Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng - Chương 17

Tác giả: Tử Thu

Bị bàn tay ấm áp của Tần Phi nắm thật chặt, Lãnh Tiếu Tiếu trong lòng có một hồi chua xót. Mang theo hơi thở nặng nề, Lãnh Tiếu Tiếu rút tay mình về.
“Tần Phi, bây giờ em không hận anh nữa, thật sự, nếu chúng ta đều lựa chọn con đường mình phải đi, thì giờ không thể hối hận, cũng không thể quay đầu lại nữa rồi”.
“Không, tất cả đều có thể bắt đầu lại, Tiếu Tiếu, em cho anh thời gian nửa năm, anh làm xong tất cả việc anh muốn làm, anh sẽ cùng vợ ly hôn, chúng ta sẽ rời khỏi nơi này, thực hiện ước mơ ngày ngày chúng ta trôi qua hạnh phúc cùng nhau”. Tần Phi vội vàng nói xong, cho Lãnh Tiếu Tiếu mô tả chi tiết ra tương lai hạnh phúc đó.
“Tất cả đều không còn kịp nữa rồi, lôi ra chuyện cũ chỉ có thể nhớ lại thôi! Tần Phi, anh hãy quý trọng tốt những gì bây giờ đang có đi!”. Nước mắt từ khóe mắt Lãnh Tiếu Tiếu trợt xuống.
Tần Phi lấy tay muốn lau đi nước mắt của cô, lại bị Lãnh Tiếu Tiếu tránh ra. Cô xoay mặt, nhẹ lau đi nước mắt, hướng Tần Phi lộ ra nụ cười thoải mái.
“Tốt lắm, em phải đi, gặp lại sau!”.
Thấy Lãnh Tiếu Tiếu mở cửa xe chuẩn bị rời đi, Tần Phi đột nhiên kéo cô lại, đem cô giam cầm trong ***, cánh môi ấm áp dán lên cô. Hắn bá đạo lại không dịu dàng hôn cô, từ cạn tới sâu, cố gắng nâng nội tâm của cô càng thêm hồi tưởng ôn hòa.
Lãnh Tiếu Tiếu không có cự tuyệt hắn, cũng không có đáp lại hắn, cô mở to mắt nhìn lên người đàn ông ý loạn tình mê trước mặt này, trong lòng yên lặng nói một tiếng: Tần Phi, em rốt cuộc có thể để xuống rồi! Từ hôm nay trở lại, tất cả đã từng xảy ra thật sự là quá khứ rồi!
Cảm nhận được phản ứng của Lãnh Tiếu Tiếu, Tần Phi mở mắt ra, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của cô, đáy mắt Tần Phi dâng lên vẻ tức giận.
“Người đàn ông kia là ai?”
Tần Phi có cảm giác rất mãnh liệt, hắn mất đi tin tức của cô trong nửa năm nay, nhất định có một người đàn ông đi vào trong lòng cô. Bởi vì, phản ứng thân thể của cô khiến hắn cảm thấy xa lạ.
“Không có ai!”. Ánh mắt Lãnh Tiếu Tiếu nhìn ra ngoài cửa sổ, đáy lòng nhanh chóng thoáng qua một bóng người.
“Em dối anh! Nói, người đàn ông kia là ai? Em yêu anh ta? Phải không?” Lãnh Tiếu Tiếu trong nháy mắt lóe lên ánh mắt khiến Tần Phi cảm thấy kích động.
Vừa nghĩ tới Lãnh Tiếu Tiếu trong lòng tiến vào người đàn ông khác, Tần Phi ở trong lòng liền như bị châm vào vậy.
“Em nói rồi, không có ai cả! Hơn nữa cho dù có, cũng là việc rất bình thường không phải sao?
Anh đã kết hôn, chẳng lẽ anh còn muốn em vì anh mà giữ tấm thân như ngọc này sao?” Lãnh Tiếu Tiếu nhàn nhạt nói xong, mở cửa xe xuống xe.
Yêu anh? Cô sẽ yêu anh sao? Ác ma kia giống người đàn ông này sao?
Nghĩ đến Hàn Trạch Vũ, Lãnh Tiếu Tiếu trên mặt lộ ra nụ cười khổ. Cô hờ hững nhìn lên bầu trời một chút, âm thanh trong trẻo theo gió bay vào trong tai Tần Phi.
“Tần Phi, em vĩnh viễn không thể là của anh, bởi vì, em đã thuộc về người đàn ông khác!”.
Lãnh Tiếu Tiếu nói xong, ngăn lại một chiếc taxi, nghênh ngang rời đi! Cô thậm chí cũng không có quay đầu lại nhìn Tần Phi một cái!
Cô thừa nhận, cô đã là phụ nữ của người khác!
Người đó đã từng được chính mình toàn tâm che chở, cô gái mình quý trọng như bảo vật, hiện tại thành người của tên đàn ông khác?
Lãnh Tiếu Tiếu, khiến bên trong lòng của Tần Phi khổ sở không chịu nổi!
Anh đưa mắt nhìn Lãnh Tiếu Tiếu ngồi chiếc taxi rời đi, đối với Hàn gia hận ý càng thêm trở nên nồng đậm! Đã từng có nợ cũ hôm nay lại muốn thêm vào một khoản mới!
Tần Phi ra sức đánh vào tay lái, anh lại nhìn về phương hướng Lãnh Tiếu Tiếu rời khỏi, ghen tỵ và tức giận xông lên lấp đầy lòng anh, anh muốn biết, rốt cuộc là người đàn ông nào ςướק đi người yêu trong lòng của anh!
Anh lập tức khởi động xe, đi theo.
Xe taxi, dừng ở trước cửa khách sạn Hải Hàng.
Lãnh Tiếu Tiếu vừa xuống xe, có cảm giác một hồi lạnh bức toàn bộ sống lưng của cô, cô khẽ run dùng hai cánh tay vây quanh vai, thân thể nhỏ yếu ở dưới ánh đèn huy hoàng càng làm nổi bật , càng lộ vẻ đẹp đẽ động lòng người!
Cô đứng ở cửa, mất hồn nhìn chằm chằm cửa chính khách sạn xa hoa, bước chân nặng nề được một bước cũng không muốn bước nữa!
Lãnh Tiếu Tiếu, mày thật bán đứng chính mình, chính là tối nay, ba người kia tháng Khế Ước Bán th*n hẹn lại bắt đầu(chỗ này mình chả hiểu sao) !Lãnh Tiếu Tiếu cười khổ, khổ sở nhắm nghiền hai mắt.
Chuyện đến bước này, tất cả đều đã không có đường lui! Có lẽ, đây chính là số mạng của mình?
Nghĩ tới đây, Lãnh Tiếu Tiếu bất lực thật sâu thở dài một tiếng, cô nắm chặt trong tay thẻ ra vào, đi tới cửa chính quán R*ợ*u!
Phía sau của cô, một bóng dáng thon dài to lớn đi theo sát nút.
Bước chân Lãnh Tiếu Tiếu nặng nề bước vào thang máy, một nháy mắt kia cửa thang máy chậm rãi đóng lại , một giọng nam trầm thấp vang lên.
"Chờ một chút!"
Lãnh Tiếu Tiếu phản xạ có điều kiện nhấn mở cửa.
Nhưng khi cô ngẩng đầu lên, thấy rõ mặt của người đàn ông, cô sợ ngây người!
"Lãnh thư ký? Không, cô bây giờ đã không phải là thư ký của tôi! Vậy tôi gọi cô là Tiếu Tiếu được chứ?" Hàn Trạch Vũ nhìn vẻ mặt kinh hãi của Lãnh Tiếu Tiếu, khóe môi Khêu g** gợi lên một tia cười hả hê.
"Hàn. . . . . . Tổng? Anh. . . Làm sao anh biết chỗ này?"
Câu hỏi vừa ra khỏi miệng, Lãnh Tiếu Tiếu liền ảo não suy nghĩ ý muốn được muốn cắn rơi đầu lưỡi của mình.
Dạng thân phận này của anh, giống dạng một người đàn ông đào hoa, xuất hiện tại nơi này không phải rất bình thường sao? Đến lúc đó mình, thời gian này xuất hiện tại nơi này, mới phải lại để cho người ta kinh ngạc!
"Đúng vậy a, thật là khéo nha! Ở cái nơi này cũng có thể gặp , xem ra duyên phận của chúng ta thật đúng là không cạn! Chỉ là, Tiếu Tiếu làm sao cô biết ở chỗ này? Chẳng lẽ là. . . . . ." Hàn Trạch Vũ cố ý kéo dài âm thanh.
"Không, không phải vậy! Tôi. . . . . . Tôi là tới tìm người đấy!"
Giờ khắc này Lãnh Tiếu Tiếu cũng không rõ mình là dạng tâm tình gì!
Ban đầu là miệng mình nhiều chuyện hô to , cho dù muốn bán mình, cũng phải tìm đàn ông khác. Hiện tại thật bị anh ta gặp mặt, mình lại theo bản năng muốn che giấu.
"Không phải là cái gì? Tôi có nói cái gì sao? Tìm người? Tới nơi này tìm người đó nhất định là tìm đàn ông!" Hàn Trạch Vũ châm chọc nhìn chằm chằm vẻ mặt hốt hoảng của cô, trêu chọc nói.
"Cô gái, cô xem đủ rồi chưa?" Một âm thanh khàn khàn đang vang lên bên tai Lãnh Tiếu Tiếu.
Cô kinh ngạc phát hiện người đàn ông trong phòng tắm kia đã đi tới trước mặt của cô, khi khuôn mặt kia phóng đại hiện ra ở trước mặt cô thì mang cho cô lực uy hiếp tuyệt không thua gì một quả *** uy lực!
Lãnh Tiếu Tiếu không thể tin lần nữa xác nhận người đàn ông trước mắt , cô hy vọng dường như đây tất cả chỉ là mình ảo giác!
Nhưng là, hy vọng chính là tốt đẹp, thực tế thì rất tàn khốc đấy!
Không có hoa mắt, không có nhìn lầm, càng không phải là ảo giác, thật sự là anh ta!
Chính là hắn, Hàn Trạch Vũ!
"Tại sao là anh?"Lãnh Tiếu Tiếu không nhịn được lòng tràn đầy nghi ngờ, bật thốt lên.
Hàn Trạch Vũ hết sức không vui nhìn phản ứng của Lãnh Tiếu Tiếu!
Người phụ nữ đáng ૮ɦếƭ!
Chẳng lẽ cô thật hi vọng ở trước mặt cô là của người đàn ông khác ? Nếu như không phải là việc của mình phát hiện trước tìm được cho phép Mạch diễn, như vậy tối nay đứng ở chỗ này , có lẽ vẫn thật sự là tên đàn ông khác?
"Thế nào? Nhìn tôi em rất thất vọng sao? Em hy vọng là người nào? Cho phép Mạch? Hay là người đàn ông kia?" Hàn Trạch Vũ khẽ vuốt qua môi của cô, trong âm thanh không khó nghe ra vẻ tức giận.
"Tại sao anh biết?"
Nghe được Hàn Trạch Vũ nhắc tới cho phép Mạch, Lãnh Tiếu Tiếu đột nhiên nhớ tới, phần hiệp ước, cô rõ ràng là hẹn cho phép Mạch, tại sao Hàn Trạch Vũ lại xuất hiện tại nơi này? Chẳng lẽ. . . . . .
Hàn Trạch Vũ liếc mắt nhìn trong suy tư Lãnh Tiếu Tiếu, nhìn vẻ mặt phong phú của cô, Hàn Trạch Vũ rất rõ ràng cô nghĩ tới rồi cái gì.
"Không sai, từ đầu đến cuối ngươi kim chủ kia chính là tôi, chẳng lẽ thời điểm em ở đây ký hiệp ước cũng không có xem một chút sao? Vậy thì em thấy trước mặt người đàn ông kia, cũng đã vội vã rồi hả ?" Trong lời nói Hàn Trạch Vũ mang theo một cỗ mùi vị ê ẩm.
Lời nói Hàn Trạch Vũ hung hăng quăng vào Lãnh Tiếu Tiếu một cái miệng rộng!
Lúc ấy, tại sao mình không có xem một chút hiệp ước? Nếu như mà hiểu biết rõ người đàn ông này là anh ta, mình ૮ɦếƭ cũng không ký chính thức đấy!
Lãnh Tiếu Tiếu căm tức nhìn anh: "Nói cách khác, mua tôi ba tháng là anh?"
"Không sai!" Hàn Trạch Vũ hồi đáp hết sức dứt khoát, khiến Lãnh Tiếu Tiếu không có một chút dư âm may mắn.
"Tại sao? Hàn Trạch Vũ, anh thật là quá đáng, anh tại sao muốn như vậy trêu cợt tôi? Tại sao chính là không chịu buông tha tôi?"
Thanh âm của Lãnh Tiếu Tiếu hơi run rẩy, lộ ra tia vô dụng cùng bi thương. Cô vô lực lui về phía sau , cho đến sau lưng chống đỡ bởi chiếc cột La Mã.
Cô đã không còn đường có thể lui, không chỗ có thể trốn!
Hàn Trạch Vũ từng bước một tiến tới gần cô, một cái tay của anh chống trên cây cột, cúi đầu xuống đầu ở bên tai của cô cười nhạo một tiếng: "Bởi vì trò chơi giờ mới bắt đầu! Tôi không có tuyên bố dừng lại, thì em không thể có lối ra!
Trò chơi? Là một trò chơi?
Chẳng lẽ cô chỉ xứng làm Con Rối sao? Cô cũng không xứng đáng được thương yêu sao?
Lãnh Tiếu Tiếu ngẩng đầu lên, ௱o^ЛƓ lung nước mắt mắt thê lương nhìn anh, cặp mắt kia giống như sẽ nói, giống như chất vấn anh!
Hàn Trạch Vũ bị cô nhìn chăm chú trong lòng một hồi sợ hãi, anh nâng lên cằm của cô lên, *** làn môi đỏ thẫm của cô, lạnh lùng phân phó .
"Đi tắm, đặc biệt là nơi này! Lãnh Tiếu Tiếu, cô nhớ cho kĩ, nếu như nếu để cho tên đàn ông khác hôn cô, tôi sẽ làm cho cô biết rằng cái gì gọi là hối hận!"
Tay của Hàn Vũ xẹt qua môi cô, giữa ngón tay của anh lộ ra một chút lạnh lẽo, đánh thẳng đến trái tim cô.
Anh biết Tần Phi đã từng hôn mình?
"Hàn Trạch Vũ, anh theo dõi tôi?" Lãnh Tiếu Tiếu xấu hổ nhìn anh chằm chằm.
"Lãnh Tiếu Tiếu, tôi xem cô cần phải nhận rõ một sự thật, trong vòng ba tháng, tất cả của cô đều là thuộc về mình tôi, nhất cử nhất động của cô tôi đều nắm ở trong lòng bàn tay, cho nên, không cần mưu toan sau lưng tôi ượn thứ thuộc về tôi!" Lời nói lãnh khốc vô tình của Hàn Trạch Vũ đả thương Lãnh Tiếu Tiếu.
Mình chỉ là một đồ vật anh tiêu tiền mua, anh không vui là bởi vì người khác xâm chiếm đồ vật thuộc về anh, không liên quan với tình cảm!
Giờ khắc này Lãnh Tiếu Tiếu mới xem như chân chính đón nhận sự thật này.
"Hàn tổng, tôi hiểu, cám ơn anh nhắc nhở!" Cô cố nén giọt lệ nóng trơn trượt xoay người, cô đơn đi về phía phòng tắm.
Cô không đóng cửa, bởi vì ở trước mặt anh che giấu đã không có bất kỳ ý nghĩa gì. Mình bây giờ trong mắt anh và những kỹ nữ Bán th*n thể mình kia căn bản không có cái gì khác nhau chứ?
Như là đã không có một lời đáng nói, cần gì phải kiểu cách?
Hành động của cô xác thực như vậy khiến cho Hàn Trạch Vũ rất rõ ràng đã nhận ra cô yên tĩnh mâu thuẫn không nói gì.
Hàn Trạch Vũ nhìn Lãnh Tiếu Tiếu không hề che dấu cởi ra tất cả quần áo, anh khẽ nheo lại đôi mắt như chim ưng đen bóng này, chân mày nhẹ khóa.
Đường cong linh lung của cô hiển thị rõ trước mắt anh # đã che giấu #.
# đã che giấu #
"Hàn. . . . . . Hàn tổng, tôi. . . Chờ tôi tắm xong đi!" Mặc dù trước đối với chuyện gì đó rất muốn thấu đáo, nhưng là chân chính làm vẫn còn có chút mất tự nhiên.
"Tôi và cô cùng nhau tắm!"
Đầu của Hàn Trạch Vũ đặt ở trên vai của cô, khẽ *** lấy vành tai của cô, dẫn đến Lãnh Tiếu Tiếu một hồi khẽ run.
Da Lãnh Tiếu Tiếu cơ bản là mềm mại như tơ lụa cộng thêm tắm càng bộc lộ cảm xúc dịu dàng mềm mại, ngâm trong nước nóng, *** của cô nổi lên một màu hồng nhàn nhạt, hết sức mê người, thị giác cộng thêm xúc giác đánh thẳng vào, khiến cho anh căn bản cũng không muốn buông tay.
Cảm nhận được nhiệt tình của Hàn Trạch Vũ, nhịp tim của Lãnh Tiếu Tiếu nhanh chóng tăng nhanh tốc độ, cô dừng động tác trên tay có chút không biết làm sao.
# đã che giấu #
Nghe được *** rỉ của mình, Lãnh Tiếu Tiếu xấu hổ không dứt, cô thúc nhẹ lấy tay Hàn Trạch Vũ, thân thể khẽ tránh né.
"Hàn tổng, anh. . . . . ."
"Gọi tôi Trạch Vũ hoặc là Vũ!" Hàn Trạch Vũ hôn đến chỗ cổ của cô, nhẹ nhàng gặm cắn, thân thể của anh nóng bỏng dính sát cô, nhẹ nhàng ***, Lãnh Tiếu Tiếu chỉ cảm thấy một cỗ nóng ran mê mang từ chỗ bụng nhỏ!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc