Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài - Chương 02

Tác giả: Vô Danh

Mặc Thiệu Đình còn đang cảm khái là ông trời trêu ngươi, cô gái trong lòng cứ dụi vào người anh, cánh tay mềm mại đặt lên cổ anh, thủ thỉ bên tai anh:
- Mặc Thiệu Đình tồi nhất! Mặc Thiệu Đình là tên khốn tồi tệ nhất....
Đôi môi đỏ mọng, lướt qua mặt anh, cảm giác tê tê chưa từng có, khiến ánh mắt Mặc Thiệu Đình trầm xuống.
Cảm giác ái muội khó tả tăng vọt trong tim anh, anh nhìn xuống, muốn nhìn rõ khuôn mặt của Đường Lạc Lạc, bỗng chốc một giây sau, Đường Lạc Lạc “ọe” một tiếng, nôn hết lên người anh chuẩn không cần chỉnh luôn.
Một luồng hơi bia khó ngửi lan ra, áo sơ mi trắng của Mặc Thiệu Đình xem như xong, vốn ưa sạch sẽ đến khó chịu như Mặc Thiệu Đình đứng tại chỗ bất động, toàn thân hóa đá luôn.
Tiểu nha đầu này nói nôn là nôn, không có chút cảnh báo gì cả!
Đường Lạc Lạc ngước mặt lên, ngốc ngếch hướng về phía Mặc Thiệu Đình cười, sau đó nghiêng đầu, không ngờ lại ngủ mất tiêu luôn.
Mặc Thiệu Đình hết cách, chỉ biết chau mày, chào thua hoàn toàn bế Đường Lạc Lạc lên, bước đi về phía cửa quán bar, dù sao cũng phải tìm nơi nào đó thay quần áo có bám bẩn và mùi hôi này đi mới được....
Ngoài cửa quán bar đang đậu một chiếc Maybach đen tuyền, Mặc Thiệu Đình sắc mặt trầm lặng, dặn dò trợ lý Tần Việt đang đứng ngoài cửa:
- Đổi ngay cho tôi một chiếc xe bình thường, tôi tự lái.
Tần Việt cung kính nhận lệnh, không lâu sau, một chiếc Porsche bình thường chạy đến, Mặc Thiệu Đình bế Đường Lạc Lạc trong lòng cho lên xe, bản thân ngồi lên vị trí lái.
Phòng tổng thống tại khách sạn Kim Tôn.
Đường Lạc Lạc mơ mơ màng màng được Mặc Thiệu Đình bế vào trong phòng, lại mơ mơ màng màng được Mặc Thiệu Đình nhét vào tay cái áo khoác tắm, đẩy vào phòng tắm.
Đầu óc choáng váng thơ thẫn, Đường Lạc Lạc cởi bỏ quần áo, mở vòi sen, nước lạnh chảy xuống mặt khiến đầu óc cô bỗng chốc tỉnh táo vài phần, hồi ức lại sự việc vừa xảy ra ban nãy, đôi mắt đột nhiên mở to, trời ạ! Cô đã làm gì vậy?
Đầu tiên là uống bia điên cuồng trong quán bar, tiếp đó được cứu bởi một người đàn ông lạ, sau đó … sau đó bản thân nôn đầy lên thân thể người ta.
Đúng là lấy oán trả ơn mà!
Đường Lạc Lạc mạnh tay vỗ lên đầu cô, muốn *** bản thân luôn.
Trong phòng ngủ, Mặc Thiệu Đình vừa thay ra cái áo sơ mi tồi tệ không tả nổi, vò thành cục ném vào một góc, bước vào phòng tắm phía bên kia tắm gội từ đầu đến chân hết mấy lần, sau đó mới thay quần áo bước ra.
Tim mệt mỏi quá!
Nếu đổi lại là người khác, Mặc Thiệu Đình đã sớm cho cô ૮ɦếƭ mấy lần bằng nhiều phương thức khác rồi, nhưng không biết tại sao, nhìn vào đôi mắt trong vắt của cô gái trong lòng, và nụ cười ngây thơ ấy, anh lại không nỡ xuống tay …
Thì ra người kết hôn với anh, chính là tiểu nha đầu này, Mặc Thiệu Đình bất giác nhìn về phía phòng tắm bên kia, ánh mắt thâm trầm hơn nhiều.
Tuy so với dự tính khiến người khác cạn lời, nhưng dường như … cũng không chán lắm!
Tiếp đó, cánh cửa phòng tắm mở ra, Đường Lạc Lạc thò cái đầu nhỏ ra, nhìn Mặc Thiệu Đình cười ngốc nghếch, sau đó nũng nịu bước ra:
- Cái đó … tiểu ca ca, cám ơn anh nhé!
Mặc Thiệu Đình nhìn chiếc áo sơ mi ngay góc tường:
- Cô cám ơn tôi như thế đó hả?
Đường Lạc Lạc ngại ngùng vò vò đầu:
- Vậy … vậy tôi đền tiền cho anh được không?
Mặc Thiệu Đình:
- Được.
Chính là thích nhìn dáng vẻ bị làm khó rồi tìm cách giải vây của cô.
Đường Lạc Lạc chớp chớp mắt, ôi! Anh ta thật khó đoán, không ngờ lại muốn mình đền tiền thật ư? Thôi được, nể tình anh đã cứu mạng cô, đền thì đền.
Cô đưa tay lục lọi túi áo, lúc này mới phát hiện, tất cả tiền đều thanh toán hết cho quán bar rồi, không kiềm được vẻ mặt khó xử ngước đầu lên:
- Hiện tại trên người tôi không còn tiền, hay là … anh đưa tôi một chuyến, đưa về nhà, tôi lấy tiền trả anh nhé?
- Tôi còn phải đưa cô về đến nhà sao?
Mặc Thiệu Đình nhếch nhếch mày, thật sự nghi ngờ lỗ tai của bản thân, tiểu nha đầu này có biết cái gì gọi là “ được voi đòi tiên ” không?
- Tôi cũng không muốn thế! Nhưng giờ này không còn xe buýt, taxi thì không còn tiền.
Vẻ mặt Đường Lạc Lạc còn tội nghiệp hơn cả Mặc Thiệu Đình nữa.
- Cô có biết tôi là ai không? Yên tâm để tôi đưa cô về nhà ư?
Mặc Thiệu Đình không nhịn được ngước đầu, nhìn tiểu nha đầu ranh mãnh có da mặt cực dày này.
Đường Lạc Lạc xoe tròn đôi mắt:
- Lôi Phong?
Mặc Thiệu Đình:
- … …
Thôi được! Có lẽ hôm nay anh ra cửa không xem lịch rồi, gặp khắc tinh trong số mệnh anh rồi.
Không nói lời nào anh dẫn Đường Lạc Lạc xuống lầu, đi đến trước xe Porsche của anh, Mặc Thiệu Đình mở cửa xe, cho Đường Lạc Lạc ngồi vào trong, chiếc xe phóng đi, không lâu sau, dừng lại trước phòng trọ nhỏ Đường Lạc Lạc thuê, Đường Lạc Lạc nhảy xuống xe, vẫy tay về phía Mặc Thiệu Đình:
- Đi nào! Theo tôi lên nhà lấy tiền.
Mặc Thiệu Đình chỉ biết yên lặng theo sau Đường Lạc Lạc, nghĩ rằng bảo vật sống này còn có những chiêu trò gì nữa đây.
Đường Lạc Lạc thuê là một căn phòng nhỏ trong tòa nhà chung cư bình thường, phần lớn thời gian đều ở ký túc xá của trường, rất ít khi về đây, chỉ có bạn trai Lâm Phong lâu lâu ghé qua, và thời khắc này, khi cô đẩy cửa vào, cô lập tức sững người.
Dưới đất vứt đầy quần áo nam nữ, cứ thế men theo đến tận trước cửa phòng ngủ …

Chương 3
Lúc Đường Lạc Lạc còn đang sững người, trong phòng ngủ vọng ra từng *** động tình của nam nữ, kèm theo tiếng ồn quen thuộc, khiến đầu óc Đường Lạc Lạc “ung” một tiếng, dường như muốn nổ tung.
- Lâm Phong, đừng... đừng như vậy... thấy ghét quá! Đây là nhà của tiện nhân Đường Lạc Lạc đó, người ta không thích ở đây đâu.
Giọng nói nữ yểu điệu vang lên, Đường Lạc Lạc vẳng tai lên nghe, nghe ra đó là tiếng của hoa khôi trường - Vương Vân Nhi.
- Cô ta không về đâu, bị nhà bắt đi kết hôn rồi, ngoan, bảo bối... thế này... ưm... con tiện nhân đó sao sánh bằng em được? Anh nói được sẽ làm được, cô ta đả gả cho thiếu gia nhà họ Mặc, chúng ta kiếm một món hời từ cô ta, sau đó anh sẽ ở cùng em.
Giọng nói Lâm Phong mang chút thở dốc và gấp gáp, giọng nói chưa dứt, từng *** rỉ chói tai không ngừng vọng ra, cách cánh cửa gỗ mỏng, giống như quay hiện trường trực tiếp vậy.
- Lỡ như cô ta không đồng ý thì sao?
Vương Vân Nhi khẽ rên một tiếng, kêu cực kỳ phóng đãng.
- Cô ta chạy đi lấy chồng, nhất định sẽ thấy có lỗi với anh, chắc chắn sẽ đồng ý thôi, em yên tâm nhé bảo bối. Anh sớm chịu đủ cô ta rồi, một cái cũng không cho anh chạm vào, đâu có giống em phóng đãng nhập cốt chứ, nếu không phải vì nhà cô ta có chút tiền của, anh đã sớm đá cô ta rồi...
Tiếp theo đó là *** ý ý a a không ngừng, cảm giác như ở hiện trường xem phim hành động tình yêu vậy, Đường Lạc Lạc đứng yên bất động, vì Lâm Phong là bạn trai của cô, nhưng chút hối lỗi đối với hắn ta, bỗng chốc hóa thành cơn phẫn nộ nồng cháy.
Nếu không phải ban đầu Lâm Phong đeo bám cô dai như đĩa, thì cô đã không thèm quen hắn ta đâu, nhưng suy cho cùng thì... tên khốn này lại ở trong nhà cô, gian díu với người con gái khác?
Bản thân bị gia đình ép kết hôn, hắn ta không thèm quan tâm thì thôi, còn chuẩn bị lợi dụng lòng hối lỗi của cô, nhẫn tâm kiếm một món hời từ cô?
Thật sự là chú có nhịn thì thím đây cũng không thể nhịn nữa!
Đường Lạc Lạc chưa kịp suy nghĩ gì thêm, chỉ cảm thấy cơn lửa giận trong lòng đang bùng nổ, không để tâm đến soái ca tình cờ quen trong quán bar đang đi theo sau cô, vội tiến lên một bước đẩy cánh cửa phòng ngủ ra, trước mắt hai con người *** hiện ra, chẳng phải là hoa khôi trường Vương Vân Nhi và bạn trai cô Lâm Phong đây sao?
Gian tình bị bắt gặp, Vương Vân Nhi hét to một tiếng, lập tức trốn sau Lâm Phong:
- Phong, em rất sợ... em rất sợ... hic hic...
Lâm Phong ôm lấy Vương Vân Nhi, trên mặt lộ vẻ hoảng loạn đầu tiên, tiếp đó lại cố gượng trấn tĩnh:
- Sao lại là cô? Đường Lạc Lạc, không phải cô đi kết hôn rồi sao?
- Anh ở trong nhà tôi, mà hỏi sao lại là tôi? Anh không cảm thấy anh rất buồn cười sao?
Cặp nam nữ trước mặt co rút trong chăn, toàn thân ***, nhìn đến bao tử Đường Lạc Lạc cồn cào khó chịu, cô không nói lời nào, đưa tay lên nhắm thẳng vào mặt Lâm Phong, “chát” một cái tát cho Lâm Phong một bạt tai.
Lâm Phong bị tát đến ngớ người, sau đó liền tức giận:
- Cô đi kết hôn với người khác, còn dám tát tôi sao? Đường Lạc Lạc, tôi nói cho cô hay, là do cô có lỗi với tôi, tôi đã sớm không thích cô rồi, người tôi yêu là Vân Nhi, hiện tại cô nhanh chóng gửi cho tôi một món tiền, nếu không tôi sẽ tuyên bố quan hệ của tôi và cô ra ngoài, khiến cô thân bại danh liệt, xem xem người nhà họ Mặc sẽ đánh giá cô ra sao!
Vương Vân Nhi ôm lấy Lâm Phong, vừa giả tạo khóc thút thít, vừa châm dầu vào lửa:
- Phong, anh không cần đôi co với loại người như cô ta, cô ta tự cam trụy lạc, vì tiền cái gì cũng có thể làm được...
Đường Lạc Lạc xem như hiểu thấu loại người mặt dày thật sự rồi, nhìn cặp cẩu nam nữ giả tạo này, cô không muốn nói thêm một từ nào với họ nữa, đưa tay chỉ về phía cửa:
- Hai người cút ngay cho tôi! Cút ngay lập tức! Tôi không muốn nhìn thấy hai người nữa.
- Cô nghĩ tôi muốn thấycô sao?
Lâm Phong cười lạnh một tiếng:
- Tôi nói cho cô hay, chuyện tôi và cô quen nhau tất cả mọi người trong trường đều biết, chỉ cần tôi tung tin này ra ngoài, người nhà họ Mặc sẽ bỏ qua cho cô hay sao? Biết điều thì mau gửi ngay 200 triệu phí bịt miệng đi, có thể tâm trạng tôi vui tôi sẽ tha cho cô một lần, người nên cút khỏi đây là cô mới đúng!
Lâm Phong đinh ninh Đường Lạc Lạc hiện tại là người nhà họ Mặc, việc từng là tình nhân với hắn ta, nhất định sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của cô trong mắt người nhà họ Mặc, hắn ta sao có thể bỏ qua cơ hội phát tài này chứ?
Người mà Đường Lạc Lạc gả là ông vua kim cương đừng đầu S thị Mặc Thiệu Đình ấy, trong tay nhất định có không ít tiền!
- Hai người...
Đường Lạc Lạc bị cắn lại một nhát, tức đến mức nói không nên lời, nhưng bản thân lại không biết phải làm thế nào với cặp cẩu nam nữ này mới ૮ɦếƭ chứ...
Cô chỉ cảm thấy một cơn choáng váng quay cuồng, đang lúc đứng không vững, bàn tay ấm áp phía sau nhẹ nhàng đỡ lấy cô, sau đó, Mặc Thiệu Đình từ sau lưng Đường Lạc Lạc bước ra phía trước, trong tay giơ lên chiếc di động cao cấp được thiết kế riêng, miệng nhếch lên nở nụ cười khinh bỉ, đưa màn hình đến trước mặt Lâm Phong và Vương Vân Nhi, bộ dạng xấu hổ của hai người đều được quay lại.
- Hai người xác định là không chịu cút khỏi đây sao? Vậy thì tôi sẽ không khách khí nhé! Đoạn video này chắc thú vị lắm! Không biết chia sẻ lên mạng sẽ náo nhiệt thế nào đâu nhỉ?
Mặc Thiệu Đình khẽ nhếch mép, có chút gì đó tà ma mê hoặc không diễn tả được, nhưng những lời nói ra, lại bình tĩnh đáng sợ y như quỷ Satan vây.
Cảnh trộm tình xấu hổ của hai người mà bị đăng lên mạng, thì coi như tiêu tùng.
Lâm Phong tức giận cực kỳ, đứng dậy vồ về phía Mặc Thiệu Đình, miệng mắng những lời dơ bẩn:
- Hay lắm Đường Lạc Lạc, còn dẫn theo cả trợ thủ, mau dừng tay, lão đây đánh ૮ɦếƭ ngươi...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc