Đem Hạt Giống Tình Yêu Căm Vào Máu - Chương 29

Tác giả: Tiêu Nghiên

Hắn hoảng sợ, thế nào lại nhìn thấy tôi, "Cô là ai? Ai bảo cô tới đây?"
Mà Thuộc Đình cũng xoay người, cũng không tán thành nhìn tôi, trong ánh mắt của anh không có độ ấm, cũng cái nhìn ấy vẻ mặt anh dành với Tiểu Bình lại khác biệt như vậy. Điều này làm cho tôi tự giễu mà nghĩ: tôi đã quyết định đúng rồi.
Vì yêu anh, tôi lựa chọn làm cho anh hạnh phúc.
"Tôi ư? Tôi là con gái của đại cổ đông Thuộc thị Quan Trấn Dương—— Quan Tâm, ông có biết không? Hơn nữa Thuộc thị ở thành phố B này, tôi có 30% cổ phần của công ty, tôi mà nói ra..., thì Thuộc Đình còn phải nghe." Dừng một chút, nhìn sắc mặt của hắn quả nhiên đã thay đổi, lại tiếp tục nói, "Một điểm quan trọng nhất là quan hệ của Thuộc Đình với tôi, ông không biết tôi cùng anh ấy từ nhỏ là đôi vợ chồng chưa cưới sao? Tôi là hôn thê của anh ấy, về phần cô gái trên tay ông, nhiều nhất chỉ có thể coi là bạn ăn chơi của anh ấy mà thôi."
Đúng như dự đoán của tôi, sắc mặt mỗi người đều thay đổi.
"Tôi không tin, Thuộc Đình rất để ý cô gái này, mới không phải như cô nói." Hắn nắm chặc tay Tiểu Bình.
"Ha ha, nếu vậy tôi cũng không nói ông là thằng ngốc? Thuộc Đình đã sớm chú ý tới chuyện của các ông rồi, cho nên thiết kế muốn bắt các ông, mà anh ấy sợ hãi tôi bị thương, cho nên đem tôi đưa ra nước ngoài, mà dùng chính cô gái trong tay ông để tạo sự nhầm lẫm tới cái nghe nhìn của các ông mà thôi."
Để tạo sự tin tưởng cho hắn ta, tôi xoay người ôm lấy cổ Thuộc Đình, dùng sức hôn anh. Bởi vì đưa lưng về phía người kia, cho nên tôi dùng ánh mắt nói với Thuộc Đình: "Nếu như muốn cứu Tiểu Bình của anh, cũng chỉ có biện pháp này." Anh rốt cục cũng nồng nhiệt hôn trả lại tôi.
Năm tháng, đôi môi vừa tiếp xúc, giống như quyết tâm chia lìa của bản thân thật sự khó khăn. Tại thời điểm nguy hiểm này, tôi còn say sưa trong nụ hôn của anh, thẳng đến anh bứt ra, đem tôi ôm vào trong ***.
"Đúng vậy, tôi yêu nhưng thật ra là vị hôn thê từ nhỏ này, cô gái trong tay ông ở trong lòng tôi không có phân lượng gì cả. Tôi sở dĩ cùng ông bàn bạc điều kiện, chính là không muốn liên lụy đến một sinh mệnh vô tội thôi." Anh cúi đầu nhìn tôi, trong mắt có thâm tình chân thành, nhìn đến bản thân còn cảm động.
Tôi cười cười với người đàn ông kia, "Nếu ông còn chưa tin..., tôi còn cho ông một cái chứng cớ nữa." Trong lúc Thuộc Đình còn kinh ngạc, tôi vỗ vỗ bụng, "Có thấy không? Trong bụng tôi đã có đứa con của anh ấy."
Những lời này không khác gì một quả bom vậy, nổ tung thế giới của Thuộc Đình, cũng nổ tung lòng Tiểu Bình, càng làm người đàn ông kia trở nên bối rối và bực bội, "Cô nói cho tôi biết việc này thì có lợi ích gì? Tôi không tin tôi bắt được người con gái này, các người dám không đưa cho tôi tiền."
*****
"Không!" Tôi lắc đầu, "Ý của tôi là: dùng tôi thay thế cho cô ấy. Tôi so với cô ấy đáng giá hơn nhiều!"
Những lời này lại làm cho Thuộc Đình, Tiểu Bình sửng sốt.
"Không, Tâm Tâm, em không thể đi." Thuộc Đình kinh sợ nhìn bụng tôi, "Anh không muốn em cùng con của chúng ta đi mạo hiểm, vợ thì chỉ có thể có một, bạn chơi có thể tìm lại được." Anh nói được nửa thật nửa giả.
Tôi nghĩ anh cũng thật là mâu thuẫn, muốn cứu Tiểu Bình, chỉ có lấy tôi đổi cô ta; mà tôi trong bụng nếu quả thật có đứa nhỏ..., anh lại như thế nào dám lấy đứa nhỏ ra nói giỡn.
Người đàn ông kia suy tư một lát, vung con dao trong tay, "Tốt, cô lại đây, đổi cho cô ta đi."
Tôi cất bước hướng bên kia đi qua.
"Không! Tâm Tâm, không cần!" Thuộc Đình hét một tiếng đau đớn. Rất giống sự thật, tôi không quay đầu lại, tôi sợ nhìn thấy trong mắt của anh đối Tiểu Bình là sự quan tâm, nghe được giọng nói của anh như vậy, tôi nhưng lại tự lừa mình dối người nghĩ Thuộc Đình thật sự sợ mất đi tôi. Bởi như vậy, mà tôi cũng đã bỏ lỡ tình cảm trong đôi mắt của anh.
Nhìn chằm chằm ánh mắt người kia, chậm rãi đi tới. Tôi thấy được, hắn ta thực khẩn trương. Đi đến bên cạnh hắn, hắn liền dùng con dao trong tay ghìm chặt cổ của tôi, cưỡng chế thật sự nhanh. Ông trời, tôi có chút thở không ra hơi. Từ khi mang thai tôi liền cảm thấy khó thở.
Tay kia của hắn thì buông Tiểu Bình ra, đem cô ta hung hăng đẩy ra, "Mau cút, mẹ nó, uổng phí ông đây nhiều tâm tư."
Tiểu Bình lảo đảo, sau đó sẽ cực kỳ nhanh chạy đến bên Thuộc Đình, Thuộc Đình mở hai tay ra đem cô ta ôm vào trong ***, "Tốt rồi, không có việc gì rồi, không có việc gì." Anh nhắm mắt lại, ôm lấy giống như châu báu vừa mất đi nay lấy lại được, đem đầu cô ta đặt ở trong lòng, hôn nhẹ tóc của cô ta.
Tôi ở trong tay tên tống tiền nhìn thấy một màn cảm động lòng người kia, nước mắt không tự chủ mà chảy xuống. Cho dù là tôi có đổi lấy Tiểu Bình, Thuộc Đình trong thời khắc này ánh mắt của anh cũng không có hướng tới tôi.
Là tôi tự mình quyết định, lại có cái gì để oan ức, tôi không phải đã sớm biết anh không yêu tôi sao? Vì sao tim lại bắt đầu đau? Bụng cũng không không chịu thua kém bắt đầu co rút đau đớn. Năm tháng rồi, đứa nhỏ bắt đầu ở bên trong hoạt động, ah, cục cưng, con phải cẩn thận, mẹ hôm nay không biết có thể hay không bảo vệ chúng ta. Nhưng con yên tâm, mẹ chỉ cần còn có một hơi thở, thì cũng không bỏ con đâu.
Người đó chột lấy cổ của tôi, nhìn Thuộc Đình cùng Tiểu Bình ***, hắn ta biết đã bị lừa, nhưng con tin trong tay lúc này dù có ૮ɦếƭ cũng không thể buông tay.
"Mẹ nó, Thuộc Đình, dám lừa ông đây! Được lắm, ông đây sẽ tiễn con tình nhân cùng con của mày lên Tây Thiên." Hắn nói xong, con dao trong tay liền hướng xuống cổ tôi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc