Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi - Chương 1026

Tác giả: Mai Can Thái Thiếu Bính

Cuộc đối đầu nảy lửa
Lâm Nhược Khê mơ hồ, nhìn về hướng Nam tìm kiếm ánh mắt của Dương Thần, vừa lúc nãy còn không có gì bất thường vậy mà vừa nháy mắt một cái, trước mắt đột nhiên lại xuất hiện hai hình bóng đang đứng trên nóc nhà.
Đấy là một đôi nam nữ, người con trai dáng cao lớn, mặc áo đen, khuôn mặt lạnh lùng.
Người con gái khá xinh đẹp, khuôn mặt trầm ngâm, ăn mặc giống ni cô, trên tay cầm một cây phất trần trắng bay phấp phới.
Đôi nam nữ này đến để tìm Dương Thần, chính là anh em Yến Phi Vân và Yến Phi Vũ.
Dù sao thì Yến Phi Vũ cũng nhớ rõ mặt mũi của Dương Thần, sau khi kể lại tỉ mỉ mọi chuyện, đã cử cao thủ trong số cao thủ ít ỏi của Hồng ௱ôЛƓ Hoàng Giai đi điều tra, lập tức điều tra ra Dương Thần hoàn toàn ăn khớp.
- Chồng à! Bọn họ là ai vậy?
Lâm Nhược Khê nhìn bộ dạng những người khách này, đến đây có lẽ không phải có ý tốt gì, lo lắng hỏi.
Dương Thần vỗ vỗ tay cô, để cô đứng sau lưng mình, nói:
- Chuyện này nhất thời không thể nói rõ được, tóm lại chắc chắn không phải đến để mời anh ăn khuya rồi.
Trên nóc nhà, nhìn thấy dáng vẻ của Dương Thần thong dong như vậy, Yến Phi Vân nhíu mày, y phát hiện ra rằng y cũng không thể nhìn thấu được tu vi của Dương Thần.
Trước khi đến đây cũng đã điều tra qua thân thế của Dương Thần, con cháu nhà Dương gia không đáng cho Hồng ௱ôЛƓ phải bận tâm tới, chỉ có điều Dương Thần thực sự mới chỉ hai mươi mấy tuổi, từng tuổi này đối với một kẻ tu luyện mà nói, tuyệt đối không phải ngộ tính bình thường mà có thể đạt được đến trình độ này.
Nhưng Dương Thần ngộ tính dù có cao thế nào, chẳng qua cũng chỉ là một tán nhân, còn sau lưng hai anh em họ có cha con Hồng ௱ôЛƓ Thiên Giai, lại có cả toàn bộ Hồng ௱ôЛƓ làm chỗ dựa, đương nhiên không có gì phải sợ Dương Thần.
- Phi Vũ, nhưng người này cũng không tồi.
Yến Phi Vũ ánh mắt đầy sát khí, nói:
- Không tồi, anh à! Chính hắn đã hủy hoại Yên Vũ Am của em, còn xém chút nữa đã đẩy em vào chỗ ૮ɦếƭ nữa.
- Này! Lão ni cô, rõ ràng là do bà hạ độc thủ với người phụ nữ của tôi trước, sao lại xấu xa tới mức đi kể tội tôi trước vậy?
Dương Thần cười nhạo.
- Câm miệng! Là ngươi tự tiện xông vào nơi tĩnh tu của ta không phải sao? Anh, đừng để ý tới hắn nữa, loại người không biết trời cao đất dày này, không cần phải để ý tới.
Yến Phi Vũ quát lớn.
Yến Phi Vân gật đầu, trầm giọng:
- Tên nhóc Dương gia này, ta là Yến Phi Vân, là trưởng lão của Hồng ௱ôЛƓ Địa Giai, em gái Yến Phi Vũ của ta có chút hiểu lầm với cậu, cậu liền hủy hoại nơi tĩnh tu của em ta, còn muốn ra tay Gi*t hại nó. Thân làm anh trai, ta phải đến tính toán rõ ràng với cậu.
Dương Thần đánh giá qua Yến Phi Vân, tu vi của Yến Phi Vân quả thực hơn Yến Phi Vũ rất nhiều. Tuy Dương Thần không thể đánh giá được rõ ràng tu vi của y, nhưng dù thế chắc hẳn cũng phải là Thủy Quỳ của Lục Hợp Hàn Thủy Kiếp tương đối hoàn chỉnh.
Cũng có thể nói, là so sánh với năng lực của Yến Phi Vũ thì ở một đẳng cấp hoàn toàn khác.
Nhưng nếu như có thể biết được tu vi của y ở mức độ nào thì chắc chắn sẽ có cách để đối phó.
Đáng tiếc đối phương lại là cái gì mà trưởng lão của Hồng ௱ôЛƓ Địa Giới, e rằng thế lực đằng sau y không hề tầm thường, nếu như tùy tiện Gi*t, chưa nói đến không biết có Gi*t được hay không, chẳng may lại chuốc lấy phiền phức, mất nhiều hơn được, xem ra phải cẩn thận đối phó rồi.
Nhưng mọi động tĩnh ở nơi này, đã đánh động đám quân bảo vệ của Dương gia rồi, có rất nhiều người đang hướng về nơi này.
Những quân nhân đã xuất ngũ chịu trách nhiệm bảo vệ Dương gia này đều có mang theo súng ống, giờ phút này, dĩ nhiên đã có vài chục họng súng đang chĩa lên nóc nhà. Cùng lúc đó, ở vài góc kín đáo nào đó, cũng đang có người âm thầm mai phục, vào vị trí, sẵn sàng chiến đấu.
Yến Phi Vân hừ nhẹ một tiếng:
- Lâu không ra ngoài xã hội, vậy mà chỉ một Dương gia, cũng đã cuồng vọng như vậy rồi sao?
- Cậu chủ Dương Thần, những người này là ai, có cần phải mời lão gia ra mặt không?
Một tên đội trưởng tiến lên hỏi.
Dương Thần nhíu mày, những động tĩnh của nơi này, không có lí do gì Dương Công Minh không biết cả. Huống hồ có Yến Tam Nương ở đây, lát nữa chắc chắn sẽ đến đây, cũng không thể để liên lụy tới họ.
- Mọi người lui hết ra, không cần nhúng tay vào.
Dương Thần nghiêm giọng ra lệnh.
Đây không phải là chuyện mà người thường có thể can thiệp vào. Dương Thần cũng không muốn những người hầu cận trung thành của gia đình mất mạng một cách vô ích.
Đám hộ viện khó xử, nhưng vẫn phục tùng mệnh lệnh, nhanh chóng lui ra.
Dương Thần ngẫm nghĩ một lúc mới ngẩng đầu nói:
- Am ni cô đã bị tôi hủy hoại rồi. Nếu như các người muốn xây dựng lại, tôi có thể giúp các người xây dựng lại. Nhưng mà, người phụ nữ của tôi bị ni cô kia đánh lén, còn muốn đánh cắp pháp môn của tôi, chuyện này nên tính thế nào đây?
- Nói linh tinh! Ta chỉ muốn thu nhận Sắc Vi làm đồ đệ, dùng thuốc để cô ta quên đi trần thế, loại bỏ mọi vướng bận, chuyên tâm tu luyện. Đâu có như ngươi lúc nào cũng toàn những suy nghĩ xấu xa, không chịu thay đổi!
Yến Phi Vũ khinh thường nói.
Dương Thần cười nhạt:
- Nếu như bà vẫn không chịu nhận sai, vậy cũng không cần thiết phải nói tiếp, các người nói mục đích đến tìm tôi là được rồi, tôi sẽ hầu tới cùng.
Yến Phi Vân nói:
- Người của Hồng ௱ôЛƓ chúng ta từ trước đến nay không quan tâm đến chuyện thị phi đời thường, nhưng lần này lại là trường hợp đặc biệt. Đầu tiên, cậu không phải là người bình thường, đã bước vào cảnh giới của thần, theo lí nhất định phải đưa về Hồng ௱ôЛƓ. Nhưng cậu lại là người của tứ đại gia tộc, dựa vào quy định thì có thể là ngoại lệ.
Tiếp đến, người mà cậu ᴆụng tới không phải là ai khác mà lại là em gái của Yến Phi Vân này. Lần này cậu ra tay độc ác với em gái ta, nếu như không chịu nhận lỗi, để người khác biết được, lại cho rằng dòng họ Yến Thị ta dễ bắt nạt. Cho nên, hôm nay ta không chỉ bắt cậu xây dựng lại Yên Vũ Am cho em gái ta, mà còn bắt cậu giao ra phương pháp tu hành làm bồi thường nữa.
Lòng dạ hai anh em nhà này đều đen tối như nhau, những điều này cũng có thể nói ra miệng được. Rõ ràng là ỷ vào Dương Thần không thể đối đầu với Hồng ௱ôЛƓ, hơn nữa tu hành còn kém cỏi mà cố ý làm khó đây!
Bọn họ cái khác không cần, lại cần phương pháp tu hành do chính mình sáng tạo ra. Họ nhất định cho rằng, mình có thể tạo ra môn pháp Nam Minh Ly Hỏa, cũng chính là môn pháp mà mình truyền thụ cho Sắc Vi.
Xem ra bọn họ và gia tộc đã mất tích muốn ςướק đoạt Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh hoàn toàn không có liên hệ gì.
Nhưng điều mà Dương Thần không nghĩ tới chính là đối với anh em nhà Yến gia thì không cần phải giảng giải đạo lí này nọ. Đối với họ, chỉ cần sớm lấy được lợi ích, nhanh chóng về tu luyện mới là chính đạo. Một cậu ấm nhà thế tộc, cho dù có Độ Kiếp Kì hộ thân cũng không thể làm trái ý họ được.
Đối với những nhân vật không cần quan tâm đến, bọn họ cũng không cần thiết phải giấu diếm vòng quanh.
- Nếu tôi không giao thì sao? Chẳng lẽ các người lại Gi*t tôi hay sao?
Dương Thần cười lạnh hỏi.
Yến Phi Vũ cười khẩy nói:
- Ngươi nghĩ bọn ta không dám hay sao? Tu vi của anh trai ta hơn ngươi gấp nhiều lần, lần trước ngươi ỷ mình có Nam Minh Ly Hỏa mới thắng được ta coi như ngươi may mắn. Anh trai ta không sợ cái đốm sáng kia của ngươi đâu.
Tuy rằng người của Hồng ௱ôЛƓ chúng ta không can thiệp vào chuyện thế tục, nhưng ngươi đã bước qua cánh cửa của Hóa Thần, đáng lí nên loại bỏ ngươi trước, lại thêm chuyện ngươi dám mạo phạm ta trước đây, Gi*t ૮ɦếƭ ngươi cũng sẽ không ai dám có ý kiến gì.
- ςướק còn nói lí lẽ, ta thấy Hồng ௱ôЛƓ chẳng qua cũng chỉ là đám trộm cắp mà thôi.
Dương Thần vẫn biết đạo lý người hiền sẽ bị người bắt nạt, đối phương tất nhiên không hề có suy nghĩ sẽ đàm phán, thì bản thân mình cũng không cần phải nể mặt.
- Nhãi ranh, ngươi dám! Xem ra ngươi rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, dám làm nhục Hồng ௱ôЛƓ, hôm nay cho dù Gi*t ૮ɦếƭ ngươi cũng không có gì là quá đáng cả.
Yến Phi Vân lòng đầy phẫn nộ, Giới Tử Tu Di Giới trong tay đột nhiên lóe sáng, trong tay nắm một thanh trường kiếm có hình dáng cổ xưa vô cùng đặc biệt.
Cả thanh trường kiếm sáng loáng như ánh trăng, chính giữa có một khe rỗng, hai đầu hẹp, thân giữa rộng, dưới bầu trời sao cả thanh trường kiếm lóe sáng, giống như nó được làm từ ngọc lưu li vậy.
Dương Thần bỗng dưng thấy rùng mình, phẩm chất của thanh trường kiếm này xem ra tuyệt đối không tầm thường, đặc biệt là nó được thiết kế theo kiểu cổ điển, chắc hẳn phải có huyền cơ pháp bảo nào đó.
- Em gái ta vì cậu mà chịu nhục, ta đến chỉ để cảnh cáo, cậu bỏ ra chút quà gọi là bồi thường thì có đáng gì. Nhưng cậu lại không có phép tắc gì, lại còn nói năng thô lỗ, vậy thì đừng trách Yến Phi Vân ta thay mặt Hồng ௱ôЛƓ, thay trời hành đạo.
Yến Phi Vân sớm đã biết được Dương Thần không sử dụng pháp bảo gì, cho nên chỉ dựa vào một Dương Thần tu luyện còn non kém, lại không có pháp bảo, còn bản thân mình lại có pháp bảo trung thượng đẳng trên tay, phần thắng chăc chắn sẽ lớn hơn.
Yến Phi Vũ nhìn thấy anh trai lấy kiếm, ánh mắt chắc chắn phần thắng trong tay, quay ra nhìn Dương Thần châm chọc:
- Tên nhóc kia, tốt nhất ngươi nên thức thời mà giao ra pháp môn, ngoan ngoãn dập đầu nhận sai đi, Không Minh Kiếm của anh trai ta đã xuất hiện, cho dù có tu sĩ của Lục Hợp Hàn Thủy Kiếp tầng thứ hai cũng không làm được gì đâu.
Lục Hợp Hàn Thủy Kiếp tầng thứ hai, vậy thì là tu sĩ của Minh Thủy Chi Kiếp rồi, Yến Phi Vân có pháp bảo lại càng khó đối phó hơn. Trong lòng Dương Thần có chút bồn chồn.
- Không cần nhiều lời. Sau khi chém Gi*t, bắt lấy người đàn bà của cậu ta, tất sẽ có cách lấy được công pháp ấy.
Yến Phi Vân dứt khoát, đến cả những chuyện sau khi Gi*t Dương Thần cũng đã tính toán kĩ.
Dương Thần sắc mặt trầm xuống, tuy kẻ địch rất mạnh, nhưng trước những lời xúc phạm như vậy, thì hắn tuyệt đối không thể nhẫn nhịn.
Không nói thêm lời nào, Dương Thần đột ngột từ mặt đất bay lên.
- Người phải ૮ɦếƭ chính là các ngươi.
Bóng dáng Dương Thần đột nhiên hiện ra cách chỗ Yến Phi Vân vài bước chân, hư ảnh ✓út lên, tay phải vung về phía Yến Phi Vân, hung hãn chộp lấy иgự¢ của y.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc