Đô Thị Tàng Kiều - Chương 1106

Tác giả: Tam Dương Trư Trư

Ở trong nhà anh
Diệp Lăng Phi cùng Dã Thú cất bước đi vào quán bar. Dã Thú mang theo Diệp Lăng Phi đi thẳng tới trước bàn của bọn họ, Dã Lang và Angel đã ngồi uống R*ợ*u ở đó. Angel vừa thấy Diệp Lăng Phi đi tới, cô cố ý ưỡn người khoe ra bộ *** cao vút, miệng nói:
- Em nói này Satan, làm thế nào anh lại cam lòng rời nhà đi ra ngoài uống R*ợ*u rồi?
- Anh không được đi ra ngoài uống R*ợ*u sao? Ai quy định anh chỉ có thể ngồi nhà!
Diệp Lăng Phi ngồi ở giữa Dã Lang và Angel, Dã Thú đưa qua một chai bia, Diệp Lăng Phi vốn tưởng rằng mấy tên này uống R*ợ*u tây, lại không nghĩ tới bọn họ vậy mà lại uống bia, dù vậy cũng đã uống không phải là ít.
Diệp Lăng Phi mở mồm tu một hơi dài rồi mới buông chai bia. Angel ngồi ở bên người Diệp Lăng Phi mặc một chiếc quần soóc bó sát người, phía trên mặc một chiếc áo ngắn lộ vai, khoe ra bờ vai màu lúa mạch khỏe mạnh. Angel cầm lấy chai bia trong tay, chạm chạm vào chai bia Diệp Lăng Phi vừa hát uống, trong miệng nói:
- Satan, chúng ta cùng uống nào!
Diệp Lăng Phi nhìn vào mắt Angel, miệng cười nói:
- Angel, nha đầu này, gần đây sao em không quay về ở khu biệt thự Nam Sơn bên kia?
- Nam Sơn bên đó có cái gì hay, em bây giờ rất tốt!
Angel nói.
- Em một tháng đổi bạn gái một lần, sống thật ung dung tự tại!
Diệp Lăng Phi lắc đầu, nói rằng:
- Angel, cứ sống như vậy không được đâu!
- Có cái gì không được, em cứ sống như vậy đấy!
Angel nói,
- Ai bảo anh không để ý tới em!
Angel nói rồi đưa tay đẩy Diệp Lăng Phi một cái, miệng lại nói:
- Dang tay ra!
Ngay khi Diệp Lăng Phi vừa dang tay ra, Angel liền nhấc lên *** tròn trịa, căng lên sau lớp quần jean ngắn, ngồi thẳng vào trong lòng Diệp Lăng Phi. Một cánh tay của cô khoát lên vai Diệp Lăng Phi, một ... cánh tay khác duỗi về phía chiếc bàn trước mặt, cầm lấy chai bia cô vừa uống hết phân nửa, ngửa cổ một cái, lại ực ực uống mấy ngụm, nửa chai bia còn lại cũng bị uống hết. Angel đem chai bia trống không ném về phía chiếc bàn, vỏ chai bia rỗng lăn lông lốc về phía mép bàn, rồi từ trên bàn lăn xuống dưới đất. Angel cũng không để ý đến việc chai bia có vỡ nát hay không, lại vươn tay cầm qua một chai bia khác, lại tu một hơi nữa. Diệp Lăng Phi một tay ôm eo Angel, một tay khác giữ lấy cổ tay Angel, miệng nói:
- Angel, đừng uống nhanh như vậy, cứ từ từ mà uống!
- Em không cần anh phải quan tâm!
Angel nói,
- Satan, anh đừng có quản em, để em uống cho thống khoái!
- Lão đại, anh cũng đừng quản Angel rồi!
Dã Thú nói,
- Khó có cơ hội chúng ta có thể ngồi lại cùng một chỗ giống như bây giờ. Tối hôm nay nhất định phải uống R*ợ*u cho thật đã!
Dã Lang từ đầu đến cuối đều không nói một lời, chỉ là cầm chai bia, thỉnh thoảng lại tu một ngụm. Dã Thú thấy Dã Lang như vậy, đưa tay vỗ một cái vào vai của Dã Lang, lại nói:
- Dã Lang, cậu cũng mất hứng à, làm sao không uống R*ợ*u, tôi đã nói rồi, tối hôm nay chúng ta nhất định phải uống cho tận hứng, sao cậu lại không uống R*ợ*u!
Diệp Lăng Phi lại nói:
- Dã Thú, cậu cũng đừng ép Dã Lang, R*ợ*u bất khả ép mà!
Diệp Lăng Phi nói rồi, uống một ngụm bia, buông chai bia xuống, rồi sờ sờ khóe miệng, hỏi:
- Dã Lang, chuyện của cậu với Lương Ngọc ra sao rồi?
- Rất tốt!
Dã Lang nói,
- Tình cảm ổn định!
- Dã Lang, anh cũng là người có chút kinh nghiệm, nói cho cậu biết, phụ nữ bọn họ không thể quá cưng chiều được. Nếu như cậu cứ quá nuông chiều họ, sau này họ sẽ kiêu ngạo không coi cậu ra gì!
Dã Thú đưa tay vỗ vỗ vai Dã Lang, trong miệng lại nói:
- Lục Tuyết Hoa trước đây rất tốt, đâu giống như bây giờ, đều là do tôi quá cưng chiều. Bây giờ Tuyết Hoa giống như là một người khác hẳn, chiêu gì cũng biết, trò gì cũng giở. Cô ấy biết rõ, tôi thương cô ấy, tôi yêu cô ấy, cho nên, cô ấy nơi nơi chốn chốn bức bách tôi, bây giờ trong lòng tôi thực sự hối hận a, sớm biết vậy còn không bằng một thân một mình. Yêu được một người thật là khó, Dã Lang, cậu ngàn vạn lần đừng học người huynh đệ này đó, bây giờ tôi hối hận muốn ૮ɦếƭ!
Angel nghe được những lời này của Dã Thú, bĩu bĩu môi, nói rằng:
- Tên khốn Dã Thú nhà anh, anh vừa nói phụ nữ, phụ nữ chúng tôi làm sao, dựa vào cái gì mà anh dám nói phụ nữ không thể quá cưng chiều, nếu như tôi là của bà xã của anh, tôi sẽ bắt anh mỗi ngày đều phải quỳ ở trong nhà, cho anh biết cái gì gọi là sự lợi hại của người phụ nữ!
Dã Thú nhìn Angel, miệng nói:
- Angel, đàn bà như cô tôi không thể trêu vào, cũng không dám trêu vào, cũng chỉ có lão đại mới có thể chế phục cô, tôi á, chỉ cần cách cô xa xa ra một chút là được. Ai biết lúc nào cô sẽ lên cơn điên, tôi cũng không muốn tự mình tìm phiền phức.
- Anh nói cái gì!
Angel vừa nghe Dã Thú nói vậy, trợn trừng mắt lên, xem chừng muốn đánh Dã Thú. Diệp Lăng Phi lúc này đưa tay ôm lấy Angel, miệng nói:
- Angel, Dã Thú hắn chỉ đùa một chút, mấy người cũng đừng gây lộn nữa. À, đúng rồi, lần trước Tiêm Đao gọi điện thoại, nói tên Đới Vinh Cẩm kia có thể đang chiêu mộ lính đánh thuê, cũng không biết Đới Vinh Cẩm rốt cuộc muốn làm cái gì, các người đều phải cẩn thận một chút, tốt nhất là chuẩn bị vài người ở trong nhà.
- Lão đại, việc này em đã biết!
Dã Thú nói,
- Em đã sớm chuẩn bị vài người không tệ, nếu như tên khốn Đới Vinh Cẩm kia dám đến thành phố Vọng Hải này, hắn cũng đừng nghĩ đến chuyện đi về!
- Tốt nhất là hắn đừng có tới!
Diệp Lăng Phi khẽ thở dài, nói:
- Cuộc sống của chúng ta bên này vừa mới yên bình trở lại, nếu như Đới Vinh Cẩm lại qua làm loạn lên mà nói, vậy thì cuộc sống của chúng ta lại không thể yên bình như trước được nữa.
Angel hừ lạnh nói:
- Em nói Satan anh, anh còn muốn sống một cuộc sống yên bình ư, em thấy mấy người phụ nữ của anh cũng đủ làm anh loạn hết cả rồi, anh làm sao sống được một cuộc sống yên bình. Anh cũng đừng có vọng tưởng nữa!
- Cố gắng hết sức để sống một cuộc sống yên bình thôi!
Diệp Lăng Phi nói đến đây, điện thoại của hắn reo vang. Diệp Lăng Phi buông chai bia xuống, lấy điện thoại di động ra, Angel ngồi yên trong lòng Diệp Lăng Phi, cô ép bộ *** cao vút của mình vào *** Diệp Lăng Phi, thỉnh thoảng uống một ngụm bia. Diệp Lăng Phi liếc qua điện thoại một cái, là cuộc gọi của Bạch Tình Đình, hắn nhận điện thoại, bên trong điện thoại truyền đến âm thanh của Bạch Tình Đình:
- Ông xã, đầu dây bên anh rất ầm ĩ, bây giờ anh đang ở đâu thế?
- Anh bây giờ đang ở bên trong quán bar!
Diệp Lăng Phi nói,
- Anh cùng với mấy người Dã Thú, Dã Lang uống R*ợ*u, Tình Đình, em có chuyện gì sao?
- Ông xã, uống R*ợ*u ít một chút!
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nhắc tới việc uống R*ợ*u, dặn dò nói:
- Uống nhiều R*ợ*u không tốt cho sức khỏe đâu!
- Ừm, anh biết rồi!
Diệp Lăng Phi gật đầu.
- Ông xã, em thực sự không quen ngủ một mình, em thật muốn có anh ở bên cạnh em!
Lúc Bạch Tình Đình nói những lời này, đã hạ thấp giọng xuống, nhưng Angel đã kề sát tai vào điện thoại, nên vẫn nghe thấy những lời này của Bạch Tình Đình. Angel suồng sã cười một trận. Diệp Lăng Phi hơi chau mày, đưa tay véo một phát lên bở ௱o^ЛƓ tròn trịa căng phồng dưới lớp quần soóc của Angel, hắn quay lại điện thoại nói:
- Bà xã, anh cũng nhớ em, lần sau không cho em làm như vậy nữa, nói không quay lại liền không quay lại!
- Ông xã, em biết rồi, em thật hối hận đã đồng ý ở lại nhà ba ba!
Bạch Tình Đình nói:
- Em cũng không muốn rời xa ông xã anh, chỉ là lúc đó đầu óc em nóng lên, đồng ý yêu cầu của cha em rồi. Ông xã, anh biết không, ngay lúc đó em đã hối hận rồi, nhưng cũng đã chậm, ông xã, em thực sự hối hận rồi!
- Biết là tốt rồi!
Diệp Lăng Phi nói,
- Lần sau đừng làm thế nữa, ừm, đi ngủ sớm một chút đi, ngày mai anh qua đón em trở về nhà, nhân tiện qua gặp nhạc phụ đại nhân, gần đây không được gặp nhạc phụ đại nhân, cũng không biết sức khỏe của nhạc phụ đại nhân ra sao rồi?
- Vâng, ông xã, ngày mai anh qua đây đi, tối hôm nay cha em còn nhắc tới anh đấy!
Bạch Tình Đình nói,
- Ba ba còn đang hỏi vì sao tối hôm nay anh lại không đến!
- Bà xã, đi ngủ sớm một chút đi!
Diệp Lăng Phi nói.
- Được rồi, ông xã, em yêu anh!
Bạch Tình Đình nói xong câu đó liền cúp điện thoại. Diệp Lăng Phi nghe được từ đầu kia điện thoại truyền đến tiếng tút tút, cũng liền cúp điện thoại, ném điện thoại di động lên trên bàn, quay mặt về phía Angel, miệng nói:
- Angel, em vừa nghe trộm được những cái gì rồi?
- Em vừa nghe thấy mấy câu thật là buồn nôn!
Angel đem chai bia đặt lên trên miệng, uống một ngụm lớn. Cô đưa một miệng đầy bia nhắm chuẩn hướng mồm Diệp Lăng Phi, theo sát bờ môi hé ra, một lượng bia tiến vào trong mồm Diệp Lăng Phi, mà một phần khác chảy trên người Diệp Lăng Phi. Angel càn rỡ cười lớn. Diệp Lăng Phi phun hết bia trong miệng ra ra, ngay sau đó hắn liền đẩy ngã Angel nằm xuống ghế sô pha trong phòng, hai tay đưa về phía cô. Từ trong miệng Angel phát ra từng đợt tiếng thét chói tai, giống như là Diệp Lăng Phi đang làm một chuyện gì đó, mà Angel đang ra sức phản kháng vậy. Nơi này là bên trong phòng của quán bar, âm nhạc đinh tai nhức óc từ bên ngoài truyền tới nhanh chòng nhấn chìm tiếng thét chói tai của Angel. Dã Thú cùng Dã Lang hai người làm như không thấy, hai người tiếp tục uống R*ợ*u, tán gẫu. Dã Thú vẫn mở miệng ra là than thở liên tục, có vẻ rất bất đắc dĩ.
Diệp Lăng Phi cùng Angel náo loạn hơn nửa ngày, mới từ trên người Angel ngồi dậy. Angel đem chiếc quần sóc gần như bị Diệp Lăng Phi cởi ra nhấc lên, ngay sau đó lại ngồi vào trong lòng Diệp Lăng Phi, hai tay ôm lấy cổ Diệp Lăng Phi, môi dán vào môi Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi cũng không khách khí, miệng tiếp lấy nụ hôn của Angel, hai tay dung lực vân vê *** trắng của cô. Một lúc sau, hai người mới tách ra. Diệp Lăng Phi nhớ tới Yonchien Yamakawa, hắn ôm Angel, trong miệng nói:
- Dã Thú, cậu đoán thử xem ai đang ở trong nhà anh nào!
- Lão đại, cái này còn cần em phải đoán sao?
Dã Thú nói,
- Em đương nhiên biết ai đang ở trong nhà của anh, là bà xã của anh, ừm, còn có nhạc mẫu của lão đại anh nữa, lão đại, em không đoán sai phải không!
- Không phải là họ!
Diệp Lăng Phi nói,
- Dã Thú, bây giờ đang có hai cô gái Nhật Bản ở tại nhà anh!
- Phụ nữ Nhật Bản?
Dã Thú vừa nghe vậy liền toét miệng cười nói:
- Lão đại, không ngờ anh cũng có hứng thú với phụ nữ Nhật Bản, ừm, phụ nữ Nhật Bản rất không tệ, biết nghe lời, em cũng phải tìm cô gái Nhật Bản, đến lúc đó khiến cho nàng làm hầu gái, làm như vậy cảm giác không tệ.
- Dã Thú, tôi biết ngay là sẽ nói như vậy mà!
Angel ngồi trong lòng Diệp Lăng Phi, miệng nói:
- Người này trong đầu không có chuyện gì khác, chỉ là mấy chuyện loạn thất bát tao này, trách không được bà xã kia của anh sẽ không tin tưởng anh, không yên lòng với anh.
Dã Thú cầm chai bia, hừ lạnh nói:
- Angel này, cô đừng nói lung tung chứ, muốn nói cũng cần phải có căn cứ mới được, trong đầu tôi đâu có mấy chuyện loạn thất bát tao gì đó, khi nãy cũng là tôi nghe lão đại nhắc tới chuyện này nên mới nói!
Lúc này Diệp Lăng Phi lên tiếng:
- Quên đi, không đánh đố mấy người nữa, con gái của Yonchien Yamakawa bây giờ đang ở chỗ anh!
Diệp Lăng Phi vừa nói ra câu này, Angel, Dã Thú cùng Dã Lang, đều hướng ánh mắt về phía Diệp Lăng Phi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc