Cưỡng Bức Lính Đặc Biệt - Chương 29

Tác giả: Vô Ngã

Vuốt ve an ủi đi qua, Tăng Tĩnh Ngữ vùi ở trong иgự¢ Thiệu Tuấn mệt đến ngón tay cũng lười động, Thiệu Tuấn trìu mến khẽ vuốt ve cái lưng trắng nõn của cô nói: "Hiện tại thời gian vẫn còn sớm, anh dẫn em đi làm quen hoàn cảnh một chút, sau đó sẽ cùng đi phòng ăn ăn cơm nhé."
Tăng Tĩnh Ngữ miễn cưỡng hừ một tiếng, nói: "Không đi, quen thuộc hoàn cảnh thì sao, ở đã lâu dĩ nhiên là quen thuộc. Anh còn nhiều hơi sức mà không có chỗ dùng như vậy thì thu xếp đồ đạc cho em đi." Nói xong lật người đưa lưng về phía Thiệu Tuấn, bày ra một bộ em đã ngủ thi*p đi rồi, ngủ nghiêng cũng không nhúc nhích.
Thiệu Tuấn từ trước đến giờ không có thói quen ngủ trưa, Tăng Tĩnh Ngữ lại không để ý tới anh, nằm trên giường cũng không tán gẫu được, may mắn đã đi xuống giường thu xếp đồ đạc.
Khi Tăng Tĩnh Ngữ tỉnh lại đã đến năm giờ chiều rồi, Thiệu Tuấn đã đem đồ toàn bộ đạc sửa soạn xong hết, hơn nữa đem cũng kéo hai lần, trong phòng sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi, đồ bày ngay ngắn rõ ràng, cô rất vui mừng nghĩ, Thiệu Tuấn nhà ta càng ngày càng hiền huệ rồi.
Rửa mặt, sau khi thay quần áo xong, Thiệu Tuấn và Tăng Tĩnh Ngữ đi phòng ăn ăn cơm, mặc dù mấy tháng này Tăng Tĩnh Ngữ bị ăn nắng đen không ít, nhưng vẫn không giấu được thiên sanh lệ chất của cô, dọc theo đường đi thỉnh thoảng có người quay đầu lại nhìn cô, lúc đó Tăng Tĩnh Ngữ rất thân thiện nhìn lại, làm người ta có ý đồ ‘bất chính’ muốn nhìn thêm nữa.
Vừa bắt đầu Thiệu Tuấn còn e ngại ánh mắt người nên làm như không quen biết Tăng Tĩnh Ngữ, ai đi đường nấy, nhưng cuối cùng thấy người nào đó quá hoa đào, thật sự không chịu nổi dứt khoát tiến lên một bước trực tiếp đem tay đáp khoác lên vai Tăng Tĩnh Ngữ, ôm sát, cường thế tuyên cáo quyền sở hữu.
Vì vậy, ngày thứ hai, cả đại đội ai ai cũng biết Thiệu Tuấn có một bạn gái xinh đẹp, hơn nữa còn là ở trong bệnh viện căn cứ.
Ngày yên tĩnh mà nhàm chán trôi qua, mỗi ngày Tăng Tĩnh Ngữ đến trực ban đũng giờ, thỉnh thoảng Thiệu Tuấn sẽ đến thăm cô, hai người cùng nhau đi ăn cơm, hoàng hôn sẽ cầm tay nhàn nhã tản bộ. Cô vốn là người rất ồn ào, cho dù hiện tại không có ngày nghỉ, không thể lên mạng, đừng nói đến hoạt động giải trí gì, cuộc sống đơn điệu giống như một tờ giấy trắng, nhưng cô lại vui vẻ chịu đựng, giống như chỉ cần có Thiệu Tuấn ở chỗ này, cô sẵn sàng buông tha tất cả những náo nhiệt bên ngoài, giống như những thứ đó trở nên vô nghĩa rồi.
Cho đến một tháng sau, cuộc sống bình thản bị Lâm Phong đưa tới tin tức khơi dậy gợn sóng.
Nghe nói người tình của tên trùm thuốc phiện phía biên giới gần đây có nằm viện ở bệnh viện nhân dân, cảnh sát đã truy nã tên trùm buôn thuốc phiện Trương Minh này được khoảng ba năm rồi, nhưng vẫn không có bắt được, lần này lấy được tình báo, hình như người tình của hắn bị bênh không nhẹ, không ngoại trừ khả năng hắn sẽ tới bệnh viện thăm người thân, cho nên quân đội quyết định phái người đi bệnh viện nhân dân tìm hiểu tình hình. Mà nhân viên ở bênh viện căn cứ, chỉ có Tăng Tĩnh Ngữ tiến vào do thông qua cuộc thi tuyển chọn nữ bộ đội đặc chủng, về phương diện tư cách và khả năng tự bảo vệ mình so với những người khác thì tốt hơn một chút.
Trước đó Lâm Phong cũng không có nói việc này cho Thiệu Tuấn biết, mà trực tiếp liên lạc với Tăng Tĩnh Ngữ, Tăng Tĩnh Ngữ mới vừa nghe xong lập tức đồng ý, cô luôn luôn thích kích thích, hơn nữa nghe lần này giống như cũng không có gì nguy hiểm. Truyện được biên tập và post tại website: WWW.ThichTruyen.VN (Thích Truyện.VN)
Mà chờ Thiệu Tuấn biết được tin tức này thì Tăng Tĩnh Ngữ đã bị điều đến bệnh viện nhân dân rồi.
Căn cứ tài liệu của quân đội cho thấy, đối tượng tình nghi hiện nay là Lý Hà, năm nay 32 tuổi, là người tình của tên trùm buôn thuốc phiện Trương Minh, lần này nằm viện là do mang thai ngoài țử çɥñğ bị xuất huyêt, té xỉu ở trong phòng khách sạn, sau đó được nhân viên phục vụ của khách sạn phát hiện mới đưa đến bệnh viện. Bởi vì lúc ấy không liên lạc được người thân của Lý Hà, cho nên khách sạn trực tiếp liên lạc cảnh sát địa phương phụ trách tra tìm tư liệu Lý Hà. Do đó thông tin người tình của tên trùm thuốc phiện vì thế mà bị phát hiện.
Dĩ nhiên, những điều này được phát hiện là trong lúc tiến hành Lý Hà giải phẫu, cô cũng không biết mình bị đưa vào bệnh viện sau đó còn bị cảnh sát điều tra, chỉ có nhân viên hành chánh của khách sạn ách túi hoa quả nhỏ tượng trưng tới an ủi một chút, sau đó cũng cô chỉ có một người trong bệnh viện, cũng không có ai đến thăm cô nữa.
Ngay chiều hôm đó Tăng Tĩnh Ngữ cũng đến bệnh viện nhân dân, nơi Lý Hà đang nằm viện dưỡng bệnh, hơn nữa vẫn còn rất trùng hợp bị phân phối đến khoa phụ sản. Đối với việc cô đến, nội bộ bệnh viện cũng có nhiều suy đoán. Nói tiến vào bệnh viện không một chút khó khăn nào mà không có gì đặc biệt thì rất đáng nghi, mà Tăng Tĩnh Ngữ cũng không phải là nhân vật tiếng tam gì, nói nhảy dù liền nhảy dù, thậm chí Viện Trưởng Đại Nhân còn tự mình đến phòng y tá để thông báo, mọi người đối với quan hệ của cô và viện trưởng đại nhân rất hiếu kỳ.
Có người nói có thể cô là thân thích của viện trưởng, cũng có người nói cô là tiểu tình nhân của viện trưởng, mà dựa theo số tuổi cùng diện mạo của cô, mọi người thiên hướng về cách nói tiểu tình nhân nhiều hơn, bởi vì ngay từ mấy tháng trước, đã nghe nói viện trưởng ở bên ngoài nuôi một tình nhân bí mật, hơn nữa còn náo loạn một hồi lâu, vốn cho là đã ngừng rồi, không ngờ viện trưởng lại tăng lực như vậy, trực tiếp đem người tới bệnh viện.
Lời bàn tán ồn ào như vậy Tăng Tĩnh Ngữ cũng có nghe thấy, chỉ là nếu không có người chạy tới hỏi ngay mặt, cô tuyệt đối sẽ không phát biểu bất kỳ điều gì để thanh minh, theo ý cô, quan hệ phức tạp như vậy đối với tình cảnh bây giờ của cô ngược lại rất có lợi.
Đầu tiên, Lý Hà cũng là một người tình, cùng là tình nhân bí mật ít nhất phòng bị với cô sẽ nhỏ một chút, cứ như vậy nếu cô ở trước mặt Lý Hà oán trách đàn ông cũng sẽ có vẻ hợp tình hợp lý, vì vậy cô nghĩ tới dùng cách này để đột phá phòng bị cuẩ cô ta.
Lần đầu tiên Tăng Tĩnh Ngữ đến phòng bệnh thì Lý Hà đang híp mắt ngủ, Tăng Tĩnh Ngữ bưng thuốc đi vào chuẩn bị đổi chai truyền dịch cho Lý Hà, cô nghĩ làm nhẹ nhàng một chút để tránh đánh thức Lý Hà, không ngờ cô vừa ᴆụng tới kim truyền dịch, Lý Hà liền tỉnh.
"Cô muốn làm gì? Tiến vào tại sao lại không lên tiếng." Lý Hà rất cảnh giác nhìn về Tăng Tĩnh Ngữ, lời nói rất kích động.
"Cô muốn làm gì? Tiến vào tại sao lại không lên tiếng." Lý Hà rất cảnh giác nhìn về Tăng Tĩnh Ngữ, lời nói rất kích động.
"Tôi thấy cô đã ngủ thi*p đi nên sợ đánh tức cô... chai dịch truyền đã đổi xong rồi thì nên truyền dịch mới được, nếu không máu sẽ chảy ngược ra ngoài ." Tăng Tĩnh Ngữ thả mềm ngữ điệu, tỏ ra là người rất cẩn thận.
Lý Hà cau mày nhìn Tăng Tĩnh Ngữ rồi cũng cho cô truyền dịch. Loại вυôи вáи иgườι phạm pháp này, tính cảnh giác bình thường cũng tương đối cao, cũng may việc Tăng Tĩnh Ngữ làm nhiều nhất ở bệnh viện căn cứ là băng bó và chích cho người khác..., cho nên động tác tương đối thành thạo, Lý Hà không nhìn ra sơ hở nên cũng yên lòng.
Lúc gần đi Tăng Tĩnh Ngữ lại kể chuyện cho cô nghe, thu hút sự chú ý của cô ta, hỏi thăm một cái còn có chỗ nào không thoải mái hay không, Lý Hà nói vết thương đau, có biện pháp gì có thể giải quyết không.
Tăng Tĩnh Ngữ bày tỏ đau lòng: "Thuốc tê hết vết thương tự nhiên sẽ đau, chỉ có thể nhịn, dĩ nhiên cũng có thể ăn thuốc giảm đau, nhưng mà đối với thân thể cô bây giờ mà nói sẽ có tác dụng phụ rất lớn."
Lý Hà suy nghĩ một chút, vẫn là buông tha việc uống thuốc giảm đau, nói Tăng Tĩnh Ngữ có thể đi.
Giữa trưa ngày thứ hai Tăng Tĩnh Ngữ đi thăm dò phòng lần nữa, lệ hành kiểm tra vết thương xem có nứt ra hay không, đổi chai truyền dịch, lại hỏi thăm một phen
Chuẩn bị đi, nhưng cô mới vưa xoay người, liền bị Lý Hà gọi lại.
Lý Hà dùng một giọng nói rất tò mò hỏi: "Cô và viện trưởng có quan hệ như thế nào?"
Tăng Tĩnh Ngữ không giải thích được "Ừ" một câu, trầm tư mấy giây sau đó nhanh chóng giận tái mặt, giọng không tốt nói: "Mắc mớ gì tới cô."
Lý Hà giận quá hóa cười, buổi sáng cô nghe được y tá khác nói Tăng Tĩnh Ngữ chính là tiểu tình nhân của viện trưởng, hơn nữa còn lấy thái độ phê phán nói Tăng Tĩnh Ngữ là không biết liêm sỉ cỡ nào, đồi phong bại tục, người đàn ông già như ba cô cũng muốn ... Vân Vân. Lúc ấy cô cảm thấy rất vui, dường như ngay cả bi thương sanh non cũng bị hòa tan không ít, bởi vì thấy có người cũng xui xẻo như cô thì trong lòng không khỏi sanh ra cảm giác đồng cảm.
Tăng Tĩnh Ngữ rất rõ ràng Lý Hà hả hê trong lòng, biết biểu hiện của cô lúc này càng kích động, Lý Hà lại càng cho rằng cô là cái loại không có đại não, dựa vào quan hệ của mình với viện trưởng mà phách lối hoành hành ngang dọc. Cô vốn muốn dùng ‘đồng bệnh tương lân’ (người cùng cảnh ngộ) để đột phá vòng vây,. sau đó dùng một loại tâm tâm tương thích đến gần tâm của cô, nhưng không nghĩ Lý Hà lại là người như vậy, loại người buôn bán thuốc phiện thì còn tình đâu mà đồng tình, không bằng trực tiếp la lối om sòm ăn vạ còn có nghĩa hơn.
Vì vậy, tạm thời sữa lại chiến thuật, buông ra lá gan, châm chọc nói: "Có gì đáng cười, cô so với tôi cũng không có tốt hơn bao nhiêu, có người phụ nữ nò sanh non mà không có người chồng ở bên cạnh chứ, mấy ngày nay cô nằm viện, đừng nói là có người tới thăm ngươi, quỷ cũng không có một người."
Lý Hà hiển nhiên không ngờ Tăng Tĩnh Ngữ sẽ quá đáng như vậy, lập tức thay đổi mặt sắc, nhíu chặt chân mày ý vị sâu xa nhìn Tăng Tĩnh Ngữ. Cho tới nay cô cũng là bởi vì mình không thể gặp người tình mà không cam, vốn tưởng rằng lần này mang thai có thể uy Hi*p Trương Minh cưới cô, có ai nghĩ được lại mang thai ngoài țử çɥñğ, đứa bé ôm không nổi không nói, ngay cả mình thiếu chút nữa mất cũng mất mạng rồi, người nọ cũng chưa từng xuất đầu lộ diện đến thăm cô một cái.
Tăng Tĩnh Ngữ thấy sắc mặt cô ta không được tốt, cũng không dám quá mức kích thích cô, mắng xong liền chuẩn bị nhấc chân chạy ra, Lý Hà nhìn thấu động tác của cô, trực tiếp đem gối đầu trong tay ném Tăng Tĩnh Ngữ, Tăng Tĩnh Ngữ bị đập một chút, tức giận đằng đằng quay đầu lại trợn mắt nhìn Lý Hà một cái, cười nhạo nói: "Ném vào tôi có ích lợi gì, có bản lãnh thì ném vào người đàn ông của cô đi." Nói xong liền ngẩng đầu ưỡn иgự¢ đi ra cửa, chỉ nghe trong phòng truyền đến tiếng đồ bị ném vỡ vụn.
Từ đó về sau, mỗi lần Tăng Tĩnh Ngữ đi kiểm tra phòng cho Lý Hà cũng cố ý bày ra một bộ sắc mặt khinh miệt, giọng nói chuyện cũng không mặn không lạt, Lý Hà đối với cô hận không thể dùng cả hai tay đánh đấm, rồi lại ngại vì thân thể còn chưa khỏi hẳn căn bản không động được, dĩ nhiên, cô không phải là không có tố cáo qua, nhưng ai bảo người ta là tiểu tình nhân của viện trưởng chứ, dù cô có tố cáo thêm một trăm lần nữa, thì mỗi ngày Tăng Tĩnh Ngữ vẫn ngẩng đầu ưỡn иgự¢ đi vào phòng bệnh, hơn nữa còn tốt bụng châm chọc tới thăm hỏi một câu mà nói: "Bạn trai đã tới thăm cô sao?"
Lý Hà cảm giác mình sắp bị ép điên rồi, sống nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên cô thấy mình hèn mọn như vậy, cô thật lòng cảm thấy tiện nhân kia thiếu dạy dỗ, dĩ nhiên, hơn nữa là cô cảm thấy uất ức, đi theo Trương Minh nhiều năm như vậy, lại vĩnh viễn là người người tình trong bóng tối của hắn, cô còn nghĩ có thể dựa vào khối thịt trong bụng, nhưng không ngờ khối này thịt cũng không giữ được, nói cô làm sao có thể cam tâm, vô số uất ức ập vào lòng, mà Tăng Tĩnh Ngữ kích thích một ít, tương đương với Lạc Đà áp đảo, cuối cùng một cọng rơm, cô rốt cuộc không nhịn được gọi điện thoại cho Trương Minh, tràn đầy khổ sở khóc lóc kể lể Trương Minh đứa bé không, cô khổ sở cỡ nào, uyển chuyển biểu đạt hi vọng Trương Minh có thể đến thăm cô một chút, Trương Minh là đối tượng bị truy nã đã lâu, tự nhiên không nguyện ý ló mặt.
Trương Minh nói: "Ngoan, đừng làm rộn, em cũng biết làm cái này là không có thể tùy tiện ló mặt, khi nào trở về anh sẽ bồi thường thật nhiều cho em."
Vậy mà Lý Hà cũng không buông tha, cô nói: "Minh ca, chẳng lẽ anh không có chút khổ sở nào ư, nó không chỉ là đứa bé của em , nó cũng là con của anh, em theo anh nhiều năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, làm sao anh có thể đối với em như vậy." Nói xong Lý Hà lại khóc nữa .
Trương Minh chịu không nổi phụ nữ khóc sướt mướt ở trước mặt anh, hơn nữa quả thật Lý Hà cũng vì anh làm nhiều lần chuyện, nghe cô vừa nói như thế, cũng có chút thương tiếc, dỗ mấy câu bảo bối bảo bối.
Lý Hà trong lòng rèn sắt khi còn nóng, bày ra một bộ tiểu nữ nhi giá thế cùng anh tố cáo: "Minh ca, có người khi dễ em, anh phải làm chủ cho em."
Trương Minh: "Cái đó, ai dám khi dễ phụ nữ của anh, chờ, anh tới làm chủ cho em." Dĩ nhiên, chủ yếu nhất vẫn là lần này Lý Hà phụ trách đám hàng kia còn chưa có xử lý, anh cảm thấy nên tự mình đi xem xét như thế nào.
Trong phòng bệnh, Trương Minh ngồi ở bên giường, Lý Hà điềm đạm đáng yêu nằm ở trong иgự¢ hắn, ríu rít muốn khóc, ai oán nói vài ngày qua mình có bao nhiêu đau khổ, dĩ nhiên quan trọng nhất là hắn không có đến thăm mình trước tiên, cho nên nhất định phải bồi thường ... Vân Vân.
Trương Minh nắm bả vai Lý Hà, rất kiên nhẫn nghe, dụ dỗ cô, rất nhanh Lý Hà liền cười rộ lên.
Sau khi Tằng Tĩnh Ngữ vào cửa, nghe lời ngon tiếng ngọt hai người trong phòng, tiếng cười của Lý Hà từ trong phòng truyền ra, Tằng Tĩnh Ngữ theo bản năng liền nghĩ đến Trương Minh, bởi vì chỉ có người đàn ông kia đến mới có thể khiến cho cô cô khó khăn này nở nụ cười. Quả nhiên, vừa vào cửa Tằng Tĩnh Ngữ liền nhìn thấy đến Trương Minh ngồi ở trên giường, trước khi tới nơi này lãnh đạo cấp trên đã cho cô xem qua hình người này, theo tài liệu cho thấy, đã có vài viên cảnh sát ૮ɦếƭ trong tay hắn, giờ phút này cô thật rất muốn nhanh chóng đi ra khỏi phòng bệnh thông báo cảnh sát người tới bắt, nhưng xui xẻo, ngay từ lúc cô vừa mở cửa đi vào, Trương Minh cảnh giác cao đã phát hiện cô.
Trương Minh nhanh chóng quay đầu lại, mày rậm hơi nhíu nhìn ngoài cửa, nhưng không ngờ nhìn thấy là thiên sứ bạch y tiểu y tá, vì vậy lông mày rất nhanh giãn ra. Vậy mà Lý Hà ở một bên lại hoàn toàn khác biệt, nguyên bản tâm tình rất tốt giờ thành hư không, nghĩ thầm cô rất giống sao chổi, cũng giống như âm hồn bất tan. Thay bô mặt kiêu ngạo (cả ✓ú lấp miệng em), Lý Hà kéo cánh tay Trương Minh thật chặt. Mấy ngày nay cô bị Tằng Tĩnh Ngữ chọc tức, cũng chịu đủ rồi, lần này rốt cuộc có thể dương mi thổ khí.
Tằng Tĩnh Ngữ không biến sắc quan sát Trương Minh một chút, chỉ thấy toàn thân hắn mặc âu phục thẳng thủ công, trên cổ tay đeo đồng hồ nổi tiếng vài chục vạn, trên măt mang một cặp kính gọng màu vàng, từ xa nhìn lại, mười phần tinh anh. Rõ ràng là tội phạm bị truy nã, phải trốn chui trốn lũi như con chuột, mà lại có thể dương dương tự đắc thế kia, nếu không phải trước đó đã xem qua tài liệu, sẽ cho rằng hắn là một quản lý cao cấp của công ty nào đó, nnd (tiếng chửi tục bên TQ), Tằng Tĩnh Ngữ không nhịn được ở trong lòng mắng mặt người dạ thú, cẩu nam nữ ... Thô tục, nhưng mà biểu hiện trên mặt lại trước sau như một.
Cô gắng đè xuống tâm tình thấp thỏm lo lắng trong lòng, tận lực để mình biểu hiện giống như trước đây, đi đến bên cạnh giường bệnh, thành thục thay băng dổi dịch truyền cho Lý Hà, sau khi xong xuôi tất cả theo khuôn mẫu hỏi han một câu: "Có chỗ nào thấy không thoải mái hay không?"
Rất khó khăn Lý Hà mới có cơ hội như thế này, đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Tăng Tĩnh Ngữ, chỉ thấy tay cô che vết thương, trên mặt tái nhợt ra vẻ khổ sở không chịu nổi, âm thanh yếu ớt nói: "Cô dổi cái gì cho tôi vậy, thật là đau."
Nghe vậy, Trương Minh vẫn không lên tiếng lập tức khẩn trương, mặt lạnh quát Tăng Tĩnh Ngữ nói: "Cô làm việc như vậy sao, đi gọi bác sĩ tới đây cho tôi."
Bác sĩ, đại nương đây chính là bác sĩ, mặc dù chỉ là bác sĩ thực tập nhưng cũng không đến nỗi không bằng y tá rồi, ánh mắt gì đây! Tăng Tĩnh Ngữ trong lòng đã tính toán rất kỹ lưỡng, nhưng đối mặt với Trương Minh lạnh lùng trước mắt, cô không dám biểu hiện quá càn rỡ, chỉ đành phải chờ để giải thích: "Tiên sinh, tôi chính là bác sĩ, trường hợp thế này, thai ngoài țử çɥñğ phải giải phẫu cũng giống như vừa mới trải qua sinh nở, đối với thân thể tổn thương rất lớn, hơn nữa tốc độ khép vết thương lại rất chậm, đau đớn là chuyện bình thường, nếu như Lý tiểu thư đau quá không chịu, có thể tiêm thuốc tê."
"Không cần." Lý Hà đang tựa lên vai Trương Minh đột nhiên nghiêng đầu trả lời, ánh mắt sắc bén mang theo một chút ác độc, vẻ mặt vui thích nhìn Tăng Tĩnh Ngữ, bất chợt Tăng Tĩnh Ngữ rùng mình một cái, nhưng cũng may sắc mặt của cô khôi phục lại bình thường rất nhanh, tiếp tục vai diễn nhân vật bệnh nhân nhu nhược.
Ra khỏi phòng bệnh, Tăng Tĩnh Ngữ lập tức gọi điện thoại cho cấp trên báo cáo tình huống, mà trên thực tế, cảnh sát đã sớm ở bốn phía trong bệnh viện bố trí tai mắt, từ lúc Trương Minh vào bệnh viện cho đến bây giờ, tất cả hành động của hắn đều không lọt khỏi ánh mắt của cảnh sát, cho nên Tăng Tĩnh Ngữ báo cáo cũng không có tác dụng gì. Ngược lại, lãnh đạo cấp trên nói cho cô biết, hiện tại quan trọng nhất không phải bắt người, mà là muốn thả thả dây dài câu cá lớn, lần này Trương Minh tới đây nhất định là vì xem xét rõ Lý Hà có bán cái đám kia hàng được hay không, cho nên nhiệm vụ quan trong nhất của cô lúc này là quan sát nhất cử nhất động của Trương Minh cùng Lý Hà, tốt nhất là có thể biết được thời gian địa điểm bọn họ giao dịch, đến lúc đó nhân chứng vật chứng đều có, nhất định hắn sẽ không trốn thoát được.
Tăng Tĩnh Ngữ suy nghĩ một lát cảm thấy cái biện pháp này cũng không tệ, nhưng vấn đề là khó khăn quá lớn, một người cảnh giác như Trương Minh, làm sao có thể tùy tùy tiện tiện mà đến gần, hơn nữa còn muốn có được tình báo quan trong nhứ thế nữa, lúc trước cô có đặt máy nghe lén trong phòng bệnh của Lý Hà, nhưng ngoại trừ những lời ngon tiếng ngọt hay làm nũng của hai người kia, thì không có tin tức gì hữu dụng cả.
Buổi tối hôm đó, Tăng Tĩnh Ngữ một mực nghĩ làm thế nào mới có thể đến gần Trương Minh rồi thu thập tin tức, theo tình hình bây giờ cho thấy, hai ngày nữa Lý Hà sẽ xuất viện, đến lúc đó làm thế nào đây, mặc dù nói cảnh sát không chỉ có một ít đầu mối này, nhưng này dù sao cũng là lần đầu tiên cô làm nhiệm vụ, hơn nữa còn là nhiệm vụ có tính khiêu chiến như vậy, cô làm thật tốt, cho nên.. . . . . . . . . . . .
Cô nghĩ, dù sao hiện tại Lý Hà đã cho rằng cô là Tiểu Tam không biết xấu hổ, như vậy, cùng một anh chàng đẹp trai lại nhiều tiền vẫn tốt hơn cùng với một ông già bụng bia có tiền phải không, cho nên, theo suy nghĩ của người bình thường, làm một Tiểu Tam, cô đi quyến rũ tinh anh đương nhiên rất hợp tình lý, chính là vô sỉ cộng thêm một chút không biết xấu hổ như vậy.
Khi Tăng Tĩnh Ngữ đưa cái này ý tưởng thông báo cho cấp trên thì Thiệu Tuấn đang ngồi ở ngay bên cạnh Lâm Phong, nghe Tăng Tĩnh Ngữ bên kia điện thoại rất kích động nói muốn đi quyến rũ người khác, anh hận không thể lập tức đem cô gái kia giam lại dạy dỗ một trận. Cô rốt cuộc có biết Trương Minh nguy hiểm cỡ nào hay không, cảnh sát đã từng phái mấy nằm vùng đi tiếp cận Trương Minh, nhưng sau đó lại bị phát hiện, một là bị bắn ૮ɦếƭ tại chỗ, hai là thi thể bị người ta vứt nơi hoang vắng, thảm nhất chính là người thứ ba, thi thể bị chặt ra làm đôi.
Là một quân nhân, anh cũng hy vọng có thể bắt được tội phạm, thậm chí là chính mình đi nằm vùng cũng được, nhưng thân là bạn trai Tăng Tĩnh Ngữ, anh thật sự không muốn Tăng Tĩnh Ngữ mạo hiểm như vậy, đó là đem tính mạng của mình ra treo lên trên sợi dây thun, sao cô có thể nói nhẹ nhàng như vậy.
Rất khó có được một buổi chiều rãnh rồi nên anh chạy đến bệnh viện căn cứ tìm Tăng Tĩnh Ngữ, không ngờ nhận được tin Tăng Tĩnh Ngữ nghỉ, lúc ấy anh đã cảm thấy có gì đó không đúng, theo lý thuyết Tăng Tĩnh Ngữ nghỉ không thể nào không nói cho mình, nhưng cô lại nghỉ đột ngột như thế, ngay cả một tin nhắn cũng không nhắn cho anh biết, như vậy chỉ có một khả năng, chính là đi làm nhiệm vụ rồi, thân là một lính đặc chủng, anh biết rõ nhiệm vụ đến rất đột ngột và vô cùng bí mật,. có thể 1 giây trước anh còn đang ngủ, sau một giây sau anh đã an vị trên máy bay bay tới vùng Amazon. Cho nên anh cũng không gấp mà đi gặp Lâm Phong để tìm hiểu tình huống, dù sao cũng là nhiệm vụ bí mật, không nói với anh chính là không thể nói, hỏi cũng không hỏi được gì, cũng may vài ngày sau bọn họ cũng nhận được nhiệm vụ, lần này có một tập đoàn tội phạm muốn tiến hành giao dịch, sẽ diễn ra trong hai ngày tới, cho nên cấp trên để cho bọn họ tùy thời đợi lệnh, chỉ chờ xác định thời gian địa điểm lập tức lên đường.
Hôm nay rốt cuộc có được tin tức về cuộc giao dịch đó, Thiệu Tuấn xung phong đảm nhận nhiệm vụ thăm dò tình hình. Từ lúc buổi sáng Trương Minh xuất hiện ở bệnh viện, quân đội liền phái người giám sát nhất cử nhất động của Lý Hà trong phòng bệnh, tuy nói cảnh sát quyết định chọn lựa chính sách lâu dài là thả dây dài câu cá lớn, nhưng mặc kệ như thế nào, Trương Minh là nhân vật hết sức nguy hiểm, nếu Tăng Tĩnh Ngữ một không cẩn thận để bị phát hiện, Trương Minh kích động bắt cô làm con tin thì phải làm như thế nào đây, cho nên trải qua suy tính nhiều mặt, cuối cùng cấp trên quyết định an bài hai tay súng bắn tỉa tùy thời đợi lệnh, để ngừa tình huống ngoài ý muốn xuất hiện.
Trên sân thượng đối diện bệnh viện, từ lúc tám giờ sáng Thiệu Tuấn đã có mặt ở nơi này, cho đến hai giờ chiều Trương Minh ra phòng bệnh mới kết thúc công việc, mà bên kia, kể từ lúc Thiệu Tuấn bên này báo cáo Trương Minh ra khỏi phòng bệnh, ngay sau đó ở của ra vào gần đấy đồng chí cảnh sát lập tức ra lệnh chú ý, khi thấy Trương Minh ra ngoài lập tức lái xe đuổi theo phía sau, cho đến khi xác định Trương Minh đã đi xa, Thiệu Tuấn mới lấy điện thoại ra gọi cho Tăng Tĩnh Ngữ.
Mấy ngày nay Tăng Tĩnh Ngữ vẫn luôn suy nghĩ làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ, căn bản không để ý tới Thiệu Tuấn, cho nên khi điện thoại di động đột nhiên reo lên tiếng chuông được cài đặt riêng cho Thiệu Tuấn thì bất thình lình sửng sốt một chút.
"A lô, thâи áι." Tăng Tĩnh Ngữ làm như không có chuyện gì cười đùa gọi anh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc