Cực Phẩm Công Tử - Chương 17

Tác giả: Công Tử Vô Song

Tiến Hành Jq

Không nhìn thì không sao, vừa nhìn liền thấy người kia thế nhưng không phải bên phe mình, là người phe Càn Khôn. Trong trò chơi này phân ra hai phe, một là Thái Cấp, một là Càn Khôn, hai phe luôn ở trạng thái đối địch, chỉ cần nhảy qua biên giới của phe địch người chơi liền bị biến thành hồng danh, có thể tùy ý công kích những người khác, đồng thời người chơi bên này cũng có thể công kích lại, hơn nữa cho dù có *** cũng sẽ không gia tăng tỷ số phạm tội mà còn có thêm danh vọng chiến trường. Danh vọng chiến trường nhiều có thể đổi vài thứ tốt, vì vậy thỉnh thoảng cũng sẽ có người phe khác chạy đến *** xoát danh vọng.
An Nhạc mặc dù không đi qua Càn Khôn, nhưng nếu trong trò chơi hai bên đối địch, cô lại thấy được đương nhiên không bỏ qua cho người đó. Hơn nữa cô nhìn thấy ID người này là “Sói xám thích ăn cừu lười”, PK rất tốt, mới cấp 50 nhưng hai ba người vây công hắn đều bị hắn nhanh chóng ***. Nếu như An Nhạc không nhân cơ hội hạ thủ đến lúc đó không biết sẽ ૮ɦếƭ dưới tay ai, lúc một người chơi khác bị hạ ngã xuống đất, cô liền xuất thủ đánh lén hắn, người nọ đoán chừng không nghĩ đến cô sẽ động thủ, cho nên nhanh chóng bị đánh bại.
An Nhạc mắt thấy mình đánh lén thành công liền không do dự quăng ra liên chiêu, vì vậy thanh máu của “Sói xám thích ăn cừu lười” ầm ầm rơi xuống.
Cách màn ảnh, Cố Tử Mặc nhìn một màn như vậy, tầm mắt dừng trên ID “Tôi Vì Bạn Mà Đến” một giây, cũng không ham chiến, nhanh chóng dùng bảo vật tiên y chạy về hướng hoàng cung.
Muốn chạy? An Nhạc lập tức thao tác nhân vật đuổi theo, mà mấy người lúc trước bị “Sói xám thích ăn cừu lười” giết liền lên kênh bản địa kêu cứu: kinh thành có ngoại tuyến, nhanh chóng tới giúp, kinh thành có ngoại tuyến, nhanh chóng tới giúp.
An Nhạc nhìn bóng lưng phía trước suy nghĩ có phải là giặc cùng không nên đuổi hay không, nhưng thấy hắn lại chạy về phía hoàng cung, ở nơi đó có rất nhiều NPC, cô an tâm hơn một chút, chỉ cần hắn đến chỗ NPC, NPC sẽ lập tức giết hắn, không cần cô động thủ.
Còn muốn tiếp tục chạy về hướng đó? Ôm ý nghĩ đó, An Nhạc hứng trí bừng bừng đuổi theo, vậy mà tên kia dường như rất quen thuộc đường trong hoàng cung, biết nơi nào có thể tránh được NPC nên không bị đuổi giết, thuận lợi tiến vào hoàng cung.
Cố Tử Mặc thấy người phía sau đuổi sát không buông, cảm thấy hơi buồn cười, cái người tên “Tôi Vì Bạn Mà Đến” này hắn nhớ được, không phải là người lần trước muốn cùng hắn tử đấu sao? Hơn nữa mỗi lần nhìn thấy người này trong bang phái đều là một bộ dạng sôi nổi, mới vừa rồi nhìn thấy tên đó đứng một bên, tưởng hắn sẽ không động thủ, ai ngờ tên này lại đánh lén mình. Cố Tử Mặc nổi lên tâm tình đùa giỡn, ngón tay thon dài đánh chữ trên kênh phụ cận.
[Phụ cận] Sói xám thích ăn cừu lười: Cố gắng lên *mỉm cười*
An Nhạc thấy biểu tình này, lỗ mũi hừ hừ thổi khí, nha, này không phải muốn trêu chọc cô sao, cô không tin không thể *** hắn, con ngươi linh lợi lưu chuyển, lập tức có chủ ý, nếu hắn không dẫn NPC, vậy cô giúp hắn dẫn không được sao!
An Nhạc vừa có ý nghĩ này liền quyết đoán mở hồng danh, điểm vào NPC, NPC lập tức đuổi theo mà cô cũng tiếp tục đuổi theo người nọ.
An Nhạc đuổi theo tên đó, khi còn cách một khoảng, cô sử dụng kỹ năng đặc biệt của pháp sư là thuấn di nhanh chóng tiến lại gần hắn rồi lại quăng ra một kỹ năng làm mục tiêu choáng váng. Cố Tử Mặc nhẹ nhàng né tránh sau đó đánh trả lại, An Nhạc lập tức mở trạng thái vô địch, được bọc trong một hồ lô xuyên thấu, đây cũng là lợi thế của pháp sư, khi sử dụng kỹ năng này có thể miễn dịch tất cả các công kích trong vòng 30 giây, nhưng trong 30 giây này không thể di động cũng không thể ***.
Đối với An Nhạc 30 giây này là quá đủ rồi bởi vì NPC đã đuổi tới, cừu hận tuy là do cô kéo nhưng khi chúng phát hiện ra ngoại tuyến cũng sẽ ***.
Cố Tử Mặc cũng đã phát hiện ra NPC Ngự Lâm Quân kia nhưng mà đã muộn rồi, trước mặt NPC, người chơi có trâu bò tới cỡ nào cũng trở thành món ăn của chúng, muốn chạy cũng không có cơ hội ( An Nhạc có thể kéo, còn vừa chạy vừa giữ khoảng cách được là nhờ ưu thế 30 bước của pháp sư). Vì thế, NPC Ngự Lâm Quân chỉ dùng hai chiêu trên đỉnh đầu Sói Xám thích ăn Cừu Lười nổi lên hai chữ trọng thương, nằm trên mặt đất ૮ɦếƭ rất thê thảm.
Phốc! Đã ૮ɦếƭ rồi sao? Cùng cô đấu à, còn chưa có đủ kinh nghiệm đâu! An Nhạc khoan khoái đánh chữ “hahaha, cười một cái cho ta xem nào!”
Cố Tử Mặc nhìn thấy trên màn hình thông báo nhiệm vụ đã hoàn thành, cho nên dù ૮ɦếƭ cũng không có cảm tưởng gì. Cái này là acc của bạn hắn, có nhiệm vụ cần phải vào trận doanh của phe đối địch chạy một vòng hoàng cung mới có thể hoàn thành, người bạn đó tới hai lần đều bị giết cho nên nhờ hắn online làm dùm.
Cố Tử Mặc nhìn tên nhóc con còn đang trốn trong vô địch trên màn ảnh, nụ cười trên môi có chút nghiền ngẫm, hiển nhiên hắn đã ૮ɦếƭ nên đối phương mới cao hứng như vậy.
[Phụ cận] Sói xám thích ăn cừu lười: Rất vinh hạnh khi ta có thể làm ngươi vui vẻ, nhưng mà cẩn thận vui quá hóa buồn.
An Nhạc đương nhiên biết hắn đang muốn ám chỉ cái gì, đơn giản là khi hết 30 giây cô cũng sẽ bị NPC miểu sát, hắn cho rằng cô ngốc lắm sao? Hừ!
[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: cảm ơn lòng tốt của người, nhưng mà ta tuyệt đối sẽ không rơi vào kết cục như vậy
Nói xong An Nhạc phát ra hai cái vẻ mặt đáng yêu cùng tạm biệt.
Sau đó, An Nhạc rất quyết đoán lựa chọn logout, khi cô logout vừa đúng lúc kết thúc trạng thái vô địch, vì thế cái Cố Tử Mặc nhìn thấy là hình ảnh đối phương biến mất, trên màn hình còn chừa lại câu nói kia cùng hai cái biểu tượng cảm xúc kia. Cố Tử Mặc nhướn mày, xem ra người này cũng không quá đần.
Bên này, An Nhạc đang cười đến vô cùng rực rỡ, một lần nữa mở giao diện đăng nhập, cô vừa online một chút liền nhận được thông báo Công Tử Thế Vô Song login.
A a a a! Công Tử đã tới, An Nhạc vừa thấy mấy chữ này liền theo phản xạ nhìn xem hắn đang ở khu vực nào. Ai ngờ trên giao diện bạn tốt tên của Công Tử lóe lên, thể hiện có tin tức, hệ thống lại đột ngột gửi tới thông báo Công Tử Thế Vô Song đã thêm cô vào bạn tốt.
Hmm? Cái gì? An Nhạc không thể tin được dụi mắt, cô không nhìn lầm chứ, Công Tử thêm cô vào bạn tốt, mai là ngày tận thế hả? Nếu không tại sao không có lý do gì hắn lại tự nhiên thêm cô vào bạn tốt?
An Nhạc nghĩ không ra, cũng không thể tìm được đáp án bởi vì sau khi Công Tử thêm bạn tốt cũng không có động tác gì tiếp theo, chỉ có thể tùy tiện đoán mò, đây không phải là muốn ђàภђ ђạ cô sao? An Nhạc nhìn chăm chú vào màn hình, rốt cục cũng ra quyết định, cô phải tấn công, mở ra cửa sổ mật ngữ nhắn tin cho hắn.
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Công Tử hiện tại có rãnh không, có thể cùng ta PK không?
An Nhạc cảm thấy mình nói lời mở đầu như vậy sẽ không khiến hắn nghi ngờ, bởi vì lúc trước đúng là cô có nói khi nào rãnh rỗi thì hai người PK lại.
Rất nhanh bên kia liền đáp trả
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Tìm ta báo thù?
Thấy mấy lời này, khóe môi An Nhạc giật giật, bộ dạng của cô rất giống muốn tìm người báo thù hả? Nhưng mà không ngờ học trưởng vẫn còn nhớ chuyện tử đấu lần trước, cái này có được tính là tiến bộ không, bây giờ có thể nhớ được cô rồi.
An Nhạc đánh máy trả lời
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Báo thù gì chứ, ta không phải là thua đến không dậy nổi, chỉ là muốn tìm ngươi tỷ thí một chút mà thôi.
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: A, phải không?
An Nhạc nhíu chân mày nhìn chằm chằm ba chữ này của hắn, hình như có gì đó là lạ! An Nhạc lập tức vứt mấy suy nghĩ vớ vẩn này ra sau đầu, trả lời
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Đương nhiên rồi, nếu không thì ngươi cho là cái gì, không phải là Công Tử sợ PK với ta nhiều sẽ bị ta học trộm kỹ thuật cho nên không ứng chiến.
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Ta ở Hoang Nguyên đánh quái, có muốn tới không? Dẫn ngươi đi thăng cấp.
Hmm? Thật không vậy, niềm vui tới nhanh quá, An Nhạc có chút K**h th**h. Cô nhẹ nhàng thở một hơi, vội vàng trả lời
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Muốn tới, muốn tới!
Bên kia lập tức gửi đến lời mời tổ đội, An Nhạc điểm vào, phát hiện trong đội chỉ có mình hắn.
Haha, An Nhạc cao hứng vừa dùng phù truyền tống dẫn đừng tới chỗ Công Tử, vừa triệu hồi con lừa lông ngắn là sủng vật mà Hệ Thống tặng, cưỡi lên nó nhàn nhã đi về hướng Công Tử, từ xa, cô đã nhìn thấy tư thế oai hùng của hắn.
Hắn mặc một bộ bạch y, bên cạnh ngồi một lão hổ hung mãnh, An Nhạc biết con hổ này, nó là tiên thú trong trò chơi rút thưởng của Hệ Thống, cực kỳ cường đại, một số ít người chơi RP mới rút được, người rút không được chỉ có thể bỏ ra nhiều tiền để mua.
An Nhạc vừa nhảy xuống lừa, trên màn hình liền phát ra thông báo
[Hệ Thống] Công Tử Thế Vô Song mời bạn cùng cưỡi tọa kỵ, chấp nhận hay từ chối.
Cơ hội tốt như vậy chỉ có kẻ ngu mới từ chối, An Nhạc đương nhiên không phải người ngu, cho nên cô bấm tiếp nhận, sau đó trong trò chơi bố y nam tử chớp mắt an vị phía sau bạch y công tử, hai người cùng cưỡi chung một con ngựa.
Ở bên ngoài, An Nhạc đối với cảnh này vô cùng thỏa mãn, dĩ nhiên nếu đem đổi giới tính của người ngồi phía sau thì càng tốt.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Ta dụ quái rồi, cẩn thận.
A! Cẩn thận! An Nhạc thấy hai chữ này đại não lại bắt đầu YY, quả nhiên đây mới là học trưởng ôn nhu, khí chất nhẹ nhàng trong suy nghĩ của cô a. An Nhạc lập tức gõ một khuôn mặt cười, thuận tiện trả lời
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Không cần lo lắng cho ta!
Công Tử bắt đầu dụ quái, giết toàn bộ, còn An Nhạc an vị ngồi phía sau xoát kinh nghiệm.
Nhìn thanh kinh nghiệm không ngừng dâng lên, khóe môi An Nhạc không giấu được nụ cười, thì ra đi xoát kinh nghiệm lại là chuyện tốt đẹp như vậy! Nhưng mà nhìn Công Tử giết quái xong đều phải uống dược hồi máu mới có thể tiếp tục, trong lòng cô có chút áy náy.
Nêu như nghề nghiệp của cô là y sư, như vậy có thể giúp đỡ hắn. Nhưng mà từ lúc biết chơi game tới nay, cô chưa từng thử qua chức nghiệp này, cô đối với việc cứu người thật sự không có hứng thú. Cho nên An Nhạc chỉ có thể để Công Tử kéo theo phía sau, có thể hỗ trợ quần công, mặc dù không giúp được bao nhiêu, nhưng cũng tự cho mình một lời an ủi.
Sau ba giây quần công, An Nhạc liền rãnh rỗi, cô rất muốn cùng Công Tử nói chuyện phiếm, nhưng mà nhìn hắn bận rộn giết quái nên ngại mở miệng, tìm hắn nói chuyện không phải là quấy rầy hắn sao, lỡ hại hắn ૮ɦếƭ thì sao?
An Nhạc đành đình chỉ động tác đánh máy, nhưng cô không mở miệng đối phương lại mở miệng trước.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Kinh nghiệm thế nào rồi?
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Rất tốt, cứ tiếp tục như vậy không bao lâu có thể thăng cấp, thật cảm ơn!
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Không cần, tiện tay thôi.
An Nhạc nhìn mấy lời này rồi cười cười, đang muốn nói gì đó lại phát hiện bọn họ đang bị một đám quái vây quanh, cô nhắc nhở hắn
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Cẩn thận.
Ai ngờ hắn vẫn còn thời gian đánh chữ trả lời cô
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Không ૮ɦếƭ đâu
Không ૮ɦếƭ? Được rồi, 30 giây sau cô liền thừa nhận sự thật này, đúng là không ૮ɦếƭ được, nhưng mà trong lòng cô lại nổi lên chút nghi ngờ, An Nhạc chần chừ một lát cuối cùng cũng dè dặt hỏi
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Công Tử, không phải ngươi đang dùng ngoại G (chắc là auto) chứ?
Không thể trách An Nhạc hỏi như thế, hắn một bên cùng cô nói chuyện, một bên giết sạch quái, đây không phải chuyện một người hai tay có thể làm được.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Không có
An Nhạc hoàn toàn kinh ngạc, hắn thật sự không dùng ngoại G, không phải gạt người chứ!
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Không có sao? Thật không thể tin được!!!!!!!
An Nhạc gửi qua nhiều dấu chẩm hỏi thể hiện vẻ kinh ngạc của cô, không thể tin học trưởng trong trò chơi lại ở cấp bậc thần thánh như vậy.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Ta chỉ dùng vài công cụ hỗ trợ.
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: *lau mồ hôi* này không phải là dùng ngoại G sao, hai cái này có gì khác nhau?
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Công cụ hỗ trợ dễ nghe hơn!
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến:……….
Được rồi, An Nhạc cũng phải thừa nhận cách nói công cụ hỗ trợ dễ nghe hơn so với ngoại G, An Nhạc lập tức đánh chữ
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Nhìn không ra Công Tử còn có khiếu hài hước như vậy, đúng thực là công cụ hỗ trợ dễ nghe hơn, đúng rồi, Công Tử ngươi dùng công cụ hỗ trợ này ở đâu vậy, có thể chia sẻ không?
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Ta tự mình viết
Hmm? An Nhạc sửng sốt, cô nhớ học trưởng học về truyền thông, IT cũng mạnh như thế sao? Không biết thì không thôi, biết rồi thì thật làm người khác giật mình mà, An Nhạc cười hì hì đáp trả
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Thật trâu bò! Cúng bái *nước miếng*
Cố Tử Mặc nhìn màn hình, hoặc nên nói là nhìn phản ứng của người kia, mâu quang chợt lóe.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Cô là con gái?
Lúc Công Tử đánh chữ, An Nhạc đang uống nước, thấy mấy lời này xuất hiện trên màn hình, cô bị sặc, vì thế không khống chế được toàn bộ nước đều phun vào màn hình, sau đó còn ho khan mấy tiếng.
An Nhạc đặt cái cốc xuống, rút khăn giấy cứu giúp bàn phím cùng màn hình, trái tim đập cuồng loạn, Công Tử làm sao có thể đoán ra cô là con gái?
Hứa Ngọc nghe được động tĩnh phía sau, quay đầu lại nhìn một cái, hỏi “Sao vậy?”
“Không có gì” An Nhạc lắc đầu đem đống khăn giấy vứt vào thùng rác rồi ngồi trở lại máy tính, cô nhìn công tử bạch y bồng bềnh trong màn hình, kéo thanh cuộn trong cửa sổ chat xem sau khi Công Tử nói câu đó xong còn nói thêm gì nữa không. Song, cô kéo kéo kéo một hồi phát hiện Công Tử chỉ nói một câu kia, An Nhạc buồn rầu sờ sờ mũi, ách! Bây giờ cô có nên thẳng thắng nói ra không đây? Nếu bỏ qua cơ hội lần này nói không chừng về sau sẽ không còn dịp nào tốt như vậy!
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Haha, ngươi đang chế nhạo ta sao, sao ta có thể là con gái, đây là đàn ông chính gốc đấy nhé!
An Nhạc đánh mấy lời này xong cũng muốn tự P0'p ૮ɦếƭ mình, rõ ràng chỉ cần một chữ thôi là có thể giải quyết vấn đề, nhưng cô thật lo lắng nếu nói mình là con gái sẽ phản tác dụng, cho nên cô vẫn nên lựa chọn cẩn thận hơn, thận trọng hơn.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: A! Vậy thì tốt.
Vậy thì tốt? Cái gì tôt? Chẳng lẽ Công Tử thấy may mắn khi cô là con trai sao? Cô không bi kịch như thế chứ, An Nhạc nhìn màn ảnh, bắt đầu tự bổ não. Đang lúc An Nhạc lan man tưởng tượng, đột nhiên cô bị rơi xuống đất, mà Công Tử ngồi trước cô lại biến mất.
Chỉ là Công Tử vừa kéo một đống quái, đám quái mất đi mục tiêu công kích liền đem tầm mắt đặt trên nhân vật của An Nhạc. Không nên a!An Nhạc nhìn đám quái, thật muốn mở vô địch sau đó logout. Thế nhưng động tác của cô lại chậm một bước, nhiều quái như vậy đánh tới, cô liền hiên ngang nằm trên đất, thời gian mở vô địch cũng không có, đám quái này cắn giết cô xong rốt cục cũng hài lòng rời đi.
An Nhạc nhìn thi thể trên màn hình, thực sự là khóc không ra nước mắt, Công Tử đi đâu rồi? Rớt mạng hay là xảy ra chuyện gì? Hơn nữa vì sao cô thấy hình ảnh này thật quen thuộc vậy? Không phải giống như chuyện phát sinh ở hoàng cung sao. An Nhạc quay đầu nhìn Hứa Ngọc, yếu ớt nói “Đại Ngọc Nhi, tới Hoang Nguyên cứu tớ”
Hmm? Hứa Ngọc nhìn cô, hỏi “Sao lại chạy đến Hoang Nguyên? Đó không phải chỗ cấp bậc như chúng ta có thể tới!”
An Nhạc mặt không đỏ tim không đập trả lời “Làm một nhiệm vụ”
“Cậu đúng là phiền phức” Hứa Ngọc ngoài miệng oán trách, nhưng vẫn nhận mệnh chạy tới Hoang Nguyên.
An Nhạc nhìn về phía màn hình không ngờ lại thấy một đạo ánh sáng, sau đó bạch y công tử xuất hiện bên cạnh thi thể cô, Hệ Thống đúng lúc thông báo
[Hệ Thống] Bạn tốt Công Tử Thế Vô Song login
Hai mắt cô sáng ngời, đang muốn gửi tin nhắn cho hắn, không ngờ đối phương đã gửi qua trước
[Phụ cận] Công Tử Thế Vô Song: Ngại quá, vừa rồi rớt mạng.
[Phụ cận] Công Tử Thế Vô Song: Ngại quá, vừa rồi rớt mạng.
Về phần Cố Tử Mặc có thật sự rớt mạng hay không thì cũng không thể nói rõ được.
Bởi vì đối phương là học trưởng nên An Nhạc hoàn toàn không nghi ngờ gì tin chắc rằng hắn bị rớt mạng, hơn nữa hắn cũng tỏ vẻ xin lỗi với cô rồi, vì thế bèn trả lời
[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: không sao, chuyện này không phải lỗi của ngươi, là do mạng internet không tốt.
Thấy những lời này, ngón trỏ đặt trên chuột của Cố Tử Mặc giật giật, cặp mắt xinh đẹp khẽ híp lại, trên môi nâng lên một nụ cười thú vị, hắn phát hiện người này đối với acc Công Tử có thái độ rất lạ, không có kiêu ngạo cùng liều lĩnh, cái này là vì sao đây?
Trong trò chơi, mấy cô gái nghĩ biện pháp đến gần mình hắn đã thấy nhiều, nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy một cô gái như vậy, dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là hắn không có đánh giá sai.
[Phụ cận] Công Tử Thế Vô Song: Ta gọi người đến cứu ngươi.
An Nhạc thấy hắn nói như vậy lập tức nhớ tới vừa rồi có gọi Đại Ngọc Nhi tới cứu mình, đoán chừng cũng sắp đến rồi. A! sắc mặt An Nhạc nhanh chóng thay đổi, nếu để Đại Ngọc Nhi đến, nhìn thấy một màn này thì cô nhất định sống không yên. Vì thế, An Nhạc ra vẻ trấn định ở trong phòng ngủ nói “Đại Ngọc Nhi, không cần tới nữa, có một y sư đi ngang qua cứu tớ rồi”
“Ừm” Hứa Ngọc đã đi được một nửa đường, nghe thấy An Nhạc nói như vậy liền dùng truyền tống phù trực tiếp bay về thành.
Hô! An Nhạc thở phào nhẹ nhõm, đồng thời gửi cho Công Tử một câu
[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Không cần, ta tự làm
Những lời này vừa phát đi, An Nhạc liền lựa chọn tự sống lại, như vậy rất dễ dàng nhưng mà bị rớt mất kinh nghiệm. An Nhạc đã tính qua rồi, kinh nghiệm vừa bị mất tương đương với việc ngày hôm nay không được Công Tử mang đi, cho nên không có gì khác biệt cả, khỏi phiền toái Công Tử gọi người tới cứu cô. Hơn nữa, An Nhạc cũng có chút tư tâm, cô còn muốn cùng Công Tử đánh quái, nếu gọi người khác tới lỡ không đi nữa thì biết làm sao!
Sau khi sống lại, chuyện thứ nhất An Nhạc làm chính là gửi một tin nhắn riêng cho Công Tử
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Công Tử, ngươi còn muốn xoát quái không?
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: không, ta muốn đi phụ bản.
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Thế à, vậy không làm phiền ngươi nữa.
Trả lời lại câu này, An Nhạc cho dù có là người phóng khoáng đến đâu thì cũng không tránh khỏi thất vọng, mà phần thất vọng này thông qua câu chữ cũng đã chuyển đến người nào đó.
Cố Tử Mặc không phải là người dễ dàng sinh ra hứng thú với người khác, nhưng hiện tại hắn đối với thế giới ảo này, đối với người không quen biết kia sinh ra chút hứng thú, hắn híp mắt nhìn câu nói đó một lúc, sau đó gõ một câu hồi âm.
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: cấp bậc của ngươi cũng kha khá rồi, có thể cùng nhau vào phụ bản.
An Nhạc ngẩn người, sau đó thiếu chút nữa từ chỗ ngồi nhảy dựng lên, học trưởng đây là đang dụ dỗ trá hình cô sao? Được rồi! Có lẽ học trưởng chỉ thuận miệng nói như thế, hoàn toàn không có ý gì khác, nhưng mà câu nói kia thật sự làm cho lòng người quá mức phấn chấn.
An Nhạc nhịn xuống suy nghĩ muốn ở trong phòng ngủ quay cuồng, thở sâu một hơi, cô một câu hai ý trả lời
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Yên tâm đi, ta nhất định sẽ đuổi kịp ngươi!
Phát xong những lời này, cả khuôn mặt An Nhạc đỏ bừng, thật giống như đang tỏ tình cùng học trưởng vậy.
Cố Tử Mặc nhìn mấy chữ trong khung mật ngữ, tròng mắt lần nữa híp lại.
Bên này, An Nhạc cầm lấy một quyển tạp chí quạt quạt để xua tan nhiệt lượng trên mặt vừa nhìn khung chat, bên kia cũng không có hồi âm, trong lòng không thể nói được là thất vọng hay là cái gì, nhưng mà An Nhạc vẫn rất rõ ràng, cô bây giờ đang là một người chơi nam, nếu như Công Tử thật sự trả lời gì đó thì mới là chuyện lạ.
Trãi qua câu nói đêm nay, sức lực của An Nhạc càng mạnh hơn nữa, bình thương không có giờ học sẽ làm tổ trong ký túc xá chơi game, ba người khác trong phòng, trừ Hứa Ngọc, hai người còn lại đều không nhịn được nhắc cô mấy câu. Chỉ là lúc các cô ấy nhắc nhở, An Nhạc cũng không nói chuyện, tùy các cô ấy nói, chờ lúc hai người đó đi xem phim Hàn Quốc khóc đến nước mắt chảy đầy mặt, cô sẽ ở một bên cười trên nỗi đau của người khác, cũng bởi vì vậy mà An Nhạc không ít lần bị hai cô nương đó hành hung.
Nhưng An Nhạc vẫn làm theo ý mình, tiếp tục chơi game của cô, lúc này cô rốt cục lên tới cấp 65, nghĩ tới 8 giờ đi tham gia hôn lễ của bang chủ Cuối Thời, cô không nhịn được nhìn acc cấp 75 của Công Tử trong danh sách bạn tốt, ma xui quỷ khiến thế nào đó lại gửi đi một câu
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Công Tử, tại sao trong trò chơi ngươi không kết hôn, nhiệm vụ kết hôn có rất nhiều kinh nghiệm.
An Nhạc biết lời của mình hơi bát quái một chút, nhưng cô thật lòng muốn biết, hơn nữa, trong nửa tháng nay, quan hệ của cô và Công Tử không nói thân cận hơn bao nhiêu, nhưng có khi Công Tử cũng sẽ cùng cô nói vài câu, thỉnh thoảng còn mang cô đi phụ bản.
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Điểm kinh nghiệm của ta cũng không tệ.
An Nhạc không thể tiếp lời được nữa rồi, người ta cũng đã nói kinh nghiệm của bản thân không tệ cô còn nói thế nào nữa đây? Chí ít, học trưởng trong trò chơi có lòng tự tôn cao thế này, cô cũng rất hài lòng, hiện tại rất nhiều người thích chơi trò mờ ám mà internet lại là một nơi rất thuận lợi.
YY từ trong lời nói, nào là chồng ngươi rồi lão bà của ta, thật thật giả giả rồi lại giả giả thật thật.
Lúc có hoạt động lớn phải nghe chỉ huy, An Nhạc thường mở YY, dĩ nhiên cô hy vọng có thể nghe được thanh âm của học trưởng, nhưng mà đã mấy lần, cô chưa bao giờ được nghe Công Tử nói chuyện, cô chỉ nghe qua giọng Cuối Thời với lão bà của hắn, còn có bọn Không Say nữa thôi.
Không biết tối nay học trưởng có nói chuyện không, ôm suy nghĩ này, An Nhạc lại mở YY, đợi đến khi cô trở lại trò chơi, nhìn khung mật ngữ có thêm một câu nói, là Công Tử gửi qua
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Còn ngươi tại sao không kết hôn?
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Nuôi không nổi, mấy MM bây giờ đều muốn trang bị, ta rất nghèo a!
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song:………..
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Vị kia không phải bạn gái ngươi hả?
Vị kia? Hắn nói đến vị kia, An Nhạc không cần nghĩ cũng biết đó là Đại Ngọc Nhi, bởi vì trong trò chơi cô cùng Đại Ngọc Nhi có thời gian ở cùng nhau nhiều nhất, mà cô là acc nam, Đại Ngọc Nhi là acc nữ, đúng là dễ khiến cho người ta hiểu lầm.
An Nhạc cơ hồ nghĩ cũng không thèm nghĩ, kích động trả lời
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Không phải, dĩ nhiên không phải, đừng hiểu lầm!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc