Đồ Đầu Gấu ! Tôi Yêu Em - Chương 15

Tác giả: Đang cập nhật

Đúng như hắn nói , làm việc ở bar thực sự không dễ dàng chút nào. Có lần nó bê đồ uống cho một bàn nước có 3 người đàn ông và một người con gái trẻ. Vừa đặt đồ uống xuống thì có một người đàn ông kéo tay nó lại :
- Cô em ở lại uống với anh một li đi
- Dạ . Cháu xin lỗi. cháu có việc phải đi.
- Việc gì quan trọng chứ. Ngồi đây với anh. muốn gì anh cũng cho.
- Bỏ tay cháu ra đi ạ, cháu còn phải làm việc.
- Con bé này , giả vờ gì nữa.
- Bỏ cháu ra đi _ nó lừ mắt , bực lắm rồi
- Mày làm cái gì thế hả , lừ tao á. _ ông ta đứg dậy cầm cổ áo nó.
- Chỉ tại chú , cháu bảo là cháu còn phải làm việc mà
“ CHÁT” . Con oát này , mày tưởng mày là ai mà giám cãi tao hả. _ ông ta tát nó một cái đau đớn.
- Phì. Cháu có quyền được cãi với những người ô ếu như chú đó_ dù nhà nó nghèo nhưng từ nhỏ tới giờ mẹ nó không nó đánh nó một cái nào chứ không nói là tát. Hơn nữa mẹ từng dặn nó là đừng để người khác động vào mình quá đáng mà.
- Mày cũng chỉ là cái loại gái … loại không ra gì.
- Xin lỗi chú , cháu không phải gái. Chú cũng đâu có ra gì ạ_ nó nói nhưng mặt vẫn bình thường chỉ cười đểu.
- Mày… Mày biết gì không , tao không ra gì , nhưng tao có tiền, tao có tiền tao có thể làm được tất cả.
- Già giàu các người chỉ làm được đến vậy thôi sao. Chú có tiền thì chú làm được gì cháu không cần biết . Nhưng những đông tiền chú cầm cháu tin nó thuộc loại dơ bẩn , bẩn như chủ của nó đậy ạ .
Ông ta tức điên nên , hất nó ra , đạp nó ngã . rồi đến vừa vừa đánh vừa **** nó. Nó ôm đầu , chỉ cười , nó biết , nó không đau , nó là người học võ mà. Nó thấy ở khoe môi cay rát , nó đứng dậy , nhìn ông ta và cười :
- Vậy là xong chứ ạ . _ nó cười , đưa tay ngạt đi ít máu ở cạnh môi
- Mày nghĩ đơn giản vậy sao. _ ông ta giơ tay định đánh nó thì nó nắm tay khựng lại.
- Cháu không để chú động vào người cháu nữa đâu.
- Mày tưởng mày to sao. bọn bay đâu , đánh ૮ɦếƭ con ranh này cho tao.
Ông ta rứt lời thì khoảng 8-9 thằng to con chạy đến, nhìn nó cười nham hiểm . Nó đủ khả năng đánh trả nhưng nó không đánh được ở trong đây , đành chạy ra ngoài và dĩ nhiên là chúng đuổi theo. Mọi người thấy bọn họ chạy đi cũng chỉ nhìn theo rồi tắc lười , lắc đầu và dĩ nhiên ông ta cũng chỉ cười rồi ngồi xuống nghế uống R*ợ*u. Nụ cười của những con người dơ bẩn.
Nó chạy tới một chỗ không người , thì bị chúng đuổi kịp. BỌn chúng đứng thành vòng tròn xung quanh nó , rồi mỗi thằng nói một câu ,nào là giờ cô em tính sao , nào là mày động nhầm người rồi con. Nó cũng chẳng con muốn nói gì , chỉ nói mỗi câu :
- thế bây giờ mấy người muốn làm sao. Đánh thì đánh luôn đi .
- Mày cũng gan gớm nhỉ , đừng tưởng là con gái thì tao tha
- Tao cũng đâu có cần.
Rồi chúng nó nhảy vào . Tay không nó đánh trả từng người một. Không thể làm chúng trấn thương ngay một lúc được nó đành đánh mỗi người một đòn vào điểm yếu trước để chúng giảm bớt sức , thì nó mới có thể hạ gục được mấy con trâu mộng này. Một lúc sau , chúng đều nằm lả hết dưới đất , nó cười rồi nói :
- Cảm ơn mấy người đã lương tay. Nhưng đó không tốt đâu. độ lượng không phải lúc. Phì. _ rồi nó bỏ đi.
Quay về bar , nó gặp ông ta đang ngồi cạnh 2 cô gái lả lướt. Thấy nó còn yêu làh quay về , ông ta vô cùng tức giận :
- Con bé kia _ ông ta quát
Nó không bảo sao vẫn đi tiếp. ông ta tiếp tục gọi. Nhưng nó vẫn không quay lại. ông đứng dậy kéo vai nó :
- Sao tao gọi mày không thưa
- Cháu có tên có tuổi biết chú gọi con bé nào .
- Mày… sao mày vẫn có thể quay về nguyên vẹn
- Thế chú nghĩ cháu sẽ về như thế nào.
- Ai đã giúp mày , bọn đàn em tao đâu.
- Chẳng ai. Mà em chú chứ em cháu đâu mà cháu biết. Giờ thì xin chú buông tay ra để cháu còn đi làm việc cháu.
- Mày nghĩ thế là qua à. _ ông ta vơ một chai R*ợ*u đập vào đầu nó . Nhưng nhanh hơn thế , nó đã kéo một tay ông ta lên đỡ vào đầu nó và cuối cùng là gậy ông đập lưng ông. Với cái lực mạnh như muốn *** người ta tự đập vào mình thì mọi người biết sẽ như thế nào rồi đó. Ông ta đau điếng ngồi gục xuống và **** nó , và hứa sẽ đập nó ૮ɦếƭ. Nó chẳng quan trọng gì những lời nói đó. Vào đến phòng trong chị quản lí hỏi nó :
- Em không sao chứ , chị nghe mọi chuyện rồi
- Vâng . Em không sao.
- Nhưng em cũng phải cẩn thận đó , hắn ta đã từng làm loạn chỗ này một lần nhưng may có ông chủ nên mọi thứ êm đẹp , nhưng ai động vào hắn là hắn khôgn tha đâu.
- Vâng, em sẽ chú ý ạ.
- Mà này. Con gái làm việc ở đây nguy hiểm như thế đó , nếu như có thể chị nghĩ em nên thay đổi kiểu tóc đi thì có lẽ không sao đâu.
- Là sao ạ. Em cắt ngắn đi sao chị
- Giả trai đó , em hiểu không.
- Hả…. mà vâng. để em suy nghĩ chị à.
- Ừ. chị cũng muốn khuyên em thế thôi .
- Vâng em cảm ơn.
- Thôi muộn rồi . Lấy đồ về đi.
- Vẫn còn giờ làm của em mà.
- Không sao . Hôm nay chị cho về sớm . Thế nhá . Chị ra ngoài đây. Mà lần sau cố gắg đừng gây chuyện nữa nhá
- Vâng em sẽ không thế nữa đâu ạ Cảm ơn chị .
- Cái con bé này , cảm ơn suốt à.
- Hỳ. _ nó cười .
Nó thu đồ ra về. Trên đường đi nó vẫn cứ nghĩ về vấn đề chị quản lí nói. Nó không biết có nên nghe theo lời chị không , nó rất khó mới dữ được mái tóc dài này , nói bỏ một cái là bỏ thì quả thật là không dễ chút nào. Nó cần suy nghĩ nếu như kiếm được việc gì làm khác thì nó sẽ chuyển để giữ lại mái tóc này.
Về đến nhà , nó nghe tiếng khóc là Huy. Nó phi vào như điên :
- Huy ..em làm sao thế.
- Chị ơi . Em đau lắm.
- Em uống thuốc chưa.
- Em uống lúc tối rồi.
- Cố chịu nha. Chị đưa em đi viện.
Rồi nó ra ngoài bắt xe cho Huy đi viện . Nó nhìn Huy phải chịu những cơn đau mà lòng nó thắt lại. Khổ cho thằng bé quá. Nếu như nó có thể chịu đau cho Huy thì tốt biết mấy. Nó cứ ôm Huy trong lòng nghĩ miên man cho đến khi đến bệnh viện. Nó đi thẳng vào phòng cấp cứu đặt thằng bé lên giường rồi ra ngoài để bác sĩ làm việc.
Ngồi ngoài nó lo lắng , cứ đi đi lại lại ngoài cửa phòng cấp cứu , tim nó đập nhanh , toát mồ hôi lạnh .
1tiếng trôi qua. Bác sĩ mở cửa phòng.
- Cháu là gì của bé .
- Dạ là chị gái ạ .
- Bố mẹ cháu đâu.
- Dạ . Họ hiện không có nhà. Em cháu có sao không ạ
- Cậu bé cần được nằm viện để theo dõi , cháu đi theo bác để làm thủ tục .
- Vâng ạ.
Nói chuyện với bác sĩ và làm thủ tục xong nó vào phòng thăm Huy. Nó không giám nói với bác sĩ là bố mẹ nó mất vì nó sợ họ sẽ không yên tâm khi cho Huy nằm viện, giờ thì dù khó khăn đến thế nào nó cũng phải làm cho bằng được tiền để Huy điều trị.
Nó tranh thủ lúc Huy ngủ nó đi tìm xem ở đâu làm thêm được nữa không nhưng mọi cố gắng giường như vô ích. Nó suy nghĩ cả đêm và đã quyết định bỏ đi mái tóc dài của mình để giả trai làm việc tại bar tiếp , chứ không thì nó không biết phải làm gì để kiếm tiền nữa.
Hôm sau khi nó vào viện thăm Huy sớm , Huy đã thốt nên đúng như nó dự đoán :
- Chị , tóc của chị .
- À. Hè rồi , nóng quá chị cắt đi đấy mà.
- Không đúng, chị quý bộ tóc của chị lắm mà. Chị nói dối em. chị bán tóc đúng không.
- Không mà. Chị chỉ cắt đi thôi , chị không bán đâu.
- Chị….
- Thôi , ăn hết bát cháu này đi rồi uống thuốc nha. CHị đi học đây , trưa chị qua.
- Vâng.
- À chị mag người gỗ cho em đây , nhớ ngoan đó.
- Em biết rồi. Chị đi học cẩn thận nha.
- Ừ. Chị đi đây không muộn
Nó ra khỏi phòng , thở dài vì đã qua mặt được Huy. Huy mà biết nó cắt tóc để đi làm thì Huy giận nó mất , dù Huy biết là chị làm thế vì mình , nhưng Huy không muốn chị hi sinh quá nhiều vì mình . Giờ nên lớp , phải đi qua biết bao con mắt với bộ tóc mới và ngắn tũn thế này là cả vấn đề đối với nó.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc