Đỉnh Cấp Lưu Manh - Chương 567

Tác giả: Lý Tiếu Tà

Hiến máu
H**g phấn qua đi, Hướng Nhật rốt cuộc cũng nhớ lại rằng trước mắt còn có chuyện quan trọng hơn cần làm, nhìn tráng hán và lãnh diễm nữ nhân đang bị mình khống chế không thể nhúc nhích, hắn nói:
- Hiện tại, ta hi vọng các ngươi có thể thành thật trả lời ta một vài nghi vấn…..
- Ngươi cứ chờ nhận sự trả thù của số 98 đi!
Không đợi Hướng Nhật nói xong, tráng hán đã điên cuồng gào ầm lên, giọng điệu này, phối hợp với vẻ dữ tợn trên mặt, quả thực rất có khả năng sẽ dọa được một vài người.
Nhưng Hướng Nhật hiển nhiên là một ngoại lê, hắn liếc tráng hán, nói:
- Trả thù ta? Hehe, nếu như bọn chúng căn bản không biết ngày hôm nay đã phát sinh chuyện gì, liệu còn có thể trả thù ta sao?
Trong lòng tráng hán không khỏi run lên,từ trên người nam nhân bề ngoài không có gì đáng sợ này, hắn cảm nhận sát ý mãnh liệt, hắn không hề nghi ngờ chuyện đối phương sẽ dùng thủ đoạn đáng sợ nhất đối phó hắn.
- Nói cho ta biết, tổ chức các người có bao nhiêu vật thí nghiệm?
Nhìn ra vẻ sợ hãi của tráng hán, Hướng Nhật nhân cơ hội hỏi luôn. Trước đây, hắn từng gặp một vật thí nghiệm trốn ra từ số 98, cũng là tộc hút máu, có điều là loại trực tiếp hút sạch máu của người khác, cho nên Hướng Nhật muốn hỏi cho rõ có bao nhiều vật thí nghiệm nguy hiểm như vậy tồn tại.
- Ngươi, sao ngươi biết …. Chuyện về vật thí nghiệm?
Tráng hán run giọng, ánh mắt nhìn Hướng Nhật lóe lên vẻ sợ hãi. Chuyện về vật thí nghiệm là cơ mật tối cao trong tổ chức, nếu không phải là thành viên nòng cốt thì căn bản không rành lắm, còn hắn cũng chỉ từ một lần ngoài ý muốn mà nghe trộm được.
Ánh mắt của lãnh diễm nữ nhân nhìn Hướng Nhật cũng lộ ra vẻ cổ quái, giống như kinh ngạc vậy, tuy nhiên phần nhiều lại giống bất an hơn. Đối với một người xa lạ lai lịch bất minh nhưng lại sở hữu thực lực mạnh mẽ, hơn nữa hình như còn vô cùng thấu hiểu số 98, bất luận là kẻ nào cũng không dám coi thường.
- Chuyện ta biết không chỉ có thế.
Hướng Nhật ra vẻ bí hiểm, mục đích là để tráng hán tưởng nhầm mình hiểu rất rõ về số 98, để hắn không dám tùy tiện dối gạt mình, đồng thời cũng có thể lừa hắn khai ra một ít tin tức.
Nhưng lần này dường như có phần “chữa lợn lành thành lợn què”, vẻ hoảng sợ vốn có của tráng hán đột nhiên biến mất, hắn cứng miệng nói:
- Người đã biết hết rồi, căn bản không cần hỏi ta làm gì.
- Nói như vậy là người không chịu hợp tác?
Hướng Nhật làm mặt lạnh, dùng lực lượng vô hình đè nén khiến cho tráng hán phải ngất đi. Nhưng bởi vì bị hắn khống chế, cho nên tráng hán cũng không ngã xuống, trông như một quái thai đang ngủ đứng.
Tuy Hướng Nhật rất muốn sử dụng ngay thủ đoạn *** để bức tráng hán mở miệng, nhưng hắn ngại bây giờ là ban ngày ban mặt, mặc dù không có ai đi qua hẻm nhỏ này, nhưng hai đầu hẻm nhỏ đều là đường phố náo nhiệt, chẳng may bị người nào đó nhìn thấy những cảnh máu tanh không dành cho trẻ em thì không ổn. Hơn nữa, đối tượng có thể thẩm vấn không chỉ có một.
Hướng Nhật hướng ánh mắt sang lãnh diễm nữ nhân:
- Tiểu thư, nếu như ta không nhìn lầm, cô hẳn là thuộc bộ tộc hút máu?
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Bị vạch trần thân phận, hơn nữa đối phương lại là một người thần bí có thực lực khủng pố đến nỗi mình không dám có ý phản kháng, lãnh diễm nữ nhân có cảm giác xấu hổ như là đang hoàn toàn trần trụi trước mặt đối phương.
- Yên tâm, ta không là người Vatican.
Nhìn ra vẻ đề phòng của đối phương, Hướng Nhật nói đùa một câu.
Nghe được cái tên “Vatican”, lãnh diễm nữ nhân nhíu mắt lại, ánh mắt nhìn Hướng Nhật cũng mang theo địch ý.
Hướng Nhật làm bộ như không nhìn thấy sự biến hóa này, hắn hỏi:
- Ta chỉ muốn biết, tổ chức của các người tổng cộng có bao nhiêu dị năng giả?
- Hơn 300, nhưng giờ có lẽ không chỉ có từng ấy.
Lãnh diễm nữ nhân rất thức thời, nàng chọn con đường hồi đáp vấn đề của Hướng Nhật, có thể là vì nàng ta đã thoát ly số 98, cho nên cũng không có gì phải cố kỵ, sẵn sàng bán đứng tổ chức, hoặc giả có một vài nguyên nhân khác khiến nàng quyết định khai thật.
- Nói như vậy, tổ chức các người cũng nhanh kết nạp thêm dị năng giả thật.
Hướng Nhật vô cùng ngạc nhiên, không ngờ là hơn 300 dị năng giả, mà số lượng lại còn tiếp tục tăng lên, xem ra thực lực của số 98 còn kinh khủng hơn cả tổ chức phía sau màn vừa bị mình phá rối.
- Không phải kết nạp, là chế tạo!
Lãnh diễm nữ nhân sửa lại lời Hướng Nhật.
- Chế tạo?
Hướng Nhật sửng sốt, hắn hoài nghi không biết có phải mình nghe lầm hay không, nhìn đối phương với vẻ không dám tin.
- Không sai, tổ chức đã sớm sáng chế ra một loại thuốc, có thể khiến người thường trong nháy mắt biến thành dị năng giả, cũng có thể khiến người nguyên là dị năng giả trở nên mạnh mẹ hơn.
Lãnh diễm nữ nhân lạnh lùng đáo, có điều nghe giọng điệu của nàng, hình như không thích thứ dược vật thần kỳ này.
- Cô vừa nói nó có tác dụng phụ gì đó?
Hướng Nhật cũng không phải kẻ ngu dốt, lập tức xâu chuỗi chuyện này với mấy lời lãnh diễm nữ nhân vừa nói, sau đó lại hỏi tiếp:
- Không biết là tác dụng phụ gì, có thể nói chi tiết hơn được không?
Đối với thứ dược vật bất cứ lúc nào cũng có thể chế tạo ra siêu nhân, Hướng Nhật cực kì muốn biết nó là như thế nào, nếu tác dụng phụ không quá rõ rệt, vậy thế giới này không phải mỗi ngày sẽ không ngừng có thêm siêu nhân hay sai, không chừng thiên hạ cũng sớm đại loạn mất.
Lãnh diễm nữ nhân đầu tiên là lặng lẽ gật đầu, sau đó mới giải thích:
- Nếu như dị năng giả ăn loại thuốc này, hậu quả khi thất bại sẽ là hóa điên, sau đó trở thành tiêu bản để giải phẫu nghiên cứu; vận khí tốt mà thành công, tuy dị năng tăng nhiều, nhưng sẽ trở nên rất khát máu. Về phần người thường muốn biến thành dị năng giả…..Thất bại sẽ ૮ɦếƭ ngay tức khắc, dù thành công cùng chỉ biến thành một ác ma hút máu không hề có nhân tính.
- Sao ta cảm thấy có phần giống bộ tộc hút máu?
Hướng Nhật nắm ngay được trọng điểm của vấn đề, bất kể là dị năng giả hay người thường, một khi thành công thì đều trở nên rất khát máu.
- Bởi vì thành phần chủ yếu của dược vật được lấy ra từ cơ thể của bộ tộc chúng ta!
Lãnh diễm nữ nhân nói, trên mặt lộ ra vẻ căm phẫn và bẽ bàng, ngay cả thân thể không dằn được mà bắt đầu run rẩy.
Hướng Nhật cuối cũng cũng minh bạch, thì ra không chỉ có Vatican phát hiện ra bộ tộc hút máu sở hữu bí ẩn nghịch thiên có thể chế tạo siêu nhân, số 98 cũng biết bí mật này. Có điều phương thức của hai bên bất đồng, Vatican là muốn tiêu diệt mối tai họa ngầm có khả năng ảnh hưởng đến địa vị của họ, còn số 98 lại trắng trợn lợi dùng điều này để chế tạo dị năng giả, qua đó tăng cường thực lực bọn chúng. Hèn chi lúc trước ông anh vợ nhiễu sự lại thấy lạ khi thấy người của tộc hút máu hút sạch máu của người sống, thì ra cái tên vật thí nghiệm kia cũng không phải tộc hút máu chân chính, chỉ là kết quả của đột biến gien.
Nghĩ thông suốt điểm này, lại nhìn thoáng qua lãnh diễm nữ nhân, phát hiện thân thể đối phương vẫn run rẩy kịch liêt, Hướng Nhật đoán chắc người nào đó có quan hệ mật thiết với nàng ta bị rút máu mà bất hạnh ૮ɦếƭ đi, hắn không khỏi mềm lòng, bèn không tiếp tục hỏi về đề tài này nữa:
- Đúng rồi, thực lực của cô ở trong số 98 là thế nào?
- Ta cũng không rõ lắm, chắc là chỉ có thể ở vào bậc trung.
Lãnh diễm nữ nhân dần dần khôi phục lại chút tỉnh táo, nhưng thân thể dương như vẫn hơi run rẩy.
- Còn tên này?
Hướng Nhật chỉ vào tráng hán bị mình làm cho hôn mê, sau đó quay đầu nhìn về phía lãnh diễm nữ nhân, nhưng phát hiện toàn thân đối phương lại run rẩy kịch liệt hơn, hơn nữa hình như còn có dấu hiệu cô giật, hắn lập tức biến sắc:
- Cô sao vậy?
- Máu, máu….
Hai mắt lãnh diễm nữ nhân đã chuyển sang màu đỏ tươi, giống như được phủ một lớp hồng ngọc vây, mà đôi môi vốn đỏ mọng quyến rũ cũng bắt đầu có dấu hiệu khô nẻ.
- Ta muốn hút máu….
Mk, không ngờ cái tai họa ngầm trong thân thể nàng ta lại tái phát. Hướng Nhật lập tức biết chuyện gì xảy ra, thì ra vừa rồi nữ nhân lãnh diễm kích động như vậy, cũng không phải vì có thân nhân bị hại, mà là điềm báo tai họa ngầm phát tác. Hắn từng nghe ông anh vợ nhiễu sự nói quá, bộ tộc hút máu tuy trời sinh là dị năng giả, nhưng cũng phải trả một cái giá rất đắt, đó chính là cứ đến một thời điểm cố định, trong thân thể lại xuất hiện sự thống khổ giống như là nghiện MT vậy, chỉ có thể dựa vào hút máu người mới có thể không chế cơn thống khổ này. Nhìn tình trạng của lãnh diễm nữ nhận, hình như là cơn thống khổ trong thân thể nàng lại phát tác.
- Cô chờ một chút, sẽ ổn ngay thôi.
Hướng Nhật lập tức giải trừ lực lượng của mình, đồng thời đưa tay chộp lấy tráng hán hôn mê đang sắp ngã xuống đất, để hở cổ hắn ra và đưa đến bên môi lãnh diễm nữ nhân.
Lãnh diễm nữ nhân ra sức phe phẩy đầu, vừa có kiềm chế cơn thống khổ trong cơ thể vừa gắng gượng mở miệng:
- Trong thân thể hắn có thứ kia, ta hút máu của hắn thì sẽ bị tác dụng phụ giống hắn…
Gặp quỷ mất rồi! Hướng Nhật rất muốn chửi ầm lên, đến lúc này rồi còn quan tâm tác dụng phụ làm gì, giữ được mạng là đã tốt rồi. Thấy lãnh diễm nữ nhân mình cứ dán mắt vào mình, Hướng Nhật đột nhiên trợn tròn mắt, chỉ vào mình:
- Này, đừng nói là cô muốn hút máu ta nhé? Nói cho cô biết, ta không giống như Phật tổ, sẽ không tùy tiện “cắt thịt nuôi ưng”(*) đâu.
- Chỉ cần một chút là được.
Lãnh diễm nữ nhân yếu ớt nói.
Mắt thấy đối phương càng ngày càng có vẻ thống khổ, lại nhớ cảnh vừa rồi nàng ta tưởng mình là người thường nên liều mạng bảo vệ, hơn nữa đối phương còn là một đại mỹ nữ, Hướng Nhật đành gật đầu một cách bất đắc dĩ:
- Được rồi.
Đưa cổ mình lại gần, mặc dù biết tộc hút máu không hút máu bằng cách cắn, nhưng Hướng Nhật theo tiềm thức vẫn làm như vậy.
Mắt lãnh diễm nữ nhân thoáng cái đã sáng lên, bất chấp tất cả mà cắn một ngụm.
- Cô làm thật à!
Hướng Nhật thiếu chút nữa là rụt cổ lại, nếu như không phải cổ chỉ có chút xíu cảm giác giống như bị muỗi đốt, thêm nữa là cảm giác dễ chịu khi đôi môi đỏ mọng nóng như lửa kia mân mê trên cổ mình, có khi hắn làm thế thật.
(*) cắt thịt nuôi ưng: một sự tích về Phật tổ
Theo dõi page để cập nhật truyện hay