Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân - Chương 221

Tác giả: Tầm Hoa Thất Lạc Đích Ái Tình

Kỳ thi đại học tới

Sau khi tới trường, Chu Tiểu Vân nộp phiếu điền nguyện vọng mình đã điền xong.
Một phiếu điều nguyện vọng có thể điền ba trường đại học, mỗi trường lại được chọn ba chuyên ngành. Các trường mà Chu Tiểu Vân chọn có một điểm giống nhau là đều nằm trong tỉnh. Haha, dù có đi đâu gia đình cô đều có tiếng là gia đình có con cái học giỏi trong tỉnh.
Lưu Lộ nhìn xong chép miệng: “Tiểu Vân, nguyện vọng một của cậu là đại học N hả, “trâu” quá!”
Đại học N tốt hơn trường sư phạm nhiều, hai trường này vốn không thể so sánh với nhau.
Chu Tiểu Vân bảo cô nói nhỏ nhỏ thôi: “Mình chỉ thử thôi, đâu biết có đậu hay không! Đừng ồn ào, để người khác nghe thấy thì không tốt lắm.”
Lưu Lộ không cho là đúng: “Đâu có gì không tốt, dù sao sắp thi tốt nghiệp trung học rồi, ai cũng phải điền nguyện vọng, đâu phải chuyện gì mất mặt, mình tin cậu, không sao đâu!”
Chu Tiểu Vân không chắc lắm: “Ai, mình muốn cố gắng hết sức thử một lần, nếu như không trúng nguyện vọng một thì theo học nguyện vọng hai cũng được.”
Vương Tinh Tinh ngó sang, sau đó mở to hai mắt: “Oa, mấy trường đại học cậu chọn đều rất nổi danh trong tỉnh ta đó nha.”
Chu Tiểu Vân mỉm cười: “Chỉ là điền nguyện vọng thôi mà, cũng không nhất định trúng tuyển.”
Vương Tinh Tinh cũng tràn ngập lòng tin với Chu Tiểu Vân: “Ai chứ cậu thì khẳng định không có vấn đề!”
Kỳ quái, thấy mọi người đều vô cùng tự tin về mình, nhưng càng đến gần ngày thi, Chu Tiểu Vân càng lo lắng, bắt đầu hoài nghi lúc điền nguyện vọng phải chăng mình đã quá xúc động!
Đại học N là một trong những trường giáo dục hàng đầu trong nước, là trường tốt nhất trong tỉnh!
Cô thật sự có thể thi đậu sao?
Ngày thi đại học dần tới, Chu Tiểu Vân bắt đầu cảm thấy bất an.
Đối với học sinh, đây là khoảng thời gian dằn vặt đau khổ, chỉ mong nhanh chóng thi luôn cho xong.
Sự chú ý của các giáo viên chỉ tập trung trên người mấy học trò giỏi trong lớp, trong kỳ thi này không biết có bao nhiêu người vượt vũ môn thất bại. Số người đỗ đại học vô cùng ít ỏi.
Diệp Lan sau khi đọc được phiếu điền nguyện vọng của Chu Tiểu Vân cũng gọi cô lên nói chuyện, động viên một phen, khiến Chu Tiểu Vân vô cùng cảm động. Ai, đâu có thầy cô nào không mong muốn học sinh của mình thi đậu trường đại học lý tưởng chứ? Học sinh thi tốt tất nhiên thầy cô cũng được tiền thưởng thật lớn, haha!
Giấy báo thi phát xuống, Chu Tiểu Vân phát hiện mình không thi ở trường cấp ba Anh Minh mà là một trường cấp ba khác trong huyện, cách cao đẳng thể thao trước kia Đại Bảo học không xa lắm.
Kế hoạch đã soạn trước phút chốc bị rối loạn, từ nhà đi đến trường thi tốn không ít thời gian, buổi trưa muốn về nghỉ ngơi cũng không kịp.
Tiểu Bảo oán giận: “Thật là, nếu thi ngay trong trường Anh Minh thì tốt rồi, tại sao phải thi ở nơi xa như vậy chứ. Sáng sớm không nói, nhưng buổi trưa lại không có chỗ mà nghỉ ngơi.”
Chu Tiểu Vân thở dài: “Đành chịu thôi, nghe nói học sinh tất cả các trường đều bị trộn lại hết mà, rất nhiều bạn học của chị cũng bị chia ra thi ở các trường khác, đến lúc đó đành đạp xe về nghỉ vậy.”
Tiểu Bảo không đồng ý: “Đi đi về về rất tốn thời gian, tốt nhất là đừng về nhà, trước hôm thi hai ngày nên tìm nhà trọ gần địa điểm thi chị ạ.”
Hai chị em bàn bạc một hồi, quyết định buổi trưa tìm một nhà trọ nào đó nghỉ ngơi, đến tối đạp xe về nhà. Nguyên nhân chủ yếu là Chu Tiểu Vân không muốn trọ đêm bên ngoài, nếu vì lạ giường ngủ mà không được thì càng thê thảm hơn, thà cứ đạp xe về nhà ngủ cho an tâm.
Trước kỳ thi tốt nghiệp trung học, học sinh lớp 12 được nghỉ vài ngày, đương nhiên Chu Tiểu Vân muốn ở nhà đọc sách ôn tập.
Tục ngữ nói, lâm trận mới mài gươm, không sáng cũng bóng! Nhớ thêm một từ mới, một khái niệm hay một bài thơ cổ đến lúc thi cũng nắm chắc hơn.
Thi đại học tổng điểm chỉ chênh lệch một điểm thôi kết quả cũng cách một trời một vực!
Triệu Ngọc Trân chuẩn bị riêng các món ăn ngon cho Chu Tiểu Vân: “Đại Nha, hai ngày này con nên ăn nhiều một chút, con nhất định phải bồi bổ thân thể thật tốt.”
Chu Tiểu Vân dùng sức gật gật đầu.
Chu Quốc Cường lái xe ba bánh chở Chu Tiểu Vân dạo một vòng quanh khu trường thi. Ông trả tiền thuê ba ngày để Chu Tiểu Vân đến đó nghỉ trưa.
Chu Quốc Cường kiên trì muốn đưa con đi thi: “Trước giờ ba chưa từng đưa các con đi thi, luôn vội vội vàng vàng, lần này Đại Nha thi đại học tuyệt đối không giống khi thi cấp ba, ba muốn đi cùng.”
Chu Tiểu Vân khuyên nhủ: “Ba ơi, mấy hôm nay thời tiết rất nóng, ba và Tiểu Bảo không cần đi cùng đâu, một mình con đi là được rồi.”
Tiểu Bảo lắc đầu như trống bỏi: “Xa như vậy đi một mình không tốt, chị nhất định phải để em đi cùng. Ba đừng đi, để con đạp xe đưa đón chị ấy đi thi cho.”
Chu Tiểu Vân suy nghĩ một chút nói: “Cứ làm theo lời Tiểu Bảo đi, ba cứ ở nhà đừng chạy tới chạy lui, có Tiểu Bảo đi cùng ba còn lo lắng sao?”
Chu Quốc Cường liếc Tiểu Bảo đang ngẩng đầu ưỡn ***. Năm nay Tiểu Bảo lớn rất nhanh, đã trở thành thiếu niên rồi, làm việc kiên trì cẩn thận, để Tiểu Bảo đi cùng khiến người ta rất yên tâm.
Triệu Ngọc Trân chen miệng nói: “Ba nó à, để Tiểu Bảo đi cũng được, trong thôn dạo này rất bận, ông đi cùng sao được?”
Chu Quốc Cường đành phải đồng ý.
Khiến Chu Tiểu Vân cảm động nhất là Đại Bảo đang bận huấn luyện riêng cũng dành thời gian gọi điện thoại về.
Chu Tiểu Vân tiếp điện thoại liền nghe Đại Bảo liên tiếp dặn: “Đại Nha, ngày mai thi tốt nghiệp trung học phải không, nhất định phải cẩn thận nha, phải chuẩn bị đồ dùng kỹ vào, đừng để tới trường thi lại quên mang thứ gì đó…”
Chu Tiểu Vân gật đầu lia lịa, Đại Bảo vội vã dặn dò mấy câu rồi cúp điện thoại. Xem ra anh ấy vẫn bề bộn nhiều việc, bớt chút thời gian gọi điện về như vậy cũng rất khó.
Chu Tiểu Vân để điện thoại xuống, trong lòng ấm áp.
Ban đêm, hai người Chu Tiểu Vân và Tiểu Bảo đạp xe vào trong thành. Ăn cơm tối xong, Tiểu Bảo nói: “Để bát đó em rửa cho, chị tắm rồi đi nghỉ đi. Ngày mai thi sớm, đêm nay chị đừng đọc sách nữa, phải để đầu óc nghỉ ngơi thoải mái.”
Chu Tiểu Vân cười, vào phòng tắm rửa rồi lên giường đi ngủ. Kỳ lạ, mọi khi đặt lưng xuống là ngủ được ngay, vậy mà hôm nay lật đi lật lại mãi cô vẫn không ngủ được. Nói đang khẩn trương cũng không phải, nhưng mắt cứ mở to không hề buồn ngủ.
Thi đại học là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời, số phận nhiều người sẽ thay đổi từ cuộc thi này. Kiếp trước Chu Tiểu Vân không học cấp ba đương nhiên cũng chưa từng trải qua kỳ thi đại học
Hiện tại cảm giác trong lòng thực sự rất kỳ quái, có chút kích động, có chút H**g phấn, lại hơi căng thẳng không nói lên lời.
Tiểu Bảo nhẹ nhàng đẩy cửa ra gọi: “Chị, chị chưa ngủ sao?”
Chu Tiểu Vân ngồi dậy: “Chị làm thế nào cũng không ngủ được, hay em trò chuyện cùng chị một lúc đi!”
Tiểu Bảo cười ha ha đi vào phòng: “Em cũng đoán chị không ngủ được, đứng ngoài phòng cũng có thể nghe được âm thanh chị trở mình. Chị sao vậy, có phải rất khẩn trương không?”
Tiểu Bảo chưa bao giờ nhìn thấy chị gái đứng ngồi không yên!
Chu Tiểu Vân để Tiểu Bảo ngồi cạnh giường mình: “Ai, nói thế nào nhỉ, không hẳn là khẩn trương. Công sức học hành bao năm qua, mắt thấy ngày mai sẽ là thời khắc mấu chốt, trong lòng chị chợt cảm thấy bất an. Chị đang hối hận không biết có phải điền nguyện vọng một như vậy cao quá không?”
Tiểu Bảo an ủi: “Sao lại thế chứ, em thấy chị điền nguyện vọng như vậy rất tốt, em tin chị sẽ làm được! Kỳ thi này không chỉ kiểm tra kiến thức, mà còn khảo nghiệm cả tố chất tâm lý nữa. Rất nhiều học sinh bình thường thành tích rất tốt nhưng khi đi thi lại không làm được bài. Chị đừng suy nghĩ quá nhiều, cứ bình tĩnh làm bài như mọi khi là được, nhất định không có vấn đề gì đâu.”
Nghe Tiểu Bảo nói xong, trong lòng Chu Tiểu Vân bình tĩnh hơn rất nhiều. Xem ra, phiền muộn cần chia sẻ cùng người khác mới có thể giảm bớt a!
Chu Tiểu Vân nhìn Tiểu Bảo đàng hoàng chững chạc thì bật cười: “Tiểu Bảo, không ngờ hiện tại lại đến lượt chị cần nhờ em khuyên bảo!”
Trước đây đều là mình đi khuyên bảo người khác, hiện tại thay đổi vai trò thật không quen.
Tiểu Bảo cười hì hì: “Đây là vinh hạnh của em!”
Hai chị em nói chuyện thêm một lúc, Chu Tiểu Vân dần dần buồn ngủ, ngáp một cái. Tiểu Bảo thấy thế liền chúc chị ngủ ngon rồi về phòng mình.
Lần này cô rất nhanh chìm vào giấc ngủ. Ngủ một đêm ngọt ngào không mộng mị, sáng sớm Chu Tiểu Vân bị tiếng gõ cửa của Tiểu Bảo làm tỉnh giấc.
Chu Tiểu Vân nhanh chóng rời giường mặc quần áo rửa mặt, ăn sáng xong thì kiểm tra lại đồ dùng một lần, sau đó cùng Tiểu Bảo xuất phát. Tiểu Bảo kiên trì muốn chở chị đi, nói chị nên tiết kiêm thể lực, cô một đường vui vẻ ngồi sau xe Tiểu Bảo loạng choạng đến trường thi.
Bắt đầu thi lúc 8h, Chu Tiểu Vân đến nơi đã là 7strong0’, cô rất nhanh chóng chạy đi tìm phòng thi.
Tiểu Bảo không được phép vào trường, chỉ có thể đứng bên ngoài chờ.
Cũng có không ít phụ huynh kèm con đi thi, cạnh Tiểu Bảo có một đôi vợ chồng khoảng bốn mươi tuổi. Hai người bắt chuyện với Tiểu Bảo.
“Cháu đi thi với ai vậy?” Người chồng đeo kính hỏi.
Tiểu Bảo lễ phép trả lời: “Cháu đi cùng chị.”
Đôi vợ chồng kia khen ngợi: “Còn nhỏ như vậy mà đã cùng chị đi thi, đúng là cậu bé ngoan!”
Tiểu Bảo được khen có chút ngượng ngùng, điểm ấy rất giống với Chu Tiểu Vân hai chị em này đều rất ngại khi được người khác biểu dương.
Khi nghe Tiểu Bảo nói chị cậu là Chu Tiểu Vân, người phụ nữ kia hỏi: “Chị cháu học ở khoa văn trường cấp ba Anh Minh phải không?”
Tiểu Bảo ngẩn người: “Đúng vậy, sao cô lại biết.” Dường như chị còn chưa nổi tiếng đến mức người gặp người biết đâu!
Người phụ nữ cười nói: “Con trai cô cũng học ở khoa văn Anh Minh. Mỗi lần thi thử về cô hỏi kết quả thì nó đều nói người đứng nhất là cô bé tên Chu Tiểu Vân. Nghe cháu nói vậy cô liền nhớ lại ngay, thành tích chị cháu cực kì tốt.”
Nghe người khác khích lệ chị mình. Tiểu Bảo toàn thân khoan khoái, vốn không thường nói chuyện với người lạ, Tiểu Bảo lại cùng đôi vợ chồng kia nói chuyện bất diệc nhạc hồ (vui vẻ, quên trời quên đất).
Chỉ chốc lát sau, một số phụ huynh đưa con đi thi khác cũng xúm cả vào đây, trong đó có không ít phụ huynh của học sinh thuộc trường cấp ba Anh Minh. Các phụ huynh đứng nói chuyện cũng chỉ xoay quanh đề tài thi đại học, suy đoán điểm trúng tuyển các trường, trường nào học phí cao, trường nào học phí thấp,… Cùng mọi người cười cười nói nói, thời gian trôi qua thật nhanh…
Đến khi nghe loa thông báo: “Thời gian làm bài đã hết, các thí sinh ngừng Pu't, dừng làm bài” mọi người mới dừng nói chuyện, sôi nổi đi về phía cổng trường
Tiểu Bảo không thấp, nhưng chen chúc trong một đám người trưởng thành hiển nhiên không thể chiếm ưu thế, đành phải cúi thấp người chen vào bên trong. Thật vất vả len tới nơi, cửa lớn đã mở, bên trong các học sinh túm năm tụm ba đi ra ngoài.
Tiểu Bảo đảo mắt nhìn quanh, rốt cuộc cũng tìm được Chu Tiểu Vân trong đám đông. Nghe được tiếng Tiểu Bảo gọi, Chu Tiểu Vân mỉm cười đi tới.
Cửa có quá nhiều người, căn bản không kịp nói chuyện, hai chị em đi tới quán cơm cạnh trường, gọi hai suất ăn no.
Trước khi đi, Chu Quốc Cường cho hai người rất nhiều tiền ăn, ba ngày dù mỗi bữa đều ăn thịt cá vẫn còn thừa. Cơm nước xong, hai chị em về nghỉ ngơi ở nhà trọ Chu Quốc Cường đã đặt sẵn, một phòng có hai chiếc giường đơn, vừa vặn hai chị em mỗi người một chiếc.
Tiểu Bảo không hỏi Chu Tiểu Vân thi thế nào, dù sao cũng thi xong rồi, dù thi tốt hay kém cũng không sửa được, cứ để chị ấy tập trung tinh thần thi môn tiếp theo là tốt nhất.
Chu Tiểu Vân cũng nghĩ vậy, bây giờ nghĩ nhiều về bài thi buổi sáng cũng không có ý nghĩa gì, nghỉ ngơi thật tốt đến chiều thi môn tiếp theo là quan trọng nhất.
Tiểu Bảo giục chị đi nghỉ, còn mình thì tìm một cuốn tạp chí giở ra đọc tạm. Vì phải đến trường thi trước nửa tiếng, nên sau khi ngủ một giờ, Tiểu Bảo gọi chị rời giường. Chu Tiểu Vân rửa mặt, đi tới trường học cũng dư dả thời gian.
Tròn ba ngày thi, nói chậm cũng chậm, nói nhanh cũng nhanh.
Người đứng chờ thí sinh bên ngoài trường còn vất vả hơn thí sinh đang thi, trời nóng như vậy ở bên ngoài lại không có chỗ ngồi.
Có phụ huynh rất thông minh mang theo vài chiếc ghế nhỏ trong nhà sang đây ngồi. Tiểu Bảo thấy thế ngày thứ hai cũng mang ghế ở nhà theo, ngồi rất thoải mái.
Nhưng dù vừa nóng vừa mệt cũng không có ai than thở, mọi người đều mang tâm tình chờ mong đứng chờ.
Tâm tình vốn thấp thỏm không yên, sau khi được phát đề thi, Chu Tiểu Vân đã bình tĩnh lại. Lúc này, cô không có quyền lo lắng khẩn trương, làm bài thi quan trọng hơn. Thời gian rất quý giá, nhiều câu hỏi thế này, không làm nhanh thì đến khi thu bài cũng chưa xong.
Khi thi số học đã xảy ra tình huống này, Chu Tiểu Vân đã làm hết nhưng chưa kịp soát bài đã bị thu. Có một nữ sinh cùng phòng thi với cô đến khi thu bài vẫn còn hai, ba bài chưa làm xong.
Giám thị đến thu bài, nữ sinh kia bỗng nhiên ‘Oa’ một tiếng ghé vào bàn khóc oà lên. Chu Tiểu Vân vô cùng đồng tình, đồng thời trong lòng thầm sinh cảnh giác, khi mình làm bài nhất định phải chú ý đến tốc độ!
Khi thi thỉnh thoảng Chu Tiêu Vân liếc qua chiếc đồng hồ đeo tay, đồng hồ này cô mua riêng vì đợt thi này, rất xinh xắn.
Nhìn kim đồng hồ đang chuyển động, cô càng làm bài nhanh hơn. Sau khi làm xong, soát lại một lần, vừa vặn hết giờ.
Đến khi thi xong môn cuối cùng, Chu Tiểu Vân hơi ૮ɦếƭ lặng. Tay không ngừng viết đáp án, đại não luôn vận chuyển cao tốc, thật là tổn hao tế bào não mà.
Chờ đến khi loa phóng thanh phát tín hiệu thu bài, cô thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng đã kết thúc.
Dù thi tốt hay kém, kỳ thi đại học cũng kết thúc rồi.
Về nhà thôi!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc