Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 830

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

"Ngươi? Hoàn thành nhiệm vụ cấp A? Đánh bại Bắc Đẩu của Không Sợ Minh?"
Mấy vị lính đánh thuê cấp D tiến tới góp vui, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản.
Đã từng thấy kẻ khoác lác, nhưng mà có thể khoác lác đến mức này, e rằng tiếng gáy của nàng còn vang hơn cả dế kêu, vọng lên đến tận trời cao.
"Ha ha, cũng may là ngươi mặc đồng phục lính đánh thuê cấp D màu xám, nếu không ta còn thực sự cho rằng ngươi là một vị đại lão cấp S đấy!" Một gã học viên lính đánh thuê cấp D trong đám nhìn Diệp Oản Oản, cười lạnh một tiếng.
"Vị sư muội này, cũng đừng lừa dối huấn luyện viên nha, hậu quả không phải là đùa đâu..."
Thấy mọi người đều nói như vậy, trong lòng Diệp Oản Oản tràn đầy bất đắc dĩ. Nàng đích xác là hoàn thành nhiệm vụ cấp A đấy, có được hay không?
"Ngươi xác định ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ này?" Huấn luyện viên Xích Diễm mặt đầy nghiêm túc nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản.
Nhưng còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng nói chuyện, một đạo thanh âm vô cùng đột ngột bỗng từ phía sau vang lên.
"Cô ta là lính đánh thuê đào ngũ của học viện Xích Diễm, bắt lại!"
Trong lúc nói chuyện, Trương Đạt và Trương Tác Niên hai người bước nhanh về hướng này.
"Lính đánh thuê đào ngũ của học viện Xích Diễm?"
Nghe câu này, người đàn ông trung niên nhận trả nhiệm vụ, còn có các lính đánh thuê cấp D bốn phía, thần sắc đều biến đổi.
Cơ hồ theo bản năng, người đàn ông trung niên trong nháy mắt đứng dậy, bước ra một bước, chặn lại đường lui của Diệp Oản Oản.
Diệp Oản Oản thần sắc không biến, đem hai tay cắm ở trong túi quần, không hề có mảy may cử động muốn chạy trốn nào.
"Trương Đạt sư huynh, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Vị học viên mới này là lính đánh thuê đào ngũ của học viện Xích Diễm chúng ta?" Người đàn ông trung niên thấy Trương Đạt đi lên, liền vội vàng mở miệng hỏi.
"Không sai!" Trương Đạt gật đầu một cái.
"Chuyện này..."
Không ít học viên lính đánh thuê cấp D ở đây, thần sắc kinh ngạc, cũng không ít người nhíu chặt lông mày.
Bất quá chẳng qua chỉ là một tên lính đánh thuê cấp D mà thôi, làm sao lại trở thành lính đánh thuê đào ngũ? Tựa hồ có chút không quá phù hợp với logic...
Tuy nói, đối với hành vi khoác lác của vị sư muội này có chút không vui, nhưng không vui thuộc về không vui, khó chịu thì khó chịu, nhưng liên quan tới đào ngũ, lại là một chuyện hoàn toàn khác biệt về chất. Một khi không ổn, rất có thể sẽ bị thanh lý môn hộ…
"Huấn luyện viên Trương Đạt, ngài không nói nhầm chứ? Vị sư muội này tuy nói là tướng mạo hơi kinh người một chút, chém gió có chút lố một chút, nhưng nói cho cùng, bất quá cũng chỉ là lính đánh thuê cấp D mà thôi, làm sao lại đào ngũ chứ? Lại nói, lính đánh thuê cấp D căn bản tiếp xúc không tới những tài liệu cơ mật của học viện Xích Diễm, vậy thì tại sao phải trốn tránh mà đào ngũ?" Một vị lính đánh thuê cấp D có tuổi đời trong số đó, hướng về Trương Đạt chất vấn.
"Làm sao, ngươi đây là đang chất vấn huấn luyện viên?"
Lập tức, hàn quang trong mắt Trương Tác Niên lóe lên, trừng mắt lườm vị lính đánh thuê cấp D có tuổi đời vừa mở miệng.
"Không phải là chất vấn..."
Lính đánh thuê cấp D có tuổi lắc đầu một cái.
Đương nhiên, đối mặt với vị huấn luyện viên Xích Diễm Trương Đạt này, còn có loại lính đánh thuê cấp C lão làng Trương Tác Niên, cũng không ai dám nói thêm gì cả.
"Trương Đạt sư huynh, cô ấy đào ngũ lúc nào?" Người đàn ông trung niên nhìn về phía Trương Đạt, vội vàng hỏi.
"Hừ!" Trương Đạt liếc nhìn Diệp Oản Oản một cái, hừ lạnh một tiếng: "Trước đó, tôi ban bố nhiệm vụ cưỡng chế của học viện, cô ta cự tuyệt không làm. Thậm chí ở dưới con mắt mọi người, nhận nhiệm vụ cấp A. Sau đó tự giác thấy không cách nào hoàn thành được nhiệm vụ, cho nên liền đào ngũ."
"Thì ra là như vậy..."
Người đàn ông trung niên như có điều suy nghĩ. Một tên lính đánh thuê cấp D, vì từ chối không tiếp nhận nhiệm vụ cưỡng chế của học viện, lại có thể đi nhận nhiệm vụ cấp A, vậy khác nào là đi chịu ૮ɦếƭ?
Nhưng nếu như chuyện là như vậy, sau khi nhận nhiệm vụ cấp A, sẽ nhất định phải đi hoàn thành. Nếu như không cách nào hoàn thành, hoặc căn bản là không có bất kỳ hành động nào, nhẹ thì sẽ bị đuổi ra khỏi học viện, nặng thì sẽ phải chịu sự xử phạt nghiêm khắc của học viện, sau đó đuổi học.
Nhưng vô luận là loại nào, dù sao cũng đều tốt hơn hậu quả của đào ngũ rất nhiều.
"Tôi đi kêu người của chấp pháp đội tới..." Người đàn ông trung niên mở miệng nói.
Loại lính đánh thuê đào ngũ này, nhất định phải giao cho chấp pháp đội của học viện Xích Diễm, lại để cho bọn họ tiến hành xử lý có liên quan.
Rất nhanh, người đàn ông trung niên mang theo mấy người đàn ông mặc đồng phục của chấp pháp đội tới.
"Một tên lính đánh thuê cấp D đào ngũ?"
Sau khi nhìn thấy Diệp Oản Oản, người cầm đầu chấp pháp đội hơi sững sờ. Lính đánh thuê đào ngũ hắn từng tiếp xúc qua không ít. Nhưng lính đánh thuê cấp D đào ngũ, thực sự là chưa bao giờ nghe nói tới…
Lúc này, Trương Đạt tiến lên một bước, đem ngọn nguồn báo cho những thành viên của chấp pháp đội.
Sau khi biết được tình huống cặn kẽ, người cầm đầu chấp pháp đội, liếc mắt nhìn Diệp Oản Oản một cái, chợt có chút hơi thiếu kiên nhẫn ra lệnh: "Mang đi!"
Dứt lời, mấy tên nam tử chấp pháp đội nhanh chóng tiến lên, như thể muốn lập tức bắt lấy Diệp Oản Oản.
"Các vị chậm đã!"
Còn không đợi Diệp Oản Oản có động tác gì, một thanh âm lãnh đạm thờ ơ đã vang lên.
Nghe câu này, mọi người lập tức hướng về phía sau nhìn lại.
Một vị lính đánh thuê trẻ tuổi, chậm rãi đi về hướng bên này.
"Lý Hàm Phong! Đệ tử ký danh của Cung lão... Không, nghe nói ngày hôm trước đã được Cung lão thu nhận làm đệ tử thân truyền rồi!"
Sau khi nhìn thấy người đàn ông kia, thần sắc không ít lính đánh thuê cấp D lão làng đều kinh ngạc.
"Là hắn..."
Diệp Oản Oản nhìn về phía Lý Hàm Phong. Người đàn ông này mình đã từng gặp, trước đó vài ngày, tại khu phân phối nhiệm vụ. Chưa từng nghĩ, hôm nay lại gặp mặt.
"Không biết các vị đang làm gì?"
Lý Hàm Phong tiến lên một bước, nhìn về phía đám người Trương Đạt, hơi mỉm cười nói.
"Ngươi là Lý Hàm Phong?" Nam nhân cầm đầu chấp pháp đội, đánh giá Lý Hàm Phong.
"Không sai!" Lý Hàm Phong cười nói.
"Ừm, thay ta vấn an Cung lão." Nam nhân cầm đầu nói: "Đây là một lính đánh thuê đào ngũ của học viện Xích Diễm, đang chuẩn bị bắt đi thẩm vấn."
"Ồ, chuyện này cũng không được hay cho lắm! Đi đến phòng chấp pháp của các người, ít nhất trước hết cũng phải rơi một lớp da!" Lý Hàm Phong nói.
"Lý Hàm Phong, ngươi có ý gì?" Chân mày nam nhân cầm đầu chấp pháp đội nhíu lại.
"Không có ý gì cả, chỉ là muốn xin các vị cấp cho ta một chút thể diện, không nên so đo chuyện này, có được không?" Lý Hàm Phong cười nói.
"Chút thể diện?"
Nghe yêu cầu này, Trương Đạt cười lạnh một tiếng: "Lý Hàm Phong, ngươi còn chưa trở thành lính đánh thuê cấp S mà đã vênh váo hống hách như vậy rồi sao? Chỉ sợ mặt mũi của ngươi, cũng không có được lớn đến vậy!"
Một bên, khóe miệng Trương Tác Niên hơi hơi dương lên. Cái tên Lý Hàm Phong này thì thế nào, còn đòi có thể giữ lại được lính đánh thuê đào ngũ?
"Lý Hàm Phong, đừng có ở không đi gây sự!" Một tên thành viên chấp pháp đội trong đám trực tiếp lướt qua mặt Lý Hàm Phong, tỏ vẻ liền muốn bắt lấy Diệp Oản Oản.
"Ta sợ rằng, các vị không có tư cách động thủ đối với cô ấy! Đừng trách Lý mỗ không nhắc nhở các vị, phá hư quy củ, đến lúc đó còn phải tự mình chịu trách nhiệm!" Lý Hàm Phong lơ đễnh, tiếp tục mở miệng cười.
"Phá hư quy củ?"
Nghe lời đe dọa này, đám người Trương Đạt hơi sững sờ, nhìn về phía Lý Hàm Phong. Lời này của hắn là có ý gì?
"Lý Hàm Phong, ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì? Ta cho ngươi biết, hôm nay đừng nói là ngươi, coi như là Thiên Hoàng Lão Tử tới rồi, cô ta cũng nhất định phải bị bắt đến phòng chấp pháp để điều tra!" Trương Đạt nhìn chằm chằm Lý Hàm Phong, lạnh giọng mở miệng nói.
"Phải không?"
Khóe miệng Lý Hàm Phong bĩu ra một cái, đảo mắt qua đám người Trương Đạt một vòng: "Vậy, nếu như cô ấy là đệ tử của trưởng lão, các ngươi sẽ ăn nói như thế nào đây?"
Lý Hàm Phong vừa dứt tiếng, mọi người tại đây trố mắt nhìn nhau. Đệ tử…của trưởng lão?
"Lý Hàm Phong, ai là đệ tử của trưởng lão? Ngươi nói là, nữ nhân này, là đệ tử của trưởng lão?" Nam nhân cầm đầu chấp pháp đội, thần sắc khẽ biến.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc