Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi - Chương 1244

Tác giả: Mai Can Thái Thiếu Bính

Ai thoải mái hơn
Thấy bộ dạng đám người Dương Thần hoàn toàn không hiểu gì hết, Sắc Vi mới đem chuyện xảy ra vào tối hôm qua nói đơn giản một lần.
- Có phải là người nọ xấu hổ, cố ý tỏ ra không quen biết hay không?
Thái ngưng nói.
Christine cùng đám người Stern lắc đầu, hiển nhiên không nghĩ có loại khả năng này.
- Phải biết rằng chúng ta đã sống mấy vạn năm, có dạng người gì chưa thấy qua, không có khả năng có người ở trước mặt chúng ta giả vờ giả vịt mà chúng ta một chút cũng không nhìn ra.
Christine cau mày nói:
- Hơn nữa, xem biểu hiện của hắn tối hôm qua, cũng không phải một người giỏi ngụy trang.
- Nếu nói chuyện bị ta đạp một cước hắn còn có thể giả bộ, nhưng vệ sĩ của hắn làm sao có thể không nhận ra chúng ta. Hiện tượng như vậy, đã nói rõ là có nguyên nhân gì đó, để cho bọn họ thật sự không nhớ rõ chúng ta.
Trong lúc nhất thời, nghi vấn đặt ra khiến mọi người đứng yên ở cửa, nhưng thật ra đều có chút không hiểu gì?
Dương Thần ngước mắt nhìn camera trong hành lang, trực tiếp lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Ron.
- Ông xã, anh định làm gì?
Sắc Vi hỏi.
Dương Thần chỉ chỉ camera.
- Lúc nãy bọn họ có đi qua đây, để cho Ron điều tra một chút thân phận của mấy người này, có thể biết được một ít tin tức đặc biệt.
Mặc dù chưa chắc đã tra ra được sự tình gì, nhưng Dương Thần cảm thấy phía sau có chút kỳ quái.
Chờ sau khi phân phó cho Ron, Dương Thần mới dẫn mọi người hướng về một nhà hàng Italy để ăn chút cơm trưa, sau khi ăn xong có thể đi ra bờ biển phơi nắng hoặc tắm nắng.
Thế nhưng vừa tới bờ biển, đã nhìn thấy rất nhiều phụ nữ mặc áo tắm chậm rãi đi qua, cặp ௱ôЛƓ đung đưa qua lại, Dương Thần không khỏi nhớ tới Sắc Vi đã mua một đống sản phẩm mới.
Vừa vặn Sắc Vi cũng liên tưởng ra gì đó mà nhìn sang, hai người bốn mắt giao nhau, làm cho mặt Sắc Vi hiện lên chút ửng đỏ.
- Bảo bối, anh thấy em có vẻ mệt mỏi, không bằng đi về nghỉ ngơi trước đi, tắm rửa, thay quần áo… Ưm… Ăn mặc đẹp một chút, rồi ngủ một giấc, em tối hôm qua không phải không ngủ sao…?
Dương Thần mang vẻ mặt quan tâm, bộ dạng đứng đắn giống như rất quan tâm đến sức khỏe của Sắc Vi vậy?
Thái Ngưng bên cạnh nghe được vô cùng xấu hổ, cùng Dương thần tiếp xúc gần gũi lâu ngày, mới phát hiện người đàn ông này quả thực vô lại tới cực điểm, chỉ là đã lên thuyền hải tặc thì cũng chỉ biết chung sống cả đời mà thôi.
Sắc Vi thấy mấy người Christine đều hướng về phía mình lộ ra nụ cười quái dị, tức giận đến mức nghiến răng, dứt khoát quyết định quay về, nghĩ ngược lại chính mình mua về cũng là để cho người đàn ông ngắm nhìn, mặc sớm hay mặc muộn đều như nhau.
- Em trở về trước, anh lát nữa quay về sau nhá!
Sau khi Sắc Vi quyết định liền ôm cổ Dương thần hôn một phát, xoay người trở lại khách sạn.
Dương Thần thấy thế vui mừng không ngớt, lại tiếp cận Thái Ngưng hỏi:
- Ngưng Nhi, hay em cũng đi theo Sắc Vi đi, chờ một chút nữa anh đi tìm các em.
Thái Ngưng chưa chịu được kích thích như vậy, có chút dao động sợ hãi mà lắc đầu:
- Anh đi đi, em phơi nắng một chút, không quấy rầy hai người… ngủ.
Dương Thần hơi có chút tiếc hận, còn muốn khuyên nữa thì điện thoại vang lên, đúng là Ron gọi tới.
Dù sao ở đây Mafia chính là chúa tể, Ron muốn tra những tài liệu này cũng vô cùng nhanh.
Chờ sau khi nghe xong báo cáo của Ron, vẻ mặt Dương Thần lộ ra vài phần suy tư.
Tuy rằng nhìn như rất tùy ý, nhưng đám người Stern cùng Christine đều ý thức được chuyện này có cái gì đó, lúc này đều đã nhìn sang.
Khóe miệng Dương Thần nổi lên một tia cười quái dị.
- Cái người Nhật Bản kia gọi là Hương Xuyên Trung Thọ, là người đứng đầu của bộ phòng vệ đặc thù Nhật Bản, chịu trách nhiệm đại diện cho Nhật Bản tới tham gia đại hội lần này, cũng chính là người phụ trách bên phía Nhật Bản. Hai người bên cạnh hắn, một người là phó cục trưởng Penny của cơ quan tình báo Bồ Đào Nha, một người khác là trưởng khoa Röhm của khoa phòng ngự và bảo vệ bí mật Italy.
- Khó trách, vệ sĩ của hắn lại gọi hắn là đại nhân.
Christine gật đầu nói.
- Vì sao người của bộ phòng vệ đặc thù Nhật Bản lại có mặt ở chỗ này? Đại biểu cho Nhật Bản đến tham dự không phải là đội tự vệ một phương sao?
Thái Ngưng buồn bực nói.
Dương Thần giải thích:
- Người đứng sau đại hội Caesar đã đưa ra chủ ý muốn các quốc gia đang phát triển cùng các quốc gia phát triển liên hợp các tổ chức lại, đương nhiên ở đây đại bộ phận là Nato cùng các quốc gia Châu Âu.
Mà ở bên trong những quốc gia này, chuyên nghành phụ trách tham dự, đều là chuyên nghành ngầm của các quốc gia, quân đội chỉ là đến xem thi đấu, mà không phải là người thật sự chỉ đạo phía sau màn. Cho nên nói, mấy người bọn họ, chính là đại biểu đại diện cho nước mình đến tham dự đại hội Caesar.
- Nếu là như vậy, tối qua Christine tiểu thư đá hắn, hắn sẽ không dễ dàng mà bỏ qua mới phải chứ.
Thái Ngưng khó hiểu.
- Ngưng Nhi, em không hiểu rồi, càng là cái dạng làm công tác ngầm kia, cho dù có chịu thiệt cũng phải nuốt vào trong bụng, chí ít không thể mang mặt mũi của mình ra ngoài sáng mà tranh giành được.
Dương Thần cười cười, theo đó suy nghĩ nói:
- Anh hiện tại hiếu kỳ nhất, chính là tại nguyên nhân gì, mà hắn lại đột nhiên không nhớ rõ mình đã gặp qua các em tối hôm qua.
Stern nói:
- Nếu như nói chuyện này có liên quan đến người khổng lồ, cái này sợ rằng không đơn giản, mục đích bọn họ dẫn chúng ta đến nơi này, hẳn là có quan hệ.
- Thế nhưng loại sự tình xóa đi ký ức này, đám người kia có thể làm được sao?
Christine không thể tin nói.
- Bất kể như thế nào cũng phải điều tra những quan viên đặc thù của các quốc gia này, có tiếp xúc cùng với người khổng lồ hay không, Hades, việc này phải dựa vào ngươi rồi, vì chỗ này thủ hạ của ngươi là nhiều nhất.
Alys cười nói.
Dương Thần buông hai tay, loại sự tình này hắn tự nhiên phải làm rồi.
Chờ sau khi giao cho đám người Ron cùng Macedonia điều tra sự tình, Dương Thần mới kích động trở về khách sạn, hắn đã rất khẩn trương muốn nhìn Sắc Vi nếu mặc đồ gợi cảm sẽ trông như thế nào.
Người phụ nữ quả nhiên nói lời giữ lời, bảo nàng tắm thì nàng tắm thật, chỉ là Dương Thần hình như trở về hơi sớm, Sắc Vi còn chưa kịp mặc lên một đống mảnh vải gợi tình màu sắc rực rỡ.
Sắc Vi phồng miệng nói:
- Em còn chưa kịp mặc cái gì đây này.
- Không sao, em cuốn khăn tắm cũng rất đẹp.
Dương Thần đã lười chờ lâu, mũi ngửi thấy mùi thơm của cơ thể người phụ nữ cùng hương thơm sữa tắm, kích thích tố bắt đầu điên cuồng tiết ra.
Dương Thần ngồi ở một bên trên mặt giường lớn, hướng người phụ nữ vẫy tay.
- Đáng ghét, làm gì phải gấp như vậy?
Sắc Vi trong miệng lẩm bẩm, nhưng vẫn cuốn khăn tắm ngồi vào trong lòng иgự¢ của hắn.
Hai người ở cùng một chỗ, Sắc Vi có vẻ tự tại hơn rất nhiều, vẻ quyến rũ giờ khắc này vô cùng tự nhiên mà hiển lộ ra.
Người phụ nữ cuốn khăn tắm quanh ௱ôЛƓ trở lên, trực tiếp buộc lại ở trước иgự¢. Đem hai quả tròn tròn trước иgự¢ trực tiếp nhô lên hai điểm hồng hồng, sau đó ngồi trên đùi Dương Thần chuyển qua chuyển lại, như là bất cứ lúc nào cũng có thể đem bộ иgự¢ đưa đến bên miệng người đàn ông.
- Sắc Vi bảo bối, em càng ngày càng giống hồ ly tinh đó.
Dương Thần bất đắc dĩ mà tìm từ thích hợp nhất để hình dung về cô, ôm cái eo nhỏ của cô.
- Em mà là hồ ly tinh thì Ngưng Nhi là cái gì?
Sắc Vi cười tươi hỏi.
- Ngưng Nhi à…cũng là hồ ly tinh.
- Hứ, chúng em trong mắt anh đều là hồ ly à.
- Đúng, một ổ hồ ly tinh.
Dương Thần đắc ý nói.
Sắc Vi giả vờ giận, bàn tay nhỏ tại chính giữa bắp đùi nở nang của mình bắt được cái tên nào đó không thành thật.
Dương Thần hít vào một hơi khí lạnh, cái tay đó cầm lấy cậu nhỏ của mình thật là dễ chịu.
Phía dưới khăn tắm của Sắc Vi một đôi cánh hoa sớm đã mở rộng ra, nắm lấy tên kia, nhắm ngay khe đít hơi giơ lên một chút…
Khi bờ ௱ôЛƓ hạ xuống thì hai người đều không tự chủ được thở mạnh, có chút cảm giác bay bổng, nàng có kinh nghiệm lâu như vậy, nhưng vẫn bị năng lực của tên này kích thích mạnh mẽ.
- Không được nhúc nhích.
Sắc Vi ưỡn иgự¢ ngửa đầu ra phía sau nhìn hắn, đầu ngón tay bị hắn cúi đầu dùng miệng ngậm lấy, cái lưỡi to của người đàn ông mềm nhẵn nhưng ở giữa lại có chút thô ráp, đầu ngón tay truyền đến cảm giác ngứa ngáy làm cho lòng nàng đôi chút tê dại.
Dương Thần vừa nghe lời này liền để lưng khẽ dựa vào thành giường, ngưng việc ʍúŧ đầu ngón tay nàng, sau đó thoải mái thở ra một hơi, hai tay giơ ra ý bảo đem quyền chủ động giao cho nàng.
- Vậy mới ngoan.
Sắc Vi khóe miệng phấn chấn hẳn lên, ௱ôЛƓ hơi nâng lên một chút, chỉ là lần nhấc lên này, đã để cho Dương Thần thấy rõ phong cảnh giữa ௱ôЛƓ nàng, còn chưa kịp cảm thán, lại bị nàng nặng nề ngồi xuống, kích thích thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Bàn tay trắng nõn của nàng vươn ra xa mà túm, lập tức một cái điều khiển từ xa bay vào trong tay Sắc Vi, Sắc Vi đem âm nhạc trong TV mở ra, trực tiếp thả người đong đưa theo giai điệu.
Vòng eo Sắc Vi bắt đầu đong đưa qua lại nhẹ nhàng, phối hợp với hai cánh tay trơn tuột, giống như rắn nước lắc lư qua lại.
Động tác của nàng rất nhanh đuổi kịp tiết tấu âm nhạc, khi thì cấp bách khi thì trì hoãn, lúc nhanh lúc chậm, trong miệng hừ nhẹ theo giai điệu, sau khi trải qua mấy phút tập thể dục, mới quay đầu hướng Dương Thần nói:
- Ông xã em cùng Ngưng Nhi ai thoải mái hơn?
Mặt Dương Thần lúc này đã đỏ bừng giống như uống rượu, nhưng đó là do cực khoái đem lại, sao có thể mới miệng nói gì được nữa.
- Em… thoải mái…
Dương Thần còn chưa ngất đi, thời điểm đối mặt một người phụ nữ, đương nhiên chỉ cần làm cho nàng vui là đủ, người phụ nữ cũng không phải so thắng thua, chỉ là nhất thời hài lòng.
Sắc Vi tự nhiên rất vui vẻ, xem ra về vấn đề đó mình càng ngày càng giỏi hơn, đầu ngón tay tại phần eo hắn véo hai cái, cảm nhận sơ qua sát khí từ thần thương của hắn, theo vòng eo đong đưa, tay đưa lên trên иgự¢ kéo một phát, khăn tắm tuột ra, rơi xuống mặt đất.
Vẫn đang ngồi thoải mái trên chiếc ghế dựa, bởi vì nàng đang đưa lưng về phía hắn, Dương Thần chỉ có thể nhìn thấy cánh tay nàng nhấc lên, từ bên sườn của nàng lộ ra một khuôn tròn mềm mại, cái loại cảm giác muốn lắm rồi mà không được như thế này, khiến Dương Thần bứt rứt nắm tay đi nắm tay lại, cuối cùng vẫn đành phải buông ra, không ngay lập tức đi vuốt ve quả bóng nhỏ căng tròn mềm mại kia cho đã tay được.
Cô ấy nói mình không được cử động, tạm thời cứ để cho cô ấy chơi lâu một chút đi.
Chừng hơn nửa canh giờ sau, Sắc Vi hừ nhẹ đã đổi thành tiếng rên lớn, nhu tình mật ý dày đặc từ trong thân thể nàng tràn ra lênh láng làm cho cả phòng đều tràn ngập khí tức hoan lạc.
Dương Thần thấy thế, gian tà mà khéo léo điều chỉnh thân thể của mình, sau khi đem người phụ nữ từ trên người mình để xuống phía dưới, cả thân thể toàn bộ đè lên.
- Anh… bảo để cho em chủ động mà!
Sắc Vi nhíu lông mày hờn dỗi nói.
- Anh sợ em mệt mà, thôi để người đàn ông của em chịu khổ thay em đi.
Dương Thần đem môi anh đào của người phụ nữ ngậm lấy, tùy ý mà càn quét trong miệng nàng, cũng bắt đầu đối với thân thể nàng phát động tấn công mãnh liệt.
Trải qua vài lần mưa gió, rèm cửa sổ trong phòng bị đóng lại, cũng không biết quang cảnh bên ngoài lúc này là dạng gì nữa.
Cửa phòng lúc này bị người mở ra, Thái Ngưng đi vào, trong nháy mắt ngửi thấy một mùi nồng đậm làm cho người khác phải xấu hổ.
Mà khi thấy trên giường quần áo tán loạn, cùng vô số quần áo lót đủ loại kiểu dáng, Thái Ngưng nhìn tới chiếc giường lớn bên trong kia, nhất thời có xung động muốn tông cửa ra ngoài.
Sớm biết như thế thì nàng đã tản ra thần thức kiểm tra trước rồi mới đi vào.
Sắc Vi lúc này mới mặc lên áo lót màu Violet cùng ҨЦầЛ ŁóŤ có đường viền hoa, đồng thời vẫn không rút lui, dạng ௱ôЛƓ ra trực tiếp ngồi ở giữa hai chân Dương thần, dùng ௱ôЛƓ lớn di chuyển qua lại.
Mặt Dương Thần vẫn vùi ở giữa núi non tuyết trắng, dùng tay vuốt vuốt chút vải vóc còn sót lại, xúc cảm cực kỳ mê người.
Nghe được tiếng nói của Sắc Vi có chút yếu ớt là có thể phán đoán ra, hai người vừa rồi rốt cuộc chiến đấu hăng hái bao lâu.
Nhưng bởi nguyên nhân đã tiến nhập vào Hóa Thần Kỳ, mặc dù hoạt động liên tục lâu như vậy nhưng vẫn chưa đến mức không dậy nổi.
Thấy Thái ngưng bước vào cửa, ngây ngốc đứng nhìn, Sắc Vi như nhìn thấy cứu tinh, vươn cánh tay ngọc ra.
chị… chị thật không chịu nổi…
Sắc Vi lúc này mang giọng điệu cầu xin.
Thái Ngưng cắn đôi môi đỏ mọng, tiến cũng không được lui cũng không xong.
- Hai người… hai người sao còn chưa kết thúc, trời đã tối…
Dương Thần thoải mái cười nói:
- Cũng tại Sắc Vi bảo bối không chịu nhận thua, anh đương nhiên phải tiếp đến cùng chứ.
- Không phải đâu anh ấy xấu lắm ức Hi*p chị.
Sắc Vi nỉ non nói.
Thái Ngưng đối với việc này có chút dở khóc dở cười.
- Được rồi, nhanh mặc quần áo vào đi, Christine bảo em tới gọi hai người, tộc người khổng lồ bên kia có động tĩnh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc