Đô Thị Tàng Kiều - Chương 272

Tác giả: Tam Dương Trư Trư

Phòng vệ sinh nữ là không thể tùy tiện đi vào
Nữ công nhân kia đổ hết giấy và băng vệ sinh trong các thùng rác trong nhà vệ sinh, rất nhanh đã đi tới căn buồng mà Thái Hạo đang trốn ở trong, nàng đẩy cửa một cái, cửa lại không mở ra. Vừa nhìn đã biết là đã khóa lại, nàng gõ cửa nói:
- Bên trông có ai không?
Mới vừa rồi trước mắt Thái Hạo tối sầm lại, thiếu chút nữa ngã xuống bồn cầu, thật vất vả mới làm cho chính mình không ngã xuống. Khi tim còn đang nhảy lên thình thịch, lại nghe thấy nữ công nhân dọn dẹp vệ sinh kia gõ cửa, đến thở mạnh hắn cũng không dám, hai tay che miệng mình, sợ người ben ngoài nghe được tiếng hít thở của mình.
Người nữ công nhân dọn vệ sinh nghe thấy bên trong không có thanh âm, lẩm bẩm:
- Chuyện gì vậy, chẳng lẽ mình đã khóa
Một nữ công nhân khác nói:
- Cô lầm bầm cái gì thế?
- Không có việc gì
Một câu hỏi vô tình này, lại cứu Thái Hạo , nữ công nhân dọn vệ sinh kia cũng không có tiếp tục gõ cửa, mà quay người lại, cầm chổi lau với xô nước kéo đến, một bên kéo một bên bắt đầu trò chuyện. mấy việc nhỏ như lông gà vỏ tỏi cũng đều đem ra làm trò chuyện,làm cho Thái Hạo bị nhốt bên trong buồng vệ sinh, không dám nhúc nhích cũng không dám thở to
- Mẹ của ta, tổ tông của ta, các ngươi không đi nhanh một chút đi chứ
Trong lòng Thái Hạo không ngừng thầm cầu xin, qua hơn nửa canh giờ, hai nữ công nhân nhân dọn vệ sinh này mới rời đi
Đến khi hai người nữ công nhân dọn vệ sinh này rời đi, Thái Hạo ở bên trong phòng vệ sinh lại đợi ba bốn phút đồng hồ, khi hắn quả thật không nghe thấy gì, Thái Hạo mới dám nhúc nhích. Hắn đưa tay duỗi tới then cửa buồng vệ sinh, mở then cửa, vừa định từ trên bồn cầu đứng lên, nhưng không nghĩ ngồi một thời gian dài, hai chân đã sớm tê cứng, uỵch một tiếng, hắn ngã xuống
Thái Hạo nằm trên mặt đất trong phòng vệ sinh, cả nữa ngày vẫn không nhúc nhích được, hắn cảm giác trán của mình đau đớn bỏng rát. Quan hồi lâu,mới chậm rãi đứng dậy, đi ra khỏi phòng vệ sinh
Đến khi đi ra ngoài phòng vệ sinh nữ. Thái Hạo từ trong chiếc gương đối diện nhìn thấy hình dạng chính mình, nhếch miệng. Hắn vặn vòi nước ấm, vốc nước rửa sạch mặt. Tay phải ôm vết thương trên trán vừa bị thương, đi trở về
Hắn mới vừa đi đến cửa phòng làm việc Diệp Lăng Phi ,liền nhìn thấy Đường Hiểu Uyển và Diệp Lăng Phi vừa lúc từ trong phòng làm việc đi ra
- Thái giám đốc, anh làm sao vậy?
Đường Hiểu Uyển đột nhiên nhìn thấy Thái Hạo , cảm giác rất ngoài ý muốn. Mới vừa rồi nàng chỉ mới lo chơi game cùng Diệp Lăng Phi , thậm chí còn quên vừa rồi nàng còn gặp được Thái Hạo ở đại sảnh. Lúc này cũng sắp đến bảy giờ, Đường Hiểu Uyển còn tưởng rằng thía đã sớm rời công ty. Nhưng đột nhiên nhìn thấy tay Thái Hạo che cái trán xuất hiện ở trước mặt nàng, thật sự làm cho Đường Hiểu Uyển cảm thấy kinh hai
Diệp Lăng Phi cũng nhìn thấy Thái Hạo , hắn vừa nhìn Thái Hạo như vậy, không nhịn được cười nói:
- Thái giám đốc. Anh làm cái gì vậy, sao cứ ôm cái trán thế. Bỏ tay ra cho tôi nhìn một chút xem nào.
Diệp Lăng Phi vừa nói liền đưa tay gỡ tay phải Thái Hạo đang ôm trán.Thái Hạo vốn cảm giác rất mất mặt, hắn làm sao để cho Diệp Lăng Phi nhìn thấy trán mình bị thương, đành phải nói dối nói:
- Không có việc gì, chính là vừa vào phòng vệ sinh thì nền nhà trơn trượt, không cẩn thẩn bị ngã thôi
- Vậy ạm mêm cẩn thẩn rồi, đừng để ngã chảy máu,như vậy rất dễ bị bệnh uốn ván
Diệp Lăng Phi nhắc nhở nói:
- Tôi có miếng dán đây, hay là đưa anh dán lên vết thương?
- Không cần, không cần, đã khuya rồi, tôi còn muốn về nhà
Thái Hạo cự tuyệt nói. Hắn nhìn về phía Đường Hiểu Uyển , nói:
- Hiểu Uyển, chúng ta cùng đi về thôi
Đường Hiểu Uyển nghe Thái Hạo vừa nói như vậy. Sợ Diệp Lăng Phi hiểu lầm.Mang theo ý tứ giải thích với Diệp Lăng Phi , nói:
- Em cùng với Thái giám đốc đều ở tiểu khu Thúy Viên
- Ồ, Thái giám đốc cũng ở nói đó à
Diệp Lăng Phi vẻ mặt không đổi, nói:
- Hai người xem giờ đã có chút muộn rồi, nếu hai người bắt xe về nhà thì sẽ khuya, để tôi đưa hai người đi về thôi
- Không cần, tôi ngồi xe bus thì tốt hơn
Thái Hạo vội vàng cự tuyệt, hắn nói với Đường Hiểu Uyển :
- Hiểu Uyển, chúng ta đi thôi
- Thái giám đốc, em ngồi xe Diệp giám đốc về nhà. Anh đi trước đi, đi xe trên đường thì phải cẩn thận một chút
Đường Hiểu Uyển giống như là không cảm giác được Thái Hạo cố ý muốn đi cùng nàng về nhà, nàng vẫn dặn dò Thái Hạo đi về cẩn thận một chút
Nhìn vẻ mặt Thái Hạo có chút ngạc nhiên, trong lòng Diệp Lăng Phi buồn cười một trận, thầm nghĩ:
- Ngươi tiểu tử này mới tới bộ tổ chức vài ngày, đã muốn cua gái. ngươi cũng không nhìn xem Hiểu Uyển là ai chứ, ngươi cũng muốn cua sao, đợi kiếp sau đi
Diệp Lăng Phi cũng là cố ý để cho Thái Hạo nhìn, tay phải hắn ôm thắt lưng Đường Hiểu Uyển , nói với Thái Hạo :
- Thái giám đốc, chúng ta đi trước, nhớ kĩ khi ngồi xe cẩn thận một chút, đầu năm nay trên xe bus nhiều kẻ móc túi lắm, phải coi chừng ví tiền của anh
- Thái giám đốc, tôi đi trước
Đường Hiểu Uyển cũng không có cư tuyệt Diệp Lăng Phi ôm nàng, tuy nói nàng hy vọng trong công ty không ai biết nàng cùng Diệp Lăng Phi có quan hệ thân mật, nhưng Diệp Lăng Phi chủ động ôm nàng, Đường Hiểu Uyển sẽ không nói gì. Ngược lại, lại cảm giác được Diệp Lăng Phi ôm rất ấm áp
Vẻ mặt Thái Hạo cơ hồ cứng ngắc lên, cặp mắt hắn vân dừng lại ở cái tay Diệp Lăng Phi ôm Đường Hiểu Uyển kia, mãi cho đến Đường Hiểu Uyển cùng Diệp Lăng Phi biến mất sau hành lang, Thái Hạo cũng không có bất cứ động tác gì
Diệp Lăng Phi lái xe đưa Đường Hiểu Uyển đến dưới nhà nàng, Đường Hiểu Uyển ngồi trong xe không nhúc nhích, chỉ là hai tay vặn vẹo túi xách của nàng, thấp giọng:
- Diệp đại ca, nghe nói anh sẽ kết hôn
- Ừ, cuối tháng này sẽ tổ chức
Diệp Lăng Phi tắt máy, nghiêng người, tay phải đặt ở trên gương mặt Đường Hiểu Uyển nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt trắng mịn của Đường Hiểu Uyển , cười nói:
- Em cần phải nhớ đi tham gia hôn lễ của anh, nhưng phải đưa phong bì đó
Đương cúi đầu, thanh âm cơ hồ như muỗi, thấp giọng nói:
- Diệp đại ca sau khi kết hôn, có phải sẽ không để ý tới Hiểu Uyển hay không ?
- Nha đầu ngốc, sao lại như vậy chứ
Diệp Lăng Phi cười cười, đem Đường Hiểu Uyển kéo tới, ôm vào trong ***, ôn như nói:
- Ngược lại, anh mới sợ hãi Hiểu Uyển đáng yêu của chúng ta sẽ không để ý tới anh đây.
- Em sẽ không như vậy, em vĩnh viễn không muốn rời khỏi Diệp đại ca, em rất thích cảm giác ở cùng mọt chỗ với Diệp đại ca
Đường Hiểu Uyển đem khuôn mặt áp vào trong lòng Diệp Lăng Phi , bàn tay nhỏ trắng mịn kia ôm cổ Diệp Lăng Phi , ngượng ngùng nói:
- Em thích Diệp đại ca
- Anh cũng thích Hiểu Uyển của anh, Hiểu Uyển, yên tâm đi, anh sẽ không rời khỏi em
Diệp Lăng Phi vừa nói liền cúi đầu xuóng hôn môi Đường Hiểu Uyển thật sâu.
Cùng Đuowngf ở dưới lầu thân thiết một phen, Đường Hiểu Uyển vẫn là cô gái với mối tình đầu, bị Diệp vuốt ve một trận, liền cảm thấy cả người vô lực, hơi thở gấp gáp. Nếu như Diệp Lăng Phi muốn Đường Hiểu Uyển mà nói, chỉ cần nói mọt câu buổi tối hôm nay đi với anh. Đường Hiểu Uyển sẽ ngona ngoãnddi theo Diệp Lăng Phi tới khách sạn. Nhưng Diệp Lăng Phi cũng không muốn phá bỏ loại quan hệ trước mắt này của hắn với Đường Hiểu Uyển , một khi tiến thêm một bước, chuyện này sẽ bắt đầu trở nên phiền toái
Đường Hiểu Uyển không thể so với cô gái khác, Đường Hiểu Uyển rất đơn thuần, rất thiện lương, Diệp Lăng Phi không đánh lòng xuống tay đối với cô gái như Đường Hiểu Uyển vậy. Càng huống chi hiện tịa chuyện của Lý Khả Hân làm cho Diệp Lăng Phi cảm thấy có một tia bi thương, hắn thầm nghĩ trước mắt vẫn cùng Đường Hiểu Uyển duy trì loại quan hệ này. Nhưng sau này có thể đột phá hay không, chính Diệp Lăng Phi cũng không rõ ràng. Nhưng Diệp Lăng Phi lại hiểu rõ, chỉ cần mình muốn, Đường Hiểu Uyển tùy thời đều là của hắn.
Hắn vuốt ve Đường Hiểu Uyển một phen. Lúc này mới lưu luyến không rời mà đưa Đường Hiểu Uyển trở về nhà, khi Diệp Lăng Phi lái xe về đến biệt thự, đã sắp đến tám giờ tối. Trước đó Diệp Lăng Phi đa nói qua chuyện với Bạch Tình Đình , bởi vậy, tuy nói Diệp Lăng Phi trở về có chút muộn. Bạch Tình Đình cũng không hỏi tới
Diệp Lăng Phi vừa mới vào cửa, liền thấy Bạch Tình Đình nửa nằm nửa ngồi ở trên ghế sa lon. Đang xem TV
- Lão bà, ăn cơm xong rồi sao?
Diệp Lăng Phi đến trước mặt Bạch Tình Đình , ngồi ở trên ghế sa lon, tay phải vuốt đôi chân mềm mại của Bạch Tình Đình
- Đừng làm loạn, mau ăn cơm đi. Cô Ngô đã chuẩn bị cơm rồi đấy
Bạch Tình Đình mặc áo ngủ màu trắng có hoa văn màu hồng. Lực chú ý vẫn tập trung trên màn hình TV, thậm chí ngay cả Diệp Lăng Phi sờ vuốt chân của nàng cũng không có bất cứ phản ứnggif
- Ừ
Diệp Lăng Phi đáp ứng một tiếng, đem áo ngoài cởi ra, treo ở móc treo quần áo, vén tay áo, đi vào phòng ăn.
Cô Ngô đã mang thức ăn lên bàn, hai món một canh. Cô Ngô xới một bát cơm đưa cho Diệp Lăng Phi . Sau đó muốn đi ra khỏi phòng ăn. Chợt nghe Diệp Lăng Phi hỏi:
- Cô Ngô, Tình ĐÌnh làm sao vậy. Sao tôi về nhà một hồi thấy Tình Đình chỉ xem TV, ngày thường Tình ĐÌnh đâu có như vậy, buổi tối hôm nay Tình Đình có chuyện gì vậy?
- Tôi không biết, tiểu thư vồn đợi Diệp tiên sinh cùng ăn cơm, nhưng trên đường nghe một cuộc điện thoại, tiểu thư rất hưng phấn. Nàng ăn cơm trước rồi chạy sang bên kia xem TV
Cô Ngô cũng có chút kì quái.
Diệp Lăng Phi nhìn Cô Ngô cũng không biết chuyện gì xảy ra, liền cười cười, ra hiệu ở đây không còn chuyện của cô Ngô nữa. Diệp Lăng Phi không biết đến cùng là Bạch Tình Đình có chuyện gì, trong lòng hắn tính ăn cơm nước xong sẽ cẩn thận hỏi Bạch Tình Đình một chút. Vì vậy, ăn rất nhanh, hai ba miếng đã ăn hết một bát cơm. Sau đó, lại bưng canh trứng gà lên uống vài hớp. Diệp Lăng Phi lau miệng, lúc này mới đứng lên đi ra khỏi phòng ăn.
Trong Phòng khách, Bạch Tình Đình còn đang xem TV, trong miệng nàng không ngừng lầm bầm nói:
- Chuyện gì xảy ra vậy, sao còn chưa tới
Diệp Lăng Phi ngồi trên ghế sa lon, cầm gối ôm lại đặt ở phía sau, cũng tựa vào trên ghế sa lon. Bạch Tình Đình còn đang xem đài truyện hình Vọng Hải. Đến khi Diệp Lăng Phi vào cửa, Bạch Tình Đình cũng xem cái đài truyền hình này, bây giờ vẫn còn đang xem
Đài truyền hình thành phố Vọng Hải đang chiếu quảng cáo, liền nhìn thấy một ông già dắt một cái xe đạp hỏng nói hắn bị bệnh gì, sau đó uống loại thuốc mới do công ty Harbin sản xuất, bây giờ đã khỏe lại. Diệp Lăng Phi rất ghét loại quảng cáo này, hiện tại trong TV tất cả đều là loại quảng cáo này. Dựa theo Diệp Lăng Phi nói, chính là ông lão bị bệnh như vậy, còn sống thật không dễ chịu, còn không bằng sớm đi một chút, đỡ phải chịu khổ. Có đôi khi Diệp Lăng Phi cũng bực đạo diễn làm quảng cáo này sao lại tuyển diễn viên như vậy, không nói, ông già đẩy xe đạp kia nói hắn toàn thân đều là bệnh, Diệp Lăng Phi ngay trong quảng cáo khác cũng đã gặp qua. Diệp Lăng Phi liền cảm giác cái lão diễn viên này thật không dễ chịu, nam nhâm bị bệnh như lão vậy, mà vẫn phải suốt ngày ở trong TV lăn qua lăn lại
Đương nhiên, Diệp Lăng Phi cho rằng so với lão đầu này,có cái quảng cáo càng làm hắn khó chịu. Chính là có một đôi vợ chồng ngôi sao mỗi ngày làm quảng cáo dược phẩm phụ nữ, không nói thì thôi, nói ra nột câu hắn cũng cảm thấy khó chịu. Diệp Lăng Phi chính là không có thời gian, nếu có thời gian mà nói, Diệp Lăng Phi thật sự chuẩn bị lập tức bay đến ngay Bắc Kinh, thăm hỏi vợ chồng nọ: Hai người ăn no không có chuyện gì sao, mỗi ngày đều hoạt động, ngươi nói chuyện hai người trên giường các ngươi trên giường, làm gì phải lấy ra cho mọi người nghe
Diệp Lăng Phi thật sự xem không nổi, hắn đưa tay lấy điều khiển TV Bạch Tình Đình nắm trong lòng bàn tay, oán giận nói:
- Lão bà, cái quảng cáo dở hơi này có cái gì đáng xem, chúng ta đổi lại kênh khác đi. À, nghe nói gần đây bên Hồ Nam kia cái tiết mục gì tuyển chọn nữ sinh thanh lịch, xem mục giải trí so với xem quảng cáo thật là tốt hơn nhiều.
- Cái gì vậy, em đâu có xem quảng cáo, em đang đợi đài truyền hình Vọng Hải phát bản tin đấy chứ. Trong lúc anh chưa trở về cha em gọi điện thoại cho em, nói buổi tối hôm nay trong bản tin của đài truyền hình Vọng Hải có chuyện liên quan tới tập đoàn đầu tư Vọng Hải, nghe cha em nói, hình như lần này Lý Triết Hào bị người ta lừa. Hơn nữa bị lừa rất bi thảm
Bạch Tình Đình không che giấu sự hưng phấn nói:
- Em đợi cái tin này hơn nửa tiếng, cũng không biết đài truyền hình VỌng hải lúc nào bắt đầu phát cái tin tức này. Khụ, thật sự tò mò ૮ɦếƭ người rồi, lúc nào cũng quảng cáo
Diệp Lăng Phi vừa nghe, trong lòng đã hiểu được. Hôm nay chính là một tay hắn bày ra trò khôi hài tập đoàn đầu tư Vongnj Hải mở cuộc họp báo, hơn nữa Diệp Lăng Phi vẫn ngại như vậy không đủ thích, lại cố ý bỏ thêm một liều thuốc mạnh, gọi điện thoại tới các phương tiệnt truyền thông. Trực tiếp vạch trần âm mưu này. Diệp Lăng Phi tin tưởng các công ty truyền thông khẳng định sẽ lập tức phản ứng, đây chính là một tin tức oanh động, có cái công ty truyền thông nào đồng ý bỏ qua tin tức mang tính bùng nổ này
Chỉ là Diệp Lăng Phi không nghĩ được phản ứng của đài truyền hình Vọng Hải nhanh chóng như thế, giưa trưa vừa mới phỏng vấn. buổi tối đã có tin tức. Có khi Lý Triết Hào còn chưa biết hắn bị lừa, sao đài truyền hình đã có tin tức
Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây. Cũng hứng thú, hắn rất muốn xem đài truyền hình Vọng Hải là thông báo tin tức này như thế nào. Đương nhiên, Diệp Lăng Phi không có ở trước măctj Bạch Tình Đình biểu lộ ra hắn đối với chuyện này rõ như lòng bàn tay, mà là giả bộ vẻ mặt kinh ngạc nói:
- Lão bà. Không phải là thật sự chứ, nói như vậy, không phải Lý Triết Hào sẽ phá sản chứ?
- Sao lại không phải sự thật, cha em tự mình gọi điện thoại tới còn có thể giả sao. Nói thật cho anh biết chứ, cha em ở đài truyền hình cũng có bạn bè, có thể biết tin tức đầu tiên. Tin tức này chính là người bạn ở đài truyền hình của cha em nói cho cha em biết, cho nên anh không cần lo lắng tin tức này là giả
Bạch Tình Đình tâm tình rất tốt, mắt thấy tập đoàn đầu tư Vọng Hải có thể đóng cửa đi. Bạch Tình Đình cảm giác rất vui vẻ. Lúc đầu chính là tập đoàn đầu tư Vọng Hải âm thầm phá bĩnh. Thiếu chút nữa làm cho tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế phá sản, bây giờ thì ngược lại. Tập đoàn đầu tư Vọng Hải cũng gặp phải nguy cơ phá sản, hơn nữa Lý Triết Hào lần này cũng là khó thoát khỏi tai kiếp. Bạch Tình Đình vừa nghĩ đến tên Lý Thiên Bằng kia làm nàng cảm giác khó chịu từ nay về sau sẽ hết sức nghèo túng, Bạch Tình Đình liền cảm giác hôm nay là một ngày đáng kỉ niệm trong đời
Bạch Tình Đình cho tới bây giờ cũng không biết lúc đầu người giúp đỡ tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế vượt qua cửa ải khó khăm chính là Diệp Lăng Phi , hiện tại nàng thầm nghĩ nhanh lên đem tiền vay từ bạn của Diệp Lăng Phi trả lại
Diệp Lăng Phi giả vờ bộ dáng hưng phấn, cười nói:
- Lão bà, như vậy, chẳng phải là tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế ít đi một cái đối thủ như hổ rình mồi sao, anh nhớ kĩ tập đoàn đầu tư Vọng Hải có lúc muốn thôn tính tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế nha
- Đó là đương nhiên, hiện tại tự thân tập đoàn đầu tư Vọng Hải khó bảo toàn,để xem như thế nào thôn tính tập đoàn chúng ta
Bạch Tình Đình đắc ý cười nói
- Em vui vẻ nhất không phải là tập đoàn đầu tư Vọng Hải đóng cửa, mà là tên Lý Thiên Bằng ghê tởm kia từ nay về sau sẽ không xuất hiện trước mặt em nữa
- Ừ, đúng vậy
Diệp Lăng Phi liên tiếp nói
- Chà bắt đầu rồi
Bạch Tình Đình bất chợt tập trung vào TV, nhìn thấy trong màn hình TV xuất hiện thông tin báo bản tin của đài truyền hình Vọng Hải , nàng bất đầu hưng phấn len
Diệp Lăng Phi âm thầm buồn cười, thầm nghĩ:
- Nếu như nàng biết là ta trực tiếp là cho Lý Triết Hào ૮ɦếƭ, có thể lập tức liền lấy thân báo đáp ta hay không đây
Diệp Lăng Phi cũng không có hưng phấn như Bạch Tình Đình vậy, hắn tựa vào gối ôm, tay phải đặt lên vai Bạch Tình Đình, cùng Bạch Tình Đình chăm chú nhìn vào màn hình TV.
Trên màn hình TV, nữ phát thanh viên dựa theo thông lệ, đầu tiên nói ra đại khái nội dung chủ yếu của bản tin lần này, chuyện tập đoàn đầu tư Vọng Hải xếp ở hàng đầu. Rất nhanh, mà hình TV liền phát hình ảnh giữa trưa hôm nay phòng viên quay chụp trước tòa nhà tập đoàn đầu tư Vọng Hải
- Các vị xem, hôm nay tập đoàn đầu tư Vọng Hải vốn định mở họp báo, tiết lộ dự án có liên quan đến việc tập đoàn này thừa nhận mua Paris Notre Dame( Nhà thờ đức bà Paris) ở nước Pháp, nhưng vì lý do này cuọc họp báo đã bị hủy bỏ. Tổng giám đốc tập đoàn đầu tư Vọng Hải - Lý Triết Hào tiên sinh sơ bộ công bố một ít chi tiết về việc tập đoàn nhận mua Paris Notre Dame ở nước Pháp, nhưng căn cứ tin tức của phóng viên chúng tôi nắm giữ, chuyện này rất có khả năng là một âm mưu lớn trên cả thế giới............
Đến khi Bạch Tình Đình nghe được tập đoàn đầu tư Vọng Hải nhận mua Paris Notre Dame, đầu tiên là kinh ngạc, lập tức cười ha hả. Nàng cười đến nghiêng ngả, hai tay ôm bụng, nhìn bộ dáng cười đến không nhẹ
- Có buồn cười như vậy không?
Diệp Lăng Phi nhìn bộ dáng cười lớn của Bạch Tình Đình, nhịn không được hỏi
Bạch Tình Đình thật vất vả mới ngừng cười, cưỡng chế ý cười,nói:
- Lão công, chẳng lẽ hôm nay là ngày Cá tháng tư sao, sao tập đoàn đầu tư Vọng Hải lại cùng chúng ta mở một trò đùa xuyên lục địa vậy chứ. Bọn họ lại nhận mua Paris Notre Dame, mọi người hiểu được thường thức đều biết, Paris Notre Dame của nước Pháp không phải là hàng hóa buôn bán, sao có thể mua được chứ
Diệp Lăng Phi cũng cười lên, hắn đồng ý nói:
- Ừ, quả thật có chút hài hước, em nói Lý Triết Hòa này có phải là não có vấn đề hay không, nghĩ như thế nào lại nhận mua Paris Notre Dame chưa?
- Hắn chính là một kẻ bị thần kinh
Bạch Tình Đình cười nói
- Em thật không rõ người như thế sẽ sáng lập tập đoàn đầu tư Vọng Hải như thế nào chứ, dĩ nhiên lại nghĩ đến nhận mua Paris Notre Dame. Ai nha, thật sự làm em cười đến không chịu được, lão công, mang giúp em chút nước đến
Diệp Lăng Phi vội vã rốt một chén nước ấm, Bạch Tình Đình một hơi đem chén nước uống cạn, mới ngừng cười. nàng tiếp tục xem tiếp, liền nhìn thấy trong màn hình TV xuất hiện hình ảnh Lý Triết Hào đứng ở cửa tòa nhà, cùng với lời Lý Triết Hào nói.Từ hình ảnh phóng viên quay chụp mà xem,Lý Triết Hào đầu tiên là rất đắc ý, thậm chí khoa trương, nhưng khi bị phóng viên nhắc tới có người nói đây là một âm mưu lớn trên quốc tế,vẻ mặt Lý Quốc Hào hết sức xấu hổ
Hễ là người sáng suốt cũng biết lần này Lý Triết Hào bị lừa, mặc dù chưa nói đến cùng bị lừa bao nhiêu tiền, nhưng nười nào cũng biết lần này tập đoàn đầu tư Vọng Hải lỗ lã nhất định không ít.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc