Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi! - Chương 28

Tác giả: Diệp Linh

Hoàng cung tổ chức yến tiệc là như thế nào?
Chính là khách sáo qua lại, ăn ăn uống uống, nói thêm ngàn lời hoa mĩ, xem mấy vị vũ cơ nhảy múa, …. Vân vân… mây mây…..
Toàn bộ tổng kết lại bằng hai chữ: nhàm chán.
Mặc Viên lười biếng gắp một cọng rau bỏ vào miệng nhai nhai có cảm giác như đang ăn cỏ.
Thật lòng mà nói thì đồ ăn ngự trù làm rất ngon nhưng hôm nay nàng chả có khẩu vị gì cả.
Đúng hơn là đang có chút hối hận vì bản thân nhất thời mềm lòng mà đồng ý ở lại trong cung vài ngày. Ai…. Miệng nhanh hơn não…. Ai….. Tự đào hố chôn mình…. Ai….. Hại thân…. Ai…..
Nhưng đó cũng không khó chịu bằng việc lâu lâu cứ bị người ta nhìn với ánh mắt tìm tòi, nghiên cứu. CMN! Bà đây chẳng phải quái thai hay sinh vật ngoài hành tinh nhé!!! Nhìn như vậy làm gì???
Và cái người có ánh mắt khủng pố đó là ai? Vâng đó chính là vị Hoàng đế anh minh thần võ của Bạch Ly quốc, là Nhị ca trong truyền thuyết của Bạch đầu gỗ, là người đang hối hận vì đã lỡ bỏ qua một màn diện kiến vị “đệ muội” tương lai là nàng trong Trữ Thọ cung…. (đệ muội: em dâu.)
Nàng bây giờ thực sự muốn chửi ầm lên nhưng người ta là Hoàng đế, nàng đâu có gan đó. Bạch Yến Lê cùng Thái Hoàng thái hậu rất thoải mái nên nàng cũng không mấy câu nệ.
Nhưng tên kia là Hoàng đế nha! Lỡ may sơ suất gì đó chọc giận hắn thì đầu nàng phải dời nhà mất. Thôi nàng vẫn nên yêu thương mạng nhỏ của mình đi. Thanh xuân tươi đẹp, nàng phải trân trọng… Ừm… Đúng là như vậy….
Mặc Viên mặc kệ xung quanh đang thả hồn theo gió thì bị một giọng nói trầm trầm làm tỉnh lại: “Đang nghĩ gì?”
Nhìn sang khuôn mặt có mấy phần giống với Hoàng đế nào đấy của Bạch Nhất Quân, Mặc Viên híp mắt tà tà nhìn hắn: “Ngươi thật sự muốn biết?”
“Ừm.” Bạch Nhất Quân một bộ tại hạ xin rửa tai lắng nghe.
Mặc Viên cười đầy tà ác:
“Đang nghĩ cách nào hay hay để tối nay “làm thịt” ngươi.”
Bạch Nhất Quân:…..
Còn có thể nói chuyện không đây?
Mặc Viên nhìn biểu cảm câm nín của Bạch Nhất Quân mới cảm thấy cân bằng chút chút, nụ cười vẫn mang theo vẻ lưu manh:
“Sao không nói?”
Bạch Nhất Quân:……
Hắn biết nói gì đây??? Chẳng lẽ ngồi bàn luận với nàng làm sao để “thịt” hắn hả??? Hắn cũng không có máu ngược kiểu đó. (-.-)
Thấy vẻ mặt như ăn phân của ai đó, Mặc Viên thực sự muốn cười to nhưng hoàn cảnh bây giờ không cho phép nàng đành che miệng nín cười.
Bạch Nhất Quân bị trêu chọc đến đen mặt. Nhìn sang ai đó đang một bộ hả hê hắn thật có xúc động muốn đem nàng treo lên. Nhưng đó chỉ là nghĩ thôi….. Hắn cũng không nỡ… (Linh Linh:….-_-)
Mặc Viên thấy mặt hắn không kém nhọ nồi là bao liền thức thời không trêu hắn nữa. Nhưng vẫn một bộ bất cần, một tay chống cằm nhìn hắn:
“Ngươi thực sự muốn biết ta nghĩ gì hửm?”
“Ngươi sẽ nói sao?” Hắn tao nhã uống một ngụm R*ợ*u không thèm nhìn nàng.
“Quả thật là không muốn…. Ừm…. Nói sao nhỉ? Ý nghĩ này có chút đại nghịch bất đạo…. Không nói vẫn tốt hơn….” Mặc Viên xoa cằm, vẻ mặt sâu xa.
“Số lần ngươi đại nghịch bất đạo còn ít ư?” Bạch Nhất Quân một bộ khinh thường.
“Hahaha…” Mặc Viên cười đến nắc nẻ.
“Mau nói đi.”
“Được… Ngươi tới đây.”
Bạch Nhất Quân rất phối hợp nghiêng đầu xuống, làm khoảng cách của hai rút ngắn đi rất nhiều.
Mặc Viên nhìn khuôn mặt yêu nghiệt phóng đại trước mặt, có lẽ do tác dụng của R*ợ*u hay gì đó mà tim bỗng đập nhanh như thể có một đàn nai con chạy ầm ầm qua, trên mặt hơi nóng bốc lên.
Nàng đưa tay lên *** trái vỗ vỗ. Đập… Đập cái gì mà đập… Đâu phải chưa bao giờ thấy yêu nghiệt này….
Thật là… càng ngày càng không có tiền đồ…. Bình tĩnh…. Bình tĩnh nào…..
Bạch Nhất Quân đợi hồi lâu mà không thấy Mặc Viên nói gì, nghiêng đầu qua nhìn liền thấy ai đó nhìn hắn chăm chú, trên mặt có những vệt hồng khả nghi. Trong lòng tự nhiên cảm thấy sống nhiều năm như vậy, rốt cuộc thì gương mặt này của hắn cuối cùng cũng đã phát huy tác dụng rồi.
Ừm…. Hiệu quả này…. không tệ….
Tâm trạng tốt lên rất nhiều, đưa tay bẹo má nàng trêu ghẹo:
“Nhìn gì?”
“Ách….” Mặc Viên ngắm “mỹ nhân” bị bắt quả tang nhất thời túng quẫn, mặt đỏ đến nhỏ ra máu.
Thấy nàng đỏ mặt Bạch Nhất Quân cảm thấy vui vẻ liền cười tươi hơn nữa làm Mặc Viên càng quẫn bách.
Thu hết khung cảnh ngọt ngào này vào trong mắt, mọi người đều có một suy nghĩ riêng.
Thái Hoàng thái hậu gật đầu: ừm… hai đứa rất hòa hợp… rất tốt… có thể nhanh chóng bàn hôn sự, có thể nhanh chóng có chắt bồng rồi… Tốt…. Tốt… Tốt….
Bạch Yến Lê hai mắt nhìn si mê: quào… quào… quào… Lục hoàng huynh mặt đơ của nàng cười lên thật đẹp, Tiểu Viên tỷ đỏ mặt cũng rất đẹp, hai người ai cũng đẹp.
Bạch Nhất Thiên nheo mắt, vuốt cằm: mùa xuân của hoàng đệ rốt cuộc cũng đến a…
Các quan đại thần: vị cô nương kia thật có bản lĩnh, thu phục được cả Tĩnh vương gia không gần nữ sắc kia.
Các tiểu thư ái mộ Tĩnh vương: yêu nữ đó là ai mà dám ngồi bên cạnh vương gia. Thật không biết liêm sỉ, lễ nghĩa. Hừ…
Mặc Viên lúc này vẫn còn đang túng quẫn không hề hay biết mọi người như có như không ném vô số ánh mắt ái muội về phía hai người.
Bạch Nhất Quân cực kì tỉnh, trực tiếp coi như không có mấy cái ánh mắt nhàm chán đó, tiếp tục công cuộc dùng mỹ nhân kế lừa thê tử về nhà.
Về phần Mặc Viên bị hắn nhìn đến luống cuống không biết phải làm gì, lúng túng nối tiếp lúng túng, nàng liều mình đưa tay lên che miệng hắn lại:
“Ngươi…. Ngươi… ngươi nhìn ta làm gì? Không… không… không được… được… cười…Có… có…. Có muốn nghe nữa hay không?”
Bạch Nhất Quân thấy nàng đủ tội nghiệp rồi liền tha cho nàng, mặc cho nàng làm loạn trên mặt mình, phối hợp gật đầu tỏ ý muốn nghe.
Mặc Viên buông hắn ra, vỗ vỗ mặt mình, ho nhẹ một cái, nói nhỏ bên tai hắn: [Vị Nhị hoàng huynh đó của ngươi nhìn ta với ánh mắt quá khủng pố, khiến bản đại gia ta vô cùng khó chịu cho nên ta đang muốn đánh hắn, không những vậy còn muốn đá bay hắn…]
Bạch Nhất Quân nghe xong cảm thấy hơi bất lực. Đưa tay vuốt đầu nhỏ của người đang giả trang nghiêm chỉnh bên cạnh, giọng nói lộ ra sủng nịch vô hạn:
“Lời này không được nói cho người ngoài nghe có biết không?”
“Biết rồi mà. Ta có ngốc đâu.” Mặc Viên le lưỡi tinh nghịch nháy mắt với hắn.
Nhìn vẻ đáng yêu của nàng, lòng hắn mềm nhũn, kìm nén tâm trạng xúc động muốn ôm nàng xuống nói: “Ngoan.”
Mặc Viên ngồi nhìn mấy vị tiểu thư quan gia hiến nghệ mà buồn bực không thôi. Bởi vì sao??? Bởi vì cmn hiến thì hiến đi làm gì phải lơ đãng phóng điện về bên này, chính xác là phóng về phía tên yêu nghiệt đang ngồi cạnh nàng…
Thật là… muốn đá bay hết đám nữ nhân đó gê. Nhìn? Còn nhìn? Có tin lão nương chọc mù hai mắt nhà ngươi không? Hừ… hừ….
Nàng khó chịu nhai nhai thức ăn trong miệng, tưởng tượng đó là mấy nữ nhân kia càng ra sức nhai hơn nữa. Nhai cho đến khi phát hiện ra bản thân tự dưng lại buồn bực vì có người mơ ước Bạch đầu gỗ kia liền giật mình.
Ợ…. Sao nàng lại phải tức giận nhỉ? Hắn và nàng đâu có gì với nhau đâu. -__-
Thiên địa ơi!!! Điên rồi! Điên mất rồi! Bị nhập rồi! Đúng vậy… chính là như vậy… nàng nhất định bị nhập rồi….
Tự thôi miên mình xong, Mặc Viên lấy lại bình tĩnh, cầm một ly R*ợ*u lên nhấp một cái.
Nhưng chẳng bao lâu cái sự bình tĩnh mà Mặc Viên khó khăn lắm mới gây dựng được liền tan thành mây khói.
Lại tới???
Nhìn vị mỹ nữ uốn éo thân mình tạo thành một điệu múa tuyệt đẹp mà nàng suýt nữa lột mặt nạ bùng nổ.
Nếu như nàng ta chỉ múa thì thôi đi, còn dám lợi dụng điệu múa để tiến tới gần hắn nữa chứ. Hừ Hừ… xem ta ૮ɦếƭ rồi sao? Lão hổ không ra oai thì xem ta là hello kitty à???
Thấy nàng ta sắp vươn móng heo đến gần Bạch Nhất Quân, nàng nhanh mắt vươn tay ra trước, tay áo rộng thùng thình che khuất hắn đi, bề ngoài thì giả vờ cản hắn uống R*ợ*u:
“Ngươi uống nhiều rồi! Không cho phép uống nữa!”
Bạch Nhất Quân nãy giờ vẫn quan sát nàng làm sao không hiểu nàng, liền phối hợp làm theo: “Được, nghe nàng.”
Kế hoạch thất bại, mỹ nữ oán thầm, kín đáo trừng Mặc Viên một cái.
Và hiển nhiên Mặc Viên rất thoải mái cho nàng trừng. Haha… Cứ việc trừng đi, thử xem có tổn hại được cọng lông nào của bản đại gia ta không nhé! Nhưng mà bổn tọa là một người “trừng mắt tất báo” nha! Ngươi cứ chờ mà xem! Hắc… Hắc….
Và sau đó nghe nói vị tiểu thư đó bị tiêu chảy suốt hai ngày liền không thuốc nào cầm được, khổ không thể tả…
Nhưng đó là chuyện của sau này còn hiện giờ…
Bạch Nhất Quân nhìn vật nhỏ bên cạnh đang cười tà ác, ánh mắt toát ra cưng chiều vô hạn. Ừm… Nàng như vậy cũng rất đáng yêu.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc