Về sau, anh ta thường xuyên đến Cố gia chơi, thường xuyên sẽ thấy cô, lúc đó, anh ta mười tuổi, cô chín tuổi, anh ta là đối tượng mà những đứa trẻ sống ở đây không dám trêu chọc, cho nên khó khăn lắm mới có một người mới, anh ta liền bắt nạt cô.
Đổi lại là những đứa bé gái khác bị hắn khi dễ, sớm chạy về nhà mà khóc cáo trạng rồi, ai biết, cô mặc kệ anh ta khi dễ như thế nào, vĩnh viễn đều là khuôn mặt quật cường mà đứng đó, một tiếng cũng không nói trừng anh ta.
Bây giờ nhớ lại, anh ta khi đó, cũng thật ác liệt, cô ngày ngày bị mắng là đứa trẻ không ai muốn, quê mùa!
Đôi khi, anh ta còn cố ý cầm đồ vật ném cô.
Lúc ấy, có thể cô là một đứa trẻ được người ta mua về, mới đến Bắc Kinh,, không biết một ai, cũng không có cảm giác an toàn, bị anh ta khi dễ, cũng không dám đi cáo trạng, cho tới bây giờ đều là chịu đựng, anh ta tựa hồ vẫn khi dễ cô duy trì khoảng thời gian nửa năm, cô một lần cũng chưa từng khóc, sau anh ta cảm thấy không có ý nghĩa, dần dần cũng đã quên cô.
Anh ta lớn hơn cô một tuổi, cho nên khi anh ta lên sơ trung, cô còn học tiểu học năm sáu, hai người gặp mặt cũng càng ít đi.
đợi đến khi anh ta lên năm hai sơ trung, cô vào năm nhất sơ trung trường anh ta.
Lúc đó anh ta cũng đã biết yêu sớm, mỗi ngày ở trường học mang theo con gái đi rêu rao khắp nơi.
**********
Thịnh Thế đêm nay lại có một bữa tiệc, bởi vì bên trong có một người trong chính phủ, cho nên không có mang bạn gái, mấy đại nam nhân ăn cơm xong, sắc trời còn có chút sớm, người làm ông chủ đề nghị đi làm SPA, lựa chọn hội sở SPA dưỡng sinh tốt nhất thành phố, một người một cái phòng đơn, toàn bộ hành trình tiêu hao mất ba giờ, đến lúc mọi người tinh thần H**g phấn, đã mười một giờ tối.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc