Định Mệnh Nghiệt Ngã - Chương 07

Tác giả: Đang cập nhật

Đã mấy ngày tôi sống trong cái tin tức đang đc gọi là hot : ” Nhóc lạnh lùng 10c1 đang quen với nhóc baby 10c8 “, tôi thật sự mệt, vì miệng của mấy trăm con người thì sao tôi chối nỗi bây giờ? mà con người tôi thì quen sống trong im lặng rồi, nhưng giờ làm sao đây? Tôi đang đứng ở bên lớp thì thấy thằng Trường gì đó chạy qua kéo tôi đi, lần này là sân bóng chuyền gần Thư viện :
- D àh, T đau đầu với cái tin vừa rồi lắm
- Tôi cũng hok khác gì T đâu
- Giờ tính sao? ai cũng tin cái tin đó vì thấy t với D……
- Thôi đừng nói nữa, mệt lắm
- Nhưng mà
- không nhưng nhị gì hết, kệ mọi chuyện đi
- 2 chúng ta thì kệ nhưng hok thấy mọi người đang soi mói đó sao?
- trường quái gì toàn lắm chuyện – tôi gắt lên
Nhìn xung quanh ai cũng nhìn vào chúng tôi, mệt lắm rồi, tôi ghét ánh mắt của tất cả mọi người :
- Chỉ còn một cách là chấp nhận thôi
- Ý D? là…..
- Đúng ! tôi và cậu hợp đồng okie?
- Hợp đồng???
- T nghe nói D có thương một người mà….với lại quen với mình D sẽ bị hạ thấp thì sao?
- T hok cần biết đến chuyện riêng của tôi, chỉ là hợp đồng, hok mất mát gì nhau đâu
- Đến khi nào?
- 20/11, hôm nay 6/11 rồi đó
- 2 tuần??? – Hắn ta sửng sốt
- Đối với tôi là lâu lắm rồi đó T
- Tuỳ D muốn sao cũng đc
- Cứ như vậy đi
- Ra về T đợi D ở cổng trường nhé
- Sao cũng đc, tôi về lớp
Nói xong tôi đi nhanh về lớp vì trống đã điểm giờ vào. Tôi thấy thằng con trai này có vẻ giống với thằng Đỏ….! Tôi hok có chút cảm giác gì với thằng này, tôi nhớ người ấy, tôi nhớ tất cả về người ấy……..!
Rồi cũng đến ra về :
- Nhỏ kia – thằng Tuấn kéo tôi lại
- Mày quen với thằng Trường thiệt àh?
- Ùh
- Mày khùng hả?
- kệ tao
- Tao hok thèm nói với mày nữa – nói rồi nó phóng đi mất, tôi biết nó lo cho tôi nhưng mà chuyện này tôi hok thích nói với ai hết, 20/11 thôi mà có gì đâu to tác. Bỗng :
- Sao D đi nhanh vậy? – là Trường
- Quen rồi
- Sớm mà, lên bà Tím hok?
Mới cãi nhau với thằng Tuấn nên tôi cũng chán, vì thế lên bà Tím với nó và đám c8, rồi *****ng mặt với đám bạn của thằng Tuấn và Trường :
- 2 vợ chồng kìa
- tụi mày câm mẹ đi – thằng Trường lên tiếng
- chứ hok phải àh?
- àh quên, vợ chồng phải động phòng, haha
- mày nhường nhỏ lại cho tao đi Sáu
- tao đẹp hơn mày nên hợp với nhỏ đó hơn đó
Đến lúc này tôi chịu hok nỗi liền lại và gằn giọng :
- Chuyện của tôi và Trường, mấy người hok biết thì câm, đừng lắm chuyện
Cả bọn nó im bặt, hok đứa nào hó hé vì có lẽ tôi hơi quá đáng, nhưng tôi ghét lắm những chuyện này. Bất chợt có 1 tiếng la :
- mày tưởng mày ngon lắm hả? có con D thì mày hok sao nhưng con D đi rồi thì mày đ’ là cái gì nha con chó kia – một con áo xanh giựt tóc con bé Thu Phương ngược ra sau và nói.
Cả đám c9 và bọn kia chạy ra , tôi biết tôi phải ra tay rồi :
- Con nào mới nhắc tới tao? – tôi lên tiếng từ trong đám đông
- Dạ, D cho mình xin lỗi
- Chị D, nó đập em, nó đánh… em đa….u chị àh – con bé P vừa nói vừa khóc nấc, thật tội
- đc rồi em tránh ra phía sau cầm giùm chị cái cặp – tôi đưa cặp cho nó và nói
- đ.m giờ mày muốn sao?
- D cho mình xin lỗi mà, mình hok biết nó là em D
- đ’ xin lỗi gì hết, đập e tao rồi xl vậy àh? dân LTV phải hok?
- ùh – nhỏ đó trả lời có vẻ sợ sệt
- Tao nói mày nghe, đập chó thì nhìn chủ, mà chó hiếm lắm đó, *****ng tới sợi lông nó là chủ nó đã giết mày rồi , nghe rõ chưa? – tôi ghé sát mặt nó nói nhỏ
- đập em tao hả? tôi vừa nói kèm theo những cái tát giáng trời, nhỏ đó làm liều đập lại tôi, lúc đó tôi tức lên, một khi tôi tức thì hok có việc gì mà tôi hok làm được. Tôi liền tháo cái nơ áo cột vào tay, cầm cái cây vớ được ở ngay đường, quất nhỏ tới tấp, 1 cái ngay đầu, nó té xuống và nằm đó, tôi đạp vào lưng và nói :
- mày tính ăn vạ hay khỏi về luôn con kia?
- chị D cho em xin lỗi, em biết lỗi rồi – lần này nó ngồi dậy và nói ngoan ngoãn hơn nhiều.
- Mày đứng lên hok? – tôi la lên
- D ơi, tha cho nó đi, máu me ghê quá kìa – cả bọn ở ngoài lao nhao
- D đừng đập nó nữa – tôi ngước lên, hoá ra là thằng Trường
- đúng đó, tha cho nó đi.
Mà cũng đúng, nhỏ đó nhìn mặt mày bầm tím, máu me tè le, tôi thả cây xuống và kêu bé P đưa cặp và nói với con kia :
- Nhớ mặt tao, đừng lặp lại thêm lần nữa nếu hok muốn đi bệnh viện nằm
- dạ – nó đáp
Đám đông cũng tách ra, tôi chỉnh sửa lại đầu tóc và đồ áo, trông thật lượm thượm, tôi nghe đc một cuộc nói chuyện nhỏ của bọn bạn thằng Tuấn :
- Con này là chị đại khối 10 hả?
- học giỏi nữa?
- trời, thêm đẹp gái nữa?
- nhà giàu
- Nhỏ này perfect rồi
- thằng Sáu với thằng Tuấn giữ kín thiệt
- nhỏ này đập ác
- tao phục nhỏ này rồi
- bồ của thằng Sáu đó mày
- thằng sáu cú này lên đời rồi
Lại là mấy cái đó, tôi mệt mõi lắm rồi, thằng Trường đi bên cạnh mà hok nói một tiếng nào, hôm nay cả tôi và nó đều hok đem xe đi học, bất chợt nó hỏi tôi :
- D đập người ta mà D hok thấy người ta tội sao?
- có qua có lại mới toại lòng nhau thôi, đập em tôi 1 thì tôi đập nó 10, T đừng nhiều chuyện
- D đừng đập nhau nữa
- Tôi thích, T có quyền gì mà ngăn cản tôi?
- là người yêu D
- đó chỉ là hợp đồng
- dù là hợp đồng nhưng vẫn phải làm đúng chứ?
- tôi hok thích đừng ép tôi những điều đó
- thôi tuỳ D vậy
- bữa sau đừng chờ tôi đi học về nữa
- sao vậy?
- tôi hok quen
- D chỉ quen đi với Tuấn thôi àh?
- đúng thế
- Còn hợp đồng?
- chẳng lẽ bồ bịch phải đi chung với nhau?
- Chắc là hok àh?
- Ừh nhỉ, tôi quên
- Mai đi học hok T qua chở?
- Con trai đến nhà tôi phiền lắm
- Mẹ D khó lắm àh?
- Ùhm
- Vậy T đợi D ở ngã ba nhé?
- Mấy giờ?
- 12h5p
- Tôi đi xe tôi, nếu muốn đợi thì T cứ đợi, tôi hok dám chắc giờ đó tôi sẽ ra
- T sẽ đợi mà, làm đúng trọng trách bồ D đã
- tuỳ
Và, tôi quên hok nhìn xung quanh, mẹ tôi đã nhìn thấy tôi đi với thằng Trường, tôi biết ánh mắt mẹ nói lên điều hok hay rồi , tới gần mẹ bảo tôi :
- Lên xe về con- tôi hok ngờ mẹ nhẹ nhàng vậy
- Cháu là gì của bé Na nhà cô vậy? – bã hỏi thằng Trường nhưng một cách hok bt
- Dạ thưa cô cháo là bạn học
- Vậy àh? thôi cô chở Na về cái nhé
- Dạ cháo chào cô ạh – nó chào mẹ tôi
- Trường về trước nha D – rồi quay qua nói với tôi
- ùhm – tôi trả lời miễn cưỡng
Sau đó leo lên xe mẹ để mẹ chở về, trên đường thì :
- Thằng đó là thằng nào?
- Bạn con
- nhìn cũng đc nhỉ?
- bạn bè thôi chứ hok đc tằng tịu đâu nha con
- Dạ
Hên quá, hôm nay sao bã lại dễ tính thế, bã giữ tôi như giữ vàng vậy. Tôi thầm nghĩ và cười mĩm. Về đến nhà thì tôi thấy có một người đàn ông ngồi đó, ông ấy đẹp, nhìn mặt nhân hậu, nhìn tôi và nói :
- Bé Na đây sao? thật dễ thương và đáng yêu quá
- Cháu chào bác ạh – tôi đáp
- Ai vậy mẹ? – tôi quay qua hỏi mẹ
- đây là con em, còn đây là chú Toản người mà mẹ muốn…..
Tôi nghe đến đấy thì tôi như ù tai, thì là chính người đàn ông này đã khiến mẹ thay đỗi với tôi, tôi hok muốn nhìn ông ấy, nhưng tôi cũng hok thể cấm mẹ lấy người ta đc, vì mẹ tôi đẹp còn trẻ, theo quán tính tôi nói với ông ấy rồi đi lên phòng :
- Cháu xin lỗi cháu lên phòng trước ạh
- ùhm cháu đi đi
- thay đồ rồi xuống ăn cơm nha con
- mẹ nói cô Ba đưa đồ ăn lên phòng cho con
- XUỐNG ĂN, ĐỪNG CÓ THÁI ĐỘ ĐÓ – mẹ gắt nhẹ với tôi hok để ông ấy biết
- Thôi con nó muốn ăn ở trên đó thì kệ nó em – ông ta đở lời cho tôi
- thôi con sẽ xuống ăn – tôi đáp miễn cưỡng
Tôi nhận thấy sẽ có một điều thay đỗi trong cái nhà này, tôi lên lầu và đứng trốn ở một góc để nghe cuộc nói chuyện của mẹ tôi và người đàn ông ấy :
- Mai anh dọn đồ qua chứ? làm thủ tục nhập học cho thằng Tý chưa? – mẹ tôi điềm đạm với ông ta
- Anh biết rồi, mai dọn tới đc chứ? con em hok nói gì chứ? 2 đứa lại bằng tuổi nhau nữa, anh sợ
- không sao đâu, con bé nó lạnh tính vậy đó, nó cũng dễ lắm
Đầu tôi lúc này như ong lên, tôi khóc, khóc thật sự……Mẹ tôi đang làm gì vậy? tại sao hok nói với tôi một tiếng? còn thêm thằng con của ỗng về đây ở chung nữa? giờ tôi mới biết vì sao mẹ xây 1 phòng bên cạnh phòng tôi mà để trống, hỏi thì mẹ lại nói này nói nọ….Tôi thay đồ và xuống nhà ăn cơm, nhưng với tâm trạng hok hề tốt, tôi ghét ông ấy !!!!!
- Cháu xin phép mẹ và chú cháu hok ăn nữa ạh
- sao ăn ít thế cháu? – cả cô Ba và ông ấy hỏi cùng 1 lúc
- Dạ cháu no rồi ạh
Nói rồi tôi quay qua mẹ nói :
- Con đi học Toán nhà thầy Khánh đây mẹ
- ùh lấy xe đi nhé, hôm nay mẹ có khách
- con biết rồi
- cháu chào cô ba, cháu chào chú
Rồi tôi lên phòng thay đồ để ra ngoài, hôm nay tôi mặc áo sơ mi với yếm jean tới đầu gối, nó hơi thụng và rộng, tôi luôn thích những đồ như thế, và vơ cái áo khoác punki khoác vào. Tôi lấy xe cứ thế chạy, lúc này tôi buồn lắm, tôi hok muốn đi học, nên tôi liền gọi cho thằng tuấn nhưng chợt nhớ lại nó đang giận tôi, giờ tôi biết gọi cho ai đây? chỉ còn thằng Trường, tôi liền gọi và :
” alo ”
- Trường àh?
- D đó hả? có gì hok?
- có gì mới gọi đc hay sao?
- àh hok phải
- đi dạo với tôi một chút đc chứ?
- có chuyện buồn sao?
- có lẽ vậy, tôi cần người bên cạnh
- được thôi, đang ở đâu?
- đang ở gần nhà thầy Khánh dạy toán
- àh nhà ông thầy gần sân vận động đó hả?
- ùh, nhanh đấy
- ùh bye
5p sau thì đã thấy hắn ta kia rồi, bỗng nhiên tôi thấy có chút gì đó xao động, nhưng chỉ là thấy Trường quá giống người đó của tôi thôi….Tôi tự hứa sẽ mãi yêu một người thôi mà….Tôi chỉ cần người đi dạo chung… đang nghĩ thì
Theo dõi page để cập nhật truyện hay