Cưới sau một đêm - Chương 59

Tác giả: Hạ Huyền Chú

Nhìn thấy tình cảnh này, hai tròng mắt của Hàn Lỗi sau kính đột nhiên chợt lóe, dùng khóe mắt mang ý cười cùng khóe miệng nói: “Vậy chúng tôi làm một giao dịch, thế nào?”
Tiểu tử biết điều một chút gật đầu, hai mắt tản mát ra H**g phấn cùng hứng thú, hết sức chăm chú nghe người nào đó nói cái gọi là “nội dung giao dịch”.
“Thật ra thì rất đơn giản” Người đàn ông mang kính (chú ý: Tần Hạo đeo kính cận nha) lộ ra khuôn mặt như hồ ly tươi cười nói. “Buổi chiều hôm nay anh có thể để em tiếp tục ở trong phòng làm việc cùng anh, cũng giải đáp hết thảy vấn đề mà em muốn biết, nhưng em phải đáp ứng anh tối nay biết điều một chút, một mình ở lại trong nhà bà Hàn, chơi đùa cùng bọn họ, sau đó lại để cho bọn họ đưa về nhà, như thế nào, có lời không?!”
Mọi người nói xem, đối với một đứa trẻ mới mười tuổi như thế biết cái gì gọi là có lời hay không có lời sao?
=.=
Nhưng tôi vẫn tận mắt nhìn thấy, theo quán tính, người bạn nhỏ Âu Dương Suất không hề nghĩ ngợi mà gật đầu lia lịa, cười toe toét như cũ không thôi.
Mặc kệ là Âu Dương Suất suy nghĩ thật lòng hay là gật đầu theo quán tính, Hàn Lỗi vẫn rất hài lòng, cũng tự mình khẳng định “giao dịch” giữa hai người đã thành công, vì vậy nụ cười càng lớn.
Do đó, cả buổi chiều Hàn Lỗi thực hiện đúng lời hứa của anh, để cho tiểu tử cùng ở chung trong phòng làm việc, cũng thỏa mãn bất cứ vấn đề cùng tò mò của anh.
Sau khi tan việc, rốt cục đến phiên Âu Dương Suất thực hiện lời hứa của mình, thằng nhóc nhìn bàn tay nhỏ bé bị Hàn Vũ lôi kéo, đột nhiên như vừa tỉnh giấc từ trong mộng, khẽ cau mày có chút rối rắm, sau khi biết mình bị mắc lừa, nó chỉ còn cách hết sức đàn ông, ưỡn ***, vẫy tay từ biệt cùng chúng tôi rồi hoa lệ nắm tay Hàn Vũ rời đi.
Đưa mắt nhìn Âu Dương Suất rời đi, Hàn Lỗi cười đến là đắc ý, nắm tay tôi rời khỏi công ty.
Không có phòng ăn cao cấp, cũng không có buổi hẹn hò lãng mạn nào hết, Hàn Lỗi trực tiếp đem tôi mang về nhà, cũng tự mình xuống bếp chuẩn bị một bữa ăn tối dưới ánh nến rất có không khí.
Mặc dù vẫn cảm thấy loại bữa ăn tối kiểu nàyvừa tốn thời gian lại vừa buồn nôn, nhưng mà không thể phủ nhận, tôi rất thích Hàn Lỗi chuẩn bị bữa ăn dưới ánh nến này cho mình.
Sau khi hưởng thụ bữa ăn riêng của hai người thật lâu, chúng tôi dời đến một góc quầy bar của phòng khách .
Hàn Lỗi là một người thích thưởng thức R*ợ*u ngon, anh cho là một chút R*ợ*u nhẹ có thể làm cho tâm tình vui hơn, hưởng thụ thoải mái, say mê hơn, thậm chí có thể làm cho con người ta ngây ngất, vì vậy mới có sở thích sưu tầm R*ợ*u ngon, cũng vì thế mà trong nhà có một hộc tủ lớn cùng một quầy bar nhỏ, hộc tủ lớn trưng bày rất nhiều loại R*ợ*u ngon mà anh sưu tầm được, có R*ợ*u đỏ, R*ợ*u nho, R*ợ*u mạnh cùng với rất nhiều loại R*ợ*u tây mà tôi không nhận ra.
Hàn Lỗi để tôi ngồi ở ghế cao ngoài quầy bar, mình thì đi vào bên trong, đưa tay vào hộc tủ lấy ra một bình R*ợ*u và một cái ly uống R*ợ*u rồi đi ra ngoài, cười hết sức tự tin với tôi rồi bắt đầu rót R*ợ*u.
Không thể phủ nhận, khi rót R*ợ*u Hàn Lỗi nhìn rất anh tuấn, nụ cười thản nhiên, thần sắc tự tin, kỹ thuật thành thạo, khí tức vui vẻ, chỉ những thứ này thôi cũng có thể dễ dàng làm cho người khác điên cuồng rồi.
Một lát sau, Hàn Lỗi cười đưa cho tôi một chén R*ợ*u, chất lỏng trong suốt màu hổ phách trong chiếc ly R*ợ*u chân hình tam giác rất đẹp, dọc theo chén R*ợ*u còn dùng một viên anh đào làm đẹp, toàn thân thoạt nhìn tựa như một người con gái cao quý mà hấp dẫn khiến cho tôi yêu thích không thôi.
Thấy tôi lộ ra vẻ mặt yêu thích, khóe miệng Hàn Lỗi nâng lên một độ cong dắc ý, dùng thanh âm trầm thấp từ tính cười nói: “Đây là tác phẩm do anh sáng tạo, đặc biệt thiết kế cho em, tên của nó là ‘Người phụ nữ của tôi’.”
Cầm lấy ly R*ợ*u, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Hàn Lỗi cùng đôi mắt từ từ sâu lại, trái tim nhỏ bé của tôi không khỏi nhảy lên một cách cuồng loạn, trong lòng có sự ngọt ngào không nói ra lời cùng cảm động.
Nhìn đến ly R*ợ*u ngon trong tay, tôi lộ ra nụ cười ngọt ngào, đây là loại R*ợ*u thuộc về một mình tôi a.
Dưới ánh nhìn của Hàn Lỗi, tôi ngạo mạn cầm lấy ly R*ợ*u đặt ở bên môi, khẽ nhấp một ngụm, ừm, có chút ngòn ngọt.
“Mùi vị thế nào?” Hàn Lỗi mong đợi nhìn tôi .
“Ừ! Uống rất ngon, còn có chút ngọt nữa, em rất thích!” Tôi tiếp tục nở nụ cười ngọt ngào nói.
Cuối cùng, trong nụ cười tràn đầy thỏa mãn của Hàn Lỗi và cái nhìn chăm chú, tôi có chút quyến luyến nâng cốc từ từ thưởng thức hết.
Khi tôi đặt chén R*ợ*u xuống, Hàn Lỗi đã từ quầy bar đi ra đến trước mặt tôi, lúc này tôi đang dựa lưng vào thành quầy, anh liền chống hai tay vào đó, đem tôi vây lại giữa lòng mình vào quầy bar, tạo thành một tư thế hết sức đáng yêu, cũng không kém phần ái muội.
Hàn Lỗi cười cười, khom lưng cúi đầu tìm kiếm môi anh đào của tôi, lè lưỡi nhẹ nhàng *** trên cánh môi rồi nói: “Thật sự có chút vị ngọt, rất thích hợp với em.”
Tôi ngẩng đầu nghênh đón sự ***ng chạm của anh, phát ra thanh âm hừ hừ, giờ phút này tôi chỉ muốn cùng anh hôn môi mà thôi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc