Định Mệnh Nghiệt Ngã - Chương 16

Tác giả: Đang cập nhật

Không ! – tôi hét lên
Trường nằm đó, chiếc xe kia bỏ chạy, tôi chạy lại, bất chợt nước mắt rơi. Tôi khóc, đã 1 năm rồi tôi mới khóc vì một người con trai. Tôi ôm thằng Trường vào lòng và nói :
- T đừng bị sao hết, tôi hok muốn T bị sao đâu
- T ơi ! T tỉnh đi, đừng làm tôi sợ
- T mà bị sao thì …
Tôi chưa kịp nói hết thì :
- Thì sao nè ? T bị choáng 1 chút thôi mà
- thì mấy đứa kia nó kêu tôi là làm T té chứ sao ? – tôi vội bào chữa
Xém nữa là tôi nói thật lòng tôi rồi ! Sao tôi ngốc thế chứ ?
- D khóc àh ? sợ lắm hay sao ?
- tôi đâu khóc ? con gì bay vào mắt đó chứ
- T hok sao đâu, đừng lo, để dắt xe vào tiệm sửa xe rồi tụi mình lên 29, bọn nó đợi đó
Nói rồi Trường dắt xe qua bên đường bên kia nhờ người ta sửa, tôi đưa chìa khoá cho nó chở tôi. Lòng tôi rối bời, ngại kinh khủng luôn đó chứ ^^. Đến 29, vào fòng 2 thì thấy cả đám nó gọi đồ ra hết rồi. Vừa vào thì bọn nó nói :
- Sao 2 tụi mày lâu vậy hả ?
- tâm sự hả ?
- mà sao thằng Trường bẩn thế kia ?
- tao mới bị té xe – thằng T đáp lại bọn nó
- thế có bị sao hok? hả ? có bị sao hok? – tự dưng con Phượng nó quan tâm thái quá, nhưng tôi thừa biết rằng con Phượng nó thích thằng Trường. Tôi liền hỏi :
- Phượng lên đây lâu chưa ?
- Hì ! khách hok mời mà đến ngại ghê – nhỏ đáp lại tôi,
- hok sao đâu, càng đông càng vui mà – tôi lên tiếng.
Một lúc sau, tôi cũng mệt mệt rồi ( nói thẳng ra là tưng tưng ). Để cho bọn nó uống, bây giờ mới có 8h30 àh. Tôi ra phía ngoài fòng w.c ! Tôi đi liễng xiễng, *****ng trúng một người. Tôi vội nói :
- cho tôi xin lỗi, tôi hok cố ý
- dễ thương dzậy ? có bồ chưa ? àh mà hình như chị hai của PVĐ àh ? – thằng nhóc đó hỏi tôi
- sao biết ? – tôi hỏi lại
- Hơn cả lời đồn đại, đẹp thiệt – thằng nhóc đó đưa tay lên mặt tôi. Tôi vội hất tay nó ra và nói :
- hok quen hok biết, tránh ra
- Chắc mai đi học sẽ thú vị đây, haha – nó nói rồi đút tay vào túi quần đi vào phòng số 3…
Nhìn kỹ, thằng nhóc đó cũng hok đẹp mấy, nhưng được n’c da mịn còn trắng hay hok thì tôi hok rõ, vì bị cận với ban đêm mà sao tôi nhìn thấy được. Nó nói ” ngày mai đi học sẽ thú vị ” là sao ? tôi chưa hề thấy nó ở trường, hay là tôi hok thấy nhỉ ? Đang suy nghĩ miên man thì cả đám kia nó ra lôi tôi vào :
- Con D nó trốn nãy giờ nè
- Phạt nó
- đúng đó, phạt
- bỏ tua ra ngoài đứng
- láo thật
Thế là tôi phải uống, nhiều ơi là nhiều…..
___________________________________________
Về phía thằng Trường thì …
Tôi thấy con nhóc đó nó tưng tưng rồi, vậy mà vẫn cố uống, cái con nhóc đó thiệt tình. Lúc sau, nó lại gần tôi ngồi, vì chỉ có một mình chổ tôi trống. Đồng hồ bây giờ đã điểm 9h p.m, còn sớm chán. Thời gian nó trôi từ từ, tôi muốn như vậy. Bỗng con nhóc đó nó dựa vào vai tôi ngủ, uống bia nên mặt nó hồng hồng lên nhìn rất đẹp, dễ thương lắm, giống thiên thần vậy. Khi ngủ, mặt nó rất hiền, hok lạnh lùng, hàng lông mi cong vút càng tô điểm thêm khuôn mặt nó. Bỗng nó nói :
- Hôm nay là SN của D
- chứ là cái gì ? – tôi nói
- mà không có người D thương
Tôi thật buồn khi nó nói như vậy. Nhưng tôi vẫn ngồi yên nghe nó nói tiếp :
- Yêu là phải ghen àh ? tại sao người ta hok nghe lời giải thích của D chứ, tại sao chứ ?
- D đừng như vậy nữa
- D muốn có người ta ở đây, muốn lắm mà – nó nói với giọng rồi hét lên…
Bỗng thằng Tuấn kéo nó ra ngoài, tôi ra theo. Bỗng thằng Tuấn tát nó 1 cái và nói :
- mày bình tĩnh lại đi, 10 tháng rồi, gần 11 tháng rồi, gần 1 năm rồi đó, sao mày hok quên đi, quên đi mà !!!!
- tao xin lỗi, tụi mày vào trong đó đi, tao cần một mình.
Rồi thằng Tuấn đi vào và kêu tôi ở lại với nó. Nó ngồi ở chổ cái ghế trong bóng tối, hok ai thấy được nó. Bỗng con nhỏ Phượng nó chạy ra ôm chầm lấy tôi và nói giống như không có sự có mặt của con nhóc HQ ở đây ( mà cũng đúng thôi, nó không nhìn thấy con nhóc HQ là phải )
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc