Con Gái Của Đại Tá - Chương 46

Tác giả: Miệng Cười Thường Mở

Trong màn đêm đen kịt, Hướng Vi không bật đèn lẳng lặng đứng bên cửa sổ, Tiểu đậu đỏ đã chìm vào giấc ngủ say. Ngoài cửa sổ những bông tuyết lặng lẽ rơi xuống trong bóng đêm.
Hướng Vi xoa xoa nhẹ đôi chân có chút tê cứng, cười khổ một cái. Cô hai mươi lăm tuổi, anh ấy ba mươi mốt tuổi, quen biết hai mươi năm, nhưng cẩn thận xem lại thời gian hai người tiếp xúc với nhau cũng coi như không nhiều không ít, cô chưa từng nghĩ tới có một ngày, cô và anh sẽ phát triển thêm một bước!
Hai mươi năm trước dường như đã rất xa xưa, bây giờ nghĩ lại thiếu niên mười một tuổi năm đó cũng chỉ là một cái bóng mơ hồ, phải nói nhớ rõ duy nhất đó chính là đôi mắt hẹp dài kia, trong mắt vĩnh viễn bình tĩnh không gợn sóng và mang theo ý lạnh.
Đôi mắt hẹp dài, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, khóe môi hơi vểnh một chút, tướng mạo này vừa nhìn chính là một người không dễ sống chung. Đàn ông như vậy, trong ấn tượng của Hướng Vi vẫn luôn là một kẻ bạc tình, khắt khe thiếu tình cảm, cô thật sự không thể tưởng tượng, một người đàn ông như vậy có thể hiểu được tình yêu sao?
Nhưng… Một người đàn ông như vậy, thế nhưng hôm nay lại cường hôn cô! Không thể không nói, cô cần phải suy nghĩ lại về anh rồi. Hướng Vi thở dài, cảm thấy có chút lạnh, lắc lắc đầu, từ từ đi tới giường.
Mấy ngày sau, Hướng Vi cũng không có tinh thần gì, nhưng Tiểu đậu đỏ lại rất vui vẻ, ngày ngày đi theo bà ngoại sang nhà bà nội Diệp, dĩ nhiên tiểu tử nà vẫn nhớ rõ lời mẹ nuôi dặn dò, trước mặt người khác không được gọi ba nuôi.
Sau lần đó, Chu Thần Dật cũng không gửi tin nhắn nói gì nữa, hai người giống như là chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy, cuộc sống như vậy dường như quá lạnh nhạt, lại càng làm cho Hướng Vi cảm thấy tinh thần có chút không yên.
Qua ít ngày, Trần Mai nghe người giới thiệu nói, người đàn ông lần trước đã quyết định, ý ngoài lời là không có coi trọng Hướng Vi. Làm Trần Mai giận quá chừng, oán trách với Hướng Khai Hoa người này thật sự là không biết điều, rõ ràng mấy ngày trước còn nói rất vừa ý con gái, bây giờ mới có mấy ngày liền lật lọng, thật không phải là người tốt. Hướng Khai Hoa nghe vậy nói còn không phải do bà ra ngoài gây chuyện, chuyện của con gái bà cũng muốn thò chân vào. Trần Mai gây ầm ĩ mất hết mặt mũi, lại phải thừa nhận mình sai lầm rồi, chỉ đành phải ngồi một bên hờn dỗi.
Sau khi Hướng Vi nghe nói, chẳng qua là chỉ ồ một tiếng cũng không nói gì thêm, càng làm cho Trần Mai thêm xấu hổ, ngày ngày mang theo Tiểu đậu đỏ đến Chu gia cùng kể khổ với Diệp Hân.
Ngày hai mươi bốn tháng chạp, hai vợ chồng con trai lớn Diệp Hạo Triết của Diệp Hân về. Mọi người trong Chu gia rất vui mừng, mời người nhà họ Hướng hai mươi sáu tháng chạp đến làm khách.
Hướng Vi bĩu môi, có chút không cam lòng. Tiểu đậu đỏ mặc quần áo mới, đôi mắt to xinh đẹp nhìn Hướng Vi không chớp mắt, “Mẹ nuôi, xinh đẹp.”
Hướng Vi nhịn không được liếc mắt, véo cái mũi nhỏ một cái, “Tiểu đậu đỏ, con đứa nhỏ này mới có bấy nhiêu tuổi mà đã thích nhìn người đẹp, sau này lớn lên còn không làm cho mẹ con buồn ૮ɦếƭ à.”
Tiểu đậu đỏ cười khanh khách, hào hứng chạy đến chỗ Trần Mai, vốn là Trần Mai rất vui mừng vì rất tiện nghi có được cháu ngoại, lôi kéo Tiểu đậu đỏ cười toe toét tiêu sái đi về phía trước.
Đến nhà họ Chu, mọi người đều có mặt đông đủ, người hai nhà ngồi trên ghế sa-lon tán gẫu, dĩ nhiên Tiểu đậu đỏ đã cùng Diệp Vũ Dương chạy lên lầu rồi. Diệp Hạo Triết nhìn Hướng Vi, cười nói: “Vi Vi hiện tại cũng đã lớn thành một tiểu mỹ nhân rồi. Anh trai rất vui mừng nha.”
Khóe miệng Hướng Vi giật giật, bà xã của Diệp Hạo Triết Tiêu Phi Phi cười nói: “Vi Vi, em đừng để trong lòng, mấy năm nay người anh trai này càng lớn càng không đàng hoàng rồi.”
Diệp Hạo Triết nghe xong cũng không chịu bỏ qua, “Ôi chao, em nói chuyện phải có lương tâm một chút chứ, anh làm sao lại không đàng hoàng cho được? Anh và Vi Vi mấy năm rồi không gặp, em đừng bôi nhọ lên mặt anh chứ.”
Tiêu Phi Phi nhíu mày, cười nói: “Anh mà còn cần em phải bôi nhọ lên mặt sao hả? Đại da Diệp!”
“Lời này của em trước mặt Vi Vi phải nói rõ, anh là một người đàn ông ở nhà tốt trong thời đại mới.”
“Anh mà được coi là người đàn ông tốt? Thì em chính là một người mẹ hiền, vợ đảm rồi…”
Được rồi, Hướng Vi cô chính là chủ nhân mà còn chưa nói gì hết, vậy mà hai vợ chồng nhà này đã cãi nhau ầm ĩ rồi, nhưng mà nhìn dáng vẻ của hai người thì tình cũng thật là tốt. Hướng Vi làm bộ ho khan một tiếng, “Anh Hạo Triết, chị dâu, hai người cứ từ từ trò chuyện, em lên lầu xem bọn nhỏ một chút.” Cả người Hướng Vi nổi gai ốc vội vàng chạy đi.
Diệp Hạo Triết vuốt vuốt đầu, nhìn bà xã một cái, nhẹ giọng chỉ trích, “Xem đi, đều tại em. Anh còn đang muốn tìm hiểu thêm một chút, bây giờ làm sao mà thăm dò tin tức được nữa, em trai của anh còn đang rất cô đơn đấy.”
Tiêu Phi Phi vụng trộm cấu Diệp Hạo Triết một cái, nghiêng về phía ông xã thì thầm: “Thần Dật có một người anh trai như anh thật đúng là xui xẻo! Em mà còn không biết anh à, rõ ràng là muốn phá hoại, cũng không biết là người nào đó đã hiểu rõ nội tình từ từ sớm, vậy mà âm thầm cất giấu trong bụng nhìn người khác vật lộn, đã sớm biết cô ấy cũng ở Thượng Hải mà lại không nói cho chú ấy nghe.”
Diệp Hạo Triết cắt một cái, vừa rồi mới liếc mắt một cái nhìn thấy em trai đi theo phía sau Hướng Vi không dấu vết lên lầu rồi. Diệp Hạo Triết cười như kẻ trộm, nghiêng về phía bà xã thì thầm: “Em có muốn cùng anh đi xem kịch vui không?”
“Anh lại muốn làm gì nữa?” Tiêu Phi Phi rất đề phòng đối với cái người tao nhã lịch sự này kì thật là một ông chồng tâm địa gian trá vô cùng.
Diệp Hạo Triết buông tay, “Anh cũng đâu có làm chuyện gì xấu.”
“Cắt, uy tín của anh chỉ là con số lẻ mà thôi.” Tiêu Phi Phi cũng không tin anh sẽ ngoan ngoãn, năm đó người này giả heo ăn cọp đem cô ăn mất, làm hại cô sớm như vậy đã bước vào lễ đường hôn nhân, cho tới bây giờ cô vẫn còn ghi tội đấy.
Diệp Hạo Triết nhẹ nhàng vuốt đầu bà xã, “Anh nói này, rốt cuộc là em có muốn đi xem kịch vui hay không? Em trai này của chúng ta là thuộc kiểu người thích hành động, chỉ cần nghĩ thông suốt thì bất cứ chuyện gì cũng làm dễ như trở bàn tay. Đi, dù sao thì ba mẹ và vợ chồng nhà bác Hướng cũng đang chơi mạc chược ở bên kia rồi, chúng ta ngồi chỗ này cũng không làm gì mà.”
Tiêu Phi Phi lại vụng trộm đưa tay cấu ông xã một cái, “Anh cái người này, nếu để Thần Dật biết được nhìn xem chú ấy đập bẹp anh như thế nào cho biết.”
Diệp Hạo Trạch cười một tiếng, “Giả bộ chuyện như vậy anh am hiểu nhất, những thủ đoạn đó còn không phải là do anh dạy sao. Chẳng lẽ sư phụ mà lại kém hơn so với đồ đệ à!”
Tiêu Phi Phi thở dài, loại mầm móng này không giống nhau chính là không giống nhau, Thần Dật, chị dâu chỉ có thể mặc niệm cho em thôi. Không thể không nói, hai người này không phải người một nhà thì không vào cùng một cửa, mặc dù Tiêu Phi Phi có một chút xíu cảm giác tội lỗi, nhưng có thể rình coi chuyện tình cảm của em chồng, trong lòng Tiêu Phi Phi vẫn rất thích đi theo ông xã nhìn một chút.
Phòng của Diệp Hạo Triết và Chu Thần Dật sát nhau, đối diện có một phòng của con nít. Hai vợ chồng Diệp Hạo Triết đứng ngoài cửa nhìn vào, quả nhiên chỉ thấy hai đứa trẻ đang nằm trên đất chơi đùa. Diệp Hạo Triết nhìn về phía bà xã nhướng mày, ánh mắt mong đợi nhìn về phía phòng của Chu Thần Dật, rồi rón rén kéo tay vợ mở cửa phòng của mình, hai người vừa vào phòng liền tựa vào vách tường nghe lén.
Đáng tiếc Chu Thần Dật nếu như biết anh trai và chị dâu đang dán lên nghe lén anh, nhất định sẽ chạy đến đánh cho anh trai mấy quyền. Chỉ là bây giờ anh cũng không để ý đến bên cạnh vì đang cùng Hướng Vi mắt to trừng mắt nhỏ.
Hướng Vi trợn mắt nhìn, vừa mới lên lầu còn chưa nhìn tới con trai đã người này kéo vào phòng, trong bụng không thể chất chứa hỏa khí được sao?
Chu Thần Dật đè cô lên tường, tay phải nắm hai tay cô, “Em đã nói với Tiểu đậu đỏ là ở trước mặt người khác thì không được gọi anh là ba nuôi?”
Hướng Vi đảo mắt một cái, “Là em thì sao nào?”
Chu Thần Dật nghiến răng nghiến lợi, “Em cái người phụ nữ nhẫn tâm này, em cho rằng như vậy là có thể trốn tránh được sao, hoàn toàn là lừa mình dối người!”
Hướng Vi nhăn mặt cau mày, “Anh buông tay cho em, anh P0'p tay em đau quá.”
Chu Thần Dật nghe vậy liền buông tay ra, đổi thành ôm cô dán lên tường, “Xin lỗi, lực tay của anh hơi lớn một chút.”
Hướng Vi vuốt vuốt hai tay, trợn mắt nhìn anh một cái, “Nếu có thể nói xin lỗi được thì còn dùng đến cảnh sát làm gì nữa.”
Chu Thần Dật thấy có lẽ là làm cho cô đau thật, “Nếu như em muốn hả giận, vậy thì hãy đánh anh một cái đi cho bớt giận được không?”
Hướng Vi hừ lạnh một tiếng, “Anh da dầy thịt cứng làm gì sợ đau, em còn sợ đau tay em thêm đấy.”
Hai vợ chồng Diệp Hạo Triết nghe mấy câu đối thoại này, thiếu chút nữa không cười một tràng, hai người chồng nhìn vợ, vợ nhìn chồng, tập trung toàn bộ tinh thần dán chặc lên tường.
Chu Thần Dật vặn lông mày, nhìn Hướng Vi một cái, “Nói thế nào đi nữa thì anh cũng là ba nuôi của Tiểu đậu đỏ, em không thể tước đoạt quyền lợi của anh được.”
“Nằm mơ.” Hướng Vi nói xong lại cảm thấy âm thanh hơi bị lớn, vội vàng nhỏ giọng lại nói: “Anh cho rằng em không biết anh đang suy tính cái gì sao? Muốn làm cho em có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội? Em cũng không có ngốc như vậy đâu.”
“Hướng Vi, em người phụ nữ này nói chuyện không phân rõ phải trái! Anh hôn cũng đã hôn qua, em còn dám quỵt sao? Em cũng đừng quên, ban đầu ở trước mặt người khác là ai đã nói anh là bạn trai của em hả?”
Hướng Vi nghĩ lại, quả thật anh nói cũng đúng, nhưng mà cô nghe lại thấy rất luống cuống, “Là do anh cường hôn em chứ bộ, nên cái đó không tính.”
“Nói nhảm! Vậy em có muốn thử lần nữa không? Ngược lại thì anh rất thích đấy!”
“Hứ! Em cho anh biết, em đang là khách của nhà anh, anh không được gây ầm ĩ.” Mặt Hướng Vi đỏ lên, sau một lúc lâu mới nói ra một câu như vậy.
Chu Thần Dật thấy mặt cô đỏ lên, tâm tình rất tốt, chẳng trách ban đầu anh trai theo đuổi chị dâu lại thường khiến chị ấy muốn nổ tung như vậy! Chu Thần Dật cúi đầu dán vào lỗ tai cô, “Vậy ngược lại em hãy nhìn một chút, rốt cuộc kết quả sẽ như thế nào. Nam chưa cưới, nữ chưa gả, hai nhà chúng ta cách nhau cũng gần, vậy nếu như chuyện ầm ĩ lên thì hai nhà sẽ làm sao. Anh cũng… Rất muốn biết đấy!” Chu Thần Dật vừa nói vừa nhẹ nhàng ngậm vành tai phải của cô…
Cả người Hướng Vi chấn động, “Anh cái người điên này…”
“Đúng, anh là kẻ điên, nhiều năm trước đã bị em *** làm cho điên rồi…” Chu Thần Dật vừa nói đôi môi vừa hôn dọc theo đường cong gương mặt của Hướng Vi…
Bên kia tường Diệp Hạo Triết nghe được không khác biệt mấy, cũng không muốn quấy rầy chuyện tốt của em trai, quan trọng nhất là nếu để Thần Dật biết được anh đang nghe lén… Anh liền bị ăn đủ! Diệp Hạo Triết thủ thỉ với bà xã: “Đi…”
Tiêu Phi Phi trợn mắt nhìn Diệp Hạo Triết một cái, nhẹ nhàng như mèo theo Diệp Hạo Triết mở cửa phòng đi xuống, lúc đi trên cầu thang, Tiêu Phi Phi cấu Hạo Triết một cái, nghiến răng nghiến lợi nói: “Hai người không hổ là anh em tốt!”
Diệp Hạo Triết cười nói: “Anh cũng không mạnh mẽ như em trai mà. Chẳng lẻ, em cũng muốn anh mạnh mẽ như vậy sao?” Vừa nói vừa nháy ra hiệu với bà xã.
Mặt Tiêu Phi Phi đỏ lên, nhìn Diệp Hạo Triết một cái, “Không đứng đắn.”
Diệp Hạo Triết nắm tay nhỏ bé của vợ, thấy bốn bề vắng lặng mới kề miệng sát vào tai bà xã, thì thầm: “Không phải em thích giọng điệu này sao?”
Tiêu Phi Phi nghe vậy giơ tay lên muốn đánh, Diệp Hạo Triết một phát bắt được, “Đi nhanh lên, nếu cứ như thế này thì Thần Dật và Vi Vi đi xuống sẽ bắt được mất, hít sâu, điều chỉnh vẻ mặt, em không muốn chồng em lớn như vậy rồi mà còn bị em trai đuổi đánh chứ hả?”
Tiêu Phi Phi tức giận nhìn Diệp Hạo Triết một cái, “Đáng đời.”
Diệp Hạo Triết cười hì hì kéo tay vợ xuống ghế sa-lon ngồi xem ti vi. Quả nhiên, cũng không lâu lắm, chỉ thấy mặt Hướng Vi đầy hỏa khí kéo Tiểu đậu đỏ đi xuống, phía sau, trong tay Chu Thần Dật đang ôm Diệp Vũ Dương.
Hai vợ chồng Diệp Hạo Triết nhìn nhau một cái, rất ăn ý điều chỉnh vẻ mặt đến trạng thái tốt nhất. Diệp Vũ Dương lật chạy vào trong *** Tiêu Phi Phi kêu mẹ.
Diệp Hạo Triết rất có thâm ý nhìn em trai mình một cái, thấy anh rất bình tĩnh, Diệp Hạo Triết cười đến ôn hòa, cầm cây tăm cắm vào mấy miếng táo trên bàn vừa mới gọt xong đưa cho hai đứa trẻ, trong lòng lại đang suy nghĩ, được, Thần Dật, tâm tính càng ngày càng trở nên kín kẽ rồi.
Hướng Vi sẽ không may mắn như vậy, Tiêu Phi Phi nhìn Hướng Vi một cái, có chút lo lắng nói: “Ôi chao, Vi Vi, môi của em bị làm sao thế?”
Hướng Vi lung túng muốn ૮ɦếƭ, mặc dù đã lăng qua nước lạnh, rồi tô một lớp son thật dầy. Tiêu Phi Phi thấy vẻ mặt lúng túng của cô, lại thấy ánh mắt lạnh lẽo của em chồng quét ông xã một cái, trong lòng thầm vui mừng, kéo tay Hướng Vi cười nói: “Vi Vi, son môi này trông rất tốt, màu sắc nhìn rất sáng, chị nói làm sao nhìn giống như có chút sưng chứ, thì ra là do màu son.”
Hướng Vi nhắm mắt cười cười, “Nếu như chị dâu thích, ở chỗ em còn một thỏi son mới, sáng mai sẽ đem qua cho chị dâu dùng thử nhé?”
Diệp Hạo Triết chen miệng nói: “Vi Vi, bình thường chị dâu em cũng không thể tự trang điểm cho mình, cho cô ấy cũng như không.”
Tiêu Phi Phi nổi giận, trợn mắt nhìn Diệp Hạo Triết một cái, nói với Hướng Vi, “Được rồi, vậy ngày mai Vi Vi cầm qua cho chị thử một chút.” Tiêu Phi Phi cô rất ghét người nào lấy việc không biết trang điểm ra nói mình.
Hướng Vi thấy hai người lại bắt đầu cãi nhau, phần lung túng trong lòng mới lặng lẽ ૮ɦếƭ đi. Diệp Hạo Triết thật là muốn khóc, bộ anh làm anh trai dễ dàng lắm sao, vì em trai, vì em dâu tương lai, lại phải lấy chuyện trang điểm đâm trúng chỗ đau của bà xã, đúng vậy, anh chính là có linh cảm tối nay bà xã đại nhân sẽ đuổi anh ra khỏi phòng.
Quả nhiên, Tiêu Phi Phi nói tiếp: “Vi Vi, ngày mai chúng ta đi dạo phố đi.” Lại nghiêng đầu nói với Diệp Hạo Triết: “Hạo Triết, tối nay anh cùng chen lấn với Thần Dật một chút nha, em còn phải chăm sóc Vũ Dương. Thần Dật, chú không có ý kiến gì chứ?”
Chu Thần Dật nhìn chị dâu, rồi lại nhìn anh trai một chút, thấy vẻ mặt anh trai khổ sở, trong lòng thầm vui mừng, nhưng trên mặt cũng không biểu hiện ra, “Em không có ý kiến, cũng lâu rồi em và anh trai chưa gặp nhau, quả thật là cũng có một số chuyện muốn trao đổi cùng với anh trai.” Ngụ ý chính là bao lâu anh cũng không có ý kiến.
Tiêu Phi Phi nói: “Nếu như vậy, Hạo Triết, anh em hai người đã lâu rồi không gặp nhau, buổi tối này trở về sau hãy ngủ cùng với Thân Dật đi, hai anh em cùng nhau nói chuyện.”
Diệp Hạo Triết thật là khóc không ra nước mắt mà, trong lòng thầm nói, Thần Dật ơi Thần Dật, em còn có phải là an hem hay không, thế nhưng anh trai em là người đàn ông đã kết hôn nha!
Thấy Diệp Hạo Triết tràn đầy không muốn, Tiêu Phi Phi ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Hạo Triết, em biết trong lòng anh rất vui vẻ, nhưng cũng không cần phải nhìn em như vậy đâu.” Vừa nói, một tay Tiêu Phi Phi vô ý giật Hướng Vi một cái.
Diệp Hạo Triết chỉ đành phải bất đắc dĩ gật đầu một cái, trong lòng thở dài lần nữa: Phụ nữ, không thể đắc tội nổi mà!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc