Đánh cược trái tim - Chương 30

Tác giả: SakuraMooru

Khủng long độc nhất vô nhị
Trên thế giới có hàng nghìn loại động vật khác nhau,mỗi loài đều có 1 tập tục,lối sống và đặc tính khác nhau.Có loài sống theo cá thể,có loài sống theo bầy đàn.Có những loài chỉ hoạt động về đêm,có những loài chuyên săn mồi,có loài chỉ ăn cỏ,lại có loài vô cùng khát máu.. Cũng giống như vậy con người vốn là 1 loài động vật cao cấp,nhưng nhìn chung tập quán thì vẫn chỉ đơn thuần là lao động,ăn uống,nghỉ ngơi và tiếp tục quay vòng.Cũng giống như những con thú trong tự nhiên mỗi ngày đi săn mồi như chúng ta làm việc,ăn con mồi như chúng ta dùng bữa, đến tối về nghỉ ngơi.
Cho nên nhìn chung con người chúng ta trong tiềm thức vẫn ẩn chứa những tập quán thô sơ của những loài động vật,chỉ đơn giản là chúng ta có tư duy và có thể tự mình định lý,đặt tên cho những cảm xúc và hành động của chính mình,chứ ko như các loài vật.Đó là sự khác biệt duy nhất.
Cho nên con người ta có sẵn trong người khả năng phòng vệ,như con thú trong tự nhiên nếu nhìn thấy kẻ thù hay nguy hiểm,chắc chắn là sẽ tự động lập ra 1 vòng tuyến an toàn cho mình.Có loài là chạy trốn,có người là chiến đấu.Và hiện tại đang có 1 cuộc chiến đang nổ ra.
Tú lo lắng nhìn con khủng long ái ngại.Phải làm sao?Phải làm sao?
Ngọc thì đang ở bên cạnh há hốc mồm,nhìn vào hotboy ko tin được,con mắt hoàn toàn méo xệch.Ngày hôm qua con bạn nó phát ngôn 1 câu khó tin,hôm nay nó mới chứng thực sự thật.Là tại chúng nó quá ngây thơ rồi.
Trái ngược với 2 con người đang đứng cạnh mình,Nhi lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh.Đôi mắt đen láy của cô sáng lấp lánh nhìn cô gái ở trước mặt mình,khóe miệng khẽ nhếch lên.
“Vậy thì sao?” cô hỏi lại.
Cô gái xinh xắn mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên trước câu hỏi vô cùng bình tĩnh của cô.Làm sao,làm sao con bé này có thể bình tĩnh thế khi nghe người yêu mình làm đứa khác mang thai.Cô ta có bị ấm đầu ko?
Nhi khẽ mỉm cười,đôi mắt sáng như sao trời hiền dịu.
“Tôi lại ko phải là bố đứa trẻ,tại sao phải nói với tôi?” Nhi thản nhiên hỏi.Cô gái này ko phải đang tới bắt vạ cô chứ?Này đừng đùa nha.Tôi với cái tên động vật đơn bào chỉ là tình nhân giả thôi,liên quan gì mà tới tìm tôi chứ?Chuyện do hắn gây ra tìm hắn mà xử lý,đừng tìm tôi nha!
Tú bây giờ chuyển từ trạng thái lo lắng sang tức giận.Giờ anh đã biết tại sao cô có thể bình tĩnh như vậy,bởi vì vốn trong lòng cô đang nghĩ đây ko phải là chuyện của cô.Bởi vì cô vốn ko phải là bạn gái của hắn.Cảm giác tim mình trống đi 1 khoảng,bàn tay hắn đột nhiên siết rất chặt.Ko biết lý do tại sao cả người chỉ toàn là lửa giận.Yêu nhau 100 ngày thì sao?Trong 100 ngày ấy chắc chắn cô vẫn là người yêu của hắn.
Nắm chặt bàn tay của cô kéo cô lại gần bên cạnh,Nhi nhíu mày đôi mắt bực dọc nhìn anh.Có chuyện gì đây ông mãnh?
“Nhớ cho kĩ,cô đang là người yêu ai!” hắn nói nhỏ bên tai cô.
Nhi nheo mắt lại,động vật đơn bào,ý anh là sao?Ko phải muốn kéo tôi cùng ૮ɦếƭ chứ?Này.. này .. này tôi ko làm bố được đâu nha.Càng ko làm mẹ được đâu à!Đừng đùa chứ!
“90 triệu!” hắn lại nói nhỏ bên tai cô,đôi mắt nâu tức giận đe dọa.
Nhi lúc này vô cùng,vô cùng tức giận.Thế này rõ ràng là rủ người ta nhảy lầu tập thể đây mà. Đáng ૮ɦếƭ!Đáng ૮ɦếƭ động vật đơn bào.Rõ ràng là anh gây họa,lại bắt tôi chịu tội cùng.Ko phải bất công vậy chứ?Nhưng mà.. đã nhận tiền của người ta,lại ko làm việc thì có vẻ thất đức lắm.Ôi!
Cô gái xinh xắn nhíu mày nhìn 2 con người đang thân thiết kia,tại sao mà cô gái đó hoàn toàn ko có phản ứng gì.Thông thường phải là cô ta nổi giận đùng đùng,tát vào mặt cái gã bên cạnh 1 cái rồi bỏ đi chứ?Ko phải bộ phim nào cũng như thế sao?Tại sao cô ta vẫn cứ đứng trơ trơ ra đó?
“Này,ko phải chứ?Sống đạo đức tí có được ko?Anh bây giờ đang muốn tôi gánh họa hộ anh đúng ko?” Nhi cắn chặt môi rít qua kẽ răng.
“Quả nhiên cô rất thông minh.” Tú mỉm cười nói nhỏ.
“…” .Nhi tự nguyền rủa mình cả nghìn lần.Thà rằng đi vay nặng lãi bọn côn đồ,còn hơn là đi vay 1 tên nhà giàu bẩn tính.Có vay nặng lãi thì cùng lắm là mất chân mất tay thôi,còn cô bây giờ lại còn phải đi lo hậu quả dùm cho hắn.Có phải ko đây?
Nhi nhắm chặt mắt lại,cố gắng bình tĩnh,bình tĩnh.Mượn tiền còn chưa trả thì làm sao lại đá bát được.Quả thật là quá khó đi,mà nếu làm tổn hại cô gái kia cô lại ko nỡ.Này nha 1 xác 2 mạng chứ có phải chuyện đùa đâu.Hơn nữa phép lịch sự tối thiểu của người ta là nhường ghế cho người gia,trẻ nhỏ,phụ nữ mang thai.Bây giờ.. bảo cô đi đánh thai phụ sao?Cái chuyện mất mặt này,làm sao mà làm?Thật chẳng có tí đạo đức nào cả.
Còn đang triền miên suy nghĩ thì cô đã bị 1 giọng nói thức tỉnh.
“Cho nên kẻ thứ ba như cô đứng có xen vào giữa tôi và anh ấy nữa!” cô gái xinh xắn từ nãy tới giờ đứng ngoài xem 2 người bọn họ đứng bên nhau rì rầm to nhỏ,hoàn toàn ko để lời lẽ của cô lọt vào tai.Quá tức giận cô ta bước tới xen vào giữa 2 người,đẩy mạnh Nhi ra khỏi người Tú.
Nhi bị mất đà ngã về đằng sau,Ngọc vội vàng ở cạnh đỡ lấy lưng cô.Ngọc nhíu mày tức giận.Cái cô gái này,nhìn mặt thì xinh xắn,giờ tính làm gì?Ra đây tranh ςướק người yêu à?Ko cần biết hotboy có hay ko bắt cá 2 tay nhưng mà cô ta có quyền gì đánh con bạn cô như vậy?Cô bực dọc định lao tới,nhưng Nhi rất nhanh tay kéo cô lại.Gương mặt Nhi thoáng chút cười.
Mặc dù cô ko phải thuộc hội bảo vệ bà mẹ trẻ em,nhưng cũng ko phải ko biết lý lẽ.Cô gái này tại sao phải vì 1 tên con trai mà làm trò vậy.Muốn mang hắn đi thì làm ơn mang nhanh đi dùm đi.Cô lại hoàn toàn chẳng muốn giữ.Vừa bị hắn mượn danh làm gối ôm,lại vừa bị hắn bắt làm culi vác đồ,chọn quần áo,sắp xếp phòng quần áo cho hắn,thậm trí bây giờ đôi lúc lại bị hắn kéo đi mua đồ,đến nấu cơm cũng gọi cô tới nấu.. Cô có thích thì nhường cô cả hai tay.Ko cần phải tranh,ko cần phải tranh,cô chắc chắn có phần.Thậm trí là hoàn toàn có phần.Tôi ko muốn tranh chút nào,nhưng mà..Cô lại khiêu khích tôi rồi đấy.Mẹ tôi vốn dậy ở đời thì tuyệt đối đừng để bản thân mình bị thua thiệt,bị cô đẩy 1 cái lại ko đẩy lại cô 1 cái thì xem ra tôi quá tốt bụng rồi.
“Kẻ thứ ba chen vào giữa?Tôi ko biết cô đang nói ai!” Nhi thản nhiên mỉm cười.
“Cô còn giả vờ ko hiểu.Trong bụng của tôi đang mang thai con của anh ấy,nếu ko phải tại cô thì làm sao anh ấy lại bỏ tôi!” cô gái xinh xắn gào lên.
Nhi quay đầu nhìn lại đang có 1 số người xì xầm nhìn bọn họ.Cô quay lại nhìn cô gái xinh xắn trước mặt,cái này gọi là Chí Phèo ăn vạ phải ko?Mang đứa nhỏ vô tội ra để dọa người khác,xem ra kĩ xảo của cô còn cao hơn cả Chí Phèo rồi.Vì dù sao Chí Phèo cũng ko thể có con để mà tới ăn vạ như cô,đúng là cao thủ.
“Chúng ta đi đến nơi khác nói chuyện được chứ?” Nhi nói khẽ.
Cô gái khẽ nhếch môi cười,rõ ràng cô ta đang lo lắng có người đang nghe. “Tại sao tôi phải đi?”
“Vậy tùy cô thôi.Nếu cô muốn tất cả mọi người biết cô là loại chưa chồng mà chửa rồi đến tận nơi tìm người ta chịu trách nhiệm.Thì với tôi ko vấn đề!” Nhi thản nhiên.
“Cô..” cô gái bực bội nhìn Nhi ko tin được,lại thấy xung quanh mọi người đang nhìn vào mình.Cô tức tối gắt gỏng “Nhìn cái gì mà nhìn!!”
Nhi khẽ lắc đầu.Xinh xắn như vậy,mà sao tâm tính chẳng tốt chút nào.Thật đáng thương cho đứa nhỏ.Có ông già vô dụng thì thôi đi,ngay bà mẹ cũng như vầy.Ôi mầm non đất nước.
“Bình tĩnh 1 chút.Nóng giận ko tốt cho thai nhi đâu.” Nhi tiến lại gần cô gái nói khẽ.
“Cô..” Linh lại 1 lần nữa cảm thấy đầu mình nổ tung.Cái con nhỏ này,thật là hồ ly tinh mà.
Trong 1 quán café ở gần trường Đống Đa,có 4 con người đang ngồi quay quanh cái bàn.Trong đó 2 cô gái đang ngồi gằm ghè nhìn nhau,1 cô gái khác đang chăm chú theo dõi rất rất muốn cho cái cô gái kiêu ngạo vừa đẩy bạn cô 1 cú 1 trận,nhưng lại bị bạn cô liếc mắt 1 cái bắt dừng lại.Một chàng trai đang ngồi bên cạnh nhìn Nhi chằm chằm trong lòng vừa lo lắng,lại vừa chờ đợi.
Nhi cầm cốc cacao trước mặt lên uống,trong đầu đang suy nghĩ là tiếp theo cái con nhỏ trước mặt sẽ làm gì.Tuyệt chiêu cứng rồi giờ sang mềm chứ?
“Tôi đã nói rõ rồi.Tôi ko muốn tranh giành của ai cả.Nhưng con tôi ko thể ko có bố.” cô gái xinh xắn từ từ đặt cốc café xuống nói.
“Cô nói đúng!” Nhi từ từ vừa uống vừa đồng tình.
“Khủng long..” Tú khẽ rít vào tai cô nhẹ nhàng.
“Ngồi im xem!” Nhi nói.
Ngọc kéo tay con bạn thân giật giật.Mày đang định làm gì đây?Con nhỏ ngốc này,định làm gì thế?Lại còn đồng tình với cô ta nữa.
“Cho nên cô đừng nghĩ tôi sẽ buông tay!” cô gái xinh xắn tiếp tục nói.
“Tôi cũng ko nghĩ cô sẽ dễ dàng buông ra!” Nhi mỉm cười.
“Vậy cô sẽ buông anh ấy ra?” cô gái xinh xắn nhìn Nhi hoài nghi.Cô ta ko phải đơn giản thế thôi đã chấp nhận đầu hàng chứ?Đơn giản vậy?
“Tôi ko nói vậy!” Nhi hớp 1 ngụm cacao ngọt bùi mỉm cười.
Tú mở to mắt nhìn con khủng long,Ngọc cũng ngây người nhìn con bạn thân trước mặt.Thật là khác với vẻ bình thường,khi nó thấy bạn nó bị bắt nạt,y như rằng chưa ai kịp phản ứng thì thế nào Nhi cũng sẽ xông ra trước rồi.Giờ bạn nó lại vô cùng bình tĩnh.Thật sự đáng sợ.
Trong lòng Nhi bây giờ đang cố gắng dùng cacao và sữa đặc cộng thêm đá để thay bình cứu hỏa chữa cháy cho cái dạ dày.Thật là muốn trở thành lòng nướng mà.Cái tên khốn này,bắt cô giúp dọn dẹp,nấu nướng,gọi hắn dậy thì thôi đi.Giờ gây họa còn bắt cô đi dọn hậu quả.Mấy tên đàn ông thật đúng là lũ khốn mà.Ví dụ điển hình là cô gái trước mặt,phục vụ người ta lại còn bị đá bay đi.Và ví dụ của sự thống khổ cùng cực chính là cô đây.Phải ngồi đây mà tranh cãi với cô ta vì 1 người đàn ông.Thật vô cùng mất mặt.Nhưng mà tiền nợ,còn chưa hết 100 ngày,thì sống ૮ɦếƭ cũng phải chịu đựng.
“Cô.. cô thật là khốn kiếp mà!” cô gái xinh đẹp ko kìm chế được lòng mình mà chửi thề tay cô cầm cốc café tạt thẳng vào mặt Nhi.
“Cô vừa nói cái gì?” Tú bực bội đập bàn 1 cái làm cho cô gái xinh xắn phút chốc giật thót người nhún vai lại.
“Vậy cho tôi lý do tại sao tôi phải buông ra?” Nhi nhẹ nhàng nói.Ngọc thấy con bạn mặt mũi ướt nhoẹt vội vàng lấy khăn giấy lau cho nó,Tú cũng vội vàng cầm 1 tờ giấy ăn lau nốt phía bên này cho cô.
Cô gái xinh xắn ngồi trước mặt lại càng khó chịu,tại sao cô ta lại có thể được người khác chăm sóc như vậy?Vì sao?Tại sao rõ ràng cô mới là người bị hại cơ mà!
Nhi gạt tay Tú ra,tự cầm lấy giấy ăn lau mặt.Mùi vị của café có chút đắng hay bản thân cô đang cảm thấy khó chịu trong người,nhưng rất điềm đạm cô nở 1 nụ cười nửa miệng nói.
“Nóng giận quá sẽ ảnh hưởng tới thai nhi đó!” cô thản nhiên vừa lau mặt vừa trả lời.Là cô gây sự với tôi,ko phải tại tôi đâu đấy.
“Cô còn biết nói tôi có thai.Vậy mà cô còn ko chịu buông tha cho chúng tôi đoàn tụ?!” cô gái xinh xắn bực bội nói.
Đoàn tụ?Nhi khẽ cười.Ko ngờ nha,xinh xắn hiện đại thế này,còn xem phim truyền hình cổ đại sao?Đoàn viên?Ko phải chứ?Cái từ siêu sến thế này mà cô cũng có thể ra được.Cứ như gia đình vì chiến tranh mà ly tán.Lạy trời ko phải là đến mức độ này chứ?Thời đại này rồi còn có người hình dung hoàn cảnh khốn khó để uy Hi*p người ta sao.Trí tưởng tượng của cô cũng phong phú thật đấy.Có bị đẩy đi hay ko cũng là do bản lĩnh của cô quá kém thôi.
“Cái chính là cái thai đó là của ai!” Nhi thản nhiên nói.
Chỉ một câu nói gương mặt của cô gái tái mét.Cô ta.. cô ta làm sao cô ta có thể nói ra lời này?
Nhi khẽ nhíu mày,đôi mắt đen láy của cô thoáng qua 1 tia ngạc nhiên,nhưng rất nhanh bị cô dập tắt.Cô thở ra rất nhẹ ko để cho ai biết,gương mặt vẫn nhìn thẳng vào cô gái xinh xắn đối diện.Thần sắc của cô ta đã trở lại là nữ ác ma như lúc đầu,cô ta đang cắn chặt hàm răng lại,gương mặt đang vô cùng tức giận.
“Dĩ nhiên là hậu quả của người yêu cô rồi!” cô ta nói lớn.
“Thật sao?” Nhi hỏi lại đôi mắt đen láy xoáy vào cô gái trước mặt đang vô cùng mất bình tĩnh.
“Ko tin cô hỏi người yêu cô xem,có phải đêm 30 anh ta ở cùng tôi hay ko?” cô gái cao ngạo nói.
Tú cảm giác như có 1 tảng đá đè nặng lên mình,ko dám quay sang nhìn Nhi.Đêm 30 và cả ngày mống 1 đúng là hắn có ở cùng 1 cô gái,nhưng hắn thậm trí bây giờ còn ko nhớ được mình đã làm gì nữa rồi.
Nhi khẽ nheo mắt,nói vậy cô ta là người hôm đó phải ko?Cô gái đi cùng Tú lúc cô đến mượn tiền.Xem ra cô ta thật là bị cô phá hỏng chuyện tốt nhưng mà.. Nhi đành thở dài tội lỗi.Chỉ nên trách cô vay tiền nhầm người.Năm nay quả thật là xui xẻo mà.
“Vậy đâu có nghĩa cái thai là của anh ấy!” Nhi nói,trong lòng đang niệm 1000 lần câu “Rất xin lỗi!”
Cô gái bực bội đôi mắt càng thêm tức tối,cô ta lôi từ trong túi ra 1 đống polime vứt trên mặt bàn.
“Nếu ko phải của anh ấy sao anh ấy phải đưa tiền cho tôi giải quyết!” cô gái nói vô cùng tự đắc.
Tú nhìn tập tiền mà sợ hãi.Lần đầu tiên hắn cảm giác ghét nhìn thấy tiền tới vậy.Ngọc thì há hốc miệng nhìn chằm chằm đống tiền trên bàn.Nhi cảm giác như cả quả boom vừa phát nổ ở trong dạ dày của mình.Cố gắng đè nén mọi cảm xúc cô mỉm cười với cô gái ở trước mặt mình.
“Tiền thì có thể chứng minh điều gì?Cho cô tiền đâu có nghĩa đứa con là của anh ấy.Nếu ko đưa ra được 1 bằng chứng cụ thể như kết quả DNA thì đừng đến bắt vạ làm gì.” Nhi thản nhiên mỉm cười.Nói rồi đứng dậy kéo tay Ngọc đi ra cửa.Tú vội vàng đứng lên theo cô,trước khi đi ko quên quay lại hừ cô ta 1 tiếng.
Sau khi đã đưa Ngọc về nhà,Tú theo Nhi về tới cửa nhà,trong lòng dâng lên 1 niềm vui khó tả.Khóe miệng cứ tự động mỉm cười.
“Chuyện hôm nay là..” Tú định mở miệng giải thích.
“Đừng nói nữa.” Nhi lập tức dập tắt lời của hắn.Hôm nay thật đúng là ngày mất mặt nhất,ko ngờ mình có ngày lại đi bắt nạt kẻ yếu,còn là phụ nữ mang thai nữa chứ.Ôi,tôi đã tạo nghiệp gì đây?
“Nhưng mà vẫn phải cám ơn cô.”
“Im miệng ngay cho tôi!” Nhi bực bội gắt lên.Hiện tại cô đang tự rủa mình cả ngàn lần rồi nhưng vẫn ko bớt khó chịu.Hắn lại còn cảm ơn,khác gì Gi*t người còn được tặng huân chương lao động?
Tú nhíu mày ko biết nên làm gì.Cô đang giận rõ ràng đang giận. “Nhưng đứa trẻ đó chưa chắc là của tôi!”
Nhi bực bội quay mặt lại nhìn hắn,giờ còn ko dám thừa nhận.Cô kìm chế ko được nữa rồi.Giới hạn tới rồi.
Bốp.
Tú lấy tay ôm chặt cánh mũi của mình,cảm giác một dòng nước ấm ấm đang chảy từ từ ra,đau đớn và nghẹt thở.
“Đàn ông các anh đúng là khốn nạn mà.Đã gây họa còn ko chịu nhận trách nhiệm.Mà vì anh tôi cũng là kẻ khốn kiếp theo.Sao lại có loại người như vậy chứ?Anh bảo cô ấy ko phải đang mang thai con anh,vậy có gì chứng mình đấy là con người khác?Này.Tôi nói giúp anh vì tôi là con nợ,đã mượn tiền thì phải làm việc thôi.Ko có nghĩa tôi đồng tình với anh.Đừng gộp chung tôi vào với mấy tên trăng hoa các người.” Nhi bực tức nắm chặt tay lại tức tối.Giậm mạnh chân bước vào nhà.
Tú vừa ôm cánh mũi bị đấm tới chảy máu vừa nhìn theo con khủng long.Giờ phải làm sao?Cô ấy giận thật rồi.Làm sao?
Đột nhiên vừa mở cửa nhà,Nhi dừng lại.Cả người đang rung lên vì hơi thở hồng hộc của cô.Tức giận,bức bối,căm phẫn.Tất cả dồn nén lại làm cô ko thể nào chịu nổi.Cô quay người lại hùng hổ chạy về phía hắn,hai tay đặt lên vai hắn kéo gập người hắn xuống lên gối 1 cái trời giáng vào thẳng иgự¢ hắn.
“Cái gì?Cho tiền để đi xử lý?Anh có quyền gì mà bảo cô ấy đi xử lý hả?” Nhi bực bội vô cùng,cảm giác con tim đang vặn mình khó chịu.Cố kìm chế lại cảm xúc của bản thân mình,cô quay đầu vào nhà,ko buồn nhìn lại cái người vừa bị mình đánh đang đau đớn thế nào.
Tú đang vô cùng lo lắng,cảm giác trái tim của mình cứ nhói lên từng cơn mà hắn ko thể lý giải.Đã đến giờ vào học tại nhà thầy VH được nửa tiếng đồng hồ,nhưng Nhi vẫn ko đến.Cô chưa bao giờ bỏ học nhà thầy,kể cả khi 2 người có cãi vã.Cô vẫn đến đầy đủ các buổi học từ trước tới giờ.Vậy mà hôm nay lại hoàn toàn ko tới.Chắc chắn là giận lắm.
Tại một quán bar vào buổi tối trời,khách khứa bây giờ mới bắt đầu đến càng ngày càng đông,có 1 đôi trai gái ngồi trên quầy bar tầng 2 đang nói chuyện.Huy nhìn cô gái ngồi bên cạnh mình đang uống với gương mặt chán nản.
“Nói xem có chuyện gì?” Huy hỏi.
Nhi tay cầm chai bia vẫn tiếp tục uống.Đôi mắt đen mơ hồ sẫm lại,cô vẫn ko thể tự tha thứ cho mình được.Cái gì mà luôn luôn vì người yếu,rõ ràng hôm nay cô đã làm 1 chuyện vô cùng vô cùng bẩn thỉu.
“Em thấy mình vô cùng đáng ૮ɦếƭ!” cô nói cười 1 cách mỉa mai.Rốt cuộc cô đang làm gì?Bảo vệ tên phụ tình.Khốn thật.
“Nói linh tinh gì vậy?” Huy nhíu mày nhìn Nhi,gương mặt tươi cười mọi ngày biến mất,chỉ còn lại đôi mắt đen sẫm như màn đêm mù mịt.
“Em ko nói linh tinh đâu.Em thấy mình rất đáng ૮ɦếƭ.” Nhi lại nói,đôi mắt nhìn vu vơ.
Đột nhiên đôi mắt cô dừng lại,bỗng sáng lên khi nhìn về dãy bàn phía sau.Một cô gái xinh xắn mặt chiếc váy ôm bộ иgự¢ đầy đặn,mái tóc xoăn mỏng manh rủ xuống bờ vai gầy.Cô tiến tới một chiếc bàn có 1 gã con trai đang ngồi cùng với 2 cô gái khác.
“Cô chỉ có thể kiếm được từ hắn có chừng này?” gã con trai quát.
“Vậy anh còn muốn bao nhiêu nữa?” cô gái cự lại.
“Ngu ngốc,cô biết nhà hắn giàu có thế nào ko?Chừng này có bõ bèn gì?” gã con trai nói.
“Nhưng tôi lấy lý do gì mà lấy thêm của hắn?” cô gái chau mày nói.
“Con ngu,cứ bảo đứa con của hắn là được.”
“Anh nghĩ hắn tin sao?Tôi ko làm nữa.” gương mặt xinh xắn của cô thoáng chốc xị xuống.Đôi mắt đẹp thi thoảng lại khẽ chớp 1 cái rất nhanh buồn thương nhìn gã con trai đang ở trước mặt cô.
“Con ngu mày vừa nói gì?” hắn hỏi lại.
“Tôi ko muốn làm nữa!” cô gái kiên quyết trả lời.
Gã con trai khẽ thở dài 1 cái bực bội,rồi ngay lập tức thay đổi thái độ.Bàn tay đang ôm 2 cô gái khác của hắn rời ra.Hắn kéo lấy tay cô gái xinh xắn vào lòng ngọt nhạt.
“Em yêu,em phải nghĩ tới con chúng ta chứ.Nếu ko thì lấy gì nuôi con mình đây.” Hắn vừa vuốt ve cô vừa nói dịu dàng.
“Nhưng hắn cũng đưa tiền rồi,chúng ta còn tìm hắn nữa làm gì?”
“Em thử nghĩ xem,anh ko có việc làm.Nếu giờ sinh thì lấy gì nuôi con?Chi bằng em dựa vào hắn,ko phải chúng ta cũng đỡ phải lo lắng rồi.”
“Em thấy lấy thế này cũng đủ rồi!” cô gái chau mày nói.
“Đủ làm sao được mà đủ?” gã con trai lập tức quay lại thái độ ban đầu.Hắn thấy rằng ngọt nhạt ko thể khuyên bảo được cô bèn lập tức đẩy cô ra khỏi lòng.
Cô gái loạng choạng ngã xuống đất,cô ngước gương mặt xinh xắn lên nhìn hắn đầy oán hận.
“Mày nhìn cái gì?” hắn quát lại cô.
“Anh thật quá đáng.” Cô gái uất hận ko kìm nén được nước mắt.
“Con đĩ kia mày nói cái gì hả?” hắn bực bội lao ra khỏi ghế định tát cô 1 bạt tai.
Đang muốn giơ tay lên thì bàn tay của hắn bị giữ lại.Trước mặt hắn là 1 cô gái buộc tóc đuôi gà,đôi mắt đen láy,chiếc mũi cao cao nhỏ nhắn,khóe miệng hồng hào đang cong lên tức giận.Hắn dừng lại nhìn cô gái trước mặt.
“Cô là..?”
Nhi ko thèm đáp lại,quay người đỡ cô gái xinh xắn đang ngã trước mặt,vô cùng ân cần và dịu dàng cô hỏi.
“Ko sao chứ?”
Linh kinh ngạc nhìn Nhi khẽ lắc đầu.Cô ta ko phải nghe được hết rồi chứ?Ko phải nghe được tất cả rồi?Phải làm sao?Chắc chắn giờ cô ta lại càng cười tự đắc hơn,càng thêm khinh rẻ cô hơn.
“Thì ra là bạn của con đĩ này!” gã con trai cười nhạo nhìn 2 cô gái trước mặt.
Bốp.
Lời nói của hắn vừa thốt ra hắn đã cảm thấy gương mặt mình bỏng rát.Cái.. cái gì?
“Mày dám đánh tao hả con ranh?” hắn quay đầu lại nhìn cô gái vừa giáng cho hắn 1 cú trời giáng.
“Tại sao lại ko?” Nhi hỏi lại gương mặt vô cùng cương nghị.
“Con khốn này..” hắn bực bội vừa nói chưa dứt lời lại bị cô cho thêm 1 cái tát trời giáng nữa.
“Mày mở miệng là nói con khốn,con khốn,nhìn lại bản thân mày xem mày là ai?” Nhi chỉ thẳng ngón trỏ vào mặt gã mà nói.
“Mày..” hắn muốn lao tới đánh cho cô 1 cái,nhưng lại bị đôi mắt đen láy của cô làm cho chùn bước.Hắn cứ có cảm giác mình ko phải đối thủ của cô ta.Với lại trước mặt bao nhiêu người như thế này ko nên quá manh động.Chỉnh lại cổ áo hắn ra giọng mỉa mai.
“Bạn của cô,ngủ hết thằng này với thằng khác.Giờ có thai với tôi lại đi bắt thằng khác chịu trách nhiệm để vòi tiền.Ko gọi là con khốn thì gọi là gì.À ko.Có lẽ nên gọi là điếm!” hắn châm chọc.
Linh cảm giác trái tim mình rớt ra ngoài,hốc mắt cay sè lại.Cái gã đó,luôn ngon ngọt nói rằng,đây là cách duy nhất,phải dựa vào Tú để giải quyết vấn đề đứa trẻ.Ko thì tại sao cô lại còn phải tìm lại người mà cô biết rõ là ko có hy vọng chứ?
Bốp!!
Cái tát lần này còn mạnh hơn 2 cái tát trước,khiến cho gã con trai chệnh choạng mà đứng ko vững.Hắn giơ tay lên chạm vào cái má đang nóng rát của mình nhìn con bé trước mặt.
“Bạn của tao có ngủ với ai cũng là việc của cô ấy.Mày lấy tư cách gì mà sủa bậy ở đây?Cái loại chó chỉ biết làm trò như mày,người ta cho khúc xương thì chạy đến.Mày ko phải cũng chỉ là 1 trong số những thằng đó thôi sao?Đã là con trai ko giải quyết nổi vấn đề của mình lại phải nhờ người con gái kiếm tiền cho mày,còn chưa đủ thấy nhục sao mà còn dám cả gan sủa nhiều.Cái loại ko có nhân cách,ko có đầu óc,não bộ chỉ bằng loài chó như mày ở đây ra oai cho ai xem thế?Mà ko đúng so sánh mày với cẩu thì thật là sỉ nhục chúng quá.Mày ngay cả chó cũng ko bằng.” Nhi quát lớn khiến bao nhiêu con người đang ở trên tầng 2 đều quay lại.
Gã con trai bỗng chốc lâm vào tình trạng vô cùng ngại ngùng của bao nhiêu cặp mắt khinh thường.Hắn bực bội tức giận tới tím mặt nhưng lại ko thể làm gì.Đành cuốn gói bỏ đi.Nhi thấy vậy bèn nhờ Huy xin nghỉ dùm cô 1 buổi,còn cô đưa cô gái ra về.Khi đưa cô gái ra tới ngoài cửa chỉ còn 2 người Nhi mới bắt đầu hỏi.
“Ko sao chứ?” Nhi quay người lại hỏi cô gái xinh xắn đang ở sau lưng mình.
“Ko sao!” cô gái trả lời khẽ khàng.Ngập ngừng 1 lúc mới có thể thốt ra lời “Tại sao giúp tôi?”
“Hả?” Nhi mở tròn mắt.
“Ko phải sáng nay tôi rất quá đáng tới gây sự với cô sao?”
“Đấy gọi là gây sự sao?” Nhi mở tròn mắt hỏi.
“Hả?” giờ tới Linh mới là người bất ngờ.Cái cô gái này,đầu óc thật sự là có vấn đề.
“Thật sự thì sáng nay tôi nói với cô hơi quá.Thật sự tôi cũng ko muốn!” Nhi nói nhỏ ăn năn.
Linh mở tròn mắt nhìn cô gái trước mặt,vừa sáng nay cô tới nói với cô ta cô là người tình của bạn trai cô ta.Lại còn đang mang thai với người yêu cô nữa.Vậy mà đến tối cô ta lại còn giúp cô,thậm trí còn xin lỗi chuyện lúc sáng.Ko phải chứ?Nhầm hết rồi.Hoàn toàn nhầm rồi.Người nên xin lỗi ko phải là cô sao?
“Cô ko giận tôi vì tôi nói dối sáng nay!?” Linh lại hỏi lại thêm lần nữa.
“Tại sao phải giận?Tôi hiểu vì sao cô làm thế!” Nhi nói đôi mắt đen sáng ngời.
“Hả?” Linh nhíu mày ko hiểu.
“Con gái 1 mình nuôi con chắc chắn sẽ mệt lắm,hơn nữa cô lại ko phải người gây lỗi.Tìm người gánh hậu quả là lẽ thường tình.Với lại cái tên đó đâu phải hoàn toàn ko có trách nhiệm.Cho nên cô tuyệt đối ko sai!” Nhi thản nhiên nói.
“… Nhưng đó là người yêu cô..” Linh nói một cách khó tin.
“Người yêu thì người yêu,đâu có nghĩa anh ta ko thể gây ra lỗi lầm.Mà tôi ghét mấy tên trốn tránh trách nhiệm.” Nhi nói vô cùng chắc chắn.
Linh khẽ cười,nhìn cô gái đang ngồi trước mặt mình.Thật là 1 cô gái kì lạ.
“Tại sao cô lại cười?” Nhi tự hỏi.
“Giờ tôi biết tại sao anh ấy lại quá yêu cô rồi!” Linh mỉm cười.
“Hả?Yêu?Ha ha.. đừng đùa!” Nhi cố gắng kéo miệng lên cười.Yêu đương gì cái tên ấy.Cô phải biết hắn vô dụng cỡ nào.Cô cứ thử làm vợ hắn xem đảm bảo cô sẽ cầu xin hắn kí tên vào đơn ly dị.
“Ko đâu.Tôi chắc chắn anh Tú rất yêu cô!” Linh khẳng định.
Ọc..
Nhi cảm thấy ruột của mình vừa quặn 1 tiếng,cảm giác như bao nhiêu bia vừa uống muốn nôn ra bằng sạch.Ghê quá.Hắn ta ngoài bản thân hắn ra thì có mà yêu cái thẻ vàng của hắn thôi.Cô đúng là ko biết gì rồi.
Nhìn gương mặt của Nhi Linh khẽ cười,cô gái này đúng là vô cùng thú vị.Tuy cô là cô gái lăng nhăng,nhưng cô ta lại hoàn toàn ko đánh giá cô,lại còn lên tiếng bênh vực cô nữa.Quả thật là cô thua,thua tâm phục khẩu phục rồi.
“Muốn cá cược ko?” Linh láu lỉnh hỏi.
“Cá gì?” Nhi nhíu mày.
“Xem điều tôi nói có thật hay ko?” Linh nói.
“Hả?” Nhi cảm giác mắt giật giật.
Linh ko nói gì,chỉ lôi điện thoại ra nhắn tin.Một lúc sau điện thoại của cô rung ngay lập tức.Linh nhìn Nhi mỉm cười,giơ máy lên cho cô nhìn rõ số.
“Số ai vậy?” Nhi chau mày nhìn vào dãy số hiện lên màn hình.
Linh nhíu mày,số bạn trai cô mà cô cũng ko nhận ra sao?Nhưng thôi mặc kệ.Linh nhấc máy alo.
“Cô lại muốn giở trò gì?Cô và cô ấy đang ở đâu?” từ đầu dây bên kia giọng Tú vô cùng nóng ruột vang lên.
“Chỗ này là bar Trần Hữu Tước..” Linh thản nhiên nói rõ địa chỉ cho hắn nghe.
Tú lập tức dập máy.Lao ra khỏi lớp học.Cố gắng phi thật nhanh thật nhanh tới nơi mà Linh vừa nói.Hắn vẫn thấy quái lạ tại sao Nhi ko đi học,thì ra là cô gái kia giở trò.Cô ta còn dám ᴆụng tới khủng long dù là 1 sợi tóc nhất định hắn sẽ ko tha.
Nhi tò mò nhìn cô gái xinh xắn đang cười vô cùng thoải mái “Cô cười gì vậy?”
“Chút cô sẽ biết!” Linh mỉm cười tươi tắn.
Nhi cảm giác như mặt mình đỏ bừng lên,tim của cô nhói 1 cái.Vô tình cô thốt ra 1 câu “Dễ thương quá!”
Linh mở tròn mắt “Hả?”
“Tôi nói cô cười rất dễ thương.Nếu cô mà cười như vậy đảm bảo ko ai là đối thủ của cô cả!” Nhi đôi mắt sáng long lanh nói.Cô là chuyên gia ngắm gái.Người chuyên bảo vệ phái yếu,đàn bà phụ nữ,trẻ nhỏ.Miễn là con gái thì luôn là những thiên thần nhỏ của cô.
Linh khẽ cười.Càng nói chuyện với cô ta,càng cảm thấy thật thú vị.Ko như những đứa bạn xinh xắn của cô.Ko bao giờ có cảm giác thành thật đơn giản như vậy.
“Hai người đang làm gì đó?” Tú bực bội gắt lên.
Linh quay người lại nhìn anh chàng điển trai vừa lao tới,còn nhanh hơn là cô tưởng tượng.Nhưng mà,sao gương mặt của anh ta lại có vết tím bầm?
“Mặt anh bị sao vậy?” Linh hỏi.
Tú lao tới kéo tay Nhi về phía mình, “Ko việc gì chứ?Có bị thương chỗ nào ko?”
Nhi lạnh băng nhìn cái tên trước mặt. “Sao đến được đây?”
“Cô tính làm gì cô ấy?” Tú gắt lên quay mặt hướng Linh mà hỏi.
“Em chỉ định trả lại người yêu anh thôi!” Linh đáp.
“Lại muốn giở trò gì?” Tú lại nói gay gắt hơn.
“Anh nói nhỏ chút được ko?Tai tôi sẽ bị điếc đấy!” Nhi thấy hắn gào lên thì bực bội nói.
“Anh.. ko cố ý!” Tú lập tức hạ thấp giọng mình xuống,gương mặt hơi cúi xuống nhìn cô.
Linh nhìn 2 con người ở trước mắt,cô khẽ mỉm cười.Có lẽ chỉ có cô gái này mới khiến cho chàng trai đó có biểu hiện này thôi.Đêm mồng 2 đó cô dù có muốn thắng cũng chẳng bao giờ thắng được.
“Tôi ko muốn giở trò gì hết.Chỉ muốn nói với 2 người,đứa con này ko phải của anh.Hơn nữa tôi cũng đã có quyết định rồi.Từ nay sẽ ko làm phiền mọi người nữa.” Linh nói giọng vô cùng nhẹ nhàng.
Tú nhíu mày nhìn cô gái trước mặt,khẽ nở 1 nụ cười chế nhạo “Quả nhiên cô chỉ là muốn lợi dụng tôi!”
“Còn muốn ăn đòn à?” Nhi huých mạnh 1 cái vào mạng sườn Tú,đôi mắt đen lườm anh 1 cái chí mạng.Tú đành im lặng,ôm sườn mà ngậm miệng.
“Cô quyết định thế nào?” Nhi nhẹ giọng hỏi Linh.
“Còn có thể thế nào?Mai tôi đi viện!” Linh mỉm cười.
“Cô định bỏ?” Nhi kinh ngạc nói.
“Thì vốn từ đầu đã ko thể giữ mà!” Linh vẫn giữ nụ cười trên môi.
Nhưng cảm giác được 1 vòng tay nhỏ bé ấm áp đã ôm chặt cô vào lòng,đôi lông mi của cô khẽ rung nhẹ,đôi tai cô nghe thấy 1 tiếng nói rất khẽ.
“Ko thể thay đổi sao?” Nhi nói giọng nói vô cùng run.
“Giờ mới chỉ có 1 tháng,nên như thế là tốt nhất.Tôi ko thể là 1 bà mẹ tốt được!” Linh mỉm cười,tay ôm lấy bờ vai của Nhi dựa dẫm.
“Tôi ko sao đâu!” Linh im lặng thêm 1 lúc rồi mới thốt được ra lời.Luyến tiếc rời khỏi vòng tay của Nhi,cô vẫn kiên cường giữ lấy nụ cười trên khóe miệng.
“Đã làm phiền 2 người rồi.Thôi tôi về trước.” Linh nói rồi,khẽ cúi đầu nhẹ 1 cái rồi cất bước bước đi.
Nhi đứng lặng ૮ɦếƭ chân nhìn người con gái xinh xắn,với mái tóc xoăn khẽ bay trong gió ngồi vào chiếc taxi.Cho tới khi ko còn nhìn thấy bóng chiếc xe nữa cô mới dời mắt đi.
“Ko sao chứ?” Tú cúi thấp người nhìn vào gương mặt của Nhi.
Đột nhiên cảm thấy chân đau nhói.Anh vừa bị cô đạp 1 cái vào thẳng ống đồng.Tú la lên oai oái ôm lấy chân mình.Lại ăn đòn,khủng long em lại phát tiết gì đây?
Nhi vẫn tiếp tục đánh,đấm vào người hắn liên tục.Tú cố gắng nhẫn nhịn,nhưng tới lúc ko nhịn được nữa,anh giữ chặt 2 bàn tay đang nắm lại của cô.
“Khủng long em làm gì vậy?” anh gắt lên,đừng xem anh là cái bao cát chứ.
“Đều tại đàn ông các anh cả..” giọng nói của Nhi trùng xuống,run rẩy.
Tú ngỡ ngàng nhìn con khủng long trước mặt.Gương mặt xinh xắn thường ngày hôm nay tràn đầy bi thương,đôi mắt đen láy bình thường ko bao giờ vướng bận giờ đang phủ 1 lớp sướng mù,từ khóe mắt xinh xắn đang úng những giọt nước trong suốt,khóe miệng hồng hào đang khẽ run lên từng đợt.
“Đều tại lũ đàn ông các anh.. ko có tên nào tốt cả.Tại sao?Tại sao chỉ có con gái là phải chịu hoàn toàn trách nhiệm?Tại sao lại bắt 1 đứa bé còn chưa chào đời đã phải biến mất chứ?Tại các người.. toàn bộ là tại các người.” giọng nói của Nhi lạc đi vì những tiếng nấc của chính mình.
Tú cảm giác trái tim mình lạc mất 1 nhịp,một cơn đau buốt đâm xuyên qua Ⱡồ₦g иgự¢.Lần đầu tiên trông thấy cô ấy khóc,khi cô ấy bị người đàn bà kia làm nhục cô cũng ko bao giờ khóc.Tại sao?Tại sao cô lại khóc?Tú ko biết phải làm gì,chỉ thấy mình đã kéo chặt cô ôm lấy trong lòng.Bàn tay to vuốt lên mái tóc cô,cảm nhận được hơi thở của cô chạm vào quần áo tới da thịt,cứ từng hồi từng hồi theo tiếng nức nở làm cho trái tim hắn cứ mỗi nhịp mỗi nhịp 1 đau hơn.
“Tại các người.. Các người có biết mỗi 1 đứa trẻ đều do thiên thần dắt tay đến thế giới này ko? Tại sao quá đáng như vậy?Tại sao.. tại sao?”
Mọi lời nói của Nhi nhòa đi,bị tiếng nấc làm cho nghẹn lại.Tú chỉ có thể ôm cô chặt chặt hơn nữa.Lần đầu tiên anh nghe thấy cô khóc,lần đầu tiên thấy cô yếu đuối.Thì ra ngoài vẻ ngoài kiên cường thì cô cũng vô cùng yếu ớt.Đột nhiên hắn muốn,rất muốn có thể làm chỗ dựa cho cô thật tốt,để cho cô ko bao giờ lại phải khóc nữa.
Cho tới lúc này hắn cảm nhận rất rõ cô ta là con khủng long duy nhất trên đời,luôn luôn vì người khác mà cố gắng,nhưng bản thân cô lại vô cùng dễ mềm lòng.Chỉ vì 1 bào thai còn chưa thành hình của 1 người cô ko biết cũng có thể làm cho cô trở nên yếu đuối.Hắn vốn biết cô rất đặc biệt,đạp cửa xông vào lớp hắn,luôn mạnh mồm và nghĩ ra những tuyệt chiêu khiến hắn ko cách nào thắng nổi,nhưng tới lúc này hắn mới rõ thì ra cô cũng yếu đuối tới thế nào.Càng ở cạnh cô hắn lại càng phát hiện thêm nhiều điều hơn nữa về cô.Càng phát hiện lại càng muốn biết nhiều hơn.Muốn biết trong trái tim đặc biệt của cô chứa những điều gì..
Đôi với hắn mà nói cô là con khủng long độc nhất vô nhị trên đời này!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc