Đồ Đầu Gấu ! Tôi Yêu Em - Chương 16

Tác giả: Đang cập nhật

Nó như biết trước được mọi chuyện vậy đó. Bước vào cổng trường ai cũng nhìn nó hết , cứ chằm chằm như kiểu người lạ hành tinh ấy. Rồi đến lớp , bắt đầu là ánh mắt ngạc nhiên rồi tò mò cuối cùng là những câu hỏi mà nó có thể đoán trước được “ bà cắt tóc à” . “ sao lại cắt vậy” . “ ui , tóc đang đẹp mà” …. Bla bla…. Nó cũng chỉ cười cho qua. Và nó đang thấy một ánh mắt hình viên đạn đang nhìn nó – không ai khác đó chính là Vân.
- Bà xuống đây. _ Vân kéo tay nó
- Hì hì. Có chuyện gì zợ _ nó cười ngượng
- Thích giả vờ không. Tóc tai đâu hết rồi thế này
- Thì tôi cắt chứ đâu.
- Trời ơi. Bà nói đơn giản thế mà được à.
- Thế bây giờ bà bắt tôi phải nói làm sao.
- Lí do vì sao cắt .
- Hè rồi , nóng lắm.
- Không đúng , bà từng nói với tôi là ૮ɦếƭ cũng không cắt cơ mà _ Vân hỏi rất giống Huy
- Sao bà nói giống thằng em tôi quá vậy. Thì đó là trước đây thôi , bây giờ khác rồi.
- Bà…..
- Bà bán có phải không chứ gì
- Ừ. _ Vân nghiêm nghị
- Giống không lệch tí nào luôn.
- Mai sang nhà tôi , tôi cho xem , nó còn một đống ở nhà kè. Để trong tủ hẳn hoi đấy . Sang mà coi , khổ lắm .
- Được rồi. Tôi tạm tin. Bà cứ cẩn thận đấy.
- Hì hì. _ nó cười.
Nó ngục mặt xuống bàn ngủ một tí , tối qua đi tigm việc muộn , lại trông Huy đến khuya nó chỉ kịp chợp mắt được một lúc :
- Vân, tiết đầu là tiết gì vậy bà
- Địa.
- Ok. Tôi ngủ , lát cô hỏi bảo tôi đau bụng nhá.
- Ừ. Hôm qua lại làm về muộn hả.
- Ừ. Hơn mọi hôm.
- Tôi biết mà. Thôi ngủ đi. Chắc tôi nói cô cũng tin thôi.
Rồi nó ngủ. 3 tên kia đến muốn , bước vào lớp hắn nhìn quanh quanh nhưng không thấy nó , vất cặp xuống bàn hắn hậm hực :
- Lớp mình có học sinh mới à. Sao lại ngồi chỗ của con nhỏ đáng ghét kia nhỉ
- ừ. Cũng đến lớp ngủ như tụi mình à _ Long nhìn nó
- Thế là có bạn cũng chúng ta rôi , đỡ cô đơn , chắc cũng con nhà này nọ mới giám thế chứ. _ Hoàng vẫn điềm tĩnh
- Thôi ngủ _ hắn nói rồi nằm rạp xuống bàn .
Hết tiết địa . Nó vươn vai ra sau đập cái bốp vào đầu Long :
- Đứa nào vậy , đứa nào phá giấc ngủ của ta vậy
- Có chuyện gì thế _ Hoàng ngái ngủ.
- Ông khùng hả , đang ngủ tự nhiên la om sòm là sao _ hăn nhăn nhăn cái mặt , dụi dụi cái mắt
- Có đứa nào nó đập cái gì vào đầu tôi đó chứ. _ Long nhìn quanh quanh .
- Tôi xin lỗi . Tôi không cố ý _ nó quay lại nhìn Long và 2 người kia.
- THIÊN NGỌC HÂN. _ 3 người họ đồng thanh trố mắt nên nhìn nó, cả lớp đều đổ dồn về phía cuối lớp
- Cái gì thế hả , điên lây truyền hết rồi sao , tự nhiên gọi tên tôi lớn lên như vậy làm gì.
- Tóc đâu _ hắn cụt lủn
- Sao tự nhiên em cắt tóc thế _ hoàng quan tâm
- Ủa. định làm tomboy sao mà cắt kiểu này dị. Ngắn tý nữa là giống tóc của cha này rồi _ Long nói rồi đưa tay xoa đầu hoàng.
- Ông thích ăn đòn không _ Hoàng quay phắt sang lừ.
- Không tại tôi đang giới thiệu.
- Tôi không phải sản phẩm quảng cáo.
- À quên. Haha. _ Long nhìn hoàng cười đểu.
- Tý xử , vào vấn đề chính đã , sao em lại cắt tóc _ hoàng lừ Long rồi quay sang chỗ nó hỏi
- trả lời đi _ hắn dục mà gần như quát nên
- Sao tôi phải trả lời , mấy người là gì chứ.
- Bọn anh chỉ quan tâm nên hỏi thôi mà. _ Hoàng nói giọg bình thường
- Thôi , tôi không giám nhận cái quan tâm của mấy người , Tôi làm gì thì kệ tôi , chẳng liên quan đến ai cả , mấy người biết cũng chẳng làm cái gì. _ nó nói một hồi rồi quay lên.
3 người kia cũng im lặng . Lúc này thì họ chẳg ngủ nữa , Hoàng thì ngồi đọc cuốn trinh thám , còn Long ngồi cầm điện thoại cười rúc rích cả , hắn thì cứ gục xuống bàn lại ngẩng lên nhìn nó , rồi lại gục xuống bàn , chả biết hắn làm cái gì nữa.
Nó vẫn làm thêm ở quán caffe vào buổi chiều . Và tối đi làm tại bar . Nhưng hôm nay lại có thêm một trận đấu bóng rổ , lại còn phải vào bệnh viện thăm Huy, nó không biết sắp xếp lịch làm sao cho hợp lí đây nữa. Thế rồi nó vẫn phải làm . Có lẽ cuộc sống của nó trở nên phức tạp hơn khi nó vào làm ở bar rất nhiều , nhưng công việc ở đây lại có số tiền khá nhất trong nhưng việc nó đang làm nên có cần phải duy trì .
Nó đến bar sớm hơn mọi ngày , vì nó cần phải về sớm để tham gia trận bóng rổ đêm nay nữa. Nó gặp chị quản lí nói chuyện một lúc rồi đi làm , vừa thay đồ xong bươc ra ngoài nó gặp ngay cái người hôm trước , nó tránh mặt , ông ta chỉ quay lại nhìn nó một lúc lâu rồi quay đi với một nụ cười nham nhở bẩn thỉu . Hắn , Long và Hoàng bước vào bắt gặp ánh mắt của nó nhìn ra cửa . Nó vào phòng của Hắn :
- đây là lí do cô cắt tóc sao.
- Không phải chuyện của anh. Gọi đồ đi , tôi còn nhiều việc lắm
- Cô trả lời đi , không thì tôi không cho cô đi đâu.
- Tuỳ anh , dù dì thì quán này cũng không thiếu phục vụ , để người khác vào thay vậy.
- Thôi được rồi , như cũ_ hoàg nói.
- Xin đợi chút_ nó cúi đầu như thường lệ rồi ra ngoài.
Ở một góc khuất của quán bar , có một người đang nhìn nó , dõi theo từng bước chân cử chỉ nó đi , rồi ông ta cười , một nụ cười kinh tởm và ông ta nói gì đó với một thằg tay chân bên cạnh mình , nghe ông nói xong hắn lập tức làm theo.
Nó làm xong việc của mình rồi vội vàng ra về. Nó đi được một đoạn thì cảm giác có người đang theo dõi mình , sắp đến khu bóng rổ nó tìm cách cắt đuôi chúng và nó đã thành công , nó nhân ra tên cầm đầu là kẻ đã đứng cạnh ông ta trong quán . Nó cười nhạt rồi quay đi , nó thay đồ và ra làm nhiệm vụ của mình.
Trận đấu này là đấu 3 nên nó cũng không vất vả cho lắm , nó có bạn chơi kết hợp ăn ý , nên nghĩ điểm khá dễ dàng nó luôn là người ném bóng , những quả từ vạch 3 điểm và cả những quả bật nhảy để đưa bóng vào rổ nó cũng thực hiện một cách dễ dàng. Kết thúc trận đấu và bàn thắng thuộc về đội nó , nó vui mừng bắt tay những người bạn . Một người bên đội kia đã đứng sau kéo mũ nó ra chắc họ cũng nghi ngờ nó là con gái . Thật may mắn là nó vừa mới cắt tóc , nó quay lại nhìn hắn , luồn tay vào túi áo bật khởi động chiếc míc đổi giọng bên trong người , cười và nói :
- muốn khẳng định tôi là trai hay gái à.
- Đúng
- Vậy thì giờ anh biết rồi chứ. Đa nghi quá cũng không tốt đâu.
- Anh…. Nhưng tôi chưa muốn dừng lại
- Vậy anh còn muốn gì nữa.
- Tháo chiếc bịt mặt kia ra.
- Không được _ nó kiên quyết.
- Vì sao không được .Anh đã thắng không biết bao nhiêu trận trong cái thế giới bóng rổ đường phố này , người ta gọi anh là bóng quỷ nhưng sao không ai được biết mặt anh.
- Tôi không muốn.
- Anh có điều gì để dấu chúng tôi , không thì vì sao anh phải bịt mặt . Mọi người có ai muôn biết khuôn mặt thật của Bóng Quỷ không. _ tên đo hét to.
- Có…. mở ra đi.. _ mọi người bên ngoài nhộn nên
- Tôi…. _ nó lùi lại
- Anh thấy rồi đó , hãy chứng tỏ đi chứ. nể mặt anh em trong sân này anh hãy làm đi _ tên đó nhìn nó , ánh mắt cương định.
Bỗng từ đâu một quả bóng rổ bay qua mặt hắn và đén tay nó. Nó nhìn thấy dòng chữ trên quả bóng , hai hàng lệ chảy dài trên má , đôi mắt đỏ gầu . Mọi người bên ngoài cứg đơ . Sao tự nhiên nhìn thấy cái tên đó nó lại yếu đuối thế này. Rồi ở đâu có 3 người đàn ông đứng cạnh nó. Một người khẽ đặt tay nên vai nó , nó quay sang nhìn, rồi ôm chầm lấy ông. Còn 2 người kia chỉ đứng nhìn , mọi người bên ngoài thì cứ mắt chữ A mồm chữ O không hiểu có chuyện gì sảy ra trước mắt mình , nó thay đổi theo từng tích tắc đến chóng mặt . ông đẩy nó ra :
- Hãy cho họ xem mặt đi con.
- Dạ.
- Yên tâm hãy tin ta.
Rồi ông xoay người nó quay lưng lại với mọi người bên ngoài , tháo cho nó chiếc bịt mặt màu đen ra ngoài , rồi làm gì đó mà chẳng ai nhìn thấy vì đây là điều kiện ông đã đặt ra cho mọi người khi muốn nhìn thấy mặt nó , hơn nữa lại có 2 người con trai cao đứng quanh nó nên chẳng ai nhìn thấy gì hết cả.
Ông nhìn nó cười , nó gật đầu nhẹ rồi ông xoay người nó về phía bao con người đang hồi hộp để muốn biết khuôn mặt của bóng quỷ . Từ từ hai người con trai đứng trước mặt nó tách ra để mọi người có thể nhìn thấy khuôn mặt thật sự của nó. tất cả đang thực sự bất ngờ và không thể tin vào mắt mình nữa. Một sự thật bàng hoàng , khuôn mặt đó khiến cho bao người xung quanh chỉ im lặng không thể thổt nên lời nào nữa , cổ họng họ như bị chặn lại bởi một vật cản vô hình đáng sợ nào đó . Chân và toàn thân họ cứng đơ lại , họ chỉ giám đứng nhìn mà không thể làm điểu gì khác nữa.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc