Định Mệnh Hôn Nhân - Chương 01

Tác giả: Đang cập nhật

Định Mệnh
- Aaaaaaaaa_Hoàng loạt âm thanh thật dài phát ra từ phòng 301 của một khách sạn năm sao.
- Anh....anh....là....ai làm gì ở đây??_Nó ngạc nhiên khi thấy hắn nằm cạnh nó.
Hắn chợt thức khi nghe tiếng hét của nó.Hắn ngạc nhiên nhìn nó.
- Cái này tui hỏi cô mới đúng chứ sao hỏi tui???
- Sao tui biết chứ??Anh....anh....!
- Cái gì?vô phòng người khác mà còn thế nữa hả?_Hắn gắt và lạnh lùng
- Đúng là ko hơi đâu cải với anh!Biến thái_nó nói lè lưởi và bước xuống giường nhưng.....
- Aaaaaaaa!Sao......sao.....tui.....lại.....mặc. ...áo.....anh.....vậy?_Nó hét lên đầy lo lắng
Nhìn nó bây giờ trên người mặt áo sơmi màu trắng có viềm quanh cổ màu đen phủ xuống gối.Nó bây giờ rất ư là ѕєχy,Hắn chợt nhìn thấy nó,Nhưng hắn bây giờ cũng chẳng có gì....
- Cô/anh đã làm gì tui hả?_Cả hai đồng thanh
- Huhuhuhuhu anh....anh...đã.....huhuhuhu_Nó òa lên khóc.Nó là con bé lúc nào cũng cười nhưng hôm nay nó đã khóc.Nước mắt lăn dài trên hai má....
Hắn ko biết nói gì ngoài cách nhìn nó khóc "Thật ra mọi chuyện là sao đây??Mình đã với cô bé đó sao??".Hắn chợt tỉnh khi nghe nó hét:
- GIỜ TÍNH SAO ĐÂY HẢ?_nó hét lên nước mắt thật dài.
- Làm sao là làm sao?_Hắn bối rối
- Huhuhu làm sao đây??huhu
- CÔ NÍN ĐI!KHÓC LÀM ĐƯỢC GÌ HẢ?_Hắn hét làm nó giật mình.
- Sao anh lại ****tui chứ?_Nó ngước lên hai mắt long lanh
Hắn bất ngờ ôm nó vào lòng,làm nó bối rối cũng trong vòng tay hắn.Bình yên là cảm giác nó
nhận từ hắn.Hắn thì ko biết mình đang làm gì nữa nhìn nó khóc hắn cảm giác gì đó tội lỗi vì
hắn mà nó trở nên như thế.
"CẠCH....CẠCH" Là tiếng mở cữa làm nó và hắn giật mình.Bước vào là papa nó với 1 người phụ nữ xinh đẹp.
- Con trai...con đã....._Mama hắn chạy vào nhìn thấy nó trên bộ dạng thế.Ko nói nên lời....
- Như......con....._Tiếng papa nó nghẹn ngào!
- Con......con.....ko có gì đâu papa_Nó nói là lắc đầu lia lịa.
- Ko có gì thật mà mẹ_Hắn cũng lên tiếng phá tan sự nghi ngờ của hai bật phụ huynh.
- Thui!về nhà rồi nói chuyện ở đây mọi người nhìn thấy ko hay_Mama hắn lên tiếng phá tan ko khí ngột ngạt
Nó và hắn gật đầu làm theo....
- Vậy hai con thay đồ đi!_Mama hắn nói và quay đi cùng papa nó.
Chiếc xe màu đen dừng lại căn biệt thự khá lớn,nó cùng mọi người bước xuống nhà.Căn nhà rộng ,trồng rất nhiều cây xung quanh.Thiết kế trang nhã,mọi bức tường được điêu khắc tinh vi,có nét cổ điển.
Nó và papa ngồi trên chiếc sofa màu bạc,mama và papa nó nói cười rất vui vẽ như cả hai đã quen từ rất lâu."huhuhuhu tại sao?mình lại....như thế chứ?huhuhuhu"Nó khóc nhưng ko ai nhìn thấy nước mắt cả.
- Giờ chúng ta quyết định như thế nhé anh Phạm!_Mama hắn nói và cười rõ tươi.
- Ukm!vậy chào nha!tui và cháu về trước có gì gặp lại sau?chào chị_Papa nó nói và cuối chào,nó cũng chào theo.
Bước về tới nhà,nó chạy tuột lên phòng để tắm.Nó suy nghĩ đến ngày hôm nay" huhuhu mình đã làm chuyện đó với tên biến thái đó sao?huhu sao có thể chứ!huhu".1 giọt...2 giọt...nước mắt nó lại rơi hòa vào dòng nước nóng đang xà xuống.
- Chị hai!Papa kêu chị xuống nhà nói chuyện kìa!_Tiếng bé Trúc làm nó giệt mình.
- Ukm!Chị xuống ngay_Nó lên tiếng.
Nó mặc chiếc váy ngủ có in hình gấu poca,trông đáng yêu.Hai nó hơi đỏ vì khóc quá nhiều,mỉm cười nhẹ và ngồi cạnh em nó.
- Có chuyện gì hả papa?_Nó lên tiếng khi đã ngồi yên vị trí
- Chuyện hôm nay sảy ra rồi nên ta ko trách con nữa nhưng ta sợ chuyện này đồn ra bên ngoài thì ko hay cho con và gia đình hai bên.Nên ta quyết định........._Papa nó ấp úng
-.........._Nó tròn xoe mắt nhìn papa nó
- Con sẽ lấy chồng,con trai của tập đoàn Triệu Hoàng,người con đã gặp hôm nay...._Papa nó dứt lời
- Cái gì?Con lấy cô/hắn ta ha??_Tiếng hét của nó và hắn cùng vang lên dù ở hai nơi khá xa.(t/g hai ông bà này thần dao cách cảm ghê nhỉ)
- Ko nói gì nữa ta đã quyết con tự suy nghĩ đi_Papa nó quay lưng bỏ lên phòng
- Papa/mama_Và tiếng gọi đầy bất lực của 2 người
Nó ôm mặt bỏ chạy lên phòng,khóc nức nở khóc thật to cho papa và mọi người nghe thấy.Nó bật dậy với cái bóng đèn sáng trên đầu"Tại sao mình lại thua papa chứ?Làm sao mình lấy hắn được...ko thể nào nhưng mình sẽ cho hắn ta 1 cuộc sống thật "BÌNH AN"Hehe"Nó mỉm cười gian ơi là gian,lấy tay lau nước mắt dần dần chìm vào giấc ngủ....
Hắn thì ngồi yên trên nền nhà...im lặng và im lăng là ko gian lúc này.Dù là con trai duy nhất nhưng chưa bao giờ hắn ko nghe lời mama mình.Và hắn cũng chấp nhận lấy nó.
Như định mệnh đã an bày cho nó và hắn,mổi người sinh ra đều chỉ dành cho 1 người duy nhất mà thôi........
Chap 2 : Bất ngờ
Hôm nay trời thật đẹp,nắng xuyên qua khung cữa sổ nhảy múa cùng nó.Nó đã d6y5 từ rất xớm làm cả nhà ai nấy cũng bất ngờ,nó cười nói vui vẽ như chưa có gì sảy ra.
- Con chào cả nhà!_Nó cười toe bước xuống nhà
- Hihi ukm!ăn sáng nha con!_dì nó dịu dàng
- Thôi ạ!con ăn ở trường cũng được_Nó cầm cặp bước ra
- Hôm nay,Khang sẽ học với con đó_Papa nó nói với theo
Nó bước đến trường trong bộ dạng hơi mệt mỏi.Đang lên lầu thì nghe tiếng Thy làm nó giật mình quay lại cười nhẹ.
- Như!hôm qua bà đi đâu tui với ông Trường tìm bà quá trời lun í_Thy vổ vai nó
- Hihihi Sr nha!tui có chuyên mà_Nó cười van xin
- Nói chuyện vui vẽ quá ha!tui nhớ hai bà quá àk_Trường chạy tới ôm nó và Thy
- Thấy ghê hong?Vào lớp tui kể cho nghe chuyện này nè_Nó nói kéo hai đứa đi
Trước cổng trường nó,chiếc xê màu trắng dừng lại.Bước xuống xe là một người con trai cực kì nổi bật trên bộ đồng phục,nhìn cực cold.Mặt lạnh lùng,ko chút cảm xúc.
- HOTBOY KÌA TỤI BÂY ƠIIIIIIII_Tiếng NS la lên
- Đẹp trai quá_Các NS khác
Và hoàng loạt các từ khác vang lên.Hắn ko để ý cũng chẳng thèm nhìn mọi người xung quanh cái nào.
Trong lớp nó,Nó và hai đứa bạn ngồi "tám"miệt mài.Nó kể cho hai đứa bạn nghe"thành tích"của ngày hôm qua.
- HẢ?CÁI GÌ?BÀ LẤY CHỒNG SAO?_tRƯỜNG HÉT LÊN LÀM Nó và Thy bịt miệng lại nhưng ko kịp nữa.Cả lớp nhìn nó như sinh vật lạ....
- Nói nhỏ thôi sợ lớp ko nghe thấy hử?_Thy lườm Trường
---------- Post added at 06:57 PM ---------- Previous post was at 06:56 PM ----------
-Rồi giờ bà chịu lấy chồng hả?_Trường sợ sệt hỏi nó,Thy nhìn nó chờ đợi.
- hihi chứ sao nữa....nhưng ko dể dàng thế đâu..._Nó cười gian
Thy và Trường cũng im lặng nhìn nó vìa quá hiểu con bạn nó sẽ ko tha cho hắn dể dàng thế đâu"Haizzz.....ko biết người con trai xấu số đó là ai đây ta?"Thy chau mài với dòng suy nghĩ.
....Reng.....Reng.....Reng......Tiếng chuông vào học làm nó giật mình.Ai về bàn nấy,nó và Thy ngồi cùng bàn,Trường ngồi bên dưới hai đứa nó.Bổng bà cô bước vào cười nụ cười khá "xinh"làm cả lớp nổi cả da gà(t/g cũng vậy nè!)
- Cả lớp trật tự!Lớp ta hôm nay có thành viên mới!Em vào đi!_Bà cô nói và quay chỉ về phía cửa.Một người con trai có khuôn măt rất ư là baby xuất hiện,toát lên một vẽ lạnh lùng.Làm cả lớp nó"૮ɦếƭ mệt"(t/g chảy máu cam rồi nè)
- Em giới thiệu với cả lớp đi_Tiếng bà cô phá tan ko khí hiện tại,Lớp nó nhốn nháo như chợ.NS thì ngưỡng mộ mắt trái tim,làm dáng....còn Nam sinh thì nhìn hăn "cảm tình".
Nó thì tỏa ra bình thường(vì biết rồi mà) Trường và Thy thì "hơi bị bất ngờ "vì hắn khá đẹp trai.
- Mình tên Khang rất vui được học cùng các bạn!_Hắn nói kèm theo nụ cười "khuyến mãi" cho mấy bạn nữ nữa nhá!Dù câu nói ko có gì mà lớp nó NS muốn té xỉu vì ngất ngây.
- Em ngồi kế Trường nhá!Bàn tư_Vừa nói vừa chỉ vào phía ba đứa nó.
Hắn thản nhiên bước xuống bàn,ngồi xuống vẽ mặt lạnh lùng khác hẳn với lúc nảy.Nhìn nó và cười đểu vô cùng kèm theo lời thách thức làm nó tức xì cả khói."Hihi cười đi!sau này sẽ ko được cười nữa đâu cưng nhá!hehehe"Bổng nó cười phá lên với dòng suy nghĩ của mình làm cả lớp nhìn nó n hư người trốn trại.
- Như!mọi người nhìn kìa đừng cười nữa!_Thy năm áo nó kéo keo
- HẢ?HẢ?CÁI GÌ?_Nó giật mình hét lớn
- Em muốn ra khỏi lớp ko?Nếu ko thì im lặng cho tui giảng bài_Bà cô mặt "hầm hầm như thịt bầm nấu cháo" nhìn nó.
Hắn cười nhếch mép khi thấy nó bị ****,Nó cũng chả vừa liếc xéo hắn rồi quay lên.Làm vẽ mặt hối lổi với bà cô thân yêu.
- Cô cũng thuộc dạng trốn viện hả?_Hắn nói nhỏ vào tai nó.Làm nó muốn ọc hết cả máu.
......Reng......Reng........Reng.......Tiếng chuông kết thúc tiết học vang lên.Nó lôi hai đứa bạn đi học vì đói quá sang giờ có an gì đâu.
Nó đang tung tăng cùng Thy thì bị một ai đó chặn đường nó lại.Nó ngước lên nhìn hắn,Máu sôi lên dần dần....
- Ê!Nhìn gì mà nhìn dữ vậy!Tránh ra đi_Nó nói với vẽ tức giận làm hai má đỏ lên xinh thật xinh.Lông mi dài cong ✓út mổi khi nheo lại.
"Thình.....thịch........thình........thịch"T rái tim nó và hắn đang chạy marathon"Mình bị bệnh gì sao nhỉ?sao tim đập nhanh vậy nè!con bé này có điện sao làm mình như thế này chứ!"hắn thoáng bối rối khi nhìn nó."Nhìn kĩ hắn ta cũng đẹp trai chứ?ủa?ko đang nghĩ gì đó Như àk!hắn là kẻ thù của mày đó"Nó vội xua đi những dòng suy nghĩ.
- Thôi kệ hắn ta đi!Mình ăn sáng đi tui đói rồi nè!_Thy phá tan ko khí căng thẳng.
- Ukm!tui cũng đói rồi!đi ăn đi!_Trường cũng nũng nịu
Nó quay đi bỏ mặt hắn thì bổng nhiên có bàn tay nắm nó lại là hắn nắm lấy tay nó........
- LÀM GÌ MÀ NẮM TAY TUI VẬY?QUEN BIẾT GÌ KO HẢ?HẢ?HẢ?_Nó hét làm mọi người nhìn nó và hắn.
- Cô làm gì ghê thế!tui muốn nói chuyện với cô_Ko để nó trả lời hắn đã lôi nó đi xềnh xệch,Nó ghét nhất là ai nắm tay nó mà còn lôi đi như vậy....đặc biệt là con trai,cũng mai nó kiềm chế ko thui nó đã đánh hắn ૮ɦếƭ rồi....
Thy và Trường làm mặt khó hiểu nhìn nó bị hắn lôi đi.....
- Sao để tên đó kéo Như đi như thế hả?_Trường nói làm mặt khó hiểu có chút buồn.
- Trời àk!ko có gì đâu?Như nhà ta ko dể ăn Hi*p đâu?_Thy cười
Rồi cả hai quay bước đi để nó tự xử lí hắn.Nó và hắn bây giờ thì bị hắn kéo xuống sân sau trường,chỉ có nó với hắn.
- Bây giờ cô muốn sao hả?_Hắn bỏ tay nó hỏi
- Muốn gì là muốn gì!đau lắm biết hok hả?_Nó xoa xoa cánh tay
- Vậy là cô sẽ lấy tui hả?_Hắn nhăn trán hỏi nó
- Chứ sao nữa CHỒNG YÊU_Nó kéo dài từ CHỒNG YÊU làm hắn điên lên
- Được!CHỒNG BIẾT RỒI VỢ YÊU_Hắn cũng làm nó tức
- Hihi hãy đợi đấy_Nó nghênh mặt
- Ok!cô cũng cẩn thận..._Hắn cười gian
"Tui mà sợ anh sao?hãy xem tui sẽ làm anh như thế nào nhá!"Nó cười tự tin"hehe Cô sẽ ૮ɦếƭ với tui".Nó quay đi vào lớp bỏ hắn đứng ngay đó.Hắn móc điện thoại ra và gọi cho ai đó.
- Con đồng ý!Nhưng con muốn ở riêng!
- ......................
- Vâng ạ!vậy chiều nay con về.
Hắn cúp máy cười ranh mảnh"Tui sẽ làm cô bỏ cuộc"và cười nụ cười chiến thắng.............
..........Reng......Reng.......Reng.......4 tiết học trôi qua nhanh chóng.Nó xách cặp bước ra ngoài.
- Như!ăn kem ha!_Tiếng Thy
- Ăn kem hay ngắm anh Hưng đây?_Trường chọc Thy.Anh Hưng là chủ quán kem
- Xí!kệ tui àk nha!đi hé Như
- Ukm đi thì đi
Cả 3 đứa đang tung tăng,mà thực ra chỉ có hai thôi nó và Thy còn Trường đi phía sau "bảo kê" cho hai đứa bạn
- Nè!đợi đã...._Tiếng hắn từ đâu vọng ra
- Cái gì nữa đây_Nó mệt mỏi trả lời
- Ba cô kêu cô về với tui kìa!!!!
- Ba tui???với anh???sao ba tui ko gọi tui chứ?anh dụ tui àk!!!_Nó chu môi lên cải làm tim ai xao xuyến.....
---------- Post added at 06:58 PM ---------- Previous post was at 06:57 PM ----------
- Tui ko rảnh đi dụ con ngốc như cô!_Hắn đáp chọc nó
- Ai ngốc chứ!ko thèm cải với anh_Nó đáp móc điện thoại ra xem
15 Cuộc điện thoại nhỡ của papa nó,gật đầu tin hắn.Nó quay sang hai đứa bạn làm vẽ nũng nịu,tiếc nuối đến tội nghiệp.
- Sr hai ông bà nha!Chắc tui phải về rồi!!!
- Ukm!Chứ biết sao?_Thy cũng nũng nịu theo nó
- Thôi cho em xin!nhõng nhẻo quá!Hôm nào đi ăn cũng được mà,giờ thì về đi nha_Trường nháy mắt và kéo Thy đi(để lại mắc công khóc nữa àk).Trường lúc nào cũng vậy,luôn "giải vây"cho nó trong tình huống khó khăn của Thy.
Nó và Hắn cùng lên xe của papa nó đợi sẳn.Chiếc xe chạy trên đường,bên trong xe ko ai nói với ai tiếng nào cả,ko khí "căng thẳng" bổng xe dừng lại tại nhà hắn.Mọi người đã đến đông đủ.Nó bước vào cuối chào mọi người.......
Ai cũng nói chuyện vui vẽ,ko khí tràng ngập tiếng cười,Nó cũng thấy thoỉa mái theo.Bổng papa hắn làm vẽ mặt nghiêm nghị nói....
- Bữa tiệc hôm nay,là giúp cho hai gia đình thân thiết với nhau hơn,và còn một điều nữa mà hai bên gia đình đã đồng ý....tụi con sẽ ra ở riêng tự lập.....
Papa hắn cười khi nói xong........."Đùng" Nó nghe như sét đánh bên tai"Mình sống chung với tên này sao?mổi ngày gặp hắn sao?huhu"Nó khóc trong suy nghĩ,Và nếu là nhà nó thì nó sẽ la lên khóc,nhưng đây là nhà hắn ko thể làm được nên cố gắng ra vẽ bình thường.
Hắn thì cười ranh mảnh nhìn nó"Cô sẽ ૮ɦếƭ với tui.hehehe".....Nó tức muốn điên khi thấy hắn cười"oh!!!Mình hết chịu nổi cái tên này rồi,thế mà còn cười như điên thế sao?"Nó nghĩ và đập chân hắn 1 cái thật đau....
Mọi người nói cười vui vẽ đâu ai hay biết rằng ở phía dưới bàn có cuộc chiến thầm lặng đang diển ra....Mọi người vui vẽ chào nhau ra về,nó chẳng vui gì cả.Bước lên nhà như người mất hồn,nằm trên chiếc giường nhớ về vẽ mặt của hắn"haizzz.....sao cai tên này cứ hiện ra hoài vậy nè"vội đi tắm để quên cái mặt đáng ghét của hắn.
Nó nằm trên giường chẳng sao ngủ được nghĩ tới ngày mai nó phải sống cùng hắn thì ko thể nhắm mắt....Dì nó bước vào cầm trên tay cốc sữa nóng cho nó
- Con ngủ rồi hả?_Tiếng dì nó hỏi khi thấy nó nhắm mắt
- .................._Nó im lặng nhắm mắt lại
Thấy nó đã ngủ dì nó đặt cốc sữa lên bàn,lấy chăn lên cho nó,thơm nhẹ trán nó.Đêm nào dì nó cũng làm như thế hết,nó biết dì nó rất thương nó dù nó ko phải do dì sinh ra nhưng từ nhỏ dì luôn chìu nó hết mực.Nó cũng yêu dì nó nhưng nó ko thể nào kêu bằng mẹ vì đối với nó người mẹ đã khuất luôn là người nó quý trọng nhất.Bà đã hi sinh bản thân để sinh nó ra...
- Nó ngủ rồi hả?_Tiếng papa nó hỏi
- Vâng!Chắc nó sock lắm!Mình làm vậy có quá đáng ko?_Dì nó nhìn nó âu yếm
- Ko có đâu!rồi nó sẽ biết làm gì mà_papa nó nói và đi về phòng,dì nó nhẹ nhàng đóng cửa.
Nó nằm đó miên mang suy nghĩ rồi ngủ quên lúc nào cũng ko hay nữa......Trong giấc mơ có nó và hắn....
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc