Cực Phẩm Vú Em - Chương 323

Tác giả: Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ

Đây là tiền lãi của con ta.
Nữ Hoàng Tinh Linh lúc ấy không hề biết đứa bé mà Tinh Linh thần giao cho nàng có lai lịch gì, mà Tinh Linh thần cũng không nói gì hết. Hơn nữa, quan trọng nhất… Tinh Linh thần ngàn lời dặn dò, lặp đi lặp lại rằng đứa bé này hắn giao cho nàng nuôi nấng.
Bàn giao xong, Tinh Linh thần biến mất.
Khi đó, đón lấy đứa bé xong thì Nữ Hoàng Tinh Linh do dự. Bởi vì lúc ấy nàng là Tinh Linh thánh nữ, là nữ hoàng dự bị của Tinh Linh, mà điều kiện quan trọng nhất của thánh nữ là- chữ trinh ngàn vàng.
Tinh Linh tộc yêu thích sự thuần khiết, mà xử nữ tượng trưng cho sự trong trắng, thuần khiết của thánh nữ. Nhưng nếu nàng nhận nuôi đứa bé này, nàng phải giải thích sao cho người ta đây, người ta sẽ nghĩ gì về nàng? Đặc biệt, đứa bé này lại là một bán Tinh Linh. Nếu nuôi dưỡng một bán Tinh Linh, giấc mộng nữ hoàng của nàng sẽ tan vỡ.
Vì vậy nàng mới cảm thấy bất an khi giữ đứa bé lại. Giữa ngôi vị nữ hoàng với việc nuôi nấng đứa bé, Nữ Hoàng Tinh Linh do dự không thôi. Nàng không dám không tuân mệnh lệnh của Tinh Linh thần, nhưng cũng không muốn từ bỏ giấc mộng nữ hoàng.
Tuy nhiên, giữa đêm đen thấy Bắc Đẩu, nàng chợt nghĩ Tinh Linh thần kêu nàng nuôi dạy đứa bé cho tốt nhưng không nói tự mình nuôi dạy đứa bé!
Sau cùng, nàng quyết định đem đứa bé cho người khác nuôi. Hơn nữa người nhận nuôi không phải là Tinh Linh, vì nếu là Tinh Linh sẽ tra ra nàng ngay. Cuối cùng nàng nghĩ đến thế giới loài người.
Cho nên, mười lăm năm trước, trong một ngày, nàng mang đứa bé trốn ra khỏi rừng rậm Tinh Linh, chu du thế giới nhân loại.
Đó là một buổi chiều thơ mộng, ánh hoàng hôn chiếu rọi trên bến tàu Quang Minh đế quốc.
Nữ Hoàng Tinh Linh Kate đi vào thế giới loài người. Nhưng nàng cũng không biết mình nên làm gì!
Đem đứa bé bán Tinh Linh cho một tay nào đó, nàng không làm được. Trời có biết người đó có nuôi nấng cô bé tử tế không.
Trong lúc do dự, đột nhiên phía sau nàng vang lên tiếng nước động, một cô gái xinh đẹp chậm rãi trồi từ dưới nước đi lên. Đó là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, cô ta có mái tóc dài màu lam. Đôi mắt long lanh như hai viên ngọc bích. Đặc biệt nhất là… cô gái này toát ra một loại hơi thở khiến người ta tin cậy, thoải mái.
Không do dự, Nữ Hoàng Tinh Linh Kate không chút đắn đo chạy đến bên cạnh cô gái, nhồi đứa bé vào lòng cô gái.
Cô gái đó ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn Nữ Hoàng Tinh Linh Kate, nhưng không nói lời nào.
Tuy cô gái không nói, nhưng Kate lại nói với cô gái một câu.
- Mười lăm năm sau, vào ngày hôm nay, cô tới nơi này chờ tôi được không? Đây là ước định giữa chúng ta. Đến ngày đó, chắc chắn tôi sẽ quay về và đón con bé. Cầu xin cô giúp tôi.
Nàng nhơ nhớ là đã nói như thế với cô gái đó.
Đồng thời nàng còn mang chiếc chìa khóa giao cho cô gái.
Mà không ngờ cô gái lại gật đầu. Sau đó nhận nuôi nấng đứa bé mà Nữ Hoàng Tinh Linh Kate giao cho.
**********************.
- Vậy chìa khóa đó bây giờ ở đâu?
Dạ chậm rãi hỏi.
- Cái chìa khóa đó, trong tay một cô gái rất xinh đẹp.
Nữ Hoàng Tinh Linh khẽ gật đầu:
- Cô ấy có mái tóc dài màu lam, đôi mắt ngọc bích, một cô gái xinh đẹp tuyệt trần.
Nghe đáp án từ Nữ Hoàng Tinh Linh, hai mắt Cửu U trắng dã, muốn hộc máu. Tóc lam dài, mắt xanh… Mịa, loại người đó thế giới này không có một trăm ngàn cũng có một vạn người! Mò kim đáy bể à?!
- Cửu U lão đại. Cô ta có khi nào là con gái Hải Hoàng?
Ở cạnh, Minh nhắc nhở:
- Lúc chúng ta đi sưu tầm chìa khóa thứ nhất, đi theo khí tức của Tinh Linh thần. Cuối cùng tìm đến nhà của cô nàng Tĩnh Tâm kia, sau đó lục soát thì tìm được con bé Nguyệt Nhị. Hơn nữa khi đó chúng ta đều nhìn thấy cô nàng Tĩnh Tâm kia. Mái tóc lam dài, đôi mắt xanh lơ. Có khi nào cô gái mà Nữ Hoàng Tinh Linh nói là Tĩnh Tâm không?
- Cửu U lão đại, có nên đi bắt con gái Hải Hoàng không?
Ở bên Dạ a dua nói.
- Không.
Cửu U lắc đầu, thở dài:
- Chúng ta không có thời gian đi bắt cô ta.
- Vậy làm sao bây giờ?
Minh và Dạ vội la lên.
- Cưỡng chế phá vỡ phong ấn.
Cửu U cắn răng:
- Ta không tin cái phong ấn này không có chìa khóa thì không mở được!
- Được rồi, Cửu U lão đại, chuyện phá vỡ phong ấn cứ để ta làm cho.
Minh xung phong nhận nhiệm vụ, tay múa đoản kiếm không ngừng:
- Để ta xem, phong ấn mà đệ nhất chủ thần Lôi thần năm xưa có bao nhiêu lợi hại!
Nói xong, Minh quát to một tiếng.
- Phá!
Minh cầm đoản kiếm chém một nhát về phía kết giới.
Nháy mắt, đoản kiếm đã chạm vào kết giới!
Sau đó, một tiếng cộp. Minh há to miệng nhìn kết giới phía trước. Hiện tại Minh không còn biết nói gì nữa.
Thử nghĩ xem!
Một người ôm quyết tâm liều ૮ɦếƭ xông vào vách tường, sau khi xông vào mới phát hiện vách tường mình lao vào lại là tường giấy.
Lúc đó, ngươi có cảm giác gì?
Hãy hỏi Minh!
Chỉ một tiếng cộp, đoản kiếm trong tay Minh đã xé kết giới có vẻ ghê gớm này.
Đứng bên Cửu U cũng đơ.
- Ta, ta…!
Cửu U nói ‘ta’ gần nửa ngày trời, sau đó điên lên nói:
- Mịa, giỏi cho thằng Lôi thần, ngươi nhớ vụ này cho ta.
Cửu U cắn răng.
Thế đó, vô hình trung Cửu U lại bị Lôi thần đùa bỡn. Lần này do cực chẳng đã nên Minh mới lao lên phá phong ấn, nếu không có lẽ Cửu U đã rời khỏi đây rồi.
Cần bình tĩnh lại gấp.
- Cửu U lão đại, bên trong chỉ có một cái hộp kim loại.
Phá phong ấn xong, Minh nói với Cửu U.
Cửu U cùng Dạ đi vào trong.
- Chính là cái này đây.
Cửu U nhìn hộp kim loại. Cái hộp này có cỗ ma lực hắc ám khiến Cửu U có cảm giác vô cùng thân thiết.
Từng luồng ma lực từ từ tỏa ra.
- Trong hộp này là đầu của chủ nhân!
Cửu U hưng phấn kêu, vươn tay ôm lấy hộp.
- Đi.
Cửu U kêu liền. Rút kinh nghiệm lần cánh tay trái của Satan. Cửu U không lãng phí thời gian vô bổ, trực tiếp đi ngay.
Lúc Cửu U chuẩn bị rời đi thì bên cạnh Nữ Hoàng Tinh Linh xuất hiện ma lực không gian dao động.
- Không tốt!
Cửu U quát khẽ, xem ra có kẻ đã định vị tọa độ không gian lên người Nữ Hoàng Tinh Linh.
- Xoạt!
Không có ma pháp truyền tống hoa lệ, chỉ là hai đạo quang hoa xuất hiện trong di tích này.
Hai người đó chính là Cao Lôi Hoa và Tinh Linh thần.
- Mạnh khỏe chứ các vị.
Vừa tới nơi, Tinh Linh thần híp mắt cười nhìn mọi người trong di tích.
- Dường như các ngươi đã thành công?
Cao Lôi Hoa cũng từ từ bước ra.
- Ngươi cũng đến đây?
Cửu U nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa bên cạnh Tinh Linh thần. Mái tóc bạc này đúng là kẻ thù truyền kiếp của Cửu U hắn.
Chán ghét, thậm chí Cửu U có ý thay đổi phong cách ăn mặc, không mang đồ trắng, thay thành đồ đen hết.
- Thế nào, cái tên gọi là Cửu U kia, giờ trả Nữ Hoàng tộc ta được chưa?
Không chút ác ý, Tinh Linh thần mỉm cười nói.
Mỉm cười nhìn Cửu U.
- Người ngươi muốn ở đây.
Cửu U chế ngự cổ Nữ Hoàng Tinh Linh Kate.
- Các ngươi làm thế là vì phong ấn này sao?
Tinh Linh thần nhìn thấy Nữ Hoàng Tinh Linh bị Ϧóþ cổ, không ngờ không tỏ vẻ khẩn trương.
Giận đến tận cùng chính là hờ hững.
- Đúng vậy.
Cửu U cũng không thèm che dấu, chuyện đến nước này, có dấu cũng vô ích.
- Ồ, thành công rồi chứ?
Tinh Linh thần thấy cái hộp trước иgự¢ Cửu U thì gật gù đầu:
- Xem ra ngươi đã đoạt được nó rồi nhỉ.
- Nếu đã đoạt được đồ ngươi cần thì có thể buông Nữ Hoàng tộc ta ra được rồi.
- Chờ chúng ta rời khỏi đây, chúng ta sẽ trả lại Nữ Hoàng Tinh Linh cho các ngươi.
Cửu U cũng cười lại Tinh Linh thần.
- Vậy hả, xin cứ tự nhiên.
Tinh Linh thần tỏ vẻ mời đi.
Cửu U, Dạ và Minh nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa và Tinh Linh thần, sau đó nhấc Nữ Hoàng dậy, kéo đi ra ngoài di tích.
- Khoan đã, ta có việc muốn nói với ngươi.
Cao Lôi Hoa lắc mình chặn trước mặt Cửu U.
- Ngươi muốn gì?
Thân hình Cửu U run lên, lúc này giọng nói có vẻ lắp bắp.
- Sao ngươi dám bắt con gái ta.
Ánh mắt Cao Lôi Hoa nhìn xoáy vào Cửu U, hàn quang ánh lên:
- Nói cho ta biết, các ngươi đã làm gì con gái ta?
Thấy ánh mắt Cao Lôi Hoa, Cửu U không khỏi thụt lui ra sau.
- Yên tâm đi, đó là một cái ấn ký, hơn nữa là một cái ấn ký tạm thời, chỉ cần qua ngày là biến mất.
Cửu U yếu ớt nói.
Cao Lôi Hoa nói:
- Chỉ hy vọng là thế.
Cao Lôi Hoa vươn tay khẽ vỗ vai Cửu U:
- Hy vọng ngươi không làm gì khác lên con ta.
- A.
Cửu U khẽ thốt.
Lúc Cao Lôi Hoa chụp tay lên người, Cửu U cảm thấy mình bị điện giật run lên.
Bởi vì trong lúc vỗ vai, thần lực của Cao Lôi Hoa lặng lẽ đi vào trong cơ thể Cửu U. Vốn Cao Lôi Hoa muốn bí mật đi vào trong cơ thể.
Nhưng do thể chất của Cửu U rất đặc thì cho nên phát hiện ra cỗ thần lực lôi hệ kỳ lạ trong người.
Cao Lôi Hoa cả kinh, không ngờ Cửu U cảm giác được lôi thần lực biến dị của mình. Tuy nhiên Cao Lôi Hoa vẫn cười ha hả.
- Hy vọng ngươi sẽ không có chủ ý ᴆụng đến người nhà ta nữa.
Cao Lôi Hoa nói với Cửu U:
- Một đòn này là cảnh cáo ngươi…
- Coi như tiền lãi ngươi nợ con ta. Cỗ lôi điện này coi như giúp ngươi mát xa miễn phí đi. Cao Lôi Hoa nhẹ giọng nói.
- Còn cái hòn đỏ đỏ của ngươi, ta cũng giữ luôn.
Cao Lôi Hoa khẽ nói.
- Ặc.
Vừa nghe Cao Lôi Hoa nói cái hòn đỏ đỏ, mặt Cửu U không hiểu vì sao lại đỏ lên… Đỏ lên vì tức, hay vì…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc