Con dâu nhà giàu - Chương 205

Tác giả: Thập Tam Xuân

Sắc mặt Tống Thiệu Vân vô cùng khó coi nhưng là Hi Thành nói nên không thể phát tác, lòng nghĩ chắc hẳn Hi Thành là giận chuyện vừa này nên cũng không coi ra gì. Cô ta lườm Chu Thiến một cái rồi lui ra ngoài. Muốn cô đường đường là Tống tiểu thư đi ngồi cùng người xa lạ sao? Cô chẳng thèm!
Sau khi Tống Thiệu Vân lui ra ngoài, người quản lý bắt đầu mở máy, những chiếc chén đủ màu sắc rực rỡ bắt đầu xoay tròn. Chu Thiến gắt gao nắm chặt tay vịn, tuy rằng đã thắt dây an toàn nhưng vẫn có chút cảm giác mất thăng bằng
Chu Thiến nhìn Triệu Hi Thành một cái, anh mặt không đổi sắc nhìn về phía trước, không biết là đang nghĩ gì, bàn tay thon dài nắm lấy tay vịn, vững như Thái Sơn. Anh như cũng cảm nhận được ánh mắt của Chu Thiến, bỗng nhiên quay đầu lại, ánh mắt sáng quắc nhìn cô chằm chằm.
Chu Thiến bị anh bắt gặp, lòng hoảng hốt, như thể đang rình mò lại bị người bắt gặp, thật sự rất xấu hổ. Muốn quay đi thì quá lộ liễu nhưng đối phương lại nhìn cô cười thoải mái rồi thong dong quay đầu đi, làm như không có chuyện gì, thế nhưng lòng anh lại trở nên kinh hoảng, tim đập như nổi trống
Chu Thiến quay sang, cố ý không nhìn anh nữa nên không biết Triệu Hi Thành đột nhiên lại khẽ mỉm cười, tựa như hàn mai nở rộ trong đất trời băng tuyết, cực kì động lòng người
Những điều này Chu Thiến đều không biết nhưng Tống Thiệu Vân lại thấy rõ. Cô nắm chặt lấy lan can, lòng dâng lên nhiều cảm giác không ổn.
Ban đầu cái chén chỉ xoay chầm chậm nhưng càng về sau xoay càng nhanh, người ngồi trong bắt đầu ngã trái ngã phải
Chu Thiến lo lắng nhìn về phía Thế Duy, thấy Triệu Hi Tuấn bế cậu bé rất chắc, hơn nữa còn thắt dây an toàn thì mới an tâm. Thế Duy như thể không hề sợ hãi, cậu nhóc luôn H**g phấn hò reo, hiển nhiên là đã quên chuyện không vui vừa rồi ra tận chín tầng mây. Nhìn thấy Thế Duy lại tươi cười, Chu Thiến cũng mỉm cười theo.
Chu Thiến chỉ chú ý đến Thế Duy, không hề để ý đến cái chén đang xoay đến lúc nhanh nhất, khi cái chén hạ xuống, Chu Thiến không chuẩn bị sẵn sang, người hoàn toàn mất khống chế, tuy rằng đã thắt dây an toàn nhưng vẫn không tự chủ được mà đổ người sang một bên. Lần này, lại bổ nhào vào lòng Triệu Hi Thành.
Chu Thiến dựa vào ***g *** quen thuộc này, chóp mũi tràn ngập hơi thở nam tính quen thuộc kia. Đó vốn là người đàn ông cùng chung chăn gối với cô, bọn họ đã cùng trải qua chuyện thân mật nhất nhưng giờ Chu Thiến lại vì cái ôm này mà hoảng loạn, ngượng ngùng, ngay cả cô cũng cảm thấy khó tin
Cô mất đi sự bình tĩnh thường nhật, miệng lắp bắp nói:
- Xin lỗi
Tay chân luống cuống định ngồi dậy cũng không hay biết rằng tim anh cũng đập loạn. Vừa mới ngồi dậy thì cái chén lại xoay mạnh, Chu Thiến hoàn toàn không khống chế được mà lại ngã vào lòng anh. Lúc này, cô quẫn đến độ không nói được gì, cả người nóng bừng như thiêu cháy, tim cũng sắp nhảy ra khỏi cổ họng.
Triệu Hi Thành thú vị nhìn Chu Thiến, lúc này cô hoàn toàn mất đi sự trấn tĩnh bình thường, lo lắng bối rối, ngượng ngùng, đối lập với đêm đó cô thẳng thắn phản bác mình. Giờ cô khiến anh có cảm giác muốn trêu đùa. Anh chỉ biết là, tâm tình của anh lúc này rất thoải mái, anh mong thấy cô càng thêm quẫn bách. Anh vươn tay vòng ôm vòng quanh người cô khẽ nói:
- Cẩn thận
Vòng ôm ấm áp, hơi thở quen thuộc, lời nói dịu dàng khiến Chu Thiến hoảng hốt, tựa như lại quay về quá khứ hạnh phúc bên anh. Cô kìm lòng không đậu mà ngẩng đầu lên nhìn anh
Đôi mắt đen to như phủ một lớp sương mỏng manh, đầy vẻ mơ hồ, hai má ửng hồng càng khiến da dẻ cô thêm trắng nõn, như thể chỉ chạm vào là có thể chảy nước. Bình thường chiếc mũi tròn không quá thanh tú giờ ửng hồng, trông rất đáng yêu. Đôi môi đầy đặn kiều diễm, trong veo như nước… khiến người ta nhìn mà kìm lòng không đậu muốn…
Quanh mình, mọi thứ như biến mất, xung quanh trở nên an tĩnh lại, trong thế giới của anh chỉ còn lại đôi mắt dịu dàng, đôi môi như cánh hồng kia. Đầu óc anh trống rỗng, tình cảnh này như K**h th**h đến tận đáy lòng khiến cho anh không tự chủ được mà trầm mê…
- A!
Đột nhiên bên cạnh có tiếng thét chói tai, phá tan thế giới yên tĩnh của Triệu Hi Thành, anh đột nhiên bừng tỉnh lại, lúc này mới phát hiện, khoảng cách giữa anh và Chu Thiến quá gần, gần đến độ anh có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của cô.
Anh vội vàng ngẩng đâu, trong mắt đầy sự trấn tĩnh và mê muội, không biết đã xảy ra chuyện gì. Sau đó anh bối rối đẩy mạnh Chu Thiến ra
Tim anh đập loạn, cả người như bị lửa thiêu đốt, *** thở phập phồng, cơn xúc động quen thuộc thổi quét anh. Anh cố gắng điều chỉnh nhịp thở, nhìn về phía trước, không nhìn Chu Thiến lấy một lần
Chu Thiến bị anh đẩy mạnh mà ngã qua một bên, sự va chạm đau đớn khiến cô tỉnh táo lại. Cô vịn lên thành chén, mắt mở to, mặt vẫn ửng hồng, tim đập thình thịch
Vừa rồi…… Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Là Hi Thành muốn hôn cô sao? Hay là mọi thứ chỉ là ảo giác của cô?
Lòng cô lộn xộn, kích động, khẩn trương, ngọt ngào, ngượng ngùng, hạnh phúc…… Các loại cảm xúc hỗn tạp khiến cô hoàn toàn không để ý được rõ ràng, cũng chẳng dám nhìn Triệu Hi Thành thêm lần nào nữa
Hai người cứ yên lặng như vậy, mỗi người có tâm sự riêng, mãi cho đến lúc trò chơi kết thúc cũng chẳng nói thêm được gì
Cách đó không xa, đôi mắt to xinh đẹp của Tống Thiệu Vân nhìn chằm chằm bọn họ, đôi mắt như ngọc lưu ly chiếu ra tia sáng đáng sợ….
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc