Diễm Đế Khuynh Nhan - Chương 09

Tác giả: Phao Mạt Lê

Trưng… Cứu ta! ( H cao )

Hắc y nhân ── Vô, chậm rãi ôm lấy Nhược Hi, cởi ra tầng tầng cung trang, chỉ còn sót lại t*** thân cái yếm cùng bao khố. “Chỉ cần bản cung còn sống, nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Nhược Hi không hề khóc, ngược lại nhìn chằm chằm Vô, lộ ra tôn quý hoàng thất tử tôn cùng ngạo khí trời sinh.
Vô âm thầm thán phục, tiểu công chúa này quả nhiên rất cao.
Nhược Hi nhịn xuống *** thống khổ, cực lực kiềm chế thở dốc. Trong căn phòng một mảnh tĩnh lặng có vẻ đặc biệt nhẹ nhàng, nhưng hơi thở dốc như có như không ấy lại phá lệ động tình, làm cho người ta muốn ngay lập tức xé mở rồi lấp đầy thật sâu vào trong cơ thể nàng.
Vô không thể khống chế hai tay run rẩy.
Trên giường, tóc đen ở bên gối rơi lả tả, vài sợi tóc bị dán hai bên gò má, mồ hôi chảy ra ướt nhẹp, làn da trắng nõn đã ửng đỏ, hai mắt nhắm chặt. Vi hạp tròng mắt khi thấy hắn thò người tới thì đột nhiên mở lớn, một đạo hàn mang xẹt qua rồi lập tức lại rơi vào mê man. Đồng thời cũng thấp giọng nỉ non gọi: “Trưng… Cứu ta…”
Hai má Vô hơi căng, đem Nhược Hi ôm đến trong lòng, kéo cái yếm ra. Một tay hắn di chuyển xuống phía dưới tham nhập giữa hai chân Nhược Hi.
“Không nên…” Nhược Hi muốn đẩy nam tử trên người, nhưng vì quanh thân yếu huyệt đều bị chế nên căn bản vô pháp hành động.
Vô câm thanh cười nhẹ: “Điện hạ đã quên mình không thể cử động.” Dứt lời liền giải huyệt đạo cho tiểu nhân nhi.
Nhược Hi thân thủ lập tức muốn đẩy nam nhân, lại vì trong cơ thể truyền đến một trận khô nóng mà không khỏi ôm lấy hắn, ở trên người qua lại cọ xát. “Ân hừ… Nóng… A…”
“Chậc chậc. Điện hạ thực sự là nhiệt tình nha.” Vô bỗng nhiên đưa ngón tay cắm sâu vào trong mật huyệt, “Nhiều nước như vậy sao.” Vô rút ngón tay ra, cố ý đưa tới trước mặt Nhược Hi.
“A… Ngươi…” Nhược Hi xấu hổ và giận dữ không ngớt, nhưng rất nhanh thần trí liền bị cơ thể gây rối che lấp. “Ân… Thật là nhột… Trưng… Trưng…” Nhược Hi thần trí hôn trầm ***, trong lòng vẫn tâm tâm niệm niệm người kia.
Hai mắt Vô bỗng lóe lên, hung hăng *** xương quai xanh tinh xảo của tiểu nhân nhi, hồng lưỡi T*nh d*c qua lại *** ***. “Thực sự là biểu tình dâm đãng! Tiểu điện hạ ngứa sao? Chỗ nào ngứa?” Nói xong, ngón tay lần thứ hai xen vào giữa mật huyệt, nhưng lần này chỉ là nhợt nhạt đi vào một đốt ngón rồi liền rút ra, đùa bỡn hai bên cánh hoa.
Tiểu nhân nhi kề sát thân thể tinh tráng, hai chân kẹp chặt không ngừng giãy dụa. “Ngứa… Thật là nhột… Trưng… Cho ta, cho ta… Trưng…” Dục tình tăng vọt không thể kiềm chế, tiểu nhân nhi khó chịu khóc lên.
Vô bỗng nhiên ngẩng đầu, đem Nhược Hi một lần nữa đẩy lên giường, mở rộng hai chân, “Xuỵt… Đừng khóc, đừng khóc.” Vô một bên nhẹ dỗ, một bên cởi ra bao khố Nhược Hi. “Chỗ nào ngứa? Ân? Chỉ cho ta nhìn.”
Tiểu thiếu nữ đẹp mơ màng trầm trầm sợ hãi vươn tay chỉ hạ thể của mình, “Trưng… Ở đây…” Vô nhìn tiểu huyệt co rút, trong mắt ẩn ẩn toát ra ánh lửa. Bàn tay to ở trên thân thể bạch ngọc phất qua, “Chỗ nào? Ta nhìn không thấy.” Nói xong liền cầm lấy tay Nhược Hi, “Là ở đây? Hay ở đây?” Hắn quá phận đem ngón tay trắng nõn mạnh mẽ sờ lên tiểu huyệt sớm đã đỏ sẫm thấm ngấy mật nước tràn lên hạt đậu nho nhỏ.
“Ô a… Ân…” Bàn tay tiểu nhân nhi đặt trên vật nhỏ, rất nhanh run run nhu động. “Ân a… Ha… Trưng… Thoải mái…” Thân thể mềm mại giãy dụa, trong miệng đồng thời âu yếm kêu thấp tên nam nhân. “A… Trưng… Muốn ngươi…” Mặt khác, bàn tay nhỏ còn lại ở trên không trung lung tung huy động.
Vô cầm bàn tay nhỏ bé dơ loạn, tinh tế thưởng thức, “Mềm mại không xương…” Trong mắt không rõ tình tự rất nhanh chớp động. “Thư thái? Đừng chỉ làm mỗi mình vui vẻ.” Nói xong liền đem bàn tay nhỏ bé ấn hướng hạ khố ***, “Cũng nên làm cho ta thư thái.”
Nhược Hi chạm vào vật nóng cháy cứng rắn, kìm lòng không được cách quần xoa P0'p. “Trưng… Trưng… Hảo không…” Nam nhân câu dẫn cười tà: “Đừng nóng vội. Việc tốt còn đang ở phía sau.” Dứt lời, thân thủ nắm lấy *** bị vắng vẻ, không lưu tình chà xát P0'p động.
“Ngươi xem ngươi, như thế cứng rắn, còn như thế mềm mại… thật co giãn.” Nam nhân hung hăng đè ép hai ✓ú tuyết trắng, “Chậc chậc chậc, nhũ tiêm đều đã sưng lên nha… hồng như thế, ta phải nếm thử.” Nói xong, cúi người ngậm lấy đỉnh đầu rung động, mạnh mẽ hút dài.
“Ừ… A… ân… Aha…” Tiểu nhân nhi gần như co giật giãy dụa, mật nước ở hoa hạch không ngừng tuôn ra, mà bàn tay cầm lấy *** nam nhân cũng bất ngờ buộc chặt.
“Ân hừ…” Vô buông miệng, buồn bực hừ một tiếng, kéo lấy ngón tay ngọc nhi, thô chỉ hung hăng chôn sâu tiến vào ***, bắt đầu điên cuồng trừu cắm, khi thì xoay tròn, khi thì nhẹ khấu nội bích mẫn cảm.
Hạ thân Nhược Hi càng thêm nhiều lần co quắp, mật dịch không ngừng róc rách chảy ra theo cổ tay nam tử xuống ga giường, lẫn vào cả thô suyễn của nam nhân. Tiếng thở dốc ngọt ngào dâm mỹ cùng *** rỉ khuếch tán trong không trung.
Tiểu nhân nhi chưa từng bị đối đãi như vậy, nhịn không được mãnh liệt kích thích, giãy giụa mở miệng cầu xin tha thứ: “Trưng, không nên… Chậm, chậm một chút… Không nên…”
Vô suyễn khí ngồi thẳng thân mình, nhìn ngọc thể mềm mại trên giường không ngừng giãy dụa co quắp, chậm rãi ***. Bàn tay lúc cởi đến t*** thân nội y thì bất giác ngừng lại một chút, nhưng sau đó vẫn là cởi ra.
Nhã hoàng?! Thất thân!! ( H cao )

Tiểu nhân nhi cảm giác một lát lâu không có thân nhiệt nam nhân, lần thứ hai khó nhịn nữu động. “Trưng… Trưng…”
Vô câu môi: “Tiểu điện hạ thật ra rất trung tâm nha.” Nói xong bất ngờ đem toàn bộ trâm cài trên đầu Nhược Hi tháo xuống, lấy ra một cây châm hình phượng. “Ân… Ta muốn…” Tiểu nhân nhi nôn nóng giãy dụa, muốn dán lên nam thể tinh tráng.
“Đến, để ta xem một chút… Ha ha… Hảo ngoan… Chân mở lớn một chút…” Nam nhân một bên dụ hoặc tiểu nhân nhi mở rộng hai chân, một bên một vỗ về chơi đùa hai mảnh cánh hoa.
“A…” Thiếu nữ khó nhịn nhướn thân, im lặng mời nam nhân.
“Thật bướng bỉnh. Ngươi xem ngươi, nước đều đã đi ra rất nhiều.” Hắn vừa nói vừa vùi đầu giữa hai chân nàng, môi mỏng bao bọc toàn bộ hoa tâm, *** *** mạnh mẽ, tham lam khát khao. Nhược Hi cảm thấy toàn bộ u huyệt trong nháy mắt nóng rực, róc rách ướt ý sôi trào. Mà nam nhân còn cố ý phát ra âm thanh dâm mỹ chậc chậc, đầu lưỡi dùng lực hướng sâu vào phía bên trong… Bỗng nhiên môi mỏng ly khai khỏi mật huyệt, ngón tay thon dài dùng sức đạn động tiểu đậu đỏ giấu sâu trong rừng rậm. Nhất thời điện lưu tiêu hồn tê dại truyền đến khắp toàn thân Nhược Hi.
“A ân… Ngô… A ân… Cho ta… A… Ta sắp… A… Sắp rồi…” Tiểu thiếu nữ mãnh liệt ngâm gọi. U huyệt kịch liệt co quắp chảy ra mật dịch ồ ồ, rất nhanh liền thấm ướt bàn tay nam nhân.
Nam nhân sửng sốt, rồi lập tức cười ra tiếng. Hắn cầm trâm cài đầu vừa lấy xuống, dùng đầu trâm phượng hoàng nhẹ nhàng ở tiểu huyệt run run đóng mở liên hồi quét động. Rất nhanh dâm thủy lại lần nữa giàn giụa dính đầy chim phượng hoàng, đem lông chim sắc kim ướt thành một luồng.
“Hảo… Thật là nhột… A a… Trọng điểm…” Huyệt mật mềm mại trắng mịn không ngừng phun ra xuân nước róc rách, nam nhân bỗng nhiên gia tăng khí lực, đem cây trâm càn phá lung tung, qua lại quét động, thậm chí còn quá phận với vào giữa mật huyệt.
“Ừ… Thật thoải mái… Trưng… Còn muốn… Còn muốn… Nhanh lên một chút, a a a a!!!” Thân thể Nhược Hi bất ngờ buộc chặt, co lại đầu ngón chân, nhướn lên eo nhỏ. “Nga ân… Trưng, Trưng… Trưng, tha, tha… Hi nhi… A… Chậm một chút… Chậm một chút… A a a a… Trưng…” Từng đợt tê dại làm cho tiểu nhân nhi cố gắng thu ௱ôЛƓ, u huyệt tính toán khóa lại hung khí không ngừng xuyên qua mạnh mẽ, lớn *** rỉ, van cầu liên tục… Cuối cùng lại nhịn không được mà lần thứ hai tiết đi ra.
Vô xả môi cười, lại vì cố nén *** mà hơi có vẻ dữ tợn. Hắn đứng thẳng dậy, đưa bàn tay tràn đầy dâm thủy đến bên miệng nhẹ nhàng ***. Rồi chợt khuynh thân, đặt Nhược Hi lên trên, CT cực đại nóng cháy rất nhanh tham nhập, làm cho *** tiểu nhân nhi còn đang hưởng thụ dư vị cao trào hai lần gắt gao thít chặt.
“Ân… Thả lỏng…” Nam nhân không chút nào thương hương tiếc ngọc nắm lấy khối ngọc trắng nõn. “A ~” Tiểu nhân nhi một tiếng mị ngâm, giãy dụa thắt lưng, tính toán giảm bớt ngứa ngáy cùng tê dại.
Nam nhân cảm thấy vẫn không đủ, nắm tay nhỏ bé, đặt lên bộ *** cao thẳng trắng nõn, “Chính mình sờ!”
Đôi tay nhỏ bé run rẩy đặt lên ***, gắng gượng xoa P0'p nhũ tiêm.
“Đối… Điểm… Ân… Nhéo nhéo ***… Nha… Hảo…” Hai mắt nam nhân đỏ đậm, chỉ trong giây lát liền tăng nhanh tốc độ, ra sức đâm vào rút ra. Nhược Hi trong nháy mắt xụi lơ, thoải mái như muốn bay lên trời, nức nở giãy dụa, “A… Thật thoải mái… Trưng… Nhanh lên một chút…”
“A… Kẹp chặt… Ân.. Nhược Hi… Thoải mái sao…” Nam nhân càng thêm dùng sức, mỗi khi đem CT xen vào giữa *** lại nhẹ nhàng xoay tròn mới rút ra, bàn tay to càng thêm dùng sức kéo căng hai bắp đùi tiểu nhân nhi. Cảm giác đau nhói tê dại làm cho tiểu nhân nhi không thể trốn tránh, chỉ có thể cứng rắn thừa thụ.
“A a a… A…” Nhược Hi ở trung tâm cao trào sắc nhọn than gọi, không thể kiềm chế co quắp, huyệt nội phun tiết mật nước phủ đầy CT cứng rắn, cảm nhận được nó không tự chủ được kịch liệt nhảy lên. Theo động tác mãnh liệt ra vào, xuân nước chậm rãi biến thành bọt biển nho nhỏ, dính đầy chỗ hai người ***.
“Ân a… Cho ta… Trưng… Cho ta…” Tiểu nhân nhi ôm cổ nam nhân, dán sát vào ***g *** cường tráng, vuốt ve giãy dụa.
“Ha ha. Bộ dáng Nhược Hi lúc cao trào thực rất đẹp a.” Nam nhân hung hăng đính nhập, đánh vào bắp đùi kiều người, khiến nó ba ba rung động, hồng thành một mảnh. “Thật đẹp a… Làm cho người ta muốn… Ân… Hung hăng chà đạp ngươi… A… Đem ngươi ngoạn phôi…” Nam nhân vừa nói, rất nhanh lại động hạ thân, đem CT đỏ tím mạnh mẽ dâm loạn đảo động, bừa bãi tàn sát, làm tiểu huyệt co rút thít chặt.
“A a!” Nam nhân một trận gầm nhẹ, kính ௱ôЛƓ co rút, một cỗ nhiệt lưu hữu lực bắn vào chỗ sâu nhất trong *** của Nhược Hi, làm cho tiểu nhân nhi lần nữa thẳng lưng run run.
“A… Trưng… Đi, đi…” Cao giọng thét chói tai, Nhược Hi hung hăng một ngụm cắn trên vai nam nhân rồi lập tức ngất đi.
Một ý niệm mơ hồ bỗng nhiên hiện lên trong đầu, nhưng rất nhanh liền biến mất.
Trưng! Ngươi đang ở đâu?!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc