Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi - Chương 554

Tác giả: Mai Can Thái Thiếu Bính

Tính toán của Quách Tuyết Hoa
Bởi vì con trai con dâu đều ra nước ngoài tham gia Tuần Lễ Thời Trang Paris, mấy ngày nay trong nhà đặc biệt vắng vẻ.
Tuy nhiên đối với Quách Tuyết Hoa mà nói, ngày nào cũng cùng Vú Vương đi dạo phố, mua đồ ăn, thỉnh thoảng nói chuyện với vài hàng xóm láng giềng, con trai nhà ai kết hôn, vợ chồng nhà ai cãi nhau, cuộc sống của những người bình thường, khiến Quách Tuyết Hoa trái lại rất thích thú.
Không cần gánh vác những gánh nặng của con dâu trưởng nhà Dương gia, không cần làm phu nhân thủ trưởng, đi đến đâu đều có vệ sỹ đi bảo vệ, những ngày này có vẻ rất vinh dự, thực tế thì khiến Quách Tuyết Hoa hàng năm đều cảm thấy tâm lực tiều tụy.
Bà bây giờ, từ thiện cho cô nhi viện mấy năm nay kinh doanh cũng đều giao cho quỹ xử lý, toàn tâm toàn ý bắt đầu cuộc sống ở nhà.
Mặc dù những vấn đề bên trong Dương gia vẫn chưa giải quyết, kết hôn với Dương Phá Quân có thể nói là hai mươi mấy năm 1 lần trở mặt, nản lòng thoái chí, nhưng tìm về được đứa con cả thất lạc hai mươi năm, Quách Tuyết Hoa vẫn là cảm thấy đã ông trời rất ưu đãi mình, mặc dù đứa con này luôn khiến người ta lo lắng.
Cái khác không nói, tình nhân của con trai ở ngay bên vách, hơn nữa mình cũng có chút thích cô bé Sắc Vi kia thật, dù sao so với Lâm Nhược Khê lạnh lùng, Sắc Vi hiểu chuyện khiến cho người ta thích.
Cho dù biết Sắc Vi xuất thân từ gia tộc xã hội đen, bản thân còn là nữ vương thế giới ngầm của hội Hồng Kinh ở Trung Hải, nhưng ai nói xã hội đen nhất định là người xấu? Quách Tuyết Hoa không phải tầm nhìn thiển cận, không hiểu những người phụ nữ bảo thủ ứng biến linh hoạt.
Huống chi là một người mẹ không làm tròn bổn phận nhiều năm, Quách Tuyết Hoa còn có thể ૮ưỡɳɠ éρ can thiệp vào cuộc sống tình cảm của con trai sao? Cho dù có thể, nói thật cô cũng không nỡ, vì thế, Quách Tuyết Hoa cũng liền mắt nhắm mắt mở, nếu sau này Dương Thần phải giẫm chân lên hai thuyền, mình đây làm mẹ phải ngầm đồng ý thôi, mặc dù cô có phản cảm với cái này, nhưng trong xã hội thượng lưu, đàn ông có hai tình nhân không phải hiếm gặp.
Về phần con dâu và cô tình nhân, ai có thể làm cho con trai vui, phải xem bản lãnh của bản thân bọn họ, đương nhiên, bà mẹ chồng này vẫn có quyền thiên vị.
Đúng là đang ôm những ý nghĩ như vậy, Quách Tuyết Hoa thi thoảng làm món ăn ngon vẫn mang cho Sắc Vi nếm thử, tình cảm của hai người, thật ra so với cô con dâu chính thức Lâm Nhược Khê, còn thân thiết hơn nhiều.
Mấy ngày nay, Quách Tuyết Hoa còn phát hiện, trong nhà Sắc Vi, không ngờ còn có một cô gái trẻ dung mạo khí chất sàn sàn như nhau, Mạc Thiện Ny.
Sau khi giới thiệu, mới biết Mạc Thiện Ny là bạn thân của con dâu nhà mình, cũng là Phó Chủ tịch Quốc Tế Ngọc Lôi, là một trong những người Lâm Nhược Khê tin tưởng nhất, không khỏi cảm thán, một cô gái xinh đẹp quả nhiên cũng là tập hợp người tình.
Mạc Thiện Ny so với Sắc Vi còn thành thục biết điều hơn chút, Quách Tuyết Hoa càng nhìn càng thích, so với Sắc Vi, Mạc Thiện Ny quang minh chính đại là một thiên kim ở đô thị, tuyệt đối la sự lựa chọn tốt nhất cho một người vợ hiền người mẹ tốt.
Đau đầu nhất là, vì sao bên cạnh con trai mình nhiều cô gái xinh đẹp như vậy, lại chọn cô gái lạnh lùng nhất khó gần kia, làm con dâu mình chứ?
Đối với người làm mẹ mà nói, dung mạo con dâu không phải là điều quan trọng nhất, thậm chí cũng không quan trọng lắm.
Tất cả cái này, có thể coi như ông trời trêu người, Quách Tuyết Hoa tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, Dương Thần và Lâm Nhược Khê lúc trước kết hôn, vẫn là hợp đồng hôn nhân, chỉ là sau đó tình cảm của hai người càng ngày càng mơ hồ, biến thành đến bây giờ cứ thế trôi qua, đã đều không nhắc đến chuyện đó rồi.
Vào đúng hôm nay, Quách Tuyết Hoa vừa mới cùng Vú Vương mua đồ ăn ở ngoài về nhà, cho dù Dương Thần Lâm Nhược Khê không ở nhà, trong nhà vẫn còn một cô bé Trinh Tú, đang chuẩn bị thi vào đại học, làm trưởng bối, hai người có thể coi Trinh Tú giống như một cô con gái, cố gắng làm vài món ăn ngon.
Thân thế của cô bé này đáng thương, sau khi Park Jung Hoon của tập đoàn Tinh Nguyệt Hàn Quốc đến lần trước, cô bé thường xuyên ngẩn ngơ, khiến người trong nhà đều thương hại xúc động.
Vừa mới bỏ thịt và rau mang vào bếp, liền nghe thấy điện thoại kêu ở bên ngoài.
Thông thường thì, điện thoại trong nhà rất ít kêu, bạn bè của Dương Thần và Lâm Nhược Khê cũng không nhiều, có thể nói, một nửa là gọi nhầm mới vào trong nhà.
Vì thế Quách Tuyết Hoa đứng gần cửa, liền đi qua nghe điện thoại, hỏi đối phương tìm ai, đoán chừng lại là gọi nhầm rồi.
Kết quả, trầm mặc một lát, vọng đến một giọng phụ nữ dịu dàng, có chút ngượng ngùng…
- Xin hỏi…xin hỏi là nhà Dương Thần phải không?
Nói chuyện đương nhiên là An Tâm, cô lúc này đầu óc rối loạn, giọng nói cũng run lên.
Quách Tuyết Hoa hơi hơi kinh ngạc, nghe giọng nói liền biết là cô gái trẻ, còn tìm Dương Thần? Bà lập tức bình tĩnh, thành thật nói:
- Đúng rồi, đây là nhà Dương Thần, tôi là mẹ của nó, tiểu thư có chuyện gì không?
An Tâm thở ra hít vào dồn dập một hồi, quả nhiên là mẹ Dương Thần, cố trấn tĩnh nói:
- Chào bác, cháu…cháu muốn nói cho bác một chuyện, Dương Thần anh ấy…anh ấy bị bắt vào Cục cảnh sát khu Tây rồi…
- Cái gì?
Quách Tuyết Hoa nghi ngờ mình nghe nhầm , do dự nói:
- Tiểu thư, cô có phải nhầm lẫn gì không, con trai tôi tên Dương Thần, nhưng nó hiện giờ đang công tác ở Paris, làm sao có thể bị cảnh sát Trung Hải bắt chứ?
- Là sự thật, bác ạ, Dương Thần anh ấy sáng sớm nay đã về nước rồi, đến công ty xảy ra chút chuyện…sau đó…sau đó cảnh sát vừa dẫn anh ấy đi rồi…
Nói xong lời cuối cùng, giọng nói của An Tâm càng ngày càng bé, cô hận không thể đi tìm luôn một cái lỗ mà chui vào, nếu Quách Tuyết Hoa hỏi, Dương Thần vì sao bị bắt, mình chẳng lẽ nói trắng ra “Con trai bác vì cháu mà bị bắt” Để Quách Tuyết Hoa biết, nhất định cho rằng mình không phải là người phụ nữ tốt đẹp gì, không chỉ dụ dỗ Dương Thần, còn gây tai họa cho anh ấy.
An Tâm một hồi u ám, bắt buộc vì cứu Dương Thần ra mà tiếp tục liên lạc với Quách Tuyết Hoa.
Lúc này, Quách Tuyết Hoa đã tỉnh táo lại, bà cũng không phải bà chủ gia đình tầm thường, kinh nghiệm nhiều năm bôn ba ở bên ngoài, lại có bối cảnh xuất thân danh môn, rất nhanh liền nắm bắt được mấu chốt vấn đề——Không phải nghiên cứu vì sao Dương Thần đột nhiên về nước, lại đột nhiên bị bắt, bà bây giờ phải làm, là trước tiên phải làm cho thế cục ổn định, không thể để con trai chịu bất cứ khổ cực gì trong Cục cảnh sát.
Đương nhiên , Quách Tuyết Hoa cũng biết Dương Thần thân thủ tuyệt đối là không giống người bình thường, có thể đến quân đội bí mật của quốc gia đều khó có thể chống lại, nhưng nếu như Dương Thần thật sự ra tay, phiền phức cũng sẽ giống như quả cầu tuyết càng ngày càng lớn.
- Tôi biết rồi.
Quách Tuyết Hoa nghiêm mặt nói:
- Việc này tôi sẽ giải quyết, tuy nhiên, tôi hy vọng có thể biết quá trình tỉ mỉ của chuyện này, xin hỏi tiểu thư tên gì.
- Cháu….Cháu là An Tâm.
Quách Tuyết Hoa lẩm nhẩm hai tiếng, cái tên này thật dễ nghe, giọng nói cũng hay, hẳn là một cô gái xinh đẹp, đứa con trai này của mình nói thật cũng không phải rất đẹp trai, người mẹ này cũng chỉ có thể khách quan mà nói như vậy, nhưng người đẹp bên cạnh nó quả thực không ít.
- An Tâm tiểu thư, một lát nữa tôi sẽ đi Cục cảnh sát khu Tây, xin hỏi cô có tiện đi không? Tôi muốn gặp cô, trực tiếp hiểu rõ sự việc.
Ý nghĩ của Quách Tuyết Hoa rất rõ ràng, con trai xảy ra chuyện rồi, người phụ nữ này gọi điện thoại tới, tất nhiên không phải mối quan hệ tầm thường, mình đương nhiên xuất phát từ nguyên nhân gì đều phải gặp mặt cô ta, về phần nói muốn làm rõ mọi việc, đều là lấy cớ thôi, nguyên nhân của sự việc, bà đi Cục cảnh sát gặp Dương Thần tự nhiên sẽ rõ.
An Tâm lập tức rất lo lắng, vừa vui vừa sợ, vui là có thể có cơ hội gặp được mẹ Dương Thần, sợ là chẳng may bà không thích mình thì làm thế nào? Hơn nữa, là kẻ thứ ba, chỉ sợ nửa già là không thích mình, có lẽ còn quở trách mình là hồ ly tinh gây họa.
Đây là An Tâm nghĩ nhiều thôi, với thái độ đúng mực của Quách Tuyết Hoa, cho dù rõ ràng nghĩ như vậy, cũng không thể nói nặng lời với một cô gái trẻ.
- Vâng ạ, thưa bác, cháu nhất định qua…
An Tâm cho dù sợ hãi cũng không dám từ chối, nói thật, cô cũng hy vọng có thể nhìn Dương Thần đi ra khỏi Cục cảnh sát đó, bằng không, An Tâm căn bản không thể yên tâm.
Gác điện thoại, Quách Tuyết Hoa nói với Vú Vương trong bếp:
- Ngọc Lan, tôi ra ngoài làm chút việc, bữa trưa làm đơn giản thôi, không cần đợi tôi, bữa tối con bé Trinh Tú về hãy làm ngon.
Ngọc Lan đương nhiên là tên thật của Vú Vương, Vú Vương cũng biết bình thường Quách Tuyết Hoa phải xử lý một số công việc, không nghi ngờ nhiều, ừ một tiếng.
Quách Tuyết Hoa đương nhiên không thể để Vương Ngọc Lan và Trinh Tú biết chuyện Dương Thần bị bắt, mình chỉ cần đưa Dương Thần ra, cũng sẽ không có chuyện gì rồi.
Sau khi ra khỏi cửa, Quách Tuyết Hoa mới rút điện thoại di động của mình, mặc dù bà cảm thấy lấy thân phận con dâu của Dương gia, đi Cục cảnh sát đưa Dương Thần về hẳn là vấn đề không lớn, nhưng vì để chắc chắn, vẫn là cần điều tra rõ ràng cụ thể nguyên nhân bị bắt.
Người mình quen biết ở Trung Hải, lại có sức mạnh nhất, đương nhiên là ông chồng Dương Phá Quân, nhưng Quách Tuyết Hoa sẽ không chủ động gọi cho người đàn ông đó, từ lần trước ở ngoài cửa, Nghiêm Bất Học nhục mạ Dương Thần, mà sau đó Dương Phá Quân không quản không hỏi, Quách Tuyết Hoa tận đáy lòng đã hận đến ૮ɦếƭ người đàn ông kia rồi, làm sao dễ dàng xin sự giúp đỡ của Dương Phá Quân.
Vì thế, Quách Tuyết Hoa gọi điện cho cô em vợ Dương Tiệp Dư, dù sao vợ chồng Viên Hòa Vĩ và Dương Tiệp Dư, nắm giữ Viên gia lớn nhất Trung Hải, có thể gọi là đầu rắn lớn nhất Trung Hải, thế lực ở đâu cũng phải nể mặt vài phần.
Đương nhiên, Quách Tuyết Hoa làm như vậy, còn có một mục đích chuẩn bị đằng sau —— Cô em vợ Dương Tiệp Dư có thể là tính tình bao che khuyết điểm, cô có tình người hơn Dương Phá Quân rất nhiều, nếu biết Dương Thần đứa cháu trai này bị bắt, cho dù vợ chồng họ không thể nhất thời cứu Dương Thần ra, người phụ nữ Dương Tiệp Dư này, nhất định sẽ liều lĩnh liên lạc với cha đẻ ở Yến Kinh, Dương Công Minh.
Quách Tuyết Hoa tự mình biết, là con dâu, những việc mình làm cho người bố chồng này quả thực không đủ nhiều, cho nên bà cũng không dám vì con trai lập tức da mặt dầy đi tìm Dương Công Minh, cho nên mới nghĩ đến, quay về để Dương Tiệp Dư đi thông báo cho ông cụ.
Dương Công Minh thừa nhận đứa cháu này, hơn nữa cũng có tâm lý áy náy như vậy, chỉ cần Dương Công Minh ra tay, Quách Tuyết Hoa không tin ai dám động đến Dương Thần, tuy rằng không biết thực lực nhà mình thế nào, nhưng chỉ cần dựa vào Dương gia người ít ỏi thế này, lại vẫn như trước là một trong bốn gia tộc lớn ở Yến Kinh, liền có thể biết Dương Công Minh tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc