Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi - Chương 989

Tác giả: Mai Can Thái Thiếu Bính

Vợ chồng
Không đợi cho Lâm Nhược Khê nghĩ nhiều, ánh mắt Dương Thần đã phát ra tia nhìn như thiêu đốt.
- Em là người vợ mà tôi đã nhịn không chạm vào được gần hai năm nay rồi, hôn lễ của chúng ta đã được tổ chức, dù thế nào thì cũng phải động phòng chứ.
Trong đôi mắt đỏ hoe của Lâm Nhược Khê có sự lo sợ không biết làm như thế nào.
- Dương...Dương Thần...Anh không được làm bậy.
- Làm bậy?
Dương Thần nhếch mép cười:
- Vợ chồng thân mật với nhau sao có thể nói là làm bậy?
- Anh không phải là người như vậy…Anh không phải.
Lâm Nhược Khê cầu xin nói:
- Anh đừng có làm chuyện kinh khủng như vậy có được không, anh không được đối xử với tôi như thế.
Lâm Nhược Khê rõ ràng đã cảm thấy, giữa đũng quần Dương Thần, vật đấy đã ¢ươиg ¢ứиg lên, chạm đến giữa hai đùi cô.
Vật nóng bỏng đó, cho dù bị cách một lớp quần, nhưng cũng có thể cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa bên trong.
Hormone nam tính điên cuồng này khiến cho Lâm Nhược Khê vừa ngượng ngùng vừa sợ hãi.
Dương Thần không thèm để ý nhiều như vậy, đôi môi nóng bỏng của hắn bắt đầu mò đến hôn lên trên trán, hai má và hai bên tai, chốc chốc lại chạm vào bờ môi đỏ mọng của Lâm Nhược Khê.
Trò đùa kiểu này khiến cho Lâm Nhược Khê thở hổn hển, nói năng bắt đầu trở nên lộn xộn.
- Ư …Đừng, Dương Thần, anh đừng như vậy…hư hư.
- Người em thật là thơm.
Dương Thần coi như những lời vô nghĩa, mùi hương từ thân dưới của người phụ nữ, sự tham lam và lửa tính bị đè nén bấy lâu nay giờ bùng nổ khiến cho hắn không thể nào kiềm chế được.
Sau khi khóa người phụ nữ dưới thân hắn, đôi bàn tay bắt đầu sờ soạng bên hông Lâm Nhược Khê, men theo bên hông, một tay di chuyển lên phía trên đôi gò bồng đào, một tay trượt xuống dưới cặp ௱ôЛƓ đẹp đẽ của người phụ nữ.
Bộ quần áo âu phục kiểu cổ sâu khiến cho tay Dương Thần dễ dàng mò tới làn da tuyết kia, sau khi cởi bỏ dễ dàng hàng cúc áo, chiếc sơ mi vải bóng cũng bị cởi ra.
Tay Dương Thần dễ dàng bắt được đôi gò bồng đào mềm mại và đầy đặn kia, sự мơи тяớи cảm xúc nhè nhẹ này giống như là trong tay không có thứ gì nhưng lại rất là đầy đủ.
Trong thời khắc chạm phải hai hạt đậu, cái cảm giác kích thích khiến cho thân dưới của người phụ nữ run rẩy.
Sự mẫn cảm không bình thường của Lâm Nhược Khê, khiến cô bất giác phát ra âm thanh ՐêՈ Րỉ lạ thường từ trong cổ họng, cái âm thanh như sâu vào trong tận xương tủy của phụ nữ cũng đủ để bất cứ người đàn ông nào điên cuồng mê loạn.
Ngọn lửa trong mắt Dương thần càng sục sôi, giống như là muốn nuốt gọn thân dưới của người đàn bà vậy.
Lâm Nhược Khê cảm thấy sự cử động của các dây thần kinh, sự công kích không ngừng của người đàn ông, khiến cho cô cũng bỏ luôn cả sự chống cự yếu ớt.
Đang trong lúc mê ly, hai hàng nước mắt từ khóe mắt Lâm Nhược Khê rơi xuống, nhưng cô không có cảm giác gì, bởi vì tất cả tinh lực đều đã bị hấp dẫn bởi sự mẫn cảm đặc biệt này.
Lâm Nhược Khê thẹn thùng có chút cảm nhận thấy, giữa hai chân cô, đã bắt đầu lan tràn một tia nước mát.
Người đàn ông thô lỗ và khiến cô phải chịu sự ấm ức này, lại khiến cho cô đã không đấu tranh gì mà còn phối hợp với hắn.
Lâm Nhược Khê ảo não, nhưng phần nhiều hơn, trong lòng lại nảy sinh sự thỏa hiệp.
Sắp hai năm rồi, bản thân sớm dâng hiến cho hắn là xong, ai bảo người đàn ông này là chồng của cô cơ chứ.
Bị hắn ức Hi*p như vậy, có lẽ cũng là số mệnh đã định sẵn.
Nhưng, hắn lại làm như vậy ngay trong chính phòng làm việc của cô, nhất định là không thể nào dễ dàng tha thứ.
Đầu óc Lâm Nhược Khê không thể nào tiếp tục suy nghĩ được nữa, bởi vì một tay của Dương Thần đã tuột chiếc váy cô xuống tận đầu gối.
Thân dưới lập tức trống không, đôi chân đầy đặn nhưng không có chút dư thừa tròn đẹp đang vắt chéo vào nhau.
- Ư…
Hai người tiếp tục hôn nồng nhiệt, Dương Thần lúc này đã cắn chiếc lưỡi của người phụ nữ, không ngừng mà ʍúŧ lấy cái chất lỏng ngọt ngào đó.
Cùng lúc đó, một tay Dương Thần rất bá đạo gạt mở khe giữa hai chân.
Lần dò theo cặp đùi trắng mịn, chạm phải chỗ ướƭ áƭ, tay Dương Thần càng thêm hoang đường vuốt ve lấy nó.
Lâm Nhược Khê chỉ cảm thấy một luồng máu nóng điên cuồng đang chảy trên má, chỗ rất riêng ấy lại bị người đàn ông không ngừng vuốt ve, thân hình yểu điệu mềm mại run lên theo từng cơn.
Và tiếp sau đó, xuân thủy càng lúc càng tuôn ra.
Lâm Nhược Khê chưa từng biêt mình không thể tự kiềm chế đến như vậy, cô có chút thẹn thùng, khóc thút thít trong cái hôn ướƭ áƭ kia.
Cuối cùng Dương Thần cũng buông lỏng lưỡi, nhếch miệng cười tà ý:
- Thật đúng không ngờ, vợ bảo bối của anh lại nhạy cảm đến mức này, bên dưới của em đã thành thác nước rồi.
- Anh…
Lâm Nhược Khê quay đầu đi, cắn chặt hai môi, đôi lông mi cong dài run run, không dám nghe nữa, càng không dám nhìn người đàn ông.
Dương Thần dùng sức hít một hơi thật sâu sức nóng trên khuôn mặt người phụ nữ, chỉ cảm thấy sự đàn hồi đến mười phần.
- Lần đầu tiên với em, là lúc anh uống quá nhiều rượu không giữ được lý tính, cho nên căn bản không biết cảm giác buổi tối hôm đó như thế nào, anh nghĩ em cũng vậy, hôm nay, chúng ta đã tỉnh táo hơn, anh sẽ cho em hiểu khiến cho anh tức giận tuyệt đối là một chuyện vừa đau đớn vừa hạnh phúc.
Lâm Nhược Khê không có cách nào lý giải được rốt cuộc là có ý gì, bởi vì tâm trạng hiện tại của cô không nghĩ được gì thêm nữa.
Tay của Dương Thần không biết tự khi nào đã cởi chiếc áo sơ mi, chiếc áo иgự¢ mỏng gợi cảm viền tơ lụa mà đen cũng đã bị giật xuống.
Đôi gò bồng đào bạch tuyết mỹ ngọc luôn bị gò bó, bỗng đung đưa khiến cho Dương Thần ngây ngất.
Có lẽ là cách ăn mặc có liên quan đến chức vụ, người phụ nữ đã giấu đi bộ иgự¢ đầy đặn của mình, nếu như không nhìn ở cự ly gần như thế thì sẽ không cảm nhận được sức tấn công mãnh liệt của nó.
Một bàn tay Dương Thần nhẹ nhàng bao trùm lấy nó, nhưng không có cách nào nắm được toàn bộ.
Không kìm được, Dương Thần gảy hạt đậu đỏ kia về sau, úp mắt vào chốn đó, dùng sức hít một hơi cái mùi vị hương thơm ngào ngạt toát ra trên người phụ nữ, sự chật chội mềm mại kia khiến cho mặt Dương Thần bị kích thích đến không chịu nổi.
Lâm Nhược Khê thở gấp, toàn thân đã mềm nhũn ra, người hừng hực, đôi con ngươi như dậy lên từng đợt sóng.
Tất cả sự lạnh lùng và nghiêm nghị trước kia đều bị người đàn ông này không ngừng phá vỡ thành tác phong phong tình vạn chủng.
Có lẽ là tình yêu trong tim với người đàn ông này, khiến cho cô cuối cùng không thể nào chống cự lại va chạm thân mật, Lâm Nhược Khê đã bắt đầu hoàn toàn rơi và vòng xoáy.
Dương Thần úp mặt trong mỹ cảnh một hồi lâu, rốt cuộc cũng kéo phăng chiếc ҨЦầЛ ŁóŤ đã ẩm ướt xuống.
Lâm Nhược Khê căn bản vô lực phối hợp, mặc kệ cho người đàn ông tách hai đùi trắng nõn của cô, chiếc ҨЦầЛ ŁóŤ đã rơi xuống mắc phải đôi giày cao gót màu đỏ, nhưng cũng không có cách nào bận tâm đến nó nữa.
Trong nháy mắt, thân trên của người phụ nữ chỉ còn chiếc áo khoác ngoài và chiếc sơ mi xộc xệch, thân dưới Tʀầռ tʀʊồռɢ, tất cả trông như như cảnh đẹp đào nguyên, tí tách đọng nước, tất cả đều đã rõ ràng.
Dương Thần sau khi thả lỏng phần dưới đang bị trói buộc của mình, cho vật đã khó mà khống chế kích cỡ, phóng thích ra ngoài.
Vuốt ve lên cái eo nhỏ bé của Lâm Nhược Khê, cả người Dương Thần đổ ập lên người phụ nữ.
Sống lưng Lâm Nhược Khê dán chặt lấy bàn làm việc, thân dưới lạnh lẽo kết hợp với sự nóng bỏng của người đàn ông khiến cô càng cảm nhận được sự kích thích.
Trong không khí, tràn ngập hương vị sung mãn phóng túng từ hai con người khác nhau.
Vòi rồng của Dương Thần bắt đầu cọ xát khe hồng nhuận của Lâm Nhược Khê, khiến cho Lâm Nhược Khê càng dán gần hơn nữa để cảm nhận đươc kích cỡ khổng lồ của người đàn ông.
Lâm Nhược Khê bất giác hít lấy một hơi lãnh khí, trong ánh mắt mê ly có chút sợ hãi.
Người phụ nữ dùng giọng cầu xin nũng nịu, nỉ non nói:
- Ông xã…Em sợ.
Dương Thần nặng nề hít một hơi, thân hình hoàn mỹ của người đẹp đang nằm bên dưới đã khiến hắn sắp phát điên, nếu như không phải vì cảm xúc trong lúc đó, thì sớm đã phóng bừa rồi.
Nghe thấy giọng nói bắt đầu sợ hãi của người phụ nữ, Dương Thần căn bản là không muốn có ý dừng lại, tên đã trên cung không thể không bắn.
- Anh nói rồi, em sẽ đau đớn, nhưng cũng sẽ hạnh phúc.
Không đợi Lâm Nhược Khê có phản ứng gì, Dương Thần đã mãnh liệt xung đỉnh.
Khi hỏa long đi sâu vào khe hẹp tràn đầy dịch thủy, sự run rẩy kích động linh hồn mang theo nối thẳng thiên linh hai người.
- A.
- Á.
Âm thanh tận hưởng đến cực điểm của Dương Thần cùng với tiếng rên nhẹ như tê liệt đau đớn của Lâm Nhược Khê gần như đồng thời vang lên.
Khi toàn bộ Dương Thần chưa đi sâu hết vào trong bên trong cơ thể người phụ nữ, nước mắt đã tràn trên khóe mi Lâm Nhược Khê.
Một cảm giác kì lạ của sự xuyên suốt khiến cho Lâm Nhược Khê đau đớn, lại có chút mãnh liệt của cực điểm.
Mà Dương Thần ghìm chặt người phụ xông vào đến tận đáy kia thỏa mãn vô hạn.
Đây không chỉ là sự phóng thích về nhục thể, mà là còn là sự phóng thích linh hồn luôn bị đè nặng kia.
Mặc kệ nguyên nhân thế nào, quá trình ra sao, bất kể hai người như thế nào.
Ít nhất thì bản thân cũng đã kết hợp được với người đàn bà.
Xét cho cùng Lâm Nhược Khê hơn một năm nay đã không ℓàм тìин, lần này lại bị xâm nhập đột xuất và kịch kiệt như vậy, dũng đạo kia dẫu trơn tru nhưng cũng chặt chẽ vô cùng.
Khi Dương Thần nhận thấy Lâm Nhược Khê đang rất đau đớn nhíu mày lại, đang lúc trong lòng có chút tiếc thương, thì đột nhiên có một cảm giác khác lạ từ chỗ hai người kết hợp.
Dương Thần rõ ràng cảm nhận được mệnh căn của mình, lại bị cái thế giới ấm áp ướƭ áƭ kia vặn vẹo bao vây lấy.
Dương Thần không tự chủ được giật mình, nhìn người phụ nữ tội nghiệp, hình như không có chút ý thức nào đang nhìn hắn, Dương Thần không kìm được lại ôm lấy khuôn mặt Lâm Nhược Khê, dùng sức hôn.
- Bảo bối Nhược Khê, thì ra em còn có tuyệt chiêu này, là do bản năng của em hay là em cố tình? Em còn có thể mát xa cho anh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc