Đích Nữ Vô Song - Chương 166

Tác giả: Bạch Sắc Hồ Điệp

“Triệu tỷ tỷ muốn ăn yến ảnh kim sơ, chuyện nào có khó khăn gì? Hoàng thượng coi trọng Triệu tỷ tỷ như vậy, chính là gan phượng tủy rồng, chỉ cần một câu của Triệu tỷ tỷ thì hoàng thượng cũng sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế cầu đến, huống chi chỉ là một món yến ảnh kim sơ? Chỉ cần bẩm tấu hoàng thượng, tìm vài đầu bếp biết làm yến ảnh kim sơ còn không dễ như trở bàn tay?” Bùi Nguyên Ca cười tủm tỉm nói, mơ hồ như không nghe thấy lời Tịch Mai nói.
Trước đó, Triệu Tiệp Dư giả vờ thân thiết như vậy, hôm nay lại cố ý muốn nàng xuống bếp tất có kỳ quái.
“Nguyên Ca muội muội nói phải, chỉ là nước xa khó rõ khát gần, hiện tại cái gì ta cũng không muốn ăn, chỉ muốn nếm thử yến ảnh kim sơ này, đáng tiếc...” Triệu Tiệp Dư biết với sự nhạy bén của Bùi Nguyên Ca, tuyệt đối không dễ dàng xen vào như vậy, cũng không nóng nảy. Gần đây tất cả mọi người biết nàng đối với Bùi Nguyên Ca vô cùng tốt, thân như tỷ muội, nay nàng có bầu, khẩu vị uể oải suy sụp, muốn ăn yến ảnh kim sơ, Bùi Nguyên Ca lại biết làm yến ảnh kim sơ nhưng ngay cả chút việc nhỏ ấy cũng không bằng lòng làm cho Triệu Tiệp Dư. Nếu việc rơi vào trong tai hoàng thượng, tất nhiên sẽ cảm thấy Bùi Nguyên Ca bạc tình bạc nghĩa, máu lạnh vô tình, trở nên chán ghét Bùi Nguyên Ca.
Thậm chí nàng có thể lại gian lận tiếp, lan truyền chuyện này ra ngoài, bôi đen Bùi Nguyên Ca.
Tóm lại, dù Bùi Nguyên Ca làm như thế nào, Triệu Tiệp Dư đều có thủ đoạn ứng phó, bởi vậy nàng cười vô cùng trầm ổn, không vội không gấp.
Nhịn lâu như vậy, cố ý làm bộ thân thiết với Bùi Nguyên Ca, hơn nữa biểu hiện ở trước mặt hoàng thượng vì loại cục diện hiện tại này làm cho Bùi Nguyên Ca tiến thoái lưỡng nan, cho dù làm như thế nào đều sẽ rơi vào trong túi của nàng.
Tịch Mai ở bên cạnh nói thầm: “Hừ, Bùi tứ tiểu thư thoạt nhìn thân thiết với Tiệp Dư nương nương đến như tỷ muội, lại ngay cả chút việc nhỏ ấy cũng không bằng lòng làm cho Tiệp Dư nương nương, trơ mắt nhìn Tiệp Dư nương nương không thể vào bữa, bệnh thể suy yếu! May mà Tiệp Dư nương nương đối với Bùi tứ tiểu thư tận tâm, ăn, mặc ở, đi lại hoàn toàn tốn tâm huyết, chuẩn bị chu toàn như vậy... Quả nhiên là lâu ngày mới rõ lòng người!”
“Làm càn, Tịch Mai ngươi đang nói bậy bạ gì đó?” Triệu Tiệp Dư ra vẻ không vui nói, “Ta hợp ý với Nguyên Ca muội muội, xem nàng là thân muội muội mà đối đãi, tự nhiên phải tận tâm tận lực, đây là tâm ý của ta, cũng không phải vì bắt Nguyên Ca muội muội làm đầu bếp nữ! Ngay cả hoàng thượng và thái hậu nương nương đều coi trọng Nguyên Ca muội muội như thế, đương nhiên là cao quý như ngọc, sao có thể vì ta lại xuống bếp nấu cơm? Ngươi lại nói hươu nói vượn không trên không dưới sẽ phạt ngươi hai mươi đại bản, còn không đi ra ngoài! Nhớ kỹ, chuyện này không được tùy ý lan truyền nữa, miễn cho hỏng danh dự của Nguyên Ca muội muội!”
Nhìn như những câu đều đang vì Bùi Nguyên Ca nói chuyện, lại càng chỉ ra Bùi Nguyên Ca thị sủng mà kiêu, bạc tình bạc nghĩa.
Bùi Nguyên Ca đương nhiên biết, lời cuối cùng của Triệu Tiệp Dư là nói mát, nói không cho Tịch Mai đi ra ngoài tuyên dương, kỳ thật chính là đang nhắc nhở nàng, nếu nàng không làm món ăn yến ảnh kim sơ cho Triệu Tiệp Dư, sau khi Tịch Mai rời khỏi đây chắc chắn lan truyền chuyện này ra bốn phía, hậu quả có thể nghĩ... Cười nhạt, Bùi Nguyên Ca dịu dàng nói: “Đa tạ Triệu tỷ tỷ ưu ái. Chẳng qua, tuy rằng tiểu nữ biết vài phần trù nghệ, chỉ sợ tay nghề sơ sài nông cạn, khó vào pháp nhãn Triệu tỷ tỷ. Nếu Triệu tỷ tỷ không chê, vậy thì tiểu nữ đi phòng bếp nhỏ làm một món yến ảnh kim sơ cho Triệu tỷ tỷ!”
Vào tròng rồi!
Triệu Tiệp Dư mừng rỡ, vội hỏi: “Nguyên Ca muội muội khiêm tốn quá, từ trong nói chuyện lúc nãy, ta đã biết trù nghệ của muội muội nhất định cao siêu. Vậy làm phiền muội muội rồi! Kỳ thật lúc trước ta cũng không phải là người soi mói như vậy, có điều không biết vì sao sau khi có bầu miệng lại trở nên kén chọn, càng ăn không được lại càng muốn ăn, đúng là phiền toái muội muội rồi!”
Bùi Nguyên Ca cười nhẹ, mang theo Tử Uyển và Triệu công công đi tới phòng bếp nhỏ của Hàn Lộ cung.
Nhìn bóng dáng nàng đi xa, khóe miệng Triệu Tiệp Dư mỉm cười. Chờ Bùi Nguyên Ca đi xa rồi, nàng mới cố bĩu môi với Tịch Mai, nói: “Cùng đi qua nhìn một cái, đừng để cho nàng ra vẻ, chạy thoát tính kế của ta làm ra trò lừa bịp treo đầu dê bán thịt chó linh tinh.”
Tịch Mai lĩnh mệnh đi, chỉ chốc lát sau trở về bẩm báo: “Bùi tứ tiểu thư dẫn theo nha hoàn kia còn có Triệu công công quả thực đang chim muông chuẩn bị thức ăn cho Tiệp Dư nương nương, sai khiến người phòng bếp nhỏ xoay quanh. Có điều nô tỳ phân phó nói Bùi tứ tiểu thư tự mình xuống bếp vì Tiệp Dư nương nương, bảo các nàng cẩn thận nghe lời, không được chậm trễ, Bùi tứ tiểu thư phân phó như thế nào, các nàng cứ làm như thế đó!”
“Nàng càng sai khiến người phòng bếp nhỏ xoay quanh càng tốt, người phòng bếp nhỏ loạn thành một đoàn, ai cũng không để ý tới Bùi Nguyên Ca, đến lúc đó xảy ra chuyện, Bùi Nguyên Ca lại càng không thể biện bạch. Nếu phòng bếp nhỏ rất có trật tự, trước mắt bao người, không lâu sau đều có thể làm chứng cho Bùi Nguyên Ca, chứng minh nàng không có giở trò sao? Vốn ta còn nghĩ, nếu là như thế ta lại như biện pháp làm loạn phòng bếp nhỏ, cố ý làm ra khe hở, hiện tại Bùi Nguyên Ca tự mình làm như thế đúng là giảm đi chuyện của ta!” Triệu Tiệp Dư gật gật đầu, ý cười khóe miệng càng sâu, quyến rũ động lòng người.
Ước chừng sau nửa canh giờ, Bùi Nguyên Ca lại vào nội thất, phía sau cung nữ bưng thức ăn đi theo.
“Tiểu nữ cũng chỉ là xem cách làm từ trên sách, chưa từng bắt tay vào làm như thế, nếu có chỗ sợ sơ sài, kính xin Triệu tỷ tỷ thứ lỗi nhiều hơn!” Bùi Nguyên Ca khom người mỉm cười, tự tay bưng qua món ăn, đặt trên bàn trà nhỏ trên giường Triệu Tiệp Dư, màu sắc sáng rõ, hương vị tràn đầy mũi, hơi nóng khẽ bốc lên, thoạt nhìn vô cùng mê người.
Triệu Tiệp Dư nếm thử mấy đũa, hương vị coi như không tệ, cười gật gật đầu nói: “Đúng là loại hương vị này, đa tạ Nguyên Ca muội muội!”
“Triệu tỷ tỷ không chê tay nghề tiểu nữ sơ sót, đó là vinh hạnh của tiểu nữ. Nghe Tịch Mai nói, cả ngày hôm nay Triệu tỷ tỷ cũng chưa dùng bữa, nói vậy trong bụng đói rồi, nếu cảm thấy còn có thể vào miệng, không ngại dùng nhiều chút!” Bùi Nguyên Ca tươi cười nhạt nhẽo.
Thấy Bùi Nguyên Ca mắc mưu, trong lòng Triệu Tiệp Dư vui mừng, hơn nữa cả ngày hôm nay cũng chưa dùng bữa, cũng quả thực cực kỳ đói bụng, ăn hơn phân nửa một mâm đồ ăn, liếc mắt ra hiệu với Tịch Mai. Tịch Mai hiểu ý, tiến lên thu dọn xong bát đũa đĩa đồ ăn, khẽ gật đầu với Triệu Tiệp Dư, bèn bưng khay đi ra ngoài. Trong lòng Triệu Tiệp Dư cực kỳ vui sướng, biết mưu tính của mình đã thành, hôm nay Bùi Nguyên Ca nhất định sẽ vạn kiếp bất phục!
Đây là mưu kế của Lý mỹ nhân dâng lên cho nàng, gọi là bịa đặt.
Triệu Tiệp Dư cố ý kéo gần quan hệ với Bùi Nguyên Ca, cố ý biểu hiện vô cùng thân mật nồng nhiệt với Bùi Nguyên Ca, làm cho tất cả mọi người cho rằng nàng không có khúc mắc, thân như tỷ muội với Bùi Nguyên Ca. Sau đó giống như hôm nay vậy, cố ý nhắc tới nấu nướng với Bùi Nguyên Ca, chờ khi nói đến Bùi Nguyên Ca biết món ăn thì mượn cơ hội nói ngự thiện phòng làm không hợp khẩu vị, khiến Bùi Nguyên Ca nấu ăn cho Triệu Tiệp Dư. Bùi Nguyên Ca là người thức thời, tuyệt đối sẽ không cứng đối cứng, nếu nàng nhận ra sau khi không làm như vậy sẽ bị người nắm thóp, thì tất nhiên sẽ vì duy trì hai người hòa thuận thân thiết ở mặt ngoài mà bắt tay vào nấu cơm.
Sau đó Triệu Tiệp Dư dùng món ăn của Bùi Nguyên Ca lại lệnh Tịch Mai bưng đi xuống, bẫy này cơ bản đã hoàn thành.
Sau đó, chỉ cần Triệu Tiệp Dư ăn chút ít độc dược, hoặc là chút ít dược liệu sanh non, giả vờ dáng vẻ như bị người hạ độc, mưu hại long duệ, ầm ĩ mọi người đều biết. Xuất hiện loại chuyện này, dựa theo thông lệ hoàng cung, đầu tiên phải kiểm tra chính là ẩm thực. Đến lúc đó Tịch Mai và toàn bộ mọi người Hàn Lộ cung đều sẽ chứng minh, hôm nay Triệu Tiệp Dư vốn là không dùng thiện, chỉ từng ăn đồ chính là yến ảnh kim sơ do Bùi Nguyên Ca làm. Sau đó nếu lại có thể từ món ăn yến ảnh kim sơ thừa trong bát đĩa nghiệm ra dược liệu giống với bệnh trạng của Triệu Tiệp Dư, mắc tội danh ý đồ sát hại cung tần, mưu hại long duệ, dù như thế nào thì Bùi Nguyên Ca cũng không chạy thoát được!
Đương nhiên, Triệu Tiệp Dư ăn liều lượng thuốc đã tính tốt, sẽ xuất hiện bệnh trạng trúng độc hoặc là sanh non, nhưng tuyệt đối sẽ không nguy hiểm cho tính mạng Triệu Tiệp Dư và long duệ trong bụng. Làm như vậy chỉ vì hình thành tội danh thật cho Bùi Nguyên Ca khiến nàng không thể xoay người nữa.
Tội danh sát hại cung tần, mưu hại long duệ như vậy cho dù là hoàng hậu cũng không gánh vác nổi, huống chi là Bùi Nguyên Ca?
Cho dù thái hậu che chở nàng như thế nào nữa, tới lúc đó vì không dính vào trên tội danh mưu hại long duệ, thái hậu tất nhiên sẽ vứt bỏ Bùi Nguyên Ca, khi đó Bùi Nguyên Ca tuyệt đối kêu trời không đáp, kêu đất mất linh, cho dù không ૮ɦếƭ, ngày sau cũng không thể trở thành uy Hi*p của Triệu Tiệp Dư nữa. Mà sau khi quân cờ Bùi Nguyên Ca này bị phế bỏ, trên tay thái hậu tạm thời sẽ không có người có thể dùng, khi đó chỉ cần Triệu Tiệp Dư vẫn giữ thái độ dựa vào, cho thái hậu thấy lòng thành, với dung mạo sủng ái, thân phận địa vị của nàng trở thành tâm phúc của thái hậu, nói vậy không khó đạt được thái hậu nâng đỡ.
Mưu kế này tuy rằng đơn giản nhưng chu đáo tỉ mỉ chặt chẽ, thiên y vô phùng (không chê vào đâu được).
Tiếc nuối duy nhất là dựa theo bàn bạc của Lý mỹ nhân và Triệu Tiệp Dư, những ngày này, Triệu Tiệp Dư gần gũi Bùi Nguyên Ca, khắp nơi biểu hiện thân mật đồng thời còn phải âm thầm khiêu khích Bùi Nguyên Ca, làm cho nàng nổi giận hoặc là biểu thị ra bất mãn với Triệu Tiệp Dư. Không ngờ tuy tuổi Bùi Nguyên Ca nhỏ nhưng quỷ kế đa đoan, vậy mà một chút cũng không mắc mưu, lời khách sáo còn nói đẹp đẽ hơn so với Triệu Tiệp Dư, dù ai nhìn đều cảm thấy đây là một đôi tỷ muội ruột.
Có điều cũng không quan hệ, đến lúc đó chỉ cần Triệu Tiệp Dư nhận định lòng Bùi Nguyên Ca chứa ghen ghét, cho nên nhân cơ hội hạ độc mưu hại nàng với long duệ, bằng chứng như núi, nghĩ rằng Bùi Nguyên Ca cũng chạy không thoát!
Triệu Tiệp Dư nghĩ, trên mặt mỉm cười càng ngày càng nhu mì quyến rũ, trên gương mặt trắng tinh tế hiện lên đỏ ửng nhàn nhạt, lẳng lơ mê người.
Kế tiếp, nàng cũng chỉ chờ xem Bùi Nguyên Ca làm sao ngã vào vực sâu vạn kiếp bất phục!
Nghĩ, bỗng nhiên có cơn buồn ngủ dày đặc nổi lên trong lòng, mí mắt chậm rãi trở nên nặng trĩu, Triệu Tiệp Dư buồn ngủ ngáp 1 cái, nói vài câu mang tính hình thức với Bùi Nguyên Ca liền chối từ mình buồn ngủ, muốn ngủ một lát, đuổi Bùi Nguyên Ca đi, dựa theo kế hoạch ban đầu, ăn vào dược liệu đã tính tốt liều lượng của Lý mỹ nhân đưa tới, chỉ cảm thấy cơn buồn ngủ kia càng ngày càng nồng đậm, bèn do Tịch Tuyết hầu hạ nằm xuống, đắp kín chăn gấm, gần như là đồng thời nhắm hai mắt lại, chính là rơi vào một mảnh tăm tối đờ đẫn...
Mà cùng lúc đó, trong Phượng Nghi cung, hoàng hậu và Chương Văn Uyển chia chủ thứ ngồi xuống, nhìn nhau cười.
Ẩn nhẫn lâu như vậy, mưu toan lâu như vậy, hiện tại rốt cụôc đến lúc thu lưới! Lúc trước Triệu Tiệp Dư và Bùi Nguyên Ca vô cùng nổi bật, vinh sủng hưng thịnh, đều sẽ hoàn toàn xong đời vào hôm nay, vĩnh viễn cũng không thể xoay người! Lần này, nàng lại muốn xem Bùi Nguyên Ca còn làm sao thoát thân? Càng muốn xem, sau khi khổ tâm nâng đỡ Bùi Nguyên Ca bị mưu tính trừ bỏ, thái hậu lại sẽ làm sao kiêu ngạo ở trước mặt nàng? Hoàng hậu nghĩ như thế...
Vì thế, lúc chạng vạng, một tin tức kinh người truyền khắp hoàng cung —— Triệu Tiệp Dư ૮ɦếƭ bất đắc kỳ tử!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc