Con dâu nhà giàu - Chương 181

Tác giả: Thập Tam Xuân

Chu Minh Xa nhìn Lý Mai, đầu tiên kể chuyện Thiến Thiến còn có một em gái song sinh, vì bị đần mà lạc đường rồi nói:
- Lúc đấy cả nhà đều rất buồn, tìm mãi nhưng cũng không thấy, mẹ Thiến Thiến vì chuyện này mà buồn phiền thành bệnh. Cứ nhắc đến chuyện này là lại khóc lóc không ngừng nên cũng không ai nhắc đến chuyện này nữa. Qua nhiều năm như vậy, tôi còn nghĩ đứa bé này chắc không còn nên cũng dần quên đi. Không ngờ hôm nay lại để tôi gặp lại nó, ông trời cũng không quá bạc bẽo với tôi
Nhắc đến đây lại nhìn về phía Chu Thiến với ánh mắt từ ái
Lý Mai nhìn Chu Thiến rồi lại nhìn Chu Minh Xa, vẻ mặt có chút mất tự nhiên:
- Ông cũng nói lạc đường đã lâu như vậy, sao dám chắc cô ta là con mình? Hơn nữa ông nói con ông bị đần nhưng sao trông cô ta lại rất bình thường như thế. Chuyện huyết thống này phải làm cho rõ ràng chứ
Chu Minh Xa nhíu mày:
- Con bé giống Thiến Thiến như đúc. Nếu không phải song sinh thì sao giống nhau như vậy được. Về phần bị đần, đó là chuyện trước kia, có lẽ lớn lên là hết, hoặc cha mẹ nuôi của con bé chữa trị cho cũng nên. Con trẻ khỏe mạnh bình an là điều tốt, có gì đáng nghi ngờ
Giọng nói của ông dần trở nên nghiêm túc.
Lý Mai mất hứng. Chu Minh Xa là người thành thật, bình thường rất ít khi to tiếng với mình nhưng vì đứa con gái này mà đã tỏ thái độ với mình. Nhìn ông coi cô gái kia như bảo bối thì nghĩ, gia sản sau này một nửa phải chia cho cô ta? Mấy trăm vạn đó! Lý Mai đau lòng khôn cùng, vì thế giọng nói cũng sắc bén:
- Tôi chưa từng nghe trẻ bị đần lại có thể chữa trị, Minh Xa, tôi quan tâm đến ông mà thôi, tôi sợ ông bị người ta lừa
Chu Minh Xa tìm được con gái, vốn lòng đầy vui mừng nhưng lại bị Lý Mai hắt gáo nước lạnh vào đầu, dù ông vốn hiền lành nhưng cũng không thể nhịn cơn tức:
- Tôi đã cùng con bé đi kiểm tra quan hệ, mấy ngày nữa là có kết quả, đến lúc đó xem bà nói được gì
Lý Mai cũng tức giận quay đi, sắc mặt rất khó coi
Chu Thiến nhìn Lý Mai không nói, Lý Mai này sao thay đổi nhiều như thế? Trước kia tuy rằng không quá quan tâm mình nhưng ít nhất bề ngoài cũng còn lịch sự nhưng giờ ngay cả vẻ bề ngoài cũng không cần giữ sao?
Lý Mai đứng lên đi về phòng, đi đến bên Chu Thiến định lườm cô nhưng khi tiếp xúc đến ánh mắt bình tĩnh, lạnh lùng của Chu Thiến thì không khỏi thấy lạ. Nhìn cô ta ăn mặc thế kia, hẳn là đứa nhỏ sống ở nông thôn nhưng đột nhiên thêm một người cha, lại đến nơi xa lạ thế này mà vẻ mặt vẫn tự nhiên, bình tĩnh như vậy, không hề nao núng, bối rối. Như những người quen từ quê của bà ra lần đầu tiên cũng còn bối rối đứng ngồi không yên, bọn trẻ con hết nhìn đông nhìn tây lại chạy ra sờ cái này cái nọ, tuyệt đối không bình tĩnh, tự nhiên được như cô.
Chu Thiến thấy Lý Mai nhìn mình chằm chằm thì cũng nhìn thẳng lại bà ta. Đây là nhà của cô, sao cô phải chịu sự phòng bị của Lý Mai như vậy? Cô không thể để bà nghĩ mình sợ bà, nếu không sau này chắc sẽ rắc rối lớn, khiến cha không vui. Cứ như trước kia, ai sống phận mình là được.
Cho nên Chu Thiến cứ nhìn thẳng Lý Mai, nhìn đến khi Lý Mai mất tự nhiên mà phải quay đi
Lý Mai lầm bầm mấy câu, không biết là nói gì, sau đó đi vào phòng, đóng cửa lại
Chu Minh Xa cảm thấy con gái bị tủi thân, trong mắt đầy sự xin lỗi, ông nói với Chu Thiến:
- Con đừng trách bà ấy, chắc là nhất thời không chấp nhận được, chờ bà ấy nghĩ cẩn thận là được, haiz, trước kia bà ấy cũng dịu dàng….
Nhưng sau khi gia đình khá lên thì như giải phóng khỏi áp lực, tính tình cũng ương bướng hơn
Chu Thiến lắc đầu, mỉm cười nói:
- Không sao, con hiểu tâm tình của bà ấy, đổi lại làm con thì cũng vậy thôi
Chu Minh Xa nghe cô nói vậy thì lòng rất là vui mừng, nói:
- Con giống hệt chị con, cũng thấu tình đạt lý như vậy. Nào, lại đây, cha dẫn con đi xem nhà mới
Chu Minh Xa dẫn Chu Thiến đi khắp nhà. Đây là căn hộ lớn rộng 160m2, ba phòng nhỏ, hai phòng lớn, bếp và toilet rộng rãi, ban công thoáng đãng, ngoài ban công có một bàn trà nhỏ khiến cho Chu Thiến nhớ tới ban công của cô và Hi Thành. Vừa nghĩ đến Hi Thành lòng Chu Thiến lại nóng lên, hận không thể đến bên anh. Nhưng vừa mới gặp cha, dù sao cũng phải ở chung với ông một thời gian, chờ có kết quả xét nghiệm rồi tính
Cuối cùng, Chu Minh Xa dẫn cô đến một căn phòng, trong phòng gọn gàng, đồ đạc mới tinh, trên tường treo ảnh của cô, phía dưới có một bàn thờ nhỏ
Chu Minh Xa đi đến bên bàn thờ, đốt hương rồi đưa cho Chu Thiến nói:
- Đây chính là phòng của chị con, thắp hương cho chị đi con!
Chu Thiến dở khóc dở cười mà đón lấy nén hương, chẳng có cách nào, đành phải tự thắp hương cho mình. Chu Minh Xa nói:
- Về sau con ở đây được không?
Chu Thiến gật đầu. Chu Minh Xa lại nói:
- Tối nay đi mua chút đồ dùng hằng ngày cho con, mua quần áo nữa. Giờ đi ăn cơm đã nhé
Không lâu sau, Chu Đông Đông đã về, thấy Chu Thiến thì rất kinh ngạc, Chu Minh Xa kéo cậu ra nói rõ ngọn nguồn. Đông Đông nghe xong thì nhìn Chu Thiến với ánh mắt đầy thiện chí
Cậu thoáng ngại ngùng chào hỏi Chu Thiến rồi nói:
- Chị, chào mừng chị đến đây, em lại có chị rồi, thật vui quá
Đông Đông trước kia từng được Chu Thiến chăm sóc nên tình cảm với Chu Thiến rấ tốt, Chu Thiến qua đời cậu cũng rất buồn. Giờ nhìn thấy người chị giống hệt đứng trước mặt, tâm tư trẻ con đơn giản, đem tình cảm cho Chu Thiến chuyển qua người chị mới này.
Lúc Chu Thiến rời nhà đi, Đông Đông còn đang học cấp hai, chưa cao bằng cô nhưng giờ đã cao hơn cô một cái đầu, mày rậm mắt to, trông rất có sức sống, quan trọng nhất là ánh mắt của cậu tinh thuần, trong sáng, vừa nhìn đã biết là đứa trẻ thành thật nên Chu Thiến cũng rất vui mừng
Bởi vì vừa mới đến nên Chu Thiến không tiện tỏ ra quá thân thiện vồn vã, chỉ mỉm cười chào Đông Đông, Đông Đông lại cười càng thoải mái, hại cô hận không thể nhào qua vuốt tóc cậu nhóc như trước đây
Lý Mai thấy con đã về, không tiện tránh mãi trong phòng, con ăn cơm trưa xong chiều còn phải đi học nên bà lại ra chuẩn bị cơm.
Chu Minh Xa kéo Chu Thiến ra phòng khách nói chuyện phiếm, Đông Đông vào bếp giúp mẹ làm cơm
Lý Mai vừa thái thịt vừa khẽ nói với con:
- Chẳng biết từ đâu đến đứa con gái kia, cha con cứ cố nhận nó làm con gái, đúng là u mê
Đông Đông kinh ngạc nhìn mẹ nói:
- Mẹ, chị ấy nhất định là chị con, vừa nhìn đã biết, có gì mà nghi ngờ
Lý Mai lắc đầu:
- Cô gái kia quả thực rất lạ…
Nói xong thấp giọng:
- Còn chẳng biết có phải là nghe được nhà mình có tiền mà cố ý phẫu thuật thẩm mỹ lừa tiền. Giờ y học hiện đại, chẳng phải là không thể
Đông Đông buông bát đũa, không biết nên khóc hay cười mà nhìn mẹ:
- Mẹ nghĩ nhiều rồi, sao có thể, hơn nữa cha đã đưa chị ấy đi xét nghiệm, không có sai sót đâu
Lý Mai buông dao, khẽ dúi đầu con rồi nói:
- Con đúng là ngốc, mẹ chẳng phải vì con sao? Con nghĩ xem, vốn tiền trong nhà đều sẽ là của con, giờ vô duyên vô cớ lại có thêm đứa con gái, tự nhiên mất đi một nửa. Thế mà con còn vui được
Đông Đông nghe xong thì nghiêm mặt nói:
- Mẹ, mẹ không nhớ tiền này từ đâu mà có sao? Chúng ta giờ có thể ở nơi rộng tãi như thế này, con tiếp tục được đi học, sau này có thể học đại học đều là dùng tính mạng của chị Thiến Thiến đổi về. Giờ em gái của chị ấy tìm được rồi, đừng nói là một nửa, cho dù là tất cả con cũng không oán trách
Lý Mai giận đến đỏ mắt nhưng lại không dám mắng to, đành khẽ đánh lên lưng cậu:
- Con cho rằng tiền dễ kiếm thế sao? Con không nhớ trước kia chúng ta sống thế nào à? Không có tiền thì chẳng có gì hết, nói năng cũng phải khép nép. Con sau này nếu làm việc ở bên ngoài thì cũng phải mua nhà, kết hôn. Giờ nhà cửa đắt đỏ như vậy, có tiền con sẽ không phải vất vả. Chẳng phải mẹ lo lắng cho con sao, con còn giả vĩ đại cái gì. Cho nó hết thì sau này con tính sao?
Nói xong bắt đầu khóc
Đông Đông thấy mẹ như vậy thì lòng mềm lại, lại ôm lấy vai mẹ mà nói:
- Cho dù tự dựa vào chính mình thì con cũng tin rằng con sẽ làm được việc này. Mẹ đừng nghĩ nhiều, nghĩ lại xem, trước kia lúc chị Thiến Thiến qua đời cha đã đau lòng thế nào, sức khỏe cũng giảm sút đi nhiều. Giờ tìm được chị rồi, tâm tình cha nhất định sẽ khá lên nhiều, tâm tình tốt thì sức khỏe cũng tốt. Chẳng lẽ mẹ không mong cha sẽ khỏe lại sao? Đối tốt với chị đi, cha nhất định sẽ rất biết ơn mẹ.
Người ai cũng phải già, đương nhiên là đều mong mình và bạn đời đều được khỏe mạnh an khang, nghe con nói vậy, lại nhớ đến Chu Minh Xa hôm nay thật sự rất vui thì không khỏi cúi đầu thở dài. Thôi, chờ kết quả xét nghiệm rồi tính.
Cơm trưa vẫn rất vui vẻ. Ít nhất bề ngoài là thế. Chu Thiến làm bộ không nhìn thấy đôi mắt đỏ hồng của Lý Mai, Lý Mai làm bộ không nhìn thấy Chu Minh Xa cứ mải gắp thức ăn cho Chu Thiến, còn bảo Chu Thiến ăn nhiều, hỏi han đủ kiểu. Chu Minh Xa rất vui. Nhìn thấy chồng vui vẻ như vậy, Lý Mai nhớ lại lời con nói, chỉ lặng yên ăn cơm.
Mấy ngày sau đó, Chu Minh Xa ngày nào cũng đều đưa Chu Thiến đi thăm thú khắp nơi, mua rất nhiều đồ cho cô. Quần áo, giày dép, đồ trang điểm, thậm chí còn muốn mua trang sức cho cô. Chu Thiến vội vàng từ chối. Chu Thiến vốn không thích đeo mấy thứ này. Lúc trước Hi Thành mua cho cô, ngoài những dịp lớn cần đeo thì hầu như đều cất trong ngăn kéo. Chu Minh Xa thấy con gái không cần thì vẻ mặt tiếc nuối. Ông giờ chỉ hận không thể đem mọi thứ tốt đẹp nhất đến cho con gái. Chu Thiến thấy ông không vui thì mới miễn cưỡng đồng ý để ông mua một chiếc vòng ngọc trai cho mình
Mà Lý Mai thấy Chu Thiến cũng không tiêu xài hoang phí, quần áo giầy dép đều không quá đắt, trang sức không nhiều thì sắc mặt mới thoải mái một chút, cũng ôn hòa với cô hơn. Ít nhất trước mặt Chu Minh Xa là vậy. Mà Chu Thiến chỉ cần bà như thế, giữ bề ngoài hòa khí là được
Trong lúc này, Chu Thiến cũng gọi điện thoại cho Tiểu Mạt một lần, định nói chuyện mình còn sống cho cô nhưng lại không thể liên lạc được. Chu Thiến thầm nghĩ, chẳng lẽ Tiểu Mạt đổi số điện thoại sao? Thôi vậy, để lúc nào quay lại thì liên lạc với Tiểu Mạt cũng được.
Một tuần sau, tự mình lấy kết quả về, kết quả xét nghiệm, Châu Châu quả thực là con của Chu Minh Xa. Nhìn thấy kết quả này, Chu Minh Xa nhất định cũng không ngạc nhiên bởi vì ông sớm đã nhận định chuyện này. Làm kiểm tra này chỉ là để Chu Thiến tin tưởng mà thôi
Nhưng bản thân Chu Thiến lại rất khó chịu. Châu Châu quả nhiên là em gái ruột thịt của mình nhưng từ nhỏ đến lớn lại phải chịu bao cực khổ, còn ૮ɦếƭ thê lương như thế, thật quá đáng thương. Con bé ૮ɦếƭ đi còn để lại thân xác cho cô, đây chẳng phải là Châu Châu giúp đỡ cô trong cõi u minh sao?
Lý Mai nhìn kết quả này cũng chẳng nói gì. Thật ra, không cần xem bà cũng hiểu cô gái này chính là em của Thiến Thiến. Trong thời gian này, bà phát hiện, cô và Chu Thiến có sở thích tương đồng đến quái lạ. Đồ ăn, màu sắc, thần thái nói chuyện, thậm chí lúc cười cũng đều giống nhau như đúc, nếu không phải Lý Mai tận mắt thấy Chu Thiến qua đời thì bà nhất định đã nghĩ cô gái này chính là Thiến Thiến.
Ở quê bà người ta có câu nói, chị em song sinh thực ra là dùng chung một linh hồn. Xem ra nói cũng chẳng sai, bằng không vì sao hai người đó lại giống nhau đến mức này?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc