Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 951

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

"Thẩm gia quả nhiên là thích đem lại niềm vui cho người nghèo! Bội phục, bội phục!" Mọi người cảm thán không thôi, rối rít tâng bốc.
Diệp Oản Oản: "...???"
Chẳng lẽ không phải là một gã ngu lắm tiền sao?
Thẩm Thiên Trần hoàn toàn không hề ý thức được những gợn sóng tâm tình do mình vừa gây ra, đầy vui tươi hớn hở theo sát Diệp Oản Oản khoe khoang: "Nữ thần, chiếc vòng tay này tôi nhất định sẽ cất giữ cẩn thận như là vật quý báu nhất cả cuộc đời này của mình!"
Diệp Oản Oản yên lặng che trán, giờ phút này, nàng có chút đau đầu. Bị tiền đập, có đau một chút...
Bị tiền đập vào mặt như vậy mà vẫn chưa trèo tường, nàng đối với người nào đó quả thực là tình yêu đích thực, có được không!
...
Một hồi đấu giá hoàn tất, Diệp Oản Oản quả thật là cứ như thể bị rút sạch, gắng gượng tiếp tục chờ đợi chiếc nhẫn của Kỷ Tu Nhiễm.
Rất nhanh đã đến phiên vật phẩm đấu giá áp trục, sự chú ý của mọi người dần dần lần nữa tập trung vào trên đài đấu giá.
Vật đầu tiên là ly cửu long, giá khởi điểm 80 triệu. Cả hội trường đấu giá kịch liệt, cuối cùng bằng một cái giá cao ngất ngưởng 200 triệu, được thu vào trong tay một người thích sưu tầm đồ cổ.
Mọi người không khỏi xuýt xoa đầy tiếc nuối. Loại bảo vật cấp bậc này mới có 200 triệu, vậy mà chiếc vòng tay dỏm của Tóc Húi Cua ca lại thu về tận 100 triệu, đây quả thực là “cảnh lạ” vô cùng hiếm thấy trong lịch sử của buổi đấu giá…
Kế tiếp là thanh đao mà hội trưởng tiền nhiệm của Võ Đạo Liên Minh Công Hội từng sử dụng qua.
Thời điểm người chủ trì đang giới thiệu, thanh đao kia xuất hiện trước mắt, mi tâm Diệp Oản Oản không khỏi giật nhẹ một cái.
Cây đao này bởi vì thời gian dài không có người sử dụng, nhìn qua đã có chút cũ kỹ, lưỡi đao cũng đã hơi cùn rồi, giờ phút này lẳng lặng nằm ở nơi đó. Cây đao tản ra phong cách cổ xưa vừa dầy vừa nặng, đem lại một cảm giác tang thương và mùi máu tanh ác liệt.
Cây đao này... Thật quen thuộc...
Thời điểm Diệp Oản Oản đầy hoài nghi nhìn cây đao trong một cảm giác kỳ quái trào dâng, quá trình đấu giá đã bắt đầu trong một khí thế ngất trời.
Cuối cùng, thanh đường đao này đã được Kỷ Tu Nhiễm đoạt được, các khách mời chung quanh rối rít vây lấy nói những lời xã giao, "Chúc mừng, chúc mừng!"
"Chúc mừng Kỷ Hoàng!"
Kỷ Tu Nhiễm gật đầu cám ơn, ngay sau đó ánh mắt lập tức nhìn về phía Diệp Oản Oản, "Tiểu Phong, thích cây đao kia sao?"
Lúc ở bên ngoài, đa số thời điểm Kỷ Hoàng sẽ xưng hô với nàng là Bạch Minh chủ và gọi nàng là “cô”, nhưng không biết tại sao, vào lúc này lại biến trở về thành Tiểu Phong rồi.
Diệp Oản Oản phục hồi lại tinh thần, "A, chỉ là không khỏi cảm thấy rất quen thuộc..."
Ánh mắt Kỷ Tu Nhiễm đầy ẩn ý nhìn về phía cô gái, "Thật sao?"
"Vật phẩm được đấu giá tiếp theo là... một chiếc nhẫn do Kỷ Tu Nhiễm Kỷ tiên sinh quyên tặng!"
Trên đài, âm thanh của người bán đấu giá vang lên.
Diệp Oản Oản nhất thời ngồi thẳng dậy, tập trung tất cả sự chú ý!
Mặc dù giá trị của chiếc nhẫn này của Kỷ Tu Nhiễm nhất định là không cao bằng ly cửu long, nhưng bởi vì chủ nhân của nó, sự cạnh tranh sẽ rất khốc liệt, giá cả cuối cùng rất có thể sẽ còn cao hơn cả ly cửu long nữa…
Các khách quy ở đây đã lăm lăm sát khí, đã chuẩn bị bắt đầu trận chiến tranh đoạt của buổi tối hôm nay.
Mặc dù đã để lộ ra tin tức Tam tiểu thư Thẩm gia sẽ tham dự đấu giá kiện vật phẩm này, nhưng người muốn tranh đoạt cũng không hề ít, bởi vì người ngồi ở đây cả tiền và thế lực cũng không hề kém.
Trợ lý riêng của Tam tiểu thư Thẩm gia ở một bên mở miệng cười, "Tam tiểu thư yên tâm đi, nhẫn của Kỷ Hoàng khẳng định là của cô rồi!"
Thẩm Tam tiểu thư ngẩng cằm lên, ngữ khí đương nhiên, "Chuyện này còn phải nói sao?"
Nói xong, ánh mắt đầy nóng bỏng nhìn về phương hướng của Kỷ Tu Nhiễm.
"Hiện tại, đấu giá bắt đầu! Các vị khách quý có thể bắt đầu ra giá!" Người bán đấu giá đầy nhiệt tình tuyên bố.
"10 triệu!" Hội trường lập tức vang lên âm thanh của một vị phu nhân, trực tiếp nâng giá lên gấp đôi giá khởi điểm của chiếc nhẫn.
"15 triệu!"
"20 triệu!"
Trong hội trường, âm thanh đấu giá liên tiếp vang lên, hơn nữa mỗi lần tăng giá đều rất ăn ý, mỗi lần tăng đều là 5 triệu. Có thể thấy được sức hút và sự cạnh tranh kịch liệt của chiếc nhẫn này.
Diệp Oản Oản nói chung cũng không lập tức ra giá ngay. Chủ yếu là vì giữ ý giữ tứ! Nếu đổi lại là đồ của người khác, nàng khẳng định sẽ là người đầu tiên trả giá, dùng một cái giá thấp nhất để thu vào trong tay. Nhưng đối phương là Kỷ Tu Nhiễm!
Kỷ Tu Nhiễm đã giúp nàng thật nhiều, nàng dù sao đi nữa cũng phải để lại cho anh ta một chút mặt mũi, không thể làm thật là quá đáng.
Vì vậy, Diệp Oản Oản lựa đúng thời cơ, đợi mọi người rang nóng một chút, chỉ cần ra giá trước khi Tam tiểu thư Thẩm gia ra giá là được rồi.
Diệp Oản Oản đầy tinh mắt, liếc thấy Thẩm Tam tiểu thư của bị giơ bảng đấu giá lên rồi.
Chính là hiện tại!
Diệp Oản Oản: "21 triệu!"
Thấy chiếc bảng số 08 của Diệp Oản Oản giơ lên, hội trường đang náo nhiệt, trong thoáng chốc bỗng trở nên yên lặng như tờ.
Tay của Thẩm Tam tiểu thư cũng đầy miễn cưỡng khựng lại, cứ như thể bị người ta chặt mất vậy, không thể đưa lên được, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, ngơ ngác nhìn chằm chằm phương hướng của Bạch Phong. Hiển nhiên là cô không ngờ tới, Tóc Húi Cua ca lại có thể sẽ đấu giá chiếc nhẫn này.
Đáng ૮ɦếƭ! Là Bạch Phong...
Tại sao Bạch Phong sẽ đi đấu giá nhẫn của Kỷ Hoàng?
Tất cả các khách quý ở đây, vô luận là ai tranh đoạt với cô, cô cũng không coi vào đâu. Dù sao loại chuyện như đấu giá này, chính là tranh đoạt quang minh chính đại, ai có nhiều tiền sẽ được.
Nhưng mà, hết lần này tới lần khác, lại là Tóc Húi Cua ca!
Không được, chiếc nhẫn này nhất định cô phải chiếm được!
Thẩm Tam tiểu thư run lẩy bẩy, định giơ thẻ bài lên.
"Tam tiểu thư, không được! Xin hãy nghĩ lại!" Một bên, trợ lý riêng hồn phi phách tán mà ngăn chặn bàn tay tiểu thư nhà mình, vội vàng khuyên, "Tam tiểu thư, đây chính là Tóc Húi Cua ca Bạch Phong... Ai biết được một khi cô ta phát điên lên sẽ làm ra loại chuyện gì…
Thứ người như vậy, coi như là lão gia cũng không nguyện ý trêu chọc, xin cô ngàn vạn lần chớ xúc động, chẳng qua chỉ là một chiếc nhẫn mà thôi..."
"Nhưng mà rõ ràng chiếc nhẫn này nên là của tôi!" Thẩm Tam tiểu thư cả giận nói. Cô đều đã chuẩn bị sẵn 200 triệu rồi, vậy mà lại bị thất bại chỉ bởi vì 21 triệu?
Tiểu trợ lý mặt đầy kinh hoảng, "Tôi biết tôi biết, nhưng nếu Bạch Phong đã ra tay, thì đồng nghĩa với đã nói cho tất cả mọi người biết rằng cô ta muốn chiếc nhẫn này. Nếu như cô ở trước mặt mọi người cùng tranh ςướק với cô ta, đây chính là đang không nể mặt Không Sợ Minh Chủ... Thà đắc tội với quân tử, chớ nên đắc tội với tiểu nhân!"
Thẩm Tam tiểu thư vẫn là không cam tâm, nhưng lúc này, lại đón nhận một ánh mắt cảnh cáo của cha.
Quả nhiên, ngay cả cha cũng không nguyện ý trêu chọc Bạch Phong.
Thẩm Tam tiểu thư không có cách nào, chỉ có thể cắn răng, buông tấm bảng đấu giá xuống.
Người bán đấu giá vẫn đang luôn chú ý động tĩnh bên kia của Thẩm Tam tiểu thư, ngay sau đó, quả nhiên phát hiện, Tam tiểu thư sắc mặt trắng bệch, buông tấm bảng kia xuống rồi.
Thẩm Tam tiểu thư cũng không dám giơ thẻ bài rồi, ở đây còn có ai dám chán sống mà đu bám, tiếp tục đấu giá, tranh giành cùng với Không Sợ Minh Chủ?
Dĩ nhiên là không...!!
Biểu cảm của Diệp Oản Oản hoàn toàn là như trong dự liệu, bình chân như vại ngồi ở chỗ đó. Hơn nữa thấy Thẩm Tam tiểu thư buông tấm bảng đấu giá xuống, còn gật đầu hướng về người ta cười một tiếng: Cảm ơn!
Thẩm Tam tiểu thư nhìn thấy ánh mắt của Bạch Phong, tức đến mức cũng sắp khóc!
Lớn rồi ai lại chơi trò ςướק đoạt như vậy! Không công bằng!
Kỷ Tu Nhiễm thấy Diệp Oản Oản nửa đường chặn đồ, trên mặt vẫn là nụ cười mỉm đầy nhẹ nhàng trước sau như một, dường như cũng không có dáng vẻ quá bất ngờ. Chẳng qua là, ánh mắt lại rơi vào trên chiếc nhẫn trên đài đấu giá, biểu cảm hơi có chút hoang mang, tựa hồ đang rơi vào trong một dòng hồi ức nào đó…
Thẩm Thiên Trần mặt đầy ủy khuất, "Nữ thần, cô mua nhẫn của Kỷ Hoàng, vậy mà không thèm mua đồ của tôi..."
Thấy không có người ra giá nữa, người bán đấu giá chỉ có thể bắt đầu đếm ngược, "Minh chủ Không Sợ Minh Bạch Phong ra giá 21 triệu, lần thứ nhất!"
Hội trường, cây kim rơi cũng nghe tiếng.
Thấy việc đã đến nước này, Thất Tinh chỉ có thể phó mặc cho số mệnh, thở dài.
Hội trường buổi yến hội đã có người bắt đầu xì xào bàn tán mà suy đoán, "Ặc ặc, cái vị Tóc Húi Cua ca này đấu giá nhẫn của Kỷ Hoàng là có ý gì vậy?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc