Đỉnh Cấp Lưu Manh - Chương 973

Tác giả: Lý Tiếu Tà

Họa tù (hạ)
Lời khuyên của Pierce Hướng Nhật tuy đặt ở trong lòng, nhưng cũng không quá để ý. Từ biệt Pierce, ra khỏi khách sạn Hilton
- Jack, em nghĩ Pierce tiên sinh nói đúng đấy, anh mấy ngày nay phải cẩn thận.
Alice ôm tay Hướng Nhật, hai người đang đi tới ngã tư đường xe cộ đông đúc, xuất phát từ lo lắng đối với Hướng Nhật, Alice có chút quan tâm nói.
- Yên tâm, cho dù có người muốn tìm anh gây phiền toái, nhưng có thể làm được hay không mới là vấn đề.
Hướng Nhật thân thể có chút cứng nhắc, chủ yếu là do Alice ôm vào hắn sát quá, 2 khối phập phồng mềm mại kẹp cánh tay hắn vào giữa, phong tình đầy đặn mười phần kích thích xúc cảm làm hắn xúc động không thôi, nhưng không thể không cường khắc chế trụ.
Thấy nam nhân biểu hiện tự tin, Alice cũng không nói thêm gì nữa, hơn nữa ngẫm lại lúc trước ở Hàn Quốc trong phòng khách sạn gặp được tên hư hư thực thực không thuộc nhân loại tấn công, cũng là Jack tới đúng lúc mới chế trụ được hắn. Jack là một người có năng lực như siêu nhân, điểm này Alice trong lòng khắc sâu ấn tượng, vậy nên hắn nói không thành vấn đề, vậy nhất định không thành vấn đề rồi.
-Jack, anh lần này đến Mĩ là có chuyện trọng yếu phải làm sao?
Alice gắt gao ôm cánh tay Hướng Nhật, một bên làm bộ như dường như không có việc gì hỏi han, ánh mắt cũng nhìn ra chỗ khác, giống như tránh né điều gì.
-Vì sao em hỏi như vậy?
Hướng Nhật bị hỏi chợt sửng sốt, hắn cũng không biết trên máy bay tên cảnh sát cùng mấy nữ tiếp viên bị hắn thuận miệng bịa chuyện Nhất Diệp Trâm là quà tặng cho một nữ bằng hữu, do đó làm cho mấy nữ tiếp viên sau khi trở về cùng Alice thêm mắm thêm muối làm cho Alice nghĩ lầm Hướng Nhật là chuẩn bị đem món quà trị giá 800 triệu đô tặng nàng, lúc này Alice đang gián tiếp nhắc nhở hắn, trong mắt đang phát ra ngàn lời chờ mong.
-Anh cẩn thận ngẫm lại, có cái gì ... ý em là đồ vật này nọ muốn đưa cho ai đó. .. . . .
Alice không dám nói thẳng, chỉ có thể ám chỉ một chút. Kỳ thật nàng cũng không cần món quà giá trị kia, chỉ cần là Hướng Nhật tặng cho nàng thứ gì, nàng cũng cho là vô cùng quý giá. Bất quá 800 triệu đô quả thật làm cho nàng kinh hồn táng đảm, nghĩ bụng cho dù tiếp nhận món quà này, cũng phải lập tức đưa đến ngân hàng khóa gửi, bằng không nếu không may làm mất, nàng tuyệt đối sẽ đau lòng mà ૮ɦếƭ.
-Tặng người thứ gì đó?
Hướng Nhật càng bị hỏi càng cảm thấy có gì đó không đúng, trong lời Alice nói hình như có chuyện gì đó, nhưng hắn thực sự nghe không hiểu, cũng vô pháp liên tưởng đến việc Alice hiểu lầm.
-Jack, anh thật sự nghĩ không ra à?
Alice vẻ mặt thất vọng, có chút ủy khuất, mình đã ám chỉ rõ ràng như vậy, mà nam nhân vẫn không hề phản ứng.
-Alice, có phải em có điều gì muốn nói với anh ?
Hướng Nhật nhíu nhíu mày, trực tiếp hỏi.
-Em. . . . . . Không có.
Alice há miệng thở dốc, chung quy là cũng không nói gì ra. Trong lòng ủy khuất đồng thời cũng an ủi chính mình,có lẽ Jack là thật sự đã quên, chờ anh ấy nhớ ra, nhất định sẽ đưa cho mình.Hướng Nhật tuy rằng cảm thấy kỳ quái, nhưng Alice không muốn nói, hắn cũng không bức nàng nói ra. Hai người không nói lời nào đi được một đoạn đường, bỗng phía sau có một chiếc ô tô đột nhiên vượt qua hai người, sau đó dừng lại trước mặt hai người. Hướng Nhật tập trung nhìn vào, phát hiện là xe cảnh sát, trong lòng nhất thời hồi tưởng lời Pierce lúc trước có nói qua , phỏng chừng "ma phiền" thật sự tới cửa .Alice cũng bị cái xe cảnh sát xuất hiện đột ngột làm hoảng sợ, càng ôm sát cánh tay Hướng Nhật.Từ trên xe bước xuống hâi người, một người da đen, một tên da trắng, đều hơn ba mươi tuổi không sai biệt lắm. Hai người đều mang một mặt giải quyết việc công, ngăn trước mặt hai người Hướng Nhật, trong đó người cảnh sát vẻ mặt hung hãn nhìn chằm chằm vào Hướng Nhật, nhưng giọng điệu coi như khách khí.
-Vị tiên sinh, mời cùng chúng ta đi một chuyến.
-Hai vị cảnh quan, ta vừa tới New York, hình như cũng chưa làm chuyện xấu gì.
Hướng Nhật thản nhiên nói, hắn có thể khẳng định, quả thật là Pierce mỏ quạ đen nói trúng rồi, đối phương là nhắm về phía chính mình.
-Chúng ta có người chứng kiến có thể chứng minh, ngươi buổi chiều ở phố người Hoa đã dùng súng ςướק bóc 1 siêu thị, hơn nữa đã Gi*t ૮ɦếƭ một người qua đường.
Viên cảnh sát da đen trầm giọng nói.
-Các vị xác định đó là ta?
Hướng Nhật sắc mặt lạnh xuống, dùng súng ςướק bóc, Gi*t người, đây chính là trọng tội, đối phương dám như vậy vu oan cho hắn.
-Đừng nhiều lời, đi thôi!
Viên cảnh sát da đen có vẻ cũng không tính toán cùng Hướng Nhật nói đạo lý, chuẩn bị dùng sức mà hối thúc hắn.
-Chờ một chút, hai vị cảnh quan, bạn trai tôi không có khả năng làm chuyện như vậy , các anh nhất định là lầm người rồi!
Alice đột nhiên buông cánh tay Hướng Nhật ra,dang hai tay ngăn trước mặt viên cảnh sát da đen. Hướng Nhật có nhiều tiền như vậy, căn bản sẽ không đi ςướק bóc, hơn nữa ở trong thâm tâm Alice, Hướng Nhật cũng không thể là loại người cùng hung cực ác .
-Có lầm hay không, chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng. Vị tiểu thư này, nếu cô vẫn gây trở ngại cho chúng tôi chấp hành công vụ, đừng trách chúng tôi không khách khí !
Đối mặt với đại mỹ nữ như Alice, viên cảnh sát da đen cũng không có một chút tình cảm.
-Ngươi. . . . . .
Alice vẻ mặt tức giận, còn muốn nói nữa cái gì, phía sau Hướng Nhật đã kéo tay nàng lại rồi nói:
- Alice, em đi về trước đi.
Đối phương chẳng qua là tới điều tra, Alice cũng căn bản không thể giúp gì được, so với việc ở đây lãng phí nước bọt, không bằng về nhà đi ngủ cho khỏe, Hướng Nhật cũng muốn nhìn xem đối phương rốt cuộc chuẩn bị vu oan hắn như thế nào. Phải biết rằng, cả buổi chiều hắn đều ở công viên, có Pierce cùng với người của hắn chính là công nhân cùng với mấy diễn viên ở đấy. Nhiều nhân chứng như vậy, hắn cũng không tin cảnh sát New York có thể lấy thúng úp voi, vu khống hắn là một tên tội phạm dùng súng Gi*t người được.
-Jack, anh vô tội mà, em sẽ không cho bọn họ mang anh đi đâu hết!
Alice vẻ mặt kiên quyết nhìn Hướng Nhật.
-Alice, em không nghe lời anh nói sao ?
Hướng Nhật có chút đau đầu, Alice phản ứng như vậy tuy rằng làm hắn cảm động, nhưng bây giờ không phải là thời điểm để lề mề. Thấy sắc mặt Hướng Nhật hơi nghiêm khắc, Alice có chút sợ, nhưng vẫn kiên cường mà đối diện Hướng Nhật:
-Vậy được rồi, Jack, nhưng anh phải cam đoan, không thể để bị một chút thương tổn.
-Yên tâm đi, anh sẽ không có việc gì đâu.
Hướng Nhật ôm lấy Alice, tiếp theo buông tay ra, nhìn hai viên cảnh sát:
-Hai vị cảnh quan, có thể đi được rồi đấy.
Viên cảnh sát da đen cảnh mặt không chút thay đổi gật đầu, còn viên cảnh sát da trắng từng bước đi đến bên người Hướng Nhật, tuy rằng tay không động, nhưng ý đồ phòng ngừa Hướng Nhật chạy trốn lại rõ ràng. Hai cảnh sát một trước một sau áp tải Hướng Nhật lên xe, sau đó lại một trái một phải dồn Hướng Nhật ngồi vào giữa, hàng ghế trước có một cảnh sát khác lái xe, Hướng Nhật chỉ có thể nhìn được phía sau lưng hắn, nhìn cổ của hắn trắng, chắc cũng là một cảnh sát da trắng.
Xe cảnh sát khởi động, Hướng Nhật vẫn có thể nhìn qua kính thấy Alice vẫn đứng tại chỗ, tiếp theo hình như nhớ tới cái gì, vội vàng chạy đi, phương hướng là tới khách sạn Hilton, Hướng Nhật đoán, phỏng chừng là nàng tìm Pierce. Xem ra cô nàng này cũng biết tính toán, biết nên tìm ai xin giúp đỡ là tốt nhất.
-Còn muốn còng tay sao?
Trên xe cảnh sát, Hướng Nhật nhìn thấy ở bên trái viên cảnh sát da đen lấy ra một bộ còng tay, bảo sao không hiểu được ý đồ đối phương?
-Câm miệng!
Đã vào xe cảnh sát rồi, viên cảnh sát da đen cũng không dùng giọng điệu tốt như lúc trước, bày ra biểu tình hung hãn, nếu nói hắn là kẻ bắt cóc, tuyệt đối không có ai hoài nghi. Lấy còng tay còng Hướng Nhật lại, Hướng Nhật cũng không phản kháng, trong lòng lại cười lạnh, bắt thì dễ dàng, nhưng đến lúc muốn thả hắn sẽ không đơn giản như vậy. Hơn nữa với hắn mà nói, còng tay với giấy chả khác nhau mấy, mang hay không mang đều giống nhau.
Cục Cảnh sát cũng không xa, không đến 10 phút là tới . Hướng Nhật bị mang vào một gian thẩm vấn nhỏ, thật sự phi thường nhỏ, so với cái ở Bắc Hải hoặc Hồng Kông cũng nhỏ hơn, trước sau chắc chỉ tầm 4 mét vuông, nhiều người đứng bên trong thực sự sẽ không có đủ chỗ mà đứng thoải mái. Công tác thẩm vấn vẫn là 2 cảnh sát một đen một trắng làm, bất quá bọn họ ngay cả quá trình thẩm vấn cơ bản cũng xem nhẹ, trực tiếp bỏ ra một quyển sổ đầy ghi chép đưa cho Hướng Nhật ký tên. Hướng Nhật tùy ý nhìn xuống, Gi*t người, phóng hỏa, ςướק bóc, cưỡng gian, thậm chí dâm loạn trẻ em đều có, ngần đó tội danh nếu mà nhận, thể nào cũng ở Mĩ ngồi tù mấy trăm năm tuyệt đối không thành vấn đề.
-Hai vị cảnh quan, các ngươi không phải nói ta dùng súng ςướק bóc sao? Như thế nào ở đây còn có cưỡng gian cùng phóng hỏa?
Hướng Nhật ngồi trên ghế, mặt không chút thay đổi hỏi .
-Bớt nói nhảm đi, muốn ăn đau khổ sao? Không muốn ăn thì ngoan ngoãn ký tên ngươi vào đây cho ta, còn nữa, đừng để cho ta biết ngươi ký tên giả, bằng không ngươi nhất định phải ૮ɦếƭ!
Viên cảnh sát da đen vỗ mạnh bàn, quát.
-Được rồi, ta tạm thời nhận ngần đó tội danh.
Hướng Nhật làm bộ dáng giả bộ phối hợp, có thể thấy hai tên cảnh sát hoàn toàn sẽ không cùng hắn giảng đạo lý, nếu hắn không ký , đối phương có thể sẽ lập tức động thủ. Hướng Nhật quả thật không sợ cái thủ đoạn nho nhỏ này, chủ yếu là hắn bây giờ không muốn cùng cảnh sát New York phát sinh xung đột, nếu không sẽ đưa tới sự chú ý của cả nước Mĩ, đến lúc đó chính mình ở Mĩ thật sự nửa bước khó đi . Vậy trước mắt cứ đem tội danh "Nhận thức" , chờ Pierce đến đây nói sau, có lực ảnh hưởng của đạo diễn cỡ bự Pierce ở đây, hoàn toàn không thành vấn đề. Nhìn thấy Hướng Nhật ký tên, viên cảnh sát da đen lấy giấy ghi chép, hướng tới viên cảnh sát da trắng ở bên cạnh nháy mắt một cái. Người sau lập tức hiểu ý, đi qua đem còng tay Hướng Nhật mở ra, sau đó không chút khách khí mà đẩy Hướng Nhật đứng lên:
-Đi!
Hướng Nhật đương nhiên sẽ không cho rằng đối phương chuẩn bị thả mình đi, phối hợp với cảnh sát da trắng đi về phía trước. Ra khỏi phòng thẩm vấn, vòng vo hai ba hành lang, đi tới một cái cửa sắt đã khóa lại. Viên cảnh sát da trắng lấy chìa khóa mở cửa sắt ra, rồi đẩy Hướng Nhật đi vào. Hướng Nhật đã biết đi tới nơi nào rồi, đây rõ ràng là phòng giam tạm thời của cục cảnh sát, gồm bốn nhà tù nhỏ tạo thành, nhìn qua lưới sắt , có thể thấy đến bốn phòng giam loại nhỏ đều nhốt đầy người. Đối với Hướng Nhật là người mới tới,phạm nhân trong bốn phòng giam đều biểu hiện ra hứng thú hòa hảo, có vài du côn mặc áo may-ô lộ ra mấy hình xăm thú trên cánh tay vạm vỡ thậm chí còn huýt sáo với Hướng Nhật.Hướng Nhật đối với mấy tên đó xem như không thấy, thậm chí có chút nho nhỏ kích động, nói thật, tiến ngục giam đối với hắn vẫn là lần đầu tiên, đời trước thân là lão Đại của "Bạch Hổ hội" , hắn cũng không phải hưởng thụ qua thứ "nhà trọ xa xỉ" này.
-Đi vào!
Sau khi mở cửa một phòng giam toàn mấy tên to con,trọc đầu, xăm đầy cánh tay, viên cảnh sát da trắng hung hăng đẩy Hướng Nhật vào, sau đó lập tức khóa cửa lại.Trước khi rời đi, hắn ném lại một câu :
-Cẩn thận một chút, đừng láo nháo gây tai nạn ૮ɦếƭ người!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc