Đỉnh Cấp Lưu Manh - Chương 481

Tác giả: Lý Tiếu Tà

Mỹ nữ quân đoàn
Chửi bất công xã hội cũng được, chửi bọn tham nhũng, bọn đại gia dùng tiền bố mẹ ςướק được của dân mà xài cũng ok, Tự sư*ng cũng được, độc bá thiên hạ, thâu tóm thế giới cũng chẳng sao? Nhưng để mà tuyên dương những hành động buôn lậu thuốc phiện mà không chịu sự trừng phạt nào thì không được. Anh em đừng dùng hàng, đừng để người nước ngoài khi nói về thanh niên Việt Nam hay có câu: "Mẹ, 10 thằng thanh niên Việt thì đến 6 thằng nghiện..."
Chương này có chút nội dung phản cảm, khi tác giả để nhân vật chính buôn hàng trắng mà không có cái lương tâm con mẹ gì cả. Nói chung là không nên đọc nửa chương này, có chót đọc thì cứ cho nó phớt qua!!!
Bọn dịch giả tụi mình vẫn để chương này vì cho nó liền mạch nhưng khuyến cáo chẳng cần đọc nó!
Thân
Ngây người một lát lâu, Tinh Tinh mới từ trạng thái si ngốc tỉnh lại, trước tiên hắn tự véo vào mặt mình, sau đó mới nhìn Hướng Nhật, giống như là nhìn quái vật:
- Con rùa, nhiều hàng như vậy ngươi kiếm ở đâu ra thế? Xử bắn ngươi mười vạn lần cũng không đủ.
- Ngươi mới bị xử bắn, cả nhà ngươi đều bị xử bắn, chó ૮ɦếƭ!
Hướng Nhật hung hăng nguyền rủa.
- Lão tử không có ý định lấy cái tai họa này, đơn giản chỉ là buôn bán chính đáng, chẳng lẽ điều này cũng là phạm pháp?
Tinh Tinh nghĩ cũng có đạo lý, đồng ý nói:
- Nói vậy cũng đúng.
Hướng Nhật nghe xong quả thật muốn nện cho hắn một quyền, không thấy tên Tinh Tinh này vài ngày, giờ gặp lại càng thấy hắn càng ngu đi thêm, cũng không cùng hắn càn quấy nữa, nói:
- Ta hỏi ngươi, ngươi có mấy con đường đem thứ này ra ngoài?
Nói tới chính sự, Tinh Tinh cũng trở nên nghiêm túc.
- Đưa ra ngoài cũng không phải là không có cách, tuy nhiên…
Nói tới đây, nhíu nhíu mày, dường như hắn có cái ẩn tình gì khó nói.
- Tuy nhiên cái gì?
Hướng Nhật truy hỏi.
- Ngươi muốn làm lâu dài hay chỉ kiếm một khoản rồi tẩu?
Tinh Tinh chỉnh sắc hỏi.
- Nói nhảm, đương nhiên là làm lâu dài.
Hướng Nhật nhìn hắn như nhìn một kẻ ngu ngốc, vấn đề này cũng phải hỏi sao? Tiền đương nhiên là càng nhiều càng tốt, ai cũng không ngại ít. Tuy nhiên, Hướng Nhật cũng biết “chuyện tốt” này không làm được lâu dài, vì hắn chỉ cần mượn đường để tiêu diệt toàn bộ cái đám chó ૮ɦếƭ tổng bộ cứt đang đe dọa tới an nguy của mình kia, nhưng giờ phút này nhìn bộ dáng mong đợi của Tinh Tinh, hắn cũng không muốn đả kích đối phương.
Vừa nghe lời này, Tinh Tinh liền yên tâm, lập tức mặt mày hớn hở.
- Vậy thì tốt, vậy thì tốt, ‘sinh ý’ kiếm tiền giống như vậy duy trì lâu dài quả thật khiến người ta thống khoái như ****…Tuy nhiên ngươi làm sao có nhiều hàng như vậy?
Dâm thú này, làm ví dụ mà cũng về phương diện kia, Hướng Nhật cũng than phục hắn, thở dài đáp:
- Yên tâm, lần này chỉ là món hàng đầu tiên, sau này có thể càng ngày càng nhiều, chỉ cần nhìn ngươi có làm ăn được hay không thôi?
Tinh Tinh lại vung tay lên, hào khí bốc lên mây mà nói:
- Trên thế giới này còn có hàng nào mà lão tử không nuốt trôi sao? Ngươi xem cơ nghiệp lão tử dựng lên để vui đùa hay sao?
Lời nói tiếp tục xoay chuyển, vẻ mặt hiện lên vẻ xu nịnh:
- Những… hàng này là ngươi từ nơi nào tìm ra, có thể hé lộ ra một chút không, lão tử thề, tuyệt đối sẽ không liên hệ với nhà bên kia, quan hệ hai ta là gì, lão tử cũng không thiếu đạo đức tới mức chặn đường tiền tài của huynh đệ…nhìn lão tử như vậy làm gì, lão tử nói là sẽ không chặn đường tiền tài của ngươi!
- Ngươi tỉnh lại đi.
Hướng Nhật không kiên nhẫn khoát tay, một mặt cũng không để cho hắn nghi vấn lung tung nữa.
- Tin ngươi thì cả heo cái cũng biết leo cây! Sẽ không đoạn đường tiền tài của ta? Điểm ấy ta tin, bởi vì ngươi chủ động liên hệ với gia chủ bên kia, sau đó phân chút lợi ích cho lão tử, này cũng không tính là đoạn đường tiền tài của ta chứ?
Tinh Tinh mặt dày đỏ lên, giả vờ ngượng ngùng nói:
- Mẹ kiếp, ngươi thế mà cũng đoán được à? Quá xấu xa đó chứ?
- Xấu xa mới chính là ngươi.
Hướng Nhật tức giận nói, tiếp tục quay lại đề tài vừa rồi.
- Được rồi, vừa mới nói ngươi có đường thoát hàng ra ngoài, có nắm chắc hay không? Phải biết, loại sự tình như thế này không được có chút sai lầm nào.
- Lão tử là loại người nào chứ, lão tử tuyệt đối đánh mà không nắm chắc, điểm ấy ngươi không rõ ràng lắm sao?
Tinh Tinh không nói lời thừa nữa:
- Tuy nhiên món tiền này chúng ta cũng không thể để cho người khác làm được, chúng ta phải đích thân mình làm.
- Là sao?
Hướng Nhật sửng sốt nói, lập tức từ chối.
- Nói trước tốt hơn, lão tử không muốn nhúng tay trực tiếp, bằng không cũng không tới tìm ngươi.
- Hắc hắc, ý của ta nói chính là chúng ta không thể làm chung với người ngoài, muốn kiếm cũng chỉ kiếm người quen, không cần qua tay người lạ, như vậy mới kiếm càng nhiều.
Tinh Tinh cười rất hạ lưu, đúng là chữ tiền đã hiện ra trong mắt.
Hướng Nhật lại tò mò, nhìn bộ dáng hắn trước mắt, hiển nhiên là đã tìm được đối tượng thích hợp, không tránh khỏi hỏi:
- Tìm ai?
- Thỏ.
Hai chữ nhẹ nhàng từ trong miệng Tinh Tinh phun ra.
- Không thể nào?
Hướng Nhật chấn động, thỏ không phải là biệt hiệu của ông anh vợ dâm đãng của mình sao? Lúc trước khi ba con súc vật tụ tập, hắn nghe được rõ ràng, còn tưởng rằng đó là từ đặc biệt.
- Ta nói Tinh Tinh ngươi, ngươi không phải là không biết hắn là người nào, sẽ vì chút tiền ấy mà làm ra sự việc này sao?
Hướng Nhật nói vậy cũng không phải là không có đạo lý, Sở Từ là con trai của Sở A, tài sản của Sở A sau này cũng chính hắn là người thừa kế, nghĩ tới gia tài khổng lồ như thế, có lẽ chút tiền này trong mắt hắn đúng là chướng mắt.
Tinh Tinh lại vô cũng nắm chắc mà nói:
- Đó là do ngươi không biết hắn, người này biểu hiện rất lạnh lùng hà khắc, nhưng thực ra cũng dâm đãng như động vật, hắn và chúng ta có hình thức bất đồng, hắn thuộc về loại tạo hình ngấm ngầm. Một khi có chuyện gì kích thích, phỏng chừng hắn còn cầu khẩn chúng ta cho tham gia với cũng không chừng.
Đối với lời Tinh Tinh nói, Hướng Nhật cũng gật đầu đồng ý, anh vợ này đúng là rất dâm đãng, lúc trước lần đầu tiên gặp mặt cũng từng lãnh giáo qua. Tuy nhiên không nghĩ tới Tinh Tinh này lại hiểu rõ hắn như vậy, ngay cả “ngầm tạo hình” từ ngữ bí hiểm ấy cũng có thể sử dụng ra, quan hệ hai người này thật sự thuần khiết là tình huynh đệ sao? Hướng Nhật rất nghi ngờ cái việc “thuần khiết” đây là một loại phương diện khác.
Tinh Tinh cũng không có phát hiện vẻ mặt dâm đãng của hắn, tiếp tục đắc ý nói:
- Ngươi khống biết đại khái sao? Mấy năm nay hắn và lão tử làm rất nhiều ‘buôn bán’ , đồ điện, ô tô, còn có một chút thiết bị cao…
Tiện thể hắn liệt kê một chuỗi “đồ vật” không có ở trong quốc nội.
Hướng Nhật nghe xong một chút ngẩn người ra, sau đó khinh thường nói:
- Cái gì mà buôn bán chính đáng, không phải là buôn lậu sao?
Tinh Tinh phẫn nộ trừng hai mắt.
- Loại sự tình này cũng có thể nói đùa sao, lão tử chưa bao giờ buôn lậu, đó là kinh doanh chính thức, ngươi biết cái gì! Chúng ta rất quang mình chính đại đem đồ vật kia đến, chỉ là những hải quan kia…thấy chúng ta vất vả xa xôi vạn dặm như vậy, lúc này mói không làm khó làm dễ chúng ta. Đương nhiên, đối với công tác mệt nhọc của bọn họ chúng ta cũng hiểu được, cho nên thông thường chúng ta cũng đợi khi bọn họ nghỉ ngơi chúng ta mới đem hàng hóa tới, cứ như vậy, không chậm trễ thời gian nghỉ ngơi của bọn họ, cũng đồng thời không ảnh hưởng tới việc buốn bán của chúng ta, đúng là hai bên cùng vui vẻ a.
Khá cho cái tất cả đều vui vẻ! Riêng một lần mà nói ra đạo lý như vậy, Hướng Nhật cũng chỉ còn bái phục thôi. Nếu tìm thêm một người vô sỉ hơn Tinh Tinh, trên thế giời này chắc tuyệt nhiên là không có, có lẽ phải tới hỏa tinh để tìm.
Tinh Tinh không có chút giác ngộ khi bị người khinh thường, vẻ mặt vô tội nói tiếp.
- Được rồi, bây giờ muốn ta gọi tên kia tới không, chúng ta thương lượng chút về công việc cụ thể?
- Cũng tốt, đem chuyện này nói rõ, ta cũng khỏi phải phiền toái.
Hướng Nhật vẻ mặt bất mãn nói, đã sớm nên gọi tên kia tới từ lâu rồi, còn bắt lão tử ngồi nghe ngươi lải nhải sao.
Tinh Tinh cười ha ha, tiện tay nắm điện thoại trên bàn làm việc.
- Ta bây giờ gọi điện thoại cho hắn.
Không bao lâu, điện thoại được bắt máy, nhưng chưa nói được vài câu, Tinh Tinh lại cúp điện thoại, nhìn vào Hướng Nhật nói:
- Tên kia nói bây giờ hắn không rảnh tìm chúng ta, kêu chúng ta đi tìm hắn.
- Đi tới nơi nào?
Hướng Nhật cảm thấy hơi khó chịu, liền hỏi.
- Cửa hàng bách hóa.
***
Tới cửa hàng bách hóa, Hướng Nhật và Tinh Tinh hai người tiến về chỗ buôn bán quần áo và trang sức, thấy phía quầy trả tiền có một người đang đứng tranh luận với nhân viên bán hàng, nhìn kỹ lại đúng là thằng anh vợ dâm đãng. Hai người đang liếc nhau, trong lòng có chút rõ ràng, khó trách hắn nói không có lối thoát, hóa ra đang ở chỗ này tán gái.
Hai người cũng không làm kinh động hắn, hiển nhiên là cũng muốn xem hắn có kỷ xảo tán gái gì.
Vừa mới đến gần, chỉ nghe thấy âm thanh không vừa lòng của ông anh vợ dâm đãng đang nói:
- Ta nói này tiểu thư, nàng không phải đang lầm đó chứ? Ta rõ ràng chỉ cần bộ y phục này, quần này ta đâu có muốn, vì sao lại đóng gói giúp ta cơ chứ? Dạng cường mại như thế này, cũng là tác phong của thương trường các người sao?
Vị nữ nhân bán hàng kia nghe được mặt càng đỏ rực, cũng không biết là đang tức hay là đang xấu hổ nữa.
- Tiên sinh, thật xin lỗi, nhưng vừa rồi ngài mới bảo ta…
- Là ta? Nàng nói là ta nói nàng bọc lại?
Âm thanh của ông anh vợ dâm đãng lớn hơn nữa, dường như muốn cho người bên ngoài nghe được.
- Trên thế giới này làm gì có lý như vậy, chính mình muốn mua cái gì lại còn không rõ ràng sao? Chẳng lẽ tiểu thư là con giun trong bụng ta, biết ta đang suy nghĩ cái gì? Muốn ta tìm một người khác tới đây phân xử không?
Vừa nghe tên vô sỉ trước mặt đang chống chế lại còn chuẩn bị đem chuyện ồn này làm lớn lên, nữ nhân viên bán hàng không dám nói cái gì nữa, thấp giọng áy náy nói:
- Cái kia có lẽ là ta nghe lầm, quả thực là xin lỗi.
Anh vợ dâm đãng này đâu có dễ dàng gì buông tha, cười lạnh nói:
- Nghe lầm hả? Hừ hừ, một câu nghe lầm là có thể cho qua, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy? Quản lý của các ngươi ở đâu, ta muốn trách cứ!
Nghe được người ta muốn trách cứ mình, nữ nhân viên bán hàng bắt đầu luống cuống, sự tình này quan hệ tới vấn đề bát cơm, nàng cũng không thể không mềm yếu, trong hốc mắt bắt đầu thấy làn sương, cầu khẩn nói:
- Không cần, tiên sinh, ta lấy đồ ra cho tiên sinh.
Nói xong, đã muốn lấy cái quần ở trong túi giấy được gói kỹ ra.
Anh vợ dâm đang lại liền ngăn cản nàng, khoát tay nói:
- Quên đi, nhìn cô cũng đáng thương, ta cũng không phải là người khó tính, cái quần này coi như bọc lại đi, tuy nhiên đã làm sai, cô cũng nên bồi thường chút cho ta chứ.
- Hả, bồi thường như thế nào?
Nữ nhân viên bán hàng cũng không nghĩ tới chuyển biến này, kinh ngạc hỏi.
- Không bằng cô mời ta một bữa cơm đi.
Anh vợ dâm đãng mặt không đỏ nói.
- Mời ngài ăn cơm?
Nữ nhân viên bán hàng sửng sốt, tiếp tục dường như hiểu được một ít, trực tiếp nhìn thanh niên anh tuấn trước mặt, mặt đỏ hồng, lần này lại là thẹn thùng, khẽ gật đầu, thấp giọng nói:
- Được, tiên sinh, tuy nhiên ta bây giờ đang làm việc…
- Cái kia không sao, cô nói cho ta biết số điện thoại của cô, hết giờ làm việc thì gọi điện thoại cho ta, đến lúc đó ta đến đón cô.
Anh vợ dâm đãng chính trực nói, bộ mặt không giống kẻ tiểu nhân chút nào.
Bên cạnh Hướng Nhật và Tinh Tinh thấy vậy đều kêu lên một tiếng cầm thú chó ૮ɦếƭ, cho ngươi số điện thoại, chính ngươi lại không đem số điện thoại cho người ta, người ta như thế nào gọi điện thoại cho ngươi, muốn xin số điện thoại của đối phương cũng tìm lý do, cũng không cần chơi người ta sứt mẻ như vậy chứ? Còn nữa, tên cầm thú này dùng mấy cái trò bửn của mấy thằng đại gia, trước đó là cố tình gây sự, sau đó tiếp tục uy hiếp, sau đó thì lại thi ân, có thể nói là có ơn cứu giúp, thêm nữa là bên ngoài anh tuấn, nữ hài tử này còn không bị hắn chơi một chiêu cho cắn câu sao?
Cho số điện thoại xong, anh vợ dâm đãng lại nhắc tới chuyện thanh toán số quần áo, quay người rời đi, đi chưa đựơc mấy bước, nhìn thấy hai người Hướng Nhật, trên mặt cũng không lộ ra vẻ có chút nào xấu hổ, lạnh nhạt chào hỏi:
- Hai người các ngươi vừa mới đến à?
Hướng Nhật còn chưa kịp trả lời, Tinh Tinh đã giành trước mà giơ ngón cái lên,
- Thỏ, ta xem như phục ngươi rồi, cùng so với ngươi, ta … kỹ thuật tán gái đúng là một đứa tiểu hài tử.
- Tán gái? Ai nói lão tử tán gái, lão tử cao cao tại thượng cho tới bây giờ chỉ có con gái tán, làm sao có thể chủ động đi tán gái?
Anh vợ dâm đãng rất vô sỉ nói, không có ý thức nữ nhân viên bán hàng đằng sau hắn nghe đựơc những lời này mặt đã đỏ rực.
Hướng Nhật và Tinh Tinh liếc nhau, trong lòng thầm mắng cầm thú, cao thượng như phân, đúng là cao thượng thật, lại còn đem cái cao thượng này cho việc tán gái, quả nhiên là rất cao thượng! Tuy nhiên hai người cũng phải khâm phục không thôi, ông anh vợ dâm đãng này trời sinh mặt lạnh lùng, dùng phương pháp bình thường để tán gái đương nhiên không thể, nói không chừng trở thành vụng về, loại kỳ binh đột xuất như thế, quả thật sẽ có thu hoạch không như tưởng tượng, nữ nhân bán hàng kia không phải là một ví dụ sao?
Hai người cùng không nói lời nào, chỉ là ra sức giơ ngón giữa lên, mặt đầy vẻ khinh thường.
Tên anh vợ dâm đãng này trực tiếp xem nhẹ, dường như là hoàn toàn không thấy mấy cử chỉ này.
- Nói đi, tìm ta khẩn cấp như vậy là có việc gì?
Nói xong, cũng không đợi Hướng Nhật hai người trả lời, hướng về phía trước đi thẳng.
Hướng Nhật và Tinh Tinh vội vàng theo sau, cái loại chuyện này không phải là tùy tiện ở nơi công cộng là nói được, nhất định phải tìm chỗ không lo lắng tai vách mạch rừng mới có thể bàn bạc.
Mấy người vừa đi được vài bước, trước mặt lại có một đám mỹ nữ đi tới, mỗi người trang điểm cực kỳ xinh đẹp, rất mỹ lệ, bất luận một người nào, đều trăm phần trăm có thể dẫn động giống đực quay đầu lại nhìn. Một mỹ nữ quân đoàn như vậy, tự nhiên là hấp dẫn tròng mắt của nhiều người. Nhất là hai vị mỹ nữ đi ở đằng trước phía bên tráí, càng có thể dùng hai chữ nghiêng nước nghiêng thành để hình dung, vẻ mặt xinh đẹp như vậy căn bản không thuộc về loài người, khiến cho thương trường thành âm ồn ào bỗng chốc yên tĩnh lại.
Anh vợ dâm đãng “cao thượng” và Tinh Tinh “thuần khiết” cũng ngừng bước chân, có một ít ngây ngốc mà nhìn vào mỹ nữ quân đoàn ở phía trước. Bình thường thấy một người đã là chuyện khó có được, đột nhiên nhìn thấy nhiều như vậy, có lẽ bất kỳ kẻ nào cũng đều không thể tự hỏi mình có phải đang mơ hay không.
Hướng Nhật cũng kinh ngạc há to miệng, cũng không phải hắn chưa từng thấy mỹ nữ quân đoàn mà sợ đến ngây người, mà những mỹ nữ này… không phải ai khác, mà chính là những mỹ nữ ra ngoài mua sắm không cho hắn đi theo. Thiết Uyển, Sở Sở, Thạch Thanh, An Tâm, Hác Tiện Văn, Phạm Thải Hồng, Liễu Y Y, Anna, một người cũng không thiếu.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc