Đặt Bẫy Cha Cục Cưng - Chương 13

Tác giả: Mễ Nhạc

“ Cô Tả, tôi nhớ lần trước đã nói với cô, muốn cô mang con gái lập tức rời đi, không phải sao? Tại sao vẫn quấn lấy con trai tôi không buông?” Trương Ngọc Tuyết tức giận nói.
Lần trước bà gọi điện hỏi con trai mẹ con các cô đã rời đi chưa, kết quả con trai lại muốn bà không để ý đến, còn không cho phép bà tìm bọn họ, nếu biết bọn họ không có rời đi, con trai lại còn che chở cho họ, bà sao có thể mặc kệ!
Tả Tử Quân không biết nên nói gì, cô nhìn về phía Đường Bái Gia, nếu cô nói là do Lục Thừa Diệp không cho mẹ con cô rời đi, thậm chí còn uy hiếp cô, có thể ảnh hưởng đến tình cảm của anh và cô ấy không? Đây không phải là chuyện khiến cô vui mừng.
Coi như tức giận anh bá đạo cậy mạnh, nhưng cô vẫn hi vọng anh sống thật tốt, nếu có người phụ nữ nào có thể chăm sóc cho anh, vậy cũng không tệ.
Chỉ là cô ấy nhìn thấy cô, cũng biết cô và con gái ở nhà Lục Thừa Diệp, tại sao lại không tức giận? Chẳng lẽ anh đã giải thích với cô ấy rồi sao?
“ Cô tại sao lại không nói lời nào?” Trương Ngọc Tuyết nhìn gương mặt Tả Tử Quân trước mặt giống hệt con dâu lúc trước thì bà đã cảm thấy không thoải mái, thái độ dĩ nhiên cũng không nhẹ nhàng.
“ Cháu không biết nên nói cái gì.” Lời muốn nói không thể nói, cô cũng rất buồn bực.
“ Tôi giúp cô nói là được, cô là vì tiền nên bám lấy con trai tôi sao? Vậy thì tốt, cô muốn bao nhiêu mới chịu rời khỏi con trai tôi?” Trương Ngọc Tuyết đã có chuẩn bị rồi, bà lấy ra một tờ chi phiếu.” Tiền ở đây đủ để cô và con gái cô cả đời không cần lo chuyện ăn mặc, cho nên cô lập tức mang con gái rời khỏi con trai tôi đi.”
Đường Bái Gia không nghĩ đến lại có kịch hay chân thật như vậy, rất thú vị.
Buổi trưa, bà Lục gọi điện đến cho cô bảo cô buổi chiều đi cùng bà đến một nơi, sau đó ở trên xe mới nói cho cô biết về chuyện mẹ con Tả Tử Quân, Tả Tử Quân thật sự rất giống vợ trước của Thừa Diệp, bà Lục nói Thừa Diệp là vì “ gương mặt đó” mới có thể chứa chấp mẹ con các cô.
“ Bác Lục, bác không cần đưa tiền cho cháu, cháu nói rồi, cháu cùng con gái sẽ rời đi.”
“ Lúc nào?” Trương Ngọc Tuyết hỏi.
Đối mặt với bà Lục cố ý gây sự, nội tâm Tả Tử Quân thở dài, cô cũng muốn rời đi, chỉ là Lục Thừa Diệp không chịu đồng ý.
Cô không nói gì khiến Trương Ngọc Tuyết càng tức giận hơn.” Tôi mặt kệ cô có ý định gì, hiện giờ tôi nói rõ với cô, Thừa Diệp sẽ kết hôn cùng Bái Gia, cho nên cô đừng vọng tưởng làm con dâu của Lục gia, nghe chưa?”
“ Bác gái, mặc kệ bác có tin hay không, cháu chưa từng nghĩ muốn làm dâu Lục gia.”
“ Chỉ bằng việc cô có quan hệ với Tả Tử Khiết tôi liền không thể tin lời cô được, chị gái cô lợi dụng hết tâm cơ quyến rũ con trai tôi, kết hôn không bao lâu liền ở riêng, bạn trai còn đổi qua đổi lại. Cô ta thì sống sung sướng, còn Lục gia chúng ta mất hết mặt mũi. Thừa Diệp còn thảm hại hơn, để cho vợ mình Ng*ai t*nh khiến nó bị không biết bao nhiêu người cười nhạo.” Bà cũng không muốn phê bình một người đã qua đời, chỉ là hiện tại Tả Tử Quân chạy tới bám lấy con trai khiến bà nghĩ đến chuyện xấu của con dâu trước kia.
“ Bác gái, cháu rất ngạc nhiên, nếu Thừa Diệp cùng chị cô ấy đã ở riêng, chị ấy cũng có bạn trai, tại sao bọn họ không dứt khoát ly hôn?” Đướng Bái Gia thấy thế liền tham gia náo nhiệt, còn nói lên nghi vấn.
Lục gia rất có tiền, bỏ ra chút tiền mua mặt mũi tuyệt đối không thành vấn đề. Thật ra thì chuyện Thừa Diệp và vợ anh đã không phải là chuyện bí mật nữa.
“ Nói đến chuyện này càng khiến bác tức giận hơn. Khi bọn họ ở riêng, mấy năm này bác đã nói không biết bao nhiêu lần khuyên nó ly hôn, kết quả tên kia nói cái gì mà nó đã từng đồng ý, tương lai dù không còn yêu nhau cũng sẽ không vứt bỏ cô ta, vợ nó đã Ng*ai t*nh rồi mà nó vẫn còn ở đó hết lòng tuân thủ lời hứa, cháu nói xem nó có ngu ngốc hay không!”
Tả Tử Quân kinh ngạc, cô không ngờ Lục Thừa Diệp thà lựa chọn ở riêng cũng không cùng chị cô ly hôn là vì lời cô từng nói với anh.
Lúc này Lục Thừa Diệp ôm Lam Lam đi vào quán cà phê khiến ba người phụ nữ đang nói chuyện sửng sốt toàn bộ.
“ Mẹ ở đây này.” Lam Lam vui vẻ gọi.
Anh ôm Lam Lam, nhìn cũng không có nhìn mẹ và Đường Bái Gia một cái, trực tiếp đi đến bên cạnh Tả Tử Quân.” Cô đứng lên đi, chúng ta về nhà.”
“ Sao anh biết…” Tả Tử Quân không biết tai sao anh lại xuất hiện.
“ Thừa Diệp, con không nhìn thấy mẹ và Bái Gia ngồi ở đây sao?” Bị con trai coi là người vô hình, Trương Ngọc Tuyết tức giận nói.
Anh vẫn không để ý đến mẹ mình, vẫn như cũ nhìn Tả Tử Quân.” Tôi còn phải về công ty, cô nhanh lên một chút, tôi đưa cô và Lam Lam về nhà.”
“ Nhưng…” Nơi này không chỉ có mẹ anh, còn có bạn gái anh.
“ Thừa Diệp, mẹ nói chuyện với con, con không nghe thấy sao?”
Lục Thừa Diệp lúc này mới nhìn về phía mẹ anh, nhưng vẻ mặt cực kỳ lạnh nhạt.” Mẹ, con đã nói mẹ đừng tìm hai mẹ con cô ấy nữa mà, con hi vọng đây là lần cuối cùng. Tốt lắm, chúng ta đi thôi.”
Anh cầm tay Tả Tử Quân trực tiếp kéo cô từ trên chỗ ngồi đứng lên, sau đó ôm Lam Lam, ba người cùng đi ra khỏi quán cà phê.
“ Cái đứa bé này… tức ૮ɦếƭ bác mà!” Trương Ngọc Tuyết giận đến muốn bất tỉnh.
“ Bác gái, bác không cần tức giận như vậy, uống nước trái cây đi.” Đường Bái Gia liền tranh thủ đưa nước trái cây cho bà.
Trương Ngọc Tuyết uống chút nước trái cây, trì hoãn cảm xúc.” Nó cố ý chọc giận bác sao? Nó cư nhiên không chào hỏi chúng ta một tiếng, trong mắt cũng chỉ có Tả Tử Quân, thật là tức ૮ɦếƭ bác mà, tức ૮ɦếƭ bác rồi!”
Đường Bái Gia không ngờ Lục Thừa Diệp cũng có lúc mạnh mẽ như thế, bề ngoài lịch sự anh tuấn, trước kia luôn là dáng vẻ thân sĩ ưu nhã.
“ Bái Gia, bác đã nói với con, con không cần để ý Tả Tử Quân, cô ta chỉ vì lớn lên giống chị, mà Thừa Diệp thì quá cố chấp với Tả Tử Khiết nên mới có thể tạm thời bị mê hoặc, nó rất nhanh sẽ thấy rõ ràng.”
Là thế này phải không? Tả Tử Quân chỉ là thay thế? Đường Bái Gia đầy bụng buồn bực.
Bảo hộ Tả Tử Quân một cách mãnh liệt như thế, vẻ mặt cũng thâm trầm kiên định, cô không thể không cảm thấy Thừa Diệp không phải cố chấp giữ hình bóng Tả Tử Khiết mà là chính bản thân Tả Tử Quân.
Nếu thật sự như vậy, có lẽ cô có thể lợi dụng một chút, thật muốn biết đến lúc đó Thừa Diệp sẽ làm như thế nào. Bên môi nâng lên nụ cười giả tạo, cô không chút lo lắng uống cà phê.
Lục Thừa Diệp đưa mẹ con Tả Tử Quân đến cửa, đặt Lam Lam xuống để bé vào nhà trước. Anh còn phải chạy về công ty nên không vào nhà, trước khi đi, anh nhìn thấy Tả Tử Quân đứng trước cửa, mày hơi nhíu lại hình như có tâm sự, không chút suy nghĩ liền vươn tay ra nhẹ nhàng vuốt đầu cô.
“ Xin lỗi, tôi không biết mẹ tôi sẽ đến tìm cô… cô không cần để ý lời bà nói, cũng không cần lo lắng cái gì, tôi sẽ tìm thời gian nói rõ ràng với bà.”
Bàn tay vuốt ve một cách dịu dàng, vẻ mặt của anh hiện giờ rất ôn nhu, anh đang an ủi cô sao? Thật ra thì cô biết anh là một người đàn ông dịu dàng.” Vừa rồi anh dẫn tôi và Lam Lam rời đi như vậy, mẹ anh cực kỳ tức giận, còn nữa, anh phải nói sao với bạn gái anh?”
“ Thế nào, cô để ý bạn gái tôi sao?” Anh cười khẽ.
Cô đỏ ửng mặt.” Không phải, tôi chỉ sợ anh không thể kết hôn...”
“ Bái Gia không phải là bạn gái của tôi.” Lần trước anh muốn nói rõ, chỉ là nhìn thấy bộ dạng giống như ghen tuông của cô liền cảm thấy vui vẻ nên cố ý không nói ra.
“ Cô Đường không phải là bạn gái anh? Nhưng mẹ anh nói các người sắp kết hôn…”
Chỉ là suy nghĩ một chút, cô Đường nhìn thấy cô ở nhà bạn trai mình thật sự là không có chút phản ứng tức giận của một người bạn gái nên có, đầu cô không khỏi thoáng qua một ý niệm, cảm giác giống như là cô ấy đến để xem trò vui.
“ Tóm lại, tôi cùng Bái Gia không phải là quan hệ đó, về sau sẽ giải thích với cô, chỉ là lần sau mẹ tôi lại đến tìm cô thì cô không cần ngu ngốc để bà trút giận, biết không?” Anh biết bởi vì quan hệ với Tử Khiết nên mẹ anh không thích Tử Quân.
“ Thật ra mẹ anh chỉ muốn tôi mang Lam Lam rời đi…”
“ Cô đồng ý?” Ánh mắt của anh cứng lại.
Vừa rồi không phải vẫn còn rất dịu dàng, thế nào vừa nghe đến chuyện này liền biến sắc?” Tôi chưa kịp trả lời thì anh đã xuất hiện, đúng rồi, làm sao anh biết tôi cùng họ ở quán cà phê? Chẳng lẽ anh tìm người theo dõi tôi?”
Anh không có phủ nhận.” Tôi làm sao biết cô có hay không mang Lam Lam rời đi khiến tôi không tìm được cô.” Không sai, vì lần trước không tìm được cô, anh liền tìm người đi theo Tả Tử Quân.
Việc đó cũng có chút công dụng, người anh phái đi gọi điện thoại cho anh nói mẹ anh mang theo một cô gái đến tìm Tả Tử Quân, anh vừa nghe cũng biết là Đường Bái Gia, vì vậy anh lập tức lái xe trở về, trước tiên đi đến công viên đón Lam Lam rồi đến quán cà phê.
“ Lục Thừa Diệp, sao anh có thể làm vậy!”
“ Được rồi, công ty tôi còn có việc, có gì thì chờ sau khi tôi trở lại rồi nói, đúng rồi, tối nay tôi sẽ về nhà trễ, buôir tối cô và Lam Lam cứ ăn trước, không cần để ý đến tôi.”
Nhìn anh đi vào thang máy, Tả Tử Quân thật không biết nên làm sao nữa, anh lại phái người giám thị họ, có phải quá khoa trương hay không?
Không thể tiếp tục như vậy nữa, buổi tối cô phải nói chuyện với anh một chút, cô có thể đồng ý anh lúc nào cũng có thể đến Nam Đầu thăm Lam Lam, cô sẽ không mang Lam Lam giấu đi, cho nên anh để cho cô trở về đi.
Buổi tối, Lục Thừa Diệp xử lý xong công việc, vẻ mặt dịu dàng nhìn tài liệu trên tay một lúc lâu mới thả vào cặp, đang chuẩn bị rời khỏi công ty thì bạn tốt Tưởng Uy Nguyên từ Mỹ gọi điện thoại cho anh.
“ Nghe nói cậu và Bái Gia đang hẹn hò, hơn nữa cũng sắp kết hôn, chúc mừng cậu.”
“ Không ngờ cậu đang ở Mỹ mà từng cử động của người khác vẫn nắm rõ như lòng bàn tay, lợi hại.” Hình như trước đây không lâu. Bái Gia mới cùng cha mẹ hai bên nói bọn họ quyết định lui tới.
“ Nhớ thay tôi chăm sóc cô ấy.”
“ Đáng tiếc tôi không phải là người cô ấy muốn.” Nghe được bạn tốt âm thanh khàn khàn, Lục Thừa Diệp thầm thở dài.” Cô ấy còn đang chờ cậu… cậu có muốn gặp cô ấy không?” Không chỉ Bái Gia đang đợi hắn, Uy Nguyên cũng còn rất quan tâm cô.
“ Lần trước cậu đến Mỹ cũng đã thấy qua bộ dạng của tôi, cho nên vẫn là thôi vậy, tôi với cô ấy đời này là vô duyên, một ngày nào đó cô ấy sẽ quên tôi.”
“ Nếu cô ấy không quên được? Chẳng lẽ các người muốn thương tiếc nhau cả đời, như vậy sẽ tốt hơn sao?”
“ Thế nào? Trước kia không phải cậu cũng cho là làm như vậy đối với cô ấy là tốt nhất, tại sao giờ đột nhiên nói những lời này?”
“ Không có gì, chỉ là gần đây bên cạnh tôi xảy ra một số chuyện khiến tôi thay đổi cái nhìn, thật ra thì hối hận sau này đều là do chúng ta tự tạo ra, cho nên, tôi hi vọng cậu cũng thay đổi cách nhìn, có lẽ cậu cho rằng đây là cách tốt nhất, nhưng đối phương chưa chắc cũng cảm thấy như vậy, cậu nên suy nghĩ lại một chút.”
Hai người nói chuyện về tình trạng hiện giờ của bản thân xong mới cúp điện thoại.
Chờ Lục Thừa Diệp về đến nhà đã gần tám giờ, anh phát hiện Lam Lam và Tả Tử Quân còn chưa ăn tối, không khỏi có chút đau lòng.
“ Tôi không phải đã nói sẽ về trễ, bảo các người ăn trước rồi sao.”
“ Không sao, buổi chiều Lam Lam có ăn điểm tâm, hơn nữa bé cũng muốn đợi anh trở về ăn chung.”
“ Đúng vậy, con muốn ăn cơm cùng chú Lục.”
Anh mở cặp lấy ra một phần tài liệu.” Lam Lam, chú đã giúp con tìm nhà trẻ, ngày mai con có thể cùng mẹ đến nhà trẻ đi học.”
“ Có thật không? Cảm ơn chú Lục.” Lam Lam vui vẻ nói, chú Lục nói ở nhà trẻ mới có thể quen rất nhiều bạn nhỏ.
Anh đem tài liệu đưa cho Tả Tử Quân.” Đây là tài liệu về nhà trẻ, thư ký của tôi cũng đã liên lạc, ngày mai cô đem hồ sơ của Lam Lam đến, cảm thấy không tệ thì ký tên là được rồi.”
Cô nhận lấy tài liệu, tâm tìn*** nề.
“ Lam Lam, đi, chúng ta đi ăn cơm.”
“ Vâng.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc