Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng - Chương 91

Tác giả: Nam Quan Yêu Yêu

Không Có Việc Gì, Tất Cả Đều Có Tôi Đây
Khi Âu Dã Sâm nhìn thấy trang đầu bài lớn đưa tin về Phi Phi trên tạp chí bát quái “Vạch trần bí mật trong làng giải trí”, chân mày nhíu càng sâu. Đây vốn là tạp chí bát quái bán chạy chuyên môn đưa tin về người nổi tiếng trong giới giải trí, Phi Phi không tính là người có tiếng trong giới giải trí! Sao có thể leo lên tiêu đề tạp chí này chứ?
Tiêu đề lớn trên trang bìa bắt mắt “Bí ẩn tuyệt mật về Hoắc Nhĩ Phi giám đốc kế hoạch giải trí Âu Kỳ, lừa gạt, đùa giỡn tình cảm ba người đàn ông” và một tiêu đề nhỏ phía dưới “Quan hệ mập mờ nói không rõ ràng với ba người đàn ông, và tiết lộ tình hình bí mật một năm mất tích vào năm năm về trước.”
Âu Dã Sâm quả thật quá bội phục những phóng viên bát quái này, ba người đàn ông kể ra còn có chính cả anh, bởi vì anh là ông chủ của Phi Phi, vẫn luôn có lời đồn đại Phi Phi dựa vào quan hệ dựa hơi, thật sự cực kỳ vớ vẩn!
Nhưng mà quan trọng nhất không phải những chuyện này, mà là công bố tình hình bên trong vụ Phi Phi mất tích năm năm trước: Năm năm trước Hoắc Nhĩ Phi bởi vì đi Hương Cảng du lịch bị Thư nhị thiếu bá vương hai nhà hắc bạch ở Hương Cảng túm đi làm công cụ ấm giường, thủ đoạn nịnh nọt Thư nhị thiếu vô cùng, công phu trên giường rất cao, càng may mắn có thai, sinh hạ một đứa con...
Sau đó thần bí biến mất, yên phận trở lại thành phố L, sau khi học xong đại học thì dựa vào quan hệ dựa hơi phách lối tiến vào giải trí Âu Kỳ, chưa tới hai năm đã ngồi trên chức vụ giám đốc kế hoạch, mọi người đều suy đoán, đây chẳng lẽ không phải có người nào đó ở sau lưng bày mưu đặt kế?
...
Trước đó không lâu còn đính hôn với tổng giám đốc bất động sản Sở viên, ngay trên tiệc cưới, Thư nhị thiếu mang theo con trai tới tìm tận cửa rồi, thật sự là đặc sắc xuất hiện...
Một cô gái xuất thân gia đình bình thường như vậy rõ ràng đùa giỡn ba người đàn ông trong giới kinh doan trong lòng bàn tay, con trai đã năm tuổi còn mặt dày đính hôn với Chử tổng, quả thật chưa bao giờ nghe thấy, làm cho người ta mở rộng tầm mắt...
Bên cạnh bài báo lớn đưa tin còn có rất nhiều ảnh chụp vô cùng thân mật giữa Hoắc Nhĩ Phi và Lucus, lại còn có một bức ở Show Tân Lục Viên Phi Phi tràn đầy dịu dàng đút Lucus ăn trái cây, bức hình này chụp lúc nào?
Trong khoảng thời gian ngắn, tạp chí “Vạch trần bí mật trong làng giải trí” này lan truyền nhanh chóng trong thành phố L, gần như người người đều biết, người biết Hoắc Nhĩ Phi cũng bắt đầu ôm thái độ hoài nghi về cô, người không quen cô càng mắng cô cái gì cũng sai, dường như hoàn toàn chính là một hồ ly tinh đùa bỡn đàn ông.
Sáng sớm khi Chử Tuyết Luân vào công ty, bất ngờ nghe thấy một trận bàn tán xôn xao, phát hiện tất cả mọi người đều vây quanh một quyển tạp trí giải trí mà bình phẩm, vốn cảm thấy đây là chuyện hết sức nhàm chán, nhưng khi nhìn thấy động tác che giấu kỳ quái của các công nhân viên vừa nhìn thấy anh thì ngược lại khơi gợi lên hứng thú của anh.
“Xem cái gì đấy? Lấy ra.”
Nguyên một đám không dám lên tiếng, chỉ lặng im không nói, tạp chí túm chặt sau lưng không lấy ra.
Chử Tuyết Luân mỉm cười đi đến sau lưng nhân viên giấu tạp chí, giật lấy “Vạch trần bí mật trong làng giải trí”, vừa nhìn thấy tiêu đề và ảnh chụp bắt mắt trên đó, chân mày cau lại, đến sau khi lật từng trang xong, trong mắt quả thật lạnh như băng.
“Bốp” ném tạp chí, đi nhanh về phía phòng làm việc.
Nguyên một đám công nhân viên này sợ tới mức không dám thở mạnh, ông chủ xưa nay ôn tồn nho nhã lại phát ra lửa giận như vậy, lần này Hoắc tiểu thư thật sự hơi quá đáng, lại có thể làm ra chuyện như vậy!
Có nhân viên nữ nào đó xoay người nhặt tạp chí lên, ném vào trong thùng rác.
Âu Dã Sâm nhìn thấy là điện thoại của tiểu Luân, biết ngay tình huống không ổn.
【Cậu cảm thấy trên tạp chí có bao nhiêu có thể tin?】
“Tiểu Luân, cậu cũng biết, đây vốn là tạp chí bát quái dễ bán, nội dung bên trong không thể tin hoàn toàn, cậu phải giữ vững lý trí.” Âu Dã Sâm cũng rất đau đầu, ai lại thiếu đạo đức như vậy, tám phần có thù hận rất sâu với Phi Phi, hơn nữa còn giải thích thấu đáo chuyện cô mất tích năm đó, nói có hình có dạng, hoàn toàn không giống giả tạo, thật sự là một chuyện phiền phức, đã thế bây giờ Phi Phi còn chạy đi Hương Cảng, đây không phải nói rõ cho tiểu Luân đội một cái nón xanh cực lớn trên đầu sao?
【Cậu cũng nói là không hoàn toàn có thể tin, đây nói rõ là có thể tin tưởng. A Sâm, cậu không cần an ủi tôi, thật ra tôi đã sớm hoài nghi, bài báo này chỉ càng thêm xác định ý nghĩ của tôi mà thôi, hơn nữa giờ phút này Phi Phi đang ở Hương Cảng, ở với ai, chắc hẳn tôi và cậu đều rất rõ ràng.】 Trong giọng nói của Chử Tuyết Luân hàm chứa tức giận nồng đậm.
“Tiểu Luân, bây giờ chúng ta cần làm là làm thế nào để ngăn cản quyển tạp chí này lan tràn, chuyện này vẫn không thể để cho cha mẹ Phi Phi biết, nếu không thật sự là đả kích không nhỏ với hai bác, hơn nữa cho dù Phi Phi có lừa cậu hya không, cũng phải chờ cô ấy trở lại, đây rõ ràng có người muốn hại cô ấy thân bại danh liệt, chúng ta không thể rút lui.” Âu Dã Sâm cũng rất lý trí phân tích.
Chử Tuyết Luân ở bên kia trầm mặc một lúc, anh biết a Sâm nói không sai, nhưng mà trong lòng anh giống như bị dao cắt, vô cùng đau đớn, sau Phi Phi có thể tàn nhẫn như vậy với anh. Nhưng lời của a Sâm không thể nghi ngờ cho anh một tiếng chuông cảnh tỉnh, nói cho cùng không thể để cho chú dì biết chuyện này.
【A Sâm, cám ơn cậu, tôi suýt chút nữa bị che mắt tâm trí, nhưng tôi còn có cảm giác bị lừa gạt, Phi Phi cô ấy...】
“Người anh em, tôi hiểu được tâm tình của cậu, Phi Phi có nói khi nào trở lại không? Chúng ta sớm thông báo trước cho cô ấy, bằng không để hội phóng viên và truyền thông túm được cô ấy sẽ trở tay không kịp.”
【Có lẽ cô ấy đã biết cũng không chừng, Thư nhị thiếu thần thông quảng đại như vậy, còn có gì mà không biết, a Sâm, tôi muốn yên tĩnh một chút, cúp trước.】 Sau khi cúp điện thoại, Chử Tuyết Luân ngồi dựa trên ghế, cau mày.
Mặc dù anh biết a Sâm nói rất đúng, nên thông báo trước cho Phi Phi, nhưng mà trong lòng anh đang giận dỗi, Thư nhị thiếu anh đã thần thông quảng đại như vậy, tôi cũng muốn nhìn xem anh xử lý chuyện này như thế nào!
Cho nên ác ma trong lòng anh nhảy ra, có lẽ anh không phải cố tình muốn Phi Phi khó xử, nhưng anh quả thật rất muốn biết sau khi Phi Phi biết sẽ có phản ứng gì? Cũng muốn xem xem cô đối phó với chuyện này ra sao.
Hương Cảng, nhà cũ nhà họ Thư.
Thư Yến Tả vừa vặn biết được tin tức này từ chỗ Nhiễm Nhiễm, Đoạn Tử Lang thì biết tin tức này từ chỗ C***, hai người đều cau mày, con mụ An Tình Hủy này, lại có thể ra một chiêu rút củi dưới đáy nồi! Quả nhiên ngoan độc!
Bọn họ đều có thể tưởng tượng ra sau khi mèo nhỏ biết chuyện này sẽ có vẻ mặt như thế nào, nhưng phóng viên viết bài này cũng quá độc ác, hoàn toàn chửi bới danh dự mèo nhỏ, viết cô quá không chịu nổi, nếu để cho bọn họ biết do phóng viên ૮ɦếƭ tiệt nào ghi, nhất định phải chặt làm tám khối!
Trước tiên, Thư Yến Tả kêu chú Đinh mua đứt toàn bộ “Vạch trần bí mật trong giới giải trí” này, đồng thời tìm thẳng đến tòa soạn, dùng số tiền lớn mua đứt bản quyền, không ngại ném ra một câu độc ác: Nếu phát hiện phát hành ra ngoài thêm một quyển, vậy trực tiếp đóng cửa!
Hiệu suất làm việc của Đinh Thận xưa nay kinh người, cho nên đoạt trước Âu Dã Sâm, mang toàn bộ tạp chí đi tất cả không còn.
Vì vậy, trong khoảng thời gian ngắn, “Vạch trần bí mật trong giới giải trí” này đồng thời biến mất toàn bộ từ tiệm sách, quầy sách, tốc độ nhanh kinh người, khiến người ta chưa kịp hiểu ra.
Sau khi Chử Tuyết Luân và Âu Dã Sâm biết chuyện này, không thể không bội phục hiệu suất làm việc của Thư nhị thiếu, quả nhiên đủ gọn gàng, quả nhiên có thủ đoạn!
Nhoáng một cái, Hoắc Nhĩ Phi đã ngây người năm ngày rồi, cô thấy Thư Yến Tả gần như tốt lên, nên chuẩn bị về nhà, kéo dài lâu như vậy cũng nên nói chuyện tử tế với Tuyết Luân.
“Mèo nhỏ, nếu không cô ở lại vài ngày đi.” Đoạn Tử Lang nói.
“Không phải miệng vết thương của anh ta gần như tốt rồi sao? Tôi mặc kệ, tôi phải về nhà.” Hoắc Nhĩ Phi không thuận theo.
“Trốn được mùng một không trốn được hôm rằm, sớm muộn gì vẫn phải đối mặt.” Thư Yến Tả nhíu mày lên tiếng.
“Nhưng bây giờ thật sự trên đầu sóng ngọn gió, sân bay nhất định có một đám phóng viên vây quanh!”
“Tôi về cùng cô ấy.”
Hoắc Nhĩ Phi hoàn toàn không biết hai người bọn họ đang nói gì? Nhưng cô nghe hiểu câu nói cuối cùng của Thư Yến Tả, cho nên lập tức cãi lại, “Không được, một mình tôi trở về, anh vẫn dưỡng thương cho tốt đi.”
“Cứ định như vậy, đặt vé máy bay chiều nay, tôi không sao.” Giọng điệu của Thư Yến Tả không cho phép từ chối.
Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy hôm nay nét mặt của Thư Yến Tả và Đoạn lưu manh hơi nghiêm túc, còn có lời đối thoại vừa rồi của hai người khiến cho cô không hiểu.
“Cha, con cũng muốn đi cùng cha mẹ.” Lucus không thuận theo, làm gì mà không mang theo bé cùng đi chứ!
“Lucus ngoan, cha đi cùng mẹ có việc, chờ sự việc xử lý xong, sẽ đón con có được không, cha nuôi và cô đều ở Hương Cảng chơi với con.”
“Chuyện gì vậy! Mà không theo mang theo Lucus cùng đi? Là muốn sinh một em gái cho Lucus sao?” Hai mắt Lucus sáng lên trong suốt hỏi.
“Khụ... Khụ...” Thư Yến Tả giả vờ ho hai cái, án mắt lạnh lùng bay về phía người đàn ông đang đứng đó che miệng, cha nuôi làm kiểu gì vậy, toàn dạy hư đứa bé.
Hoắc Nhĩ Phi càng thêm túng quẫn đến mặt đỏ bừng, cứ như vậy cô càng không thể đồng ý đơn độc trở về thành phố L cùng Thư Yến Tả.
Nhưng không cho phép cô từ chối, đã bị Thư Yến Tả ngang ngược kéo lên máy bay, chỉ cần cô giãy giụa, Thư Yến Tả sẽ chỉ lên cánh tay trái của mình, ý tứ không cần nói cũng biết.
Cô căm hận trong lòng nguyền rủa anh, đàn ông thúi! Lại lấy cái này ra uy hiếp cô!
Thư Yến Tả còn rất lo lắng chuyện sắp xảy ra sau khi xuống máy bay, anh sợ mèo nhỏ không chịu nổi.
Quả nhiên, sảnh chính sân bay thành phố L có một đống phóng viên làng giải trí chờ sẵn, đám chó săn tin tức này thật sự linh thông, lại tra ra được rõ ràng như thế.
Sau khi xuống máy bay, Hoắc Nhĩ Phi rất muốn hất người đàn ông đáng ghét này ra, nhưng anh cứ đi theo mình, thật đáng ghét!
“Trời ạ! Đây là Thư nhị thiếu sao! Lại đi cùng với Hoắc Nhĩ Phi, chẳng lẽ những bài báo kia đều là thật!”
Nhìn thấy hai người bọn họ đi từ sân bay ra, không ít phóng viên bắt đầu bàn luận ầm ĩ, chen chúc vây lại.
“Hoắc Nhĩ Phi tiểu thư, chẳng lẽ thật sự như tạp chí từng nói, cô chơi đùa giữa ba người đàn ông sao? Mới vừa đính hôn với Chử tổng của bất động sản Sở viên, cô bỏ chạy đi tìm tình cũ Thư nhị thiếu sao? Hay là nói cô vốn lừa gạt tình cảm của Chử tổng?”
“Hoắc Nhĩ Phi tiểu thư, chẳng lẽ thật sự như tạp chí từng nói, năm năm trước cô thật sự bị bắt đi làm công cụ ấm giường cho Thư nhị thiếu sao? Còn sinh một bé trai? Chẳng lẽ cô không hận Thư nhị thiếu, ngược lại lâu ngày sinh tình với anh ấy sao?”
“Hoắc Nhĩ Phi tiểu thư, cô dùng thủ đoạn gì đùa bỡn ba người đàn ông ưu tú như vậy ở trong lòng bàn tay vậy? Có thể nói cho chúng tôi biết một chút không?”
“Hoắc tiểu thư, trên tạp chí nói, đều là thật sao? Cô thật sự có một con trai lớn năm tuổi sao?”
...
Câu hỏi sắc bén liên tiếp, khiến đầu Hoắc Nhĩ Phi tạm thời sốc, đây là chuyện gì xảy ra? Sao đám phóng viên lại biết chuyện năm năm trước?
“Tôi nghĩ mọi người sẽ hứng thú với câu trả lời của tôi hơn.” Thư Yến Tả cau mày cắt đứt những câu hỏi kinh khủng kia của đám phóng viên, thân thể khẽ tiến lên một bước, ngăn Hoắc Nhĩ Phi ở phía sau, cánh tay vòng qua eo mèo nhỏ, cho cô một chỗ dựa kiên cường, không để cho cô ngã xuống.
Nhẹ giọng nói bên tai cô: “Không có việc gì, tất cả đều có tôi ở đây.”
Trong lòng Hoắc Nhĩ Phi nhất thời chảy qua một dòng nước ấm, có một cảm xúc nói không rõ ràng được tràn đầy cả đầu, cả người đều mơ mơ màng màng.
“Thư nhị thiếu, không phải anh nói chưa bao giờ tiếp nhận bất kỳ bài phỏng vấn nào sao? Hôm nay lại vì Hoắc tiểu thư mà phá lệ, là bởi vì Hoắc tiểu thư có ý nghĩa đặc biệt nào đó với anh sao?”
“Hay là sau thời gian xa cách năm năm hai người lại một lần nữa hòa hảo rồi sao? Hoặc do anh mang con trai tới uy hiếp Hoắc tiểu thư?”
Thư Yến Tả không vui cau mày, “Căn cứ vào vị tình nhân trước kia của tôi lộ chuyện này ra ánh sáng, bởi vì mang hận thù với Hoắc tiểu thư, cho nên bịa ra lời nói dối như vậy tới chửi mắng danh dự Hoắc tiểu thư. Cho nên tôi cần thiết phải đứng ra giải thích sự thật này, năm năm trước, tôi vô tình gặp được Hoắc tiểu thư trên du thuyền hòa hoa ở cảng Victoria Hương Cảng, tôi vừa thấy cô ấy đã yêu, bởi vì khi đó tuổi trẻ khí thịnh, khó tránh khỏi hơi tâm cao khí ngạo, cho rằng tôi thích thì cũng sẽ yêu thích tôi, nên tự chủ trương dẫn Hoắc tiểu thư vào trong nhà, chắc hẳn mọi người cũng từng nghe không ít chuyện Thư nhị thiếu làm ác, chỉ cần là người tôi nhìn trúng, không có lý gì mà không được. Nhưng Hoắc tiểu thư là một người có tính tình quật cường, dĩ nhiên không theo ý tôi đâu, vì vậy tôi liền bắt người nhà và bạn của cô ấy để uy hiếp, hẹn ra một năm với cô ấy, nếu như sau một năm cô ấy vẫn không yêu tôi, tôi sẽ để cho cô ấy rời đi.”
“Về phần những lời kia trên tạp chí, mọi người dùng đầu óc suy nghĩ một chút, đều sẽ cảm thấy không thể tin, nếu như Hoắc tiểu thư thật lòng yêu thích tôi, còn có thể không tiếc dốc ra tất cả vốn liếng để lấy lòng tôi sao? Lại vẫn chọn rời đi sao? Còn có thể ngậm miệng không nói chuyện xảy ra năm năm trước sao? Cô ấy hoàn toàn có thể mang chuyện này đến uy hiếp tôi, tôi lấy thân phận Thư nhị thiếu, không có chuyện gì mà không thể làm được. Mà cô chỉ là cô gái sinh ra trong gia đình bình thường, lại có thể không làm như vậy, mọi người cảm thấy đây vì lý do gì?”
Hoắc Nhĩ Phi kinh ngạc nghe Thư Yến Tả trả lời câu hỏi do phóng viên đặt ra, mặc dù anh nói không phải là giả, thật sự có vài chi tiết rõ ràng bị anh sửa lại, anh kéo toàn bộ sai lầm lên người mình, tại sao anh muốn làm như vậy?
Trong nháy mắt, Hoắc Nhĩ Phi lập tức hiểu được nguyên nhân vì sao Thư Yến Tả nhất định muốn trở về cùng cô, trong lòng không khỏi dâng lên chút cảm động, nếu như không có anh ứng phó tự nhiên, chỉ sợ mình sẽ hoàn toàn hỏng mất.
“Mọi người chắc đều biết, trước khi Hoắc Nhĩ Phi đi Hương Cảng, đã hai bên có tình với Chử Tuyết Luân Chử tiên sinh rồi, chỉ có điều sau khi trải qua chuyện của tôi, Hoắc tiểu thư cảm thấy thật có lỗi với Chử tiên sinh, nên không dám đáp lại theo đuổi của Chử tiên sinh, cho đến khi trong dạ hội của bạn tốt Chử Tuyết Nghê tốt nghiệp, được Chử tiên sinh thổ lộ tại chỗ, cô ấy mới quyết định bỏ xuống tất cả khúc mắc lúc trước, tiếp nhận tình cảm của Chử tiên sinh, cũng hy vọng có thể bắt đầu lần nữa. Chẳng lẽ điều này cũng gọi là đùa bỡn đàn ông trong tay, chẳng lẽ những điều này đều do cô ấy tỉ mỉ thiết kế? Tôi nghĩ người thông minh như các bạn, chắc hẳn đều rất rõ ràng những lời tôi nói có phải là thật không?” Hình như Thư Yến Tả đều rõ trong lòng tay những chuyện của Hoắc Nhĩ Phi, nói ra từng việc, thật ra thì sau khi anh nhìn thấy tạp chí bát quái, mới điều động tất cả mạng lưới tra ra được những chuyện này, không thể nói không dùng rất nhiều tâm tư để suy đi tính lại.
“Tổng giám đốc giải trí Âu Kỳ và tổng giám đốc bất động sản Sở viên bản thân vốn là anh em vô cùng thân thiết, Hoắc tiểu thư đã quen biết bọn họ tám năm, mọi người đều quen thuộc lẫn nhau, có phải dựa vào quan hệ dựa hơi để tiến vào Âu Kỳ, chắc hẳn mọi người đều có mắt nhìn thành tích công việc của Hoắc tiểu thư trong hai năm qua, về phần quan hệ giữa Âu tổng và Hoắc tiểu thư, mọi người đều có thể nhìn ra bọn họ là bạn bè, tôi nghĩ các bạn phóng viên không có chuyện không phân rõ chuyện này nhỉ!”
“Tôi muốn hỏi ngược lại một câu: Chẳng lẽ có quy định nói tôi và con trai không thể đến tham dự bữa tiệc đính hôn của Hoắc tiểu thư sao? Hành động của tôi là tự do, tôi muốn đi chúc phúc ai hay tham gia bữa tiệc đính hôn cua ai, đó là tự do của tôi, không có bất kỳ liên quan gì đến các bạn càng không cần nói cho các bạn biết tại sao? Trên đời này bản thân có nhiều tại sao như vậy? Mọi người cảm thấy như thế nào?” Thư Yến Tả trả lời khí phách hùng hồn, làm cho các phóng viên đều chân chân thật thật cảm thấy khí thế cường đại của anh.
“Lời nói này của Thư nhị thiếu, quả thật khiến cho chúng tôi hiểu ra, cũng hoàn toàn hiểu rõ Hoắc tiểu tư, về chuyện Hoắc tiểu thư có đứa con trai lớn năm tuổi không, chúng tôi hy vọng có thể lấy được chứng cứ xác thực.” Một phóng viên lần nữa bắt được điểm mấu chốt.
“Không có.” Giọng Thư Yến Tả rất nhẹ.
Hoắc Nhĩ Phi không thể tin nhìn Thư Yến Tả, sao anh có thể nói dối?
“Nhưng mà, ánh mắt của con trai ngài giống ánh mắt của Hoắc tiểu thư như đúc.” Phóng viên chưa từ bỏ ý định tiếp tục hỏi.
“Mắt của bà xã tôi cũng là một đôi mắt cười, Lucus di truyền mắt của cô ấy.”
“Thư nhị thiếu ngài kết hôn rồi sao?” Một phóng viên kinh ngạc hỏi, lập tức một trận bàn luận ầm ĩ.
“Đúng vậy.” Thư Yến Tả trả lời đơn giản rõ ràng nói tóm tắt.
“Sao chưa bao giờ nghe nói tới?”
“Chúng tôi kết hôn ở Mỹ, lại nói đây là chuyện riêng của tôi, vì sao tôi phải nói cho mọi người?” Thư Yến Tả cười đến vô cùng quyến rũ, nhưng trong mắt lại lộ ra chút ý lạnh.
“Vậy sao chưa từng thấy ngài và bà xã cùng xuất hiện ở nơi công cộng?” Hình như các phóng viên luôn thích quấn quýt chặt lấy, truy hỏi kỹ càng sự việc, không thể không cảm thấy rằng da mặt mình rất dày.
“Tôi nghĩ những chuyện này không có bất cứ liên quan gì đến mọi người, chỉ có điều cô ấy bỏ nhà ra đi thật lâu, tôi vẫn một mực tìm cô ấy, càng hy vọng cô ấy có thể tha thứ cho hành động việc làm của tôi năm đó, trở lại bên cạnh tôi một lần nữa.” Thư Yến Tả nói đến bà xã thì trong mắt cực kỳ thâm tình.
Các phóng viên ở đây đều vang lên tiếng kêu trầm thấp, đây thật sự là một đầu đề lớn! Quả nhiên hôm nay kiếm được!
Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy anh lại rất biết nói dối, có thể mặt không đổi sắc, còn nói được có căn có cứ, gần như sẽ không có ai hoài nghi lời anh nói.
Nhưng trong lòng của mình tại sao lại cảm thấy rất cảm động chứ...
“Thật sự không nghĩ tới Thư nhị thiếu còn là người si tình, thâm tình với bà xã mình như vậy, vậy hành động hôm nay của ngài là vì cái gì chứ?” Một phóng viên tiếp tục sắc bén hỏi.
“Tôi nghĩ tôi đã trả lời vấn đề này trước đó rồi, vậy nên tôi nhắc lại một lần nữa: Bởi vì đứng ở đây, là do tôi cũng là một vai nam chính trong bát quái của mọi người, tôi tất nhiên phải đứng ra giải thích sự thật này, không thể để cho Hoắc tiểu thư mơ hồ bị oan có đúng không? Hơn nữa tôi rất hy vọng các bạn truyền thông, các bạn phóng viên có chỗ hiểu lầm với Hoắc tiểu thư, cũng trịnh trọng mong các vị có thể viết bài báo chính xác về chuyện này, nếu không, Thư nhị thiếu tôi cũng không phải người dễ nói chuyện như vậy!” Giọng điệu Thư Yến Tả lúc đầu ôn hòa, câu sau cùng hoàn toàn có vẻ uy hiếp.
Các phóng viên nhao nhao bày tỏ nhất định sẽ viết bài báo chính xác về chuyện này, tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống giống lúc trước.
“Như vậy xin hỏi Thư nhị thiếu, ngài không sợ bà xã ngài nhìn thấy bài báo này sẽ ghen sao?” Một nữ phóng viên ở phía sau lớn tiếng hỏi.
“Tôi chính là hy vọng cô ấy ghen, nói như vậy rõ ràng cô ấy vẫn còn thích tôi, khả năng đoạt cô ấy về lần nữa không phải sẽ lớn hơn sao?” Thư Yến Tả nhếch môi cười nhạt.
“Không ngờ Thư nhị thiếu say mê tuyệt đối bà xã mình như vậy! Nếu không chúng tôi giúp ngài tuyên dương cổ động một trận, cũng có lợi cho việc nhanh chóng tìm được bà xã của ngài.”
“Cám ơn ý tốt của các bạn truyền thông, tôi nghĩ đây là chuyện riêng của tôi, lúc cần các bạn giúp đỡ tôi đương nhiên sẽ mời các bạn giúp một tay; khi không cần các bạn giúp một tay, xin các bạn giơ cao đánh khẽ, tôi cũng không muốn càng giúp càng rối, nếu không, nếu như bà xã của tôi bị các bạn hù chạy, trách nhiệm này, sẽ lớn vô cùng!” Mắt phượng của Thư Yến Tả híp lại, không giận cũng uy.
Các phóng viên rõ ràng bi khí thế của anh chấn động rồi, cũng cầm Pu't lên không ngừng viết điểm quan trọng, đều hy vọng có thể nắm chắc được tít trang đầu trước tiên.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc