Định Mệnh Nghiệt Ngã - Chương 22

Tác giả: Đang cập nhật

Như thường lệ chúng tôi tập trung ở quán bà Tím. Hôm nay lại gặp đúng ” tình địch ” ở tại nơi này. Nhưng tại sao nhóc HQ lại ngồi với thằng Đỏ. Có chuyện gì sao? Tôi thật không hiểu, không riêng tôi mà cả đám cũng lắc đầu. Trong khi đó con nhóc HQ không thèm nhìn về phía chúng tôi.
_______
- Mọi người đang nhìn Lỳ kìa – Thằng Đỏ nói
- Kệ họ, giờ Đỏ muốn gì?
- Đỏ không để yên cho thằng Trường đâu
- Mắc gì? Đỏ đừng làm trò đó
- Vì nó là người Lỳ thương
- Tôi không thương nó
- Vậy Lỳ vẫn còn thương Đỏ
- Không, tôi hết thương Đỏ rồi
- Đỏ không tin
- Không tin thì tuỳ
- Lỳ sẽ mãi là của Đỏ, không của ai hết
- Tôi là con người chứ không phải đồ vật. Tôi không thuộc sở hửu của ai hết
- Thời gian qua, chẳng lẽ Lỳ quên hết hay sao?
- Đúng ! Quên hết rồi
- Đỏ không tin
- Đừng cố chấp vì đó là sự thật. Tôi phải qua chổ bạn tôi, chào Đỏ
- Đứng lại
Nó kéo tay tôi lại. Chó ૮ɦếƭ thật, người con trai trước mặt tôi có phải là Đỏ ngày xưa tôi yêu không? sao giờ nhiều thủ đoạn quá vậy? vì sao vậy? Chẳng lẽ anh cũng thay đổi vì tôi sao? Thật lòng tình cảm tôi vẫn dành cho Đỏ nhưng tôi không thể đánh đổi bạn bè tôi mà tôi lấy Đỏ được. Tôi không thể ! Đứng ở giữa con đường tôi phải làm sao đây? Tôi vội giật mạnh tay thì nó càng nắm chặt hơn. Lúc này nhóc V.A chạy tới và xô thằng Đỏ ra. Lập tức thằng Đỏ liền nắm lấy cổ áo của nhóc V.A :
- Mày muốn gì?
- Tao thách mày đấy
- BỎ EM TÔI RA – Tôi nói lớn
- Em Lỳ??? trước giờ Đỏ mới nghe – Nó sửng sốt và lấy tay ra
- Nó em tôi, cấm ***ng vào nó, đc chưa? đừng nên biết nhiều
Nói rồi tôi kêu bọn kia đi lên trường. Thật là gặp quá nhiều rắc rối. Người con trai đang đứng trước mặt tôi khác rồi. Thật sự khác. Tôi nhớ mình đâu yêu con người này……Đang đi bỗng bọn kia hỏi :
- Mày ngồi với nó làm gì vậy D?
- Đúng đó, tuy đẹp nhưng tính nó kiêu ngạo
- Bọn tao ghét nó
- Đừng thương nó nữa
- Nó khôg hợp với mày đâu
Không biết có phải do quán tính của tôi hay tại sao mà tôi nói :
- Mọi người đừng nghĩ nó như vậy ! Đừng nghĩ nó như vậy mà
Lúc này cả bọn im lặng khó hiểu. Hoá ra tôi vẫn còn tình cảm với người ta, có phải không? Chẳng lẽ một lúc tôi lại thương 2 người??? Ai nói cho tôi nghe tôi phải làm sao? Tôi phải đối mặt với 2 người hay sao?? Vừa mới tới cổng trường chạm mặt với con Thư Phượng. Nó lại chổ thằng Trường và ỏng ẹo :
- Sáu hôm nay lên muộn thế. Có mệt không đưa cặp Phượng cầm cho
- Tôi không cần
Thằng Trường đi nhanh để vào lớp. Đến tới lớp cả đám chúng tôi ngồi ở trong lớp. Nhỏ lại và kêu lên :
- Cho Phượng ngồi đây với nhé
- Cứ tự nhiên – Tôi lên tiếng
Nhưng thật sự thấy nó kè kè với Trường vậy lòng tôi có chút………khó chịu. Chưa kịp phản ứng gì bởi con Phượng thì không biết thằng Đỏ ở đâu chui tới. Khoác tay lên vai tôi rồi nói :
- Bồ Trường đấy àh? Đẹp gái thế?
- Hì hì Thịnh quá khen
- Bỏ tay ra – Tôi gắt lên
- Chúng ta là bồ bịch thì ngại làm gì?
- Câm ngay, đừng ăn nói lung tung
- Bỏ tay mày ra khỏi người nó – Tự dưng thằng Trường lên tiếng
Lúc này như có chiến tranh ở đây vậy. Thằng Đỏ đứng phắt dậy và thằng Trường cũng đứng ngước mặt lên :
- Mày muốn gì? mày là gì của nhóc Lỳ mà mày bon chen? – thằng Đỏ lên tiếng trước
- Tao là bạn
- Hơn tao àh?
- Haha, tất nhiên – Lần đầu tiên tôi lấy thằng Trường như vậy.
Lúc này tôi biết mình phải lên tiếng, tôi không muốn chuyện này cả khối biết, nếu không rắc rối sẽ là tôi chứ không phải 2 người này.
- 2 người thôi đi
Đúng lúc tiếng trống vào lớp. Thằng Trường về chổ thằng Đỏ cũng hậm hực ngồi xuống. Tôi thật chẳng biết làm sao cả. Phải làm gì đây? Tôi sợ may mắn không mĩm cười với Trường vì trong giới giang hồ thằng Đỏ cũng là thằng máu mặt. Thật lòng tôi không muốn có gì rắc rối với Trường hết, không muốn Trường bị tổn thương. Không muốn………
Vào giờ ông thầy dạy toán. Mới đầu học kì ông đã giở sổ kiểm tra bài cũ. Bất ngờ ông kêu lớp này có học sinh mới phải không?
- 9 người luôn thầy ơi
- Toàn nhân tài áh thầy
- Gọi mấy bạn mới ” khai trương ” đi thầy
Cả lớp nhao lên. Ông đập tay xuống bàn
” rầm “.
- Im lặng
- Tôi đang cầm danh sách 9 em mới chuyển tới. Hnmmmm….để xem nào
Tôi vẫn bình thản. Chỉ có bọn kia là ngồi sợ sệt, mặt đứa nào đứa nấy tái thấy buồn cười. Bỗng ông kêu :
- Phạm Ngọc Thịnh
Tiếng ông ta cứ ” thánh thót ” như chim hót. Bọn kia thở phào nhẹ nhõm thậm chí còn đắc ý nữa. Nó lên bảng, ông thầy hỏi 5 câu thì chỉ trả lời có 2 câu. 4 điểm. Lúc này cả đám kia tự nhiên cười đắc ý. Ông thầy nhìn vào bảng danh sách. Còn nhìn tôi cười 1 cái rất ” nham hiểm “. Tôi biết mình chuẩn bị ” dính chướng ” :
- B.Đ.M.Duyên
Tôi lên bảng. Ông ta hỏi ” rất ít “, hỏi tùm lum, bài trước cũng có. Nhưng hên chỉ số IQ của tôi không tệ, học hành rất good nên trả lời được hết. Ông thầy hỏi tôi :
- Mỏi chân chưa?
- Cái đó tuỳ thầy hỏi nữa hay không
Ở dưới lớp đứa nhìn tôi ánh mắt khâm phục, đứa thì rầm rì :
- Thầy ơi được rồi áh thầy
- Nhiều lắm rồi
Ông im lặng một lúc rồi nói :
- Cho bạn mấy điểm đây?
- 9
- 10
- 11
- 9
Cả lớp náo loạn cả lên. Ông thầy nói làm cả lớp im lặng :
- Đối với chị này thì chừng này chưa xi nhê, để bữa nào kiểm tra tiếp. Không có điểm
- Hả? – Tôi há hốc ngạc nhiên
Chừng đó mà ông ta còn kêu chưa ” xi nhê “, rồi ” kiểm tra tiếp “. Thật hết biết với ông thầy này. Ức chế thật. Tôi thất thểu đi về chổ. Không biết phải làm cái gì để ông điên này bớt khùng nữa. Ngồi vào chổ bổng có một tờ giấy ném lên chổ tôi :
” D ơi ! Trường nè, học giỏi ghê nha ”
Tôi liền viết : ” Kệ tôi không liên quan tới Trường “. Tự dưng ông thầy ở đâu thù lù ở ngay phía sau thằng Trường, chụp được tờ giấy và nói :
- Xíu nữa 2 anh chị gặp tôi
Bực mình thật ! Hết chuyện của thằng Đỏ rồi lại gặp ông thầy này. Ông này nhìn tôi có vẻ nham hiểm lắm nhá. Tức thật đó chứ. Thầy cô có tật hay suy bụng ta ra bụng người lắm.
Hết tiết tôi với thằng Trường lại chổ ông ta, ông ta nói :
- Duyên với Trường ! Lúc nãy 2 em làm gì vậy hả?
- Em chỉ kêu bạn học giỏi chứ mấy thầy
- 2 anh chị đọc đi
Ôi trời ơi ! Tôi không thể tin vào mắt mình nữa.
” Anh yêu em nhiều lắm ! ”
” Thôi đi ! ”
Tôi với thằng Trường 4 mắt tròn vo nhìn nhau không chớp. Thằng Trường đâu ghi như vậy. Tôi liền nói với ông thầy :
- Bạn không ghi vậy, em cũng không ghi vậy.
- 2 em cầm tờ giấy về mà suy nghĩ lại hành động của mình, yêu đương thầy cô không cấm được nhưng phải lo học, đặc biệt là em đấy nhé thần đồng.
Ông đưa tờ giấy cho 2 đứa tôi và đi. Cả đám xúm lại cầm tờ giấy đọc rồi hỏi :
- Chữ này không phải của thằng Trường
- đúng ! Của ai vậy
Chẳng ai biết, chỉ có tôi biết, chữ của thằng Đỏ chứ không ai hết. Tại sao nó cứ nhằm vào thằng Trường thế không biết? Trong khi cả đám lao nhao thì tôi bước về bàn thằng Đỏ lúc bọn nó không để ý. Tôi liền chìa tờ giấy và hỏi :
- Đỏ làm trò gì đây?
- Đỏ không làm liên luỵ tới Lỳ đâu
- Tôi không cần biết liên luỵ tới tôi hay tới ai nhưng dừng trò này lại gấp. Không được ***ng tới bạn tôi
- Bạn àh? Lỳ không ngăn được Đỏ đâu
Nói rồi nó ném quyển sách xuống rồi đi ra khỏi ghế ngồi. Cả đám chạy lại chổ tôi rồi hỏi :
- Chẳng lẽ cái này là do nó làm?
- đm thằng chó
- Thật không chịu nỗi
- Đúng ! Do nó viết – Tôi lên tiếng
Tôi không biết phải làm sao. Sinh ra là một đứa đặc biệt làm gì cơ chứ? Sao không bình thường như mọi người được cơ chứ. Tôi mệt mõi lắm rồi
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc