Cưới sau một đêm - Chương 69

Tác giả: Hạ Huyền Chú

Mà tôi sở dĩ được ngồi một mình ở chỗ này nhàn nhã rong chơi hoàn toàn là nhờ vào Hàn Lỗi, bởi vì đi theo anh đến chỗ này làm việc, kẻ cuối tuần không có việc gì làm như tôi dĩ nhiên lựa chọn lúc anh đi làm ở chỗ xung quanh thì đi dạo linh tinh, cũng vì lí do ngày chủ nhật không muốn liên quan gì đến công việc nên tôi mới chọn ngồi ở một quá cà phê gần đó vừa thưởng thức đồ uống vừa chờ anh về.
Đúng lúc này, một người đàn ông cao lớn anh tuấn trẻ tuổi cầm lấy một ly cà phê đi tới trước bàn của tôi, lễ phép nói: “Tiểu thư xinh đẹp, tôi có thể vinh hạnh được ngồi với cô hay không?”
Xem đi, mị lực của tôi cũng không thể khinh thường đâu nha, giá thị trường rất tốt.
Bởi vì đang nhàm chán cho nên tôi mỉm cười gật đầu đáp ứng, dù sao anh khá tinh mắt đó nhé. Người đàn ông ưu nhã xinh đẹp kia sau khi ngồi xuống liền bắt chuyện với tôi: “Một người sao?”
“Làm sao có thể chứ, tôi đang đợi người.” Tôi mỉm cười trả lời.
“A? Bạn trai sao?”
“Ha ha, là chồng!”
Nghe thấy vậy, ánh mắt của người đàn ông kia nhất thời nóng rực, trong đó hiển lộ ra tia sáng rõ ràng “khiêu chiến với người phụ nữ đã có chồng”.
“Vậy anh ấy thật là một người đàn ông hạnh phúc, đứng từ mọi góc độ khác nhau mà xem xét đều đúng cả.” Anh ta cố ý dùng giọng điệu hâm mộ nói, trong từ ngữ rõ ràng có ý trêu chọc.
“Đâu chỉ vậy, đứa nhỏ nhà chúng tôi cũng rất hạnh phúc mà.” Tôi cố ý nghe không hiểu lời anh, cười đến rực rỡ như hoa anh đào đáp lại.
“Trẻ nhỏ, con?” Sắc mặt người đàn ông liền thoáng chút biến đổi, khóe miệng cũng hơi co quắp lại.
“Ừ!” Tôi ra vẻ hạnh phúc gật đầu, lấy từ trong ví tiền ra ảnh chụp của mình với Âu Dương Suất, cười đến càng ôn nhu nói, “Đây chính là đứa nhỏ nhà tôi, thằng bé năm nay mười tuổi, a, không, hẳn là mười một tuổi mới đúng.”
Khuôn mặt người đàn ông lộ ra nét không thể nào tin cùng không thể chấp nhận.
“Á, cái kia, tôi đột nhiên nghĩ ra mình còn có chút chuyện, trước xin lỗi không tiếp được, rất hân hạnh được quen biết với cô.” Dứt lời, anh ta đem ảnh dán trả lại cho tôi rồi chạy trối ૮ɦếƭ.
Nhìn bước chân của anh ta có chút không ổn định, tôi liền cầm khăn tay ra vung vẩy mấy cái tiễn biệt với anh chàng xấu số này.
Đuổi xong một con ruồi, tôi thoải mái cầm lấy cốc cà phê rồi ưu nhã uống một hớp, lúc này, bờ vai của tôi bỗng bị một cánh tay đặt xuống, phía sau truyền đến tiếng cười hài hước: “Cưng à, không tiếp tục chơi nữa sao?”
Tôi cũng không quay đầu lại, để cốc cà phê xuống sau đó nhún vai nói: “Vẫn còn muốn chơi chứ, chẳng qua là người nọ không phối hợp mà thôi.”
Hàn Lỗi bật cười ầm ĩ ngồi xuống bên cạnh tôi, cũng điềm đạm hưởng thụ cà phê rồi nói: “Thật là một kẻ đáng thương, cũng không nhìn xem một chút người mà mình tiếp cận là ai, chẳng lẽ phụ nữ của Hàn Lỗi này lại là người tốt đến mức để cho anh muốn làm gì thì làm sao?”
Hừ, đây là anh đang khen hay là đang châm chọc tôi đây chứ?!
Sau khi nhàn nhã thưởng thức cà phê xong, Hàn Lỗi lôi kéo tôi đi dạo trên đường, định cùng đi bộ về nhà, bởi vì nơi này cách nhà không xa, thật sự không xa, chỉ có mấy con phố mà thôi nên Hàn Lỗi không lái xe theo, hơn nữa chúng tôi ban đầu cũng định đi phơi nắng mà.
Đều nói đàn bà trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn, tôi thì thấy nói mặt trời trở mặt so với đàn bà càng nhanh hơn thì mới đúng.
Một giây trước ánh nắng vẫn còn chiếu khắp nơi, một giây sau lập tức đã mây đen giăng đầy, càng khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi chính là, nó không hề rơi xuống từng hạt li ti như lúc bắt đầu mà là một chốc đã toàn những hạt nước to làm *** có chút đau nhẹ, vì thế, không đến mấy phút sau, tôi cùng Hàn Lỗi đã thành công biến thành con chuột lột.
Không phải là ông mặt trời bị bà trăng cự tuyệt nên chào hỏi không có đã rơi lệ ầm ầm đấy chứ?!
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, một người bình thường khi gặp mưa to sẽ theo bản năng rất bình thường là đi tìm chỗ trú, nhưng là có những người yêu mưa thì sẽ tiếp tục tiêu sái bước chậm trong mưa.
Tôi vốn không phải là một kẻ như vậy, song tôi lại đi cùng với một người có bệnh như thế, vì vậy mới làm ra cái chuyện cũng bệnh theo, đó chính là tản bộ về nhà mình dưới cơn mưa như trút nước.
Vì thế, suốt đoạn đường chỉ có những câu hội thoại như sau:
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc